Chương 31
- Aaaaaaaa , thi xong rồi khoẻ re – nó vươn vai la to ở giừa sân trường
- Suỵt !! Người ta đang làm bài kìa – hắn vội bịt miệng nó lại rồi kéo nó đi xuống căn tin
Tính ra hắn và nó cũng quen nhau hơn 2 tháng rồi , hắn nhớ cái lần nó bày vẽ kỉ niệm 1 tháng quen nhau bày tùm lum ra nhà , hắn vừa về thì nó lao ra . Haizz…lao ra ôm hắn thì không sao nhưng đang chạy thì vấp phải cái chai xịt tuyết dưới sàn nhà thế là nàng ta đập cái cằm xuống đất máu chảy tứa lưa đưa đi khâu mà miệng vẫn cười hề hề , hắn kinh luôn không cho nó bày cái gì một mình nữa
Về phần nó thì khi khâu cằm xong nó vẫn ngồi cười hề hề không phải vì không đau mà là vì hắn , hôm đó hắn kiểm tra sổ sách trong bar xong thì lật đật chạy về nhà mà không biết rằng cái mặt hắn bị vẽ lên khi ngủ : “Tôi là thằng ngu” , nó nhìn nét chữ là biết chẳng ai vào đây ngoài thằng anh song sinh của mình , thấy hắn lo cho mình nên khi bị hắn nạt thì nó ôm hắn tiện tay chùi luôn chữ trên mặt mà hắn vẫn không hay biết
- Ái chà chà !! Hẹn nhau xuống đây ăn kem mà không rủ bọn này , dạo này âu yếm nhau quên mất tụi này sao ??- Kiệt nhướn mày nhìn nó với ngồi ăn kem
- Tôi còn đỡ chứ cậu thấy Nhật nhà ta chưa??? Mới làm xong thì cùng Tuyết bay hơi rồi còn gì nữa – hắn nhún vai rồi tiếp tục đút kem cho cái miệng há to bên kia
- À !! Lúc nãy đi ngang qua phòng giáo viên nghe đâu trong tuần có du học sinh vào trường mình thì phải , nghe là nữ , đẹp lắm !!– Quân chen vào giữa lấy hộp kem ăn rất tự nhiên
- Cậu có quen sao ?? – Nhi đang bấm điện thoại liền liếc mắt nhìn Quân
- Không , làm gì có !! – Quân xanh mặt nhìn Nhi
Nhi rất thích làm khó anh chàng này ,chỉ cần lườm nhẹ là đủ khiến anh xanh mặt . “Quân à , tôi không có quên cậu đâu” Nhi thoáng nhếch mép cười nhìn Quân . Quân nhìn nhỏ cười mà cứ sợ nhỏ để ý mấy câu vừa rồi , thật sự thì tim anh bị cái vô cảm của nhỏ nắm từ lâu rồi nhưng cũng tại sự vô cảm là rào cản lớn đối với anh , nếu anh có thể làm cho Nhi cười , không phải nụ cười nhéch mép thường ngày mà là nụ cười hồn nhiên , điều đó cũng đồng nghĩa với việc Quân có vị trí trong tim nhỏ
Nó nhìn hai người mà nở nụ cười tinh ranh , có ngu mới không biết Quân đang có tình cảm với Nhi , còn phía Nhi thì nó không tìm được biểu hiện gì có vẻ đáp lại , hắn nhìn nó cười , cái nụ cười đấy chẳng tốt lành gì lắm , nó toàn nảy ra mấy cái ý kiến ngu ngốc chẳng hạn như cách đây 1 tháng khi mẹ nó đến mang mấy con sư tử tống về Châu Phi thì ngay lập tức nó nở nụ cười tinh ranh chạy vào sở thú tính mang hổ về nuôi , may mà hắn chạy theo lôi cổ nó về . Nói hắn là người người yêu của nó thì không đúng lắm phải nói là bảo mẫu thì đúng hơn , toàn nghịch dại
- Ủa???Hùng với Widel đâu , đừng nói là cũng bốc hơi luôn rồi nha – nó dáo dác tìm người
- À , hai người đó đang ở trong phòng thi ấy , chẳng biết làm gì mà lâu thế ……Ế , mới nhắc đến rồi kìa – Kiệt gãi đầu rồi chỉ về phía có hai bóng người đang chạy về phía cả đám
Widel chạy một mạch đến chỗ nó , núp sau lưng nó còn Hùng chạy theo đằng sau mặt đỏ gay lên chẳng biết do chạy hay sao nữa chỉ thấy Widel cười như con điên trốn viện :
- E..em…Hôm nay tôi phải cho em một trận – Hùng thở không ra hơi rồi đẩy nó về phía hắn tóm lậy nhóc Widel
- Em xin lỗi !! Em sẽ không vậy nữa !! – Widel xoa hai tay , làm mặt cún con
- Không xin xỏ , đi về nhanh !!! – nói rồi Hùng xốc Widel lên vai vác đi mặc cho Widel có la hét van xin
CẢ đám đặt dấu chấm hỏi to đùng cho đến khi hắn chỉ chỉ vào cái tờ giấy đang bay bay trên lưng Hùng : “Trai bao 500k/đêm” , nhìn cái này đủ biết nhóc Widel nhà ta rảnh rang không có chuyện gì làm nên chọc Hùng cho vui , ai dè bị anh phát hiện dí cho từ sân trường xuống căn tin , cho chừa cái tật rảnh rỗi sinh nông nỗi
- Thôi về , ở đây chán quá – Nhi đứng lên rồi rảo đi luôn
Nó thấy thế liền bỏ hắn với hai nam kia chạy theo Nhi không quên nháy mắt với hắn , hắn nhìn nó phì cười . Nó chạy đến phía nhỏ khoác tay hỏi nhỏ :
- Này bà có tính kiếm người yêu không
- Giờ thì chưa – Nhi ngước mặt lên ngắm bầu trời thoáng đãng , đôi mắt nghĩ ngợi về một điều gì đó mà nó chưa biết
- Tôi biết tính bà thích nói thẳng nên tôi cũng nói luôn là có lẽ Quân có cảm tình với bà đấy sao bà không thử quen Quân đi biết đâu tôi nhận được thiệp hồng từ hai người thì sao???- nó nhìn cái ánh mắt của Nhi mà có cảm tưởng nhỏ sắp biến mất nhưng vẫn ráng làm mai
Nhi nhìn nó rồi phì cười , bẹo má nó vì nhìn nó bây giờ như con nít đang đợi kẹo . Bỗng nhỏ có điện thoại , giảm mức âm lượng của điện thoại rồi bắt máy , nó biết không nên nghe nên thoát ra khỏi cánh tay của nhỏ , chỉ đi song song với nhỏ
- Chuyện em nói đã làm xong chưa – Nhi nói chuyện trong điện thoại
-….
- Bao giờ thì……bắt đầu – Nhi nhìn nó ngưng lại một chút rồi mới nói tiếp
-…
- Cám ơn , em sẽ nhớ - Nhi cúp máy – A…..đau đầu quá !! – Nhi ngồi sụp xuống ôm đầu làm nó hoảng hồn chay đến bên nhỏ
- Bà bị sao vậy , đừng làm tôi sợ …..Phong ơi !! Nhi bị gì nè !! – nó thoáng thấy hắn liền hớt hải gọi
Nghe nó gọi , hắn liền chạy về phía nó , hai nam kia cũng chạy theo . Đến chỗ nó thì thấy nhỏ Nhi đang ngồi ôm đầu liên tục kêu đau còn nó thì hốt hoảng cứ ú ớ trong họng . Lát sau thì nhỏ vùng dậy chạy đến bên bờ tường đối diện đập thẳng đầu vào đó
- Bà bị điên hả ?? – nó cố giằng Nhi ra khỏi bức tường , khoé mắt nó hơi nhoè đi
Cả nó , hắn và Kiệt giằng ra nhưng không được , còn Quân thì móc điện thoại bấm số của Hùng . Đợi hồi lâu tiếng tút tưởng như dài vô tận cuối cùng cũng chấm dứt , Hùng vừa nghe máy thì Quân đã hét lên :
- HÙNG!! CẬU ĐẾN TRƯỜNG NHANH ĐI , NHI LÊN CƠN RỒI KÌA !!
- Cái gì cơ , cậu để nó đập vào một chỗ cố định rồi lấy cái gì mềm dựa vào chỗ đó tôi sẽ tới liền – Hùng nghe xong liền quay xe sang đường với tốc độ chóng mặt làm Widel chới với , dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng nhóc ấy cũng ngồi im
Về phía bọn nó thì sau khi nghe Quân nói thì nó hới hải chạy xuống căn tin lấy mút xốp , nhìn nhỏ liện tục đập đầu vào miếng xốp mà nó sợ sệt chẳng biết chuyện gì đã xảy ra với nhỏ
Đến khi Hùng đến , bọn nó chưa kịp hỏi gì thì Hùng nhảy ra khỏi xe , rút từ trong túi quần ra một cái kim tiêm và một lọ vắc-xin , Hùng nhanh chóng nắm lấy cánh tay của nhỏ sau đó mấy nam nhà ta nhanh tay không chế nhỏ ấy lại
Được một lúc thì nhỏ lăn ra ngất , Hùng gọi chiếc taxi rồi kêu Widel với nó lên xe chông chừng nhỏ , chở nhỏ ấy về nhà rồi sẽ giải thích chuyện này sau . Trên đường về , nó nắm lấy bàn tay Nhi chỉ mong nhỏ ổn cả , mặt nó lúc này hiện rõ nỗi lo lắng , mắt còn đọng lại 1 chút nước mắt ở khoé mi , Widel ở bên cạnh , khẽ đặt bàn tay lên tay nó :
- Mọi chuyện sẽ ổn mà chị , chị Nhi không sao rồi , chị đừng lo lắng quá
- Ừ !!! Em nói đúng – nó nhìn Widel cười mếu
Trong lúc chờ nhỏ tỉnh , Hùng đã kể hết về bệnh tình của nhỏ , nó buồn lắm , vì sao mà nhỏ cứ giấu hết chuyện này đến chuyện khác , bạn bè bao nhiêu năm vẫn chưa đủ để nhỏ mở lòng với nó sao ??.....Nó thở dài rồi hướng ánh mắt buồn về phía cầu thang , hắn thấy thề liền xích lại gần nó , vuốt nhẹ lên mái tóc mượt của nó , dường như hiểu được ý nghĩ của nó nên hắn cất giọng :
- Đừng buồn , rồi Nhi cũng sớm mở lòng với chúng ta thôi….Chỉ cần thời gian…
Nó nghe hắn nói mà vơi bớt đi nỗi buồn , khẽ dựa vào vai hắn rồi ngủ luôn . Đợi đến khi nó ngủ say thì hắn liền bế nó vào phòng . Mọi người cũng trở về phòng , chẳng ai còn muốn ăn cơm tối nữa nên căn nhà đã sớm chìm trong sự yên tĩnh của bóng tối
- Haizz..Mệt quá !!! – nó vươn vai sau một đêm dài rồi vác cái bộ mặt ngái ngủ của mình định xuống kiếm gì đó bỏ bụng nhưng nó chợt thấy cánh cửa phòng nhỏ Nhi mở nên vội qua xem nhưng không thấy nhỏ ấy đâu , giật mình bừng tỉnh nó chạy xuống nhà xem có Nhi ở đâu .
