_Thùy Anh ơi dậy đi học_Bin qua gõ cửa phòq nó nhưng không thấy trả lời mở cửa bước vào thì không thấy nó, thế là bin và hắn đi hx vào lớp
_này sao sáng nay đi học sớm thế_hắn
_thích_ nó lạh lùq
_chép bài_thấy thái độ của nó hắn khó chịu nên cũng lạnh lùng nói
_có tay có chân tự chép_nó
_này nên nhớ tôi là chủ của cô đó nhá_hắn thách thức
_VÔ LÍ VỪA THÔI_ nó tức qá nên hét tóang cả lên thế là gây sự chú ý của tất cả mọi người trong đó có thầy giáo dạy toán
_Hai em kia đả không chú ý nói chuyện riêq, bây giờ còn la hét tronq lớp nữa ra ngoài cho tôi_thầy giáo
_hừ tại anh cả đấy_nó bực dọc
_tại cô thì có_hắn cũng như nó
_tại anh biểu tôi chép bài nên mới dậy còn nói tôi sao_nó
_dậy ai biểu cô hét toáng lên làm gì_hắn
_đả bị phạt mà còn nói chuyện được QUỲ CHO TÔI_thầy giáo tức giận, hết giờ mà cả nó và hắn vẫn chưa được tha mọi người nhìn nó và hắn bàn tán nhưng chủ yếu là hắn
_tại cô hết đây hình tượnq hot boy của tôi đả bị sụp đổ hết rồi_hắn ôm đầu ghé tai nó nói làm cho cái bọn con nhỏ lúc trước gây sự với nó thấy vậy thì tức điên chúnq nhìn nó tức giận rực lửa
_haha cho đáng đời_nó ,hết giờ phạt
_này mua pepsi cho tôi_hắn ra lệ h nó từ chối nhưng sau vẫn phải đi mua cho hắn ,trở về mỉm cừi nguy hiểm khiến hắn rùng mìh nhưng vì khát quá nên hắn không đề phòq và *phụt* hắn vừa mở lon nước ra thì đả bắn đầy mặt hắn, cả lớp thấy vậy thì không khỏi tủm tỉm cừi,c òn nó co dò chạy đi
_Nguyễn Hoàng Thùy Anh tôi không tha cho cô đâu_nói rồi chạy theo nó ,cả 2 chạy vòq vòq qanh trườq mặc cho nhữnq lời bàn tán
_trời sao anh Phong lại như vậy chứ mất hết hình tượng rồi_Nữ sinh 1
_Sao lại thích cái con nhỏ xấu xí đó chứ_ nữ sinh 2 bla bla...còn nhìu câu nói khác nữa
_chị Jen chị địh để nó như v s_con nhỏ tóc vàq nói
_hừ hẹn nó sau giờ học ở sau sân trường_Jen tức giận, nó nhận được tờ giấy thì cũq biết là ai
_sao giờ này em vẫn chưa về sao_Bin hỏi (vì nó nhỏ tuổi hơn bin nên fải gọi là nó là em và nó cũq gọi Bin là anh đó ạ :) )
_à anh về trước đi em còn có tý việc lát em về sau_nó mỉm cừi, đợi bóng Bin khuất nó mới bước về phía sân trườq .Đúng như nó dự đoán là bọn con nhỏ lúc trước
_mày tại sao không nge lời bọn tao không tránh xa anh Phong ra_Jen
_không thích thì sao_nó thách thức
_được lắm tụi bây dạy cho nó 1một trận_ngay tức khắc khoảng 20 đứa cả trai lẫn gái nhào vào nó, nó mỉm cừi né từnq đứa rồi hạ từqngđứa 1 sau 5'p cả bọn đả nằm rạp dưới chân nó
