Truyện teen - Thiếu gia lạnh lùng và tiểu thư dễ thương trang 4
Chương 31 : Bắt Cóc
Cuối cùng qua 2 ngày đợi chờ mòn mỏi để được đi chơi thì hôm nay cả 4 đứa chúng nó đã được toại nguyện . Điểm hẹn là nhà thờ JanNi trong thành phố .
Hắn được phân công đi đón Tiểu Thư Trường Xuân , còn Lãm thì đi đón bà cô '' Tiểu Tám '' .
_________________Nhà thờ Janni
Hôm nay ai cũng ăn mặc rất giản dị nhưng cuốn hút . Hắn đơn giản chỉ là chiếc áo phông trắng và chiếc sơ mi sọc ca rô cùng chiếc quần jean đen nhìn rất là phong cách .
Nó nhà ta là 1 chiếc áo pull lệch vai sọc kẻ đen , kết hợp cùng là 1 chiếc quần short bò . Tóc buộc cao thêm chiếc bờm không quá dườm già thì nhìn nó hết sức dễ thương trong biển người đông đúc của Hà Thành .
Tiểu Mễ chỉ mặc 1 chiếc váy làm = vải cao cấp nhưng nhìn quá khá bình thường , khiến cho người ta dễ dàng tin đó không phải hàng hiệu thêm 1 đôi giày búp bê , mái tóc xõa ra 1 cách kute . Nhìn thì đúng là không giống'' Mễ chằn tinh '' nhà mình chuýt nào cả .
Lãm vẫn là cái kiểu áo ăn mặc mọt sách khi ra ngoài . Cái kiểu ăn mặc giống thư sinh nên chắc các mem đọc cũng tự hiểu được phải không , thế nên không cần tae nhiều .
'' ra phố đúng là có cảm giác thoải mái mà '' Nó vươn vai đi trước cả đám mà hưởng thụ 1 mình , tiếng nói trẻ con vang lên trong bầu trời xanh thẳm khiến cho người ta nhìn nó bằng 1 ánh mắt rất chăm chú .
'' này , làm vậy nhiều quá cẩn thận vượt fan anh Long đó ''
Tiểu Mễ cảnh báo với giọng nói đùa cợt rồi quay ra phía hắn và Lãm hỏi 1 câu :
'' có phải không 2 anh ? ''
'' hì , chắc em nói đúng . '' Lãm chỉ cười cười mà không giám phản đối ý kiến của bạn gái .
'' tôi thì chẳng quan tâm , vượt cũng chẳng sao ?.''
'' NÀY ''
Đột nhiên nó quát to khiến Tiểu Mễ và Lãm giật mình
'' Chuyện gì ? '' Cả 2 cùng hỏi
'' ra phố để chơi hay để nói chuyện ? ''
'' Cả 2 / chơi '' Lãm và Tiểu Mễ mỗi người 1 ý kiến
'' còn anh ?''
Nó quay ra phía hắn
'' em chơi cũng không sao , nói chuyện cũng chẳng sao , anh chiều hết nên không có ý kiến miễn là đừng có gây chuyện ''
Hắn đứng dựa người vào bức tường bên ngoài nhà thờ , 2 tay khoanh trước ngực .
'' xí , anh làm như em hay gây chuyện lắm vậy ''
'' Vậy chứ thứ 6 ai là người vào phòng làm việc của cô dạy văn phá hoại bản giáo án và các dụng cụ làm đẹp mà bà ta mới mua mất hon 8 triệu ? ''
'' à thì , tại mụ ta gây thù với em đó chứ . ''
'' thôi nào 2 cái người này đi thôi ''
Lãm kéo long , Tiểu Mễ kéo nó . Cả 4 người cùng nhau đi dạo khắp thành phố = xe ô tô , xem có thứ gì không thì mua .
______________Đi qua chợ LaHen đột nhiên nó bảo hắn dừng xe nói là vào đây có rất nhiều thứ đẹp để mua . Mọi người nghĩ là nó đã từng vào đây rồi nên mới biết chứ thực ra nó không nói nên mọi người cũng không thể biết rằng là địa điểm ở đây là do Thanh Thanh cố tình nói với nó . Cô ta bảo tuy không đi cùng nhưng cũng có thể giới thiệu cho nó vào chỗ rất đẹp , tuy ở đó đông người nhưng mà nhiều đồ đẹp .
Tạt xe vào bãi đỗ xe rồi hắn cùng 3 người kia đi vào trong chợ .
'' wa , Xuân cậu nói chuẩn thật , ở đây tuy đông người nhưng rất nhiều đồ đẹp , lại đây xem ở đây có mấy cái kẹp tóc rất đáng yêu nè ''
Tiểu Mễ tuy phải chen chúc trong dòng người đông đúc nhưng vẫn phải cố mà nói với nó những điều này .
'' uk , mình đã nói rồi mà , Long anh thấy được chứ ? ''
'' anh chỉ thấy ngột ngạt thôi . ''
Hắn có vẻ không được hòa đồng cho lắm ở những nơi như vậy . Cũng phải thôi bảo hắn hòa đồng thì cũng là 1 việc khó khắn đấy . Ở tông 1 căn biệt thự to khủng bố mà ở có 1 mình , bây giờ đột nhiên lại đi chui vào cái ổ nhiều chuột này hắn chịu thế nào nổi , may mà là vì nó chứ không thì chắc....hắn có chết cũng chẳng bao giờ đến đây .
'' tồi tới vậy ? ''
Vẻ mặt nó hơi ủ rũ , như nhận ra được 1 thứ không vui thể hiện ở nó hắn dịu giọng .
'' nhưng anh vẫn chịu được , bởi ít nhất những thứ đó vì em ''
Nắm chặt lấy bàn tay của nó hắn cũng đỡ cảm giác ngột ngạt khi trong đầu chỉ còn sự thoải mái .
''.......'' Nó không nói cũng không cười nói chung là không biểu cảm chỉ lẳng lặng siết chặt lại bàn tay hắn , thay cho lời nói '' hãy nắm chặt tay em thêm 1 chút '' .
Đột nhiên hắn nhớ ra là để quên 1 thứ cần tặng nó trên xe nên vội kéo nó ra chỗ Tiểu Mễ và Lãm .
'' Này , trông chừng cô ấy dùm tao . ''
'' HẢ '' > NÓ
'' ờ , được rồi mà mày đi đâu ''
'' bận chút chuyện phải giải quyết ở xe ''
'' này , bao giờ anh về ''
'' 10' ''
'' ờm ''
Gửi '' trẻ nhỏ ' xong hắn chạy thật nhanh ra bãi đỗ xe lấy chiếc vòng tay rồi chạy về phía chợ nhưng khổ ngay ở cái chỗ là bỗng nhiên có 1 chiếc xe của đoàn gánh xiếc nào đó đi qua nên khiến cho sự tắc nghẽn giao thông đã tắc giờ còn tắc hơn , vì vậy hắn đành trú tạmvaoaof 1 chỗ vắng người để chờ cho tới khi vãn bớt người rồi chạy về chắc vẫn chưa muộn .
Trong khi đó ở chỗ Lãm nó có vẻ không được quan tâm chú ý lắm . Bỗng nhiên lúc đó Tiểu Mễ chạy đến kéo tay Lãm .
'' Lãm , ở kia có đôi giày đẹp lắm , đi với em ra mua chúng đi ''
Nghe Tiểu Mễ nói thế thì thực ra Lãm cũng không thể cãi nhưng trong tình thế này thì sao hắn giám làm trái lệnh Long mà bỏ nó chứ .
Như nhận ra sự e ngại khi Lãm nhìn nó thì nó cười tươi .
'' không sao đâu , 2 người đi đi , em đứng đây chờ ''
'' hay cậu đi luôn với bọn mình đi ''
'' thôi khỏi , mình đứng đây được rồi ''
'' umk , vậy thì em đứng đây anh là Tiểu Mễ ra kia mua giày xong sẽ quay lại ''
'' umk ''
__________Nhìn theo bóng dáng của Tiểu Mễ và Lãm bỗng nó nhận được 1 tin nhắn . Nhìn vào màn hình thì nhận ra đó là tin nhắn được gửi đến từ số máy của Thanh Thanh .
- em ra chỗ ngã tư đường số 3 của chợ đi , chị đang đứng đó chờ em , có cái này rất hay cho em đây .
'' ngã tư đường số 3 sao ? hình như là nó ở đằng sau thì phải ? ''
Nó tự nói với mình rồi không nhận ra rằng mình đang bắt đầu đi mà chưa hề nói gì với Lãm và Tiểu Mễ .
___________________Ngã tư đường số 3
Đi đến đây rồi nó mới thấy nơi này chỉ là 1 bãi đất trống không có 1 bóng người . nó không biết nhiều về nơi này nên cũng không hiểu lý do vì sao nó lại vắng vẻ đến vậy .
'' em đến rồi à ? ''
Nghe thấy Thanh Thanh ở đằng sau mà cứ như nghe thấy tiếng người khác nhưng rồi nó cũng nhanh chóng quay ra .
'' vâng ''
'' em đến sớm hơn chị tưởng đấy ''
'' hi ....cũng không có gì đâu chị ''
2 người im lặng không nói . Và ở 1 nơi nào đó trong người nó cảm thấy có thứ gì đó rất khác ở Thanh Thanh . Nhưng là khác về cái gì ? nó vẫn không thể hiểu thì bỗng từ đằng sau có 1 cánh tay luồn qua đầu nó bịt lấy mồm nó rồi mọi thứ xảy ra thế nào thì ...................ĐỐI VỚI NÓ GIỜ CHỈ CÒN LẠI 1 SỰ ĐEN TỐI , nó chỉ có thể nhìn thấy thứ cuối cùng mà nó thấy trước khi đôi mắt kia nhắm lại là 1 nụ cười đểu giả của Thanh Thanh kèm theo câu nói .
'' CÁI KẾT CHO MÀY LÀ ĐÂY ''
______________________________
chương 32 : Đỡ đạn
Mua quần áo xong thì Lãm và Tiểu Mễ đã không thấy nó đâu . 2 người thắc mắc khong biết chuyện gì đã xảy ra với nó thì liền hớt hải đi tìm nhưng khi tìm không ra 2 người bắt đầu lo lắng . Lo ở đây không phải là lo hắn sẽ nổi thái độ thế nào mà là lo không biết bây giờ nó thế nào . Chẳng lẽ là nó vè trước rồi chăng ?
'' phải làm sao giờ anh ? ''
'' còn biết làm sao nữa gọi cho thằng Long thôi chứ biết làm gì ? ''
'' chuyện gì vậy ''
bỗng từ phía sau tiếng nói lạnh nhạt của hắn vang lên như là ma làm cho Tiểu Mễ giật mình , Lãm thì tránh được bởi làm bạn với nhau lâu vậy nên câu cũng quen .
'' Xuân ....mất tích rồi ''
1s
2s
3s
'' rốt cuộc là mày đã trông chừng cô ấy như thế nào VẬY HẢ ? ''
Giọng nói ngày 1 cao dần hắn tức giận hỏi Lãm
'' anh Long à , mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu , tại em muốn mua giày nên rủ anh Lãm đi cùng và cũng đã rủ cả Xuân nhưng cô ấy nói là bọn em cứ đi đi còn cô ấy sẽ đứng đó......''
'' đủ rồi '' > hắn cắt lời
'' Bây giờ mày định tìm Xuân bằng cách nào ? ''
'' ra bãi đất chống ở ngã tư đường số 3 đi ''
Mặc dù là không biết nhưng hắn đoán chắc ở cái chợ nay thì chỉ có ngã tư đường số 3 là ít người qua lại , thậm chí là còn chẳng có người nên nếu muốn bắt cóc nhất định tên bắt cóc phải chọn 1 nơi kín người để làm nhiệm vụ .
_______________________Bãi đất trống
'' Long , mày nhìn này đây chẳng phải là kẹp tóc của Xuân sao ? ''
Qua 1 vòng khám xét bỗng Lãm tìm thấy 1 chiếc kẹp tóc của nữ nằm ngay dưới gốc cây mà hồi nãy nó đứng nói chuyện cùng Thanh Thanh . Nhind kỹ mới nhận ra là chiếc kẹp tóc nó kẹp vaopf ngày hôm nay .
