Đọc truyện
Truyện Teen | Ngôn Tình | Xuyên Không | Tiểu Thuyết
Truyện teen - Đại boss trẻ con cực kỳ yêu vợ trang 2
Chương 6: Mang thai

Mấy tuần sau, Nhã Ái bắt đầu thấy buồn nôn, cảm giác biết mình lần đầu làm đã có con, cô định gọi điện thoại báo cho Đại Kỷ 1 tiếng, nhưng gọi rồi mà anh không nghe máy, chợt nhớ hôm nay anh có 1 cuộc họp quan trọng, tốt nhất cô không nên làm phiền.

Cô gọi cho bạn thân là Tống Hoa đi cùng vào bệnh viện phụ sản khám xem sao.

"Tiểu Ái, cậu thấy sao? Có ổn không?" Tống Hoa là 1 trong những người bạn thân của Nhã Ái, rất thân với nhau nên khi gặp vui cũng chia sẻ, gặp buồn cũng sẻ chia, nói chung là thân trên cả mức bè bạn, nói đúng hơn họ xem nhau như chị em luôn rồi.

"Tớ cảm thấy hơi buồn nôn thôi." Nhã Ái cười, bất giác đưa tay xoa lên bụng. Tống Hoa nhìn hành động của bạn, khóe môi giật giật, tự dưng muốn có chồng dễ sợ.

"Đại Boss nhà cậu đâu? Sao không đi cùng?" Tống Hoa nhìn cô bạn của mình, trông có vẻ rất hạnh phúc làm khao khát có chồng của Tống Hoa dâng lên đầu sóng ngọn gió, muốn tàn phá hết cái Trung Quốc này tìm chồng.

"Hôm nay anh ấy bận họp, nên tớ không muốn làm phiền." Nhã Ái cười trừ. Không có chồng đi theo nên cũng thấy buồn buồn, nhưng khám cho chắc rồi tính gì thì tính. Nghĩ tới lúc anh nghe được tin cô có thai, nhẩm chắc anh sẽ rất vui.

Kết quả giấy xét nghiệm đúng như mong đợi, sinh linh hạt đậu tám tuần đang cư trú trong bụng Nhã Ái, phát triển khá tốt.

Tống Hoa vui mừng ôm chầm lấy bạn, chúc mừng cho Nhã Ái. Riêng phần Nhã Ái, nghe được điều này, cảm giác ngập tràn lại càng sâu, khóe môi bất giác nở nụ cười thật tươi. Tay xoa đều bụng.

"Hừ, có thai mà anh không phải người biết đầu tiên." giọng ai đó không cao không thấp giận lẫy nhìn Nhã Ái, vô cùng bất mãn nhìn Tống Hoa đang ôm vợ mình. Tên trẻ con Đại Kỷ thấy số điện thoại cô gọi tới máy, nhìn vào định vị thì thấy cô đang ở bệnh viện phụ sản.

Anh vừa mừng vừa lo tức tốc bỏ họp chạy tới ngay.

"Đại Kỷ!" Nhã Ái giật mình nhìn bóng dáng anh, quả thật cô không ngờ anh sẽ tới.

"Nè, cái cô Tống Hoa kia, bỏ vợ tôi ra, ai cho phép cô đụng vào?" Đại Kỷ chạy lại ôm chầm lấy vợ, tuyệt đối ghen tuông, giữ vợ chằm chằm nhìn xung quanh. Tống Hoa biết cãi không lại cái tính trẻ con của Đại Kỷ, nên đầu hàng chịu thua. Đại Kỷ cũng không quan tâm, cư nhiên bế vợ trước bao nhiêu người.

Nhã Ái hoảng sợ, đập vào cánh tay anh: "Đại Kỷ, thả em xuống!"

"Cho đến khi mẹ tròn con vuông xong đi" Đại Kỷ tỉnh bơ nói tiếp tục đi mặc kệ ánh mắt người nhìn.

"Giám đốc, còn cuộc họp...?" trợ lý Hoàng chạy theo sau nãy giờ, cuối cùng phải đứng ngoài cổng chờ. Thấy Đại Kỷ bế Nhã Ái ra ngoài, anh mới kịp hỏi.

Đại Kỷ liếc nhìn trợ lý Hoàng với ánh mắt "Cậu tự lo" rồi vào xe cùng vợ, đóng sầm cửa lại, lái đi...

....

Tại sao lại là tôi....tại sao luôn là tôi...??

