Truyện teen - Tình yêu của Vương Tuấn Khải trang cuối
Chương 66: Sự Giúp Đỡ Của Kim Nhã
Chiếc xe ô tô BMW lao nhanh tới 1 quán bả. Devil khuôn mặt giận dữ mở cửa xe rồi đóng lại 1 cái “ rầm“. Ánh mắt của mấy tên bảo vệ quán bar hướng thẳng tới nơi vừa phát ra tiếng động- Kính chào bang chủ
Đúng, quán bar này là do hắn lập nên
Bọn thuộc hạ kinh hãi nhìn khuôn mặt ác quỷ. Không để ý, Devil bước 1 mạch vào quán bar.
***Tại phòng VIP 1***
- Mang cho bang chủ 1 chai rượu vang Pháp nhanh lên
Rượu được đưa lên trước mặt, hắn ta rót rượu đầy vào 1 cốc rồi uống 1 mạch. Chết tiệt! Người con gái đó, nhất định anh phải thuần phục bằng được. Dù gì thì ngày kia,nó cũng sẽ trở thành vợ của hắn, hắn không tin nó có thể yêu Khải mãi mãi được vì “ lửa gần rơm lâu ngày cũng bén“. Nghĩ đến đó, hắn nhếch môi cười, ánh mắt có chút gì đó vui vui, rồi lại tiếp tục uống thêm 1 ly rượu nữa. Bất ngờ cánh cửa phòng VIP 1 mở ra, một cô gái ăn mặc khá là “ mát mẻ” đi vào, khuôn mặt xinh đẹp sắc sảo nhờ “tô son chát phấn” uốn éo ngồi xuống cạnh Devil
- Devil à, lâu lắm rồi em không thấy anh đến đây, làm người ta nhớ muốn chết luôn đó ( oẹ, ai cứu tác giả với, điệu kinh quá hic)
Như đã nói, bên cạnh hắn ta không thiếu đàn bà, cô gái này cũng vậy, phũ phàng vứt bỏ bạn trai để theo hắn. Nở 1 nụ cười chết chóc, Devil xoay người nhìn vào mặt người con gái
- Kim Nhã, em vẫn còn nhớ tôi sao? ( Kim Nhã là người Hàn, gốc Trung)
- Đương nhiên là người ta nhớ rồi, nhớ khuôn mặt, đôi mắt, cái mũi cao......đặc biệt là người ta nhớ nhất đêm hôm ấy kìa
Nói đến đâu, Kim Nhã lại chỉ vào đó, đến đoạn cuối, ánh mắt cô ta khiêu gợi đầy ma mị
- À à, vậy em muốn chúng ta ôn lại chuyện đêm hôm đó 1 chút chứ?
Devil lại nở 1 nụ cười nửa miệng đầy ẩn ý
( sao mà tác giả ghét cái tên Tuấn Vũ này thế nhỉ?)
Đang định cúi người xuống hôn thì bị cô ta ngăn lại
- Khoan đã nào! Đừng nhanh như vậy, cái gì cũng cần có giai đoạn của nó
Vừa nói cô ta vừa rót thêm rượu cho Devil, ly thứ nhất, ly thứ 2, thứ 3, thứ 4........Devil dần dần mất cảnh giác, có chút mơ màng. Hắn ta nhìn Kim Nhã thế nào lại hoá thành nó, khát vọng chiếm hữu lại nổi lên. Mặc kệ mọi thứ, hắn ta giữ lấy cổ cô ta mà hôn, thực sự nồng cháy tới mức chân tay Kim Nhã run lẩy bẩy ( e hèm, trẻ em dưới 16 tuổi không nên đọc ặc ha ha).
- Minh Phương, Minh Phương, tôi yêu em, thực sự rất yêu em có biết không hả?
Lời nói của hắn bỗng lọt vào tai Kim Nhã. Minh Phương là ai? Tại sao Devil lại nói mấy lời như vậy? Nhẹ nhàng đẩy Devil ra khỏi người, cô ta gọi nhân viên vào giúp đưa Devil ra xe. Tuy là có hơi say nhưng Devil vẫn có chút tỉnh táo, nói địa chỉ nhà cho Kim Nhã biết để cô giúp hắn về nhà.
Vào đến nhà, cô ta cố sức đưa Devil vào phòng và từ chối tất cả lời đề nghị giúp đỡ của người làm. Đặt hắn ta lên giường, bàn tay cô ta vuốt về khuôn mặt, bất ngờ hắn ta đứng dậy ôm chầm lấy cô ta và tiếp tục làm cái việc hồi nãy ở quán bar còn đang làm dở
Giấc ngủ của nó bị phá vỡ bởi tiếng động dưới nhà, khi ra đến hành lang phòng, nó bỗng thấy có bóng đen đi vào phòng của Devil, lấy làm lạ, nó tò mò đi theo xem sự việc thế nào, khi ánh đèn điện được nó bật lên, cảnh tượng trước mặt nó là hai người đang hôn nhau thắm thiết, không ai khác chính là “ chồng chưa cưới” của nó và 1 cô gái xa lạ. Thấy có ánh điện bật lên, Devil nhíu mày bởi chưa quen với ánh sáng, nhìn kĩ lại con người đang đứng trước cửa phòng. Là nó, chính là nó. Cơ hồ là Devil có chút ngạc nhiên và lúng túng
- Cô có biết lịch sự là thế nào không? Tại sao vào phòng người khác mà không gõ cửa_ Kim Nhã đứng khoanh tay, mặt vênh váo nhìn nó
- Xin lỗi, tôi làm phiền hai người rồi, thật sự xin lỗi, hai người cứ tiếp tục, tôi đi đây.
“ Chết tiệt” - Devil thầm nói
- Kim Nhã, hiện tại tôi có việc bận, em về trước được không?
Nói xong, Devil chạy theo nó, bỏ mặc Kim Nhã đang không biết chuyện gì xảy ra, cô gái đó là ai?
Ngày kia là nó phải kết hôn rồi vậy mà Devil còn làm ra cái hành động này, có một chút tôn trọng nó sao? Những vấn đề ở đây là nó không hề buồn, khuôn mặt lạnh lùng hết mức có thể. Trở về phòng, nó đang định đóng cửa thì bị Devil chặn lại
- Khoan đã Phương, mọi chuyện không phải như em thấy đâu, nghe tôi giải thích..................
- Khỏi cần giải thích, tôi không quan tâm, anh muốn làm gì thì tùy anh
Nói rồi nó đóng cửa lại, khóa trái cửa. Cái gì? Không quan tâm? Thái độ này là sao? Một lần nữa, máu trong người Devil lại sôi lên, đáng nhẽ ra nó phải giận hắn chứ, đáng nhẽ ra nó phải bắt hắn giải thích chứ, nói như vậy là một chút về hắn nó cũng chẳng mảy may quan tâm sao?
“ Rầm rầm rầm”
Devil dùng chân đạp mạnh cánh cửa cho tới khi nó bung ra. Nó đang chuẩn bị đi ngủ thì bất chợt giật mình bởi âm thanh kinh khủng ngoài cửa phòng và sau đó cánh cửa lập tức bung ra nằm gọn dưới đất
- Devil, anh...........