_về nhà luyện thêm đi rồi hẳn tìm tôi nhá_nở 1nụ cừi kêu ngạo nó bước đi để jen lại vs khuôn mặt sợ hãi,về nhà
_này sao giờ này mới về hả_hắn
_à có tý việc_nó
_Thùy Anh cổ em bị gì vậy sao lại có vết xước vậy_Bin nhìu mày,còn nó mỉm cừi không đáp rồi đi lên phòng, sau khi tắm xong nó nhìn kĩ vết thươq không nặng lắm nhưng sợi dây chuyền trên cổ nó đả không còn, hốt hoảng khoác vội chiếc áo khoác mỏngchạy ra ngoài
_ em đi đâu vậy_Bin hỏi nhưng nó không trả lời chạy biến đi Bin thấy lạ cũng vội chạy theo, nó chạy về sau sân trường tìm sợ dây chuyền
_em đaq tìm gì vậy_bin
_giúp em... làm ơn.. giúp em tìm sợ dây chuyền_nó run bành bật vì hoảng sợ giọng nói gần như sắp khóc, sợi dây chuyền đó là manh mối cuối cùng giúp nó tìm thấy anh hai nó nếu mất chắc nó cũng không sống nổi
_em bình tĩnh đi không sao anh sẻ tìm ,không sao đâu_thấy nó như v bin thấy thương lắm trái tim quặn lại, rồi cả 2 cứ tìm mò nhưng hình như là vô vọng.
~*~
Liệu nó có tìm đc k moq mn típ tục theo dõi nhá :)
Part 7: Tìm Được Anh Trai, Hiểu Nhầm
_Em thử nhớ lại xem có lạc nó chỗ nào ngoài chỗ này không_Bin hỏi nó khi cả hai gần như đuối sức nhưng chẳng thể tìm thấy
_Không ngoài chỗ này ra thì em không có đi đâu_Nó nói trong tuyệt vọng
_Vậy em đả làm những gì, có phải liên quan đến vết xước trên cổ em không_Bin
_Thực ra khi chiều cũng xảy ra ẩu đã nên em nghĩ nó bị rơi chỗ này_nó
_Sợi dây chuyền đó quan trọng với em lắm sao_Bin
_Nó là tất cả đối với em, nó là mạng sống của em, chỉ có nó mới giúp em tìm được anh trai mình mà thôi, chính nó là sự sống giúp em sống cho đến hôm nay nếu mất nó em không biết bản thân có sống nổi đến ngày mai không nữa_Nó thành thật nói khóe mắt nó đả cay cay nhưng nó không muốn khóc không muốn bản thân yếu đuối, nhất là trước mặt người lạ mặc dù trong lòng nó đang rất hoang mang sợ hãi
_Em ngồi đây nghĩ tý đi anh tìm thêm lần nữa xem sao _Bin rất lo cho nó thấy nó như vậy không hiểu sao cậu sợ nó sẻ khóc , sẻ đau cậu quyết phải tìm sợi dây chuyền lại cho nó bằng bất cứ giá nào, cậu cứ mò tìm mãi rồi chân cậu dẫm phải cái gì đó cuí xuống nhặt lên thì đúng là sợi dây chuyền, cậu đứng bất động nhìn sợi dây chuyền. Sợi dây có một nữa trái tim làm bằng pha lê màu hổ phách sợi dây này chính là sợi dây 11 năm về trước cậu đưa cho em gái mình dòng kí ức một lần nữa lại tràn về.
