Truyen teen - Lớp học cá biệt và cô giáo trầm lặng trang 3
Chương 11
Nghe thấy tiếng gọi, cả bọn lũ lượt kéo vào. Tổng cộng có năm thằng, trên tay đứa nào cũng cầm một thanh gỗ dài, trông thật đáng sợ.
Linh sợ hãi nhìn Long. Tuy đang rơi vào tình cảnh nguy hiểm nhưng mặt Long vẫn tỉnh bơ, ko chút cảm xúc.
- Chuẩn bị ăn đòn nha con- Tên cầm đầu bẻ tay răng rắc
Bất ngờ Linh xông ra, la lên
- Mấy… mấy người… ko được làm vậy
- Con nhỏ nào đây?- tên đó khựng lại nhìn Linh
- Tôi là cô giáo của em ấy
Tên đó đẩy Linh ra
- Xê ra, tao ko đánh con gái
Linh tiếp tục lì lợm can ngăn thêm lần nữa
-Ko được đánh em ấy
- Con nhỏ này, còn lì nữa tao đánh cả mày chung với nó
Đến lúc này Long mới chịu mở miệng
- Cô ra góc kia đứng đi, tôi tự lo được
- Nhưng…
- Đứng im đó, cô chỉ làm vướng tay chân tôi
Long nói nặng làm Linh đau lòng, cô nghe lời Long ra góc đứng
Và thế là BỤP, BỐP, CHÁT những pha hành động tuyệt mỹ tưởng chừng chỉ diễn ra trên phim ảnh đang diễn ra trước mắt Linh. Những thế võ taekwondo hoàn hảo của Long khiến Linh phải há hốc miệng vì nể phục và kinh ngạc. Vừa nhìn Linh vừa thấy tiếc vì ko đem theo gì để ghi hình lại những cảnh này( Linh là fan phim hành động). Mỹ nam đánh nhau với một đám…trẻ trâu, thật là tuyệt.
Nhưng đúng là sức người có hạn, đánh nhau mất rất nhiều sức mà lại phải chấp năm lại còn nhanh mệt hơn. Long lúc này đã thấm mệt. Để lộ sơ hở, cậu bị một tên đạp ngay vào bụng, đau điếng, cậu nao núng dần. Cậu liên tiếp bị dính đòn sau đó.
Thấy Long bị đánh tới tấp, Linh bắt đầu hoảng, cô ko thể đứng im nhìn Long bị đánh nhưng cô lại ko biết làm gì để giúp Long. Đứng suy nghĩ một hồi, Linh chợt nhớ đến cái kiềm điện. Lấy nó ra, Linh hít vào một hơi dài rồi liều mình lao đến
Á, Á,Á,Á... lần lượt từng đứa la lên rồi lần lượt lăn ra bất tỉnh. Linh chích đến đứa cuối cùng thì cái kiềm cũng hết điện.
Thấy bọn kia đã gục hết, Linh thở dài nhẹ nhõm
- Xong rồi đó, biết vậy cô dùng cách này sớm hơn rồi.- linh nhìn Long, cười
Long mệt mỏi ngồi xuống
- Đúng dậy đi, tụi nó ko xỉu lâu đâu- Linh khều Long
Nghe lời Linh, Long cố đúng dậy. Hai đứa rời đi mà ko biết rằng có một đứa tỉnh sớm hơn dự định. Nó rón rén cầm lấy một thanh gỗ lên nhắm đánh Long.
- Long tránh ra
Bốp, tên đó đánh xuống. Linh lao đến đỡ đòn cho Long.
Trúng đòn ngay đầu, Linh ngất lịm đi. Quá bất ngờ khi thấy Linh đỡ đòn cho mình, Long ngơ ra một hồi. Thấy máu từ từ chảy ra từ đầu Linh, mặt Long tối sầm lại.
- Mày, thằng chó khốn nạn
Bốp, Long đấm thẳng mặt tên đó một cú trời giáng làm tên bất tỉnh tại chỗ. Giải quyết xong, Long nhanh chóng đỡ Linh dậy
- Sao mà ngu dữ vậy- Long lầm bầm
Lấy cái điện thoại đang nằm lăn lóc dưới đất lên, Long vội vàng gọi cho tụi đàn em đem xe tới đưa mình tới bệnh viện.