Hắn ta như một con thú dữ đi tới bên nó lôi nó từ giường dậy
- Devil, anh buông ra, đau.................._ nó gào thét trong phòng, anh ta lại định giở trò gì đây
- Đến bao giờ............đến bao giờ thì trái tim em mới thôi nhớ về Tuấn Khải hả? Đến bao giờ thì em mới thôi làm tổn thương trái tim tôi đây?_ Devil ôm chặt lấy nó, ép nó phải đối mặt với hắn ta
- Nói đến làm tổn thương trái tim thì là anh mới đúng, ngoài kia biết bao nhiêu phụ nữ vây quanh anh, tại sao anh lại không chọn mà cứ nhất thiết phải là tôi, tại sao lại ép tôi phải rời xa Tuấn Khải? Cho anh hay một điều, người duy nhất nắm giữ được trái tim tôi chỉ có một mình anh ấy thôi, chỉ có thể là Vương Tuấn Khải anh nghe rõ chưa
Bao nhiêu cảm xúc kìm nén, bao nhiêu phẫn nộ đến hiện tại nó có thể nói ra hết rồi
Cơn giận giữ của Devil đến lúc này đã lên tới đỉnh điểm, sự phẫn nộ không thể nói thành lời đã chuyển thành hành động, hắn ta đè nó xuống giường, chiếc cúc áo thứ nhất và thứ hai đã bị anh giựt bụng ( có thể nói là cưỡng hiếp ấy)
- Nếu anh không dừng ngay lại hành động của anh thì tôi đảm bảo sắp tới cô dâu của anh sẽ trở thành 1 cái xác đấy_ nó không la hét hay giãy giụa, nó đơn giản hiểu là sức con gái không bằng sức con trai, chỉ cần 1 câu nói như vậy thôi, chắc chắn sự trong trắng của nó mất đi thì nó sẽ tự tử
Đúng như dự đoán, Devil dừng lại hành động và đứng lên, ánh mắt quét qua nó 1 lượt rồi bỏ ra ngoài, và đương nhiên những hành động này Kim Nhã đã thấy tất cả. Khi biết chắc chắn Devil đã đi, cô ta bước chậm rãi đến bên nó
- Cô là Minh Phương đúng không?
Nó quay sang nhìn người con gái xa lạ trước mặt chỉ gật đầu
- Hồi nãy ở quán bar tôi có nghe anh ấy nhắc tới cô, anh ấy nói rằng yêu cô rất nhiều
- Tôi không quan tâm nhiều đến vậy
- Tại sao vậy? Anh ấy là một người có địa vị xã hội, cũng rất đẹp trai, đâu thua kém gì Vương Tuấn Khải của cô
Nó giật mình nhìn người con gái bên cạnh, thấy ánh mắt ngạc nhiên của nó Kim Nhã chợt lúng túng
- A, xin lỗi, vì cuộc nói chuyện của hai người tôi đã nghe thấy hết
- Nếu cô biết rồi thì tôi cũng chả dám giấu.....................................
Nó ngồi kể lại mọi chuyện cho Kim Nhã nghe, cô ta hiểu nó cũng không hề có ác ý muốn cướp Devil từ tay cô
- Được rồi, tôi sẽ giúp cô thoát khỏi cuộc hôn nhân này bởi bản thân tôi cũng rất yêu Devil
Chương 67: Tình Yêu Của Vương Tuấn Khải!
Từ ngày nó bỏ đi, Khải cùng hai cặp còn lại đứng ngồi không yên, những tiết học bị hủy bỏ, cả lịch diễn cũng vậy. Tìm mọi cách để có được tung tích của nó, theo như lời kể của Tiểu Mễ, Devil cũng biến mất đúng cái ngày nó bỏ đi, chắc chắn có liên quan đến với nhau. Khải chợt nghĩ tới cái lúc Devil nói muốn nó làm bạn gái của anh ta.........rốt cuộc là như thế nào? Hiện tại cả 5 người gồm TFBOYS, Hiền và Quỳnh đang ngồi dưới phòng khách tìm cách liên lạc với nó. Nếu một ngày nào đó, Hiền và Quỳnh gặp lại nó, nhất định hai cô sẽ cho nó 1 bài học vì cái tội bỏ bạn. Khi Tuấn Khải đang định đứng lên làm việc gì đó thì bỗng điện thoại rung lên. Có người gọi. Cầm mải lấy chiếc điện thoại, là số lạ, cái đặc biệt nhất là đây đâu phải số điện thoại Trung Quốc. Với lại anh là một ngôi sao nổi tiếng, số điện thoại đâu có thể dễ dàng cho người ta biết được? Mới đầu Khải đương nhiên là không định nghe nhưng có vẻ như người gọi rất kiên quyết muốn gặp anh, anh khéo léo nhờ Quỳnh bắt máy hộ nhưng thật không ngờ....................- Sao, cô nói Phương đang ở Hàn Quốc chuẩn bị kết hôn với Devil sao?
Sau khi nghe người con gái ở đầu dây bên kia nói một hồi, mày đẹp nhíu chặt, Quỳnh bỗng đứng bật dậy hét lên, thật là 1 tin khủng khiếp nhất của năm. Nghe thấy thế, Hiền, Thiên và Nguyên cũng đứng dậy, lo lắng đi tới bên Quỳnh. Đặc biệt là con người đang đứng gần cầu tháng kia, đôi chân anh bỗng run run, giống như sét đánh ngang tai vậy, cố gắng lấy lại bình tĩnh, Khải bước tới bên Quỳnh
- Quỳnh à, đưa máy cho anh, anh muốn nói chuyện.............
Quỳnh nhìn Khải, ánh mắt rưng rưng gần như sắp khóc. Bàn tay cầm chiếc điện thoại vẫn gắn chiếc ốp nửa trái tim run cầm cập đưa cho anh. Nhận được điện thoại, Khải vội vàng nói chuyện
- Đúng, tôi là Vương Tuấn Khải, có phải............cô nói cô biết tung tích của Phương sao?
- Đúng vậy, anh nghe tôi nói đây, có một chàng trai tên là Devil đã “bắt” mất người yêu anh đi rồi. Cô ấy bị Devil ép hôn, để bảo vệ anh nên Phương mới bỏ anh đi mà không nói lời nào như vậy. Đơn giản là cô ấy không muốn nhìn thấy anh khổ sở. Vì thế, tôi mong anh hãy chuẩn bị nhanh nhất có thể, mua vé máy bay sang Seul, Thủ Đô Hàn Quốc ngay đi. Nếu không kịp thì anh sẽ mất cô ấy mãi mãi, buổi hôn lễ ngày mai sẽ được diễn ra vào lúc 8h đấy. Còn địa chỉ cụ thể tôi sẽ gửi lên Wechat cho anh, được chứ!