Trợ lý Hoàng gào khóc không ra nước mắt.
Chương 7: Đại Kỷ chăm vợ

"Bảo bối, em thèm kem không? Thèm bánh không? Thèm đào không? Anh mua cho em nè! Bảo bối, bảo bối, ngồi im đó. Muốn uống nước đấy phỏng?" Đại Kỷ bắt vợ ngồi 1 chỗ, thân làm Giám đốc mà ở nhà chạy vặt cho vợ - mặc dù Nhã Ái không kêu anh làm gì hết, cô thương anh, bởi thế mới bảo anh: "Em không sao, anh trở lại công ty làm việc đi."

"Bảo bối đang đuổi anh hả?" Đại Kỷ nghe vậy, khóe mắt rưng rưng, ôm chầm lấy cô: "Có con rồi nên bảo bối không thích anh nữa phải không!? Bảo bối nói đi!! Oe oe oe!"

"Không có mà...Tại em tự lo được, nên anh không phải lo đâu." Nhã Ái xoa đầu anh, hôn lên trán anh, mỉm cười trấn an đứa trẻ to xác này (không cần phải bỏ ngoặc chữ đứa trẻ to xác, quá đúng rồi).

Nhưng kiểu gì anh cũng nhào vào, không chịu, nhất quyết phải ở chung với cô mới chịu. Đại Kỷ nói anh mà xa cô có thể cô không làm được việc nhà, không được ai chăm sóc, không được ai quan tâm...và anh quan trọng hóa vấn đề lên: "Bảo bối sẽ cô đơn, bảo bối sẽ tìm đến rượu, bảo bối sẽ dạy hư cho con!" hay "Bảo bối mà làm việc con sau này sẽ gầy, vì vậy để con sinh ra mập ú anh mới chịu. Ngồi yên đó đi!" Xem xem, Đại Kỷ có phải đứa trẻ lo xa mà còn ra vẻ người lớn không?

Quả thật, anh rất thích trẻ con.

Biết chồng mà còn ở nhà, chắc chắn công ty sẽ loạn lên hết. Dù sao anh cũng là cây cột vững chắc nhất ở công ty, nên Nhã Ái phát ra 1 sáng kiến: "Hay là anh đưa em tới công ty của anh, lúc đó anh vừa làm việc vừa lo cho em được, nhé Đại Kỷ?"

Anh nghe xong, liền ngẫm 1 chút, rồi gật đầu!

Nhã Ái cứ tưởng thoát rồi, ai ngờ, anh đưa cô tới không ty, không cho phép cô ở ngoài phòng làm việc, thậm chí còn bắt cô ngồi trên ghế Giám đốc của anh, Đại Kỷ chấp nhận ngồi trên sofa làm việc, dặn cô đói hay thèm gì thì gọi anh, anh bắt trợ lý Hoàng đi mua. (Trợ lý Hoàng: Tui muốn xin nghỉ việc!!!!)

"Ý của em đâu phải thế này..." Nhã Ái nghĩ thầm. Dù cho có đổi thời gian hay địa điểm đi nữa, Đại Kỷ vẫn quan tâm Nhã Ái bất chấp tất cả...
Chương 8: Tôi không kiêm vú em!

"Đó là Phu nhân Giám đốc sao? Woa, trông cũng thật xinh a~" 1 vài nam nhân nào đó thấy Đại Boss đưa vào phòng làm việc 1 cô gái xinh đẹp, liền trố mắt ra mà xem.

Nhã Ái vốn không xinh đẹp, nhưng qua con mắt nam nhân, cô phúc hậu, hành xử lại dịu dàng (?) nên được điểm trong lòng mọi người. Trợ lý Hoàng giờ mới thấy cô so với Đại học thay đổi không ít, quá khứ của anh chàng cô mặc quần jean áo thun năng động, trẻ trung. Bây giờ đã là vợ Giám đốc, đương nhiên cách ăn mặc kín đáo, thanh nhã hơn.

Không phải Đại Kỷ không thấy, mà là anh để yên cho các nam nhân ngoài kia nhìn ngắm vẻ đẹp của vợ anh, trong lòng dương dương tự đắc: "Đó là vợ tôi a~ Bảo bối tôi nuông chiều biết bao nhiêu! Các hạ nhân như ngươi nên đứng ngoài song sắt (?) mà nhìn ngắm vẻ đẹp ngàn năm có 1 của bảo bối đi a~" Như thể anh đang khoe mẽ, rằng mình đi trước tụi nam nhân ngoài đây 1 bậc: Nuông chiều vợ!