Bước xuống thì thấy nhỏ ngồi trên ghế so-pha , vai run bần bật , hình như nhỏ đang khóc , nó lại gần khẽ đập vào vai nhỏ làm nhỏ giật mình la lên :
- Mẹ ơi !! MA…cứu con!! – trong bóng tối nhỏ khóc la um sùm còn nó thì chẳng hiểu gì hết , bình thường Nhi đâu có thế này , nó đưng trân ra đó . Tiếng khóc của nhỏ đã làm mọi người tỉnh giấc , ai cũng vội vàng chạy xuống nhà , bật đèn thì tiếng khóc ấy mới giảm nhỏ
- Rồi rồi …ngoan . Nín đi , anh thương – Hùng chợt nhíu mày rồi khẽ vuốt tóc nhỏ
- Về nhà…..em muốn về nhà….- Nhi lay tay Hùng khóc thút thít y như con nít
- Đây là nhà mình nè !! Ngoan , anh dắt đi chơi , đi rửa mặt đi – Hùng nói rồi chỉ tay vào bếp , Nhi thì sụt sịt đi theo hướng anh đã chỉ
Lúc này mọi người mới ngồi vào ghế , ánh mắt chợt tia lên vẻ cực kì khó hiểu , nhìn những ánh mắt đó , Hùng thở dài :
- Cứ mỗi lần lên cơn thất thường thì Nhi lại như thế , y như con nít 4 tuổi , phải mất 1 tuần uống thuốc mới hết
- Sao đến giờ cậu mới nói ?? – nó quát khẽ
- Giờ thì cô biết rồi đấy !! – Hùng nhướn mày liếc mắt qua nhà bếp mà nhỏ đi ra – Qua đây – Hùng vẫy tay gọi Nhi
- Bạn anh hả ?? – Nhi nép vô người Hùng nhìn lướt mọi người
Hùng lại phải bắt đầu giới thiệu từng người cho nhỏ , nhỏ chì kết được hai người đó là nó và Quân với trí não của một cô nhóc 4 tuổi , Nhi híp mi cười vô tư :
- Em thích chị Ngọc với anh Quân nhất , sau anh trai em
Ố la la , Quân ngượng chín mặt , còn nó như bắt được vàng , huých tay Quân :
- Kìa , em Nhi thích Quân kìa , nói gì đi chứ
- Ờ…thì anh cũng thích em – Quân gãi đầu làm cả đám cười phá lên
Cả đám quyết định nghỉ 1 tuần để chăm cho nhóc 4 tuổi này mà bỏ lỡ 1 nhân vật đã trở về …
Ở nhà thì đã sướng nhưng còn đối phó với những trò quậy phá của Nhi thì mệt lử , cứ nghĩ đi nó đang tính ngồi lên ghế ăn thì cảm thấy có gì dính dính dưới ghế , nhấc người lên thì nguyên bã kẹo sinh gum in trên mông rất đẹp làm nó phải vứt luôn cái quần . Lấy son của Tuyết vẽ tùm lum lên mặt Kiệt đang ngủ nhìn chẳng ra hình người , bày đặt nấu nướng mà làm móp luôn 3 cái chảo do gặp gián , rải giấy khắp nhà báo hại cả đám phải dọn nhà phát mệt , lấy bút bi vẽ lên quần đang phơi của Quân rồi chạy xuống hỏi anh là nhỏ vẽ dẹp không làm Quân chỉ biết cười khổ
- Nhỏ ngủ chưa – nó thấy mệt lử với mấy trò quái gỡ của Nhi 3 ngày nay
- Khi mà chưa có cậu thì mỗi lần nhỏ lên cơn như thế thì ai chăm nhỏ ấy?? – hắn nhướn mày nhìn Hùng
- À , em ấy có một bác sĩ với cô hầu túc trực ở nhà sẵn , hễ có dấu hiệu của bệnh thì không cho đi học – Hùng gật gù giải thích
- Ơ thế sao có mấy lần bọn tôi tới nhà Nhi thì chỉ thấy cô hầu – nó nhíu mày nhìn Hùng
- Chắc em ấy kêu bác sĩ ra ngoài để cô không biết đấy
Ngồi ở dưới phòng khách thì đột nhiên có tiếng Widel la lanh lảnh trên tầng , cả đám liền chạy lên xem . Widel thì chạy khắp phòng Nhi không ngừng kêu cứu , còn Nhi thì dí theo phía sau cứ chu chu cái môi đòi hôn cho bằng được , thấy thế cả đám lại giả mù đi xuống mặc kệ cho Widel có van xin thế nào . Tường không thoát được khỏi Nhi , cô nhóc lại vớ được Quân liền đẩy anh vào phòng đóng cửa rồi thản nhiên xuống nhà
- Sao em xuống được đây vậy – Hùng nói nhưng mắt lại dán vào điện thoại
- Em để Quân ở trên luôn rồi – Widel tiến đến bóp cổ Hùng lắc kịch liệt để trả thủ cho lúc nãy
Nó nghe xong thì nhoẻn miệng cười , hắn thấy vậy liền cốc đầu nó :
- Suy nghĩ bậy bạ
- Gì chứ , ta rất là trong sáng – nó ôm đầu chu mỏ cãi lại
- Đây là trong sáng của mi à ??- hắn giơ điện thoại của nó đang bật lên màn hình một trai một gái trên một giường và…….
- Ơ…chỉ lướt qua thôi à !! – nó cúi gằm mặt , thế quái nào mà hắn biết mấy cái quỷ quái nó tích trong điện thoại chứ , phải cài mật khẩu
Nhật với Tuyết nghe điện thoại ai đó rồi lấy xe đi luôn , Hùng với Widel muốn đi dạo phố buổi tối nên cũng đi nốt , còn Quân với Nhi làm gì trên phòng thì không biết , hình như cả hai ngủ luôn rồi , Kiệt cũng đi kiểm tra lại sổ sách của mấy bar luôn . Vậy chỉ còn có hắn và nó ở dưới phòng khách , nhân dịp đây hắn phải doạ cho nó sợ chơi :
- Ngọc à !! Giờ chỉ còn hai ta
- Ơ…ơ…Phong…anh tính làm gì cơ ?? – nó thấy rợn da gà khi hắn nói cái kiểu ngọt xớt đó
- Còn cái gì nữa , giống hai người trong hình lúc nãy anh đưa em xem đó – hắn làm bộ mặt tà dâm nhìn nó , trông nó sợ sệt mà buồn cười , cứ từ từ hắn lấn sát vào người nó
- Cái đó …..để sau khi kết hôn nha - nó nhẹ đẩy hắn ra , nghĩ gì chứ nó cũng là con gái mà
Hắn cười nhẹ , xem ra không doạ nó được lâu nữa mà hắn cũng không muốn mất cơ hội này , dễ gì được ôm nó thoải mái trong nhà đâu , nghĩ thế hắn cốc nhẹ vào đầu nó rồi luồn tay qua eo nó và hai người có một nụ hôn thật sâu . Việc nó và hắn chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào đó không có gì đáng nói , có điều chẳng hiểu Quân dụ gì mà Nhi mang cốc xuống lấy nước cho Quân bặt gặp cảnh đó cũng dừng lại nhìn rồi lấy nước trong lặng lẽ và nhanh chóng
Lên tới phòng đưa nước cho Quân uống , nhỏ lại giằng tay anh nhõng nhẽo :
- Anh chở em đi chơi nha , ở nhà chán quá
- Ừ , thay đồ đi – Quân nhéo má nhỏ , anh có cảm tường như mình sắp ngất tới nơi
Chương 32
- Đi đâu đó ?? – hắn thấy Quân với Nhi ra ngoài gara liền tóm lại hỏi
- Chở Nhi đi hóng mát xíu rồi về - Quân quay lại cười khì
Hắn muốn nói gì đó nhưng nó lại lao ra đu lên cổ hắn bịt miệng rồi nhanh nhảu:
- Đi chơi đi , nhớ đi đường cẩn thận . À mà nhớ về trước 10h nha
Nó nháy mắt một cái ra hiêu , Quân cũng nhanh chóng dắt nhỏ đi mà không chờ hắn phản ứng . Đến khi Quân với Nhi đã đi thì nó mới thả hắn ra , hắn trừng mắt nhìn nó rồi cả hai rượt nhau khắp nhà đến khi lả mệt thì lại lăn ra so-pha ngủ khò khò , trông hai đứa nó lúc ngủ rất đáng yêu
Về phía bên Nhi , sau khi được Quân chở ra biển chơi thì nhỏ rất thích thú , vô tư hất cả một xô nước lên người Quân làm anh ướt như chuột , dẫu thế cái mái tóc tím hung vẫn hiện rõ trên ánh đèn biển làm tim của nhỏ đập loạn xạ . Đưa tay lên sờ ngực mình , sợ hãi , nước mặt chảy dài chạy đến ôm Quân :
- Anh Quân ơi , tự nhiên tim em nó cứ kì kì , thấy khó chịu lắm
- Là như thế nào , kể rõ anh nghe thử - anh vội đặt tay lên vai nhỏ ngồi xuống trên nền cát
- Khi nhìn anh , em có cảm giác tim mình sao sao ấy – vẫn hồn nhiên trả lời – À , hôm nay em đi lấy nước cho anh thì thấy chị Ngọc với anh Phong đang chạm môi với nhau , cáiđó người ta gọi là gì ấy nhể - Nhi tiếp tục nói
Quân nghe mà giật mình , thì ra nhân lúc mọi người không có mặt ở đó thì lại ngọt ngào với nhau , làm trước mặt trẻ con nữa chứ ?? Đợi về , thì anh sẽ tính luôn một lượt . Hắn và nó đang ngủ thì đột nhiên hắt xì rồi lại rơi vào trạng thái ôm nhau ngủ li bì
- Thế có muốn thử không ?? – Quân đâu dại gì mà không bắt luôn thời cơ này , nhìn môi nhỏ cứ trưng trước mặt anh thì sao anh cưỡng nổi