Người con gái ở đầu dây bên kia nói liền một mạch, căn bản là không để cho anh có cơ hội hỏi thêm câu gì
- Làm thế nào để tôi tin được cô chứ! ( anh Khải nhà tôi thông minh, cảnh giác đề phòng ghê lắm đấy các thím)
- Được, tôi sẽ chứng minh, anh mau mở wechat ra đi
Nói đoạn Khải tắt máy, liền mở nhanh ứng dụng wechat ra thì quả nhiên có tin nhắn từ 1 tài khoản có tên là Kim Nhã. Trong tin là 1 tệp hình ảnh của nó. Khoan đã, là ảnh nó sao? Trong ảnh, nó đang đứng ở ban công nhìn ra xa xăm, khuôn mặt thoáng buồn ( ảnh bả Kim Nhã chụp trộm ế). Cùng lúc đó, Tiểu Mễ chạy vào hối hả ấn chuông cửa
- Tuấn Khải........hộc hộc..........Tuấn Khải, mau mở cửa
Tiểu Mễ vừa gọi vừa thở không ra hơi, có chuyện gì vậy nhỉ? Hiền và Nguyên thay Khải ra mở cổng, Tiểu Mễ vội chạy vào trong nhà
- Tuấn Khải.........Devil vừa gọi cho mình..........cậu ta nói mời mình tới dự đám cưới bên Hàn Quốc........và cô dâu là.......... hộc hộc
( Tiểu Mễ là chị họ của Devil, ai quên rồi giở lại mấy chương trước đọc nhé!)
Nghe đến đây, Tuấn Khải hiểu rằng người con gái kia không nói dối, nó bị ép hôn với Devil rồi nhưng lí do tại sao thì Khải tạm thời chưa biết, có gì sẽ hỏi nguyên nhân sau bởi vì mục tiêu trước mắt là giải cứu cô dâu $$
- Cô dâu là ai? Cậu mau nói đi!
- Là Phương, là bạn gái cậu!
Tiểu Mễ nhíu mày, có vẻ như cô đã đỡ mệt hơn 1 chút nhưng khá lo cho Khải. Bình thường trong lớp Khải và Phương cũng là bạn tốt của cô nên đương nhiên cô cũng sẽ phải lo lắng khi tình thế xảy ra như vậy
- Không thể nào? Tại sao Phương phải kết hôn với Devil chứ?
Thiên Tỉ cũng lo lắng cho người anh tri kỉ của mình, thấy Khải như vậy anh cũng có chút buồn phiền a
Không cần biết nguyên do tại sao, Khải chỉ cần biết là Devil ép nó kết hôn, theo như lời Kim Nhã nói thì nguyên nhân là do anh. Anh phải cứu nó, anh phải cứu lấy tình yêu của anh, TÌNH YÊU CỦA VƯƠNG TUẤN KHẢI!
_________________________________
- Cô chủ, xin cô mở cửa cho, nhà thiết kế váy cưới đến rồi, họ mang cho cô những bộ váy cưới đẹp nhất để mặc thử đó ạ!
Mấy cô người hầu mặc áo trắng váy đen cung kính học cửa và nhẹ nhàng nhắc nó
Nó đang ngồi trong phòng, nghe thấy tiếng gọi bỗng thở dài, chậc, rốt cuộc thì chuyện gì đến cũng phải đến. Vương Tuấn Khải, em sắp phải tạm biệt anh rồi, nếu lỡ một ngày nào đó em gặp lại anh, có lẽ em sẽ chẳng còn là đứa con gái trong trắng như xưa nữa rồi! Nước mắt lại rơi xuống cho đến khi cánh cửa bị đập dồn dập, nó giật mình vội lau khô nước mắt và mở cửa. Ba nhà thiết kế nổi tiếng Hàn Quốc tập hợp trước mặt nó, đi đằng sau 3 nhà thiết kế là 1 chiếc khung treo khoảng 5-6 cái váy cưới đủ thể loại. Chiếc thì lung linh lấp lánh bởi những hạt kim cương tuyệt đẹp ( ố là la, váy cưới đính kim cương hơi bị hiếm đó à nha), chiếc gì nhìn thoạt qua có vẻ quý phái và thanh lịch, còn có chiếc váy được thiết kế theo phong cách trưởng thành, gợi cảm.......tóm lại là rất đắt đấy
- Mời phu nhân chọn bộ ạ!
Nó đưa đôi mắt vô hồn nhìn mấy bộ váy, hai tay nắm chặt đặt phía trước
- Khoan đã, chọn đồ cho cô dâu có thể thiếu chú rể sao?
Devil tâm trạng khá vui vẻ bước vào nhìn qua khung đặt váy cưới 1 lượt rồi gật đầu hài lòng và quay sang nó
- Em chọn trước nhé!
Nó nhìn Devil không nói gì rồi bước chậm đến chỗ váy cưới, lật qua lật lại 1 hồi, quả thật nó không ưng ý cái nào cả. Bình thường những người con gái khác khi đi thử váy cưới thường có chung 1 cảm xúc đó là vui vẻ, nhưng tại sao nó lại buồn thế?
- Không còn dáng áo cưới nào khác sao?
Nghe nó nói vậy, 3 nhà thiết kế cúi đầu nhìn nhau, gì kì vậy? Đây là những mẫu thiết kế váy cưới độc nhất vô nhị đấy
- Vậy em muốn mặc áo cưới như thế nào?
Hiểu được tính của nó, Devil vội nói gỡ
- Tôi muốn đơn giản thôi, đơn giản nhất có thể!
Như vậy đâu có được! Đường đường hắn ta là 1 bang chủ đứng đầu thế lực ngầm, sẽ rất có nhiều khách tai to mặt lớn, lại là con trai độc nhất của trùm showbiz, cô dâu của anh ra đây thể mặc váy cưới thường dân được. Điều này là không thể!
- Không được.................em cũng biết thế lực của tôi lớn thế nào mà? Em sắp tới sẽ là vợ tôi, mà đã là vợ tôi thì tôi tuyệt không cho phép em ăn mặc đơn giản
Nó dùng ánh mắt băng giá “trao” cho Devil, thôi thì dù gì nó cũng là đứa thấp cổ bé họng, không đôi co làm gì cho hại thân
Devil đứng nhìn những bộ váy 1 hồi rồi chọn ra chiếc váy đính kim cương đưa cho nó. Dặn dò kĩ thợ trang điểm chỉnh chu cho nó thật đẹp. Quả nhiên, nó giống như tiên nữ hạ phàm, khi bức rèm được vén lên, 1 cô gái trắng xinh trong bộ váy cưới nước ra, đẹp đến tuyệt vời, đẹp đến ngỡ ngàng khiến Devil nhìn không chớp mắt. Nó lại tưởng tượng ra Devil trước mặt nó là Tuấn Khải, Tuấn Khải đang đứng đó nhìn nó cười thật tươi, chiếc răng khểnh lộ ra thật đẹp, nó đã từng mơ chú rể của nó là Khải đấy, nhưng giờ lại khác hoàn toàn, thì ra mơ vẫn chỉ là mơ. Nó bất giác mỉm cười với Devil. Gì? Nó mỉm cười với hắn sao? Hắn đang mơ sao?
