Cuối cùng thì Bạch Dương cũng đã đến được nhà Ma Kết. 11h rồi và cô lại có cảm giác buồn ngủ… Cô lảm nhảm:
- Thiệt tình… Sao lần nào đến đây mình cũng có cảm giác buồn ngủ thế nhở!?
Vừa dứt lời thì chiếc cửa cũng bật mở, Bạch Dương chỉ kịp mỉm cười rồi mắt lờ đờ gục luôn vào người Ma Kết. *đồ sâu ngủ*
Ma Kết cười nhẹ vuốt mái tóc màu hạt dẻ của cô. Anh nhấc cô lên một chút và để cô tiếp đất một cách tự nhiên nhất. Cảm giác đau điếng làm Bạch Dương tỉnh giấc, cô tỉnh hẳn ngủ đá vào chân anh:
- Đau đấy -.- ~ - Rồi Bạch Dương đổi giọng ngọt ngào – Kết đẹp “zai” à… Mai rồi học được không? Hôm nay tớ muốn về nhà ngủ.
Vẫn cái ánh mắ nghiêm nghị không lung lay trước giọt ngọt ngào kia. Anh vuốt tóc:
- Cho cậu thoát lần này thì lần sau cậu cũng sẽ làm như vậy thôi! Vậy nên giờ thì lên học đi… lần sau tha hồ ngủ.
Chưa kịp nghe câu trả lời của Bạch Dương thì anh đã kéo cô lên phòng rồi nhét cô vào cái bàn học. Ngồi ở đó, Dương hết ngáp ngắn rồi ngáp ngài, ngáp lên rồi lại ngáp xuống. Đầu óc thì quay cuồng nên cô chả nghĩ được gì. Có mấy lần nghiêng ngả suýt rơi khỏi bàn thì Ma Kết lại tóm cô lại. Anh cốc đầu trách móc cô:
- Học hành như vậy thì thi làm sao được hả?
- Cho tớ về đi… Ai bảo cậu hẹn muộn như thế này? Từ giờ tớ sẽ chăm học vào buổi sáng… Cứ đến nhà cậu là mắt mũi nhắm tịt cả vào…
Bạch Dương nằm bò lên bàn, mặt mếu máo. Bỗng cô ú ớ vì Ma Kết tinh nghịch lại chơi trò nhấc bổng cô lên:
- Muốn về hả? Ai cho? Cậu mà không làm xong thì đường mong về…
- Á! Cho tớ xuống! Tớ học… tớ học! – Bạch Dương lại mất bình tĩnh trước Ma Kết. Thật vô dụng khi đi học võ mà rơi vào tên này. Hắn nắm rõ thế võ của cô.
- Muốn xuống hả? – Mặt Ma Kết đang lộ rõ vẻ nguy hiểm – Vậy thì…
Anh ném cô xuống giường. Chiếc giường đầy hương hoa hồng mà Bạch Dương từ lúc đến không để ý. Khắp giường thì toàn cánh hoa khiến cô ngạc nhiên.
Nhanh như cắt, anh ấn đầu cô xuống, hai tay giữ chặt tay cô. Mỉm cười rồi anh ghé sát vào mặt cô. Cái ánh mắt sắc lạnh dần giãn ra.
Ma Kết tiến sát vào mặt Bạch Dương định hôn thì Bạch Dương lấy hết sức bình sinh đẩy anh ra.
Ma Kết tuy bị đẩy nhưng anh vẫn không bỏ cuộc. Anh nắm chặt tay của Bạch Dương lôi đi cùng. Sau một hồi vật lộn cứ giữ chặt xong ẩn nhau thì Bạch Dương cũng xin đình chiến. Cô mệt mỏi thiếp đi trong vòng tay của Ma Kết.
Ma Kết mỉm cười hôn lên gò má đang ửng hồng của Bạch Dương. Anh ôm thật chặt cô và nhắm mắt lại: “Kết hoạch thành công một nửa hí hí… Lúc nào mới được hôn cậu đây hả Bạch Dương…chắc thèm chết mất!”
CUỘC SỐNG 12 CHÒM SAO
Tác giả: Bút Chì
Chương 34
Chiếc xe dừng lại trước cổng của một căn nhà nhỏ ấm cúng. Kim Ngưu nhìn căn nhà năm giây rồi cười nhẹ. Đứng trước cửa là Song Ngư đang gật gù ngủ.
“Cạch!” Tiếng cửa xe Kim Ngưu đóng lại. Anh tiến lại gần Song Ngư. Nhìn cô một lúc thì anh bỗng tinh nghịch cắn vào tai cô.
Song Ngư đang mơ màng:
- Á! – Cô giật bắn mình, mở to đôi mắt và ôm chầm lấy Kim Ngưu.
Anh giả vờ tội nghiệp chính mừng:
- Cá con nặng quá!