Chương 12: Bệnh viện
8h 30 ngày hôm sau
Sau gần một ngày hôn mê cuối cùng Linh cũng tỉnh. Linh mở mắt ra, nhìn xung quanh, toàn màu trắng lại còn có mùi thuốc sát trùng.
- Cô tỉnh rồi sao?- y tá đứng cạnh kêu lên
Giờ Linh biết mình đang ở bệnh viện. Linh cố ngồi dậy nhưng ko nổi, cả người nặng chịch, nhức mỏi kinh khủng, còn đầu thì đau kinh khủng. Hiểu ý y tá đến đỡ Linh dậy
- Cô hôn mê từ ngày hôm qua đến giờ đó
- Vậy sao?- Linh cười nhẹ
Linh nhìn xung quanh, ko nói gì
- Cô tìm cậu học sinh hôm qua đưa cô vào đây phải ko.
Công nhận cô y tá này thông minh dễ sợ. Linh khẽ gật đầu.
- Cậu ta đã ở đây cả đêm với cô đấy. Vừa nãy có một nhóm người đến đây, cậu ấy theo họ đi rồi.
Nghe y tá nói vậy, Linh im lặng ko nói gì. Cô từ từ di chuyển ra khỏi giường bệnh. Thấy vậy, y tá can ngăn
- Này cô tính đi đâu vậy?
- Tôi muốn về nhà- Linh mệt mỏi nói
- Ko được, cậu học sinh kia nói phải trông chừng cô đến khi cậu ấy quay lại
Nghe y tá nói vậy Linh tự dưng cảm thấy hơi bất an. Chắc gì Long sẽ quay lại, người như Long thỉ chuyện này hoàn toàn có thể. Cậu ta đưa cô vào bệnh viện là quá tốt rồi. Linh vẫn cố lết ra khỏi giường
- Cậu ta ko quay lại đâu, tôi muốn về.
Linh toan rút dây truyền nước biển ra
- ngồi im đó cho tôi
Linh giật bắn người, Long đã đứng trước cửa từ đời nào. Ko ngờ Long quay lại thật, cô bất ngờ nhìn cậu ko chớp mắt
- Cô ra ngoài đi- Long nói với y tá
- được rồi
Cô y tá đã ra ngoài, phòng giờ chỉ có hai người. Thấy Linh vẫn cứ nhìn mình chẳm chằm Long bắt đầu cảm thấy khó chịu, câu quay sang nạt Linh
- Này, cô nhìn sắp mòn cái mặt tôi rồi đấy
Bị nạt, Linh quay mặt đi liền. Long đặt bịch gì đó xuống bàn
- Từ hôm qua tới giờ chưa ăn gì chắc cô đói rồi phải ko, tôi mua cháo cho cô này, ăn đi
Linh bất ngờ tập hai, ko thể tin cậu lại mua cháo cho cô. Cô lại nhìn Long ko chớp mắt. Và điều đó làm Long cưc kì khó chịu
- Có thôi đi ko, sao cứ nhìn tôi bằng ánh mắt đó hoài vậy, ăn lẹ đi
Nhận hộp cháo từ tay Long mà Linh cứ tưởng mình dang mơ, cô mừng muốn khóc
- cám ơn em,…mà em ăn gì chưa
- Giờ tôi ăn nè- Long lạnh lùng nói
Linh ăn cháo còn Long ăn bánh mì, cậu cứ ngồi cạnh Linh mà ăn. Ko khí xung quanh im lặng một cách đáng sợ. Ở trong phòng với Long làm Linh rất ngại. Tranh thủ đang ở cùng Linh, Long hỏi Linh điều mình thắc mắc bấy lâu, mặt cậu nghiêm trọng
- Sao cô lại tự nguyện làm chủ nhiệm 10D?