'' ở đây cũng có mấy vết chân và vết bánh xe nữa ''
Tiểu Mễ nhìn đống bùn có dính dấu vết . Hắn và Lãm nghe vậy thì chạy ra .
Theo suy đoán của hắn những vết chân nhỏ như vậy thì chỉ có phụ nữ mới có , vết chân còn lún xuống khá sâu như kiểu còn mang theo thứ gì đó rất nặng nhọc . Gần đến chỗ bên ngoài còn xuất hiện vết bánh xe ô tô . Điều khiến hắn nghi ngờ nhất là những vết chân , đây rõ ràng là vết chân con gái thậm trí là còn có 2 người . Vậy 2 người đó chỉ có thể là .
'' Thanh Thanh và Hương Kim '' > hắn
'' mày nghĩ vậy sao ? ''
'' theo suy đoán tao là như vậy ''
'' 2 người ....đang nói người bắt cóc Xuân có thể là Hương Kim và người con gái tên Thanh Thanh mới chuyển đến đó sao ? '' > Tiểu Mễ
'' đó là ý nghĩ của bọn anh '' > Lãm
Không khí dần trở nên nặng nề , mọi người ai cũng rơi vào tình trạng khó đoán .
_________________NHÀ hoang
Mắt nó dần mở ra sau cơn mê man nhiều giờ trước . Lúc tỉnh lại thì trước mắt nó không có 1 thứ gì cả ngoài chiếc cửa đã bị đóng và cái bóng điện mờ mờ sắp hỏng . Ngoài ra thì quanh phòng chỉ còn lại 1 màn đêm u tối đến rợn người . Gió từ ngoài cửa sổ lùa vào khiến nó lạnh buôt định đưa tay lên ôm người nhưng bây giờ nó mới nhận ra mình đang bị trói vào 1 chiếc cột .
đau tay quá đi
Nó bất lực rũ cái đầu xuống thở dài 1 tiếng rồi lại ngẩng đầu lên . mà cũng may bởi vì hồi nãy nó có để chiếc điện thoại thứ 2 trên xe , cái máy điện thoại đó của nó đã được hắn cài chức năng chủ ở đâu là tớ biết liền . Có nghĩa là nếu nó bị làm sao mà may mắn là hắn giữ điện thoại thì việc biết nó ở đâu là quá dễ .
Đột nhiên chiếc cửa bị 1 sự tác động bên ngoài thì liền '' RẦM" 1 tiếng to .
Cánh cửa mở ra nó liền nhìn thấy Thanh Thanh tay đang cầm 1 con dao sắc nhọn tiến tới chỗ nó
'' Thanh Thanh , sao lại là chị ? ''
'' mày không biết sao hả Xuân , để tao nói cho mày nghe nhé ! ''
LẠi 1 tiếng nói quen thuộc nữa vang lên , nó nhìn lên thì lại thấy gương mặt kiểu căng của Hương Kim cũng đang tiến tới gần mình .
'' mày nhớ không khi ở buổi tiệc tao đã cảnh cáo mày đừng bao giờ động đến Long nữa vì mày đang là người cản trở hạnh phúc của người khác .''
'' ...............''
''và tao xin thông báo 1 tin buồn cho mày , Chị Than Thanh đây ....là hôn phu đã được đính ước với anh Long vào 2 năm trước .''
Nó như nghe thấy tiếng sét nổ đùng bên tai . Mọi thứ như vô hình với nó , 1 cảm giác nhói lên ở ngực trái . Tại sao lại như vậy ? tại sao tất cả chuyện này lại xảy đến với nó ? tại sao ? Chẳng phải hắn đã nói hắn và Thanh Thanh chỉ là bạn thôi vì sao giờ người ta nói là Thanh Thanh là hôn phu của hắn . Vì sao ?
Tim nó như bị ai cắt ra thành nhiều mảnh , đau có , xót có , ngay cả vô vọng cũng tồn tại trong khoảnh khắc này .
'' mày đừng nên đau khổ nữa Xuân à , bởi vì ngay từ ban đầu Long đã là của tao ''
Thanh Thanh lại gần nó hơn và nói những điều dường như nó không muốn nghe vào lúc này .
'' tại sao mày lại nỡ lòng nào cướp đi anh ấy ra khỏi vòng tay tao ? HẢ CON KHỐN ''
CHÁT
Sự tức đè nén lên con người của Thanh thanh cô ta tát nó 1 cái mà lòng tràn đầy tức giận . Gương mặt trắng hồng của nó giờ đã in hằn 1 vết tay đỏ rực .
Đau à ? bây giờ cái tát ấy có đau bằng nỗi đau trong tim nó ?
Rát à ? Liệu cái rát đó có bằng được sự bỏng rát trong tình yêu của nó ?
Tất cả những cảm giác ấy giờ cũng chỉ còn là hư vô của nó mà thôi .Hiện giờ nó như đang ở dưới địa ngục trần thế .
Trên đường đưa Lãm và Tiểu Mễ ra về hắn như nghĩ ra điều gì đó thì liền bảo Tiểu Mễ kiểm tra bên cạnh xem có điện thoại kia của nó không thì quả nhiên nó có để lại 1 chiếc điện thoại nữa trên xe . Hắn như vui mừng khi bắt được vàng , lái xe thật nhanh đưa Tiểu Mễ về rồi hắn và Lãm cùng nhau về nhà .
________________________Biệt thự của hắn
Hắn mặc nhanh 1 bộ quần áo màu đen vào , Lãm cũng vậy . 2 người đều chuẩn bị 2 khẩu súng mang theo .
'' đầy đạn chưa ? '' > hắn hỏi
'' ok hết rồi , bật chức năng dò tìm lên đi . ''
''.....''
Hắn không nói chỉ lẳng lặng bật chức năng dò tìm trong điện thoại nó ra . Bực mình thay , chức năng đó đã bị nó cài mật khẩu , phải mở được mã thì mới biết được hiện giờ nó đang ở đâu .
'' làm sao giờ ? '' > lần này thì là Lãm đặt câu hỏi
Lần này Long nhà ta cũng không nói mà cũng chỉ yên lặng cầm chiếc điện thoại ấn nhanh các con số trong ngày sinh tháng đẻ của mình ra . Ai ngờ , cái máy lên tiếng .
'' xin chúc mừng , mật khẩu của bạn đã đúng , chủ nhân hiện giờ cô ấy đang ở căn nhà số 17 đường SUNJU , thuộc phố AJALi ''
'' đi thôi '' > hắn nói
'' uk ''
_______________NHà hoang
'' Xuân à , mày chuẩn bị chết đi ''
TRên tay Thanh Thanh mân mê con dao sắc nhọn , còn tay kia thì cầm 1 khẩu súng .
'' cô muốn làm gì ? ''
'' mày còn hỏi sao ? đương nhiên là tao giết mày rồi ''
'' cô đang đùa tôi sao ? ''
'' đùa ...mày nghĩ bây giờ là lúc nào rồi mà tao còn muốn đùa với mày như trước kia ''
'' cô thật bì ổi ''
'' hahahahaha ....giờ nói đến chuyện này cũng đã vô nghĩa rồi ''
'' cô ....''
Thanh Thanh dí sát con dao vào phần mặt nó , từ từ trượt nhẹ xuống .
'' mày muốn tao cắt phần nào trước ? ''
'' im đi , cô không được làm vậy ''
'' câm miệng , mày không có quyền nói từ đó ở đây ''
Hương kim đứng khoanh ở đó mà xem kịch hay , cuối cùng không cần động tay động chân gì mà vẫn có người đến để trả thù dùm cô ta .
'' ông trời đúng là thương mà ''
Miệng cô ta cong lên thành 1 nụ cười sảo quyệt rồi đột nhiên từ bên ngoài xuất hiện 1 tên canh cửa
'' báo.......ở bên ngoài xuất hiện 2 thằng con trai mặc đồ đen và đã bắn hết tất cả các vệ sĩ bên ng.....''
PẰNG
Tên vệ sĩ kia kịp nói hết câu thì hắn đã xuất hiện từ đằng sau và bắn vào chính đầu tên đó 1 phát mà không mang 1 sự thương tiếc nào cả .
'' Long '' Hương Kim và Thanh Thanh cùng nhau thốt lên khi nhìn thấy hắn . Mặt Hương Kim hiện giờ đã hiện lên 1 nỗi sợ nhưng Thanh Thanh thì không hề mà cô ta còn hết sức bình tĩnh mân mê lấy gương mặt nó rồi liếc ánh nhìn qua hắn . Tay vẫn còn lăm le con dao trên cppr nó , còn 1 tay thì hướng súng về phía hắn khi nhận ra tay hắn cũng đang cầm súng với ý định sẽ bắn mình .
'' sao hả Long , bắn đi , anh bắn rồi thì trước lúc đó tôi sẽ kết liễu mạng sống của bạn gái anh ''
'' cô muốn gì ? '' > hắn hỏi
'' tôi muốn anh yêu tôi ''
'' nực cười ''
'' anh ....''
'' cô nghĩ cô là cái thá gì mà tôi phải yêu cô , xét cho cùng nếu yêu cô tôi chẳng có ích lợi gì cả bởi cô vẫn mãi mãi chỉ là 1 con chó của NHạc gia . Con à ? đó chỉ là cái danh nghĩa mà cô nhận được từ họ thôi ''
'' im đi ...anh mà còn nói nữa tôi sẽ bắn anh đó ''
'' cô làm được thì làm đi '' hắn nói giọng đầy thách thức
'' ĐỪNG LONG .....'' NÓ HÉT TO
'' anh đừng thách tôi ''
PẰNG
Trong giây phút nàu mắt nó gián chắc viên đạn gần như sắp bay tới chỗ hắn , chỉ còn cách hơn 2 m nữa thôi . Đột nhiên nó dùng sức đẩy tay Thanh Thanh ra , chạy thật nhanh đến chỗ hắn và ......Nó trở thành bia đỡ đạn cho hắn , lúc đó 1 viên đạn bay đến , lao thẳng vào phần lưng giữa của nó . Như khuỵu đi nó ngã gục trong vòng tay hắn . Không nói gì tất cả mọi người đều im lặng . Chờ đến khi Lãm vào hắn mới bế nó đứng dậy còn mọi việc để cho thằng bạn xử lí .
_____________________________
Hết chương 32 .
Mời các bạn đọc chương 33 : những bức ảnh và chương 34 : Em muốn chia tay !
Kết thúc tất cả cuối cùng nó lại là người chịu thiệt nhiều nhất . Sau khi đỡ viên đạn đó nó được hắn đưa đến bệnh viện để cấp cứu , tạm thời tin này đã được hắn chặn không cho bất kỳ ai biết kết cả là ba của nó . Nếu để cho ba nó biết chuyện này không chỉ ông ta làm ầm lên mà có khi còn không cho nó quen hắn nữa nhưng điều hắn lo nhất hiện giờ là nó , bây giờ ngồi ghế ngoài hành lang mà hắn không thể nào yên lòng .
Nhìn phòng cấp cứu mà hắn lại nghĩ đến chuyện hồi nãy khi đưa nó vào bệnh viện .
‘’ anh là người nhà của bệnh nhân phải không ạ ? ‘’
‘’ đúng ‘’
‘’ umk ...tôi muốn nói với anh là cô ấy đang có 1 viên đạn nằm rất sau ở trong lưng nên bây giờ chúng tôi cần phải phẫu thuật để lấy viên đạn đó ra ‘’
Lúc này trái tim hắn dường như là nghẹn lại đến không thể chịu được nữa , làm gì có ai nghe tin bạn gái mình phải phẫu thuật mà không đau lòng cơ chứ ….nếu hắn không đau thì tình cảm hắn giành cho nó chỉ toàn là 1 sự dối trá .
‘’ vậy giờ ý bác sĩ tôi phải ra làm thủ tục nhập viện cho cô ấy ? ‘’
‘’ chính xác ‘’
‘’ vậy được ‘’
‘’ vâng , mời anh đi đường này ‘’
Sau tất cả thì vẫn là hắn thấy bản thân mình có tội nhiều nhất . Giá như ông trời cho hắn gặp nó sớm hơn thì chẳng phải là tốt hơn hay sao ?
Cộp Cộp Cộp
‘’ Long , Xuân sao rồi ? ‘’
‘’ Anh Long à , Xuân sao rồi anh ? ‘’
Lãm và Tiểu Mễ chạy đến hỏi hắn 1 cách đầy lo lắng .