- Muốn – Nhi gật đầu cái rụp , trẻ con suy nghĩ thật đơn giản là thử để biết
Quân chỉ chờ có thế , nâng nhẹ cằm nhỏ lên rồi từ từ đặt đôi môi mình lên môi nhỏ , Nhi theo bản năng của mình đặt hai tay lên ngực anh mặc cho anh tiến sâu vào khoang miệng của mình , nhỏ cảm thấy như đang mút một cây kẹo có sức nóng
- Em đi đâu giờ này mới về - Hùng đứng ngay cửa mặt hình sự nhìn Quân với Nhi đang khúm núm – Biết bây giờ là mấy giờ rồi không ?? Bây giờ là 9 giờ 31 phút rồi đó – Hùng nhìn vào màn hình điện thoại nó giờ , quả là một người coi trọng thời gian đến mức không cần thiết
- Sao đâu ?? Quân chỉ dẫn nhỏ đi hóng gió thôi mà – nó lên tiếng giải vây cho hai người
- Ôi dào , chứ không phải là Quân với Nhi lẻn đi ra ngoài khi hai người đang tay trong eo ngủ ngon trên ghế so-pha sao ?? – Kiệt hơi ngà rượu , nói chẳng để ý gì
- Cậu lo đi ngủ đi – hắn lườm xéo Kiệt làm anh cũng xiêu vẹo lên phòng – LÀ em ấy cho Quân với Nhi đi đó , xử em ấy đi – hắn đột nhiên tóm lấy nó nói một lèo làm nó chỉ biết lườm hắn . Tại em dám chống lại anh thôi hắn cười khích nhìn nó
- Đi ngủ , mai anh chở đi chơi – Hùng chuyển sắc mặt 180 độ , xoa đầu nhỏ cười , nhỏ nhân thể lẻn luôn lên phòng
Quân cũng tính lẻn lên phòng nhưng không may là bị nó tóm lại
- Cậu làm gì mà để quần áo ướt nhẹp thế ??
Chưa kịp trả lời thì hắn xách cổ nó lôi lên phòng , hắn giả bộ đưa tay lên ngáp :
- Đi ngủ !!
Rồi cả đám cũng ai về phòng nấy
“tít” – âm thanh tin nhắn vang lên ở điện thoại Nhật
[Pé Nhật ơi !! Chị mong ngày mấy đứa đi học quá !!]
Nhật trả lời lại
[Đừng gọi em là “pé” , em lớn rồi , chỉ sợ tuần sau đi học thì chị bị Ngọc bỏ rơi thôi ^^]
[ Ngọc có bạn trai rồi chứ gì ?? Yên tâm , lần này chị về chơi tiện có việc cho mấy đứa luôn ]
- Nhi ơi , dậy đi , em bao nhiêu tuổi ?? – Hùng lay nhỏ dậy , hôm nay là ngày cuối tuần
Nhi tỉnh dậy , đầu óc choáng váng nhớ lại cả tuần vừa rồi , nhỏ nhớ cái hôm đột nhiên bệnh tái phát rồi tới những trò quậy phá rồi còn cả….Những điều ấy đặc biệt là điều cuối cùng làm nhỏ khá nhức đầu , khuôn mặt lại bay hết cảm xúc trong tuần qua
- Em ổn rồi
Tưởng nhỏ vẫn chưa khỏi bệnh nên Quân xớn xác đến bên đưa sữa cho nhỏ :
- Em uống đi , vẫn còn nóng đấy – Quân tự nhiên xoa đầu nhỏ
Nhi vẫn cầm lấy ly sữa uống hết , để Quân chùi ít sữa còn dính trên mép thì nhỏ mới cất tiếng :
- Cảm ơn , tôi hết bệnh rồi
Ngay sau câu nói đó thì Quân đực mặt ra không biết nói gì còn cả đám sau 3s đơ mặt thì phá lên cười làm Quân chạy tọt vào trong bếp
Cả ngày hôm đó gần như Quân tránh mặt nhỏ , đúng là quê hết chỗ nói , nó thì cứ tạo cơ hội cho hai người gần nhau thì Quân lại chạy , hắn chỉ việc xách cổ nó ra chỗ khác , chỉ thế nhưng cũng hết một ngày cuối tuần
- Em không muốn đi học – nó uể oải lết vào trường , cặp thì xà xuống đất như chổi quét nhà
- Em đi đứng đàng hoàng coi nào hay muốn anh bế vào đây – hắn hé nụ cười khá nham hiểm với nó
Nó nghe xong liền đứng thẳng người đi vào lớp
Chưa bước vào lớp thì thấy có một cậu học sinh cầm bó hoa hồng nhỏ đứng trước cửa đứng đợi ai đó , vừa nhìn thấy cả đám thì cậu ta liền bước tới luồn qua mọi người và dừng lại ở chỗ nó :
- Em để ý chị lâu lắm rồi , chị làm bạn gái em nha – cậu học sinh nói bằng giọng kiên quyết và hùng hổ
- À…- nó cười tính nói nhưng hắn đến bên và khoác vai nó , khuôn mặt nổi đầy sát khí nhìn tình địch làm cậu ta sợ hãi
- Đồ khó ưa này là bạn gái tôi , cậu kiếm người khác để yêu đi – hắn nở nụ cười tà khí rồi hôn nhẹ lên má nó , cậu học sinh kia cũng biết đường rút lui nhanh gọn và lẹ
Hoá ra là hắn cũng biết ghen à ? Từ lúc quen nhau tới giờ nó chưa bao giờ thấy hắn ghen nên tưởng tim hắn chỉ có quan tâm chỉ có nó là được , nó nghĩ rồi cười nhẹ
Còn cười …Được thằng đó tỏ tình nên lay động rồi chứ gì?? Hắn nghĩ mà phát điên , sao không nói luôn là nó có bạn trai mà còn phải cười với thằng nhóc đó chứ ?? Đồ khó ưa !!
- Ô…Mới đến lớp đã được xem màn tranh hoa hay phết – một giọng nói cất lên sau lưng nó
- A…chị Trang – nó chạy đến bên cô gái có mái tóc đen huyền , Trang nhìn nó cười hiền dang tay đợi nó ôm , ai dè nó vật ngược ra sau kẹp cổ cô , cả đám thấy thế liền huýt sáo giả mù đi vào lớp
- Ặc..ặc….mấy đứa vô tâm !! – Trang nước mắt chảy ngược vào trong , chúng nó vẫn thế và còn thêm nhiều bạn mới nữa , cô chú ý đến anh chàng tóc vàng ngồi gần kế cửa sổ bên dãy hành lang , nhìn cái mái tóc ấy là cô muốn cắt phăng đi
Phan Kiều Trang (18t) : IQ (188/200) con gái rượu của tập đoàn chuyên về công nghệ kĩ thuật có tiếng trong nước mặc dù gia đình định cư ở nước ngoài , tên nghe rất thuỳ mị còn tính cách hơi như thằng con trai
- Ô , cặp ai đây – Kiệt giơ cái cặp chéo màu nâu để kế bên chỗ mình
- Ờ , cặp chị , em à – Trang vào lớp lấy lại cặp cười tươi gây thiện cảm
- Ơ…bà già nào đi lạc vào lớp này vậy , học lộn lớp à hay ngu quá nên bị lưu ban vậy – Kiệt nhìn từ trên xuống dưới cũng cười một cái rõ ghét , lúc nãy nghe Tuyết giới thiệu bà chị này xem ra cũng bình thường
Trang im lặng lườm xéo Kiệt làm tan biến nụ cười trên môi anh , làm vẻ sang chảnh ngồi xuống , quay về phía nó nói chuyện không quên cho ngọn tóc vả thằng vô mặt Kiệt làm anh khó chịu nhưng cũng chẳng nói gì , Kiệt chỉ cười , xem ra bà chị này cũng khá thú vị
Ngồi học 3 tiết thì chuông nghỉ giải lao vang lên , nó kéo Trang đi chung cùng cả đám tiện giới thiệu luôn , cà đám nói chuyện vui vẻ chờ hắn với nó đi mua đồ ăn . Vừa tới bàn thì nó quẳng thẳng đồ ăn xuống bàn , ngồi xuống thì nó lại xích sang bên cạnh Trang thơm nhẹ một cái làm hắn sững người
- Giời ơi !! Hồi trước hôn chưa đủ sao ?? – Nhật thở dài khi thấy nó lại tí ta tí tởn giữa chốn căn tin đông người này , cũng có vài người học sinh bắt gặp cảnh vừa nãy thì xì xầm to nhỏ
- Thế cũng vui mà – Trang nâng nhẹ một bên má cũng nó , thơm nhẹ một cái
- Chị kì quá nha , Ngọc được sao em lại không được – Tuyết giả bộ giận dỗi , phùng miệng nhìn cô , Trang gãi đầu rồi với qua phía bên Tuyết hôn cái chụt vào má thì Tuyết mới cười tươi rói
Nó nhìn qua một lượt thì thấy hắn đang gằm mặt gặm bánh mì mà khuôn mặt đen xì , nãy giờ nó có làm gì sai sao , đừng có nói là hắn cũng ghen với con gái nha , nhưng thế nó cũng thấy vui ít nhất là nó biết nó có trong tim hắn là được . Cười , nó quàng tay hắn làm hắn giật mình , nó lại quay sang Trang :
- Bạn trai em nè , nhìn bọn em hợp đôi không
- Hợp , ở đây còn ai có cặp nữa không , nãy giờ có tôi nên ngại sao – Trang nhìn hắn soi xét tỉ mỉ rồi lại quay sang cả đám
Chưa ai kịp nói gì thì nó đã lau chau nói kể ;
- Tuyết với Nhật nè , kia là Hùng với Widel , còn ba người kia đang cô đơn à mà chỉ có một thôi , Quân với Nhi hình như có cảm tình với nhau hay sao ấy , lúc nãy đi học toàn đợi nhau đi cùng không hà !!
