_trò chơi bắt đầu_tiếng ông chủ quán vang lên, *đoàng* viên đạn đầu tiên đã nằm gỏn gọn trong hồng tâm của tấm bia thứ nhất, *đoàng* phát súng thứ hai cũng như vậy dường như mọi chuyện đối với hắn quá dễ dàng, đến tấm bia thứ ba tấm bia có vẻ khó hơn khi nó chuyển động rất nhanh và liên tục mọi người xung quanh chỉ biết nín thở để chờ đợi hắn bắn *đoàng* hít một hơi thật sâu hắn bắn
_chúc mừng, chúc mừng cháu thật sự cháu đúng là tài giỏi( người ta là sát thủ mk :) )_ông chủ quán sau vài dây ngạc nhiên khi nhìn thấy viên đạn nằm giữa hồng tâm tấm bia không bị lệnh một chút nào cả, thì lên tiếng vui mừng nói. Mọi người xung quanh thì nhìn hắn với ánh mắt ngưỡng mộ
_đây đúng như là giao kèo giữa chúng ta, chúc hai cháu hạnh phúc_ông chủ quán trao cho chúng nó cặp nhẫn
_chúng cháu cám ơn_cả hai đồng thanh
_hàn băng, em đồng ý làm vợ anh nhé_hắn bất ngờ quỳ xuống trước mặt nó và trước sự chứng kiến của mọi người, ánh mắt lời nói chân thành của hắn làm nó thấy bối rối, nhưng trong lòng thật sự nó rất hạnh phúc, Chính bản thân nó cũng đã từng mong muốn được hắn cầu hôn, nhưng bây giờ nó không biết phải làm như thế nào nữa, nếu nó không đồng ý thì nó sẽ khiến hắn đau lòng tổn thương, nhưng đồng ý rồi ngày mai khi nó đưa ra quyết định của bản thân (bật mí sau nhé :) ) thì chắc chắn hắn cũng sẽ bị tổn thương không kém.
_đồng ý đi, đồng ý đi ,đồng ý đi_ vài phút đã trôi qua khi không thấy phản ứng của nó thì mọi người nôn nóng muốn nge lời đồng ý của nó nên đã lên tiếng thúc dục
_em đồng ý, em yêu anh hàn phong_ sau một hồi cuối cùng nó cũng lên tiếng nói, rồi ôm chầm lấy hắn *hàn phong à, em xin lỗi nhưng em không còn cách nào khác hãy tha thứ cho em vì lời em vừa nói, hãy cho em ích kỉ một lần, chỉ một lần này thôi anh nhé, em muốn hôm nay sẽ là ngày hạnh phúc, kĩ niệm đẹp cuối cùng của chúng ta * nó thầm hối lỗi
_từ nay trở về sau em là của ah rồi đấy nhé_hắn vui vẻ nắm tay nó đi dạo trong công viên
_hy vọng là vậy_nó lí nhí trong miệng buồn rầu nói
_hy vọng gì chứ, ăn nói vớ vẩn em đã nhận lời cầu hôn của anh rồi thì từ nay về sau sẽ chính thức là vợ của anh_hắn nhéo má nó, chân mày khẽ nhíu lại
_anh đang mơ đấy à , tĩnh ngủ đi không có chuyện đó đâu_nó khá là hoảng khi hắn nge được lời no nói, nhưng rồi cũng lấy lại được cái vẻ bình thường nó nói
_em được lắm, giám trả treo anh, đứng lại đó cho anh_hắn
_em đố anh bắt được em đấy, plè plè :) _nó làm mặt quỷ trêu hắn rồi bỏ chạy đi, cứ thế hai người họ cứ vui đùa trông công viên mặc cho mọi ánh mắt nhìn họ với ánh mắt ngưỡng mộ có, ganh tỵ cũng có
_bắt được rồi nhé, anh nói rồi em sẽ không bao giờ thoát khỏi anh đâu_hắn ôm lấy nó thật chặt, giây phút này từ lúc hắn được sinh ra thì đây chính lúc này hắn đang rất hạnh phúc, cả nó và hắn điều có chung một suy nghĩ *ước gì thời gian dừng lại, để nó và hắn được ở bên nhau lâu hơn* :* :* :*
Part 47: Quyết Định (2)