- Hả? – Song Ngư đỏ mặt, từ từ trèo xuống. Cô phủi quần áo rồi lịch sử mời Kim Ngưu vào nhà – Cậu vào đi! Tớ làm món ăn cậu thích rồi đó.
Kim Ngưu nghe thấy vậy thì mắt sáng rực lên, chạy như bay vào phòng ăn mà không cần Song Ngư chỉ chỗ.
Còn Song Ngư thì mở to đôi mắt nhìn Kim Ngưu ăn. Chỉ 30 phút sau:
- Song Ngư nấu ăn ngon quá! Lôi đề cương ra chúng ta cùng chiến đấu thôi.
Song Ngư mỉm cười rồi nhanh như cắt dọn đống bát bừa bộn và lôi đề cương ra.
*30 phút sau nữa*
- Cá ơi.. sao cậu ngốc vậy? *khóc ròng*
Kim Ngưu vừa nói vừa lấy cái bút chì gõ vào đầu Song Ngư. Song Ngư phụng phịu:
- Cậu làm sai thì có! Đây nè…
Kim Ngưu nhìn lại thì mặt đỏ như trái cà chua, gãi đầu khi thấy mình làm sai thật. Chả biết làm gì cả, Kim Ngưu cười trừ. Song Ngư được nước véo má anh:
- Ngưu hư! Trâu hư…
- Dám véo má tớ hả?
Vừa nói xong, Kim Ngưu nhanh nhẹn cù ki cô. Song Ngư cười nắc nẻ. Mãi mới thoát được nhưng Kim Ngưu thì đang có hứng bắt nạt cô thì làm sao anh dừng được bây giờ. Anh rượt đuổi cô khắp nhà.
Cái tiếng cười đùa giòn tan vang khắp nhà. Có một số hàng xóm phải ngó ra nhưng họ cũng chỉ mỉm cười khi thấy họ hạnh phúc như vậy.
Trên sắc tím của nền trời được tô điểm vài đốm sáng. Có phải ngoài kia đang chúc phúc cho họ?
CUỘC SỐNG 12 CHÒM SAO
Tác giả: Bút Chì
Chương 35
- Cảm ơn cậu! – Thiên Yết ấm áp hơn khi lúc nãy gặp được vị cứu tinh Nhân Mã.
Nhân Mã đống cửa phòng lại, anh mỉm cười thở hỏn hển. Sau năm phút bình tĩnh lại, Nhân Mã mới nói:
- May quá! Đang định đi mua đồ ăn và tìm cậu đó.
- Tìm tớ? – Thiên Yết tròn mắt
Nhân Mã kéo cô lại chiếc ghế gần cửa sổ. Anh kéo tấm rèm to kia ra.
Ngoài kia lung linh làm sao. Bóng bay đầy màu sắc được bôi chất “phát quang” đang tỏa sáng ngoài kia. Thiên Yết thích thú:
- Ở tầng 9 này sao cậu có thể làm được như thế hả Nhân Mã? Đẹp quá!
Nhân Mã cúi sát thì thầm hai chữ “Bí mật” vào tai của cô. Thiên Yết cứ đờ cả người ra nhìn ngoài kia.
Sau khung cửa sổ là những quả bóng bay hình trái tim đang rung lên trong ánh trăng sáng mơ hồ huyền ảo.
Bỗng “Bùm!!” 11 quả bóng ngoài kia cùng nổ. Từ trên cửa kính rơi xuống một tấm rèm màu trắng được khắc chữ: “Thiên Yết! Tớ đã hiểu được tình cảm của cậu… Tớ tin một lúc nào đó trái tim của tớ sẽ thuộc về cậu… Tớ tin chắc chắn rằng con tim không còn bóng hình của Song Tử nữa… Nhưng nó chưa thể mang bóng hình của cậu ngay được… Vậy cậu tán tớ được không Thiên Yết?”
Đúng lúc đó… Nhân Mã vòng tay qua ôm cổ Thiên Yết. Thiên Yết đứng hình nhìn tấm rèm được sơn chữ đó. Thiên Yết lạnh lùng:
- Chả lẽ trái tim của cậu lại dễ thay đổi như thế?
- Tớ không biết… trái tim cậu còn thích tớ không… Nhưng lần đầu tiên gặp cậu tớ đã thấy cậu rất đặc biệt. Cho đến lần đầu tiên cậu thấy tớ say… tớ cũng đã cảm thấy hối lỗi. Tớ sợ… hình như tớ sợ mất cậu!
Thiên Yết cứng đờ người trước câu đó. Rồi cô mỉm cười:
- Nhân Mã… dù cậu có hóa thành tro tớ cũng yêu cậu… Tớ sẵn sàng chịu thiệt chỉ vì yêu cậu. Miễn cậu đừng bước vào trái tim tớ, dày vò nó và bước ra để nó vỡ nát.
- Tớ hứa… sẽ không làm cậu đau… Cậu hãy cho tớ thời gian!? Nhưng cậu tán tớ nhé…
- Bắt đầu từ mai tớ sẽ tán cậu!