‘’ cô ấy đang trong phòng phẫu thuật ‘’
‘’ Bác sĩ nói sao lúc trước đó ‘’
‘’ ông ta nói trong lưng cô ấy có 1 viên đạn rất sâu , cần phải phẫu thuật để lấy nó ra ‘’
Trong giọng nói vẫn chỉ chứa đựng sự lạnh lùng không hơn không kém
‘’ vậy tính tới giờ là bao lâu rồi ? ‘’ > Tiểu Tám
‘’ hơn 1 giờ .’’
‘’ lâu như vậy mà vẫn chưa xong sao ? ‘’ > Lãm
Bầu không khí lại 1 lần nữa được lặp lại như buổi chiều ngày hôm nay . Căng thẳng đến nghẹt thở . Nặng nề đến rùng rợn .
Bỗng nhiên lúc đó cửa ánh đèn của phòng phẫu thuật vụt tắt , cánh cửa dần được mở ra 1 ông bác sĩ già bước đến chỗ chúng nó . Lãm và Mễ Mễ thì hớt hải chạy ra hỏi ông bác sĩ còn hắn chỉ im lặng ngồi ở ghế mà nghe kết quả 2 đứa kia thu thập được .
‘’ bác sĩ , bạn cháu sao rồi ạ ? ‘’ > Tiểu Mễ
‘’ à . Cơn phẫu thuật đã thành công chúng tôi đã gắp được viên đạn đó ra ‘’
‘’ vậy thì tốt quá ‘’
‘’ nhưng….cô ấy cần nghỉ ngơi thêm nên mọi người tránh gây kích động cho ấy nhé ‘’
‘’ vâng , cảm ơn bác sĩ ‘’
‘’ Long , mày không vui khi nghe tin này sao hả ?’’
Nhìn thấy bộ dạng hắn vậy Lãm tiến tới hỏi .
‘’ đúng đó Long , anh không thấy vui sao ? ‘’
‘’ vui hay buồn thì nói tóm lại cô ấy cũng đã qua cơn nguy kịch ‘’
Mặc dù hắn nói như vậy mà lẳng lặng bỏ đi nhưng thực chất trong đáy mắt con người kia vẫn còn đang giấu giếm 1 sự vui mừng khó tả .
____________________________________________ Phòng dưỡng bệnh
‘’ Xuân , cậu thấy sao rồi ? ‘’
Tiểu Mễ thấy nó tỉnh lại thì liền hỏi ( kỳ nha , trúng đạn mà tỉnh sớm dữ , chắc do không biết mệt là gì đây mà )
‘’ umk ‘’
‘’ mọi người lo lắng cho cậu lắm đó . ‘’
‘’ vậy sao , thế họ đâu ? ‘’
‘’ họ ? ‘’
‘’ là những người quan tâm tới mình đó . ‘’
‘’ hi . Lãm và Long đang ở ngoài kia , và còn nữa ở kia mình nói chung còn giờ mới nói riêng nè , lúc cậu được đưa vào viện và khi đang ở trong phòng phẫu thuật anh Long đã lo lắng lắm cho cậu đó ‘’
‘’ cậu có thể thôi nhắc đến cái tên đó được không hả ? ‘’
Nó trở nên cáu gắt khi chỉ nghe Tiểu Mễ nhắc đến hắn .
‘’ Cậu và anh ấy xảy ra chuyện gì sao ? ‘’
‘’ thôi đi , mình mệt rồi ‘’
Lật nhanh tấm chăn lên ngừi nó cố gắng cựa mình mặc kệ cơn đau đang cào xé ở lưng . Thấy nó như thế thì Tiểu Mễ dường như cũng đã hiểu được phần nào và lí do vì sao nó cảm thấy tức với hắn thì liền nhẹ giọng an ủi .
‘’ chắc do Hương Kim đã tác động lên cậu thứ gì đó đúng không ? ‘’
‘’ …….’’ Nó im lặng
‘’ Mình thấy cậu đừng nên tin khi chưa có bằng chứng , nếu họ chỉ nói bằng mồm thì đâu thể tin là sự thật phải không ? ‘’
Suy nghĩ miệt mài về những lời Tiểu Mễ nói nó cảm thấy cũng khá đúng . Không thể nào chỉ vì 1 lời nó của người ngoài mà để tình cảm giữa nó và hắn được . Mọi chuyện đều phải có bằng chứng . Đúng , nhất định là như vậy , nhất định .
\'\' nè , quay qua đây đi , cậu làm người bệnh mà vậy hả ? \'\'
Tiểu Mễ kéo nhẹ tay nó giựt giựt chiếc chăn ra .
\'\' Mễ Mễ à , mình muốn ngủ \'\'
\'\' Cậu mệt sao ? \'\'
\'\' uk \'\'
\'\' vậy thôi ngủ đi , mình ra ngoài . À , mà này .....\'\'
\'\' What ttttt ? \'\'
\'\' TRên này là đồ ăn được giữ nóng trong hộp có nhiệt độ vậy nên khi nào cậu tỉnh dậy thì nhớ ăn nha \'\'
\'\' Biết rồi mà , làm như mình trẻ con không bằng \'\'
\'\' ờ , được rồi mình đi đây \'\'
\'\' ........\'\'
Cạch
_______________________________Bãi cỏ dưới bệnh viện
5h30\' chiều
\'\' Long , tao xử lí con nhỏ Thanh Thanh rồi \'\'
Cầm 1 lon 7up đưa cho hắn Lãm nói
\'\' .......\'\'
\'\' Tao đã cho cô ta biến khỏi Nhạc gia rồi \'\'
\'\' chỉ vậy thôi ? \'\'
\'\' Không , tao còn cho người dạy cho con nhỏ đó 1 bài học nhớ đời , hiện giờ tay trái của con nhỏ đó đã không thể làm gì được nữa . \'\'
\'\' Sao không phải là cái đầu ? \'\'
\'\' ế ....mày đùa tao à , dù sao thì Xuân cũng đã bình an làm sao có thể giết cô ta được . \'\'
\'\' Vậy còn Hương Kim \'\'
\'\' Tao đã cho người đi chiếm đoạt tầm 28% cổ phần của công ty nhà cô ta \'\'
\'\' Rồi sao \'\'
\'\' Công bố chuyện ba cô ta ngoại tình với 1 con nhỏ chỉ đáng bằng tuổi con mình , công bố chuyện mẹ cô ta là từng bỏ ra gần 200 trăm triệu chỉ để nâng mũi , hại gia đình lần đó suýt trở thành ăn mày . \'\'
\'\' vậy là được rồi \'\'
\'\' mày vào thăm Xuân đi \'\'
\'\' ...............\'\'
Nói vậy chứ hắn còn xơi mới chịu đến thăm nó , toàn chắc phải hơn 12h mới đến
________________________________Phòng bệnh của nó .
Cạch
mở nhẹ chiếc cửa phòng hồi sức hắn bước chầm chậm về phía nó . Kéo chiếc ghế đến gần giường rồi ngồi xuống ngay bên cạnh . Ánh mắt hết nhìn nó rồi lại liếc qua hộp đồ ăn . Mở ra thì hắn vẫn thấy đống thức ăn và cơm canh còn nguyên .
Nó không ăn sao ? Chẳng lẽ từ nãy giờ nói chuyện với Tiểu Mễ nó bảo buồn ngủ là đi ngủ thật ? Ăn uống kiểu này thì làm sao mà hồi phục sức khỏe đây ? Hiazzz , thật là không thể hiểu nổi .
Nghĩ mà hắn lại thấy lòng mình nhói lên .
\'\' em mà ăn uống như vậy thì sao khỏe được ? \'\'
Không biết điều gì tác động lên hắn khiến cho cái miệng ăn nói vô tội vạ thốt lên 1 câu với người đã ngủ .
\'\' Anh lo gì mà nhiều quá vậy ? \'\'
Đột nhiên tiếng nói của nó xuất hiện , hắn nhìn thì đã thấy nó quay ra nhìn mình từ lúc nào .
\'\' em chưa ngủ ? \'\'
\'\' Ngủ gì được . lưng đau lắm . \'\'
\'\' anh xin lỗi \'\'
\'\' vì cái gì ? \'\'
\'\' vì anh đã để em phải đỡ viên đạn đó . \'\'
Câu nói của hắn khiến nó phải sặc cười . Làm gì có ai khi yêu mà không bao giờ muốn hi sinh vì người mình yêu cơ chứ ? Người ta thì làm được chẳng lẽ 1 người có chửi trời cũng giám như nó mà không thể đỡ nổi 1 viên đạn cho hắn sao . Nếu không thể thì Nhị tiểu thư nhà họ Trường thật quá hèn hạ . Trong tình cảnh đó mà bảo nó không làm vậy thì phải xin lỗi nó đi bởi dù có chết thì nói cũng phải để hắn sống . Nó làm cũng vì nó yêu hắn , vì tình cảm nó dành cho hắn là chân thành từ tận đáy lòng .
\'\' Anh ciệc gì phải xin lỗi , chỉ cần anh được an toàn em sẽ làm tất cả mọi thứ \'\'
\'\'nếu anh không cho phép ? \'\'
\'\' Thì em sẽ cho anh chết thật luôn đó chứ đừng có nói chuyện là em sẽ cứ anh lần nữa \'\'
Nó tức giận \'\' hứ \'\' 1 cái rồi quay mặt vào trong , đằng sau , môi hắn cong lên thành 1 nụ cười rồi nhẹ nhàng nói .
\'\' Anh không nghĩ như vậy , bởi nếu chuyện đó có xảy ra 1 lần nữa anh sẽ không để em làm vậy mà anh sẽ người làm thế \'\'
\'\' em sẽ nói lại câu nói của anh là em không cho phép \'\'
\'\' tùy vậy , với cả dù em có muốn cũng không thể đâu \'\'
\'\' anh ....\'\'
\'\'Dưỡng thương đi , anh về đây .\'\'
\'\' hơn 12h rồi anh về đâu \'\'
Trong bóng tối của căn phòng hắn lặng lẽ bước đi ra khỏi cửa phòng . Cái bóng dáng cao cao kia vẫn đang đi , không dừng chân hay quay lại mà chỉ để lại 1 câu nói .
\'\' đêm khuya thì sao ? anh thích như vậy . \'\'
Rồi đóng cửa phòng lại . Bên trong nó bất lực nằm xuống và thở dài 1 tiếng . Liệu lần sau nó còn có cơ hội bảo vệ hắn không ? có lẽ , có thể ....
Và dần dần đi thật sâu vào giấc ngủ .
__________________________Sáng hôm sau
7h30\'
Cốc Cốc
\'\' XUÂN À , cậu dậy chưa ? \'\'
\'\' rồi cậu vào đi \'\'
\' umk \'\'
cẠch
\'\' Dậy sớm vậy ? \'\'
\'\' umk , mình dậy ngồi đọc sách , hôm qua ngủ nhiều rồi .\'\'
\'\' mới sáng ra đã đọc sách không có lợi cho sức khỏe đâu . À còn đây là đồ ăn sáng bạn trai cậu kêu mình mang đến cho cậu đó , phải công nhận anh Long tuy Lạnh mà chu đáo ghê , cậu sướng thật đó chứ không như mình vớ ngay phải 1 cục sh*** \'\'
Vừa nói Tiểu Mễ vừa lấy đồ ăn đưa cho nó
\'\' than phiền gì , anh Lãm cũng chu đáo mà \'\'
\'\' chu đáo nỗi gì , cá là sau này mà mình lấy ổng là chỉ có kiểu ngồi nhà chờ cơm thôi \'\'
\'\' hi ...cậu quan trọng hóa vấn đề rồi đó \'\'
\'\' haizzz , cứ cho là vậy đi \'\'
____________Buổi sáng hôm nay không khí cực trong lành . Tiểu Mễ đến được 1 lúc thì Lãm cũng có mặt . Vừa vác cái mặt đến đã bị Tiểu Mễ nói cho là suốt ngày thế này thế nọ không chịu quan tâm gì đến cô ấy cả . Kiểu này yêu nhau chắc 1 trong 2 bên phải điên sớm . Mãi một lúc mới hạ hỏa được vì có lời giảm giận của nó .
Bỗng lúc đó nó nói là muốn ra ngoài hít thở không khí nên Mễ Mễ mới đưa nó ra ngoài dạo chơi 1 chút cho thoải mái tinh thần . Dù sao bác sĩ cũng nói là khi bệnh nhân hồi phục được 1 ít thì nên cho ra ngoài để không bị không khí ẩm thấp trong phòng làm cho không thoải mái .