Chuyện đó ai cũng làm được a~

Trợ lý Hoàng tay đuổi đám nam nhân không biết trời cao đất dày ngoài kia về chỗ làm, ôm tài liệu tiến vào phòng Giám đốc, nhìn thấy Giám đốc ngồi sofa, còn Nhã Ái ngồi ghế trang trọng của Giám đốc, mồ hôi không khỏi tuôn rơi.

Phu nhân Giám đốc à...nếu trước đây tôi có lỡ lầm gì với cô, phiền cô vứt xó xỉnh nào đi! Làm ơn! Tôi không nhớ tôi có lỗi gì hết! Nếu cô nhớ có chuyện gì tôi làm không phải làm ơn rộng lòng tha thứ a~

Nhưng khi thấy trợ lý Hoàng tiến vào, sắc mặt Nhã Ái thay đổi. Cô vội đứng dậy, cúi người 90 độ, bảo: "Chào tiền bối! Lúc nãy thật sơ suất không chào tiền bối!"

...Teo...Trợ lý Hoàng nước mắt chảy ngược vào tim...

"Tiền bối?" Đại Kỷ đang xem sổ sách cũng phải dừng lại, nhướn mắt lạnh nhạt nhìn trợ lý Hoàng, có vẻ không vui vẻ gì mấy. Trợ lý Hoàng cảm giác như có hàng ngàn con kền kền ngồi uống nước xem phim đợi xác anh ở châu lục nào đó a~

"Anh ấy là Hoàng Tố, là đàn anh của em hồi Đại học. Lúc nãy không nhìn rõ nên không nhớ! Lâu quá mới gặp tiền bối!" Hoàng Tố - tức trợ lý Hoàng - chưa kịp nói gì, Nhã Ái đã mỉm cười vui vẻ bảo với chồng mà không biết "tiền bối" kia đang khóc ròng.

"Sao trước đây anh chưa từng nghe?" Đôi mắt muốn xé xác trợ lý Hoàng đăm chiêu nhìn anh...khiến mọi lỗ chân lông như nghẹt lại...Nếu bây giờ mà không cản Nhã Ái lại, dám chắc xác cũng không còn, huống chi là chức trợ lý?

"Dạ thưa Giám đốc, tôi và Phu nhân quả thực có quen biết nhau qua forum trường Đại học! Chỉ có 3 tháng hè thôi, lúc đó tôi nhờ Phu nhân kiếm cho tôi 1 mối tình vắt vai nên mới biết nhau ạ! Hoàn toàn không có gì hết ạ! À, Giám đốc, đây là tài liệu..." Trợ lý Hoàng vui vẻ chuyển đề tài, thấy sắc mặt Đại Kỷ dịu lại, anh vui mừng muốn nhảy cẫng lên.

Thoát rồi! Hạnh phúc quá!!!

"Bảo bối, em lại đây." Đại Kỷ giang 2 tay đợi Nhã Ái, ánh mắt nhìn cô, như thể đang ghen tuông bất hợp pháp.

Nhã Ái biết không nghe anh, kiểu gì tối nay cũng bị anh ăn vạ, đòi công bằng cho bằng được.

Trợ lý Hoàng cố tình cúi mặt xuống đất thật sâu, như thể muốn kết hôn với mặt đất luôn. Anh biết ngẩng mặt lên sẽ là 1 sự kiện tàn khốc hủy diệt con mắt người nhìn.

Giám đốc cưng chiều Phu nhân!!!

Cơ hội ngàn năm có 1 mà không dám nhìn, trợ lý Hoàng thật sự rất tiếc a~

"Bảo bối nghĩ xem, sau này sinh con ra rồi, có nên kiếm 1 người giữ trẻ không?" Đại Kỷ thấy vợ òa vào lòng mình rồi, sung sướng cất giọng sủng nịch, dụi mặt vào mái tóc Nhã Ái. Cô thấy anh đặt ra câu hỏi khá kỳ lạ nhưng nghĩ 1 hồi lâu, mới nói: "Ừm..."

Chưa kịp nói hết câu thì trợ lý Hoàng gào lên phản bác: "Không! Tôi không kiêm vú em!!"

Nhã Ái bị cắt ngang ánh mắt nhìn trợ lý Hoàng, trong khi Đại Kỷ vui mừng cười ha hả trong lòng, lão ta thấy trợ lý Hoàng tự chui đầu vào rọ, liền ôm Nhã Ái cười cười: "Tôi có nói cậu đâu? Hay là cậu nghi ngờ tôi vậy? À, nhẩm chắc cậu thích con nít nên muốn làm phải không, được, cậu đậu ứng cử. Dù sao người quen cũng đỡ hơn người lạ. Phải không tiền bối của bảo bối?"