Thiên Yết mỉm cười rồi nắm chặt lấy tay của Nhân Mã. Cô vui quá nên cất tiếng hát thành lời. Lời bài hát trong trẻo nhưng trầm và lạnh đến lạ thường. Nó đưa Nhân Mã vào giấc ngủ trong lòng Thiên Yết.
Anh bừng tỉnh khi nghe thấy câu: “Em yêu anh! Yêu anh hơn cả anh yêu em… Dù có đau thì vẫn yêu em… Vì em ngốc nhưng cũng vì em yêu anh!”
Giây phút ấy cứ như dừng lại khi Yết hát xong bài đó. Giọng cô lạnh buốt nhưng lại tràn đầy tình cảm… Nhân Mã hiểu… Chưa bao giờ anh thấy thương cô như thế này. Anh tự trách mình sao lại làm cô đau khổ như vậy…
CUỘC SỐNG 12 CHÒM SAO
Tác giả: Bút Chì
Chương 36
Giữa vườn hoa của Cự Giải là khuôn mặt tươi tỉnh của Sư Tử. Có vẻ như Sư Tử chả đoái hoài gì đến Cự Giải. Cự Giải đứng nhìn Sư Tử:
- Hôm nay đi chơi với Ma Kết vui không?
- Vui lắm ý! – Sư Tử tung tăng đi trước, cô quay lại cười thật tươi nhìn Cự Giải – Muốn nghe không?
Cự Giải mỉm cười nhạt gật đầu. Sư Tử chạy lại, đứa bên cạnh Cự Giải, ôm lấy cánh tay của anh:
- Tôi nắm tay Ma Kết như thế này này. Tôi với Kết đi chơi công viên, chơi ở đó hết trò. Đó là lần đầu tiên Kết mỉm cười và đưa cây kem cho tôi…
~ Kí ức của Sư Tử ~
- Cậu muốn đi đâu hả? – Ma Kết lạnh nhạt hỏi Sư Tử, mắt không rời cái màn hình điện thoại.
Sư Tử nhìn bộ dạng chăm chú của Ma Kết chứ không dám trả lời. Cô đoán chắc là đang nói chuyện với Bạch Dương.
Sư Tử túm lấy đuôi tóc của mình rồi lí nhí đáp:
- Đi… công viên nhé!
- Gì?- Ma Kết ngạc nhiên – Sao lại đi công viên? Cậu có còn là trẻ con không đó?
- Làm ơn đi mà! – Sư Tử nhìn Ma Kết với một ánh mắt long lanh.
Ma Kết che miệng quay mặt đi, rồi gật đầu. Sư Tử vui lắm, nhảy cẫng lên người anh:
- Cậu cõng tớ được không?
Ma Kết cố gắng giữ được Sư Tử… anh loạng choạng suýt ngã. Hơi thấy ngại vì bao nhiêu ánh mắt nhìn nhưng rồi anh cũng vẫn đồng ý.
Bao nhiêu trò chơi tàu lượn, đu quay… bla…bla mặt Sư Tử cứ dãn cả ra vì vui. Khi ngồi ở ghế đá, cô mỉm cười nhìn anh:
- Cảm ơn cậu Ma Kết… Hôm nay tớ vui lắm!
- Còn một trò nữa… tớ muốn cậu đi… Cậu làm ơn hãy tỏ ra sợ hãi khi bước chân vào nhà ma được không?
- Tại sao phải làm như thế?
Sư Tử thắc mắc hỏi lại. Ma Kết mỉm cười:
- Vì khi chơi với Bạch Dương… cô ấy chả sợ gì cả còn dúi đầu tôi vào mấy con ma đó rồi lăn ra cười vỡ bụng.
Sư Tử thoáng buồn rồi lắc đầu:
- Vậy thì tớ không giúp cậu được rồi…
Vừa dứt lời thì Sư Tử mới thấy được sự biến mất của Ma Kết. Cô cau mày rồi bỗng giật mình hét lên:
- Á!!!! – Cô bị Ma Kết hù!
Ma Kết lăn ra cười thật sảng khoái sau lưng cô. Anh cười khiến cô cũng cười lây. Lần đầu tiên Sư Tử cảm thấy vui như thế vì người cô thích cuối cùng cũng cười với cô. Nhưng sau đêm nay, cô tự nhủ với mình sẽ không còn yêu anh nữa.
….
Sư Tử thở dài:
- Kết thúc vậy đó Cự Giải à… Từ hôm nay có lẽ tôi phải dứt hình bóng ấy khỏi đầu tôi!
- Này! – Cự Giải mặt tối sầm sau khi nghe câu chuyện tình cảm của Sư Tử - Cậu mà nói lời nào thì tôi giết cậu nghe chưa?