Ngoài công viên .
\'\' sao , Lãm lại nói là có việc nên về trước à ? \'\'
\'\' uk , tới trường \'\'
\'\' khổ nhỉ , mag năm sau họ cũng ra trường rồi \'\'
\'\' thì kệ \'\'
\'\' cậu không cảm thấy mất vui khi không được đi học cùng người yêu sao ? \'\'
\'\' không hề \'\'
Tiểu Mễ kiên định trả lời .
\'\' .............\'\'
_________________Dạo chơi xong 1 con mồi nữa đang chơi cùng nó thì cũng nói nhớ Lãm không chịu được nên phải về . Trước khi về còn dặn nó đủ thứ . Nào là phải ăn hết đồ ăn này , thấy mệt thì nghỉ ngơi này , không được ra ngoài cùng người lạ này , có ai trong bệnh viện đến gõ cửa thì không được mở trừ y tá và bác sĩ này, nói chung là còn mấy thứ để cho từ v..v...kết thúc.
Trở lại phòng hồi sức thì nó lại ngồi vào giường lôi quyển sách ra đọc , cơm cũng đã bỏ ra để ăn .
Bỗng sao tự nhiên nó lại thấy cái câu \'\' thời gian đi nhanh như chó chạy ngoài đồng chẳng đúng chút nào cả \'\' thời gian pphair nói với nó hiện giờ là quá chậm . Tim nó lúc này bất chợt nhớ tới hắn . Không biết lúc này hắn đang làm gì nhỉ ? Hắn có nghĩ tới nó không ? hi . nghĩ tới thôi mà mặt nó đã đỏ bừng hết lên rồi , ngại quá đi .
Cốc Cốc
\'\' ai vậy ạ ? \'\'
Đang trong tình trạng mơ mộng thì nó đột nhiên bị carwsrt ngang bởi 1 tiếng gõ cửa . Để đảm bảo an toàn nên nó đã lên tiếng hỏi .
\'\' dạ , tôi là y tá của bệnh viện thưa tiểu thư \'\'
\'\' à ..umk...cô vào đi \'\'
cạch
\'\' có chuyện gì không ? \'\'
\'\' dạ đây là bưu phẩm từ 1 cô gái tên là Thanh Thanh gửi cho cô \'\'
Trong giây lát nó như đứng hình , tại sao Thanh Thanh lại gửi bưu phẩm cho nó ? Có phải cô ta lại có âm mưu gì rồi không ? Sau tất cả cô ta còn muốn gì ở nó ?
\'\' cô ra ngoài đi \'\'
\'\' dạ \'\'
Người con gái kia bước ra khỏi phòng rồi thì nó mới chậm rãi đưa tay mở lấy hộp bưu phẩm ra thì.........Con tim quặn lại thành 1 nỗi đau , Trong hộp bưu phẩm đó là những bức ảnh cưới của hắn và Thanh Thanh .
Làm gì đây ? Làm gì để nó tin vào chính đôi mắt mình bây giờ ? Hắn ....tại sao ...tại sao lại làm như vậy với nó ? RỐT CUỘC LÀ VÌ SAO ?
Đưa tay ôm lấy phần ngực trái đang quặn đau nó nhẹ nhàng nhắm mắt lại cho những giọt nước mắt đau khổ chàn ra . Những ký ức thân mật của nó và hắn bắt đầu ùa về . Làm gì để xóa bỏ nó đây ?
Nó đã tin và yêu hắn trong suốt thời gian qua mà tại sao ....tại sao thứ nó nhận được là cái này ?
Trong phòng bây giờ tràn đầy những tiếng nấc lên vì khóc của nó , Đôi mắt kia đã không còn ánh lên niềm vui vẻ mà trong nó giờ chỉ còn lại cái gọi là đau thương ......................
_____________________________
Thông báo : Các bn đọc tạm nha , mình chưa kịp vít chương kia bởi mình còn bận thi nữa , mong thông cảm .
Chương 34 : Em muốn chia tay !
( các bn nào đọc chương này thì lên mp3 nghe bài xếp vào quá khứ của Bảo Thy cho cảm xúc nha , đọc vậy bạn nào bị xúc động nặng có thể khóc đo .( hi , mjk nói chêu thui )- nhớ nghe nha
Sau tất cả những bức ảnh đó dường như nó đã mất hoàn toàn lòng tin ở hắn . Phải làm gì để quên hắn bay giờ ? Nhưng dù có ra sao thì chắc chắn nó sẽ chia tay , nó đã quá mệt mỏi và đau khổ rồi .
Và cuối cùng buổi chiều hôm đó nó mới xuất viện . Ra khỏi phòng thì nó gặp Tiểu Mễ
'' Xuân , cậu làm cái quái gì vậy ? sao lại xách đồ ra khỏi phòng ? ''
'' Mình ...khỏe rồi nên muốn xuất viện . ''
'' Không được cậu quay lại cho mình ''
Nói rồi Tiểu Mễ dằng tay nó kéo vào trong .
'' Tiểu Mễ à , mình khỏe rồi , mình nói thật đấy ''
'' Xuận ,nhưng ....''
'' không sao đâu , cậu yên tâm đi ''
Cắt ngang câu nói của Tiểu Mễ nó bước ra ngoài đón taxi rồi đi .
______________________
Về đến nhà nó vứt chiếc túi xách xuống ghế rồi định đi vào phòng tắm nhưng chợt nhớ ra vết thương nên thôi .
Nằm ngả xuống giường nó thở dài thành tiếng . Bắt đầu thế nào với hắn đây . Nói lời kết thúc thế nào với hắn đây ? Sao lại khó đến thế này ?
Reng Reng Reng
Tiếng chuông điện thoiaj reo nó mở máy .
- Long
Thấy dòng chữ trên điện thoại ghi tên hắn thì nó liền tắt máy , mở máy làm gì cơ chứ , mọi chuyện cũng chỉ như thế mà thôi , không thể thay đổi được .
Sự mệt mỏi đã khiến cho nó thiếp đi lúc nào không hay . Trong giấc ngủ bất giác trên khóe mắt nó rơi xuống 1 giọt nước mắt .
____________________________Biệt thự của hắn .
'' Cô ấy vẫn không chịu bắc máy ? '' > Lãm
'' uk ''
'' Có khi nào cô ấy giận mày chuyện gì không ? ''
'' Hỏi tao thì tao biết hỏi ai ? ''
'' Nhỡ đâu mày làm chuyện gì khiến cho cô ấy giận ? ''
'' Tao không hề làm gì cả . ''
'' vậy thì vì cái gì mà cô ấy không nghe máy ? ''
'' mày đừng hỏi nữa ''
Hắn tức giận ngồi phịch xuống sofa . Rốt cuộc là vì cái khỉ gió gì mà nó không chịu nghe điện thoại của hắn ?
Bỗng lúc đó điện thoại của Lãm vang lên .
'' Tiểu Mễ , gọi anh có gì không ? ''
'' anh à , Xuân xuất viện rồi , giờ chắc cô ấy đang ở nhà . ''
'' ờ rồi , anh biết rồi ''
Cạch
'' tao có tin này cho mày đây ''
'' tin gì ? '' Hắn hỏi
'' giờ Xuân đang ở nhà , Tiểu Mễ nói cô ấy đã xuất viện rồi ''
'' sao lại như vậy , vết thương của cô ấy còn chưa khỏi ''
'' tao không biết ''
Lãm nhún vai tỏ vẻ vô tội
''...........''
__________________Nhà nó
ping pong
Không chịu nổi nên hắn đã đến thẳng nhà nó để xử phạt . Trên lầu nghe thấy tiếng chuong cửa nó ngồi dậy dụi mắt rồi lật đật bước xuống nhà lấy chìa khóa ra mở cửa .
Đi ra đến ngoài cửa nhìn thấy hắn thì tim nó như thót lại .
'' anh....sao anh ? ''
'' em mở cửa đi ''
Nó đúng đó chần chừ 1 lúc . Trong đầu nghĩ , có khi lúc này là lúc mình cần nói ra điều này , mình phải chia tay với anh ấy . Dù rất yêu nhưng mình không muốn là kẻ thứ 3 phá hoại hạnh phúc người khác .
Nên đã dũng cảm mở cửa ra cho hắn . Nó vừa mới mở cửa xong thì hắn đã xông vào ôm lấy nó .
'' anh nhớ em lắm .''
1s
2s
3s
'' Long à , buông em ra đi ''
'' không ''
'' em nói anh buông ra ''
Như nhận ra sự bực tức trong nó hắn nhẹ nhàng buông nó ra rồi chăm chú nhìn nó .
'' có chuyện gì sao ? ''
'' mình vào nhà nói chuyện ''
____________________Trong nhà
'' hôm nay em xuất viện mà không nói câu nào anh đã rất lo lắng , lần sau em đừng có như vậy nữa .........''
Ngồi chăm chú nghe hắn nói , ánh mắt nó nhìn hắn mà lòng tràn đầy yêu thương luyến tiếc . Làm gì bây giờ ? Nói câu chia tay trong tình cảnh này ư ? nó có can đảm đó sao ?
'' và hơn nữa nếu về sau em có.......''
'' Long à .....mình chia tay đi ''
Trong khoảnh khắc khi nghe nó nói ra câu đó hắn đã tưởng như mình nghe nhầm nên hỏi.
'' em nói gì ? ''
'' Em không muốn phá hoại hạnh phúc người khác nên mình chia tay đi Long , dù sao anh cũng đã đính hôn nên ........lựa chọn này em nghĩ là tốt nhất cho cả 2 ta ''
Câu nói mang đầy chất giọng nghẹn ngào nó quay mặt đi không giám nhìn thẳng vào đôi mắt có chiều sâu không đáy kia của hắn .
'' ai đã nói với em chuyện đó ''
Thay đổi bằng tông giọng trầm và lạnh hắn lãnh khốc nhìn nó .
'' ai thì anh không cần biết , nhưng giờ xem như chúng ta chưa có quan hệ gì cả ''
Nó kiên quyết nói 1 câu khiến cho lòng cả 2 đều đau nhói
'' vậy được , đó là quyết định của em , anh chỉ muốn nói 1 câu rằng ....dù cho từng có chuyện gì xảy ra với anh trong quá khứ thì hiện tại người anh yêu ...chỉ có 1 mình em ''
Bóng dáng cô đơn của hắn sau khi khuất dần thì nó mới có can đảm để ôm khuôn mặt đã gần như không kìm được mà bật khóc thành tiếng . Kết thúc rồi mọi chuyện đã kết thúc thật rồi . Từ nay sẽ không còn những cái ôm cái hôn nữa , tất cả đã không còn gì ngoài những ký ức yêu thương kia .
___________________________
Chương 35 : Những ngày ta sống thiếu nhau
Lái chiếc xe ô tô trên con đường về nhà 1 cách điên cuồng ánh mắt hắn giờ chỉ còn lại sự lạnh lẽo đến tàn khốc .
Chắc chắn đã có ai đó cố tình nói chuyện gì đó với nó ở bệnh viện thì mọi chuyện mới thành ra như vậy .
Cho dù đã chấp nhận lời chia tay nhưng đó không có nghĩa là hắn sẽ chấp nhạn buông tay . Hắn đã chót yêu nó 1 cách điên dại , tình yêu hắn trao đến nó giờ không thể nói quên là quên nói cho qua là sẽ cho qua để đi tìm 1 tình yêu mới .
Nhất định hắn sẽ tìm ra người đã cố tình làm rạn nứt tình cảm giữa nó và hắn .
Và nếu có thể tìm ra được kẻ đó thì hắn sẽ không để cho kẻ đó thoát dù chỉ là 1 lần , chết có chứ sống thì đừng mong .
_____________________Biệt thự của hắn
Cạch
'' ủa , mày về rồi hả ? ''
'' ........''
'' này , bị sao vậy , cãi nhau với Xuân à? ''
'' mày tìm cho tao xem lúc ở bệnh viện những ai đã gặp Xuân mà trong thời gian đó là không cần thiết ''
'' chi vậy ? ''
'' Làm không ? ''
'' Làm thì làm , việc quái gì mà ghê vậy ? ''
Lãm thì cứ ngồi cằn nhằn còn hắn đi vào trong phòng rượu lấy ra 1 chai rượu , 1 cái ly và đi lên lầu .