- Nhỏ khó ưa này , bà tám vừa thôi – hắn nhét miếng bánh mì vào miệng nó
Hai cặp đầu bị nó liệt kê ra thì ngại ngùng gãi đầu , còn cặp còn lại thì người con trai mặt hơi đỏ còn người con gái chẳng lấy một chút biểu cảm nhưng chứa đựng hết tất cả sự ngượng ngùng vào đôi mắt , Trang phải soi xét nhiều lắm mới nhìn ra điểm này , xem ra từ trước giờ bọn nó cũng không thay đổi là mấy
- Em vẫn như ngày nào , vẫn lạnh lùng như lúc mới quen biết , Nhi – Trang muốn biết cô bé này đã đực nó cảm hoá hay chưa
- Ít nhất thì đỡ hơn ngày xưa – Nhi tiếp tục uống nước
Trang nhẹ lắc đầu , sau ngần ấy năm nó vẫn chưa thể cảm hoá được con người giá băng này
- À , thứ sáu này là Nô-en đó , có đi chơi không – hắn đột nhiên nhớ ra gì đó rồi nói với cả đám
- 2 ngày luôn hả - Nhi cất tiếng
Hắn gật đầu
- Vậy thì tôi chỉ đi được một ngày thôi – lông mày nhỏ khẽ xô lại nhưng lại giãn ra ngay tức khắc
Đến lúc về nhà , Nhi kéo Tuyết với Nhi lên phòng nói chuyện , ở dưới thì chỉ có cái dấu chấm hỏi to đùng đã thế Trang cũng về theo nên cả đám chỉ biết cười xoà
- Thứ bảy này tôi sẽ sang Mĩ – vẫn là cái kiểu nói thẳng như sét đánh vào tai người khác của Nhi
- Ơ..BÀ qua đó làm – nó nghe xong chạy đến nắm tay nhỏ
- Qua đó chữa cho hết bệnh chứ làm gì – Nhi dí đầu ngón tay vào trán nó
- Vậy sớm hết bệnh nha …..Nhớ mua quà về cho tôi nhé – Tuyết cũng đứng bên cạnh vỗ vai Nhi , được câu trước làm nhỏ xém mở miệng cười thì câu sau của Tuyết làm nhỏ sa sầm mặt mày . Rốt cuộc thì Tuyết sống vì quà sao , cả nó khi nghe xong thì cũng vòi vĩnh theo
- Tôi sẽ mua quà nhiều đến nỗi mấy người chết ngạt trong đó luôn – Nhi gằn giọng làm hai đứa im bặt nhưng sau đó lại cười phá lên , hiếm khi được dịp nhỏ giỡn vui vui như thế này
Chương 33
Đi chơi đêm Nô-en cả bọn rất vui , suốt buổi nó một bên khác tay hắn , tay bên kia thì nắm tay Trang lôi đi nhưng thật sự thì lôi được một tí thì Trang như quá phấn khích vì lâu rồi cô chưa được về Việt Nam nên lôi cả nó và hắn đi tùm lum
- Mệt quá !! Cõng em lên phòng đi – nó đi chơi về thì nằm lăn ra ghế rồi lại bắt hắn cõng lên phòng , hắn nhìn nó chẳng hiểu vì sao lại nổi nóng nên nhấc bổng nó lên làm nó hết hồn – A…Em kêu anh cõng chứ không phải bế
- Ôi dào , sướng thế còn gì ?? Tôi nè , có ai đưa lên phòng như bà đâu – Tuyết hai mắt sáng lên như hai ngôi sao
- Ai kêu em thế ?? Thích thì anh cũng làm được mà!! – Nhật nghe thế giãy nảy lên rồi bế Tuyết chạy nhanh về phòng
Hoa của chúng ta đều được mang về phòng của chủ vì chủ làm biếng mang hoa về phòng còn lại dân FA dưới phòng đang sầm mặt đi lên chậm rãi
- Tại sao tôi vẫn còn ế !!?? – Kiệt vừa đi vừa than thở
- Vì mi giống gay quá nó vậy – Trang được câu nên xén luôn làm Kiệt sầm mặt nhìn cô
- Vậy mi không giống les chắc !! – Kiệt lầm bầm
- Mi vừa nói gì đó – Trang nghe xong liền có một cuộc rượt đuổi và đánh lộn trong phòng Kiệt , có vẻ như hai người này vẫn còn dư nhiều năng lượng
Về lại với phòng hắn , bây giờ hắn cứ gác chân ngang người nó , ôm khư khư không cho nó nhúc nhích
- Đồ khó ưa , em nằm im ngủ giùm cái
- Thả ra , em muốn về phòng – nó giãy giụa
Hắn xoay người về bên kia để nó tự do toả nặng mùi cô đơn và như kẻ bị ra rìa , nó thấy thế mà mồ hôi chảy dài liền cười xuề xoà ôm hắn :
- Ơ…em đổi ý rồi , em ngủ lại ở đây
- Thật à !! Thế thì ngủ đi – hắn hôn chụt lên trán nó rồi nó vùi mặt vào ngực hắn ngủ rất ngon
- Chưa , ai vậy – Quân mở cửa , mắt hoạt động hết công suất trong màn đêm
- Nhi , cho tôi vào phòng một tí – không đợi câu trả lời Nhi luồn qua Quân trong bóng đêm để vào phòng – Tôi vào phòng rồi , đóng cửa , bật đèn đi
Lần đầu tiên , được người mình thích ghé thăm trong đêm tối thế này làm anh không thoát khỏi những suy nghĩ bậy bạ nhưng mặt anh biểu hiện vẫn rất ngây ngô
- Sao giờ này Nhi chưa ngủ , hơn 1h sáng rồi còn gì
- Tí nữa lên máy bay ngủ luôn
- Nhi đi đâu mà lên máy bay – Quân trố mắt nhìn nhỏ
- Cái này chỉ có 5 người biết là tôi , Ngọc ,Tuyết ,anh Hùng….người biết cuối cùng vào hôm nay là cậu
Nghe câu nói đó Quân chưa hiểu chuyện nhưng rõ ràng trong câu nói đó cho thấy anh cũng có mặt trong tâm trí của nhỏ
- Tôi sẽ đi Mĩ – Nhi nhìn thẳng mắt Quân nhanh tay bit miệng Quân không cho những âm thanh lớn thoát ra
- Để chữa bệnh phải không , nếu thế thì mau hết bệnh rồi về thăm bọn này nha – Quân ngượng nhìn nhỏ , anh muốn nhỏ về thăm anh đầu tiên và anh sẽ tỏ tình lúc đó
- Lại đây tôi biểu cái này – Nhi vẫy tay ra hiệu Quân đến gần
GẦn , gần thêm , gần thêm một chút nữa , Nhi đột ngột đưa tay nắm lấy cổ áo Quân kéo nhanh vào người mình , hai môi chạm nhau rồi !! Quân mở to mắt nhưng rồi cũng từ từ nhắm mắt cảm nhận đôi môi nhỏ
- Cậu không tìm được tôi đâu – Nhi dứt nụ hôn và phán một câu làm Quân sững người
- Tôi nhất định sẽ tìm được Nhi – lời nói chắc nịch của Quân làm nhỏ khẽ mỉm cười – Nhi cười đẹp lắm – nhớ ánh đèn hiu hắt ánh qua cửa ban công nên Quân được ngắm nụ cười tuy không được nhiều nhưng đủ làm người đối diện ấm lòng
Sau đó hai người lẻn ra ngoài , Quân phụ nhỏ xách đồ ra xe
- Làm gì lâu thế ?? – Hùng đã sẵn xe chờ ngoài cửa – Ơ..Quân !! Sao cậu ở đây
- Sao đâu , xe đủ chỗ mà – Quân đánh trống lảng , HÙng cười hiền , xem ra nhỏ đã tìm ra người mình yêu rồi chỉ cần vài năm nữa là hai người sẽ được bên nhau thôi
- Nè , định bỏ hai người này sao – nó từ đằng sau nói khẽ sau đó Tuyết cũng đi ra
Tưởng cả đám ngủ hết rồi ai dè còn sót lại mấy đứa bạn thân này . Thẳng đến sân bay trong xe có hai cô gái đnag hát hò đủ kiểu để làm vui cho cuộc chia tay sắp tới , còn ở nhà thì một người ở phòng khách cười nhẹ theo dõi cái điện thoại đang có một vật chớp chớp màu đỏ nháy trên màn hình :
- Em còn lâu mới trốn được anh , về đây đi khó ưa à
Đến sân bay y như cái lúc nó tiễn Trang , cũng khóc sụt sịt nhưng cái này thì còn ghê hơn , đến nỗi Hùng phải chạy đi mua mấy bịch khăn giấy mới đủ
- Nhi đi rồi về chứ có luôn đâu mà khóc gớm thế - Tuyết lấy khăn chùi mặt mũi cho nó nhưng câu nói của cô làm ai đó bị nhột
Nó vẫn cứ sùi sụt , lúc cười lúc khóc chẳng biết đường nào mà lần , Tuyết đang thắc mắc rằng khi quen hắn mà như thế này thì hắn ra sao , nhìn nó bây giờ mà Tuyết muốn giộng cho nó mấy quả đấm . Đến lúc làm thủ tục xong xuôi , cho hành lí vào trước còn nhỏ ở ngoài với bọn nó
- Sớm hết bệnh nha , anh sẽ dẫn Widel qua thăm em vào tháng sau – Hùng xoa đầu nhỏ , đúng là mẫu anh trai hiền có khác
- Nhớ gửi mail về cho tôi nha …đừng quên…..à mà thôi – Tuyết cười tính nói gì đó nhưng nhìn ánh mắt nhỏ là thấy sợ rồi
- Cho tôi ôm cái đi – nó vẫn ròng ròng nước mắt , dang hai tay chờ nhỏ ôm , khi nhỏ đã ôm rồi thì nó lại nói tiếp – Nhớ mua quà cho tôi với Tuyết nha – Nhi nghe xong thì siết chặt nó nghe cả tiếng xương kêu , ai cũng xanh mặt
Được nhỏ thả ra , nó cười xuề ôm cái lưng bị vẹo xương . còn Quân thì đứng đực ra đó chẳng biết làm gì , ngay từ đầu đâu phải nhỏ cho anh đi mà anh xin đi thì biết nói gì !! Nhi ngoắc tay làm vẻ mặt hình sự làm Quân giật mình nhưng vẫn tiến sát vào người nhỏ , kéo nhanh cổ áo của Quân , chỉ kịp hôn nhẹ một cái ngay môi làm anh sững người và chạy bắn vào phòng chờ không quên quay lại nở nụ cười mà nhỏ luôn cười một mình :
- Bai nha , tôi sẽ không về đâu
Ặc….hứa hẹn gì kì vậy , nó nghe xong mà cái xương đang vẹo có cảm tưởng như gãy luôn nhưng mà nhìn biểu hiện lúc nãy của nhỏ thì có lẽ nhỏ sẽ không về thật , mà nụ cười của nhỏ cũng đẹp , nhỏ mà cười thường xuyên thì khối anh đổ luôn chứ chẳng chơi
- Nhỏ cười đẹp nhỉ !!??