Linh xém chút phun đống cháo trong miệng ra ngoài khi nghe Long hỏi, may mà nuốt kịp
- À, chuyện đó hả… ban đầu thầy Minh đề bạt cô lên thầy hiệu trưởng, nhưng thực sự cô cũng muốn làm nên đã nhận lời
- Cô nghĩ gì mà lại nhận lớp này, cô chưa nghe lớp tôi là lớp cá biệt à
Linh bỏ hộp cháo xuống
- Cô có nghe chứ.- Linh bình tĩnh nói
- Cô…- Long nhíu mày- Vậy sao cô lại… đỡ đòn cho tôi???
Linh im lặng
- Này tôi đang hỏi cô đấy- Long mất kiên nhẫn hỏi lại
Chần chừ một hồi linh mới chịu nói
- Nếu cô nói cô giáo phải bảo vệ học sinh em…em có nói cô… giả nhân giả nghĩa ko.
Nghe Linh nói dứt câu Long ngơ ra một hồi
- Cô bị ngu…à xin lỗi…cô là đồ ngốc hả. Ai lại liều mình cứu người khác như cô
Linh im lặng, đầu gục xuống. Thấy Linh im lặng, Long dịu giọng
- Sao ko nói gì, tự nhận mình ngốc đó hả? Nói thật tôi chịu được đòn đó, cô đỡ làm gì đề bị như vậy chứ, thật là
- Nói gì thì nói cô cũng là cô chủ nhiệm của em, nhìn học trò bị nạn sao cô đứng im được- Linh nói nhỏ dần
Nghe Linh nói vậy Long ngơ ra. Cậu chợt nhận ra cô chủ nhiệm mình quá tốt, quá ngốc, quá hiền lành. Và một người như vậy sao đủ sức trị được một lớp cá biệt như lớp 10D, điều đó là ko thể
- Bỏ lớp 10D đi, cô ko đủ sức đảm nhận lớp tôi đâu
- Cô biết, nhưng cô ko bỏ lớp đâu
- Sao cô lì quá vậy?
- Long- Linh đặt tay lên vai Long, mắt long lanh nhìn cậu
Thấy cái nhìn đó của Linh, Long bất ngờ
- Gì…gì vậy???- Cậu lắp bắp
- Em đừng chống đối cô nữa, giúp cô đi, được ko???
- Tại sao?- Long nghệch mặt ra
- Có hai lí do, thứ nhất em là thủ lĩnh lớp 10D, đó là lí do khiến lớp D thành ra như vậy
Long trợn mắt lên, đứng phắt dậy
- Cô nói cái gì?
- Bình tĩnh, tại cô thấy cả lớp ai cũng dễ thương, năng động chỉ có em là… bá đạo, hắc ám nhất lớp- Linh lí nhí
- Nè tôi nghe thấy đó
- còn lí do thứ hai- Linh đánh trống lảng- Cô vừa cứu em mà, em cũng phải làm gì đó cho cô chứ đúng ko
Nghe xong, Long đứng phắt phắt dậy quay lưng bỏ đi một nước
- Long…- Linh thảm thiết kêu lên
- Được rồi, cô muốn sao tùy cô
Long ra khỏi phỏng, Linh nhìn theo. Cô nhéo mạnh vào chân mình, có cảm giác đau, cô ko mơ. Long thực sự chịu nghe lời cô rồi.
Chương 13: Xuất viện
Suốt ba ngày liền Linh ko xuất hiện xuất hiện đã gây ra một vụ xáo động nhẹ ở trường. Các lớp đồn ầm lên những tin đồn về lớp 10D, đại khái như lại sắp đổi chủ nhiệm hay lớp hăm dọa ép cô phải rời lớp. Còn các giáo viên cũng nháo nhào lên vì lo sợ Linh sẽ hoặc đã nghỉ việc trong thầm lặng. Cả trường chẳng ai mảy may biết chút tin gì về Linh.
