Truyện teen - Cô gái ấy là vợ của tổng giám đốc tôi trang 8
Chương 37: Tiệc Chỉ Anh Và Em !
Nói với mọi người xong anh bế cô đi , mặt kệ tất cả mọi người đang nhìn 2 người , đi thẳng ra xe .
_ Khang ! tiệc vẫn còn mà - cô quay lại nhìn lên tiếng .
_ Mặc kệ ! Anh sẽ mở tiệc khác - anh ôm cô , để cô ngồi trên đuồi vuốt lấy cô nói .
_ Tiệc khác ? - cô chẳng hiểu .
_ Tiệc này chỉ có anh và em - giọng anh ma mị .
_ Tiệc gì ... ? - cô có chút hiểu rồi.
_ Em có biết rằng , em đang trong thật ngon không , mở tiệc , ăn em - anh nhìn cô với ánh mắt đầy dục vọng ....
_ Anh không đàn hoàn - cô đánh vào ngực cô .
_ Hay chúng ta mở tiệc tại đây đi - anh bị cô đánh , nắm lấy tay cô anh quỷ quái nói .
_ Khang ! - cô mắng , đỏ mặt ....
Cô đổ mặt , sau đó anh lấy tay nhấn 1 cái nút , màng ngăn giữa tài xế và ghế sau , kính màu đen và cách âm rất tốt còn cả chống đạn nữa kìa .
_ Khang anh làm gì vậy ? - cô nhìn thấy vậy bắt đầu hoảng ..
_ Anh khai tiệc - anh nhất cô lên, để cô ngồi trên đuồi đối diện với anh , 2 chân cô gian ra thành tư thế kẹp đuồi anh ở giữa 2 chân cô .
_ Khang. ! - cô đỏ mặt với cái kiểu này .
_ Òa ! Thật tư thế này như em đang tấn công anh vậy thật hào hứng - anh trêu ghẹo .
_ Bỏ em xuống - cô nóng mặt
Cô vừa nói xong bị anh ôm mạnh hôn lấy môi cô . hôn chiếm đoạt , sự khát tình trong anh lại trổi dậy . Miệng anh hôn , tay anh đã không an phận , trước là xoa lưng cô , sau là luồng lên trước mở nút áo thú .
Cô bên trong mặt cái áo áo đầm trắng sang trọng , cổ vuông lớn , có 3 nút trước ngực màu nâu gỗ . do ngực cô lớn nên cặp ngực nhô lên thật mê người , vốn tính nhảy xong sẽ vào WC thay rồi cùng anh dự tiệc nào ngờ bị anh bắt đi như vậy .
Anh xoa xoa nắn nắn , rồi lại tiếp tục mở 3 cái nút kia , khiến ngực cô lộ ra , cô không hề mặt áo ngực , chỉ là vì áo này khá chật vì ngực cô lớn nên mặt áo ngực vô nó sẽ rất chật , được áo có cái miếng độn ngực sẳn nên không cần mặc áo ngực làm gi .
Anh khi mở nút áo ra thây cô không mặc áo ngực liền nhìn cô .
_ Báo bối ! Thế này là thế nào ! Em thật là hư , em đã tính trước rồi phải không . - anh trêu ghẹo .
_ Không ! Tại áo chật , mặc áo ngực nó không thở được nên em không mặc - cô thì thào .
_ Em thật hư , anh phải phạt em . - anh lấy tay ắn mạnh lấy nụ hoa .
_ Á ! Đau .... Khang ..... - cô bị anh phạt đau nên cô khẽ la nhỏ .
_ Oa , sữa .. thơm thật - cô là người rất thích uống sữa , do bộ ngực khá lớn nên cô có sữa chỉ 1 lượng nhỏ thôi , người ta thường nói phụ nữ có thai mới có sữa , còn cô thì không cần cũng có .
Anh mê mẫm với những giọt sữa , khát khao chiếm lấy . Khai tiệc của anh là như vậy ....
Về đến nhà , anh cài nút áo thú lại cho cô sau đó bế cô vào trong , đi thẳng lên lầu . Anh đã không chịu được rồi .
Đêm nay có 2 người lại cùng nhau đốt lửa trong căn phòng kia. , nồng nàng nhất , hạnh phúc nhất . Sau lần đầu tiên , cô đã thoải mái hơn , và do anh có khúc dạo đầu quá kỹ nên cô không bị đau khi giao hợp mà lại rất thích ứng .
Đêm nay là đêm màu hồng của 2 người. .
Sau đêm ấy , hầu như đêm nào cô cũng bị anh hành hạ như vậy , nhưng lại khiến cô ngàn càng đẩy đà hơn , quyến rủ hơn , người đàn ông khác nhìn cô lại thấy khát cô đến lạ thường , làm bọn họ mê mẫn .
Dương nhiên họ luôn dùng biện pháp , không để hậu quả , vì cô còn quá nhỏ để có em bé , anh không muốn cô qua mệt mỏi .
Tình yêu của anh dành cho cô thật sự là vô bờ bến . mọi thứ của cô đều thuộc về anh . thật sự làm người ta ganh tỵ đến phát điên mà .