'' Lại có chuyện rồi đây , haizzz ''
_____________
Đêm hôm đó trời mưa đến tầm tã , mưa đến điên cuồng , mưa 1 cách khiến cho cả trời đất đều rơi vào 1 màu trắng xóa .
Ngồi thu mình trong góc tường , nghe tiếng sấm đánh inh tai mà nước mắt nó không ngừng rơi . Con tim nó giờ đang gào thét , xung quanh giờ chỉ còn lại 1 màu bóng tối .
Chia tay rồi nó sẽ sống ra sao trong những ngày còn lại ? Nó phải làm sao để sống qua những ngày còn lại đây ? Làm sao để quên đi cái nắm tay và bờ môi ngọt ngào kia , làm sao để quên đi bờ vai và sự ấm áp kia , làm sao để quên đi 1 con người nó đã yêu và thương nhớ trong suốt thời gian qua .
____________
Hiện giờ hắn cũng chẳng khác gì nó nữa rồi . Trái tim đang đau đang nhớ . Tay chỉ còn biết cầm chai rượu mà giải sầu . Nhưng rồi nhớ vẫn là nhớ . Hắn nhớ giọng nói của nó , nhớ nụ cười rạng rỡ như ánh nắng mặt trời kia , hắn nhớ tất cả mọi thứ về nó .
Ánh mắt đen kia đang nhìn ra ngoài trời , nhìn những hạt mưa đang ào ào đổ xuống như lòng hắn lúc này .
1 tảng đá đang đè nặng lên tim hắn , đau thật đau nhưng hắn không sao đủ sức mạnh để mang hòn đá đó ra khỏi tim bởi hắn sợ mang được tảng đá đó ra rồi thì hắn sẽ đánh mất 1 báu vật mà hắn ngàn đời không muốn mất .
Trong buổi đêm ngày hôm đó 2 người đều cùng 1 tâm trạng giống nhau , đau đến tột độ .
_____________________________
Hôm sau hắn và nó đều vắng mặt ở trường .
Đến lớp thì giờ nghỉ giữa tiết Tiểu Mễ có lên tìm Lãm để hỏi xem rốt cuộc hôm qua có chuyện gì thì Lãm bảo không biết chỉ thấy lúc hắn về nghe vẻ rất tức .
'' hay em gọi cho Xuân ? ''
'' ừ thì tùy em ''
Tút Tút Tút
'' nó không nghe máy ''
'' thằng Long từ sáng giờ anh gọi nó cũng có nghe đâu ''
'' cá chắc lại giận nhau chuyện gì đây ''
Tiểu Mễ vẻ mặt đoán già đoán non .
'' thôi em đừng suy đoán nữa . Chẳng có cái lợi gì khi mà nghĩ cả ''
'' nói như anh thì mọi chuyện trên đời này chắc em đều phải bỏ qua mất ''
'' haizzz , thì em cứ cho là vậy đi ''
__________________________
Đã 2 ngày trôi qua kể từ lúc hắn và nó nói lời chia tay .
Giam lỏng mình trong căn phòng lạnh lẽo nó nghĩ về những kỷ niệm trước kia của mình và hắn .
Nó nhớ về ngày đầu tiên hắn và nó gặp nhau .
1 cái cảm giác thật khác lạ trong giây phút ấy .
Ghét hay là chướng mắt đây .
Nhưng có ai ngờ rằng sau đó hắn lại cứu nó chứ . Nó cười
Và 1 kỷ niệm nữa là khi hắn dắt nó đi mua đồ , lúc đó nó không khác gì 1 người quê mùa cả . Tiểu thư ,tiểu thư mà cũng ngỡ ngàng trước những bộ đồ đẹp . Tiểu Thư , tiểu thư mà không biết cắt bò bít tết . Nó cười ( bạn đang đọc truyện tại http://saoviet.me , chúc bạn luôn vui vẻ )
Thêm nữa là khi ở bãi biển . 1 kỷ niệm mà nó nhớ như in .
Cũng trên bãi biển đó 1 dòng chữ '' ANH YÊU EM '' được xếp bằng cánh hoa hồng cực lãng mạn và cả câu nói đề nghị làm bạn gái hắn .Nó cười , 1 nụ
cười chua chát khi nghĩ về tất cả . Từ khi chia tay dường như là ....nó đã không còn nhận thức được thế giới bên ngoài đang và đã diễn ra chuyện gì .
Nó đã không còn để tâm nữa .
Nó như vậy thì hắn khấm khá hơn chắc ?
Liệu có đúng là như vậy không hay là .......hắn còn tệ hơn nó rất nhiều . Công việc có cũng làm , không có cũng làm . Trường học không tới . Ở nhà ôm
laptop làm việc mà không hề bật đèn phòng . Cả căn biệt thự tối um không có lấy 1 ánh điện . Người hầu thì bị đuổi hết ra khỏi nhà .
Lãm dù có đến cũng không thèm tiếp . Đứng đó không thấy hắn ra thì tự động bỏ về lòng thầm oán trách rốt cuộc thằng bạn này nó đã bị làm sao vậy ?
______________________________
Cuối cùng Tiểu Mễ không thể chịu nổi thì liền đến nhà tìm nó . Bấm chuông đến inh tai thì bị nó đuổi về bằng 1 dòng tin nhắn .
- Mễ Mễ . Xin lỗi , cậu về đi
- đã xảy ra chuyện gì
- hết rồi , tất cả đã kết thúc rồi .
Gửi xong dòng tin nhắn đó nó đã tháo sim vứt xuống nền nhà . Tay lại đưa lên ôm đầu , nước mắt lại chỉ trực trào ra .
Nó chỉ cầu xin ông trời làm ơn đừng phi những mũi tên đau khổ trong ỷ niệm vào người nó nữa . Giờ tim nó đau như chẳng muốn sống nữa rồi .
Nó có sai hay không khi nói lời chia tay với hắn ?
Liệu nó có nên cầu xin hắn quay lại với nó hay không ?
Không...bây giờ thì nó làm gì mà còn mặt mũi đi gặp hắn chứ .
Chắc hiện nay hắn đang vui vẻ bên Thanh Thanh rồi , làm gì còn tư tưởng đâu mà nghĩ tới nó . Mọi thứ đã thật sự kết thúc . Đúng .....mọi thứ, mọi thứ đã kết thúc rồi .
Nó không còn hắn , không còn .
Mọi chuyện sẽ mãi mãi chỉ như vậy mà thôi
_____________________
Chương 36 : Hủy hôn
______________________3 ngày trôi qua
Không điện thoại , không tin nhắn , không facebook , không gặp mặt , không nghĩ về hạnh phúc . cả 2 người 1 tâm trạng . cả 2 người 1 nỗi nhớ và 1 nỗi đau . Dù yêu nhau nhưng không thể tha thứ . Dù yêu nhau nhưng không có can đảm để nói lời xin lỗi . Dù cả 2 cùng yêu nhưng 1 trong 2 không 1 ai chịu là người chấp nhận xuống nước mà chỉ ngậm ngùi cay đắng chịu nỗi đau .
Vì họ _ai cũng cố chấp .
Vì họ _ai cũng quá yêu
Và vì họ _ai cũng không thể chấp nhận .
____________biệt thự của hắn
ping pong .
Lãm đứng đó , tay liên tục ấn chuông cửa không ngừng . Không thấy hắn ra Lãm gửi tin nhắn ( mẹ , 2 người này giống nhau vãi _ý chỉ Lãm và Tiểu Mễ )
- thằng kia mày có xuống mở cửa tao vào không ?
- về đi
- hả , vậy là mày không muốn biết về thông tin hôm trước mày giao tao .
Kết thúc tin nhắn thì bỗng nhiên cái cánh cổng to kềnh kia mở ra .
'' he he , biết ngay mà , việc gì liên quan đến mình mà mắt chả sáng ''
Cười gian sảo Lãm bđi vào trong cổng lại tự đóng.
Đi vào nhà hắn Lãm thấy lạnh hết cả người . Cứ như kiểu để điều hòa 15 độ trong vòng 1 ngày vậy . Đã thế đèn còn chẳng chịu bật . Mà mấy con người hầu đi đâu hết rồi ? Lạ thật đó ?
'' Nhìn ngó gì ? ''
Hắn đứng trên cầu thang giọng lãnh khốc .
'' mày định hù chết tao à thằng kia , bạn bè lâu năm như vậy mày cũng phải tôn trọng tí chứ . Người chứ ma đâu mà cứ thích chơi trò thây ma ''
'' nói đủ chưa ? ''
'' gần đủ ''
'' mày thấy tao điên chưa ? ''
'' gần gần , mà nếu mày dám điên thì đừng hòng có bản bá cáo . ''
'' đưa đây ''
'' ứ ''
'' đưa không ''
'' bảo không mà ''
'' mày thích ra ngoài hay ở trong này ? ''
'' BỰC MÀY QUÁ , CẦM LẤY ''
Phi bản báo cáo từ chỗ bàn ghế lên chỗ hắn Lãm bực dọc chạy tới cầu thang .
'' lên đây làm gì ? ''
'' Ơ cái thằng này , tao là bạn mày mà không được lên phòng mày hả ? ''
'' ai mượn mày lên ''
'' tao mượn tao lên ''
'' ...........''
Hắn không nói mặc kệ cho cái thằng lí sự cùn đó muốn làm gì thì làm .Bực hét sức á .
____________________________
'' mày nói tóm tắt nội dung đi tao không muốn đọc ''
hắn ném cho Lãm
'' ờ thì đọc ''
'' tóm tắt ''
'' Long này , hôm ở bệnh viện , ngoài giờ cần tới thăm Xuân và đưa cơm , đến chơi thì không ai trong chúng ta phạm luật . Nhưng vào buổi sáng của 4 tuần trước ...vào giờ mà không 1 ai cần tới để đưa cơm , chơi hay gì gì đó thì lúc đó có 1 cô y tá tới để đưa 1 bưu phẩm cho Xuân ''
'' của ai ? '' Hắn hỏi về bưu phẩm .
'' của Thanh Thanh ''
Trong giây phút đó mắt hắn ánh lên 1 tia lạnh lùng đến lạnh giá . Lại là Thanh Thanh con nhỏ này lần trước bị vậy còn chưa chừa ? Lần này thì đừng mong có đường để sống .
'' cô ta hiện giờ ở đâu ? ''
'' à thì ....cô ta ở ....
__________________________________Con hẻm 19 đường MaRon Sara
Hắn và 1 nhóm người mặc áo đen đứng trước 1 căn nhà khá nghèo nàn rách nát . từ trong những con đường gần đó bốc lên 1 mùi hôi thối đến rợn người .
cốc cốc .
1 tên vệ sĩ đến đập đập vào cánh cửa kia .
'' ai vậy ? ''
Bên trong vang đến 1 giọng nữa . Rồi cô ta chạy ra mở cửa .
Cạch
Sự ngỡ ngàng mà cô ta nhìn thấy là hắn . Tại sao hắn lại ở đây ? Không lẽ hắn tới để xin lỗi cô sao ? Nhưng không phải kéo theo 1 nhóm người như vậy chắc chẳng có gì tốt đẹp cả .
'' Anh Long , anh tới có ....''
'' Thanh Thanh , cô còn muốn sống không ? ''
Bước gần tới phía Thanh Thanh hắn ngả người về phía cô ta tay đưa lên nâng nâng vài lọn tóc .
'' Anh đang nói gì vậy Long ? ''
'' thích giả nai hả ? ''
'' Anh ...em không hiểu ? ''
Cách
Bỗng 1 họng súng được chĩa vào giữa đầu cô ta . Sự sợ hãi đã dần hiện lên gương mặt xinh đẹp kia . Khuôn mặt đã dần tím tái đi vì thót tim
'' anh ...anh ''
'' nói đi , có phải cô là người đã đưa những bức ảnh cưới trước kia của tôi và cô cho Xuân không ? ''
'' Long à , em chỉ ....em chỉ muốn . em chỉ muốn có được anh thôi mà . ''
'' CÂM MIỆNG ''
Họng súng bị dó ngày 1 mạnh . Mắt hắn ngày 1 lãnh khốc .
'' ký vào ''
1 tờ giấy được vứt ra trước mặt của Thanh Thanh . Trên đó ghi .
