XtGem Forum catalog
Đọc truyện
Truyện Teen | Ngôn Tình | Xuyên Không | Tiểu Thuyết
Truyện teen - Cô gái ấy là vợ của tổng giám đốc tôi trang 9
Chương 41: Em Xin Lỗi Em Sẽ Không Như Vậy Nữa

Anh đã về , về vì biết cô đã trải qua 1 ngày đau khổ thế nào , về vì đã hối hận vì giận cô. Giờ đây người anh rung rẫy không phải vì thời tiếc mùa đông mà là vì đang đau lòng khi thấy người con gái anh yêu đang tự hành hạ mình , ngồi dưới trời tuyết lạnh , cố gắng nuốt lấy ly mì . Anh đau còn hơn cả cô .

_ Sao lại ngồi đây ? - dù rất đau nhưng anh vẫn cố gắng chỉnh đốn cô .

_ Anh ! - cô mắt khóc sưng to , đỏ , nhìn anh mấp mấy.

Anh không nói gì . bỏ cây dù xuống 2 tay cầm vai của cô nâng lên. Nhìn ngắm khuông mặt đang tự dằn dặt mình kia .

_ Anh ! Em biết lỗi rồi , anh đừng giận em. Đừng bỏ em mà , đừng không để ý em mà , em biết lỗi rồi huhuhu - lúc này cô đã dâng trào , khó la lên ôm chặc lấy anh .

Anh ôm chặc lấy cô , ôm siết cô theo từng cơn nhói trong lòng mình . Anh nhắm mắt lại , ngửi lấy mùi hương trên tóc cô , đã 2 ngày anh không ôm cô , đã 2 ngày không được âu yếm cô . Anh rung hơn cả lần cô bỏ đi , anh đã tự trách mình .

_ Anh tha cho em được không hix hix hix - cô không thấy anh phản ứng , cố gắng làm nũng để xoa dịu cơn giận của anh.

_ Anh xin lỗi ! Anh sẽ không bao giờ giận em thêm lần nào nữa ! - anh ngẫng mặt lên trời , hút vào sau đó lại dịu dàng. .

_ Vậy ! Vậy ! Anh tha cho em phải không ? - cô nghe được giọng điệu này liền hiểu nhưng vẫn muốn khẳng định lại .

_ Hồng Nhi , sao em lúc nào cũng làm bộ mặt đáng yêu thế này trước mặt anh chứ , em nói đi , anh phải làm sao đây hả Cừu Con ! - Anh buông cô ra , ngắc cằm cô .

Tình yêu này , chỉ mình anh và cô hướng hoàn toàn trái tim của mình về nhau , sau đó họ lại làm hòa , anh cùng cô mua mì khác , cả 2 cùng anh , cùng nói chuyện , anh lấy tay kẽ đặt lên mắt của cô , thương sót nơi đang sưng , tất cả là tại anh , khẽ miệng tự mắng mình . Do anh ngu ngốc đã làm cho cô nên nôn nỗi thế này .

_ Em lạnh rồi ! chúng ta nên về thôi - anh ôm cô dìu cô vào xe .

_ Dạ ! - cô ngoan ngoán , trong lòng thật rất vui vì anh đã tha lỗi cho không , sẽ lại để ý đến cô , sẽ được ôm anh ngủ như mọi khi .

Trên xe , anh giữ nguyên tự thế cô ngồi trên đuồi , ôm cô , vuốt tóc nhìn cô , hôn má cô , hôn mặt cô , hôn tráng cô , cô chót mũi cô , hôn 2 mắt xưng to của cô , hôn môi cô , nơi này hơn nhiều hơn , sâu hơn , mãnh liệt hon . Anh muốn cô , 2 ngày giả bộ giận đã khiến anh sắp nổ tung , đây cũng là hình phạt thích đáng cho hành động của anh . Đêm nay anh nhất định sẽ không buông cô , phải ăn trọn cô mới hả dạ .

Họ triền miên với nhau cả đêm , cả 2 dùng thân nhiệt của mình để đốt cháy không khí lạnh mùa đông , thật sự trong căn phòng ngủ ở nhà họ Viên cả đêm không cần bật lò sưởi . Tình yêu nồng nàng mê người , sự dịu dàng của anh , cái đáp trả tình yêu cô đã khiến cho họ càng dính chặc nhau hơn không thể rời .

_

Có lẽ cơn giông bão của họ đã qua chăn ? .

Sáng hôm sau , ánh mặt trời len lỗi nơi tấm rèn , nhưng không hiểu sao lại không cách nào có vể chui vào được để đánh thức 2 con người đang lười biếng ôm nhau trên giường ngủ . Chắc đã nhiều lần anh bị ánh mặt trời làm tỉnh giấc mộng đẹp và phải xa rồi hơi ấm của cô nên kì này anh đã kéo sát rèm cửa để tận hưởng triền miên cảm giác bất tận này .

_ Ưm .... ! - Hồng Nhi khẽ tỉnh lại , dù có lười biếng đến đâu cô cũng dậy rất đúng giờ , ngủ nướng cao nhất cũng chỉ 1 tiếng thêm thôi .

Cô khẽ nhích người , vòng tay của anh đang ôm cô không có dấu hiệu buông lõng . Cô mới mắt , nhìn trần nhà 1 cái rồi nhăn mặt nhắm mắt lại quay sang nhìn anh , cô cười mỉm và cũng khẽ trách vì tối qua anh không buông cô nên giờ người cô nhức ê ẩm , nhưng thật sự rất hạnh phúc vì anh yêu cô rất dịu dàng . Chuyển đông ra khỏi lòng ngực anh , anh cũng vì động tác này mà buông cô ra , nằm thẳng người vẫn ngủ , cô nằm nguyên người , cánh tay gập lại tựa đầu mình lên nhìn dáng vẻ ngủ của anh thật sự rất đẹp

Cô ngắm nhìn khuông mặt này mỗi ngày , mỗi sáng , mỗi nơi và mọi lúc , nhưng chưa bào giờ thấy chán , ngược lại càng say mê , muốn ngắm nhiều hơn nữa . Cô lấy tay nghịch ngợm vẻ lên lòng mầy của anh 1 đường , sau đó vẻ xuống cái mũi của anh 1 đường rồi lại đụng và đôi môi đầy đặng , không dày , không mỏng vừa đủ chuẩn mê người của anh nhấn nhẹ lên nó , quả thật rất muốn ăn , rất muôn cắn lấy đôi môi này . vừa nghĩ đến vô vội dừng lại " Hồng Nhi ! Mày trở nên biến thái khi nào vậy ? " cô chợn tròn mắt , tay rút về cắn răng , tự kiểm điểm mình .