Chương 38: Mì Gói - Sinh Nhật Anh
Tình yêu của họ mặn nồng qua từng ngày. Thật lạ khi anh ngày càng khát cô hơn , không hề chán chê. Mà anh lại càng si mê hơn , muốn cô mãnh liệt hơn . thật là lạ .
Ngày ngày anh đi làm , tới trưa cô đều mang cơm đến cho anh , cùng anh ăn cơm và luôn cả anh ăn cô ngay tại phòng làm việc .
_ Alo ! Con gái ngoan. , ngày mai là sinh nhật của A Khang ! Ba con ta bí mật tổ chức sinh nhật cho nó đi - Viên Phúc Hạo gọi điện , từ ngày có cô , cha con anh hòa thuận đến lạ thường .
_ Á ! Ngày mai sao ? Dạ con biết , vậy tối nay kế hoạch là gì ba ? - cô chợt giật mình khi nghe nói sinh nhật anh và bắt đầu bàn bạc kế hoạch bất ngờ với ba. .
_ Ok , ok ok con hiểu - âm mưu của cô và ba đã được thiết lập .
Cô vừa cúp điện thoại đi đến kệ sách lục lục , kiếm kiếm , phát hiện vật thể liền cười ta , sau đó ngồi lại ghế làm mặt giận , anh cũng vừa từ phòng hợp về . thấy cô ngồi thững thờ trên ghế sofa anh đến gần , cưng chiều . Nhưng cô làm lơ , xích ra bên ngoài .
Anh thấy hành động cô rất lạ liền nhích lại , thì cô lại nhích ra , quái lạ trước khi anh đi hợp , cô còn hôn anh , vui vẻ nhưng sao trở về lại có bộ mặt hờn giận này .
_ Hồng Nhi , em sao thế , không khỏe chỗ nào hả ? - anh kéo tay cô.
_ Buông ra - cô giả tức quoăn tay anh ra .
_ Em sao vậy ? - anh kềm chế .
_ Nghe nói , anh từng yêu cô gái trong tấm hình này đúng không ? - cô quoăn tấm hình lên bàn .
Anh thấy tấm hình vẻ mặt có hơi biến đổi. À đúng ! Cô gái đó anh từng rất yêu , nhưng cô ấy đã bỏ anh sang pháp để thực hiện ước mơ của mình .
_ Em .... em lấy đâu ra tấm hình này - anh sắc mặt xanh .
_ Em vô tình thấy được và cả dòng chữ trên hình - cô ghen .
_ Hồng Nhi à , truyện cách đây 3 năm rồi , giờ trong lòng anh chỉ có em ! - anh giải thích .
_ Em không biết - cô chu mỏ giận .
_ Thôi mà bảo bối ! Em không tin anh sao ? Anh thề anh chỉ có mình em , anh thề mà - anh dơ tay lên thề non hẹn biển .
Cô thật đâu có giận anh , chỉ là kế hoạch của cô và Lão gia mà thôi . Thấy bộ dạng của anh , cô thật sự muốn cười nhưng mà không được , cô cười là vở kế hoạch , không được không được . Cô đứng dậy đi thẳng vào WC .
_ Alo ! Ba à , các này không được , đổi đi được không ? - cô lén lút lấy điện thoại gọi cho Viên lão gia .
_ À ! Vậy thì .......................... - Kế hoạch được chỉnh sửa , Viên lão gia là người cầm đầu . Nếu bị phát hiện chắc chắn anh không nương từ mà nhốt ông vào al4nh cung đâu .
_ À cái này được hơn nè . Ok ok vậy ba nhé - Cô nhẹ nhẹ cười thúc thích .
_ Hồng Nhi ! Đừng giận nữa ra đây - Anh thấy cô chạy vào nhà vệ sinh , đóng cửa , tưởng rằng cô đang khóc . Liền đau lòng ,
Cô mở cửa bước ra , vẻ mặt u ám , sâu thương . Đã giả điên thì phải làm cho tới , anh thấy cô như vậy , tâm tình liền náo loạn , lo sợ , chạy đến ôm cô không buông .
_ Phải tin anh , em phải tin anh , anh chỉ có mình em . chúng ta sắp kết hôn rồi , em hãy tin anh được không hả ? - ôm siết cô anh run rẫy .
Cô cảm nhận được cái run rẫy của anh , giờ thì cô cảm thấy có lỗi rồi , cô đùa quá trờn rồi , quả thật anh rất sợ mất cô . Anh rung như vậy . Cô tự mắng trong đầu " Nhi ngu , Nhi ngốc , rõ ràng Anh yêu mi đến vậy , mà giám nói giận anh , Nhi ngu " . Cô hối hận lắm rồi . liền xoa dịu anh .
_ Em tin anh mà .... em hiểu rồi , em xin lỗi - cô ôm anh , xoa lưng anh an ủi .
Anh lúc này đã bớt run , được sự tha thứ của cô anh nhẹ nhàng hẳn , Cầu nguyện cho Hồng Nhi , kế hoạch ghen tuông này anh đừng biết , không là cô chết thảm với anh . Giờ thì tới lượt cô run . hahahaha , chấp tay cầu nguyện đi Hồng Nhi à .