_Anh đứng đó làm gì vậy_Thấy Bin mãi không quay trở lại nên nó đi tìm thì thấy Bin đứng bất động
_Sợi dây chuyền này là của em sao_Bin giờ mới hoàn hồn hỏi nó
_Đúng rồi nó đây rồi, sợi dây chuyền của em_Nó mừng rỡ như bắt được vàng
_Bé Bi em có phải là bé Bi không_Bin giọng run rẩy nói
_Sao..sao anh lại biết cái tên này_Nó cũng như Bin bé Bi cái tên này 11 năm rồi nó mới nghe lại, cái tên duy nhất chỉ có anh hai nó mới gọi nó như vậy
_Là em thật rồi, cuối cùng anh cũng tìm được em rồi , anh..anh Bin nè Bi_Bin vội ôm chầm lấy nó giọng nói tuy còn run nhưng đa số là vui mừng hạnh phúc
_Là anh thật sao, anh đừng lừa em_Nó không giám tin vào những gì mình nghe
_Đây anh thật sự là anh của bé Bi nè, em xem đi_Nói rồi cậu tháo ra một sợi dây chuyền giốq y như nó hai mãnh pha lê ghép lại thành một trái tim hoàn chỉnh
_Hức hức anh Bin em hức hức nhớ anh, anh ác lắm tại sao lại bỏ Bi chứ hức hức sao bỏ Bi một mình mà đi chứ huhu_Vậy là bao nhiêu cảm xúc cố gắng kìm nén bây giờ vỡ òa ,nó không ngăn được những giọt nước mắt nữa chúng cứ tuôn trào trên khuôn mặt xinh xắn của nó
_Anh xin lỗi là anh sai, anh không nên bỏ Bi mà đi một mình anh xin lỗi em nhiều lắm_Bin vui mừng cuối cùng sau 11 năm trời cậu cũng gặp lại đứa em gái yêu quý của mình, ngày Bi lên đường đi Mĩ cậu chỉ biết đứng từ xa nhìn không giám tới gần vì cậu sợ, nếu gặp Bi có lẻ cậu không đủ can đảm để Bi đi nhìn những giọt nước mắt Bi rơi trước khi lên máy bay lòq cậu đau như cắt nhưng vì muốn tốt cho đứa em gái của mình cậu đành ngậm đắng nuốt cay mà thôi, sau một hồi nó khóc làm mưa làm gió thì nó thiếp đi troq lòng của Bin luôn, nhìn đứa em gái ngủ ngon trong lòng mình nở một nụ cười hạnh phúc cậu bế nó vào xe rồi bon bon về nhà :\ .Tại nhà
_Đi đâu vậy, con nhỏ sao thế_Hắn khó chịu khi thấy Bin bế nó
_Suỵt nhỏ thôi cho em ấy ngủ_Nói rồi bế nó lên phòng đặt nó lên chiếc giường rồi cậu cũng ngồi đó nhìn nó ngủ. Sáng hôm sau
_Hai sao anh không về phòng ngủ mà nằm đó_Nó mở mắt dậy thì thấy Bin ngủ gục ở mép giường
_Hìhì tại hai muốn ngắm Bi ngủ mà ai ngờ ngủ qên luôn_Bin gãi gãi đầu giải thích trông mặt đáng yêu vô cùq :)
_Thôi hai mà làm vậy nữa chắc bé Bi không kìm được mà....:nó nở một nụụ cừơi gian tà đầy nguy hiểm nhìn cậu
_Mà sao nào_Bin ngây ngô nhìn nó
_Thật là muốn biết_Nó hỏi ngay tức khắc Bin gật đầu thế là *á á á* tiếng hét của Bin vang vọng , chuyện là nó nghe được câu trả lời của Bin nên ngay tức khắc nhéo vào hai cái má của cậu làm cậu cứ la oai oái cả lên. Trường học hôm nay hắn không được vui nên đi học trước ( lí do là tưởq Bin thích nó nên mới như z á :D ), hai anh em nhà này đi sau trước khi về lớp nó không quên hôn tạm biệt Bin điều đó đả lọt vào tầm mắt của Na, Na nhìn nó rực lửa rồi bỏ đi.