- Em............rất đẹp, thực rất đẹp
Nó giật mình choảng tỉnh giấc, sai lầm, thật quá sai lầm, nhìn kĩ lại thì hoá ra người đứng trước mặt nó không phải Tuấn Khải. Nụ cười được thu hồi ngay sau đó.
Devil cười đắc thắng, ừ thì đúng, chỉ ngày mai thôi, ngày mai nó sẽ là của anh ta rồi.
Vương Tuấn Khải anh ở đâu? Mau tới cứu cô dâu của anh đi mà!!!!!!!!
Chương 68: Cướp Dâu
Bình minh lên rồi, hàng lông mi khẽ rung rung rồi mở ra, ngồi dậy, nó khẽ vươn vai, đôi chân đặt xuống mặt sàn nhà và bước nhẹ tới bên cửa sổ, “soạt” 1 tiếng, chiếc rèm cửa được kéo sang hai bên. Ánh sáng bình minh chiếu thẳng vào căn phòng u ám chứa đựng toàn những nỗi buồn. Phương biết, hôm nay là ngày kết hôn của nó với Devil, nó mất Khải thật rồi. Thật ra nó cũng không trong chờ gì nhiều lắm vào Kim Nhã vì nó biết chả ai đấu nổi với Devil. Sau khi làm VSCN xong, lúc vừa bước khỏi phòng tắm nó bắt gặp 1 người phụ nữ trung niên, nhìn có vẻ hiền hậu toát ra từ bà là vẻ đẹp thanh lịch và quý phái, đang ngồi trên giường của nó. Từ ngày đến đây nó đây có thấy có người phụ nữ nào đâu nhỉ? Nhận thấy nó đang nhìn mình, người phụ nữ đứng lên mỉm cười đi tới bên nó- Con là Minh Phương - người con trai ta yêu đây sao?
Con trai? Nói vậy đây là mẹ Devil sao?
Nó không đáp lại, chỉ khẽ gật đầu khẳng định
- À! Ta chưa giới thiệu nhỉ? Ta là mẹ của Devil..............tên ta là.............Hoàng Bảo Lan!
Đúng rồi, bà ấy đúng là mẹ Devil. Khoan đã! Hoàng Bảo Lan? Cái tên này nghe quen quen nhưng sao nó mãi chưa nhớ ra nhỉ? ( he he nhân vật Hoàng Bảo Lan xuất hiện các đọc giả có thể đoán ra tình huống tiếp theo rồi đúng chứ? Nếu không biết thì chờ đọc chương sau đi nhé hê hê)
- Cháu chào bác, cháu là Minh Phương
Nó khẽ cúi đầu thể hiện phép lịch sự
- Ta có thể tâm sự cùng cháu chút chứ
Nó gật đầu không nói gì rồi nhanh chóng cùng người đàn bà tên Bảo Lan ngồi xuống giường
Chả là như thế này, hôm qua Devil có gọi cho bà nói về chuyện kết hôn, ban đầu bà khá nhạc nhiên vì con trai bà bình thường lạnh lùng là thế, chưa bao giờ thấy yêu cô gái nào thật lòng nhưng mà ngày hôm nay lại nói sẽ cưới vợ, bà đương nhiên sẽ rất ngạc nhiên. Bà cưng chiều Devil nên chuyện Devil chính vợ và cũng không muốn ý kiến nhiều cho lắm, chỉ cần con trai bà yêu là được rồi. Bình thường thì bà Lan không thường xuyên ở nhà mà hay đi khắp mọi nơi trên thế giới, vì công việc của bà là người phiên dịch mà. Nghe Devil nói hôm nay sẽ kết hôn, bà liền phấn khởi mua vé máy bay từ Nga trở về Hàn Quốc. Cho đến sáng hôm nay thì máy bay hạ cánh, về đến nhà, Devil muốn bà nghỉ ngơi một chút nhưng bà nhất định không nghe, kiên quyết đòi gặp con dâu tương lai cho bằng được. Và khi bà nhìn thấy nó, thực sự nó rất đẹp, khuôn mặt tuy có chút băng giá nhưng vẫn xinh và đặc biệt có 1 cảm giác quen thuộc tràn ngập lòng bà khi bà nhìn thấy nó.
Lễ cưới của nó và Devil sẽ được tổ chức vào lúc 15h theo giờ Hàn Quốc. Căn nhà hiện đang được dọn dẹp 1 cách ngăn nắp gọn gàng để sau lễ cưới, những nhân vật nổi tiếng trong giới showbiz và thế giới ngầm sẽ tới uống rượu chung vui. Chứ thật ra lễ cưới được tổ chức trong 1 nhà hàng sang trọng ở giữa thủ đô Seul.
Tích tắc đồng hồ trôi
1 tiếng
2 tiếng
............
Và hiện tại là 12h, chỉ 3 tiếng nữa nó sẽ chính thức trở thành vợ của Devil, nó sẽ chính thức có chồng, và.................chính thức rời xa Khải. Nghĩ đến đây, Devil trong phòng âm thầm dõi theo bóng nó trên camera mỉm cười thỏa mãn
- Đêm nay......em sẽ chính thức trở thành.........người phụ nữ của tôi ha ha ha
Giây phút này nó lại khóc, lén lấy tấm ảnh có hình anh ra nhìn. Vẫn chiếc răng khểnh ấy, vẫn nụ cười ấy nhưng sao như xa vời quá. 1 giọt nước mắt rơi trên tấm ảnh. Nó ôm lấy tấm ảnh đưa áp vào trái tim rồi khóc nức nở. Xa anh, nó rất nhớ, nhớ sắp phát điên rồi, muốn quên anh sao? Nó làm không nổi
Chương 69: Anh Em Cùng Mẹ Khác Cha
Cảnh đám cưới giờ thật hỗn loạn, khách tới tham dự đám cưới thì nhìn nhau xì xào bàn tán lớn nhỏ: sao cô dâu lại ôm người khác trước mặt chú rể thế kia? Chuyện là như thế nào? Và đương nhiên chỉ có người trong cuộc mới hiểu được tình huống gì đang xảy ra.- Phương, về với anh. Anh không cần biết bất kì lí do gì em lại bỏ đi như vậy nhưng.......anh biết........em yêu anh mà đúng không? Về Trung với anh
Tuấn Khải nâng khuôn mặt thiên thần của nó lên, ép nó nhìn thẳng vào đôi mắt của anh. Bàn tay nó anh đang nắm giữ, anh tuyệt không thể để bàn tay ấy vụt mất thêm 1 lần nào nữa
Nghe Khải nói vậy, nó bất giác sợ hãi quay ra nhìn sắc mặt của Devil, anh ta đang giận, sự giận giữ tăng ngùn ngụt, bàn tay Devil nắm chặt thành quyền. Không xong rồi, nó làm gì vậy nè! Tuấn Khải của nó sẽ bị anh ta hành hạ chết mất.
