-Khỉ thật,lão ta giám chơi đánh lén-Hải nghiến răng rồi cùng Quân,Lan,Nhi xông lên đánh trước.
-Ở đây nguy hiểm lắm,Anh quay về đi-Huy quay sang nó lo lắng
-Đánh nhau thôi mà,có gì nguy hiểm đâu.Mau lên đi chúng tới rồi kìa-Nó dục Huy rồi cũng xông lên đạp mạnh vào bụng tên đang cầm cây định đánh lén,tên đó mất đà ngã xuống đất.
Huy bất ngờ nhưng cũng đứng dậy lao vào bọn chúng,cậu xoay người đạp mạnh vào tên phía sau đồng thời cho tên trước mặt 1 cú đấm làm hắn văng ra xa
Cách chỗ nó không xa,Lan hung hăng giành lấy cây gậy của tên trước mặt,đập thật mạnh vào gáy tên đó xỉu tại chỗ.
Hải bồi liên tiếp mấy nhát đấm vào bụng tên xấu số định đánh lén cậu,hắn ho ra máu rồi ngã xuống đất
Quân nghiêng người né cú đánh của đối phương rồi cho hắn 1 cú đạp trời giáng vào mặt.
Nó vặn ngược tay tên có ý định nắm tóc nó ra sau,tay còn lại nó đỡ lấy cây gậy đang giáng xuống của 1 tên khác.Cú đánh khá mạnh làm tay nó hơi ê ẩm.Đạp thật mạnh vào mông tên bị nó vặn tay rồi đấm mạnh vào mặt tên vừa cho nó ăn gậy,đây gọi là có qua có lại.
Huy vừa đánh vừa quan sát mấy đứa bạn,tất cả đều đang đánh hăng say,nhưng sao không thấy Nhi?Chết rồi
-Mỹ Anh với Lan qua bên kia giúp Nhi đi
Thấy Huy gọi,nó với Lan quay sang nhìn Huy rồi nhìn theo hướng Huy đang nhìn.Bọn nó hốt hoảng đánh vội mấy tên đang bâu bên cạnh rồi chạy về phía Nhi
Lão ta nhìn cái răng mà hú lên ầm ĩ,tay không ngừng dẫy dụa hòng thoát nhưng đã bị 2 người kia giữ chặt
-Con khốn,mày làm rụng răng của tao rồi này,thả ra để tao lấy nó
Nó cúi xuống nhặt cái răng đang lẫn máu rồi lấy vạt áo lão ta lau sạch.Cả đám ngạc nhiên khi phát hiện ra chiếc răng đó được làm bằng vàng,còn lão ta thì không ngừng la lối
-Đấy là lão nói nhé.Cái vụ lần trước lão đâm tôi thế nào...hôm nay tôi sẽ trả lại cho lão y như vậy-Nhi rút từ trong dày ra 1 con dao bấm,lia qua lia lại trước mặt lão làm lão sợ tái mặt,miệng lắp bắp
-Mày...muốn làm gì
-Làm gì thì lão biết rồi đấy-Nhi cười nửa miệng,kê lưỡi dao lên mặt lão mà di chuyển
-Tao đã nói rồi mà-Lan chép miệng rồi bỏ đi tiếp,chẳng thèm tới đỡ cô bạn
Quân tốt bụng đi tới kéo Nhi đứng dậy
-Lần sau chừa cái tật đi giật lùi đi nhé
Nhi phụng phịu gật đầu,nhìn trẻ con dễ sợ
Cánh tay càng ngày càng nhức hại nó đau muốn chết,nhưng nó vẫn cố chấp không chịu lên tiếng.Huy đi bên cạnh thấy nó cứ cau mày nhăn mặt nên quan tâm
-Là thành viên nhóm Lục Quỷ,tính cả tao nữa
-Ôi trời,mày chán làm chị đại rồi àk mà chuyển sang làm thành viên thế?