_ Anh yêu em , Hồng Nhi - anh buông cô ra , 2 tay áp má cô cưng chìu .
_ Em cũng yêu anh - ánh mắt cô sao xuyến
Sau đó anh đặt lên môi cô 1 nụ hôn nồng nhiệt , dù đêm nào cũng cùng cô mặn nồng như cứ mỗi lần nhìn cô thôi anh lại thèm , nói chi là ôm hôn thế này , anh mất kềm chết , liền tấn công mạnh hơn , cô sợ có người , đẩy anh ra .
_ Khang ! coi chừng có người - cô nhỏ nhẹ , thẹn thùng .
Nghe cô nói , anh cũng hiểu ý , liền cười gian , sau đó bế cô lên , đi về hướng thang máy trong phòng anh lên tầng 100 , cả 2 lại cùng triền miên đến tận 8h tối mới rời khỏi công ty .
Giờ đã là tháng 10 rồi , không khí cũng đã lạnh dần , nhưng cô lại thích , với cô gái Á Đông này , ở đất nước chỉ có 2 mùa mưa nắng , thì tuyết đối với cô là 1 mơ ước . nên còn 2 tháng nữa Noel , mà không khí lạnh lạnh mát mát thế này cô rất thích . Ngắm nhìn đường phố về đêm thật tuyệt , đã bao lâu rồi cô không được ra ngoài vào ban đêm thế này , lòng không khỏi thích thú .
_ Á . Khang , dừng xe . - chợt thấy 1 siêu thị mini cô liền la lên .
Khang nghe lời cô , có chút giật mình nhưng không sao , bắt đèn đi vào lề , cô liền tung cửa chạy thẳng vào siêu thị mini , lượn qua lượng lại , thấy đúng món mình cần , cô quơ lấy 2 cái , cộng 2 chai nước và 2 thanh socola , liền ra quầy tính tiền , anh lúc này chậm rãi bước vào nhìn cô lây hoay , nhíu mày .
_ Khang ! lại đây - tính tiền xong , cô kêu anh lại nơi ghế trống bên ngoài , còn mình thì đi lột bao 2 tô mì gói .
Thì ra cô thèm ăn mì gói , cứ trời lạnh lạnh thế này mà ăn mì gói và uống nước ép cộng thêm 1 thanh socola trán miệng thì còn gì bằng . Anh chỉ biết nghe lời cô , đi laị chỗ ghế trống ngoài lang can ngồi , sau đó nhìn cô gái nhỏ của anh , đang chăm chú bóc bao mì gói , rồi chế nước sôi , nhìn dáng cô thật đáng yêu , anh triều mến nhìn cô , cô nhìn anh qua lớp cửa kính cười yêu kiều .
Lúc này cô còn đang lột 1 cái bao nữa thì có 1 nữ nhân tiến đến ngồi đối diện anh , cũng không phải là bất lịch sự là cũng hỏi anh chỗ này có ai ngồi chưa , nhưng không cần đợi anh trả lời , bàn tọa của nữ nhân ấy cũng đã đặt xuống chiếc ghế đối diện rồi . ( À . có duyên , và rất chi là lịch sự )
_ Anh ơi ! chẳn hay anh có phải tài tử hay minh tinh gì không ? sao nhìn anh quen quá , liệu chúng ta có từng gặp nhau - Nữ nhân chống 2 tay lên bàn trường tới đưa bộ ngực chi là đẩy đà , cô 10 còn nữ nhân này 11 ( Khủng )
"....." Anh không thèm nhìn cô ả , chỉ châu mày nhìn cô đang đứng trong cửa kính nhìn anh cười rất tươi , Ánh mắt cầu cứu của anh nhướng nhướng chân mày lên , mắt giật giật ý " Còn đứng đó , không mau lại đây " .
Cô thản nhiên hiểu được ý anh , nhưng lại không đến , liền ngồi thẳng lên cái ghế , chống 2 tay lên cằm , phẩy phẩy tay ý " Anh cứ tự nhiên " rồi cười vẻ đắc ý . Nói chứ cô rất hãnh diện khi thấy người yêu của mình có nhiều cô gái đeo đuổi lòng rất tự hào . Cũng có chút ghen nhưng cô không phải loại thích chím hữu , thản nhiên nhìn anh bị người phụ nữ khác làm phiền .
Anh bên này sôi gan tức ruột , bặm chắc môi ý vẻ " Nếu em không đến , em sẽ chết với anh " . Nụ cười của cô có chút đơ lại , cô hiểu ý anh rồi .... liền bưng 2 tô mì ra kẹp 2 bên khủy tay 2 chai nước bỏ 2 thanh socola còn vỏ vào miệng , đi ra ngoài . bộ dạng rất chi là mắc cười .
_ Nước sôi , nước sôi , tới rồi . - cô đi đến bàn la lớn , như thể người phục vụ .
Nữ nhân kia đang say đấm nhìn anh thì bị tiếng la của cô làm giật mình , nhăn nhích nhìn cô .
_ Đâu ra vậy ? - giọng chanh chua .
_ Ủa ? tôi tính hỏi cô đó , chỗ này của tôi mà - cô tròn mắt ngơ ngẫn nhìn nữ nhân kia .