Part 8: Hiểu Nhầm Được Giải Quyết
Trong suốt giờ học nó và hắn không ai nói với ai câu nào, hai người cứ như hai tảng băng trong lớp làm cho không khí trong lớp trở nên ngột ngạt một cách lạ thường , mọi người im lặng thinh thít lâu lâu chỉ có tiếng thầy cô giảng bài hay là tiếng bấm viết "reng reng reng" hết gời học mọi người thở phào nhẹ nhỏm, căn tin sau khi lựa chọn một chỗ ngồi lí tưởng nó đeo phone đọc sách bên cạnh còn có một ly capuchino đang nhâm nhi thưởng thức thì "ào" ai đó đổ nước cam vào ng nó
_Xin lỗi bạn mìh không cố ý bạn không sao chứ_Một cô bạn tóc vàng lên tiếq ríu rít xin lỗi, nó thấy vậy cũng không có ý định làm gì cô bạn đứng dậy nó bỏ vào nhà vệ sinh ,nó đâu biết ngay khi nó vừa đi thì có một nụ cườii nguy hiểm xuất hiện trên môi người ấy, nó lấy áo thay "cạch" nó nge có tiếng khóa cửa nhưng nó nghĩ chắc là có người nào đang ở phòng kế bên, mở cửa ra nhưng không được
_Có ai ngoài đó không giúp tôi với_Sau một hồi cố mở nhưng không được nó đành lên tiếng ,nhưng đáp lại nó là một sự im lặng, chuôq vào lớp học nhưng không thấy nó đâu hắn nghĩ chắc nó lại cúp tiết nên không nghĩ nhiều về nó nữa, giờ ra về khi đi qua đám nữ sinh
_Nghe nói phòng vệ sinh nữ bên dãy A không sử dụng được_Nữ sinh 1
_Uk đúng rồi đó, không biết chuyện gì vậy nhỉ_Nữ sinh 2
_Không biết có ai mắc kẹt trong đó không nhỉ, nếu mà mắc kẹt trong đó chắc chết quá nơi đó tôi nghe nói ghê lắm_Nữ sinh 3 bla bla.. hắn nghe thóang qua nhưng không liên quan gì đến mình nên đành bỏ về, 8 giờ p.m mãi không thấy nó về cả hắn và Bin đều lo lắng không yên
_S cô ta chưa về cơ chứ_Hắn
_Mày học chung lớp với em ấy sao lại nói như vậy_Bin
_Tao không biết tiết 4 không thấy cô ta vào lớp tao nghĩ là cô ta cúp tiết về nhà nhưng không ngờ lại không phải_Hắn nói troq nỗi hối hận
_Không thể ngồi như vậy được tap đi qua nhà em ấy hỏi thử_Nói rồi Bin chạy đi, còn hắn ở đó một mình hắn cố nhớ lại mọi chuyện và nhớ tới cuộc đối thoại của những nữ sinh khi chiều, tại chỗ của nó trong phòng không một bóng đèn những cơn gió mạnh làm cho những cành cây va vào nóc nhà tạo nên những âm thanh quái dị điều đó làm nó càng sợ hãi hơn, nó thu mình trong một gốc, nó sợ nhất là bóng tối nhất là những lúc mưa gió như thế này càng làm nó nhớ lại kí ức về cái chết của bố mẹ nó, cả người nó bắt đầu những cơn run, lúc đầu chỉ là run nhẹ nhưng sau càng mạnh nó rơi vào tình trạng mơ hồ hôn mê, nói về hắn khi chạy đến đây thì thấy cửa khóa phá cánh cửa được hắn không ngừng gọi tên nó