- Tuấn Khải, em không........em không thể đi........anh về đi, hãy quay về đi.........em hết yêu anh rồi, điều này là thật mà
Hết yêu anh rồi ư? Toàn là nói dối, chẳng nhẽ Khải lại không hiểu nó sao? Khuôn mặt nó đẫm lệ, son phấn gần như trôi hết. Khi nói hết yêu anh, nó không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Khải biết mà, nó không bao giờ hết yêu anh được đâu. Anh chắc chắn
- Đây không phải lí do, em không biết nói dối đâu Phương,........là vì Devil uy hiếp em đúng chứ?
Đúng! Khải là người có chỉ số IQ khá cao, nhìn thấy ánh mắt của nó hồi nãy nhìn Devil là anh đã hiểu được phần nào
- Em..........
- Gọi cho tao 50 thằng tới hôn trường ngay lập tức
1 giọng nói lạnh lùng phá chút quỷ dị bỗng vang lên. Devil đang cầm chiếc Iphone 7 gọi cho đàn em tới. Không hay rồi. Nó mặt tái xanh nhìn Devil, đôi chân như muốn nhấc lên chạy tới chỗ hắn ta để cầu xin nhưng không nhấc nổi. Bỗng cánh cửa lễ đường lại mở ra. Tuy là Devil có nhiều người nhưng hắn ta nghĩ, đối phó với Khải chỉ nhiêu đó người là đủ rồi
- Phương.......Phương, cậu............
Là Quỳnh và Hiền, theo sau là Thiên và Nguyên. Do Tuấn Khải vội vàng nên đã nhanh chân tới đây trước còn 4 người bọn họ theo sau
Thấy Phương trong bộ váy cưới, Quỳnh và Hiền chạy tới ôm lấy cô bạn. Nhưng chúng nó biết, hiện giờ không phải là lúc hàn huyên tâm sự. Cái quan trọng bậy giờ là phải làm sao khi đàn em Devil sắp tới rồi
- Phương, mau đi theo anh
Khải bỗng cầm lấy tay nó kéo đi. Nhưng vừa bước được 1 bước, nó cảm thấy có 1 lực mạnh giật nó trở lại và ôm vào người
- Devil.........anh............
Bàn tay nó lại rời khỏi Khải thêm 1 lần nữa. Chết tiệt!
- Đừng hòng rời khỏi tôi, em nên nhớ.......
Giọng Devil là nói với nó, nhưng ánh mắt sắc bén lại nhìn vào Tuấn Khải như ám chỉ 1 điều rằng nó sẽ không rời khỏi đây.
Ui! Đám cưới giờ trở thành cái gì thế này? Âu Dương Thiên Minh thì cũng không có vẻ quá bất ngờ khi nhìn thấy Khải nhưng còn Quách Đình Vĩ? Ông ta khá giận khi nhìn thấy cảnh này! Cái quái gì thế này? Đường đường ông là 1 trùm showbiz, sao lại có thể có ngày mất mặt thế này chứ?
- Tôi nói cho anh biết, nếu Tuấn Khải mà có chuyện gì không hay thì................chính tay tôi sẽ giết chết anh
Nó gằn giọng, ánh mắt căm thù nhìn Devil.
Nhận được câu nói khẳng định chắc nịch, Devil có 1 chút nhạc nhiên khi nghe nó nói nhưng hắn ta lại cười ngay tức khắc. Giết anh ta sao? Đâu có dễ vậy?
- Tuấn Khải, mau......bọn anh mau rời khỏi đây nhanh.......nguy hiểm. Để em ở lại, em không thể đi
Nước mắt nó rơi lã chã
- Phương, chúng ta là bạn thân mà phải không? Sống chết có nhau, tớ không đi được đâu...
Hiền và Quỳnh cương quyết ở lại giải cứu nó khỏi Devil
- Anh sẽ không đi, trừ khi anh cứu được em
Tiếng động cơ ô tô của 50 tên đàn em đã gần đến, nó có thể nghe được. Không ổn rồi.
“ Pằng, pằng”
Hai tiếng súng của bọn đàn em vang lên ở bên ngoài như báo hiệu cho bằng chủ của chúng. Nghe thấy tiếng súng, khách tới tham dự chạy loạn xạ mở cửa ra ngoài với mong muốn bảo toàn mạng sống. Trong đám hỗn loạn đó chỉ có duy nhất 7 người vẫn đứng im không động đậy. Đó là Devil, Khải, nó và 2 cặp còn lại
Đúng lúc đó, 1 chiếc xe Lamborghini trắng cũng tiến tới. Trong chiếc xe đó là mẹ của Devil, Hoàng Bảo Lan. Đang ngồi trong xe, bà bỗng thấy hôn lễ khung cảnh hỗn loạn, sao vậy nhỉ? Bước vội xuống xe, bà cố chen lấn trong dòng người náo loạn và với tình đụng phải 1 người khiến bà tròn mắt nhìn ngạc nhiên đến tột độ
- Âu.....Âu Dương.....Dương Thiên Minh?
Bỗng giọng bà không còn giữ được bình tĩnh mà run rẩy nói không thành lời
- Là bà sao? Hoàng Bảo Lan?
Âu Dương Thiên Minh quá xúc động khi nhìn thấy người con gái năm xưa, người con gái mà ông tìm kiếm suốt 20 năm. Đúng thật là xa tít chân trời, gần ngay trước mắt
Bảo Lan quay người như muốn tránh mặt ông Minh nhưng tay bà đã bị ông giữ lại.
- Bà còn muốn bỏ đi 1 lần nữa sao?
- Bây giờ không phải lúc nói chuyện, tôi muốn biết tại sao đám cưới của con trai tôi đang xảy ta chuyện gì?
Cái gì? Con trai tôi? Nói vậy là Bảo Lan đã có chồng? Và điều quan trọng là............Devil là con của bà ấy và Quách Đình Vĩ sao? Không xong rồi. Nó và Devil là anh em cùng mẹ khác cha
Ông Thiên Minh bỗng giật nảy người khi nghe bà Lan nói vậy. Quả thực không xong rồi. Mặt của ông đang chuyển dần thành màu xám
- Này.......Thiên Minh.....ông không sao chứ? Tôi đang hỏi đám cưới của con trai tôi làm sao vậy?
- Phương..........con tôi........
Sao? Thì ra con dâu tương lai của bà lại là con của Thiên Minh. Bà Lan khá bất ngờ nhìn Thiên Minh, quả thực là duyên phận
- Bảo Lan, bà còn nhớ bà đã có 1 đứa con với tôi không?
Ông Thiên Minh thay đổi hẳn thành thái độ kiên quyết, ông nắm chặt lấy bả vai của bà.
Sao ông ta lại biết rằng bà đã có.............
- Ông nói gì tôi không hiểu, làm gì có con nào của ông, ông sai rồi
- Bà đừng nói dối. Bà nghe rõ đây, đứa con gái của bà và tôi tên là Minh Phương, bà đã rõ chưa? Và nó đang đứng trong lễ đường với bộ váy cô dâu để chuẩn bị kết hôn với con trai của bà đấy. Hai đứa nó là anh em cùng chung 1 mẹ đẻ ra, không thể xảy ra chuyện này được đâu bà có nghe không?