_ Ai bảo chỗ này của cô - liếc nhìn khinh thường .
_ Ủa vậy chứ cô biết người này hả ? - Hồng Nhi chỉ tay về phía anh không hề ngại ,
_ À ! tôi , à , mà đâu phải chuyện của cô - nữ nhân đâu hề quen anh , chỉ là cô ta đang thả mồi anh thôi , với con mắt nhìn đàn ông của cô , cô thừa biết anh là 1 người không phải đơn giản , nếu như thu hút được anh thì cô sẽ ấm .
_ À ! Vậy còn tôi quen người này , cho nên đây là chỗ của tôi , phiền cô sang bàn bên kia ngồi - Hồng Nhi không giống như những cô gái khác , e dè rụt rè , cô rất cứng cáp , nhất là với những hạng nữ nhân thế này thì cô càng phải chọt . Cô chỉ mới phát hiện mình có tính e dè rụt rè khi chăn gối với anh thôi .
_ Cô quen anh ấy ? - nữ nhân trợn mắt nhìn , không tin rằng cô gái tầm thường này có thể quen với người đàn ông phong thái lại mỹ nam thế này .
_ Chắc dấu ! Anh ấy là chồng tôi , vậy phiền cô sang bàn bên kia , để vợ chồng tôi dùng bữa tối . - rất nhẹ ., rất lanh lẹ , rất dứt khoát .
Nữ nhân này được gọi là ngu người . Sau đó quay sang nhìn anh , mặt mày xanh mét , cô không tin rằng anh và cô gái này là vợ chồng .
_ Vợ yêu tôi đã nói vậy rồi ! cô còn không mau CÚT đi cho tôi . - anh lúc này mới lên tiếng .
Anh thật sự rất hài lòng với những gì cô nói , câu chuyện nãy giờ của cô và ả kia anh chỉ động lại cái câu " Anh ấy là chồng tôi " chỉ nhiêu đó thôi , cũng đã đưa anh lên tối thiên đường rồi . Ả nữa nhân xanh mặt , đứng dậy thật nhanh , rời đi cũng thật nhanh , vẻ mặt có chút quê độ nhưng vẫn giữ trạng thái chảnh , ngất mật , ưỡn ngực bước đi .
_ Chà ! Xem ra , anh rất được hoan nghênh ở mọi nơi và mọi thời điểm - cô vừa nói , tay vừa đổi đi cái ghế ả nữ nhân kia vừa ngồi , lấy 1 cái ghế khác .
_ Vì vậy . em không lo giữ chồng là có ngày mất trắng , lúc đó không ai cưng chiều em nữa đâu . - anh biết cô trêu ghẹo , không thể thua liền đấu lại .
Nghe từ anh nói " Chồng " làm cô vui vẻ hạnh phúc lại có chút là xấu hỏi , đánh trống lãng .
_ Mì nguội giờ ăn đi - cô đẩy tô mì gói qua phía anh , sau đó mở nắp giấy ra , trộn trộn rồi ăn rất ngon lành .
Anh từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ ăn cái thứ gọi là MÌ GÓI này , nên có phần chừng chừ , thấy anh không nhúc nhích , cô phán thêm .
_ Nếu anh không ăn , uổn cả đời . - thưởng thức tô mì vừa nói .
Thấy cô ăn ngon , chắc chắn rằng không có gì , nên cũng có chút miễn cưởng ăn cho cô vui , tính rằng chỉ ăn thử 1 đũa nhưng mà vừa đưa vào miệng , hương vị lạ thường , không phải là tuyệt hảo , hương vị hết sức bình thường nhưng lại làm người ta rất kích thích , và thế là 1 mình anh 7 tô . Hồng Nhi ngồi cười , biết rằng anh sinh ra là con ông con chúa làm sao biết đến vị mì gói như thế này , nên việc anh ăn 1 lúc 7 tô như vậy cô cũng không ngạc nhiên .
_ Xong rồi ! về thôi ! - cô thấy anh đã bỏ đủ , nước cũng uống , socola cũng đã ăn , nên đứng dậy kéo anh đi về .
_ Nếu được , sau này tối có thể cho em đến đây ăn - anh buộc miệng nói ,
_ Cho em hay cho anh ? - cô hiểu cười ma mẽ hỏi ngược cố ý trêu anh .
_ Cừu nhỏ to gan nhỉ . - anh biết bị cô chọc , không thể nói gì , chỉ là đánh trống lãng .
_ Biết rồi , nè nha anh ăn như vậy giá tiền chưa bằng 1/4 cái đĩa thức ăn của nhà hàng nữa đó , rất tiếm kiệm đúng không ? - cô phân tích cho anh nghe .
"..... Cừu nhỏ quỷ quyệt " Anh không nói ra , thầm nghĩ trong đầu .
Sau đó anh và cô cùng về nha , vui vẻ , trò chuyện , sau đó vận động 1 tí thôi rồi cả 2 ôm nhau ngủ rất hạnh phúc .