_Tùy Anh cô có ở đó không ,Thùy Anh_Hắn điên cuồng tìm đến căn phòng cuối cùng hắn phát hiện có một vật thể đang co mình lại một chỗ hắn soi đèn thì đúng như dự đoán chính là nó, còn nó trong mơ hồ nghe có người gọi tên mình nhưng không tài nào mở mắt ra được, nó chỉ cảm nhận được cơ thể đã được người đó nhấc bổng lên, bệnh viện hắn và Bin ngồi ở ngoài phòng cấp cứu lo lắng đứng ngồi không yên *cạch* tiếng mở cửa bác sĩ bước ra
_Em ấy sao rồi bác sĩ_Bin ngay lập tức chạy đến
_Cô bé không sao, chỉ hỏang sợ quá nên mới dẫn tới hôn mê với lại ăn uống không đâỳ đủ nên mới ngất các cậu đừng lo lắng chăm sóc chu đáo là được_bác sĩ nói rồi rới đi, nó được chuyển phòng hồi sức Bin ngồi bên giường nắm lấy bàn tay nó, rồi nhìn nó một cách âu yếm đầy yêu thương, hành độq đó đã làm trái tim hắn đau thắt lại
_Mày yêu Thùy Anh nhiều lắm sao_Hắn khổ sở lên tiếng, lần đầu tiên hắn cảm thấy khổ sở như vậy đối với hắn con gái không thiếu gì nhưng không hỉu sao hắn chỉ ngĩ về nó, nhưng khổ nỗi người bạn thân của hắn cũq để ý đến nó điều đó làm hắn không khỏi đau lòng
_Ừk tao yêu em ấy nhiều lắm , yêu hơn cả mạng sống mình_Bin mỉm cừơi nhẹ nói, điều đó càng làm hô hấp của hắn trở nên khó khăn hơn
_Mày biết không tao sẻ dùng tính mạng này bảo vệ em ấy, sẻ yêu thương bù đắp những tổn thươq suốt 11 năm qua một mình em ấy chịu đựng, tao sẻ không để ai đụng đến em ấy ,kẻ nào làm bé Bi của tao tổn thươq tao sẻ khiến kẻ đó sống không bắng chết_Bin kiên quyết nói còn hắn mơ hồ như hiểu được điều gì đó
_Bé Bi cái tên đó không phải là của em gái mày sao, chẳq lẻ Thùy Anh chính là....
_Ừk Thùy Anh chính là bé Bi là *em gái* của tao_Bin nói trong hạnh phúc, anh đâu biết khi nghe đcược hai từ em gái phát ra từ miệng anh hắn đả vui mừng hạnh phúc đến nhường nào
_Vậy sao chúc mừq mày tao thật không ngờ_Hắn vui vẻ nói rồi cả hai lại bắt đầu nói chuyện vui vẻ.
Part 9
Bin ngồi đút từng muỗng cháo cho nó ăn nhìn nó một cách âu yếm, còn hắn ngồi trên cửa sổ thả hồn theo từng cơn gió
_Mày có cần quan tâm nhỏ đáng ghét này như vậy không , không giống như Bin ngày đầu tiên tao gặp chút nào_Hắn tặc lưỡi lắc đầu nói
_Anh tôi quan tâm tôi có liên quan đến anh sao đồ lắm chuyện_Nó nói, hắn định nói gì đó thì *cạch* bố mẹ nuôi nó bước vào
_Con có sao không, còn đau chỗ nào không_Bà Lan nghẹn ngào nói
_Con không sao đâu mẹ đừng như vậy, mà sao bố mẹ lại ở đây_Nó ngạc nhiên hỏi
_Bà ấy nghe con phải nhập viện thì cuống cuồng một hai ba đòi về cho bằng được đó_Ông Jack kể lể
_Ông còn nói như vậy được sao nhìn nó xem, mới mấy ngày không gặp mà đã gầy đi xanh xao hóc hác hơn hẳn, nhìn nó như vậy sao tôi không lo cho được chứ_Nói đến đầy bà Lan đã òa khóc
_Mẹ con xin lỗi đã làm mẹ lo lắng, mẹ đừng như vậy mà con sai rồi_Nó an ủi
_Bà này thật là thôi nào con nó có sao đâu, mà hai cậu này là_Ông Jack an ủi vợ rồi quay qua Bin và hắn hỏi