Sư Tử không nói gì cả đứng sát gần anh rồi cười:
- Sao thế? Cậu bị hâm à? Sao tự nhiên…
- Cậu khùng thì có! – Cự Giải chợt gắt lên khiến Sư Tử im lặng – Tớ…. tớ thích cậu Sư Tử!!
Sư Tử đơ mặt ra rồi lăn ra cười:
- Hahaa! Đêm khuya nên cậu lên cơn đúng không? Thôi ngay đi nhé! Học hành đi!
- Tớ thích cậu Sư Tử! Thật đấy… Không đùa đâu!
Sư Tử im lặng nhìn Cự Giải rồi ám tay lên trán anh:
- Thôi nhé! Tôi sợ đấy!
Cự Giải bỗng túm chặt lấy bàn tay của Sư Tử rồi nhìn cô chằm chằm khiến cô nổi da gà. Cô lắp bắp:
- Sao thế?
- Tôi bảo là tôi thích cô! Đừng đành trống nữa! Tôi thích cô… thích đến phát điên đi được!
Nói rồi Cự Giải hôn lên môi Sư Tử khiến đôi mắt của Sư Tử mở to ngạc nhiên. Cô quen Cự Giải từ năm học cấp 2. Một người mà cô ghét cay ghét đắng, mà anh ta cũng ghét cô chứ không phải đùa mà lại bảo thích cô mà anh ta lại còn đang hôn mình nữa!!
*Bốp!!!*
- Grrr!! Đồ khùng! Ai cho anh cướp đi nụ hôn đầu của tôi hả?
Cự Giải ngạc nhiên ôm mặt nhìn Sư Tử:
- Cái gì? Nụ hôn đầu á?
- Tôi đã để dành nụ hôn này cho… thế mà cậu…
Sư Tử thụp xuống ôm mặt khóc nức nở. Cô với Tử Minh chỉ là người yêu hờ mà thôi…
Cự Giải ôm chầm lấy cô:
- Xin lỗi… tôi xin lỗi mà!!
Sư Tử không ngừng khóc mà cứ khóc nức lên trong vòng tay anh. Rồi cái hơi ấm từ anh khiến cô chìm vào giấc ngủ
CUỘC SỐNG 12 CHÒM SAO
Tác giả: Bút Chì
Chương 37
Thiên Yết trầm ngâm nhìn Nhân Mã ngủ. Cứ như vậy thời gian cứ trôi mãi không dừng vậy. Cô cảm thấy ấm áp vô cùng.
Cô quay lại nhìn tấm rèm to vô cùng đang khắc tên cô kia, chốc chốc lại mỉm cười. Rồi cô chợt hiểu… cô vẫn chưa cảm nhận được hết sự ấm áp từ trái tim của Nhân Mã.
- Thiên Yết! – Giọng Nhân Mã có vẻ hơi trầm – Chả lẽ sau một đêm nhìn tấm rèm đó mà cậu lại quên mất tình cảm cậu dành cho tớ?
Thiên Yết ngập ngừng giây lát rồi tiến lên gần chỗ Nhân Mã và cười với một nụ cười vô cùng nguy hiểm… ấy vậy mà ánh mắt cô vẫn buồn vu vơ. Bàn tay tinh nghịch của cô vuốt dọc từ cổ đến bụng của Nhân Mã khiến anh rùng mình. Cô mỉm cười tinh ngái, nụ cười ngọt đến chết người:
- Người cậu yêu đích thực vẫn là Song Tử phải không?
- Không! Nhưng Song Tử vẫn là người tớ đã từng yêu.
Thiên Yết cúi xuống hôn anh. Một nụ hôn tràn đầy tình yêu và sự ngọt ngào. Nó cháy bỏng bờ môi Nhân Mã nhưng nó lại hiền hòa quyến rũ cái bờ môi lạnh lùng kia.
Nhân Mã sừng người trước nụ hôn mặn chát của Thiên Yết. Khóe mắt anh cay cay. Hóa ra… anh vẫn còn yêu Song Tử rất nhiều…
Hai bờ môi chạm vào nhau nhưng trái tim họ liệu đến bao giờ mới chạm được đến nhau?
CUỘC SỐNG 12 CHÒM SAO
Tác giả: Bút Chì
Chương 38
Song Ngư mở to đôi mắt nhìn lên trần nhà. Ánh mắt cô chất chứa một nỗi buồn không tên nào đó. Cô không rõ lòng mình đang nghĩ gì nữa. Cô đang trong trạng thái hỗn loạn thì một hơi thở phả nhẹ vào tai cô. Đôi lúc cánh tay ấy lại siết chặt vòng tay ôm eo cô trìu mến. Nhưng ánh mắt ấy vẫn nhắm nghiền.
Song Ngư quay sang rúc vào lồng ngực ấm áp của Kim Ngưu mỉm cười nhẹ. Đang nhắm mắt như muốn ngủ thêm một chút nữa thì Kim Ngưu lên tiếng:
- Bà xã ơi… Ông xã đói!