Sáng hôm sau , anh lờ mờ tỉnh dậy , thối quen là vươn tay tới ôm cô , nhưng cánh tay của anh không chạm vào đâu cả , chỉ rớt xuống 1 cái bịch , làm anh mở mắt lớn . Nhưng lại nghĩ đến việc chắc cô dậy sớm làm đồ ăn , nên anh cười nhẹ , đứng dậy đi vào phòng tắm VSCN xong , thay trang phục xong anh đi xuống lầu , lạ thay nhà không bóng người , anh bắt đầu sợ , sợ xanh mặt , chạy đi kiếm cô , nhưng không thấy gì ngoài tấm giấy để trên bàn to trước sảnh .
" Đến công ty ngay ! Không thì chết " . Anh suy nghĩ đến kẻ bắt cóc , đang đưa Hồng Nhi đến công ty . Anh không cần suy nghĩ cái sai kì lạ là Bắt Cóc mà đưa đến công ty anh làm gì hả chài ? . Cứ thế mà phóng đi như lao .
Tới công ty anh chạy u vào thang máy chuyên dụng , lên văn phòng của mình , đẩy mạnh cửa ra .
_ HAPPYBIRTHDAY VIÊN PHÚC KHANG , HAPPYBIRTHDAY VIÊN TỔNG . - tiếng vang lớn , cùng với pháo tơ búng ra làm anh giật mình ,
Anh trợn mắt nhìn , cô đứng đầu cầm cái bánh kem đang thấp nến số 26 , đầu đội mũ sinh nhật , cười rạng rỡ nhìn anh , thì ra cô đã quy động mọi người , từ sớm đến văn phòng của anh để chuẩn bị . Anh nhíu mày , rồi lại mỉm cười , bước đến cô .
_ Cừu con ! Em lại giỡ trò - anh nhéo má cô .
_ Khang ! Ước đi . thổi nến đi - cô liền đưa bánh kem lên vui vẻ nói .
" Anh đã có em , anh còn gì để ước ? " lòng anh thầm nghĩ , nhưng anh vẫn không cải ý cô , nhắm nhẹ mắt lại 2 giây " Chỉ mong em trọn đời trọn kíp bên anh " sau đó mở mắt thổi nến . Bữa tiệc sinh nhật này của anh do ba và cô tổ chức , anh thật rất vui , rất mừng và hạnh phúc .
Chương 39: Giả Mạo - Lật Tảy Sau 24H
Sinh nhật của anh lần đầu tiên có cô , nên 2 người đã dành cho nhau cả ngày , cùng đi dạo , cùng vui chơi , cùng nô đùa và cả việc mặn nồng , thế giới riêng của họ thật hạnh phúc .
Ngày hôm sau
_ Bảo bối ngoan ! hôm nay em ở nhà , đừng đi lung tung , anh sẽ cùng đối tác giao dịch sau đó có thể ăn trưa luôn , em không cần đợi , xong việc sớm , anh sẽ về với em - Anh căn dặn cô trước khi đi làm , cô chỉnh chu lại ca vạt lại cho anh , do anh cao quá nên cuối người cho cô chỉnh , cứ như vậy vào mỗi sáng nó thành thối quen .
_ Dạ em biết rồi . - cô ngoan ngoãn nghe lời .
Sau đó anh rời đi , dù rằng cũng muốn mang cô theo nhưng lại thôi , buổi nói chuyện nhàm chán , sợ cô buồn không có việc gì làm , xin ra nổi loạn không hay . Quay leo lên xe , đi ra khỏi biệt thự , mắt vẫn nhìn kính chiếu hậu hướng về cô mỹ nữ đang đứng trước cửa lớn nhìn mình , lòng dâng lên cảm xúc rất hạnh phúc .
Anh đi rồi , cô lại quay vào nhà , nằm lên ghế sofa mở tivi coi . Cô ngáp , rồi ngủ quên lúc nào không hay . Ngủ được khoảng 2 tiếng , điện thoại của cô rung lên .
_ A...l...ồ ... - giọng cô ngái ngủ .
_ Hồng Nhi ! Chị đã về , em có thể ra sân bay đón chị không ? - Hồng Nghi đã chở về ? . cô bảo Hồng Nhi ra đón mình .
_ Chị 2 , chị về rồi sao ? , em sẽ đi , đợi em nhé . - Nghe chị đã về cô mừng huýnh .
_ Vậy chị đợi em quán cafe Maxi ở sân bay nhé - giọng Hồng Nghi nhỏ nhẹ .
_ À dạ ! em biết rồi hihi - cô vui mừng khôn siết . Chị cô đã về , nói chuyện lại với cô .
Sau đó Hồng Nhi thay bộ vái nhẹ màu trắng , bảo bác tài xế ra xe chỡ cô đến quán cafe để gặp chị . cô hào hứng , phấn khỏi chạy vào trong quán cafe , quay qua rồi quay lại nhìn chẳn thấy chị mình đâu , cô liền lấy điện thoại ra gọi . Tiếng Hồng Nghi trầm ổn .
_ Đi lên lầu 1 đi Hồng Nhi - Hồng Nghi lên tiếng .
Con cừu ngây thơ này , cứ cười toe toét chạy lên lầu , có 1 cánh cửa , cô vội đậy vào lên tiếng " Chị 2 " , vừa dứt chữ 2 , cô đã bị 1 cái khăn bịch miệng , trong đó tẩm thuốc mê , trước khi vào cơn mê , cô chập chờn thấy được người con gái đang đứng trước mặt mình , đang khoanh tay đi lại cười đểu .