Giống như 1 chuyện gì đó rất kinh khủng mà bà Lan vừa nghe thấy. Con gái bà? Đứa con gái mà gần 20 năm trước bà đã bỏ rơi nó trong nhà chùa, giờ đây lại sắp biến thành con dâu bà sao? Thảo nào khi gặp nó lần đầu tiên bà đã thấy có gì đó rất quen thuộc, không thể ngờ được..........
Không nói gì thêm, bà Lan chạy 1 mạch vào bên trong lễ đường
Bên trong lúc này tình hình thực sự căng thẳng đến đứt dây thần kinh, chiếc súng của Devil đang kề sát đầu Khải
- Cô gái này là của tôi.............
- Là anh ép cô ấy đúng không? Tôi nói cho anh biết Tuấn Vũ, cô ấy sẽ không bao giờ là của anh bởi tình cảm của cô ấy là dành cho tôi
- Anh Khải........._Nguyên và Thiên lo lắng cho người anh của mình, mày đẹp nhói chặt
- Devil......mau thả bạn tôi ra
Nó, Quỳnh, Hiền, Nguyên và Thiên đang bị hai, ba tên khác giữ chặt tay, nó cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi, nó muốn ôm chặt lấy Khải ngay lúc này
- Tôi có cố gắng bao nhiêu thì tình cảm của em cũng vẫn đặt lên người Tuấn Khải,......nói.......rốt cuộc tôi thua kém cậu ta ở điểm gì?
Devil ánh mắt sâu thẳm nhìn nó gần như tuyệt vọng
- Đương nhiên anh thua kém Khải, không những thua mà còn thua kém thảm hại, anh không hiểu tôi như anh ấy, không ấm áp như anh ấy, anh luôn áp đặt mọi chuyện lên người tôi trong khi Tuấn Khải thì chưa 1 lần...........
- ĐỦ RỒI
Devil hét lên, tay phải cầm súng nắm chặt giống như muốn bẻ gãy chiếc súng ấy ra. Được, không lấy được trái tim nó thì hắn sẽ chiếm lấy thể xác của nó. Nghĩ tới đây, ánh mắt Devil đục ngầu đầy dục vọng.
- A, Tuấn Khải, cậu cũng đã qua cái tuổi 18 rồi phải không? Xoan nghĩa là đã quá đủ tuổi để xem phim người lớn rồi nhỉ? Vậy hôm nay, tôi sẽ cho cậu chứng kiến cảnh người cậu yêu thương nằm dưới thân của tôi như thế nào?
Nhận thấy trong câu nói của Devil có quá nhiều mối nguy hiểm, Tuấn Khải giật mình
- Devil, cậu định làm gì?
- Suỵt, sẽ biết ngay thôi
Anh ta nở 1 nụ cười đầy sự kinh khủng rồi bước chầm chậm tới chỗ nó. Nó nhìn sắc mặt của Devil rồi muốn giật lùi về phía sau nhưng tay nó đang bị giữ lại, không thể lùi
“Xoạc”
Chiếc váy cưới màu trắng bị xé 1 phát nên đã rách để lộ ra làn da trắng đó
- Không.......
Hiền và Quỳnh kinh hoàng nhìn cảnh tượng đó diễn ra với bạn của mình
- Aaaaaaaaaaaaaaa
Tức nước rồi cũng sẽ vỡ bờ, chính mắt Khải đã chứng kiến cảnh tượng đó. Cố gắng hết sức giãy giụa, anh không muốn tiếp tục nhìn cảnh này của nó và Devil diễn ra
- Devil, anh quá đáng rồi đấy
Nó nhìn anh ta căm phẫn. Không nói gì, Devil mỉm cười rồi ra lệnh cho đám thuộc hạ không có nhiệm vụ ra ngoài. Khuôn mặt anh ta dần dần nhìn từ chiếc cổ của nó đi xuống rồi tiến lại gần nó.........và dự định hành động tiếp theo sẽ là 1 nụ hôn dành cho nó
- Không, dừng lại đi Devil!
Tiếng nói dừng lại vang lên nhưng không phải của nó, của Khải hay của 2 cặp kia mà là của Hoàng Bảo Lan
- Con trai, dừng lại đi, tội lỗi lắm. Phương.......Phương là em gái của con đấy
Hành động kia bỗng dừng lại, nó có thể cảm nhận được đôi bàn tay đang ôm eo nó bắt đầu run rẩy
- Mẹ có biết mẹ vừa nói gì không?
- Mẹ biết, nó là em gái con, trước khi lấy Quách Đình Vĩ mẹ đã có Phương với Thiên Minh, chỉ là mẹ quá đau khổ nên mới bỏ Phương trong chùa mà đi. Tin mẹ, nó là em gái con mà Devil
Nó trợn tròn mắt ngạc nhiên? Bà ấy mới nói gì vậy?
- Devil mau dừng lại đi, Phương là em gái cháu thật mà, buông em nó ra đi và đừng tiếp tục diễn ra hành động này nữa
Ông Thiên Minh cũng đi vào
- Bố.......bố........là thật sao?
Nước mắt nó tự nhiên rơi nhiều hơn trước? Hôm nay là ngày gì mà nó phải chịu đựng nhiều như vậy?
- Đi hết ra ngoài
Devil ra lệnh cho mấy tên đang giữ tay chúng nó ra ngoài. Được thả, Quỳnh vội bỏ áo khoác ngoài ra khoác tạm lên người nó để không còn bị lộ ra
Nó lại bắt gặp ánh mắt của Devil nhìn nó, không còn gắt gao, không còn chiếm hữu, mà thay thế vào đó là 1 câu hỏi “ Rốt cuộc em là ai?”
Nó vội chạy lại ôm lấy Tuấn Khải, nhìn lại chỗ vết thương mà vừa nãy Devil đã làm với Khải.
Kết thúc rồi, có lẽ sẽ không còn thử thách nào đối với Khải và nó nữa?