sáng hôm sau mọi người điều có mặt đầy đủ tại nhà nó, bầu không khí không còn vui tươi như trước nữa ,mà thay vào đó là sự im lặng lạnh lẽo đến đáng sợ
_con gọi mọi người đến đây có chuyện gì sao_cuối cùng ông khang cũng khó chịu lên tiếng khi thấy sự im lặng như vậy, còn nữa không hiểu sao trong lòng ông lại dâng lên một nổi niềm lo lắng khi thấy sắc thái lạnh lùng và sự kiêu ngạo của nó khi mọi người đang chờ đợi nó, còn nó thì đang nhâm nhi ly rượi vang đỏ
_đúng là có chuyện nên con mới mời mọi người đến đây_nó nhàn nhã trả lời, nhưng câu nói lại rất lạnh lùng
_có chuyện gì thì em nói đi_hắn nói
_mọi người không có gì để nói với tôi sao_nó thay đổi cách xưng hô
_có gì để nói, ý em là sao vậy _hàn vũ nhíu mày nói
_quá khứ, trí nhớ, sự thật, tất cả_nó lạnh lùng nói, tất cả mọi người điều im lặng và cũng dường như đã đoán ra lý do tại sao nó lại gọi mọi người đến đây
_có phải con đã nhớ lại mọi chuyện rồi đúng không_ông minh khang đánh liều nói
_đúng vậy, nếu tôi không nhớ lại mọi chuyện thì có phải các người định giấu tôi luôn đúng không, chuyện quá khứ, anh trai, rồi còn gì nữa không_nó cáu gắt
_hàn...băng à không thùy anh à, mọi chuyện điều do chính ta mà ra vì vậy con đừng trách họ, chuyện quá khứ cũng chỉ có mình ta làm vì vậy con muốn ta chết cũng được , ta nguyện chết để chuộc lại mọi lỗi lầm mà ta đã gây ra_ông khang quỳ xuống trước mặt nó và trước sự chứng kiến của mọi người, ai ai cũng ngạc nhiên ông trùm mafia thế giới đây sao, một người có lòng kiêu hãnh tự cao như vậy mà bây giờ lại quỳ xuống xin nó cái chết ư, điều đó thật là bất ngờ không ai có thể lường trước được, mọi người im lặng. phải chẳng ai giám ý kiến gì cả mọi người chỉ biết nín thở mà chờ đợi câu trả lời và sắc thái của nó
_oh, được thôi nếu như ông đã có ý định như vậy thì hãy làm như ý ông muốn đi_khác với mọi người nghĩ sắc thái của nó vẫn vậy, vẫn lạnh lùng tàn nhẫn nói, nó rút ra một khẩu súng và quăng xuống nơi ông khang đang quỳ
_bi em dừng lại đi, mọi chuyện đã là quá khứ rồi mà_bin im lặng nãy giờ cuối cùng cũng chịu lên tiếng khi thấy thái độ như vậy của nó
_ông ta chỉ phải trã giá đúng như những gì ông ta đã làm mà thôi_nó nhếch môi
_bin à, thùy anh nói đúng ta chỉ đang trả giá cho những việc mà ta đang làm mà thôi_ông khang với lấy khẩu súng nói
_thùy anh à, ta xin cháu xin cháu hãy tha cho ông ấy, xin hãy tha cho ông ấy đi mà_bà hoa cũng quỳ xuống cầu xin lấy nó
_tha sao, làm sao tôi có thể tha cho ông ta được chứ, tha vậy mười mấy năn trước lúc bố mẹ tôi cầu xin ông ta tha mạng lúc đó ông ta có mảy may đếm xỉa đến lời cầu xin của bố mẹ chúng tôi không, ông ta quay mặt đi để cho bọn đàn em bắn bố mẹ tôi, không chỉ một phát đạn mà bọn chúng đã bắn và người bố mẹ hàng trăm phát, tại sao lúc đó ông ta không tha cho bố mẹ tôi ngay cả khi họ đã chết, vậy bà có nghĩ bây giờ ông ta có đáng được tha chết không_nó tức giận nói mà khóe mắt đả hoen lệ từ lúc nào, nổi đau chứng kiến cái chết của bố mẹ đã thấm đẫm ăn mòn lấy tâm trí nó, không đêm nào nó có thể ngủ ngon khi cơn ác mộng ấy cứ hiện về, nổi đau mất bố mẹ và chứng kiến cái chết của họ đã khiến nó trở thành một con quỷ khát máu. Liệu mọi chuyện sẻ như thế nào mong mọi người típ tục theo dõi :)