_ Hồng Nhi ! này là em tự chuốc lấy , hãy tự trách bản thân mình . - Tiếng nói này là của Hồng Nghi .
Cô quy danh ẩn tính 2 tháng hơn , cô để tóc dài ngang với Hồng Nhi , cũng xoăn tự nhiên , mặc không còn phấn son nữa , dáng đi cũng giống Hồng Nhi , tiếng nói cũng giống Hồng Nhi . Cô sau khi rời khỏi Thượng Hải đến Anh , cô đa gặp 1 nhà phẩu thuật tạo hình nổi tiếng , tiếng nói , hoạt động , dáng đi , mái tóc tất cả đều đươc cô cấy giống y hệt Hồng Nhi , cô phải bỏ 3 tháng trời để xem lại mọi thói quen sinh hoạt , tài nghệ của Hồng Nhi , tất cả và tất cả không có 1 sai sót nào , sau khi Hồng Nhi nhân bản đạt đến 98% , không lỗi không tả , chính xác , cô bắt đầu quay về nước , với âm mưu giả dạng Hồng Nhi để được cùng Viên Phúc Khang hưởng trọn cuộc sống . Cô bất chấp tất cả để có được anh .
Sau khi Hồng Nhi bị hôn mê , cô lột hết tất cả mọi thứ trên người Hồng Nhi , mặc vào cho mình , quả thật , cực kì giống giống đế không tả được . Cô bước lại tấm giương soi mình , chỉnh sửa nụ cười . sau đó đi bước , không quên dặn dò .
_ Khi nó tỉnh , hãy mở cuộn băng cho nó coi . - 1 ngày cho ăn 3 bữa , các người không được động tới nó , 1 tuần ta sẽ tới 1 lần . Không được để sơ sót . - Giọng nói lạnh lẽo đến khiếp người .
Đây chính là con người thật của cô , cô đơn thuần không phải là 1 cô gái thích trầm , đa suy nghĩ , mà cô là 1 con người đa đoan , mưu tính . Võ công cũng có , nhưng sơ xuất của cô đó là cô không hề biết Hồng Nhi là 1 tay sát thủ , nên cứ nghĩ trốn Hồng Nhi là xong , vì tất cả mọi người cô điều tra họ đều bảo Hồng Nhi là cô gái hiền hậu , cả con mũi chít cô cũng không đập chết chỉ là phủi cho nó đi thôi . Cho nên tính ra Hồng Nhi đối với 6 tên côn đồ này thật sự chả là cộng tóc nào của cô .
Nhúng nhúng nhảy nhảy chạy xuống cầu thang , cô chạy thẳng ra xe vẻ mặt tươi cười nói nói bác tài xế " Mình đi thôi " quả thật giống rất giống . Tài xế không thể nào nhìn ra .
Quay trở lại nhà , cô bước xuống xe . ánh mắt có chút sắc bén nhưng lại dấu đi rất nhanh , bước nhanh vào nhà . đi dạo 1 vòng , sau đó lên phòng của Hồng Nhi và anh coi tất cả các vật dụng trong đó để khi anh về , có sai bảo thì không bị ngớ người sơ xuất . Cô tính toán rất kỹ .
4h chiều , Viên Phúc Khang về đến nhà , tay cầm túi xách bước vào nhà . Trên tay cầm thêm bó hoa oải hương , để tặng cho bảo bối của anh , vì đã để cô ở nhà 1 mình cả ngày . Anh đi thẳng lên lầu bước vào phòng thói quen " Hồng Nhi " gọi tên cô mỗi khi mở cửa phong . Hồng Nghi đang ngồi chải tóc ở bàn trang điểm có chút giật mình quay lại , thấy anh , cô cười , sau đó chạy lại ôm lấy anh , anh vui vẻ ôm lấy bảo bối trong lòng , đặt lên cô 1 nụ hôn nồng nàng , NHƯ , khi anh hôn cô , anh lại cảm giác lạ , môi cô có chút khác lạ , mùi hương trong miệng cô cũng khác . Anh nhíu mày , nhìn cô thật kỹ , thật sự có cái gì đó khác khác mà anh không thể nào nghĩ ra .
Hồng Nghi thấy anh nhìn cô , liền sợ bị phát hiện , ôm lấy cổ anh , để tránh đi ánh nhìn , sau đó tuột xuống , cầm cặp , cưởi áo khoát , tháo cà vạt , cử chỉ chính xác , anh nhìn đúng là cách cô hay làm hằng ngày , nên cũng nghĩ " Chắc mình làm việc cả ngày mệt nên mới vậy " . Sau đó Hồng Nghi bảo anh vào phòng tắm , chuẩn bị khăn , áo đồ ngủ cho anh . rồi đi xuống nấu cơm tối .