Khi Linh đến trường RED xin việc cô được nhận vào nhanh, nhẹ nhàng, im lặng đến nỗi chẳng ai biết Linh vào trường từ khi nào . Chỉ khi đến lúc Linh nhận lớp 10D thì mới được mọi người biết đến. Mà trong trường Linh cũng ko hòa đồng cho lắm nên ko thân với ai cả, nên cũng chẳng ai biết tí gì về Linh cả
Tại phòng hiệu trưởng
- Tút…tút…tút…số diện thoại này hiện giờ ko… RỤP( cúp máy)
Đây là lần thứ..n thầy hiệu trưởng gọi cho Linh. Cũng phải, cả trường náo động ko lẽ thầy hiệu trưởng có thể ngồi yên. Thầy đã phải lục tung hồ sơ giáo viên mới có thể tìm thấy sdt của Linh vậy mà… gọi thì luôn trong tình trạng ko ai bắt máy
Cùng lúc đó, tại bệnh viện Linh đang ở
- Vết thương trên đầu cô đỡ nhiều rồi, hôm nay cô có thể xuất viện- Bác sĩ vừa thay băng cho Linh vừa nói
- Thật sao cảm ơn bác sĩ- Linh cười nhẹ- à mà, viện phí bao nhiêu vậy ạ???
- Ồ, hình như cậu nhóc kia đóng tiền viện phí cho cô rồi
- Vậy sao?- Linh bất ngờ- cám ơn bác sĩ
Ra là Long đã trả viện phí rồi, Linh chợt thấy cậu học trò cá biệt của mình cũng tốt quá chứ. Cô đi thay đồ để xuất viện. Được y tá trả lại ba lô, Linh lục tìm ngay cái điện thoại. Oh my god… n lần cuộc gọi nhỡ nhưng toàn số lạ. Linh bấm gọi lại thử xem ai gọi mình
Tại phòng hiệu trưởng
Reng…reng…reng
- Alo, ai vậy?- Thầy hiệu trưởng bắt máy
- Xin lỗi ai vậy ạ??? Sao lại gọi vào số này ạ?- Linh rụt rè nói
Thầy hiệu trưởng ngờ ngợ một lúc
- Linh…cô Linh phải ko vậy???
- dạ phải tôi Linh…ai vậy ạ?
Thầy hiệu trưởng mừng quýnh lên
- Trời ơi cô Linh, tôi hiệu trưởng đây. Cô ko lên trường ba ngày có biết là tôi lo muốn chết ko. Cô đang ở đâu vậy, sao cô ko đi dạy
Thầy hiệu trưởng nói quá dồn dập làm Linh rối cả lên. Biết trả lời sao đây, ko lẽ nói mình đỡ đòn cho học sinh cá biệt bây giờ đang nhập viện. Vậy đâu có được
- Dạ nhà tôi có chuyện, xin lỗi thầy. Mai tôi hứa sẽ đến trường, thầy đừng lo
Nghe Linh nói sẽ đi dạy lại, thầy cuối cùng cũng có thể thở phào nhe nhõm
- Vậy cô nhớ đi làm lại nha, thôi tôi cúp máy đây
- Dạ, chào thầy ạ
Nghe điện thoại xong, Linh sắp xếp lại đồ rồi lặng lẽ ra khỏi bệnh viện, đón taxi về nhà.
Hơn 30’ sau. Long lật đật vào bệnh viện. Vào phòng bệnh của Linh, trống trơn, ko một bóng người. Ra hỏi y tá thì mới biết Linh xuất viện rồi. Vậy thì thôi, ko còn việc gì ở đây nữa, cậu đi học.
Ngày hôm sau, Linh đi dạy như đã hứa với thầy hiệu trưởng. Mọi việc nhờ vậy đâu vào đấy cả.
Chương 14: Lớp phó kỉ luật
Tiết sinh hoạt chủ nhiệm
Linh vào lớp
- Cả lớp đứng- Cường hô to
Nghe hiệu lệnh, cả lớp nghiêm chỉnh đứng dậy chào cô, cả Long cũng vậy. Thấy cảnh này, Linh vô cùng hạnh phúc
- các em ngồi đi- Linh cười tươi
Cả lớp ngồi hết, Linh cũng ngồi. Cô đảo mắt quanh một hồi, cả lớp hôm nay đi học đủ cả, thật tốt vì cô có chuyện muốn thông báo
- Phong- Linh bất ngờ kêu lên
Bị cô kêu bất ngờ, Phong giật bắn lên, hốt hoảng
- Dạ…dạ… gì cô???
- Đừng làm quá, bình tĩnh, cô chưa làm gi mà?
- Dạ- Phong ngại ngùng gãi đầu
- Thôi cô vô vấn đề chính luôn, em là lớp phó gì của lớp vậy?