Song Ngư nghe vậy thì sững người hai giây rồi nhìn Kim Ngưu như muốn ăn tươi nuốt sống:
- Sao cơ? Cậu gọi ai là bà xã cơ?
Kim Ngưu “nép” mình dưới tấm chăn nhìn Song Ngư với một ánh mắt trẻ con:
- Bà xã bị mất trí à? Chúng mình kết hôn lâu rồi mà!
- Cậu hâm à? – Song Ngư trèo xuống giường vươn vai rồi quay lại nhìn Kim Ngưu đang giả vờ vô tội kia mà phì cười – Dậy đi học nhanh lên!
- Ứ dậy! Bà xã kéo ông xã dậy thì dậy!
Song Ngư nhìn thái độ làm nũng của Kim Ngưu mà chỉ lắc đầu rồi bay vụt đi. Nhưng mà Kim Ngưu đã nhanh chóng giữ tay Song Ngư lại mỉm cười nguy hiểm.
Song Ngư ú ớ chưa hiểu gì thì anh đã kéo cô vào chiếc chăn ấm. Tay giữ chặt lấy tay cô rồi hôn lên má.
Song Ngư tránh được nên lè lưỡi chọc quê anh. Kim Ngưu nhăn mặt, bật dậy khỏi chăn rồi ôm lấy khuôn mặt bầu bĩnh của Song Ngư. Hai môi anh chu lên. Song Ngư hét lên:
- Ôi mẹ ơi! Cưỡng hôn…
Kim Ngưu tiến sát lại gần mặt Song Ngư hơn, cắn vào mũi cô một cái thật nhẹ. Làm cô nhăn mặt. Anh mỉm cười hiền hòa:
- Yêu em! Bà xã hôm nay sẽ bị phạt vì không yêu ông xã…
- Mé!>Yêu ông xã… Song Ngư yêu ông xã mà~ >o<
Song Ngư cuối cùng nói tránh nhưng không kịp nữa rồi. Kim Ngưu chính thức cưỡng hôn cô bằng cách ôm lấy khuôn mặt kia.
Ngọt ngào lắm ^^
CUỘC SỐNG 12 CHÒM SAO
Tác giả: Bút Chì
Chương 39
Ánh mặt trời cũng lên khá cao rồi. Nó chói chang chiếu thẳng vào khuôn mặt hờ hững của Cự Giải. Không gian tĩnh lặng đến đáng sợ. Cự Giải ngửa đầu ra đằng sau, thở dài:
- Đi rồi… Cô ấy đi rồi!
Lạnh quá… Chiếc ghế này lạnh quá! Anh thõng tay… bỗng chạm vào được một mảnh giấy. Trong mảnh giấy là chữ của Sư Tử…
Chưa kịp nhìn thì Sư Tử xuất hiện:
- Ê! Làm gì mà ủ rũ thế hả? Tôi đã ghi rõ ra giấy rồi mà!?
- Tờ giấy…
Lúc này Cự Giải mới nhìn xuống tờ giấy đó. Trong đó là dòng chữ siêu xinh: “Tôi đi mua đồ ăn sáng rồi quay lại gọi anh đi học cùng!”
Cự Giải như tỉnh lại nhìn tờ giấy rồi vội vàng đọc lại vài lần. Anh mỉm cười toe toét, nhảy cẫng lên rồi ôm lấy Sư Tử. Anh hôn cô một cách bất ngờ khiến cô loạng choạng ngã xuống. Ánh mắt thì trợn cả lên. Điều nói đối với cô còn kì lạ hơn khi cảm giác anh ta hôn cô như thể là đã yêu cô lâu lắm rồi…
Sư Tử đạp Cự Giải hai lần nhưng xem ra anh ta vẫn còn vui vẻ lắm.
- Đó là bạo lực gia đình nha! Sư Tử osin của tui! Tôi yêu cô!
Cự Giải hào hứng hét toáng lên.
*BỐP!!!* Chiếc giầy bay thẳng vào bộ mặt điểm trai của Cự Giải nhưng xem ra khuôn mặt hớn hở của anh vẫn không biết mất. Sư Tử cau mày:
- Anh bị chập dây thần kinh số mấy đấy!
- Đi theo tôi! – Cự Giải cười đến nỗi không khép lại được nữa rồi.
Anh kéo tay Sư Tử đi rời khỏi khu vườn. Họ đi đâu vậy!?
CUỘC SỐNG 12 CHÒM SAO
Tác giả: Bút Chì
Chương 40
Ánh sáng chiếu vào căn phòng to mang chất cổ điển làm Bạch Dương thức giấc. Cô dụi mắt vươn vai ngồi dậy thì chợt nhận ra đây không phải là chung cư của mình.
Đang sắp sửa lên cơn hoảng loạn thì một vòng tay ôm eo cô từ phía sau khiến cô giật mình hoảng hốt.