- Ừ , đẹp ghê – Quân đi kế bên cứ ngằm màn trời đen tối có một cái máy bay nhấp nháy ánh đèn
- Tôi hỏi Tuyết mà , lúc nãy được nhỏ hôn nên hoang tưởng à – nó nghe thế liền châm chọc làm anh cứ ngửa cổ lên trời mà đi chứ bây giờ mặt anh đỏ lên hết rồi , nào giờ anh chẳng biết thế nào yêu mà bây giờ khi yêu thật rồi thì lại phải tìm người đó , cứ đợi đó đi !!
Về đến nhà , tưởng ngủ hết rồi nó cũng tính luồn về phòng hắn lặp hiện trường giả nhưng khi vừa bước vào đến nhà thì hắn bế tốc nó lên và chạy nhanh như bão chẳng để ai phản ứng
- Tiêu bà rồi Ngọc ơi – Tuyết chỉ biết lầm bầm và mong sao hắn dần nó nhừ xương luôn cho rồi , bạn bè khốn nạn hoạt động ban đêm thế này đây
Bế nó về đến phòng , nó có cảm tưởng ánh mắt hắn đang ăn tươi nuốt sống nó , hắn tiến bước , nó lùi một bước . Cứ thế cho đến khi nó đụng phải bức tường lạnh ngắt thì lại cười mếu nhìn hắn :
- Anh không buồn ngủ sao ??
Hắn không nói gì chỉ đưa tay hướng về phía nó làm nó tưởng sẽ bị ăn đòn nhưng hắn lôi nó lại gần và siết chặt lấy nó , nó bất ngờ mở to mắt
- Lúc thức dậy , anh tưởng em bỏ anh rồi !! – hắn thật sự rất sợ cái cảm giác thiếu nó ở bên , khi hắn tỉnh dậy hắn nghĩ nó đã về phòng nhưng khi xem qua xem thì lại không thấy nó trong phòng , hắn tính kêu cả đám dậy nhưng khi kiểm tra thiết bị định vị được gắn trên cái nhẫn hắn tặng nó thì hắn mới an tâm ngồi ngoài phòng khách chờ nó về
- Sao hôm nay sến thế ?? Hay anh ngoại tình với cô nào rồi à ?? – bầu không khí im lặng , lạng mạn đã bị nó xé toạc không thương tiếc khi nó đẩy nhẹ hắn ra rồi làm cái bộ mặt nghi ngờ kiểu mỉa mai
- Đồ khó ưa !!! Phạt em một tuần về phòng anh ngủ , trốn buổi thì tăng lên 1 tuần nữa ….Giờ thì đi ngủ mau !! – khoé môi hắn bỗng giật giật , lo cho nó mà bị nó nghi ngờ là sao , cái thể loại gì đây….hắn quăng nó lên giường , ôm chặt nó và cả hai lại chìm vào giấc ngủ
Cùng lúc đó ở một toà nhà cao tầng có một cặp nam nữ đang cụng ly rượu vang nở 1 nụ cười khá bí hiểm , trên bàn tràn ngập ảnh của cả đám và người bị khoanh dấu đỏ chính là nó
- Hà hà…Ngày mai phi vụ sẽ bắt đầu – người đàn ông hiện rõ cái tàn ác
- Ừ….Ngày mai…- người phụ nữ đối diện nhẹ nhếch môi xoay ly rượu , đừng hỏi tại sao nha con trai yêu quý…….
~ Sáng hôm sau ~
- Đi học thôi !! – Hùng vác cặp ra ngoài ngoảnh lại nhìn Kiệt , Nhật và Trang đang ngồi ì trong phòng khách
- Không chờ bé Nhi à ?? – Trang mở to mắt nhìn Hùng và chỉ về phía cầu thang
- Không , nhỏ đi rồi Mĩ ngày hôm qua rồi – nó đi vào nói thay Hùng , ánh mắt đượm buồn
- Thôi buồn làm gì…nhỏ đi rồi về mà….- Nhật đứng lên xoa đầu nó , bây giờ nhìn Nhật mới ra dáng anh trai nó
Cả đám lại xách cặp đi học , một chiếc xe ô tô màu đen cũng theo sát bọn nó , chiếc xe đó đã lọt vào mắt Trang và Kiệt
- Cái cậu nghĩ có giống cái tôi đang nghĩ không – Trang nhìn ánh mắt Kiệt cũng đủ biết anh cũng phát hiện một điều bất thường nên huých nhẹ tay Kiệt tránh không bứt dây động rừng
- Bà chị cũng để ý sao ?? Tưởng mắt chỉ để trưng thôi chứ !! – Kiệt khẽ liếc mắt xuống nhìn thân hình 1m65 kia , ánh mắt khẽ ra hiệu cho cô đóng thật đạt
Hiểu ý , khi nghe xong câu sau của Kiệt thì cả hai rượt nhau chạy lên sân thượng để tránh người nào đó trong cái xe màu đen đó , khi chạy Trang cố gắng huých nhẹ vào vai nó , Tuyết và Widel , khẽ đánh mắt về chiếc xe , còn Kiệt mặt thì cười rõ tươi nhưng khi chạy qua mấy nam thì khẽ bóp vai tạo ám hiệu . Thế là cả đám rảo bước ra khỏi tầm ngắm của chiếc xe bằng một cuộc rượt đuổi khá gay go
- Chiếc xe ấy đi theo ta từ khi ở đường lộ tới trường luôn đấy , sao mấy em chẳng để ý kĩ gì hết vậy ?? – Trang trở lại với vẻ mặt nghiêm khắc
- Em tưởng họ đi cùng đường – nó cũng biết có xe nhưng không nghĩ nó lại theo dõi mình
Nghe xong câu đó , Tranh muốn nhào vào đánh cho nó tỉnh ra may mà còn Tuyết ngăn lại
- Em nghĩ nó nhắm vào tất cả chúng ta – hắn đăm chiêu suy nghĩ rồi có ý nhấn mạnh từ “tất cả”
- Em ra ngoài thử - nó nhanh như chớp chạy xuống sân thượng của trường làm cả đám dí theo không kịp
Vừa chạy ra khỏi cổng trường vì bước thì nó bị bịt miệng từ phía sau , hai tên đô con khống chế ngay khi nó đang bất ngờ không kịp phản xạ , tống nó lên chiếc xe và phóng mất hút , khi cả đám chạy ra thì đã quá muộn
Chương 34
- Tôi phải đuổi theo – hắn bàng hoàng nhìn chiếc xe lao kinh hoàng trên đường mà bất lực , hắ tính chạy vào lấy xe thì bị Hùng ngăn lại làm hắn sôi máu – Tránh ra , tôi phải đi theo chiếc xe đó
- Đến bar cái đã – Nhật ôn tồn bảo hắn – Bọn chúng sẽ không làm gì Ngọc đâu
Cả đám nhanh chóng lướt moto đến quán bar , hắn cho tụ hết đàn em lại chờ lệnh , vào căn phòng cách âm – phòng mấy nam hay tụ lại để bàn bạc việc sổ sách , hắn lấy điện thoại ra tìm cái chấm đỏ trên mản hình nhưng không thấy
- Em tìm cái gì đó – Tráng thấy hắn lạ nên tần ngần hỏi
- Em có gắn định vị trên nhẫn em tặng cho cô ấy nhưng giờ dò thì không thấy tín hiệu . 1 là nó đã bị hỏng , 2 là bọn nó đã biết , nhưng cả hai trường hợp trên là bất khả kháng
- Thiết bị ấy có giới hạn phạm vị là bao nhiêu vậy ??? – Tuyết đột nhiên lên tiếng , cô lôi từ trong cặp ra một chiếc latop
- Khoảng 10km – hắn không hiểu nhưng vẫn trả lời
Tuyết đột nhiên nhếch mép , cô lại lôi ra một cặp kính , khi Tuyết đeo vào thì nhìn cô càng sắc xảo hơn , có thể giết người bằng ánh mắt
- Nhẫn của cậu kết hợp với vòng tay của tôi thì sẽ có bán kính mở rộng hơn 50km , đưa điện thoại cho tôi
Khi vừa nhận được điện thoại từ tay hắn thì tay bên kia của Tuyết đang làm việc cấp tốc tren bàn phím , các dãy số cứ chạy ngang dọc trước màn hình latop . Chưa đầy 5 phút thì màn hình ại hiện ra một tia đỏ loé lên trên màn hình