Sau 1 hồi tự khó hiểu bản thân , cô mới bắt đầu quay qua , tính rằng tung mền ra , đi xuống lầu làm bữa sáng cho cô và anh , nhưng vừa quay qua là bị 1 cánh tay ôm lấy eo cô kéo ngược lại vào lòng ngực , cái cằm xoa xoa đầu cô , sau đó có tình trạng muốn ngủ tiếp .

_ Khang ! Sáng rồi , dậy đi , đi làm nữa - cô vùng mình ý muốn thoát khỏi vòng ôm của anh .

_ Hôm nay không đi , ở nhà cùng em ? - anh ôm chắc hơn , hôn lấy đính đầu của cô .

_ Sẽ không sao chứ ? - cô cố quay người lại nhìn anh .

_ Không có mặt 1 ngày. Công ty sẽ không phá sản đâu đừng lo - anh lấy tay nhéo cái má phúng phính của cô.

_ Ờ ha ! Công ty anh toàn nhân tài - cô cười lắc lắc người .

_ Chính xác , có chút chuyện làm không xong thì anh đã không bỏ tiền ra nuôi bọn họ . - anh tay lướt trên mái tóc mềm mại của cô .

_ Giờ thì đừng ồn nữa , anh muốn ngủ tiếp. Ngoan nằm im làm gối ôm của anh - anh ôm gì sát cô hơn thở hơi thở nóng vào lỗ tai cô .

Cô cười , rồi ngoan ngoãn nằm im, nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ tiếp . Chỉ 5 phút sau cô chợt mở mắt ra như giật mình .

_ Khang ! Ngủ đi ! - cô cảm giác có đôi tay to từ phí sau cô bò tới xoa xoa xoa nắn nắn nơi đầy đặng của cô .

_ Anh đổi ý rồi ! - vừa nghe cô nói biết cô đã hiểu , liền từ đằng sau nhướng lên đè cô . Bắt đầu ham muốn .

_ Khang , anh hư quá ! - cô nhíu mày. Tỏ vẻ khảng khán .

_ Chỉ hư trước mặt em thôi - giọng nói tà mị , khàn khàn. Hơi thở nóng phà vào lỗ tai cô khiêu khích

Không đợi cô trả lời tiếp. Anh tay nắm lấy cằm cô , hôn nồn nhiệt , Và rồi họ lại triền miên với nhau 2 , 3 lần gì đó , sau đó lại ôm nhau ngủ tới chiều mới tỉnh dậy .
Chương 42: Mua Đồ Ngoài Thì Cũng Phải Mua Đồ Trong

Lại thêm một ngày mới đã đến , hôm nay cô nhất định phải thoát khỏi tay anh , hôm qua triền miên cả ngày không dứt , hôm nay cô thật sự không cong hơi sức đâu để mà cùng anh nữa .

Một hồi kiểu ra mọi thứ , biết anh chưa tỉnh thế là tự mình thoát khỏi vòng vay , nhảy ngay vào nhà tắng làm VSCN rồi đi xuống bếp chuẩn bị bữa ăn sáng.

Thói quen vẫn là thói quen , chợt tỉnh dậy là anh lại có hành động chụp tới và ôm , nhưng chụp hụt , cứ những cú chụp hụt thế này luôn làm anh tỉnh vào mỗi sáng . Khẽ nhíu mày không hài lòng cho lắm nhưng không biết vì sao lại không nổi giận ngược lại tâm tình rất tốt , à chắc hôm qua cô đã cho anh ăn hơn bữa nhiều nên hôm nay anh sảng khoái cực kì .

Ngồi dậy bước vào nhà tắm cùng làm VSCN , thay đồ rồi lại đi xuống lầu , vừa bước xuống lầu đã nghe thấy mùi thơm ngào ngạt xông vào mũi rồi . Mùi thức ăn cô làm , anh đã quen , lại càng rất hạnh phúc .

_ Hồng Nhi ! Em lại bỏ rơi anh !- anh lại gần , ôm từ phía sau cô lên , tỏ vẻ buồn bực.

_ Á ! Không bỏ rơi anh thì bây giờ anh đến công ty với cái bụng trống à ? - cô vừa đập trái trứng vào chảo là anh vừa ôm .

_ Mốt hãy kêu anh cùng dậy có được không , anh không thích cảm giác thức dậy 1 mình ? - anh hôn lên cổ cô , tỏ ý nũng nịu .

_ Anh dậy cùng ? , hôm qua anh dậy cùng đó , kết quả thế nào ? - cô khẽ trách , mặt đỏ bừng lên .

_ Hihihi ! Đó là anh tự cấp phép cho mình xã streeesss đó . - anh cười gian cắn lấy lỗ tai cô .

_ Giỏi mồm , nào em xong rồi , lại bàn ăn sáng nào . Hôm nay em tính rằng sẽ đi mua 1 cái máy chụp hình có - đẩy anh ra , cầm 2 caia đĩa thức ăn đi đến bàn

_ Máy chụp hình ? Em tính mở studio ở đây à ? - anh ôn hòa nói .

_ Không , chỉ là nhớ nghề thôi. - cô đưa cho anh đĩa , và đẩy rỗ bánh mì hướng đến anh .

_ Ok , dưới tầng shopping có của hàng bán máy chụp , trưa ăn cơm xong chúng ta sẽ xuống đo mua cho em có được không ? - anh thuận tay lấy ổ bánh mì trong rỗ cô đưa .

_ Được ! Cảm ơn anh - cô bắt đầu cắn miến xúc xích .

Xem ra hoạt động này với họ rất quen thuộc , họ vừa nói chuyện ,hành động đưa thức ăn và nhận lấy của nhau rất quen thuộc , cuộc sống của họ đã dần có nhau rồi .

Giữa trưa sau khi dùng cơm trưa xong , như lời hứa , anh sắp xếp công việc , đích thân đưa cô đi shopping , 2 người đi tới đâu , khách hàng nhìn tới đó , họ đương nhiên không biết anh là chủ của khu trung tâm này rồi . Còn đám nhân viên đứng meo móc , vừa nghe tin giám đọc sẽ xuống khu mua sắm thì tất cả đều chỉnh chu trang phuc , ra cửa đón tiếp khách nồng hậu .

Tới cửa hàng anh dẫn cô vào , tay chấp sau lưng đi dòng quoanh xem xét , không phải xem xét máy đâu , mà xem xét các bài trí và bụi đó nha . còn cô thì tới đúng nơi , liền bay đến ôm liền cái Cannon 5DS mới ra , hàng siêu hot , cùng với cái ống lens cô cần . Nghiêng cứu từ khi nó chỉ mới là đề xuất , đến khi ra mắt và giờ đang bày bán , cô vẫn cứu nghiêng cứu kỹ về máy mê mẫn đến không thôi .