Nhanh như cắt cô, cô túm tay kẻ đó và bẻ ngược lại. Cho đến khi Ma Kết cắn vào tai cô thì cả hai đứa cùng hét toáng lên.
Và vâng cũng chính lúc hai anh chị hét toáng lên thì cánh cửa phòng Ma Kết sập xuống. Đám người hầu nằm lên cánh cửa tội nghiệp. Ông quản gia miệng lắp bắp:
- Thiếu gia…
Mặt Ma Kết sầm lại:
- Các người…. ra ngoài hết nhanh lên!
Anh quát lớn: đám người bỏ chạy rồi anh quay lại nhìn Bạch Dương với một khuôn mặt hắc ám:
- Cậu được lắm!
- Xin… xin lỗi cậu! – Bạch Dương mếu máo.
- Hừm! Giận! Không chơi với cậu nữa.
Ma Kết quay mặt đi làm ngơ thì Bạch Dương túm lấy tóc anh rồi mỉm cười hì hì:
- Qua đây trên đầu cậu có gì này!
- Mẹ ơi ~ Đau! Buông ra! – Ma Kết cau mày nhìn khuôn mặt ngây thơ của Bạch Dương với nụ cười cực dễ thương làm anh không kìm lòng được nữa rồi.
Anh túm lấy tay cô kéo xuống làm cô hoảng hốt, anh mỉm cười nguy hiểm:
- Cậu được lắm! Lần này bắt buộc phải phạt cậu mới được!
Bạch Dương xanh mặt khi thấy nụ cười nguy hiểm kia. Cô nín thở chờ đợi hình phạt dành cho mình. Nhưng lại giật mình khi thấy càng ngày Ma Kết càng tiến sát mình hơn. Khuôn mặt điểm trai của anh khiến trái tim Bạch Dương đập lên thình thịch. Mặt cô bỗng ngây ra:
- Đẹp trai quá! Cậu…
Câu nói chưa kịp dứt thì Ma Kết chạm đến được đôi môi của Bạch Dương. Anh sướng run lên vì cuối cùng thì cũng dám hôn cô chính thức… ngày xưa toàn phải hôn lén lúc cô ngủ gật…
Bạch Dương thì ngược lại. Toàn thân mềm nhũn ra. Cảm giác này quen lắm! Cái cảm giác mà cô toàn gặp trong mơ thôi… Sao lại ngọt như kẹo thế này!?
Bạch Dương và Ma Kết cùng tủm tỉm trong lòng…
Chương 41
Quá trưa, Song Tử mới tỉnh dậy. Trong phòng tỏa ra hương thơm mà cô thích nhất: hoa ly. Cô mở to mắ nhìn lên trần nhà. Trên đó là những hình trái tim được cắt thủ công rất là tỉ mỉ xếp thành dòng chữ… I LOVE YOU!
Căn phòng tràn ngập những dải ruy băng nhiều màu. Xen kẽ là những sợi dây thắt nút đầy những con hạc và ngôi sao.
Song Tử cứ ngơ đây là mơ cho đến khi một giọng ca vang lên:
Em là vì sao của anh… Là tình yêu của anh… Là hạnh phúc của anh!
Cái bóng của Thiên Bình dần xuất hiện. Song Tử ngỡ trong hạnh phúc vô bờ bến. Lời tỏ tình ngọt ngào nhất mà cô được.
Bài hát kết thúc, Song Tử òa khóc lao đến ôm Thiên Bình. Cô nức nở:
- Thiên Bình… cậu không phải làm thế này đâu!? Sức khỏe của cậu…
- Tớ xin lỗi Song Tử, em sẽ nguyện bên anh trọn đời chứ?
- Nguyện! Đến khi chết cũng không rời xa… Tớ yêu cậu… Thiên Bình! Em yêu anh! Thiên Bình.
Thiên Bình mỉm cười gạt đi những giọt nước mắt của Song Tử. Song Tử nắm chặt lấy bàn tay ấy của Thiên Bình. Cô mỉm cười.
Song Tử quàng hai tay ra cổ Thiên Bình. Đôi chân nhỏ bé của cô nhún lên. Lần này là Song Tử chủ động hôn Thiên Bình khiến anh vừa vui vừa ngạc nhiên.
Khi nụ hôn này chấm dứt cũng là lúc Thiên Bình ngã xuống bên vòng tay của Song Tử khiến anh lo sợ. Thiên Bình thều thào:
- Em đừng lo! Anh mệt… Anh chỉ ngủ thôi. Em sẽ ở bên anh nhé! Chỉ cần em…
Và Thiên Bình nhắm mắt lại và ngủ một giấc bên cái ôm của Song Tử. Song Tử hôn lên trán anh:
- Ngủ ngon nhé! Người em yêu… anh nhớ dậy đó nhé!