_À bố mẹ đây là anh Bin là anh trai của con, cuối cùng con cũng tìm được anh ấy, còn đây là Ken bạn cùng lớp với con_Nó mỉm cừơi hạnh phúc nói
_Con chào cô chú_Đồng thanh
_Ừk chào hai con_Bà Lan và ông Jack mỉm cừơi
_Bin đây sao mới 11 năm không gặp mà con càng ngày càq đẹp trai, không những đẹp trai mà còn phong độ nữa, hồi nhỏ đã đẹp rồi bây giờ con đẹp hơn_Bà Lan tấm tắc khen ngợi
_Mình đây là đứa bé trai mà tôi đã nhìu lần nói cho mình biết đấy, đứa bé mới 7tuổi mà đảã muốn sống tự lập đấy_Bà Lan mỉm cừơi nói
_Là cháu sao , cháu không phải là chủ tịch của công ty B&B bất động sản lớn nhất châu á đó sao_ôq Jack ngạc nhiên
_Dạ đúng là cháu , cám ơn cô chú đã khen, bên cạnh đó cháu rất biết ơn hai người đã nuôi dạy em cháu trong suốt thời gian qua_Bin mỉm cừơi tươi
_Cháu đừng như vậy, chúng ta mới cần cám ơn cháu mới đúng nếu không có cháu thì làm sao chúng ta có được đứa con gái ngoan như vậy chứ_Bà Lan nắm lấy bàn tay Bin nói hạnh phúc
_Ư bố mẹ không quan tâm Bi mà cứ nói chuyện với Bin mãi thôi không chịu đâu_ Nó vờ dỗi khuôn mặt giận dỗi trông đáq yêu vô cùng , vôô tình hành động ấy đảã làm cho tim ai đó lỗi nhịp, rồi cả căn phòq bật cừơi vì cái tính trẻ con của nó. Sau hai ngày tĩnh dưỡng ở bệnh viện cuối cùng nó cũng được ra viện bố mẹ nó đã chuyển công ty về đây làm việc và sống ở đây, vì đã tìm được anh nó nên nó không cần phải cải trang nữa. Sáng hôm sau trên trường đông nghẹt người vì vẻ đẹp của ba đứa chúng nó, nhất là nó
_Woa học sinh mới hay sao vậy đẹp quá_Học sinh 1
_Ừk đẹp hơn cả Jen nữa_Học sinh 2
_Xí xấu xí dậy mà nói đẹp sao_Học sinh 3 bla bla .. mọi người nói rất nhìu mặc kệ mọi lời bàn tán cả ba người bước đi nhưng không thể đi được
_Ba giây để biến khỏi đây nếu không đừng trách tôi_ Bin lạnh lùng nói khiến đám đông nhanh chóng rời đi, nó cũng không khỏi rùng mình với câu nói của Bin vào lớp. Nó vào lớp với ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người ,sau một hồi thì mọi người mới biết nó chính là cô bé xấu xí lúc trước. Giờ học thể dục nó được giao nhiệm vụ là lấy bóng cùng với Jen, nó lạnh lùng không nói với Jen câu nào lúc vào phòng lấy bóng Jen cố ý ném trái bóng vào người nó làm nó loạng chọang sắp ngã
_Xin lỗi tôi không cố ý tôi chỉ muốn ném nó vào rổ mà thôi_Jen cừơi cừơi giải thích, nó im lặng không nói nhặt quả bóng lên rồi *vù* quả bóng đập thẳng vào đầu Jen làm cô ngã nhào xuống đất
_ Tôi cũng không cố ý_Nói rồi nó bỏ đi để Jen lại với khuôn mặt tức tối, khi học bóng xong thầy giáo bắt cả lớp chạy bền chúng nó chạy rất vui hắn cứ chạy gần bên trêu nó mãi điều đó càng làm Jen tức hơn, cố chạy đến gần hắn
_Ken thầy bảo mún gặp cậu có chuyện gì đó_Nghe lời Jen nói cậu cũng hơi nghi ngờ nhưng vẫn bỏ đi ngay khi cậu vừa đi Jen đã chạy sát đến nó , rồi giã vờ ngã vào người nó khiến nó ngã lăn ra đất và Jen đè lên người nó