- Ngọc đang ở toà nhà Grand Queen tầng 10 , dãy A , cách đây khoảng 30 km – Tuyết ngưng bấm nói rõ vị trí của cái chấm đỏ trên màn hình , sau đó lại rút cái điện thoại ra gọi cho ai đó – Alo, Nam à , chuẩn bị một số đàn em đến khu vực chung của Top.7 đi , chúng ta phải san bằng đia phận của lão hói hách dịch kia
Tắt máy , Tuyết tháo cặp kính xuống thở nhẹ , trừ Trang thì ai cũng có dấu chấm hỏi to đùng , chẳng hiểu cái chuyện gì đang xảy ra
- Tôi có thể hiểu chuyện này như thế nào đây – hắn nhíu mày lắc ly rượu trong tay , ánh mắt đang hiện rõ sự lo lắng
- Cái vị trí Top 2 cả nước chính là bọn tôi , rất nhàn hạ trong việc quản lí bang nên hầu như mọi thông tin về người đứng đầu bang là con số 0 chỉ biết có một hội phó là lộ diện , tôi biết các cậu có một số khó khăn với một gã đầu hói rất nham hiểm và nham nhở vì các cậu bước chân vào cái thế giới này chủ yếu để kinh doanh nên các cậu chưa biết cái thế giới này khắc nghiệt như thế nào đâu !! – Tuyết từ tốn giải thích
- Sao không nói từ đầu – hắn đang cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình , hắn khá giỏi trong việc che giấu cảm xúc
- Xin lỗi , Ngọc là người kêu tôi đừng nói vì không muốn các cậu dính cái khắc nghiệt trong thế giới đêm này – Tuyết ánh lên một tia sắt đá
Hắn thản nhiên thả rơi cái li xuống đất , nhưng nó không vỡ vì dưới nền là một tấm thảm , hắn tiếp tục :
- Ý cô là Ngọc chặn tất cả mối nguy hiểm về việc tranh chấp quyền lực ở đây sao ?? Giống cái li này sao ?? – hắn tối sầm mặt nhìn chiếc li nằm lăn lóc trên tấm thảm
Tuyết im bặt không nói gì , đến khi có một đàm em của hắn chạy vào , mặt tái đi :
- Hội phó Top 2 đã đến khu vực của chúng ta , giờ sao anh hai
- Cho họ vào – hắn trầm giọng lên tiếng
Nam bước vào nhận thấy không khí im ắng , nặc mùi ám khí cũng thấy ngột ngạt theo , sau khi quét một lượt khắp căn phòng thì chợt thốt lên :
- Ơ…Sao em lại ở đây ??? – Nam chỉ vào Trang
Nghe giọng quen quen liền ngước mặt lên cũng ngạc nhiên không kém :
- Ủa?? Không phải giờ này anh đang khảo sát thị trường bên Mĩ sao ??
Trong tình hình căng thẳng như thế này còn hỏi thăm sức khoẻ , việc làm của nhau làm cả đám tò mò , Kiệt xoay li rượu lên tiếng :
- Bà chị quen ông hội phó này sao ??
- Người yêu cũ mà – Trang và Nam đồng thanh đáp
Lại môt bất ngờ , nghe Nam phải đi theo ba qua Nhật làm gì đó 3 tháng mới về nhưng Tuyết không ngờ sang đó ông này cũng đi lung tung ghê gớm , khẽ liếc Nam rồi trở về vấn đề chính :
- Ngọc bị bắt rồi , kêu anh em chuẩn bị ngày mai đi san bằng chỗ của lão hói luôn
Hắn im lặng nhưng chợt lên tiếng :
- Sao không phải là bây giờ
- Ta cần thời gian , tôi biết cậu lo cho Ngọc . Yên tâm đi , bọn chúng sẽ không làm gì Ngọc đâu , ít nhất là từ giờ đến lúc bọn chúng gọi điện cho cậu – Tuyết lại trầm ngâm suy nghĩ
Vừa lúc ấy , điện thoại hắn reo lên với một số lạ , liếc mắt nhìn cả đám cũng biết nhân vật đang gọi tới là lão hói Tuyết nhắc tới , hắn bắt máy , bên kia đầu dây là giọng một phụ nữ :
- Chào con trai !! Chắc con biết bạn gái con đang ở chỗ mẹ phải không ??
- Thứ nhất : Tôi biết chính xác chỗ Ngọc đang ở đâu nên bà không cần phải nói . Thứ hai : BÀ KHÔNG PHẢI MẸ TÔI – điều thứ hắn thì hắn gằn giọng lên như muốn nghiền nát một thứ gì đó
- Thôi được rồi , ta sẽ không gọi vậy nữa . Vào vấn đề chính luôn , ngày mai con sẽ phải đưa cho ta giấy tờ san lại vị trí của con bây giờ cho người yêu của ta bằng không thì….còn biết rồi đấy ….Hahahaha……- người phụ nữ vội đổi kiểu xưng hô , cách nói đủ cho biết bà ta rất thâm hiểm đã thế trước khi cúp máy bà ta lại kèm theo một nụ cười hả hê để chọc tức hắn
Tắt máy , hắn chợt nhận ra những ánh mắt khó hiểu giành cho hắn , từ từ ngồi xuống , lấy lại bình tĩnh hắn bắt đầu giải thích cho mọi người hiểu . Mẹ hắn có 1 người em gái song sinh , mẹ hắn hiền từ bao nhiêu thì em trái ngược hoàn toàn , khi cưới ba hắn thì mẹ hắn mới phát hiện mình không thể mang thai . Ba mẹ hắn đành tìm đến cô em đó , bà ta sẽ mang thai hộ mẹ hắn với điều kiện trong vòng 9 năm kể từ khi hắn lên 10 thì phải chu cấp cho bà ta 100 triệu mỗi tháng , vì mong muốn có con nên ba mẹ hắn nhận lời . Cùng vì đã mang thai hắn nên lúc nào bà ta đến thăm cũng chọc vào tâm trí hắn rằng bà ta là mẹ ruột bằng những câu nói đùa suồng sã đến kinh tởm , điều này làm mẹ hắn rất buồn ….
- Tình nhân….??Lão hói dại gái !! – Tuyết phán câu xanh rờn khi nghe hết chuyện của hắn
Về phía nó thì đang bị trói chặt tay vào thành giường , hai chân bị xích phía cuối giường và nó đang nằm trên giường đánh một giấc no nê mà chẳng cần biết hai thằng côn đồ nhìn nó với ánh mắt kì dị . Đời nào khi nghi tin bị bắt làm con tin mà nó còn đòi ăn cơm rồi bây giờ lăn ra ngủ say sưa
- Con bé sao rồi ?? – người phụ nữ ấy buóc vào phòng kiểm tra
- Như chị thấy , nó ăn xong ngủ luôn , thật là chằng biết sợ là gì – 1 tên cúi đầu lễ phép nói
- Không sao , ngày mai ta sẽ cho nó biết thế nào là hành hạ - bà ta cười mà sát khí bao quanh căn phòng đến nỗi hai tên kia không dám hó hé câu nào cho đến khi bà ta rời phòng
Sáng hôm sau , cả đám chuẩn bị tiến bước tới chỗ của lão hói , ờ thì lão ta là một con người khá xảo quyệt nhưng chắc tại bản tính đó nên đầu hắn trọc lóc , được vài sợi lưa thưa , lão chỉ được cái dáng ra vẻ làm quan to chứ trong mắt bọn nó lão như cái giẻ lau nhà lâu ngày không giặt
Trên đường đi , Trang có gọi điện cho ai đó trông có vẻ rất bí mật , đã thế còn cười một cách nham hiểm , Kiệt thấy thế liền phóng xe lên trước bấm còi gây sự chú ý của cô
- Gọi điện cho người yêu sao mà cười một mình thế bà chị
- Cậu ghen à ?? – Trang lườm xéo Kiệt móc một câu làm anh rú ga vọt lên trước . Ừ thì công nhận bà chị đúng kiểu Kiệt tìm nhưng bà chị này có vẻ rất vô cảm với con trai …Cưa bà chị này thì cần rất nhiều thời gian .