Khi 10 con người của lớp 12F8 đang hạnh phúc bên nhau thì họ đâu biết cô Thanh Thanh đang méo mặt vì lớp chỉ có đúng hai học sinh là Bảo Bình và Xử Nữ.
CUỘC SỐNG 12 CHÒM SAO
Tác giả: Bút Chì
Chương 42
Kì thi cuối học kì cuối cùng cũng trôi qua. Ai cũng mệt mỏi vì thời gian họ ôn thi quá khắc nghiệt. Bạch Dương vươn vai đập bàn:
- Chúng mình chơi game đi!
Bảo Bình và Sư Tử hào hứng:
- Chơi gì vậy? Chơi gì vậy?
- Chúng mình chơi – Bạch Dương lôi lên một túi đen to đùng, nhìn mọi người nguy hiểm – BÓNG NƯỚC!
*BỤP!!! * Quả bóng nước đầu tiên được khai mạc nhưng người ném đầu tiên không phải là Bạch Dương mà cô chính là người dính chưởng từ phía Thiên Yết.
Cả hai cô nhăn răng cười. Song Tử hiểu ý bèn giơ tay phát biểu:
- Chia làm hai đội nhé! Cuộc chơi BẮT ĐẦU!!!
Vừa dứt lời thì một quả bóng đang bay vứi vận tốc ánh sáng đến chỗ Song Tử. Nhưng người bị ướt lại chính là Thiên Bình anh hùng. Cả bọn thấy vậy chỉ nhìn nhau cười nguy hiểm.
Thế là khai mạc. 12 con người mà đến mất quả bóng khủng khiếp bay lung tung. Khắp phòng là sự ướt át và tiếng cười đùa cười vang.
Quả bóng của Song Ngư vô tình bay qua cửa. Mọi việc diễn ra quá nhanh, quá nguy hiểm. Ai ai cũng đứng hình khi ngoài kia người dính chưởng chính là thầy hiệu trưởng.
Cả lớp hít một hơi thật dài rồi nhốn nháo chạy về chỗ, ngồi im thin thít không dám hé lời.
Thầy hiệu trưởng bước vào, mặt mũi lạnh tanh nhìn cả lớp:
- Tôi đến đây để thông báo kết quả thi mà các em lại nghịch ngợm như thế này. Lớp trưởng, ai là người bày ra trò này.
Cả lớp im lặng nhìn nhau. Bỗng Bạch Dương bật dậy:
- Là em thưa thầy!
Mọi chuyện sẽ vô cùng tệ khi nụ cười của thầy tung ra nhưng nó lại làm thầy giật mình khi cả lớp cùng đứng dậy và nhao nhao nhận tội.
Thầy lạnh lùng:
- Được! Hình phạt cho các em chính là… phải thắng trong cuộc thi tài lần này. Và các em hôm nay sẽ phải tổng vệ sinh toàn trường.
Cả bọn chả nói được gì, đành ngồi xuống thở dài khi nghĩ đến trường Swof này. Nó to chả khác một thành phố nhỏ.
Trời sẩm tối thì cũng là lúc mọi học sinh ra về và hình phạt của họ bắt đầu. CẢ bọn đi nhặt rác và quét sạch chỗ cát bụi kia. Họ mệt mỏi than thở:
- Chơi thì vui nhưng cái giá thì đắt quá!
- Dọn nhanh còn về. Sao cái trường này bẩn quá vậy nè!
Song Ngư mếu máo. Kim Ngưu mỉm cười:
- Cậu nghỉ một chút đi tớ làm hộ cho.
Đằng xa xa là cái dáng tinh nghịch của Bạch Dương:
- Ê! Ma Kết!
Ma Kết mặt hớn quay lại nhìn cô. Bạch Dương mỉm cười thật tươi và nhân lúc đó, cô cuối xuống lấy một nắm lá ném vào người anh:
- Ma Kết ơi! Bạch Dương yêu Ma Kết! – Mặt Bạch Dương hớn ha hớn hở. Trong bóng tối nó hơi ửng lên.
Ma Kết mặt hình sự nhìn cô:
- Con quỷ nhỏ kia! Cô chết với tôi!
Vừa nói xong thì anh chạy đến ôm chầm lấy Bạch Dương mà xoay vòng. Và thả cô vào đống lá phía dưới.
Lúc này Ma Kết mới nhớ ra hình như là Bạch Dương có tỏ tình với mình. Anh đứng hình luôn. Bạch Dương gọi:
- Ê tên ngốc! Còn đứng đó nhìn nữa. -.-
- Cậu vừa nói là cậu yêu tớ phải không? – Ma Kết nhẹ nhàng hỏi lại.
Cái giọng điệu và ánh mắt của anh khiến cô hơi khó hiểu nên cô trả lời rất nhỏ:
- À… ừ… tớ yêu cậu mà!
- Đồ đáng ghét! Sao giờ cậu mới nói mà!