_Cô làm cái gì vậy hả_Nó tức tối tay chân nó trầy xước hết máu bắt đầu ứa ra, hình như chân phải của nó bị trật rồi thì phải
_Hức mìh xin lỗi mình không cố ý đâu, mà chẳng phải bạn cố ý kéo mình ngã nhưng không may bạn cũq bị ngã theo sao_Nhân lúc đám đông kéo đến gần Jen vờ khóc oan ức nói đám đôngbắt đầu bàn tán
_Cô đừng có vu oan cho tôi_Nó tức giận
_ Mình ...mình chỉ nói đúng sự thật thôi _Nói đến đây nước mắt Jen đã lăn dài
_Làm người ta bị như vậy rồi còn mạnh miệq đúng là_Học sinh 1
_Hừ đáng ghét mà biến khỏi đây đi_Học sinh 2 bla.. bla nó nghe vậy thì tức lắm khuôn mặt tối xầm lại ,nhìn thấy bộ mặt đắc thắng của Jen nó càq tức hơn *bốp*.......................chuyện j đả xảy ra moq mọi người típ tục theo dõi ủq hộ nhé :)
Part 10: Cảm Nắng
_Cô thôi cái trò diễn kịch đó đi, đừng tưởng mình cô muốn làm gì thì làm _Hắn thẳng tay tát Jen khiến mọi người bất ngờ nhất là nó, nó đâu biết tuy hắn đi tới chỗ thầy giáo nhưng hắn luôn hướng về phía nó khi thấy Jen làm nó té thì tim hắn đã nhói như thế nào, rồi còn thấy Jen giả vờ vu oan cho nó làm hắn càng tức hơn
_Còn các người đã biết chuyện gì xảy ra chưa mà đã vu oan cho
Thùy Anh là làm Jen té, biến hết cho tôi trước 3 giây nếu không đừng trách_Hắn nhìn đe dọa từ người, đám đông nhanh chóng giải tán trong sự sợ hãi, hắn bước đến chỗ nó bế nó lên, nãy giờ nó vẫn còn mơ hồ chưa nhận ra chuyện gì thì đã được hắn bế bổng lên
_Nè bỏ tôi xuống đi, tôi có thể đi được mà_Nó hơi xấu hổ khi được hắn bế đi trước mặt mọi người
_Tôi còn chưa xử cô nữa đó, bị như vậy sao lại không lên tiếng chứ, sao lại im lặng chịu đựng như vậy đúng là đồ ngốc xít mà_Hắn mắng nó
_Nè đừng tưởng anh giúp tôi thì muốn nói gì thì nói nhé, bỏ tôi xuốq tôi không cần anh quan tâm_ Nó khó chịu khi thấy hắn như vậy
_Nên nhớ tôi là chủ của cô đó yên lặng đi_Hắn thấy hơi quá với nó nên đành xuống nước, phòng y tế
_Aaaa nhẹ thôi đau chết đi được_Nó giả vờ nhăn nhó
_Ờ xinh lỗi tôi không cố ý_Hắn thấy bộ mặt của nó nhăn nhó như vậy thì hoảng loạn sợ nó đau, còn nó thấy hắn như vậy thì khẻ cười *haha cho mi chết nghe con ,dám bắt nạt ta hả cứ để đó ta hành hạ cho mà biết, này thì chủ này thì tớ nhá haha cho đáng đời nhà ngươi* nó cứ cười như người điên
_Này làm gì nhìn tôi cườii hoài vậy, bộ cảm nắng tôi rồi hả. Mà tôi khuyên cô một câu tôi không để ý cô đâu vì vậy bỏ ý định đó đi, tôi không thích cô đâu vì vậy từ bỏ sớm đi _Hắn nhìn nó châm chọc (tự cao tự đại qá tr :)) )
_Cảm nắng cái đầu anh ấy haha mắc cười quá, có người bị tự kỉ tự sướng quá trời đúng là xấu xí mà lúc nào cũng gây sự chú ý_Nó cười ranh ma