Những cô lại không mua nó mà chỉ cầm lấy cái 7D make II , cái này vừa hợp túi tiền cô hơn . cùng 3 ống Lens chuyên dụng cho mục đích sắp tới , gọi nhân viên đến thanh toán .

Anh dù chả hiểu gì về cái thể loại nghệ thuật nhiếp ảnh này nhưng mà cũng đã thấy được cái ánh mắt ham muốn của cô với cái cục đen thui kia nhưng lại đổi sang mua cái rẻ tiền hơn . cô đang đứng chỗ tính tiền , lấy cái thẻ của mình ra thì đằng sau cô , 1 chiếc thẻ vàng được đưa lên , nó là chiếc thể xài không giới hạn cùng tiếng nói .

_ Tính chung cái này bằng cái thẻ này - anh lạnh giọng với nhân viên bán hàng .

_ Dạ thưa ngài ! - tên nhân viên rung rẫy đưa tay nhận lấy chiếc thẻ vàng vô hạn mức kia .

_ Khang ! Anh mua ? - cô ngơ ngác nhìn anh

_ Mua thêm cái này , trong nó rất chuyên nghiệp , hợp với em - anh không hiểu gì nhưng nhìn giá tiền của nó cũng biết giá trị nghề nghiệp của nó thế nào nên nói bừa lại nói trúng .

_ À ! vậy tính bằng thẻ của em được rồi - cô thấy ngại khi dùng tiền của anh , dù sao 2 người vẫn chưa chính thức lấy nhau mà .

_ Em là vợ của anh dương nhiên tiền em xài phải là tiền của anh - anh bá đạo lên tiếng .

_ Không nhiều lời , mau tính tiền cho tôi - anh không để cô nói liền qua quay sang hất mặt lên nói với tên nhân viên .

_ Dạ thưa ngài - vẻ mặt lạnh ác của anh khiến cho tên nhân viên sợ tái mặt .

Cô thì cứ đứng sửng sờ nhìn anh , sau rồi như con búp bê bị anh nắm kéo đi ra khỏi cửa hàng , cô tuy rất ngượng nhưng lại rất hạnh phúc .

Đi đến cửa hàng áo sơmi hàng hiệu , cô liền nắm lôi anh vào , mắt sáng rực , lựa lựa ướm thử lên người anh .

_ Hồng Nhi ! Nhà có 100 cái áo sơmi anh với em mặc chung như vậy còn không hết em mua thêm hk thể mặc hết được . - anh khòm khom nói nhẹ vào tai cô .

_ Tất cả áo đó là do anh nhờ thư ký mua , còn cái này là em mua , nó khác nhau . - cô vừa lựa , không nhìn anh , chỉ đáp lại .

Anh nghe lời coi nói thật sự là vậy , cứ 3 tháng thư ký Lâm sẽ đặt may cho anh 100 cái áo sơmi quần tây đồ trong đều do 1 tay thư kí Lâm lo , kì này được cô mua , sau này không cần phải nhờ đến thư ký Lâm nữa . Nghĩ đến đây môi anh nhếch lên cười , càng cưng yêu cô hơn . Cô lo lắng cho anh từng chút 1 , lại giỏi xinh đẹp tài võ công thì thâm hậu nữa chứ . Có người vợ như vậy người đàn ông nào còn muốn lăng nhăng nữa thì đem tên đó đi chém chết luôn là vừa .

Cô lựa đến 30 cái áo rồi lại quần tây , vest nhưng tới gian hàng đồ trong ,cô lãng đi như không hề thấy . Anh thấy cô như vậy liền cười thành tiếng , sau đó nắm tay cô đi thẳng vào trong . Mặt cô đỏ bừng. Đầu cuối xuống , xấu hổ trước giang hàng đồ lót nam .

_ Sao vậy ? Mua áo , mua quần tây , mua vest mua cavat , mua giầy , thì cũng phải mua luôn cả đồ trong chứ , không lẽ em muốn anh mặc vậy , mà bên trong không mặc gì hay sao ? - anh thấy cô đứng im , liền biết cô đang trong trạng thái gì liền nói nhỏ.

_ Em , em ,..... em ngại - cô nhỏ nhỏ nói .

_ Em là vợ anh , thứ gì trên người anh , em chả thấy , ngại gì ? - anh khẽ chọc cô .

_ Khang ! ....... - cô nổi giận với câu trêu đùa của anh .

_ Anh ..... Anh ..... anh ..... mặc size gì ? - cô lý nhí .

_ Em tự đoán đi - anh cười chọc cô .

Cô bỉu môi , khá bực mình với cái hành động này của anh . Nhưng không thể làm khác . Cô biết đồ trong của anh dạng gì , là cũng biết đồ ngoài lòe loẹt cũng được nhưng bên trong thì chỉ có 1 màu đen nên thôi cô cũng dể không cần lưỡng lựa ,

Thân hình anh 1m90 . tướng rất chuẩn , đùi hông săn chắc nên size XL là đúng nhất , cô liền lấy 20 cái , đem đi tính tiền. Các nhân viên trong của hàng rất chi là ngưỡng mộ cô .

Lựa đồ xong cũng đã đến giờ cơm tối. Anh liền dẫn cô đi đến 1 nhà hàng rất đẹp . Anh bảo vào phòng VIP nhưng cô lại muốn được ngồi bình thường , có người ra kẽ vào , không khí náo nhiệt như vậy ăn mới hứng thú . Anh phải chìu ý cô thôi . Cả 2 cùng ăn cơm. Rất vui vẻ. Nói nói cười cười.

Xem ra sự xuất hiện của cô đã khiến cuộc đời lạnh lẽo của anh có được ánh mặt trời như cô , đã dẫn anh đi 1 con đường đầy hoa hồng và ánh mặt trời ấm áp
Chương 43: Người Xưa Trở Về

Hôm nay , anh đi ký hợp đồng , nên trưa cô không phải đến công ty ăn cơm cùng anh , liền cầm máy đi dạo thành phố. ,

Quả thực tiền nào của đó , và với mức độ chuyên nghiệp của cô thì cái máy này phải làm việc hết công xuất của mình , cô rất hài lòng với cái máy này . Đi dạo cả buổi sáng , liền đến công viên nơi lần đầu tiên cô đến đây đàn guitar. Cô cầm máy nhìn rất nhìn rồi chụp chụp , thật sự hôm nay mục đích của cô là muốn đi kiếm ý tưởng mới cho đám ekip lộn xộn kia của cô .

Đi cũng được 1 vòng công viên. Cô đã đến nơi cô trước đây ngồi đàn , đúng vậy , nhìn từ xa nơi ấy thật sự rất đẹp . cô liền chụp lại . khẽ cười nhớ lại lời anh nói , thì ra đây là nơi anh thấy cô lần đầu tiên và đã yêu cô . Cô không thể nào hanh phúc hơn .