Nghĩ đến đó Kiệt bỗng nhoẻn miệng cười , thế mới là tình yêu chứ !!! Nhật vọt qua anh không quên quẳng lại một câu : “ Thằng điên”
Quay ại chỗ nó , hiện giờ nó đang ăn sáng cùng với lão hói và mẹ hờ của hắn . Mới sáng sớm ngủ dậy thì thấy hai thằng canh chừng ngủ gục nên nó đi xuống dưới nhà làm lão hói với mẹ hờ cảu hắn ngạc nhiên , nó còn tỉnh hơn cả những đứa tỉnh nữa . Xuống dưới nhà còn hỏi có cây đánh răng hay không , còn sai ngay bà hầu kế bên làm bữa sáng 3 người
- Cháu biết ta là ai không ?? – lão hói bắt đầu lên tiếng
- Biết . Ông là bang chủ của bang Dreath , tên bang là tên ông , sở hữu trí óc không đến nỗi nào và thủ đoạn không thiếu , ngoài ra ông còn có một người vợ luôn đứng sau giúp đỡ ông bằng những chiêu trò rất thâm hiểm và người đó không ai khác chính là người kế bên tôi đây.. Cháu nói vậy đúng chưa ??- nó cười hì hì nhìn 2 người đang trố mặt nhìn nó . Nó là ai , sao lại biết rõ lai lịch của ông đến thế chứ ?? Nhưng không quan tâm , lão chỉ quan tâm tới xấp giấy tờ sang nhương lại chỗ đứng trong cái thế giới đêm này
- Hết giờ !! Tên kia , trói bạn gái con trai ta lại đi – mẹ hờ của hắn ra lệnh cho tên vệ sĩ đang cầm sẵn dây thừng ở ngoài
Nó vẫn cười , nụ cười rất khác , cái nụ cười của nó đủ làm cho căn bếp nồng nặc mùi ám khí
- Sao cháu lại cười như thế , cháu không sợ sao ?? – lão hói nhướn mày nhìn nó
- Không lẽ bây giờ phải khóc lóc , van xin hay nguyền rủa ông hay sao , dù gì ông cũng đang mong bạn trai tôi đến mà …..Mong ông sẽ sống sót – nó bị trói tay dắt đi chầm chậm vẫn đủ để làm 2 người kia lạnh gáy
- Để xem cháu sống được đến lúc đó hay không thôi – người phụ nữ nhẹ nhếch môi đi theo sau lưng nó
Trong lúc đó , cả bọn đang tập trung tại bar của hắn , cả bọn chưa bao giờ thấy hắn nóng ruột và sặc mùi thuốc súng như bây giờ , ngồi trong phòng mà có cảm tưởng như sắp ra trận
- Tập trung đủ chưa – hắn đột nhiên cất giọng dù không ai nói gì
- Dạ rồi – bên ngoài một giọng nói cất lên , khi hắn cảm thấy lo lắng về một điều gì đó quan trọng thì tất cả các giác quan của hắn rất nhạy , giống như vừa rồi khi không ai biết gì thì hắn lại nghe thấy tiếng bước chân từ xa đi tới
Nghe xong câu đó , cả bọn đứng lên chuẩn bị cho hánh trình cứu con bé khó ưa của hắn . Ngoài cái đám mặc đồ đen đang hoành hành trên đường thì có hai chiếc xe ô tô đang theo sát tuyến bên kia , hạ nhẹ cửa kính xe nhìn qua bên đám bọn nó , Trang nhìn qua khẽ gật đầu và bên ô tô nhận được ám hiệu thì liền rú ga đi trước
Grand Hotel – bọn nó đã đến nơi , hắn vội vàng rút điện thoại gọi cho người phụ nữ ấy
- Con yêu đến rồi phải không , cứ vào hết đi , ta sẽ tiếp đón thật nồng hậu
Hắn ngắt máy , tay siết chặt vào cái điện thoại , Nhật đến kiềm chế cơn bão sắp đến :
- Nó sống dai lắm , yên tâm đi
- Anh Nhật nói đúng đấy , Ngọc sẽ ổn mà – Tuyết cũng đến bên trấn an hắn
- Đi thôi – hắn nghe thế cũng lấy lại được bình tĩnh, nếu nó mà xây xước chỗ nào thì h8an1 cũng không để yên cho bà ta
Bước vào cánh cổng , ngay lập tức có người xông ra , đàn em của hắn xông vào chặn đường , tạo cơ hội cho cả đám chạy nhanh vào trong cũng với số đàn em còn lại . Khởi đầu mà quân số mất quá nửa , bước đến cánh cửa tiếp theo thì gặp 1 nhóm người phi dao lia lịa về phía cả đám , nhanh chóng di chuyển , nhường số người đó cho mấy tụi đàn em rồi đi tiếp
- Còn nhiều người không ?? – Kiệt quay lại nói với một người con trai , chắc là người chỉ huy đám em
- Chưa đến 100 – trả lời rất nhanh sau khi luót về phía đằng sau
Qua từng cánh cửa , đàn em cứ thế thưa dần , cả đám nguyền rủa cái nơi này sao lại có nhiều cửa đến thế . Đến cánh cửa cuối cùng , khi mở ra thì một con dao phi ngay mặt hắn nhưng hắn nhanh chóng bắt được con dao ấy phi về phía xuất phát của con dao
- Khá lắm – giọng nói người đàn bà ấy cất lên
Chương 35
- Cô ấy đâu – hắn quét 1 vòng quanh căn phòng mập mờ sáng
- Ở đây – bà ta vổ tay , lập tức căn phòng sáng hẳn lên , bức màn đen hiện rõ trong căn phòng
Sau tấm màn đó chính là nó , nó đang bị trói cả chân lẫn tay vào một cây cột thẳng , nhìn khuôn mặt gục xuống hắn cũng đoán được rằng bà ta đã hành hạ nó như thế nào . Hắn tính chạy đến bên nó nhưng có đám đồ đen chĩa súng vào cả đám làm hắn sững người , nghiến răng nhìn nó đang gục đầu rũ rượi bên kia
- Giấy tờ trước – bà ta cười đầy hàm ý
Ngay lúc hắn tính đưa hết giấy tờ cho bà ta tì giọng nó khàn khàn cất lên :
- Đưa cho mụ này thì chúng ta kết thúc
- Con điên này , mày nói gì vậy ?? – khi hắn rụt giấy tờ lại thì bà ta lại đến bên nó , tát liên tiếp vào mặt nó đến tứa máu , giờ thì bà ta đã hiện bộ mặt tàn ác và nham hiểm ra – Đưa cho ta , không thì nó chết
Nói thật thì giữa lời đe doạ của nó với lời của bà ta thì có lẽ nó áp đảo hơn , từ khi nào mà hắn biết sợ nó vậy ?? Đang suy nghĩ vẩn vơ thì hắn mới chợt nhận ra bây giờ không phải lúc để hắn có những suy nghĩ vớ vẩn . Không đưa thì bà ta sẽ giết nó , đưa thì nó sẽ bỏ hắn , nó mà bỏ hắn thì có khác gì nó đã chết !!!
- Nếu có một điều ước ngay bây giờ thì anh sẽ ước gì ?? –nó bỗng dưng lên tiếng , cố gắng gượng cười với hắn
- Anh sẽ ước rằng , mẹ anh sẽ không có một người em như thế này – hắn bỗng nghĩ ra ý đó liền vô tư trả lời
- Vậy sao ?? , em sẽ giúp anh cải tạo lại bà già này – nó tháo từng sợi dây thừng ở trên tay nó và nhanh chóng tháo luôn cái dưới chân , nó là ai chứ , đường đường là thủ lĩnh Top.2 mà không tháo được mấy sợi dây tầm thường này thì quả là nhục mặt
Trang bỗng bật tay tao tiếng “tách” thì một đám người mặc áo đen xông vào không chế đám cầm súng , còn dẫn theo cả lão hói , làm cả đám ngạc nhiên nhìn Trang , cô không nói gì chỉ cười một cách đầy nham hiểm
- Sao bọn chúng lại bắt được ông – bà ta lên tiếng một cách mất bình tĩnh
- Sao tôi biết – lão hói nhăn nhó trả lời
Nó ngỡ ngàng nhìn đám đồ đen đang khống chế lão hói và bà ta , khẽ liếc qua Nam , anh hiểu ý nó đang thắc mặc đám người đó có phải người của mình không thì anh liền lắc đầu . Trang thấy thế liền lên tiếng :
- Người của chị , họ ở bên Nhật qua đây với chị , mấy em yên tâm
- À…Làm em tưởng……..Chúng ta quay trở về với công việc nào….- nó gật đầu tỏ vẻ hiều rồi lại quay sang bà già bên cạnh
Bà ta nhìn nó khá sốc , một đứa con gái nhìn mỏng manh , yếu đuối bị bà ta dần cho một trận bán sống bán chết mà vẫn nói chuyện tươi tỉnh còn quay sang hăm doạ bà ấy . Nghĩ đến đây bà ta liền lấy lại khuôn mặt nham hiểm khẽ nhếch môi nhìn nó :
- Cháu tính làm g…
Chưa nói hết câu thì nó lao vào cho bà ta một cái tát làm bật cả máu miệng , vừa mới ngước lên thì nó lại nắm cổ áo cho mấy phát tát liên hoàn , nhìn ánh mắt nó bây giờ toé lửa . Hắn nhìn mà sững người , chưa bao giờ hắn thấy nó như thế này , đây chính là cơn giận đỉnh điểm của nó sao ??? Thật là rùng rợn , hắn đang suy nghĩ về cái lúc hắn lỡ đưa xấp giấy tờ cho bà ta thì liệu hắn có bị như bà ta không ?? Đang suy nghĩ mông lung tùm lum tè le thì hắn bị tiếng nói của Nhật kéo lại :
- Thằng kia , cậu đang ngắm bọn tôi đnah nhau sao ?? – từ khi nào cà đám đã phải đụng tay đụng chân với cái đám áo đen mà lão hói triệu tới , ông già này đúng là cái gì cũng lường trước được
- Khỏi !! Bọn này lo được , cậu lo kiểm soát Ngọc đi , cậu mà không được thì tí nữa Ngọc quay qua đánh cả đám giờ - Tuyết đập đầu hai tên áo đen lại với nhau , vừa nói vừa nhảy vào đạp tên áo đen đằng sau lưng Widel mà ánh mắt toé lên một tia điện nhìn hắn
Tính chạy qua chỗ nó thì lão hói đã chặn ngang :
- Tính cứu bạn gái sao ?? Đâu có dễ
- Im đi !! Cái lão vừa hói , vừa mập , y như cái giẻ rách lau xe rác – hắm lườm qua lão rồi lại nhìn nó đang không quan tâm đến bấtcứ thứ gì xung quanh mà cứ liên tục đánh bà ta
- Nói hay lắm – Kiệt ở bên kia đang đạp liên hoàn vào một thằng nào đó nhưng miệng vẫn cứ chũi sang bên hắn
Xong câu nói của Kiệt thì lão hói liền lao vào liên tục ra đòn , dù gì thì ông ta cũng từng học qua mấy lò luyện võ ở thời trẻ trâu nên đánh đấm là chuyện thường . Hắn khi đỡ đòn do tuổi trẻ có sức trâu hơn cái lão già và mập nên ra đòn với lực mạnh , lão trúng đòn hiểm liên tục . Đang hăng thì lão bỗng rút con dao và một khẩu súng ra làm hắn đứng yên , chỉ cần hắn loại bỏ được khẩu súng thì con dao không có gì phải lo
- Ê !! Ai qua cứu tôi đi – tự nhiên hắn gào lên làm cả đám vừa đánh vừa cười nhìn qua chỗ hắn
- Nhờ đến sự giúp đỡ r….AAAA – lão chưa kịp nói hết câu thì hắn lợi dụng lúc đó đá một cước làm súng của lão văng đi , ngay sau đó hắn bẻ ngược con dao đâm thẳng vào bả vai của lão làm hắn la lên rồi gục xuống , hắn hạ chân xuống thằng đầu lão làm hắn bất tỉnh , có lẽ sẽ rất lâu để tỉnh lại
- Woa!!! Coi phim miễn phí – Widle quay qua nhìn hắn kết thúc màn đấu võ thì liền thích thú vỗ tay
- Lo mà đánh chứ ở đó mà vỗ tay – Hùng ghé sát tai Widel gằm gé làm nhóc gượng mặt vì hơi thở nóng phả vào tai , hai người này cứ thể hiện tình cảm chẳng cần biết mình đang ở đâu
- Ố …Tuyết ơi ,tên cuối – Nhật reo lên thích thú quay qua cầm đầu tên áo đen phi đến chỗ Tuyết , lập tức cô nàng quay lại cho một cước làm tên đó bay qua chỗ khác nằm với mấy tên còn lại
Về phía hắn , sau khi xử lí lão kia xong thì hắn liền lao đến chỗ nó , luồn tay ôm eo nó , tay kia nắm lại cái bàn tay nhỏ của nó đang giơ cao , nó chợt bất ngờ tỉnh ra , buông tay thả bà già kia ra . Hắn khẽ thì thầm bên tai nó :
- Đủ rồi , mình về
- Đủ rồi sao ?? Vậy tốt rồi – nó nói xong liền ngất trong vòng tay của hắn
- Tại….s..sao ?? Ta ….c..chỉ muốn…con gọi ta …m..một tiếng …..mẹ thôi sao khó thế ?? – bà ta gượng dậy sau khi cả đám dần rút ra khỏi căn phòng , ánh mắt hiện rõ vẻ buồn
Hắn bế nó , đứng lại một lúc lâu thì quay lại , ánh mắt cũng chẳng khác gì bà ta là bao :
- Nhiều lúc tôi cũng muốn thế nhưng đó là sẽ là lúc bà thay tâm đổi tính , bà xem lại bà đã làm gì đi . Bà làm mẹ tôi phải mất cả 2 năm trời mới thoát ra khỏi căn bệnh trầm cảm , bà hại ba tôi suýt tí nữa thì phải sống đời sống thực vật cả đời và đến bây giờ bà lại còn làm hại bạn gái tôi là sao ?? Thức tỉnh đi !!!