-Hoạt động có tổ chức vẫn vui hơn chứ.Mà lần này mày về mấy ngày rồi đi tiếp?-Nó chống tay lên ô cửa kính,đôi mắt lơ đãng ngắm nhìn khung cảnh lướt qua đường xe chạy
-Lúc đầu tao sợ mày chuyển vào trường mới không có bạn bè nên tao tính ở lại chơi với mày vài ngày cho đỡ buồn,nhưng giờ thì tao yên tâm rồi.Tối nay tao sẽ bay lại sang đó-Uyên nhìn nó cười tươi
-Sao mày đi vội thế-Nó ngạc nhiên
-Tao có ít việc bên đó nên phải về giải quyết
-Mày đói hả,chờ tao tí tao đi trả tiền-Uyên thấy nó kêu đói thì dúi hết đống đồ cô định thử cho nhân viên rồi ra quầy tính tiền.Dáng vẻ vội vội vàng vàng của cô bạn mà làm nó phì cười,cứ y như mẹ sợ con đói vậy đó.
Thanh toán xong,Uyên trở nó tới quán ăn mà nó với cô thường hay tới khi học ở trường cũ.Đây không phải 1 quán ăn cao sang gì mà nó chỉ là 1 quán ăn vỉa hè bình thường mà thôi
Vừa thấy 2 đứa nó đi vào,cô chủ quán liền niềm nở chạy ra chào hỏi
Bọn nó chào tạm biệt cô rồi quay xe về biệt thự Dương gia
Vừa bước vào nhà nó đã thấy 1 đống túi đựng quần áo đặt trên mặt bàn.Nếu nó đoán không nhầm thì đây chính là tác phẩm của nhỏ Uyên sau 1 hồi lượn lờ trong shop
Uyên nhìn đống quần áo gật gù
-Công ty này chuyển phát nhanh phết
-Con khùng-nó gõ đầu Uyên rồi kéo cô lên lầu tìm ba mẹ
Uyên chào tạm biệt ông bà Dương rồi xin phét đi trước để cho kịp chuyến bay.Nó cũng xin phép ba mẹ đi tiễn Uyên rồi cùng cô ra sân bay
-Tao sẽ cố gắng giảm bớt 1 vài trận nhưng bỏ luôn thì không thể,mày ở lại nhớ giữ gìn sức khoẻ.Lần này tao đi ít nhất cũng phải nửa năm nữa mới về,thôi tao đi nha,máy bay sắp cất cánh rồi-Uyên thở dài,ôm nó tạm biệt rồi kéo vali vào trong.Trước khi bước vào phòng soát vé,Uyên còn quay lại nhìn nó
-Có chuyện gì nhớ gọi cho tao đầu tiên đấy
Nó gật đầu,mỉm cười hạnh phúc nhìn theo bóng dáng nhỏ bạn thân đang khuất dần sau cánh cửa phòng soát vé,nói nhỏ
-Tạm biệt!
Chương 10: Cùng Chung Hoàn Cảnh
Sáng hôm sau ông bà Dương đích thân trở con gái tới trường rồi mới đi làm.Chờ cho xe ba mẹ đi khuất nó mới trèo tường vào bên trong(vì ngày thường trường không mở cửa)
Vừa đáp đất nó đã thấy bóng dáng thầy Vỹ lượn lờ ở dãy hành lang tầng 1.Thật nhẹ nhàng nó lủi vào bụi cây gần đấy,ai ngờ lại gặp ngay nhỏ Nhã đang run bần bật,trợn mắt nhìn nó ngạc nhiên,tính hỏi gì đó nhưng đã bị nó bịt mồm ra hiệu im lặng.Chờ thầy Vỹ đi khỏi nó mới bỏ tay ra,nhìn Nhã thích thú
-Tao đã nói là không phải lần đầu rồi mà,tao run là bởi vì...bởi vì tao lạnh...-Nói ra câu đó mà Nhã muốn cắn lưỡi tự tử chết quách đi cho rồi.Thiếu gì lí do sao cô không chọn lại đi chọn ngay cái lí do củ chuối thế này không biết.Trời thì nóng muốn chết mà cô lại đi kêu lạnh,ngay cả cô còn không tin nổi huống chi là nó
Nó nhìn Nhã thở dài bất lực,người gì mà...cố chấp thấy sợ,có mỗi cái chuyện cỏn con ấy mà cũng không giám nhận.Thôi thì ngươi đã không muốn nhận thì ta cũng chả ép