Mãi mê chụp , điện thoai cô reng lên. À là anh gọi , anh nói đã ký hợp đồng xong , hiện đang rất rãnh , muốn cùng đón cô đi chơi . Cô liền nói cô đang ở Công viên , anh liền chạy đến đón cô .

Suoota buổi chiều họ hạnh phúc bên nhau. Cô cũng thuận tiện chỉ anh chụp hình , giải thích cho anh về chức năng máy. Các set máy , lúc này anh cũng đã có phần bị thu hút vào cái cục đen xì này rồi. Anh liền hiểu vì sao cô lại chọn nhiếp ảnh làm điểm dừng chân . Anh tập chụp những tấm hình đầu tiên , trong lòng thật có chút hứng thú , xem ra anh phải nghiên cứu thêm về cái vấn đề này mới được .

Đang lúc rất vui , điện thoại của anh reng lên . Anh nhìn số điện thoại có phần khá lạ , cũng tính không bắt máy , nhưng cô lại bảo phải lịch sự nên anh nghe theo . Vừa bắt máy , anh đang trong trạng thái cười vui vẻ thì nụ cười của anh chợt tắt , đầu dây bên kia là .

_ Khang ! Em đã về. Em đang ở trước cửa Viên gia , em chờ anh về . - Nhu Diệp Loan , người con gái anh yêu năm nào , bỏ anh để đi theo ước moe nay đã trở về .

"......." anh không trả lời đứng cứng đơ .

_ Khang ! anh sao vậy ? Công ty có việc gì sao ? - Hồng Nhi bên này đang coi cái giang hàng kẹp tóc khá vui vẻ nhưng khi nhìn lại thấy anh đứng im .

_ À không .... không có việc gì ! - anh chợt tỉnh. Liền tắc máy .

Thiên đàn anh vừa tìm được thì cô gái kia lại xuất hiện , mọi việc sao lại trở nên rắc rối thế này. . tâm trạng anh đang rất tốt , nhưng lại bị kéo xuống , sắc mặt anh biến đổi , Hồng Nhi ngồi kế bên xe không dám mở lời. Cô không biết anh bị gì nhưng với ánh nhìn của cô thì anh đang rất bực mình nên không dám đụng đến.

" Làm sao để nói với Hồng Nhi là Diệp Loan đã trở về đây ? " anh lòng đầy vướng bận .

_ Hồng Nhi ! ....... - anh nói tiếng .

_ Dạ ! - cô đang im lặng nghe tiếng anh kêu liền có chút giật mình quay sang nhìn anh .

_ Chỉ là. Ngày trước , ba có nhận nuôi 1 cô gái. Tên cô ấy là Nhu Diệp Loan , cô ấy đi du học ở nước ngoài , giờ đã trở về và đang đợi anh ở nhà. Anh sẽ giới thiệu em với cô ấy . - anh khó khăn nói lên từng chữ. muốn nói cô biết đón là người anh yêu đã bỏ đi như anh đã nói trước đó nhưng lại sợ coi bi thảm .

_ Oa ! Sao anh không nói điều này với em sớm , em thế này gặp cô ấy liệu có được không ? - cô nghe anh nói liền tự nhìn bản thân mình hiện giờ. Sự thật quá tầm thường .

________

Cách đây 15 năm , mẹ của anh trên đường đi đón ba vừa đi công tác về. Trên đường về , xe của họ đã đụng phải Nhu Diệp Loan. Liền đưa cô ấy đến bệnh viện , sau khi biết cô ấy là trẻ mồ côi nên đã muốn bù đấp cho cô , mẹ anh rất thích có con gái nhưng vì bác sĩ nói là cơ bà rất yếu , sinh lần này thôi còn nếu sinh nữa không đảm bảo tính mạng nên ba của anh đã đi thắt của mình để bà không thể có thai ngoài ý muốn . Năm đó anh 10 tuổi còn cô 5 tuổi , cô được ba mẹ mang về và làm em gái của anh , cô bé đến bên anh thật rất bất ngờ , biết anh không thích cô bé vẫn làm , nói chung cô bé thường làm trái ngược với những gì anh ghét , nhưng trong 1 đêm anh tình cờ tỉnh lại khát nước đi ra ngoài liền đi ngang qua phòng cô nghe tiếng thúc thích , anh đẩy cửa vào liền nghe thấy tiếng khóc nghẹ theo tiếng nói " Mẹ ! Huhuhu ức .. ức ... Nhu Nhi nhớ mẹ lắm .. ức ... ức ... Nhu Nhi sợ lắm .... ức ức " tiếng kêu mẹ đau thương của cô bé đã làm cho con tim của anh chợt đau nhói . Thì ra cô bé không phải ương bướng mọi thứ cô làm đều là vì muốn được anh chơi đùa cùng để không phải thấy cô đơn nữa. Sau này , anh lại dịu dàng hơn với Nhu Nhi , chịu chơi đùa với cô , và đã yêu cô từ lúc nào không hay . Sau đó khi cô bé lên 15 tuổi , cô bé đã nói muốn được thành nhà thiết kế thời trang , và đã kệ anh dù anh năng nỉ , quỳ van xin nhưng cô vẫn quyết tâm đi . Gần ấy năm đau khổ lạnh giá. Cho đến khi Hồng Nhi xuất hiện , anh mới lại có thể yêu thương như bây giờ.

____________________

Xe về đến biệt thự , Anh cùng Hồng Nhi xuống xe. Hồng Nhi sửa soạn lại quần áo của mình , rồi mới gật đầu cùng anh tiến vào nhà. .

Đến trước cửa nhà. Đã nghe thấy tiếng cười rộ lớn lên của 2 người , tiếng trầm của Viên lão gia và tiếng lãnh lót của cô gái trẻ , đích thực là Nhu Nhi , Anh chợt dừng lại , lòng không khỏi hổn loạn anh . Anh sợ trái tim mình lại loạn lên vì thấy Nhu Nhi . Anh đang cảm thán trong lòng .

Nhưng việc gì đến thì cũng đến anh cũng phải vào nhà , nên đã nhắm mắt lại , hít nhẹ 1 hơi sau đó tay nắm tay của Hồng Nhi rất chặc như đang tự nói với bản thân " Cô gái kế bên này mới là người của anh " .

_ Há há há , vậy chắc cậu ta rất thích con đúng không ? - tiếng cười của Viên lão gia đang nói cùng con gái nuôi của ông .

_ Dạ heheheehe , anh ta có những hành động mắc cười thưa ba , anh ta cứ nhảy như 1 con khỉ vậy đó ba - cô gái đáng yêu kia đang ngồi ôm lấy tay ông cười vui vẻ .