- Giấy hủy hôn
'' Long à , em không lý đâu ''
Lần này hắn quay người Thanh Thanh lại , súng được chĩa vào lưng cô ta .
'' ký hay chết ''
Mồ hôi lạnh tuôn ra từ lòng bàn tay và trán . Thanh Thanh bây giờ đang rất sợ . Phải làm gì bây giờ . Biết thế ngay từ ban đầu cô đã không làm chuyện này . Tự nhiên chui vào hang cọp chi cho khổ vậy ? Nhưng đồng thời cô cũng không muốn chia tay Long , hỷ hôn là cả 1 yếu thế giành cho cô . Nghĩ thử xem , cô đã mất công yêu hắn nhiều như vậy mà chỉ nhận được ngần này . Thật không xứng đáng .
Lắc nhẹ đầu , những giọt nước mắt dần rơi xuống , rơi cả vào tờ giấy hủy hôn . Ngậm ngùi từng cay đắng , bàn tay cô ta run run ký vào giấy .
giựt mạnh lấy giấy hắn buông súng .
'' từ nay chúng ta coi như đã hết ''
Nói rồi bước đi thật nhanh mà không cần đoái hoài đến chiếc cử đang bị mở toang đó . Không hề quan tâm đến những nấc lên vì khóc của người con gáo đã từng làm vợ chưa cưới của mình .
______________________________________
1 thời gian sau đó những tin tức mới nhất trên báo đã xuất hiện chuyện hắn và Thanh Thanh _con gái của tập đoàn Nhạc Thị hủy hôn . Do Thanh Thanh đã gây nhiều áp lực cho hắn bằng cách ngoại tình .( điều quá tời quá tất lun )
Nhưng dù sao điều này cũng khiến hắn cảm thấy dễ chịu hơn . và cũng có thể có đủ nghị lực để quay lại bên nó .
____________________________________________________
Chương 37 : Quay lại _Lời xin lỗi tận đáy lòng anh trao em
2 tuần trôi qua rồi , thời gian sao mà đối với hắn lại chậm như vậy ? 2 tuần thoi mà hắn cứ cho rằng đã trôi qua đến hàng tháng vậy . Hôm nay hắn đã quay trở lại trường học để còn hoàn thành nốt mấy khóa học cuối cấp vậy mà nó vẫn chưa đi . Hắn lo không biết liệu có chuyện gì xảy ra không nữa ?
_____________Câu lạc bộ karate
Hắn ở đó , tập luyện điên cuồng . Không biết là nãy giờ hắn đã đứng mà tập karate bao lâu rồi . Mồ hôi bắt đầu tuôn ra , mặc dù rất mệt nhưng có lẽ giừ hắn không cảm thấy điều đó .
Bỗng có 1 tiếng bước chân vang lên . Hắn quay ra .
'' mày tới đây làm gì ? ''
'' Long này tao biết mày yêu Xuân , nhưng nếu đã nói lời chia...''
'' thôi đi ''
'' Tao chỉ muốn nói là , nếu cô ấy không chịu tha thứ thì mày hãy xin cô ấy tha thứ đi ''
''mày nghĩ việc đó đơn giản ? ''
'' không chỉ là tao thấy chắc chắn trong thời gian này Xuân cũng đã đau khổ và cô ấy có lẽ vẫn còn yêu mày vì thế mày hãy coi như đây là 1 cơ hội để nói lời xin lỗi đi Long à , nếu cả 2 cứ đau khổ thế thì tốt nhất là quay lại cho xong ''
Lắng nghe những lời Lãm nói mà có thể hắn cũng không biết phải làm gì nữa . Nếu bây giờ xin lỗi nó liệu rằng nó có chấp nhận tha thứ cho hắn không ?
Sự chần chừ đã khiến cho hắn không thể nào chọn được 1 quyết định đúng đắn .
Yêu nhau mà phải xa nhau thì thật sự rất khó .
_____________________________
Chiều hôm nay nó đã xuống nhà và làm đồ ăn . Xem trong tủ lạnh chẳng còn lấy 1 quả trứng để tráng , điên thật . Chẳng lẽ phải ra ngoài mua sao ? Giờ nó rất sợ phải ra ngoài . Chạy lên phòng thay đồ thật nhanh nó đi ra ngoài cửa tiệm gần đó mua mấy quả trứng .
Mấy hôm nay thời tiết ẩm mục , ra ngoài đi đến đâu cũng chỉ thấy 1 vũng đầy nước . May mà nó đi dày cao cổ chứ không thì chết . Mới lại ăn mặc như vậy có ai nói được đâu bởi bây giờ sắp bước sang mùa đông rồi . Đầu mùa chắc sẽ có tuyết rơi . Nhưng không phải bây giờ mà chắc là phải hơn 2 tuần nữa .
_________Cửa hàng HunJa
'' bác ơi , cho cháu 2 quả trứng ạ . ''
'' a ...Xuân đó hả cháu . Dạo này bác không thấy cháu ra mua hàng nữa , có gì bận hả cháu ? ''
'' dạ không chỉ là cháu bận chút chuyện thôi ạ ''
'' à ra vậy ....của cháu đây . ''
'' Cảm ơn bác ''
Nó đi rồi mà bà chủ cửa hàng cứ nhì nó miệng thầm nói .
'' trời ơi, người đâu mà đẹp cả người lẫn nết thế kia . Thật là ....''
Người dân sống xung quanh đây chẳng có 1 ai biết về lai lịch của nó . Chỉ biết là vào mấy năm trước từng có 1 cô bé tên Xuân tới đây ở .
____________
Về đến nhà nó cho trứng vào nấu mì ý . Đột nhiên tim lại nhói , lòng lại nhớ . Ký ức ùa về . Tắt bếp thật nhanh nó khuỵu xuống ngay trong gian bếp . Nó nghĩ nó đã quên rồi chứ ? nhưng tại sao tới giờ vẫn chưa thể quên được ? Chả lẽ nó lại là 1 người khó quên đến vậy sao ?
__________
Chiều hôm đó trời mang đến cho nó 1 vẻ u buồn bằng cách khiến cho ánh sáng kia không trụ được lâu mà mang đến 1 màu đen tối .
Lúc đó nó đang ngồi hoàn thành nốt mấy tiết học để bù cho hôm nó vắng mặt thì từ ngoài cửa vang đến tiếng chuông cửa . Nó chạy ra thì thấy hắn đứng đó , không giám đối mặt với sự thật nó chạy vào trong thì nghe thấy tiếng hắn .
'' Xuân , mở cửa cho anh đi ''
'' .........''
Nó không đáp chỉ chạy thật nhanh lên phòng .
'' Xuân ''
Tiếng hắn vẫn vang lên không ngớt . Khi đã hoàn toàn mất đi hi vọng về việc gọi nó hắn đã gửi 1 tin nhắn .
'' anh xin lỗi , em không thể nghe anh giải thích 1 lần được hay sao ? ''
''............''
Không nhận được phản hồi của nó hắn tiếp tục .
'' Thực sự trước kia khi chưa gặp em anh đã không muốn yêu bất kỳ 1 ai nên việc đính hôn giữa anh và Thanh Thanh chỉ là sự sắp đặt của gia đình . Còn bây giờ trong tim anh chỉ có 1 mình em thôi ''
''..............''
5 phút sau đó trồi qua .
'' Nếu em không chịu tha thứ cho anh thì anh sẽ đứng đây suốt đêm nay ''
Sau khi tin nhắn này được gửi thì tim nó như thắt lại . Làm sao nó có thể để cho hắn đứng đó suốt đêm . Làm sao bây giờ .
Mặc dù là không muốn nhưng giờ nó làm sao mà chấp nhận hạ mình như thế được . Hắn đã làm tổn thương nó mà nó vẫn có thể mềm lòng ? Liệu đó có phải là sự vị tha trong tình yêu hay không ? Và liệu rốt cuộc nó sẽ tính sao nếu hắn thực sự đứng đó hết đêm nay ?
Lắc mạnh cái đầu nó đang rất rối trí . Hắn luôn làm nó phải đau đầu từ trước đến nay .
Nó đứng bên cửa sổ . Nhìn hắn qua rèm cửa mỏng manh . Như cảm nhận được ánh mắt nó hắn hướng mắt lên tấm rèm nhugnw thật không may vì nó phản xạ kịp mà quay mạnh vào bên trong .
Thời gian đã trôi qua hơn 6 tiếng . Hắn quỳ ở đó . Khuôn mặt vẫn không hề thay đổi . Nhìn đồng hồ đã điểm hơn 11 giờ mà lòng nó đau đến độ đã không thể chịu được . Hắn còn muốn gì ở nó đây ? Đa chia tay nhau rồi sao còn phải làm như vậy để hành hạ nó ? Phải chi trước kia nó yêu 1 ai khác không phải hắn . Phải chi trước kia nó không chọn hắn thì mọi việc đau như vậy .
'' em còn định để anh phải đợi em đến bao giờ ? ''
1 tin nhắn nữa được gửi tới .
Nó đọc xong thì bỗng 1 '' ẦM '' vang lên . Ngoài trời đã vang lên tiếng sét đánh inh tai , nó giật mình làm rơi luôn chiếc điện thoại xuống mặt đất .
Rồi từ ngoài kia 1 cơn mua to như lúc trước đổ ào xuống mặt đất khiến cho sự lo lắng của nó càng tăng .
Đứng đó suy nghĩ 1 lúc lâu nó mới đưa ra quyết định .
Giờ thì nó đã không còn chần chừ nữa rồi . Được thôi , nó sẽ không để mọi chuyện xảy ra như vậy . Phóng lao thì phải theo lao thôi .
Tình yêu chân chính thì sợ gì không tiến tới .
Nhớ nhung nhau trong bao lâu như vậy là quá đủ.
Đau vì nhau nhiều như vậy là quá đủ .
Bây giờ tất cả nỗi đau kia phải dẹp hết đi và hướng về 1 tương lai đầy ánh mặt trời .
Bước nhanh xuống nhà nó cầm lấy chiếc ô rồi đi ra khỏi nhà , mở cổng rồi bước chầm chậm đến chỗ hắn đang quỳ ở đó . Dơ chiếc ô trên đầu hắn .
Cảm nhận được nước mưa không còn rơi . Cảm nhận được hơi ấm trong cái giá lạnh hắn khẽ ngẩng đầu lên .
'' chẳng phải anh muốn em tha thứ cho anh sao ? ''
Nó nói xong thì trên khóe môi hắn nở thành 1 nụ cười rạng rỡ . Đưa đôi tay ra ôm lấy nó vào lòng hắn ngọt ngào trao đến nó 1 nụ hôn nồng cháy.
Đầu lưỡi nóng bỏng kia đã bắt đầu xâm chiếm lấy nó . Luồn chiếc lưỡi ẩm ướt vào trong hắn vô tư lướt qua mọi ngõ ngách mà không hề để ý đến nó .
Cơ thể nó lúc này như dần tan ra thành 1 vũng nước . Mãi tới 1 lúc lâu sau hắn chịu nhả môi , buông tha cho nó .
'' vào nhà thôi ''
Nó vừa thở vừa nói .
_______________________Trong nhà .
Nó lấy ra 1 chiếc khăn bông trắng đưa cho hắn để lau đầu mà không để ý cả người mình cũng đang bị ướt .
'' quần áo em ướt rồi kìa .''
'' à , lát em thay ''
'' còn anh ? ''
Hắn đề cập đến bộ quần áo của mình thì nó mới chợt nhớ .
'' nhưng ....em không có đồ cho anh mặc ''
'' Vậy tính sao giờ khi anh không có đồ để mặc ? ''
'' ơ , cái đó sao hỏi em ''
'' chứ không lẽ hỏi anh ''
'' thì giờ biết mặc gì ''
'' không gì cả ''
'' ANH ĐIÊN À ? ''
'' vậy chẳng lẽ mặc đồ ngủ của em ? ''
'' yên để em xem có cái váy nào rộng rộng để cho anh mặc ''
Vừa nghe nó nói xong thì hắn đã sợ hết cả hồn . Trời ơi ! đàn ông con trai mà đi mặc váy . Khùng không ? thà thoát y mà chui vào chăn ngủ còn hơn .
'' ây . thôi thôi . Anh sẽ cởi đồ để ngủ . Nhà em còn phòng nào không ? ''
'' không . có mỗi cái phòng em ngủ rồi . ''
'' hả ?!! ''
__________________
Cuối cùng nó không thể làm gì đành nhường hắn cái giường để hắn ngủ . Thương người không đồ 1 chút không sao . Ngủ ở ghế 1 hôm không sao .