_Mà này sao lúc nãy anh lại giúp tôi, hay là anh mới là người cảm nắng tôi thấy tôi bị người ta đối xử như vậy thì đau lòng có phải không_Nó vừa nói vừa dí sát khuôn mặt mình gần vào mặt hắn :\
_Tôi...tôi làm gì có cô..cô ảo tưởng quá đó_Hắn ấp úq khi nó nói trúng tim đen của hắn ( ha ha gậy ôq đập lưq ôq nha con :D )
_Có thật không, nếu thích tôi thì nói đi để tôi cho anh một cơ hội_Nó thấy hắn như vậy được nước càng lấn tới bây giờ khuôn mặt của hắn bắt đầu đỏ lên như trái cà chua điều đó càng làm nó thích thú hơn *haha hot boy lạnh lùng đây ư, lạnh lùng sao cũng có lúc đỏ mặt xấu hổ vậy nè nhìn cái mặt của hắn đúng là mắc cười quá haha* suy nghĩ của nó
_Haha nhìn cái mặt kìa mới đùa mấy câu mà mặt đã đỏ như vậy rồi haha đúng là vui thật nhìn anh tôi còn tưởq thiếu nữ 18 chuẩn bị lấy chồng đó haha_Đến giờ thì nó không kìm được ngồi thẳq dậy bật cười lớn, còn hắn định nói gì đó ai ngờ bị nó đem ra làm trò cười hắn giận dữ áp dụng lại chiêu thức của nó dí sát vào mặt nó
_Nếu tôi nói tôi thích cô thì sao_Hắn vẻ ngoài nghiêm túc nói, hắn đâu biết khi nghe câu nói của hắn thì tim nó bỗng đập nhanh hơn, cả người bắt đầu nóng ran
_Nếu như vậy thì cô tính như thế nào đồng ý làm bạn gái tôi chứ_Hắn đắc ý
_Thôi đi ta đây không thèm chơi với ngươi tránh xa ta ra_Nó cố lãng tránh đẩy hắn ra khi nhìn vào ánh mắt của hắn nó như đắm chìm trong mê cung vì vậy nó không muốn nhìn vào đôi mắt hổ phách ấy nữa, nó lấy tay đẩy hắn nhưng hắn nhanh chóng tóm lấy tay nó và rồi hai khuôn mặt gần sát nhau, chuyện gì đến cũng sẻ đến môi hắn chạm vào bờ môi mềm mại của nó, nó nảy giờ thì đơ như cây cơ không biết phải làm sao, hắn được nước thì càng lấn tới tham lam hôn nó, nó ý thức được dùng hai tay đẩy hắn ra nhưng làm sao hắn có thể dễ dàng buôq tha cho nó chứ, nó bất lực không biết làm gì hơn chỉ có thể bất động tùy ý cho hắn hôn ,nhưng không đáp trả nụ hôn *cạch*
_Bi em có sao không, ơ hai người đang làm gì vậy_Bin chạy vội vào thấy nó và hắn như vậy thì không khỏi bàng hoàng, đến lúc này hắn mới luyến tiếc rời khỏi bờ môi mềm mại của nó thầm trách tại sao Bin lại vào đúng lúc như vậy
_Tôi đi mua nước_Để lại câu nói hắn rời đi để che đậy sự xấu hổ của mình, trong phòq chỉ còn hai anh em nó, thấy bầu không khí im lặng nó lên tiếng
_Anh hai chuyện không phải như anh nghĩ đâu, anh đừng hiểu lầm_Nó lên tiếng giải thích
_Hơ hơ anh đã nói gì đâu_Bin mỉm cười dịu dàng vẻ bên ngoài là vậy nhưng bên trong cậu đang thắc mắc liệu hắn đã có tình cảm với em gái mình rồi chăng. Tối 7giờ p.m tại bar lớn nhất thàh phố trong một căn phòng tối một cô gái đang bị trói chặt cô gái không ngừng kêu la khóc cầu xin ai đó nhưng người đó hầu như không quan tâm đến những lời cầu xin của cô gái đó.............................