_Á ! Khang , anh đã về - đang ôm lấy tay của Viên lão gia , cô nghe tiếng bước chân ngoài cửa liền quay qua nhìn la lên , rời bỏ cánh tay của Viên lão gia , chạy nhue bay thẳng đến ôm lấy anh .

_ Ờ ! Ờ , em mới về hả ! - anh cứng đơ người nhẹ giọng lấp bấp trả lời .

Hồng Nhi đứng bên cạnh có chút kinh ngạc , vì đó giờ cô nghe anh chưa hề để người phụ nữ nào khác đụng đến mình , nhưng lúc này ngay lúc này đây cô đang thật sự đứng hình . cánh tay bị anh nắm tự dưng theo quán tính rút lại . Nhưng không được , anh đang nắm chặc hơn , trong tim anh đang cảm thán.

Lấy tay còn lại đẩy nhẹ Nhu Nhi ra , xoa đầu cô , rồi đưa mắt nhìn Hồng Nhi đang đứng ngây người kế bên , mở miệng.

_ Nhu Nhi ! Đây là Hồng Nhi , cô ấy là vị hôn thê của anh , 3 tháng nữa bọn anh sẽ kết hôn . - anh đưa tay ra nắm lấy tay Hồng Nhi nói với Nhu Nhi .

_ Á ! Chào chị , em là em gái NUÔI của anh Khang , sau này mong chị chỉ giáo .- ánh mắt của Nhu Nhi đang cười , liền đứng lại , nhưng hành động rất lẹ nên không ai có thể thấy được , nuốt cục nghẹn , nặng ra 1 nụ cười đưa tay ra chào hỏi .

_ Chào em ! Chị là Hồng Nhi , mong em chỉ giáo - đưing nhiên Hồng Nhi biết được ánh mắt yêu thương của Nhu Nhi nhìn Phúc Khang cô đã hiểu ra được tí chuyện nhưng vẫn vui vẻ .

Nói xong , Viên lão gia liền lên tiếng bảo mọi người cùng vào ăn cơm . buổi tối cũng rất vui nhưng người không vui ở đây là Hồng Nhi , cô hầu như không thể nào xen vào cuộc nói chuyện giữa ba người , Nhu Nhi thì cứ luyên thuyên nhắc về chuyện ngày xưa , Viên lão gia cũng vừa kể lại vừa cười , Viên Khang cũng đã như hòa nhập vào với những kí ức yêu thương ngày xưa , chỉ có mình Hồng Nhi ngồi 1 bên , cuối xuống ăn hết phần cơm của mình , sau đó đứng lên tính rằng lên tiếng nói đi trước nhưng họ không hề quay về phía cô mãi nói chuyện với nhau , nên cô tự im lặng tự đi về phòng. , mở máy tính , chép hết hình vào máy , rồi ngồi tự coi lại hình , nhưng cô không thể tập trung như mọi ngày , cứ thoáng chóc lại nhìn ra cửa mong chờ ai đó sẽ bước vào nhue mọi ngày .
Chương 44: Ai Là Kẻ Thứ 3 ?

Đã 1h sáng rồi , anh vẫn chưa về phòng, cô hết chat với ekip , lại tham khảo hình trên mạng , rồi đọc báo , tất cả đều vì chờ anh về ngủ .

Cạch - tiếng mở cửa của anh , do Nhu Nhi cứ luyên thuyên chuyện cũ , anh không thể bỏ đi giữa chừng nên chờ đến khi cô nói mệt rồi ngủ đi , anh mới có thể trở về phòng .

Lúc ở phòng ăn , mãi nói chuyện đến khi sực nhớ ra , anh tính hỏi Hồng Nhi thì cô ngồi kế anh đã biến đâu mất tiêu , anh nghĩ sẽ đứng dậy đi về phòng với cô , nhưng bị Nhu Nhi kéo lại , trò chuyện tới bây giờ .

Bước vào phòng , anh chợt thấy phòng tối đen tưởng cô đã ngủ nhưng khi tiến vào thì thấy ánh đèn máy tính còn mở , anh hơi nhíu mầy bước qua bức tường ngăn giường thấy cô vẫn còn ngồi đó , nhìn chầm chầm vào màng hình như đang chăm chú 1 cái gì đó.

_ Sao em còn chưa ngủ ? - anh nhẹ giọng tới gần ôm lấy cô .

_ À ! Em đang kiểm tra vài album , cần có thêm nhiều ý tưởng , anh nói chuyện xong rồi à , chắc mệt rồi , anh lên giường ngủ trước đi em còn phải coi vài thứ , chút nữa em sẽ ngủ sau. - Hồng Nhi không nhìn anh, vẫn nhấn chuột nhìn những bước hình kiểm tra lỗi của các thành viên .

_ Anh xin lỗi ! - anh cảm thấy có lỗi vì đã lo nói chuyện ngày xưa lại quên cô , cô đi lúc nào không hay .

_ Ế ! Anh xin lỗi gì ? Em gái về nhà cả nhà hàn thuyên là chuyện phải thôi , còn em có chuyện phải làm nên đi trước chứ có gì đâu - cô cố che dấu cái suy nghĩ ghen tuông của mình.

Anh nghe cô nói , liền cảm thấy tội lỗi hơn .Không để cô kịp tắt máy , anh ôm cô lên bế lên giường , hôn cô thắm thiết , lời xin lỗi thì thào bên tai cô khiến cô quả thật muốn khóc , nước mắt tự rơi , lúc này cô mới thừa nhận , cô sợ mất anh rồi , sự xuất hiện của người em gái NUÔI này khiến lòng cô có chút sợ hải cảm giác bất an đến cùng . Đêm nay dù được anh yêu thương nhưng lòng cô vẫn không khỏi bất an . Không biết , sáng ngày mai sẽ như thế nào .

Trong căn phòng có 2 người đang yêu nhau đến tột cùng , thì ngoài cửa phòng , đang có 1 ánh mắt căm nhận nhìn vào khe hở bên trong cảnh tượng lúc này làm cho Nhu Nhi thật sự phát tiết.

_ Khang ! Anh đã nói sẽ chờ em ! Giờ đây em lại cùng cô gái khác , Khang , anh là của em , những người này không xứng đáng với anh - cô nghiến răng thì thào trước cửa .