Phong đơ
Thấy Phong phản ứng vậy, Linh bối rối ko biết mình nói sai chuyện gì
- Sao vậy???
- Cô ơi, lớp phó lớp này lấy danh cho oai thôi, để trưng chứ ko làm gì được gì hết á- Nhi ngồi cạnh Phong nhanh nhảu trả lời
Nhi vừa dứt câu là cả lớp cười rần rần lên. Phong thì mặt đỏ như quả gấc chín vì bị quê độ. Phong đưa tay cốc mạnh vào đầu Nhi làm nhỏ đau điếng phải hét toáng lên
- Thôi, để cô nói tiếp nào- Linh đập bàn- Vậy Phong cứ là lớp phó…ừm, lớp phó đi ha
Cả lớp lại cười, Phong quê tập hai
- Thôi nào, cho cô thông báo
Cả lớp ngoan ngoãn im lặng
- Lớp ta chỉ có hai cán bộ lớp nên hôm nay cô muốn phân ra bốn tổ trưởng nữa. Cô cho các em đề cử đó, bắt đầu đi
Sau một hồi nhốn nháo bỏ phiếu, cuối cùng lớp đã chọn xong bốn gương mặt sáng giá cho cương vị tổ trưởng. Linh xếp lại phiếu, nói
- Được rồi, Trang tổ trưởng tổ một, Trung tồ hai, Quân tổ ba, Vy tổ bốn. Các em cho bốn tổ trưởng một tràng pháo tay
Cả lớp vỗ tay kịch liệt, hò hét chúc mừng. Được cả lớp tung hô bốn tổ trưởng ngại đến đỏ mặt
- Được rồi, còn một chức vụ nữa cô muốn phân, lớp phó kỉ luật
- Tụi em được đề cử nữa hả cô???
- Ko, đợt này là cô đề cử
- Ai vậy cô???- cả lớp đồng thanh
Linh đảo mắt xung quanh lớp. Còn Long ngồi dưới cố né khỏi ánh mắt “ diều hâu” của cô.
- Long, em là lớp phó kỉ luật đó
…Im re…
Ko khí im ắng đột ngột, cả lớp ai cũng trợn tròn mắt, há hốc miệng nhìn cô rồi nhìn Long vì ko thể tin vào tai mình. Đứa nào cũng nghĩ cô mình có vấn đề gì về đầu óc nên mới chọn Long, ko đời nào Long đồng ý. Linh cũng sợ Long ko đồng ý rồi làm ầm lên, vậy thì chắc chết.
- Long… em nghe cô nói ko vậy, Long- Linh sốt ruột nói
- Nghe rồi- Long lạnh lùng đáp
- Vậy…em đồng ý ko?- Linh hồi hộp nhìn về phía Long
- Tùy cô, sao cũng được
Sock, sock nặng, ai trong lớp giờ cũng như người mất hồn. Chắc chỉ có Linh là thở phào nhẹ nhõm.
- Lớp ta đã có lớp phó kỉ luật rồi, cho Long tràng pháo tay đi
Những tràng pháo tay yếu ớt vang lên, mọi ánh nhìn như mất hồn đổ dồn về phía Long. Thấy mình ko được “hoan ngênh” như nghững cán bộ khác, Long đâm ra bực mình
- Nhìn cái gì, có ý gì hà???- Long nạt lớn
Cà lớp giải tán hết, Linh cũng từ từ bước xuống chỗ Long, tay cầm theo một xấp giấy. Linh lấy một tờ đưa cho Long rồi đưa xấp giấy cho lớp trưởng phát cho cả lớp.