'' hay em lên đây ngủ luôn đi , cái giường này tuy không rộng lắm nhưng đủ cho 2 người nằm là cái chắc .''
Hắn nói với giọng đầy quyến rũ
'' ANH THÔI ĐI , ANH MUỐN CHẾT HẢ ? MUỐN CHẾT PHẢI KHÔNG ? ANH ....''
nÓ tiến lại gần chỗ hắn định đánh cho hắn 1 trận vì tội ăn nói bậy bạ thì ....đúng lúc đó nó bị vấp phải chân giường và ....
RẦM
nó bổ nhào về phía hắn khiến cho cả 2 cùng ngã lăn ra giường . Người nó lúc này đang ngồi lên bụng hắn khiến cho nó cảm thấy rất ngại .
'' thôi đi , đi ngủ ''
Nó toan bước xuống giường thì lại bị hắn kéo lại ôm vào lòng .
'' 1 chút thôi ''
''............''
Hắn nói xong thì nó không đáp chỉ lặng yên nằm trong vòng tay hắn.
Nhưng 1 lúc sau đó thì 2 đứa nó đã ngủ rồi .
_______________________________
Chương 38 : Bại lộ_Ngượng
Quay lại với nhau rồi thì nó mới biết là hắn đã hủy hôn với Thanh Thanh .Cái tên này thật không thể hiểu nổi . Hủy hôn với Thanh Thanh mà không nói với nó 1 tiếng có phải là không phải quỳ không ? Nhung nói vậy khác nào nó mong hắn hủy hôn đi để mình quay lại . Không được , tâm địa độc ác quá tời luôn .
Nhưng cũng chỉ vì hắn quỳ mà tối qua nó phải cho hắn ở lại nhà vì lúc đó trời đang mưa , xe thì lại đi xe mui trần . Thế quái nào mà lại trùng hợp thế ?
Rõ ràng hắn phải biết trước là thời tiết sẽ mưa nhưng sao còn cố tình đi xe mui trần , rõ ràng là đã có chủ ý . Hại nó sáng nay dậy ngại gần chết . Đầu mình thì nằm trên tay người khác . Mặt kề mặt . Thậm trí lúc dậy nó chưa tỉnh hẳn thì còn dúc luôn cả vào ngực hắn . Xong lúc dậy thì mới mặt đỏ tía tai , mãi đến lúc đi vào nhà vệ sinh rồi nó vẫn còn nghe thấy tiếng cười của hắn . Thật tức chết mà .
____________Can-tin trường vào buổi sáng
'' 2 người làm lành rùi hả ? ''
> Tiểu Mễ vẻ mặt rất vui mừng nói với nó .
'' umk ''
'' à mà Long này , hôm qua tầm tối tối hơn 11 giờ tao đến nhà mày nhưng mà không có tín hiệu chủ nhân ở nhà , vậy mày đã đi đâu vào đêm qua ? ''
Lãm nhắc đến đây thì nó giật thót , trời ơi nói sao giờ . Chết cha , Long rất là bậy bạ và chẳng sợ cái gì nên chắc chắn hắn sẽ nói ra mà không ngại . Thôi chết con mẹ , phải tìm cách ngăn cản tên này mới được .
Hắn mà nhổ toẹt mọi thứ ra là nó ê mặt . Ai lại di công khai việc qua đêm nhà bạn gái , nói là qua đêm cũng không phải nhưng mà ngủ kiểu đó thì cũng gọi là qua đêm nếu gọi theo cách thông thường .
'' nói đi rốt cuộc là mày đã ở đâu ? ''
'' mày thật sự muốn biết ? ''
'' đương nhiên ''
'' vậy được ''
Hắn nói xong thì quay ra phía nó . Ánh mắt như kiểu khiêu khích trong khi nó nhìn hắn bằng ánh mắt không biết là cầu xin hay tức giận nữa .
Rồi đột nhiên hắn choàng tay qua vai nó rồi bình thản nói vơi tất cả mọi người ( mọi người ý chỉ LÃm Và Tiểu Tám )
'' hôm qua tao đã ngủ nhà bạn gái tao . ''
'' HẢ ''
Lãm và Tiểu Tám ngạc nhiên > Họ ngủ nhà nhau thật sao trời ? Có chuyenj này thật hả trời . Chúa ơi không thể tin được .
Tiểu Mễ hướng ánh mắt về chỗ nó thì chỉ thấy 1 bộ mặt tuyệt vọng đến đáng thương .
'' vậy 2 người đã có gì chưa ? '' > tiểu mễ
Đúng lúc này nó ngẩng mặt lên , giật thót nhìn Tiểu Mễ trả lời nhanh bằng 1 câu hỏi khác .
'' có gì là có cái gì cơ ? ''
'' thì đã làm việc gì giống như là ....đó đó ''
Giọng đầy mờ ám .
'' tất nhiên ....''
'' tất nhiên là phải có 1 chút chút rồi ''
Nó đang định nói thì tiếng hắn cắt lời
'' anh nói cái gì vậy Long '' > nó gắt
'' anh nói sai ? ''
'' vậy tóm lại là 2 người đã có chút ít '' < LÃm kết thúc ngắn gọn bằng 1 câu . Tiểu Mễ gật đầu vẻ đồng tình .
'' đúng / sai '' > Nó và hắn
'' vậy rốt cuộc là thế nào ? '' Lãm và Tiểu Mễ gắt .
'' nói tóm lại là có nhưng chỉ là ít '' > hắn kết thúc mọi thứ bằng câu nói đó rồi kéo nó đi . Kệ mịa Thằng bạn thân và con Tiểu Tám ngồi đó chả hiểu chuyện gì đang diễn ra . Ức vì lại đi chơi cùng 2 đứa bạn lúc nào cũng cứ thích úp úp mở mở . Ức trên từng cen-ti-mét tim luôn .
_______________Tầng thượng
'' chẳng lẽ lúc đó em lại đấm cho anh 1 phát vêu mồm để anh không nói chuyện hôm qua ? ''
'' có sao đâu , thì vốn dĩ những chuyện đó anh làm đầy đó có sao đâu . ''
'' cái gì , ý anh nói là trước kia anh hay qua đêm với nhiều cô gái sao ? ''
'' thì vốn dĩ là vậy , anh có tìm được ai gọi là thích hợp đâu nên cứ lăng nhăng mãi thôi .''
'' ha...haha , hay thật đấy , nghe cứ như kiểu là lúc đó anh không có đàn bà thì không nhịn được vậy .''
'' dục vọng đàn ông thì có bao giờ hết được đâu .''
'' .................''
Nghe tới đây thì mặt nó đỏ ửng cả lên , chẳng lẽ đêm qua cũng là như thế nhưng do hắn kiềm chế nên mới không xảy ra chuyện gì đáng tiếc cho đời con gái của nó .
'' nghĩ cái gì vậy ? đừng nói là em đang nghĩ bậy bạ về chuyện hôm qua nha?''
Giọng hắn mang đầy vẻ mờ ám chết người .
'' xin lỗi đi , không ao giờ em nghĩ về những thứ như thế nên anh đừng có mà tưởng tượng những cái dở hơi đó .''
'' thật là đằng ấy không có nghĩ ? ''
'' không có mà ''
'' thật không có ''
Lúc này nó đã thực sự phát hỏa với những câu nói của hắn nên bực dọc hét to .
'' có thì cũng chỉ là ít .''
'' đó thấy chưa , anh dã nói là em đang nghĩ tới chuyện tối qua mà ''
'' MẶC KỆ ANH VỀ LỚP ''
Trong lúc nó đang định bước ra khỏi cửa sân thượng thì liền ị hắn kéo tay lại áp sát vào bức tường đằng sau . Lúc này khuôn mặt 2 người chỉ còn cách nhau 2 cm ngắn ngủi .
'' ơ...anh ....''
Nó chưa kịp nói xong thì đã có 1 đôi môi ngọt ngào điên cuồng khóa lấy miệng nó . Đôi môi ẩm ướt kia như đang điên cuồng mút từng thứ bên trong miệng nó . Sự ngọt ngào mãnh liệt đó như đang xâm chiếm lấy toàn bộ cơ thể người con gái kia . Mới chỉ là hôn như vậy mà toàn thân của nó đã nóng bừng lên , Nóng như lửa đốt. Từng tiếng thở dốc vang nhẹ lên trong không gian yên tĩnh .
Bỗng nhiên lúc đó bàn tay ma quái của hắn luồn nhẹ vào trong áo nó khiến cho nó giật thót , định đẩy hắn ra nhưng vẫn không thể vì nụ hôn hồi nãy của hắn đã làm cho nó mềm nhũn .
Hắn vén chiếc áo của nó lên . Đôi môi kia lại 1 lần nữa hôn lên những nơi mẫn cảm khiến cho nó không kìm được mà phải phát ra những tiêng rên .
'' Long...đừng ...đây là trường học ''
'' thế thì đã sao ? ''
Hắn vẫn tiếp tục công việc với nó . Đến khi nó đã không thể chịu nổi thì mới kịp nói .
'' em không thể việc này còn quá sớm với em ''
Nghe thế thì hắn nhẹ nhàng buông nó ra , ánh mắt lại trở nên lạnh đến đáng sợ . Nó không dám nhìn thẳng vào ánh mắt hắn , miệng lí nhí .
'' em xin lỗi ''
'' về thôi '' > Hắn nói
'' ơ .....''
'' còn không đi ? ''
'' vâng ''
Nó bước nhanh tới chỗ hắn . 2 người cầm tay nhau đi xuống cầu thang . Băng qua các dãy hành lang , cuối cùng dừng lại tại lớp của nó .Hắn đưa nó về lớp kiểu này khiến ai cũng phải chú ý .
'' anh về đi , nhân lúc chủ nhiệm lớp em chưa đến ''
'' vậy anh về đây ''
Sau câu nói đó của hắn thì bỗng nhiên 1 nụ hôn được đặt lên má nó khiến cho cả lớp học 11a1 ồ lên .
1 ...2...3
'' OMG '' > Cả lớp nói
'' cục cưng , anh về nhé ! ''
Nó không nói mà mặt đã đỏ như lửa đốt rồi . Trời ơi , sao hắn có thể làm những việc xấu mặt như thế với nó .
Chương 39 : ngày hội halloween ( phần 1 : trang trí )
Ngày 31 tháng 10 đã gàn tới nên dạo này nó và Tiểu Mẽ khá bận rộn cho việc chuẩn bị trang trí lớp hocnj nên chẳng có thời gian đâu mà bạn trai với chẳng bạn chiếc . Hắn có gọi cũng kệ , Lãm có nhắn tin cũng nghỉ . 2 ngàng công chúa lúc nào cung phải chạy đi chạy lại . ởi theo cô chỉ nhiệm phổ iến vào tuần trước thì năm nào lớp 11a1 cũng là lớp có ý tưởng halloween tuyệt vời nhất trường nên nhất định năm nay phải đạy giải nhất bằng mọi giá . Vì thế nên ngay cả trong giờ học nó cũng phải chạy đi chạy lại để kiếm đồ cho lớp . Nhiều lúc nó còn phải chạy qua lớp hắn để đến phòng kế toán lấy tiền , chi phí cho buổi lễ halloween .
Giờ ra chơi nào Tiểu Mễ tay vừa làm việc mồm vừa than phiền với nó .
'' trời ơi . cái mụ chủ nhiệm này tự nhiên lại chọn ra bọn mình đẻ mà giao cái việc nặng nhọc này , thật không thể nào chịu được mà ''
'' thôi cố đi , nốt hôm nay thôi , cố gắng mà ở lại cuối buổi như thế này thì lo gì chậm trễ ''
'' vẫn biết là thế nhưng mình còn chưa chuẩn bị đồ gì cho ngày hallo nè ''
'' thì mình cũng có hơn gì đâu ''
'' haizzz '' Cả 2 đồng thanh thở dài
'' có cần bọn anh giúp gì không ?''
Bỗng nhiên lúc đó tiếng nói của Lãm vang lên đằng sau Tiểu Mễ . Nó cũng ngạc nhiên quay ra thì thấy hắn . điều này khiến cho nó giật mình vì hắn đứng ngay sau và đứng thế nào mà chiếc ghế bỗng nhiên đung đưa khiến cho nó không giữ được thăng bằng và ....