Ngày mới đã bắt đầu , Hồng Nhi luôn là người dậy sớm , cô chuẩn bị bữa sáng . Cô không quên chuẩn bị luôn cả phần cho cô em gái NUÔI nói tiếng em gái NUÔI nhưng Nhu Nhi lại lớn hơn cô 3 tuổi lận . Dù sao thì cũng vai em nên cô cũng không thấy ngại cho lắm . bữa sáng đã Chuẩn bị sắp xong thì nghe thấy tiếng cười từ phía cầu thang phát ra , tầng dưới này Viên lão gia cũng vừa bước ra đi đến chỗ ngồi chủ nhà . Còn tên lầu thì Nhu Nhi khoát tay của Viên Phúc Khang đi xuống cười nói , lúc này người ngoài nhìn vào thì thấy là cô là người hầu chứ không phải vai con dâu là phu nhân tương lai của Tập Đoàn Viên Thành .

_ Á ! Có bữa sáng rồi à. Oa ! Nhìn con quá , Ba à cùng đến đây ăn nào ! - cô rất tháo vác , tay phải nắm lấy Phúc Khang. , tay trái nắm lấy Viên lão gia kéo đến bàn ăn .

Đến bàn ăn như thường ngày , Viên lão gia ngồi đầu bàn , bên phải ông là Viên Phúc Khang , kế bên Phúc Khang là Hồng Nhi , nhưng hôm nay vị trí kế Phúc Khang đã bik Nhu Nhi chím lấy . Đứng ngây ngốc nhìn chỗ của mình đã bị 2 cô gái khác ngồi . Cô đứng ở gốc bếp lẳng lặng nhìn . Phúc Khang chợt nhìn cô rồi nhìn sang Nhu Nhi anh có chút lạnh giọng .

_ Nhu Nhi chỗ của em là ở bên kia , em ngồi sai vị trí rồi - anh cố ý nhắc nhỡ

_ Xí , đó giờ em vẫn ngồi đây mà - cô liên liếc nhìn anh , chề môi .

_ Hồng Nhi đứng đó làm gì . đến ăn nào - Phúc Khang lên tiếng , điệu bộ như muốn đứng lên .

_ À ! Em đau bụng , mọi người ăn trước , em lên phòng nghĩ tí , chút sẽ ăn sau . - cô chợt nhướng lên , nói xong quay đầu đi lên phòng .

Anh nhìn theo bóng cô có chút bối rối , anh quả thật rất yêu cô nhưng Nhu Nhi lại rất bướng , thói quen của anh lại không thể không chìu Nhu Nhi . Nên anh dành phải đợi dịp nói chuyện mong cô hiểu .

Hồng Nhi bước lên phòng đống chặc cửa ngồi bệch xuống đất " con ngốc , mày ghen cái gì. Anh em lâu ngày gặp lại phải đeo bám thôi. Mày phải hiểu cho anh chứ , sao lại hành động như vậy " cô tự trách mình , sau đó đứng dậy đi lại mở máy tính , tìm tìm kiếm kiếm thứ gì đó thì cửa tự hé mở , cô tưởng anh , trong lòng có chút vui ,

_ Chị Nhi ! - tiếng nói lãnh lót , hóa ra không phải anh mà là Nhu Nhi .

_ À chị đây ! - cô trả lời có chút mất mát .

_ Chị ! Trưa nay em có hẹn muốn đi cùng anh Khang mua chút đồ , và cũng muốn nói chuyện tí với anh ấy chứa ? - Nhu Nhi nhè nhè , mắt có chút gian , không nhìn cô nói chuyện mà vừa nói vừa di chuyển , tay sờ nhẹ vào các vật , mắt nhìn khắp phòng , ánh mắt có sự căm hận .

_ À ! Nếu em muốn thì cứ đi , chị cũng có tí việc phải làm - cô chợt nhói trong tim .

_ Dạ ! vậy cảm ơn chị , em sợ có người thứ 3 lắm - Nhu Nhi nhanh miệng nói .

_ Người thứ 3 ? - Hồng Nhi ngừng hoạt đọng bàn phím , lập lại câu nói của Nhu Nhi , có chút nhíu mày .

_ À đừng để ý ! Em không có ý gì , thôi chị làm việc đi , em không làm phiền - cô mai mỉa .

Trưa Nhu Nhi vui vẻ tung tăng toeis công ty. Gọi điện cho anh xuống rướt , anh nhận được điện thoại của của Nhu Nhi liền cử thư ký Lâm xuống rướt cô lên , sự xuất hiện của cô đối với công ty có chút lạ lẫm , thường ngày giờ này là Hồng Nhi sẽ tới , còn hay mang theo bánh kẹo chia cho mọi người Nhưng hôm nay là 1 cô gái khác . khiến cả công ty có chút xôn xao .

_ Khang ! - vừa mở cửa phòng liền la lên .

_ Em tới đây có việc gì ? Hồng Nhi đâu ? - anh thấy Nhu Nhi bước vào , mắt nhìn về sau lưng cô lại không có ai nữa liền hỏi đến Hồng Nhi .

_ À em đến để ăn trưa cùng anh ! Chị Nhi bảo anh và em lâu ngày không gặp nên không muốn làm người thứ 3 - cô me mãy nói .

_ Người thứ 3 ? - anh nhíu mày lại , có chút thất vọng .

_ À cái này em không biết nha ! Chị ấy nói vậy - cô liếc xuống đầu lắc lắc tỏ vẻ vô tội .

_ Ờ ! Vậy đợi tí anh làm zong cái này mình cùng đi ăn .- anh lòng vướn bận .

Hồng Nhi ở nhà , buồn bã việc gì cũng làm , làm rồi cũng xong , cô chán nản , đáng lẽ giờ này cô và anh đang cùng dùng cơm nhưng Nhu Nhi bảo có chuyện cần đến Khang cà cũng muốn có vài chuyện cần nói nên cô không muốn xen ngang nhưng trong lòng có ý tức giận khi nghe Nhu Nhi nói câu " Người thứ 3 " không lẽ cô là người thứ 3 .

Buồn bã không biết làm gì , cô lại xách máy và cùng cái guitar đi ra ngoài , cô đi dạo khắp mọi con đường , cảm giác rất thoải mái , cô cũng đã yên lòng hơn với chuyện buồn vừa rồi . đi đến 1 con phố, các ngôi nhà , nhà hàng nơi đây trang ttí rất đẹp . cô liền cầm máy , bấm vài cái sau đó nhìn lại những bước ảnh , cô chợt thấy đôi nam nữ đang ngồi trông quán , phóng to hình ra , cô thấy anh đang cười rất vui còn Nhu Nhi thì rất vui . cô thấy đau ở nơi lòng ngực , liền muốn quay đầu bỏ đi.

Cô đứng bên kia đường vừa quay lưng đi , anh cũng chợt nhìn ra cửa sổ liền thấy cô tren vai mang guitar ta , tay cầm máy chụp cuối đầu đi . Anh muốn đứng dậy thì bị tay của Nhu Nhi chặn lại .

_ Khang ! Đừng đi . - Nhu Nhi mặt như sắp khóc .