Anh tắm thoải mái , tâm tình cũng phấn chấn , nhìn thấy bó hoa oải hương để trên đầu tủ , anh cười , cầm bó hoa đi xuống , thấy cô đang đứng làm đồ ăn trong nhà bếp anh đi lại ôm lấy eo cô , để bó hoa oải hương lên trước ngực cô . " Ác xì " cô vừa hít 1 cái , mùi hoa oải hương làm cô ác xì . Cô bị dị ứng với hoa oải hương .... Wow .... 1 sơ suất nhỏ , cô không hề nghĩ đến việc này . Viên Phúc Khang thấy cô Ác xì tưởng cô bị cảm , liền lấy tay sờ trán xem , nhưng nhiệt độ bình thường .
Hồng Nghi có chút nghi ngờ " Thì ra nó thích hoa oải hương , nhưng sao chưa bao giờ nghe nó nhắc đến , chết tiệc , mình thì lại dị ứng , phải cẩn thận hơn " . Sau khi nghĩ xong , cô giả quay qua đánh vào ngực anh oán " Anh làm người ta hết thồn " .
_ Bảo bối ngoan ! hôm nay ở nhà làm gì nè . - Anh cười không chút nghi ngờ , mặt dù ôm cô trong lòng có phần khác lạ nhưng anh cũng không để ý lắm , hôn lên tóc cô .
_ Em kiểm tra vài thứ , và lên mạng kiếm những món ăn ngon để nấu cho anh - Hồng Nghi yêu chìu .
_ Thế à . Anh đâu cần em kiếm món mới , anh chỉ cần em là anh đã thấy ngon rồi - Anh yêu bảo bối đến tận trời .
_ Anh này . - cô nũng nịu .
Sau đó cô dọn cơm cho anh , cách bài trí cũng giống , cách ăn cũng giống , cách nấu cũng giống , anh không thể nghi ngờ , chỉ là cảm giác của anh có chút lệch lạc , miệng thì nói ngọt nhưng cảm giác trong lòng lại thấy xa lạ rất kì , anh không thể thấy được hơi ấm từ người cô nữa , tim anh cũng không đập rộn ràn nữa , nó cứ làm anh hụt hẫng thế nào ấy.
_____________________________
Nơi gách lầu của quán cafe , Hồng Nhi lờ mờ tỉnh lại , miệng bị quấn lấy bằng 1 tấm vải , tay bị buộc ở thành giường . Nghe thấy tiếng nhúc nhích từ cô gái bị trói , tên côn đồ kia ra hiệu cho đàn em bước lại , vỗ vỗ vào mặt cho cô tỉnh hoàn toàn , lúc này Hồng Nhi đã tỉnh , thuốc mê còn nhưng cô đã tỉnh , vì nội lực đã đẩy hết khí độc lạ trong người cô ra khiến cô tỉnh nhanh hơn dự định . Ý thức lúc này biết mình bị trói , cô xoay tay qua trái , xoay qua phải , sợi dây trối đã bị tuột mất rồi , nhưng cô không vội manh động , vì muốn hiểu thêm vì sao bị bắt .
Lúc này 2 bên côn đồ mang 1 cái tivi đến cuối giường , bật lên cho cô . Màn hình hiện lên là cô gái giống hệt cô , đó là Hồng Nghi .
_ Em gái ! Đã tỉnh rồi sao . Trong em lúc này chắc tội lắm nhỉ , nhưng mà đáng đời . Ai bảo chị đã cảnh báo rồi mà em không nghe , hậu quả thế này thì tự em chịu đi , sau 2 tháng chị đã biến thành em rồi nè .hahahahahahahaha . em gái 1 cứ ngoan ngoãn ở đó , các vệ sĩ của chị rất chu đáo , sẽ không hành hạ em đâu . 1 tuần sau chị sẽ thu xếp cho em sang Anh Quốc , cho em 1 cuộc sống mới có chịu không ..... hahahahahahaha . Mà chị cũng không phải người vô tình , em yên tâm , mỗi ngày chị sẽ gửi 1 cuộn băng của chị và A Khang cho em xem được không ..... Giờ thì ngoan ngoãn em nhé , chị thế này là nương tay lắm rồi , đừng có làm càng , không thì chị không nể tình cảm chị em nữa đâu . - giọng Hồng Nghi chanh chua , lãnh lót trong màng hình .
Hồng Nhi xem , không gào thét , không la , không gì hết , cô cứ người im nhíu mày suy nghĩ " Giống mình ? cũng được , thừa dịp này để xem Khang có phát hiện ra người giả mạo cô hay không , có như vậy mới chứng minh được anh yêu mình thế nào , 1 tuần sau đi Anh Quốc ? trước đêm đó hành động không muộn , nhưng để xem , Khang thế nào đã " , Cô đúng là thiên sứ đội lớp quỷ mà . tình huống thế này mà còn muốn lợi dụng tay chị gái để thử thách chồng tương lai ư ? quá rồi .
____________________________
Nơi biệt thự Viên gia , hôm nay anh cảm thấy thật quái đảng , sáng sớm anh còn rất hưng phấn với cô , nhưng giờ đây khi về thì anh không còn 1 chút nào là hưng phấn nữa , mọi việc cứ khác lạ , anh trong thư phòng ngồi trầm tư . Đúng lúc này cánh cửa phòng mở ra , Hồng Nghi mặc 1 chiếc áo sơmi bên trong mặt chỉ là quần chip , đêm nay cô thật tình muốn lên giường cùng anh , cô muốn quay lại đoạn clip này , ngày mai gửi cho Hồng Nhi chắc chắn Hồng Nhi sẽ nổi điên , nghĩ đến đây cô càng hưng phấn hơn bao giờ hết .