Hắn ngoảnh mặt bỏ đi , để lại bà ta ôm mặt khóc , lúc đầu bà ta chỉ muốn chọc mẹ hắn vài vài lời ai dè lại ra cớ sự như thế , bà ta chỉ vì lúc đó hờn ghen tai sao mẹ hắn lại có một gia đình hoàn hảo còn mình thì không nên khi ba hắn tai nạn giao thông thì bà ta tháo mặt nạ oxi của ba hắn , may có bác sĩ tới kịp không thì mất mạng . Bây giờ khi ham muốn được hắn gọi là mẹ thì bà ta lại rẻ theo hướng có quyền lực thì có tất cả , bà ta đã sai sao ?? Vẩn khóc , bà khóc cho cuộc đời sao bà không sống tử tế hơn thì bây giờ đâu the thảm đến mức này , bước dần ra ngoài căn phòng thây chất đống , bà ta nhẹ mỉm cười : “ Không có gì là muộn”
~ 2 tuần sau ~
- Chị gọi bọn em ra làm gì vậy – hắn gãi đầu nhìn Trang , mới sáng sớm cô đã kêu cả đám tập trung xuống phòng khách
- Đi chơi..Đi chơi phải không chị - nó chạy xồng xộc xuống nhà lắc tay Trang làm cô có cảm tưởng ra khỏi bả vai mình
- Ngồi yên đi thủ lĩnh – hắn xách cổ nó về ghế ngồi ngay ngắn
Khi tập trung đủ cả đám thì Trang chuyển sắc mặt thư thái sang bộ mặt nghiêm túc lm2 không khí trở nên hơi ngột ngạt
- Chị biết mấy đứa lập bang đều có chủ ý riêng của mình , nửa phần là về kinh donah , nửa phần là vì trật tự …Sao cả hai cái này không kết hợp lại với nhau ??
- Ý chị là các bang của bọn em hợp lại thành một bang có thế lực trong thế giới đêm sao ?? – hắn đanh mặt nhìn Trang , hắn cũng đang suy nghĩ nhiều về vấn đề này
- Các em đánh bang quá lẻ , sao không hợp lại rồi cùng nhau quản lí – Trang cố gắng thuyết phục cài người đang ngồi bên cạnh nó , Trang thấy hắn có vẻ hiểu vấn đề
- Nhưng bọn em không thể tự ra quyết định của mình , phải có sự chấp thuận của đàn em nếu không xảy ra mâu thuẫn nội bộ trong quá trình hợp lại- hắn tiếp tục đề ra các vấn đề khá nan giải
Căn phòng đột nhiên trở nên im ắng lạ thường chỉ nghe tiếng xoẹt xoẹt của đồ dũa móng tay ở tên tay nó . Bỗng , nó nghe tiếng môto ngoài cổng liền bay ra ngoài để lại nhiều dấu chấm hỏi , khi nó chạy vào thì có đi kèm theo một người – đó là Nam , anh cầm theo một xấp giấy gì đó đưa cho nó , nó lai để xuống bàn cho cả đám xem
Xấp giấy đó là sự ưng thuận của đàn em các bang khi nghe tin hợp lại thành một , trong phi vụ cứu nó các bang hỗ trợ nhau rất nhiều nên phần nào cũng hiểu nhau hơn . Cả đám nhìn nhau rồi lại nhìn nó đang ngồi gác chân lên đùi hắn dũa móng tay 1 cách thư thái , xem ra nó đã đi trước hắn 1 bước rồi , hắn thầm cười rồi lại ghì đầu nó :
- Nói ra ngay từ đầu có phải dễ thở không hả , đồ khó ưa???
- Đừng ghì đầu em nữa , mai mốt em sẽ khai sạch sẽ cho anh nghe luôn – nó ôm đầu bám lấy tay hắn rồi gào lên
Widel sực nhớ đến cái gì đó vội chạy lên phòng lại cầm theo xấp giấy :
- Cô đưa cái này cho em kêu anh chị ghi nguyện vọng đại học để các thầy cô hướng dẫn từ bây giờ luôn
- Cái này á ?? – Tuyết cầm lên rồi lại để xuống – Bọn chị có bằng hết rồi , chỉ đi học hết nam nay thì mỗi đứa một ngả
- Why?? – cô nhóc nhìn Tuyết rồi lại nhìn cả đám , ai cũng nhún vai rồi gật đầu làm nhóc mếu máo sà vào chỗ Hùng – Sao không ai nói với em ?? Quê chết đi được
- Thôi , lên phòng anh hướng nghiệp cho – Hùng vỗ lưng nhóc Widel rồi nhẹ nhàng đưa nhóc lên lầu
Hắn cũng tính lên phòng thì bị nó tóm cổ đưa đi siêu thị mua đồ cho cả đám , nước mắt hắn chảy ngược vào trong , nói đi mua đồ ăn thực chất giống đi mua đồ cho nó hơn ,nhìn hắn bị nó lôi xềnh xệch mà cả đám chỉ biết thương hại thầm chứ cứ thử nhảy vào coi , nó cho bầm xác
Rồi mọi người cũng trở về phòng , Trang ngồi ngoài phòng kháchxoa vầng thái dương , nói chuyện với mấy đứa này tiêu tốn chất xám quá !! Bỗng từ đâu có 1 chai nước cam và 1 ly nước chanh chìa trước mặt cô , vội ngước lên thì ra là Kiệt và…Nam?? Cô tường Anm cũng phải về rồi chứ
- Mệt rồi , em uống đi !! Giải khát tí mà – Nam đặt ly nước xuống rồi lại cười nhìn Kiệt – Trang thích uống nước cam lúc mệt nên em có thể uống hết ly nước chanh đó
Nụ cười của Nam như thể hiện ý : “Cô ấy sẽ lại là của tôi , trẻ con thì biến” . Kiệt cũng chẳng thua gì liền nắm lấy bàn tay Trang dúi ly nước vào tay cô , miệng cười rất tươi :
- Bà chị uống đi cho đỡ già
Nói rồi kiệt bỏ lên phòng kèm theo cái liếc mắt : “Ai nói , bà chị sẽ là của tôi”
Trang ngớ người vài giây lại thầm cười nhìn ly nước chanh trên tay , xem ra cậu ta cũng không đến nỗi tệ nhưng cậu ta vừa nói mình già , thật không thể chấp nhận được . Nghĩ đến đó cô liền uống hết ly nước chanh rồi cầm chai nước cam của Nam định đi lên lầu rồi lại quay người về phía Nam :
- Em sẽ là em gái của anh , anh tìm cô gái nào tốt hơn em đi …Với lại , có vẻ em thích người khác rồi
Nam đứng một hồi nhìn Trang đi lên lầu rồi tự cười với mình : “ Em nghĩ tìm người tốt hơn em dễ lắm sao??” và nói to để Trang có thể nghe thấy ở trên cầu thang :
- Cho cậu ta một cơ hội , mất cơ hội đó thì anh sẽ mang em về
Trang đứng trên cầu thang nghe những lời đó liền mỉm cười nhẹ chậm rãi bước lên lầu , Nam cũng ra về , Trang thầm nghĩ : “Em sẽ là của cậu ta và câu ta sẽ là của em”
Nghĩ đến thế thôi rồi lại quay trở về với thực tại , Trang bẻ tay rôm rốp , xông vào phòng Kiệt dần anh đến nhừ xương :
- Lúc nãy cậu nói ai già !!!!!!????
- Tôi nói thôi mà , chị tự nhận à , bà chị già
“Rầm” , “bốp bốp” , “bụp bụp” – Tiếng động ấy cũng đủ kết thúc một ngày