".... " anh nhìn ánh mắt kia , quả thật anh chưa bao giờ thắng cái ánh mắt kia , anh nắm lấy tay kềm mình . Nhưng anh yêu Hồng Nhi , cô là cuộc sống bây giờ của anh . anh không thể bỏ mặt cô . Anh nghĩ kỉ sau đó quay lại nói với Nhu Nhi .

_ Xin lỗi ! Anh có việc phải đi . Tài xế Khang sẽ đưa em về . - anh nói xong liền bỏ chạy ra ngoài . đuổi theo Hồng Nhi .

Đến ngã tư , cô đang đứng đợi đèn đỏ , bên kia đường anh cũng đã đuổi kịp cô , cả 2 nhìn nhau dưới đèn xanh xe qua lại . Khi đèn vừa đỏ , anh là người vội vàng đi trước , đến thật nhanh bên cô .

_ Sao trưa em không đến , sao em lại đi vòng vòng ngoài đường ? .

_ À ! Em hôm nay có hứng chụp hình. , nên muốn đi chụp dạo thôi , vả lại anh và Nhu Nhi đã lâu không gặp , em không muốn làm kẽ thứ 3 nên để 2 người đi với nhau để nói chuyện - cô không nhìn anh , tránh né ánh mắt của anh trầm giọng nói .

_ Em nói sao ? ai là kẽ thứ 3 ? Em là vợ tương lai của anh , em không phải là kẽ thứ 3 nghe rõ chưa - anh dịnh lấy vai cô như hét lên .

Cô nước mắt lúc này tuông rơi. Cô giờ đây cảm thấy yên lòng hơn rồi , Cảm ơn anh đã luôn yêu em .
Chương 45: Dù Có Chuyện Gì Xảy Ra , Hãy Tin Em ( 1 )

Anh nắm tay cô đi về phía công viên nơi anh gặp cô lần đầu tiên , cả 2 cùng ngồi trên chiếc ghế đá dưới gốc cây liểu lâu năm , cảnh vật thật đẹp . Đúng vậy thời khắc này đúng là cái thời khắc anh nhìn thấy cô lần đầu tiên trong cuộc đời và đã quyết định cô là của anh ngay từ lần gặp đó .

_ Khang ! nói em nghe , anh yêu em từ lần đầu gặp phải không ? - cô tựa vào vai anh ánh mắt mơ hồ .

_ Lần đầu gặp , em đã là tim anh lỗi 1 nhịp ! Lần 2 gặp , em đã chính thức lấy cắp trái tim anh ! Lần 3 gặp , anh đã khẳng định rằng cuộc đời này em là của anh - anh nhàn nhạt , cánh tay đang giang ra cho cô gối , liền đưa lên đầu cô xoa xoa , rồi hôn nhẹ 1 cái , hành động rất yêu thương .

_ Khang ! vậy còn Nhu Nhi ? - Cô cảm thấy ấm lòng hơn vì câu nói này của anh . Nhưng vẫn hỏi tiếp .

_ Nhu Nhi ! cô ấy trước giờ vẫn là em gái của anh , chỉ có là sự rung động đầu đời , có thể tình yêu của anh dành cho cô ấy ngày đó là sự thương cảm , thông cảm cho sự mất mát của cô ấy . Nhưng Hồng Nhi , anh đã lớn và anh đã xác thực , người anh yêu thật sự là em - anh quay sang nhìn cô , tay cầm lấy cằm của cô .

_ Nếu ngày đó ! Cô ấy không lựa chọn đi du học , anh sẽ không yêu em đúng không ? - Hồng Nhi mất mát hỏi .

_ Cừu con , số phận đã an bài em đến với anh , dù cô ấy có đi hay không đi thì chúng ta sẽ gặp nhau và yêu nhau em có hiểu không . Ngốc ! Đừng có ghen , anh là người nói 1 lần không thích nói 2 lẩn , cái gì anh đã quyết định thì chắc chắn sẽ có được . - anh biết cô cảm thấy thế nào .

_ Khang ! Em thật may mắn khi gặp được anh . Em không cần gì cả , chỉ cần anh tin em , dù có chuyện gì xảy ra , em chỉ cần anh tin em thôi , có được không ? -bản năng người phụ nữ cho cô biết được sắp có chuyện chẳn lành , nhưng cô không phải thầy bối , không thể biết được chính xác sẽ có chuyện gì xảy ra chỉ là cô muốn phòng vệ trước , cô biết anh là người luôn điều tra rõ mọi sự việc rồi mới giải quyết , nên có phần nào yên tâm .

_ Cừu con ! Anh lúc nào chẳng tin em ! - anh gõ nhẹ đầu cô 1 cái , mắng yêu .

Họ vui vẻ , tận hưởng giây phút buổi chiều đông , dù trời nắng không vàng như lần đầu nhưng cũng đủ làm cho lớp băng tan ở chỗ 2 người ngồi , họ truyền cho nhau hơi ấm tình yêu .

_ Hồng Nhi ! Đàn cho anh nghe đi ! - anh chợt nhớ đến cây đàn , đã lâu anh không được nghe cô đàn .

_ Anh muốn nghe bài gì ? - cô liền với tay lấy hộp đàn .

_ Cái bài mà em đã đến đây hát - anh không biết tên .

_ À Be Aright ! - bài RUỘT cho nên cô biết liền .

_ Ừ !vậy hát cho anh nghe đi . - anh vui vẻ .

_ Đợi tí nhé ! - cô cầm cây đàn , chỉnh sửa giây đàn .

Across the ocean, across the sea

Starting to forget the way you look at me now

Over the mountains, across the sky

Need to see your face, I need to look in your eyes

Through the storm and through the clouds

Bumps in the road and upside down now

I know it's hard to be asleep at night

Don't you worry, cause everything's gonna be alright

Be alright

[Hook]

Through the sorrow and the fights

Don't you worry, cause everything's gonna be alright

Be alright

All alone in my room

Waiting for your phone call to come soon

For you, oh, I would walk a thousand miles

To be in your arms holding my heart

Oh I, oh I, I love you

And everything's gonna be alright

Be alright

Through the long nights and the bright lights

Don't you worry, cause everything's gonna be alright

Be alright

You know that I care for you, I'll always be there for you

I promise I'll just stay right here

I know that you want me to, baby we can make it through

Anything, cause everything's gonna be alright

Be alright

Cô lại ngân nga bài hát , bài hát này luôn làm cô cảm thấy bình an , nó như 1 lời động viên mỗi khi cô mệt mỏi cho nên cô luôn đặt hết tâm trạng vào bài hát , âm thanh êm dịu , nhẹ nhàng làm cho lòng người chợt dao động .