Devil lặng lẽ không nói gì, giống như là anh ta chưa thể chấp nhận sự thật này. Anh ta cần phải kiểm tra xem mẹ anh ta có nói thật không? Hay chỉ là........lừa dối để giải thoát cho nó. Nhưng mà, nhìn kĩ thì nó rất giống mẹ Devil. Có thể là sự thật. Hắn ta lại nghĩ đến ngày hôm ấy, khi vô tình vào phòng mẹ, anh ta đã nhật được 1 tấm ảnh của 1 người con gái trẻ với 1 người đàn ông trong rất đẹp đôi. Thì ra, là ảnh của mẹ và Thiên Minh hồi trẻ. Câu trả lời dường như đã quá rõ. Kết thúc rồi, anh ta có em gái và em gái của anh ta là nó, là Minh Phương
Chương 70: Rắc Rối Khép Lại, Chỉ Còn Hạnh Phúc [ Chương Cuối]
E hèm, trước khi vào chương thì Yên có 1 thông báo nhỏThứ nhất: Vì chương 69 có chút vấn đề nên Yên đã sửa lại cho hợp lí hơn rồi, ở sstruyen không thể sửa được nên đọc chương 69 có chút vô lí. Vì sao Phương sinh trước Devil mà lại là “ Anh Em Cùng Mẹ Khác Cha”? Đây chính là mấu chốt vấn đề đấy ạ. Nếu ai còn thắc mắc thì vào santruyen.com đọc lại chương 69 đi nhé
Thứ 2: Chương này là chương cuối cùng của truyện Tình Yêu Của Vương Tuấn Khải rồi! Tuy có chút buồn a nhưng không sao, vẫn còn tác phẩm Lỡ Yêu Em Rồi! Biết Phải Làm Sao? đang chờ đón các bạn. Yên đảm bảo truyện mới của Yên sẽ không khiến các bạn thất vọng đâu hihi
****Giờ thì chúng ta vào truyện thôi nào!****
5 năm sau
- Woa, chưa tới giờ mà Fans đã tới rồi, đông quá đi
Quỳnh diện trên người bộ quần áo sành điệu pha chút năng động và dễ thương đang từ cánh gà sân khấu ngó ngó nghiêng nghiêng
- Đương nhiên rồi, hôm nay là đại lễ mờ hô hô
Nó che miệng cười quỷ dị
- Thật hạnh phúc ghê_ Hiền trong bộ váy yếm màu nâu đang đứng quàng vai bá cổ con em
- Ai nha nha, các tiểu thư của chúng tôi vẫn còn đứng ở đây sao? Mau mà vào chuẩn bị cho các hoàng tử của các nàng đi kìa
Chị quản lí trang phục đứng đó nhìn chúng nó cười trêu
Hôm nay là ngày gì ư? Là ngày bình thường như thường ngày, chỉ là được chọn lựa làm ngày Fans Meeting thôi! Còn có nghĩa khác là 1 Live Show. Nhưng ẩn chứa trong buổi Fans Meeting này là gì? Tí nữa sẽ biết ngay thôi.
Đúng, 5 năm đã trôi qua. Vào thời điểm hiện tại thì chúng nó cũng khá trưởng thành rồi, Tuấn Khải đã tròn 25 tuổi, Nguyên và Thiên cũng đã 24. Thật ra mà nói thì kể từ cái ngày đưa nó từ Hàn Quốc trở về. Nó và Khải suốt trong 5 năm qua không còn 1 sự thử thách nào nữa, sống yên bình lắm. Qua xét nhiệm ADN để khẳng định đúng là Hoàng Bảo Lan là mẹ ruột của nó, Devil là em trai nó. Vì sao ư? Devil là người có quyền lực cao lớn, mọi thông tin về anh ta đều được bảo mật không để lọt ra bên ngoài, về ngoài thì Devil rất chững chạc chứ thật ra Devil kém nó 1 tuổi đấy chả qua chỉ là anh ta không bao giờ tiết lộ tuổi thật của mình, người ngoài nhìn vào thường thì sẽ nói hai đứa nó là anh em chứ không phải chị em. Cũng từ khi biết được cái bí mật kinh khủng ấy, Devil luôn né tránh nó mỗi khi nó chủ động đến tìm hắn an ủi. Thỉnh thoảng nó trở về gặp mẹ, cũng còn may là Quách Đình Vĩ thông cảm cho chứ không thì mẹ nó đã bị đuổi cổ ra khỏi nhà họ Quách rồi. Âu Dương Thiên Minh đương nhiên vẫn còn tình sâu ý cũ, lưu luyến Bảo Lan nhưng rồi cũng phải mỉm cười chấp nhận sự thật: Bảo Lan đã có gia đình riêng.
- Ây, sao bọn tôi lại không được vào
Hiền câu mày nhìn 2 tên canh cửa cao to lực lưỡng đang đứng trước phòng trang điểm của 3 anh
- TFBOYS có lệnh! ( hả! TFBOYS có lệnh á? ==”) tuyệt đối không để 3 cô vào
Hả? Tự dưng nổi cơn hay sao mà lại thành ra như vậy? Có chuyện gì mà lại cấm cửa cả người yêu vậy?
- Chắc họ có chuyện quan trọng cần bàn riêng, chúng ta cứ ra kia ngồi đi
Quỳnh khuyên nhủ rồi ra ghế ngồi chờ. Tốt cuộc thì có chuyện gì nhỉ? ( 3 anh đang có âm mưu gì ế hố hố)
2 tiếng sau, TFBOYS nam thần của chúng ta cũng chịu bước. Ối giời ôi, thật là soái ca mà. Các anh khoác trên người bộ quần áo đen hoàng tử, mái tóc nấm truyền thống vẫn vậy, dáng người cao cao.......nói tóm lại là đẹp khó miêu tả. Cái đặc biệt là, các anh khi bước đi ngang qua 3 đứa nó thì khuôn mặt lạnh băng, không thèm liếc lấy 1 cái. Mặc dù chúng nó ở phía sau tha hồ gọi nhưng các anh vẫn không thèm trả lời cứ thế bước lên sân khấu trong sự hò reo điên loạn của Fans. Biểu cảm này là sao vậy? Giận cái gì à? Lúc ở nhà vẫn cười nói bình thường mà? Khuôn mặt đờ dẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra của 3 đứa nó làm các chị phì cười
Sau 2 giờ biểu diễn, cuối cùng cũng kết thúc live show. Tuấn Khải bất giác đứng dậy cầm chiếc mic nói
- Hôm nay chúng em có chuyện muốn nói với mọi người
Fans im lặng, nín thở, cố gắng nghe xem Khải sẽ nói gì tiếp theo mà có vẻ nghiêm trọng vậy? Khuôn mặt 3 anh thoáng buồn trên sân khấu
Ớ? Chuyện gì? Chuyện gì lại sắp xảy ra? 3 đứa nó trong cánh gà cũng nín thở theo dõi động tác, cử chỉ của Khải, Nguyên và Thiên
- Phương, Hiền, Quỳnh......3 em ra cả đi_ giọng nói cao lãnh, lạnh lùng cất lên. Vẫn là sắc mặt đó, sắc mặt buồn đó. Rốt cuộc là có chuyện gì?
Nghe nhắc tới 3 cái tên của 3 người con gái may mắn nhất cái trần thế này. Tứ Diệp Thảo không chủ động mà hô ầm lên “ aaaaaaa”
Chúng nó ngẩn ngơ bước từ cánh gà ra.
- Em xin lỗi mọi người vì phải để cho mọi người chứng kiến cảnh này, nhưng phải làm thế này thì các cô ấy mới hiểu được tâm nguyện của bọn em_ Vương Nguyên vẻ mặt đau khổ hiện rõ
Sau đó, 3 anh lần lượt kéo 3 đứa nó đứng đúng vị trí của mình. Nhẹ nhàng cùng 1 động tác, 3 anh cầm tay 3 đứa nó lên
- Phương/Quỳnh/Hiền, anh xin lỗi.................