Rõ ràng Đại Kỷ đang đe dọa ngầm Hoàng Tố này a~

Trợ lý Hoàng gào khóc đập đá trong tim! Sao mày ngu vậy!! Tại sao lại ăn sáng thiếu muối vậy!!?

Nhã Ái ơi, cứu tôi!!! Tôi không muốn chăm sóc con nít!!! Oa oa oa!!!

"Vâng..." Trợ lý Hoàng bất lực lên tiếng, chợt Nhã Ái cắt ngang:

"Không được! Đại Kỷ, anh bắt chẹt người khác vừa phải thôi! Anh ấy phải lo chuyện công ty phụ anh, bây giờ còn phải lo thêm con của chúng ta nữa! Anh ấy sẽ chết mất!"

Trợ lý Hoàng hạnh phúc gào thét trong lòng! Nhã Ái ơi, phải chăng kiếp trước anh đã phải lòng em mà không được đền đáp nên bây giờ em đền đáp cho anh! Ôi Nhã Ái ơi, nếu bây giờ bảo anh làm đầu sai cho em cũng được! Anh yêu em quá Nhã Ái ơi!! Quả là làm tiền bối của em là phúc 3 đời của anh!!!

Hoàng Tố không hay biết ánh mắt giết người không gớm tay của Đại Kỷ đã thấy được trong mắt anh chàng có gì.

"Bảo bối, em ngồi 1 chỗ chắc chán rồi đúng không? Hay là ra ngoài chơi 1 chút đi, cũng tốt cho con lắm đó!" Anh cười khì khì nhìn cô, ánh mắt ngay đó trở nên trẻ con. Nhã Ái thấy vậy tưởng anh đã đồng ý, mới gật đầu đi ra ngoài.

Sau khi thấy Nhã Ái khuất bóng, Đại Kỷ nhìn Hoàng Tố, nghiêm túc nói:

"Chiều hôm nay, anh chuyển công tác sang Thái Bình Dương làm việc cho tôi."

Trợ lý Hoàng chưa vui được bao lâu đã thống khổ khóc thân mình sao mà nhọ dữ dội! Có 1 ông sếp đã lạnh lùng độc tài thì thôi, còn yêu chiều vợ nữa! Trời ơi! Muốn anh sống sao đây!!! Vả lại công ty đâu có chi nhánh ở Thái Bình Dương đâu chứ!!!

Phải nói Đại Kỷ không ghen thì thôi, chứ ghen vào rồi thì thật là 3 chấm...
Chương 9: Đặt tên cho con (1)

"Bảo bối ơi, sau này sinh con ra rồi đặt tên con là gì nà?" Đại Kỷ khi về nhà, tắm rửa ăn uống no nê, liền ăn vạ trên giường, ôm chầm lấy Nhã Ái đang nằm cạnh, thì thầm cười cười, tham lam hôn lên má cô 1 cái.

"Ừ nhỉ, em cũng không biết nữa...Anh nghĩ sao?" Nhã Ái quay người nhìn Đại Kỷ, mỉm cười, đầu dụi vào lồng ngực anh. Đại Kỷ vuốt vuốt tóc cô, rồi bảo cô:

"Họ anh là họ Đại, anh ban đầu định đặt là Đại Bảo, nhưng nghĩ lại, hoàn toàn không hợp. Ưm...Đại Bối...cũng không được...Đại Thần? Đúng rồi! Đại Thần!!" anh như tìm ra được lục địa mới, không quan tâm nét mặt cô nhìn anh bây giờ quái dị đến mức nào...

Đại Boss, anh nghĩ sao đặt tên con là Đại Thần a~

"Em từ chối." cô tự dưng ôm bụng, động tác bảo vệ con, lắc đầu không chịu. Nhã Ái không chịu cái tên Đại Thần của Đại Kỷ, cô nghĩ tới 2 tên đầu mà anh nói, Đại Bảo nếu là con trai, Đại Bối nếu là con gái, cũng rất được nha! Nhưng mà ghép lại với nhau...Bảo Bối...

...Anh không còn điều gì để nghĩ nữa sao, Đại Kỷ? 99,999999...% là do vợ anh mà đặt ra cái tên này à?

Ai đó bằng hạt đậu trong bụng Nhã Ái khóc thương cho số phận: "Oa oa oa, tôi không muốn cái tên đó a!!!"