Part 48: Quyết Định (3)
_bi à anh biết em đả tổn thương đau khổ như thế nào, nhưng hãy dừng lại đi mọi chuyện đã qua lâu rồi, liệu bây giờ nếu ông ta chết thì bố mẹ có thể sống lại được không_bin bước đến gần chỗ nó, gạt đi những giọt nước mắt lăn dài trên má nó nói, hắn và hàn vũ thì chỉ biết im lặng, họ chẳng biết phải làm gì vào lúc này cả
_anh thôi đi, những gì em đã nói thì sẽ làm, ông nên thực hiện lời hứa của mình đi, còn nếu không làm được thì hãy để tôi tiễn ông một đoạn_nó thôi không khóc nữa, lời nói lạnh lùng nói
_hãy để anh thay thế bố anh_hàn vũ lẫn hắn lên tiếng
_không cần, việc ta làm ta chịu, các con hãy chăm sóc tốt cho mẹ các con nhé_ông khang nhắm mắt lên cò *cạch*
_KHÔNG_ bà hoa hét lên sau khi đã nge tiếng lên cò từ khảu súng phát ra, mọi người nín thở để chờ đợi nhưng không trong khẩu súng không có viên đạn nào cả, mọi người điều hướng ánh mắt ngạc nhiên về phía nó, còn nó..nó xoay lưng ngược về phía mọi người
_chuyện này là sao, không phải cháu muốn ta chết lắm sao, tại sao khẩu súng này không có đạn_ông khang là người lên tiếng đầu tiên sau vài ngạc nhiên
_bởi vì ông đã chết rồi_nó từ từ quay lại, giọng nói không còn lạnh lùng nữa
_ý em là sao_bin khó hiểu nói
_không sao cả, khi ông ta lên có thì chính lúc ấy lâm minh khang của mười mấy năm trước đã không còn sống nữa, ông trùm mafia thế giới không còn sống nữa mà thay vào đó là một lâm minh khang mới_nó nhàn nhã nói, cả đêm hôm qua nó đả thao thức không ngủ để suy nghĩ về việc làm của hôm nay, nó muốn kết thúc mọi chuyện trong êm đềm, đúng vậy nó đã tha thứ cho kẻ đã giết bố mẹ nó, vì anh nó vì bố mẹ nó và vì người nó yêu nên khi đưa ra quyết định như vậy nó không hề hối tiếc
_cám ơn cháu /em đã làm như vây_bố mẹ hắn, hắn hàn vũ bin nói khi nó đã làm như vậy
_quên chuyện đó đi, cháu có chuyện muốn thưa với hai bác_nó nói
_cháu có việc gì cứ nói, nếu chúng ta giúp được thì chúng ta sẽ giúp_bố mẹ hắn
_cháu muốn kết hôn với hàn vũ_nó hít một hơi thật sâu nói, khi câu nói của nó vừa dứt thì lại một lần nữa mọi người lại hóa đá, tại sao nó lại muốn kết hôn với hàn vũ, tại sao nó lại có ý nghĩ như vậy, chẳng phải nó yêu hắn sao, típ tục theo dõi nhé :)
Part 49
_tại sao cháu lại muốn kết hôn với hàn vũ, chẳng phải người cháu đang yêu là hàn phong sao_bố mẹ hắn nói, không chỉ một mình bố mẹ hắn mà tất cả mọi người điều có chung một câu hỏi là như vậy