Bạch Dương cau mày lẩm bẩm : “Hình như mình nói điều này rồi mà ~.~”
Đang mải lẩm bẩm thì Bạch Dương bỗng thấy đống lá bay lên như bị dính chưởng. Cô ngớ người, cuống cuồng bỏ chạy khi thấy Ma Kết đang lao vào đây với tốc độ kinh người.
Ôi trời… và anh rơi trúng người cô rồi! Tên này nặng lắm… Bạch Dương lắp bắp:
- Kết à… cậu… tớ… khó thở!
- Xin lỗi cậu nha! – Ma Kết ngồi sang bên, rồi quay lại ôm chầm lấy cô – Tớ chỉ chờ mỗi câu nói yêu của cậu thôi đó.
Sư Tử mặt mũi tối sầm núp sau cái cây đằng xa kia. Cô thở dài:
- Hai người họ…
- Này Chằn tinh! – Giọng Cự Giải vang lên khiến Sư Tử giật mình – Cậu cũng muốn thể phải không?
- Hở!? Tớ không… không muốn!?
Chờ Sư Tử nói rồi, Cự Giải ẩn Sư Tử vào gốc cây, mặt anh càng ngày càng trở nên nguy hiểm. Anh tiến sát vào mặt Sư Tử rồi hôn cô một lần nữa.
Lần này thì cả hai trái tim của họ đều run lên. Có vẻ hai người đã toàn tâm toàn ý!
Song Tử và Thiên Bình thì đi dọn các lớp còn họ có “tỉnh tò” hay làm gì mờ ám thì tgia xin chịu.
Song Ngư và Kim Ngưu thì cứ hú hí tủm tỉm cười từ nãy đến giờ. Và Xử Nữ và Bảo Bình thì chắc đi dọn vệ sinh rồi :”>
Đứng ở trên cao là bóng dáng thầy hiệu trưởng và cô Thanh Thanh. Thầy hiệu trưởng thở dài:
- Bọn trẻ này thật là…
- Thầy đang giúp chúng nó đó – Cô Thanh Thanh mỉm cười.
- Cuộc thi sẽ bị hủy bỏ… tôi muốn bù đắp cho chúng nó thôi!
Trời cũng đã về khuya thì cũng là lúc xong tất cả công việc. Ông trời thật quá đáng vì chính lúc này lại làm trời mưa tầm tã. Khiến họ mắc kẹt ở đấy.
Song Ngư vươn vai:
- Mưa oài! Về sao?
Sư Tử và Cự Giải cùng nổi cơn thịnh nộ:
- TỚ GHÉT MƯA!
Cả bọn đơ ra nhìn hai người họ rồi phì cười. Song Tử trêu:
- Hai cậu… yêu nhau rồi đó hả?
- Đương…
Cự Giải đang định nói thì Sư Tử bịt miệng anh lại:
- Chỉ sắp thôi!
Cả bọn im lặng không nói gì đứng nhìn những giọt mưa đang rơi. Tòa nhà F cuối cùng cũng tắt đèn. Cả trường chính thức chìm trong màn đêm cùng với hơi lạnh từ mưa.
Song Ngư xoa xoa bàn tay, giọng giả nai:
- Trời lạnh lắm rồi! Mà cũng đã khuya rồi… Có 6 cái ô thì chia nhóm về nhé!
Sư Tử giật mình phản đối:
- Nô… nô! Nhà tớ không gần nhà ai thì về kiểu gì hả?
Nhân Mã tinh nghịch khoác vai Bạch Dương:
- Tớ sẽ về với Bạch Dương cho! Đằng nào thì nhà chúng tớ cũng gần nhau!
Ma Kết giật tay:
- Không được! Bạch Dương hôm nay về nhà tớ!
- Cậu hâm à!? – Bạch Dương giật tay lại – Tớ… còn chưa thay đồ.
Nhanh như cắt, anh nắm lấy tay cô và lôi sền sệt đi:
- Cần gì! Ngày trước cậu toàn mặc đồ của tớ mà!
- Ơ… ơ
Bạch Dương hướng mắt về phía đám bạn của mình với ánh mắt cầu cứu. Nhưng rồi như chợt nhớ ra điều gì đó. Cô quay lại nhìn Ma Kết rồi mỉm cười nhẹ.
Hội đứng lại tủm tìm cười thì bất chợt nhật ra sự vắng mặt của Song Ngư và Kim Ngưu. Sư Tử vươn vai:
- Hai người họ nhanh thật!
- Cậu đi về với tớ nhé! – Bảo Bình giật giật vạt áo của Xử Nữ như một thói quen.
Anh đỏ mặt gật đầu và hai người họ lại dắt tay nhau đi luôn. Thiên Bình và Song Tử cũng chuồn lẹ. Sư Tư kéo tay Cự Giải đi với một khuôn mặt hầm hầm.
Giờ thì chỉ còn mỗi Thiên Yết và Nhân Mã đang đứng đó ngại ngùng.