Nghĩ tới tương lai của con, thân là mẹ, Nhã Ái đứng dậy khỏi giường, lấy giấy lấy viết ra, ngồi viết 1 hơi tên có chữ Đại phía trước. Đại Kỷ ngồi xổm người nhìn vợ. Anh cũng tự hỏi sao cô lại phấn khích tới vậy cơ chứ? Phấn khích đến độ tung chăn rời khỏi anh luôn. Nhã Ái của anh chưa bao giờ như vậy!

Biết trước vậy không nhắc cho rồi...
Chương 10: Đặt tên cho con (2)

Trợ lý Hoàng đang mặc áo khoác dày chống lạnh đứng ở nơi nào đó của Thái Bình Dương...ngắm cảnh quan đêm đầy sao cực kỳ đẹp. Ở khu nhà trọ kề biển thế này, có mơ cũng không được. Cảm giác rất yên bình, cũng thật khoan khoái...cách biệt với thế giới ồn ào náo nhiệt.

Thật xui xẻo mà cũng thật hạnh phúc...

Chợt điện thoại Hoàng Tố reo lên, anh chàng mở xem thì giật mình, suýt chút ném nó xuống nước cho cá mập xơi tái.

Là của Đại Kỷ đại nhân a~

Anh mới vừa ấn nút "Trả lời" thì bên kia gần như hết hơi hết sức mà gào lên:

"Trợ lý Hoàng! Tên Đại Thần hay hơn đúng không!!?" ai đó đã gào thét inh ỏi, đến độ không cần bật loa vẫn nghe như thủng màng nhĩ. Trợ lý Hoàng vẫn không hay việc gì đã xảy ra với cái chỗ của Giám đốc, nghe có vẻ rất căng à nha! Hay là chiến tranh đổ máu sau khi anh đi rồi? Haiz...đúng là không ngày nào được yên...

"Giám đốc, xin hãy kể trình tự các sự việc." Anh cố gắng dùng cái mánh nghề nghiệp ra nói chuyện, chứ với người ngang như cua như Đại Kỷ thì có gào thét chung thì người bị thiệt cũng chẳng phải Đại Boss...

"Đại Kỷ! Anh đừng có quá đáng! Tên của con phải là Đại Toàn!" bên kia í é phản bác, nghe chất giọng là biết ngay Nhã Ái đang cãi cọ với Đại Kỷ. Dù cãi nhau nhưng cô vẫn dùng giọng có chút cứng rắn nói, chứ không trẻ con gào lên như Đại Kỷ.

Thì ra là cái vụ mang thai với đặt tên cho con...Về phương diện này thì Hoàng Tố có chút kinh nghiệm, anh thở hắt ra 1 hơi, trải qua nhiều chuyện bây giờ là lúc áp dụng vào thực tiễn.

"Anh quá đáng chỗ nào! Rõ ràng cái tên đó không đẹp chút nào!" Đại Kỷ tức giận đá văng câu nói của Nhã Ái, thân là 1 người cha, anh cũng rất thương cho tương lai của con, nên vắt óc suy nghĩ tên cho con. Ai ngờ đã không được còn bị chỉnh sửa.

May mà người nghe máy là Hoàng Tố, chứ là người khác chắc đã bị cười cho thúi mặt.

"Đại Kỷ, anh đang gọi cho tiền bối đấy à? Này, chuyện gia đình mình để riêng chúng ta giải quyết. Sao anh lại làm phiền đến Hoàng tiền bối vậy?"

Một câu của Nhã Ái đã nhanh chóng làm sắc mặt Đại Kỷ tệ hơn, vừa ghen vừa bực...còn đầu dây bên kia toát mồ hôi như tắm...

Phu nhân Giám đốc quả là rất can đảm...công nhận rất can đảm...

"Giám...Giám đốc..." Hoàng Tố chưa kịp nói gì thì điện thoại cắt cái cụp...

Rõ ràng là Đại Kỷ giận rồi.

Chỉ mong đây không phải là phát động chiến tranh toàn cục diện...

Hoàng Tố chắp 2 tay khấn vái trời đất.
» Next trang 3

Doc truyen online mien phi moi nhat hay nhat - KenhTruyen.Hexat.Com

Copyright © 2018 KenhTruyen.Hexat.Com - All rights reserved.
Wapsite Đọc Truyện online được tổng hợp từ nhiều nguồn trên internet.
Được phát triển bởi Trái Tim Băng™ và tất cả các thành viên.

XtGem Forum catalog