Họ bên nhau cả bữa chiều , cô hát anh nghe , lòng anh cảm thấy ấm áp khi ở bên cô , cô đã cho anh thấy cuộc sống này là muôn màu , giúp anh thoát khỏi cái hụt hẫng lạnh giá và tàn khốc kia , trong anh luôn muốn được bảo vệ cô , dù là bất cứ chuyện gì xảy ra , anh vẫn yêu cô .

Họ lại rất hạnh phúc , cùng nhau trở về nhà , lúc này người hầu vó vẻ hoảng sợ , anh nhíu mày , bước bại hỏi . Lâm quản gia ấp úng không dám nói , chỉ là Nhu Nhi trở về tức giận , quát mắng chửi mắng hết tất cả những người trong nhà từ quản gia đến người hầu ( Giận cá chém thớt đó mà ) . Quản gia chỉ lấp bấp .

_ Thưa thiếu gia ! Nhu tiểu thư trở về , cô ấy tâm trạng không được vui , nên đang giam mình trong phòng . - quản gia Lâm không bao giờ than vãng , trách khứ việc bị mắng oan . cũng không có tính mách lẽo , Nhu Nhi đã sống ở đây 10 năm , cô thừa hiểu rõ nên đã làm càng không ít lần .

_ Cô ấy đâu ? - anh có cũng hiểu tính khí này của Nhu Nhi . Định rằng sẽ lên dỗ cô ấy , dù đã 20 tuổi nhưng cô vẫn nhõm nhẻo như ngày nào .

_ Để em cho . - Hồng Nhi biết anh sắp lên phòng của Nhu Nhi liền ngăn lại , cô cũng muốn hiểu hơn về cô gái Nhu Nhi này .

_ Ờ cũng được ! Em hãy dỗ cô ấy giùm anh - anh gật đầu đồng ý , cũng là muốn để cô và Nhu Nhi hòa thuận hiểu nhau hơn , dù sao sau này cũng sẽ là người 1 nhà .

_ Em biết rồi , anh đi nghĩ trước đi . - cô nghe anh đồng ý liền đi lên , không quên căn dặn .

Cô đi thẳng lên lầu gõ cửa phòng của Nhu Nhi , Nhu Nhi bên trong nghĩ rằng là anh nên đã làm vui mừng nhưng lại sửa lại bộ dạng bị thảm , Thấy cửa không khóa , Hồng Nhi bước vào lên tiếng " Nhu Nhi " , cô ở bên trong nghe thấy tiếng nói này là của Hồng Nhi , liền hụt hẫng , không cần giả đò nữa liền trở nên tức giận .

_ vào đây là gì ? - Nhu Nhi gắt giọng .

_chị muốn sang đây hỏi thăm em - Hồng Nhi cười tươi .

_ Tôi không có ốm đau bệnh tật , hỏi thăm làm gì ? - Nhu Nhi máu đã sôi .

_ Từ hôm qua em về , chị em ta không có dịp nói chuyện với nhau , dù sao sau này cũng người 1 nhà , nên chị muốn nói chuyện hiểu em hơn - Hồng Nhi vẫn trong trạng thái cười tươi như hoa .

_ Ai là người 1 nhà với cô , Hớ ! ảo tưởng - Nhu Nhi nghe vậy liền đanh mặt , liếc mắt với Hồng Nhi .

_ 3 tháng nữa anh với chị sẽ cưới , nên ... - Hồng Nhi ngồi xuống giường , nhẹ nhàng , nhịn nhục .

Vừa mới nói đến chữ nên , Nhu Nhỉ đã nhãy ào miệng của Hồng Nhi ...... _ Cô tưởng anh yêu cô hả ? chỉ vì tôi đi , nên anh tìm đến cô để tìm lấy hơi ấm thôi , bây giờ tôi đã trở về , ccô đừng mơ sẽ cưới được anh ấy , nói trắng ra cô chỉ là người thay thế tôi thôi , À mà quên , cô thua tôi đến 3 tuổi mà đúng không sao lại vô lễ dám gọi tôi bằng em . Mau cút ra cho tôi , thứ dân thường như cô mà dám trèo cao hả , tỉnh lại đi , tự nhận thức lấy , rồi mau rời đi đi . - Nhu Nhi lộ hoàn toàn bộ mặt trước mặt Hồng Nhi .

Hồng Nhi đã hiểu , biết rằng tuổi đời nhỏ hơn nhưng trường đời đã dạy cô rất nhiều nên thể loại con người như Nhu Nhi cô đã gặp nhiều , huống chi Nhu Nhi cũng giống như Hồng Nghi chị cô , con người giả ngây nhưng mưu kế thì đa đoan . Cô không nói gì , đã hiểu rõ tình hình , nên đứng dậy đi ra , về phòng của mình , vẻ mặt có chút ưu tư , nhưng lại không hiện ra , cô lấy lại nụ cười sau đó bước vào phòng nơi Phúc Khang đang đợi cô quay về .

_ Sao rồi ? con bé đó có làm khó em không ? - Phúc Khang nghe tiếng mở cửa biết rằng cô đã về nên cười vui lên tiếng .

_ Không cô ấy rất dể thương . Em rất thích cô ấy - Cô tươi cười , không muốn anh biết .

_ Vậy thì được , anh chỉ sợ 2 người không hòa thuận được - anh nhíu mày , bày tỏ lo lắng .

_ Không ! Cô ấy rất dể thương , em sẽ hòa thuận với cô ấy anh yên tâm - Cô trấn an anh .

_ Vậy mọi việc nhờ em - Anh có phần an tâm

_ Khang này ! Em nói rồi nhé , dù có chuyện gì xảy ra , hãy tin em . - cô ngừng lại 1 chút , sau đó ánh mắt có chút cầu khẩn .

anh gật đầu mỉm cười , sau đó ôm cô vào lòng ngủ , trong đêm cô chằn chọc , bây giờ cô đã xác định được rằng , tháng ngày bình yên sẽ không còn , cơn bão sẽ lại đến , cô đang không biết phải làm sao đây , không thể ra tay với Nhu Nhi vì dù sao cô gái này cũng là người anh từng yêu , lại là con gái nuôi cưng chiều của nhà họ Viên .

Tháng ngày bảo táp sắp đến , cô phải chuẩn bị tin thần thôi , còn anh , anh sẽ ra sao đây , giữa mới và cũ . Anh sẽ dứt khoát được chứ ?
» Next trang 10

Doc truyen online mien phi moi nhat hay nhat - KenhTruyen.Hexat.Com

Copyright © 2018 KenhTruyen.Hexat.Com - All rights reserved.
Wapsite Đọc Truyện online được tổng hợp từ nhiều nguồn trên internet.
Được phát triển bởi Trái Tim Băng™ và tất cả các thành viên.