- Gì vậy???- Long hỏi
- Nội quy nhà trường, các em có hết rồi phải ko
- Dạ nhưng để làm gì vậy cô?- Phong hỏi
Linh cười nhẹ
- Lớp ta bị các thầy cô phàn nàn vì ko chấp hành nội quy nên cô phát cho các em nội quy để tuân theo. Làm chủ nhiệm lớp rồi, cô cũng phải làm gì đó để thay đổi lớp chứ
Linh đến chỗ Quân
- Quân đứng lên đi em
Quân ngoan ngoãn đứng dậy, có thể nói Quân là người ngoan nhất lớp. Nhìn từ đầu đến chân Quân, Linh nhẹ nhàng nói
- Bỏ áo vào quần, về nhà khâu phù hiệu vào, tóc em dài rồi đó cắt đi nha
- dạ, hì hì- Quân gãi đầu
- Những lời cô vừa nhắc nhở Quân cũng là lời cô nhắc lớp, cả nam nữ. Ai mang dép ko có quai hậu về nhà mua đeo nha, tóc ai dài thì nhớ cắt, các bạn nam ấy. mấy bạn nữ ai sơn móng tay chân về nhà tẩy đi
- Dạ- cả lớp uể oải đáp
Thấy tinh thần cả lớp có chút ko đồng tình, Linh đành dùng biện pháp mạnh
- Cô cho các em hai ngày, ai ko thực hiện thì cô sẽ cho bạn ấy nói chuyện với Long một ngày
Nghe cô nói xong đứa nào đứa nấy lạnh cả sống lưng, sợ muốn đổ mồ hôi hột
- Ko cần vậy đâu cô, tụi em sẽ tuân theo mà, đừng làm vậy tội tụi em- Trung cầu khẩn
Thấy mình làm vậy có vẻ hơi ác, đến Linh còn sợ khi ở gần Long nữa là.
- Thôi được rồi, ai vi phạm các cán bộ lớp ghi tên lại, có gì cô bắt mấy bạn đó mua bánh cho cả lớp ăn- Ko đánh vào tinh thần nữa,Linh đánh vào kinh tế
- Dạ- cả lớp hí hửng la lên
- Lớp phó kỉ luật giúp cô nhắc nhở các bạn nhé
- Vâng- Long lạnh lùng đáp
Vậy thủ lĩnh 10D lạnh lùng, bá đạo đã trở thành lớp phó kỉ luật gương mẫu trước sự bàng hoàng của mọi người, chỉ trừ Linh.
Chương 15
7h15’
Linh đang thong thả đi đến thư viện. Chợt Linh thấy có giáo viên nào đó đang đứng trước cửa thư viện.
Ra là cô Lan giáo viên bộ môn toán, dạy cả lớp 10D. Cô Lan vừa nhìn thấy Linh là mắt sáng rỡ lên vui sướng.
- Cô Linh, Cô Linh- Lan hớn ha hớn hở chạy lại chỗ Linh
- Ơ- Linh ngơ ra- Chào…cô
- Chào cô… à ừm- cô Lan ngập ngừng- tôi…muốn nhờ cô việc này
Nhìn vẻ mặt của Lan, Linh nhận ra đây ko phải vẻ mặt khó xử muốn nhờ vả mà là vẻ mặt lo lắng có chút sợ sệt.
- có gì cô cứ nói?- Linh cười
-Hôm nay cô có thể…lên lớp thay tôi được ko? Lớp 10D đó
- Sao?!!- Linh bất ngờ- đâu có được, sắp thi học kì rồi cô phải gấp rút ôn tập cho tụi nhỏ chứ, với lại…tôi đâu biết dạy toán
Cô Lan buồn thiu, Lan im lặng một hồi rồi lục cặp lấy ra một xấp bài kiểm tra dúi vào tay Linh
- Bài kiểm tra 45’ của lớp đây, đây là đề bài tập, có cả lời giải luôn, mong cô giúp giùm tôi nha, tôi có việc rồi, tôi đi đây
Cầm lấy xấp bài, Linh tính nói gì đó với Lan nhưng chưa kịp nói thì Lan đã chạy mất hút. Chắc 10D đã gây ra chuyện gì nên gì nữa rồi. Vậy thôi, Linh đành lên lớp thay Lan sẵn tiện hỏi lớp chuyện này luôn
Đến lớp,Linh thấy lớp cửa trước lẫn cửa sau đều đóng, đến cửa sổ cũng đóng kín mít. Có chuyện đáng ngờ, Linh len lén nhìn vào lớp. Trời đất quỷ thần ơi,cả lớp ai cũng đang “ feel the beat”, cả… cán bộ lớp cũng vậy. Nhạc thì bật ầm ầm, đứa nào đứa nấy giật đùng đùng như bị động kinh, thảo nào đóng cửa kín mít. Nới lỏng nội quy một chút là đã thành ra thế này, Linh thở dài
- Này, cô làm gì ở đây vậy?