Rầm 1 cái
'' Ơ , Xuân cậu có sao ......'' > Tiểu Mễ đang định nói gì đó nhưng nhìn thấy cảnh tượng của nó lại thôi .
Ngẩng cái đầu lên nó cứ tưởng là mình bị vỡ sọ hay gì gì đó rồi chứ . ai ngờ là không sao hết . Thật là may mắn quá đi mất hahahaha .
Nó quay ra phía Tiểu Mễ , dơ tay lên .
'' nè , cậu thấy hông , mình hông sao ùi ''
'' Xuân à , cậu không sao là bởi vì ........''
Nó nhìn theo hướng tay chỉ của Lãm và Tiểu Mễ thì .........
'' HAH ..... ANH LONG ''
'' em xuống khỏi người anh đi ''
'' ơ ....ơ...ơ em xin lỗi ''
Nó bước xuống thật nhanh . Hắn ngồi dậy .
'' sao 2 người chưa về ? ''
Hắn hỏi nó , nhưng nó còn chưa kịp nói đã bị Tiểu Tám cướp lời .
'' tại bọn em phải ở lại cuối giờ để trang trí lớp học ''
Nghe Tiểu Mễ nói thế thì Lãm và hắn cùng nhìn nhau gật đầu rồi Lãm nhanh chóng bảo nó và Tiểu Mễ ra ngoài để hắn và Lãm trong này có việc cần nói .
'' chuyện gì mà mờ ám vậy ? '' > Tiểu Mễ
'' à thì ......có việc . ''
Nói rồi đóng hết rèm cửa lại , rồi đến các cánh cửa tránh không cho nó và Tiểu Mễ nhìn thấy .
Ở bên ngoài 2 đứa nó cứ nghe thấy tiếng lạch cạch và '' xịt ...xịt '' gì đó phát ra từ bên trong .
'' họ làm gì vậy nhỉ ? '' > nó
'' chịu ''
???????????????????????
_______________________________________________30' sau
Cạch .
Lãm mở cửa bước ra .
'' mời 2 cô nương đi vào ''
Nó và Tiểu Mễ cùng nhau bước vào thì xương sống lưng lạnh lên vì căn phòng này giờ chẳng còn giống phòng học chút nào . Đèn phòng hcj bị tắt đi và thay vào đó là những ánh đèn màu cam được thắp trong những cái đầu lâu xương sọ canh chân bàn .
Những chiếc bàn học được trải lên bởi những tấm khăn trải bàn hình tròn màu đen . Xếp trên chính giữa mặt bàn 1 quả bí ngô . mỗi bàn là 1 quả bí ngô có hình dạng khác nhau . Trên các cánh cửa được treo hình người đã chết có hiệu ứng tự di chuyển trên cánh cửa sổ . Ở những bức tường là hình ảnh những con nhện đang bò lên đó và ăn 1 cái cánh tay dính máu bị chặt . Ở trên đó còn được dùng sơn phun màu máu đỏ tươi cộng thêm là mạng nhện dính trên cửa lớp . Trên bảng là dòng chữ được viết bằng thứ gì đó màu đỏ , trên đó ghi là :
____________CHÀO MỪNG NGÀY HỘI HALLOWEEN KINH HOÀNG_______
KHÔNG CHỈ THẾ mà còn nhiều thứ khác nhưng mình chỉ tả tới đó thôi . Các món ăn thì là do 1 bộ phận khác trong lớp lo nên nó cũng chả cần phải lo .
'' các anh làm sao ? '' > nó hỏi .
'' em thích chứ ? '' > hắn hỏi ngược lại
'' umk , tuy hơi rợn người nhưng nó rất đẹp ''
'' vậy kiểu này chắc lớp mình lại giành giải nhất rùi .''
'' um , cậu nói đúng Tiểu Mễ ''
'' này đừng quên công của anh chứ .'' Lãm chen ngang
'' đương nhiên rồi ''
'' xí , anh thì có gì kể công ''
'' có mà , công vận chuyển đồ từ đường cửa sổ vào ''
'' cái đó là chuyện nhỏ ''
'' em thử làm coi .''
'' anh thách tôi hả ? ''
....
Lãm và Tiểu cãi nhau còn nó đứng đó cười , nụ cười tỏa ánh âấng trong màn đêm u tối . bỗng nhiên ánh mắt nó và hắn giao nhau trên cùng 1 giây phút . 2 người nhìn nhau đầy sự yêu thương . Trong đôi mắt ai cũng là sự trìu mến và dịu dàng .____________________________________________
Chương 40 : Sự bất ngờ trong quán ăn
Vậy là hôm đó cả bọn được về sớm nên đi xả hơi 1 chút cho thoải mái . Đi ăn 2 phiếu , đi karaoke 1 phiếu . Về nhà 1 phiếu
Lãm và Long >đi ăn
Tiểu Mễ > karaoke
Về nhà > có mình nó à
'' đi ăn lờm gì ? Chán lém . '' Tiểu Mễ nói mà có vẻ không hề đồng tình 1 chút nào về ý kiến của bạn trai .
'' nhưng anh thấy đi ăn cho no , còn chưa ăn gì đã đi karaoke rồi thì đói , sức đâu hát ''
'' đi ăn rồi về sau , hát hò cái con khỉ . '' > hắn
'' em thì .....''
'' thôi . Cậu khỏi nói cả nhà cũng biết cậu muốn về nhà '' > Tiểu Mễ dơ tay ra ra hiệu từ '' stop '' .
'' umk , mình thấy đồ ăn tự làm ở nhà là được rồi . ''
'' cậu cổ hủ quá , tù bé giờ chưa ăn sung mặc sướng bao giờ hay sao mà cứ thích thể nhỉ ? ''
'' tại hồi bé .......''
Nó đang định nói thì hắn bước lên ôm lấy vai nó .
'' Nếu cô ấy không thích thì thôi , mọi người đừng ép ''
'' hả , cái gì vậy , không phải chứ ? ''
Lãm và Tiểu Mễ thở dài than phiền , hồi nãy 2 người này đã quá mệt mỏi rồi . Giờ muốn đi sả street cũng không được . Chán quá đi . Thử hỏi Tiểu Mễ đã 2 ngày không đi chơi . Lãm thì đáng lẽ không phải khuân vác mấy cái thùng đồ thì tự nhiên lại bị hắn bắt làm . Đáng lẽ lúc này phải được đền công thì
....haizzzz .
VẺ mặt đó của Tiểu Mễ và Lãm khiến cho nó cảm thấy mình thật quá đáng ,tự nhiên chỉ vì mình mà mọi người không được đi chơi mà chỉ được đi ăn .
Nhận ra sự hối hận của nó thì hắn cầm tay nó .
'' nghĩ lại nhé ! ''
1 nụ cười dịu dàng nở trên môi hắn
'' umk ''
'' vạy bây giờ còn ai muốn đi ăn rồi karaoke không ? ''
Hắn hỏi
Lãm và Tiểu Mễ , nó dơ tay .
'' ơ Xuân cậu ? ''
'' hi , cho mình nghĩ lại nhé ! ''
'' umk ''
2 người nhìn nhau nở 1 nụ cười . Giờ nó mới thấy có lẽ mình nên mở rông việc vui vẻ và hòa đồng với những trò chơi mà trước kia nó cho xa xỉ .
_________________________________________
Quán ăn mà bọn nó đến là 1 quán ăn khá là sang trọng và đa số trong này là những đại gia đi ăn để bàn chuyện tiện thể gái gú này nọ . Nhìn mìa khiếp .
'' ngòi bàn nào đây ? ''
'' tao vừa gọi điện cho quản lý đặt 1 chỗ ngồi rồi . ''
'' mày làm từ lúc nào vậy ? ''
'' hỏi nhiều . ''
Mặc kệ Lãm đứng đó hắn dẫn nó đi lên tầng 2 . mãi khi hắn đi được mấy bậc thang rồi Lãm và Tiểu Mễ mới đuổi theo .
Phòng mà hắn chọn là 1 căn phòng đôi có 2 bàn . Vì trong cái nhà hàng này phòng cao cấp nhất đã là phòng đôi rồi . 1 căn phòng có diện tích là 32m vuông . Ngăn cách giữa 2 chiếc bàn là 1 tấm rèm mỏng có màu trắng . Tuy cùng 1 căn phòng nhưng nó chia thành 2 cửa . mỗi cửa đều đi thẳng vào 1 chiếc ăn . Đằng sau mỗi chiếc bàn ăn là 1 chiếc cửa sổ sát đất , đứng từ đó có thể quan sát được cả 1 thành phố khi về đêm .
Chính giữa là 1 chiếc đèn đỏ chiếu ánh sáng khắp căn phòng .
'' đẹp thật đó . '' > nó
''nhưng nhìn cứ như kiểu là phòng giành cho tình nhân ý '' > Tiểu Mễ
'' thì chẳng phải ở đây có 2 cặp tình nhân sao ? '' > Lãm
'' mọi người ngồi đi , tôi gọi đồ ăn . '' > hắn kéo ghế ra cho nó ngồi vào rồi ra ngoài gọi cho phục vụ mang đồ ăn tới . Đút điện thoại vào túi và quay trở lại phòng .
cạch
'' gọi xong chưa ? '' > Lãm
'' rồi . ''
________Trong lúc đợi đồ ăn tới thì cả bọn chọn lấy 1 chai rượu nhẹ nhẹ uống tạm .
'' zô , chúc mừng vì mai là ngày lễ hallowen '' > Cầm ly rượu Lãm hô to .
'' zô ''
'' zô ''
''......''
Uống cạn 1 ly rượu đầy cả bọn đặt cốc xuống . Đột nhiên nó hỏi hắn và Tiểu Mễ , Lãm là đã chuẩn bị gì cho quần áo ngày hallowen chưa ? Tiểu Mễ thì khỏi nói bởi cô nàng cũng đang mệt mỏi với chuyện đó . Hắn thì cũng chưa có gì để phải chuẩn bị . Còn nói là trong ngày hallowen ăn mặc bình thường cho kỳ quái . Lãm thì lại khác bảo là nếu không chuẩn bị được nhiều thì có lẽ lấy tạm 1 quả bí khổng lồ ụp lên người , bôi chút tiết lợn lên mặt nữa là xong . Cuối cùng bị Tiểu Mễ đập cho phát vào đầu nói là ngu hay sao mà bôi tiết lợn lên mặt , bôi kiểu đấy có mà ngỏm củ tỏi từ tám đời tổ tông về trước rồi .
'' em cứ bị bệnh sạch sẽ . ''
'' không sạch thì chả nhẽ tôi chấp nhận ở bẩn ''
'' thôi đi '' > hắn lên tiếng .
'' 2 người cãi nhau nhiều như vậy liệu không sợ chia tay sao ? '' > nó hỏi
'' sợ , chả sợ gì cả , chia thì chia , gớm chết ''
'' em nói mà nghe hay lắm ......''
Cạch
Đột nhiên từ phía cửa bên kia có 2 người là 1 nam 1 nữ bước vào , ai cũng tầm ngoài 40 cả rồi . Bỗng khi nhìn thoáng qua 2 người đó ánh mắt hắn lại ánh lên 1 vẻ ngạc nhiên . Phải chăng 2 người kia có quen với hắn ? Hay 1 trong 2 từng có quan hệ với hắn ?
Nhận ra ánh mắt đó trên gương mặt hắn nó mới luồn tay xuống bàn rồi đặt tay mình lên tay hắn . Ánh mắt có vẻ thắc mắt .
Quay ra chạm phải ánh mắt đó của nó hắn mới cười thay cho lời nói - không có gì đâu - . Đến lúc này nó mới yên tâm được 1 chút .
Sau lúc đó thì phục vụ mang đồ ăn tới . Lãm và Tiểu Mễ thì có vẻ ăn rất tự nhiên nhưng còn hắn thì có vẻ căng thẳng và không được thoải mái . Đôi mắt đen thường xuyên liếc qua bên bàn kia . 1 ánh mắt có chứa đựng sự thắc mắc , ngạc nhiên và căm thù .
Tuy nhìn ra điều đó nhưng nó không tiện nói chỉ tiếp tục ăn rồi thi thoảng cũng hướng theo ánh mắt hắn mà không biết hắn nhìn người nữ hay người nam .