_đúng là thời gian qua người cháu yêu là hàn phong, nhưng thật sự cháu đã nhầm, người cháu yêu là hàn vũ, cháu bị mất trí nhớ và hằng đêm cháu hay thấy một người con trai rất quen thuộc nhưng không thể nào nhớ ra và cháu đã nhầm tưởng hàn phong chính là hàn vũ, bây giờ cháu đã nhớ lại tất cả nên cháu không muốn lừa dối bản thân chính mình nữa_nó chắc chắn nói *em xin lỗi* mọi người khi nge câu nói của nó thì điều nhìn sắc thái của hắn, hắn vẫn vậy trong đầu hắn đang thầm chế giễu bản thân hắn *thì ra là người thay thế* trái tim hắn đau lắm nhưng hắn không để ra một biểu cảm nào cả, vậy là sau khi bàn tính thì cuối tuần này nó và hàn vũ sẽ lên đường qua Mĩ điều trị bệnh cho hàn vũ và có lẽ cả hai sẽ ở bên đó
_em không ngủ được à_bin hỏi nó khi thấy nó đang ngồi thẩn thờ, nó chỉ khẽ gật đầu thay cho câu trả lời
_nói cho anh nge tại sao em lại muốn kết hôn với hàn vũ, trong khi em lại yêu hàn phong_bin hỏi nó
_em đã nói rồi mà_nó mệt mỏi trả lời
_bé bi đang nói dối, bi có thể lừa được hết mọi người nhưng bé bi không thể nào lừa được anh đâu, ngoan nói cho anh bin nge chuyện gì đã xảy ra với em_bin ôm lầy nó dịu dàng
_tại sao anh lại nói là bi nói dối_nó giật mình nói
_ngốc ạ, ánh mắt của em đó có biết không. Anh còn nhớ lúc trước khi em yêu hàn vũ ánh mắt của em nó có dịu dàng nhưng không bằng được với ánh mắt mỗi lúc em nhìn hàn phong, như vậy là được rồi chứ gì, bây giờ em kể cho anh nge đi_bin dịu dàng mỉm cười hiền nói.
~*~
Típ tục theo dõi nhá :) , mấy hôm nay bận việc quá đăng trễ mọi người thông cảm nha :)
Part 50
_đúng như anh là em đang nói dối, người em yêu là hàn phong_nó nói
_vậy tại sao em lại muốn kết hôn với hàn vũ_bin khó hiểu nói
_hàn vũ vì em mà bị liệt nữa người, nếu em cứ vì chuyện tình cảm mà không đoái hoài đến anh ấy thì không được, em biết anh ấy vẫn còn yêu em, anh ấy vì em nên mới như vậy, nếu em không kết hôn với anh ấy thì em không phải là con người nữa_nó mệt mỏi nói
_em gái ngốc của anh thật sự đã trưởng thành rồi_bin cuối cùng cũng hiểu được việc mà nó làm,anh mỉm cười hạnh phúc ôm nó thật chặt vào lòng nói. Ngày ngày trôi qua thật bình yên duy chỉ có hắn bây giờ đã thay đổi, hắn ăn chơi xa đọa, ăn chơi thâu đêm đến sáng, rượi bia gái gú hắn chẳng bỏ sót một thứ gì cả. Nó rất đau khi thấy hắn như vậy nhưng chẳng thể nào làm gì, nó chỉ có biết âm thầm lặng lẽ quan tâm hắn mà thôi * cuối tuần tại sân bay*
_đến giờ rồi các con đi mạnh giỏi nhé_bố mẹ hắn nói, nó và hàn vũ mỉm cười gật đầu rồi mọi người nói một lát nữa thì nó và hàn vũ phải đi vào trong để đến nước Mĩ , nó đi vào mà cứ ngoái đầu nhìn lại phía sau nhìn mọi người, mọi người vẫy vẫy chào tạm biệt nó, nó mỉm cười đáp trả nhưng ánh mắt lại nhìn khắp mọi nơi để tìm kiếm hắn nhưng hoàn toàn là vô vọng * xin lỗi anh nhiều lắm hàn phong, tạm biệt tình yêu của em* cụp mí mắt xuống nó bước nhanh vào trong, ở một góc khuất hắn đứng đó chứng kiến tất cả ánh mắt hắn tiếc nuối *chúc hai người hạnh phúc, anh sẽ mãi yêu em thùy anh à, tạm biệt* suy nghĩ vừa dứt thì cũng là lúc hắn cất bước đi *5 năm sau*..........