Giật mình Linh quay lại. Là Long, xém chút làm Linh ngất vì đau tim.
- Sao…sao em ở ngoài này?sao ko ở trong lớp?
- Tôi đi trễ- Long tỉnh bơ đáp
Thật, ai lại nghĩ rằng một người như Long lại là chúa hay nghỉ học và đi trễ cơ chứ.
Ra là ko có Long nên lớp mới làm loạn lên thế này, một đống cán bộ lớp ko bằng một lớp phó kỉ luật, Linh lại thở dài.
- Có vào lớp ko?- Long hỏi
- Ừ, cô trò mình vào đi- Linh cười gượng
Linh đi sau lưng Long. Linh cao đúng mét sau còn Long cao gần mét tám, đã vậy còn đô con nên Linh đi sau bị trùng lấp hoàn toàn. Bởi vậy khi cả hai vào lớp đâu ai nhìn thấy Linh ,thấy Long ko nói gì lớp vẫn cứ quẫy như điên.
- Tắt nhạc- Linh đi xuống bàn Cường , nơi tiếng nhạc bắt đầu
Cả lớp đơ hết, chỉ có Cường vẫn chưa nhận ra sự việc vẫn cứ say sưa
- Trời ơi đang quẩy mà, tắt gì mà tắt, quẩy tiếp đi tụi bay
Cả lớp lặng lẽ giải tán, vào chỗ ngồi ngay ngắn. Thấy ko khí thay đổi Cường bắt đầu cảm thấy ớn lạnh sau lưng, quay lại
- A, hì hì hì…e…em chào cô- Cường cười cười
Linh cũng cười đáp lại, đưa tay tắt nhạc
- Lớp mình bữa nay vui ghê ha. Lớp trưởng, cô thấy em feel mạnh mẽ nhất đó, em cầm đầu phải ko?- Linh cười nhẹ
- Dạ…em…- Cường gãi đầu ấp úng
- Thôi được rồi, đừng để chuyện này tái diễn lần nữa nghe chưa
- dạ
Linh quay sang Long
- Còn lớp phó kỉ luật, em đừng đi trễ hay nghỉ học nữa, điểm kỉ luật lớp ta âm rồi đó
Ko thèm trả lời
Xong, Linh lên bàn giáo viên ngồi
- Hôm nay cô Lan nhờ cô lên lớp hộ, Trang chữ đẹp lên ghi đề cho mấy bạn
Nghe cô nói xong cả lớp xì xào to nhỏ. Nhìn thái độ bọn trò như vậy Linh biết ngay là có chuyện
- ừm, cả lớp các em có làm gì để cô Lan buồn ko vậy?
Im như tờ
Có hỏi nữa thì cũng chẳng đứa nào chịu nói nên Linh thôi ko hỏi nữa, cô lấy xấp bài kiểm tra ra xem. Nhìn điểm của cả lớp Linh xém chút tụt huyết áp. Lớp có 31 đứa mà chỉ có đúng 5 đứa là có diểm trên trung bình, mà điểm cao nhất là 6,5( điểm của Long đấy). Học hành như vầy mà cô Lan còn bỏ lớp chắc cuối năm chỉ có năm đứa này lên lớp quá.
Linh đem bộ mặt nghiêm trọng nhìn xuống lớp. Nhìn thấy vẻ mặt đó của cô đứa nào cũng sợ
- Lớp, các em có biết điểm số của các em thấp lắm ko, chỉ có năm người trên trung bình. Điểm số như vậy mà các em còn để cô Lan bỏ lớp, các em ko muốn học nữa à
- Cô…- Cường đứng lên
Ko để Cường nói, Linh cắt ngang
- Ko cần nói gì cả, tí nữa ra chơi cô sẽ nói chuyện với cô Lan, ngồi xuống làm bài đi.
Lần đầu tiên thấy phản ứng đó của Linh, ai cũng sợ. ko khí suốt hai tiết học cực kì ngột ngạt.