Giây phút nghẹt thở, rốt cuộc là cái quái gì đang xảy ra ở đây?
- Suốt những năm qua em đã luôn quan tâm anh........._ Nhìn thẳng vào đôi mắt của nó, Khải nói
-........lo lắng cho anh.......( Nguyên tiếp lời của Khải, biểu cảm không đổi)
-........chăm sóc cho anh từng li từng tí.........( Thiên tiếp lời Nguyên)
- Cũng đã được 6, 7 năm chúng ta quen nhau rồi nhỉ?.............( Khải tiếp lời Thiên)
-.................trong khoảng thời gian này anh đã nhận ra được nhiều điều khi ở bên cạnh em..............( Nguyên tiếp lời Khải)
-.............đó chính là........anh cảm thấy chán khi làm người yêu em rồi.........( Thiên tiếp lời Nguyên)
Hở.....a......hả? Các anh.....đang nói cái gì vậy?
Sau khi nghe Thiên nói, cả hội trường náo loạn, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thế này? Và đương nhiên không chỉ có Fans ngạc nhiên mà 3 cô gái đang ở trên sân khấu kia kìa.
“ Các anh ấy nói vậy là có ý tứ gì?”
3 đứa nó cùng 1 suy nghĩ này, cùng 1 biểu cảm ngạc nhiên đến tột độ. Mắt rưng rưng như sắp khóc. Tâm nguyện của các anh chính là muốn chia tay chúng nó sao?
Nhận thấy bàn tay của chúng nó đang run lên từng hồi, Khải, Nguyên và Thiên khá gấp rút
Nhưng bỗng dưng............
- Chán làm người yêu em rồi, chỉ muốn làm chồng em thôi
Câu nói của cả 3 chàng trai đồng thanh lên 1 lúc
“ HẢAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAẢ”
Tiếng “Hả” ngạc nhiên cũng đồng thanh vang to khắp hội trường như muốn phá banh cái hội trường này ra. Quả thực bất ngờ. Cái kiểu cầu hôn này giống như tra tấn người ta ấy. Làm người ta từ trên núi đẩy xuống vực thẳm, rồi lại từ vực thẳm kéo lên trên trời
Chưa dừng lại ở đó, hành động tiếp theo của 3 anh chính là chiếc hộp đỏ trong túi được lấy ra, từng động tác cả 3 anh phối hợp cực kì ăn ý, cực kì đều.
“ Cạch” nắp hộp đỏ đó được mở ra. 1 chiếc nhẫn......đó là.......1 chiếc nhẫn
- Hiện tại các em đang có 3 sự lựa chọn cho chính mình....1 là làm vợ anh_ Tuấn Khải bá đạo nhìn nó, hiện giờ thì khuôn mặt buồn rầu lúc trước biến mất, thay vào đó là sự tinh ranh và khá là giảo hoạt hố hố
- 2 là làm mẹ của các con anh_ Thiên cũng tiếp lời, đôi môi nhếch lên cười nửa miệng
- 3 là làm con dâu của bố mẹ anh_ thành viên cuối cùng của nhóm cũng lên tiếng
Wao! Màn cầu hôn bất hủ! Chậc, có 1 không 2 đây mà. Cái gì mà 3 sự lựa chọn. Các anh khôn thật ấy cơ, 3 cái này gộp lại cũng là cùng 1 ý nghĩa. Chọn cái nào cũng như nhau cả thôi
- Hờ, không có sự lựa chọn nào khác sao các Bảo Bối_ lửa giận trong nó đang tăng ngùn ngụt, vừa nãy các anh làm cho chúng nó suýt chút tim ngừng đập mà chết vì câu nói “ không muốn làm người yêu nữa”, giờ lại nói muốn làm chồng. Đùa hơi ác rồi.
Đúng, dụng ý trong buổi Live Show này chính là: cầu hôn. Các anh muốn đích thân Fans của mình có thể nhìn thấy các anh như vậy
“ Hú hú, cả 3, cả 3, cả 3”
Tiếng Fans vang lên không ngớt. Thỉnh thoảng còn nghe được vài câu “ Hiền, Phương, Quỳnh, nếu các em dám không nhận lời, làm tổn thương các bảo bối của chị thì các em chết chắc”
Hờ! Vậy các anh ấy làm tổn thương bọn em thì sao? Các Tỉ Đại Lục sao lại thiên vị như vậy a
- Vậy thì, chọn cả 3 nhá
3 đứa nó nói đồng thanh. Sau câu nói là 1 tràng vỗ tay dài hàng thế kỉ vang lên. Thật sự quá hạnh phúc rồi.
- Chúc mừng chị của em.....
Ở 1 góc xa, Devil đứng dõi theo nó, cuối cùng thì hắn cũng đã chấp nhận được sự thật. Nó là chị của hắn
*****5 năm sau******
- Vương Tuấn Kiệt con đứng lại. Sao con dám phá đồ của bố chứ hả? Thằng con mất nết này......lại chạy đâu rồi
“ ưm ưm”, trong lùm cây đằng xa, có 1 thằng nhóc khoảng chừng 4 tuổi đang bịt miệng 1 cô nhóc
- Vương Bối Bối, cậu chán sống rồi sao? Cậu mà hét lên bố tôi mà biết thì cậu cũng sẽ bị bố mẹ cậu phát hiện ra cậu thôi
- Ưm.....bỏ tay ra. Tôi có ngu đâu
Hà há, chả là cậu nhóc Vương Tuấn Kiệt này vừa bị bố Khải cầm roi rượt cho 1 trận vì cái tội làm vỡ đồ ấy mà. Con cô nhóc Vương Bối Bối này á? Lấy son của mẹ bôi lên đầy mặt bố Vương Nguyên nên cũng đang bị truy lùng để lôi về giáo huấn cho 1 trận cho chừa cái thói nghịch ngợm đi.
- À à, ra là các cậu trốn ở đây
Đang ngó nghiêng ẩn nấp thì hai đứa giật mình bởi 1 giọng nói
Dịch Dương Thiên Anh vốn thừa hưởng tính ngoan ngoãn, cao lãnh của bố Thiên Tỉ nên ít phá phách hơn cô nhóc Bối Bối và cậu nhóc Tuấn Kiệt. Nhưng một khi đã lên cơn thì Thiên Anh sẽ quậy tung khiến cả nhà 1 phen đau đầu
- Bố tôi nói gọi các cậu vào ăn cơm kìa, có vào không?
- Tiểu Kiệt, hay chúng ta vào nhà thôi, tôi đói_ Tiểu Bối xoá bụng, mặt nhăn lại khiến Tuấn Kiệt chịu thua
- Thôi thì vào, nghe bố giáo huấn 1 trận chắc cũng chả chết
Vậy là cứ thế 3 đứa trẻ con chạy vào nhà, vẫn là nụ cười hôn nhiên của trẻ nhỏ. Cuộc sống trong ngôi nhà chung này thật quá hạnh phúc rồi.
===============The End=============
Doc truyen online mien phi moi nhat hay nhat - KenhTruyen.Hexat.Com