_ Khang , sao anh còn chưa ngủ - cô tiếng lại bên anh , tay đặt lên vai anh .
_ À ! anh có tí chuyện cần làm , bảo bối ngoan ngủ trước đi - anh ôm lấy eo cô ôm cô , đầu gối lên bụng cô .
Lúc này , tay anh rà xuống mông thì mới phát hiện , cô không mặc quần short thun mà chì mặt quần chip , anh ngẩn lên nhìn cô , ánh mắt lạ lẵm . Hồng Nghi tưởng anh đã bất đầu muốn cô , nên chủ động ngồi xuồng đuồi anh , áo sơmi có chút vếnh lên , lộ ra cái quần chip màu đỏ gọi tình .
Anh nghiêng đâu , cảm thấy kì lạ , Cảm giác này , không phải , Hồng Nhi hôm nay , thật sự rất bạo dạng , thật rất kì lạ . Ánh mắt màu hổ phách của anh nhíu lại , có chút nghi ngờ . Hồng Nhi thấy anh cứ nhìn cô , liền chủ động , không đợi anh tấn công
_ Khang ! - câu nói gọi tình , cô nhướng lên hôn lấy môi anh , nồng nàng , chủ động rờ lấy bờ ngực săn chắc của anh . cảm hứng của cô bắt đầu dâng lên .
Khang được cô hôn nhưng lại cảm thấy kì quáy , tâm hồn anh nguội lạnh , không 1 chút dao động như mọi khi , anh chán nản , đẩy cô ra , tay mở quyển tài liệu cần phê duyệt ra miệng thì thào .
_ Hồng Nhi ! Hôm nay anh có nhiều việc phải làm , em ngủ trước đi , chút anh sẽ ngủ sau - giọng anh lạnh như băng .
Hồng Nghi nghe thấy anh không ham muốn mình , tỏ vẻ rất bực mình , giận dỗi quay đi , bước về phòng , tay cô siết chặc , dù cô có giống Hồng Nhi thế nào , nhưng cảm giác của anh cũng không có với cô là sao . Sự căm tức đến tột cùng .
Vậy là cả đêm Viên Phúc Khang làm việc rồi ngủ tại thư phòng chứ không về phòng ngủ chung , anh cảm giác xa lạ và không muốn đến gần cô gái đó , có phải đây là cảm giác cô gái kia không phải là Hồng Nhi . Anh nhiếu mày , Sáng sớm đã đi ra khỏi nhà , gọi Ấn vệ đến văn phòng .
_ Hông Nhi rất lạ ! Các người có thấy gì khả nghi ? - anh ngồi trên ghế chủ tịch , tay vừa kỹ bản hợp đồng , miệng vừa nói
_ Thưa chủ tử ! chúng thần có chút hoài nghi nhưng chưa thể làm rõ . - tên Ấn vệ cung kính .
_ Ngày hôm qua có gì khác lạ không ? - Anh tiếp tục hỏi .
_ Thưa , hôm qua tiểu thư có đi đến quán cafe Maxi gần sân bay , lên đó 1 lúc sau đó tiểu thư lại đi xuống , bọn tiểu nhân thấy không có gì khả nghi - Ấn vệ cho biết .
_ Cô ấy gặp ai ? - Anh ngước lên , rõ ràng anh bảo cô ở nhà mà .
_ Dạ ! tiểu nhân nghe tiểu thư nói chuyện điện thoại , có vẻ chị của tiểu thư đã trở về , sau đó hẹn gặp tiểu thư ở quán cafe Maxi , chính tài xế đã đưa tiểu thư đến đó - Ấn vệ rành mạch trả lời.
_ Tốt , chuẩn bị pháp hình , tối nay sẽ có người tới - Anh đã hiểu mọi việc , anh cũng đã biết Hồng Nhi ngày hôm qua là giả . Anh nhếch môi cười .
" Xem ra tôi tha cho cô là vô ích rồi . " ánh mắt màu hổ phách của anh nhíu lại .
Pháp hình : 1 căn phòng giam bí mật trong doanh trại quấn luyện của Ấn Bang , vào đó còn hơn cả xuống địa ngục , thứ gì cũng có thể .
Anh đứng dậy vứt áo đi ra , chạy xe về nhà . Chỉ cần xác minh 1 việc nhỏ thôi là anh có thể biết được , cô gái kia có phải là Hồng Nhi hay không liền . Chạy như bay về nhà . thấy Hồng Nghi đang nằm suy tư trên ghế sofa , tỏ vẻ rất căng thẳng , nhưng khi thấy bóng hình anh , cô lại nhảy lên vui mừng vì anh đã về . Anh bước lại ôm lấy eo cô , ánh mắt nhìn tà mị , nhẹ hỏi .
_ Hồng Nhi , em nói em nhớ Hoa Hồng Trắng hay chúng ta đi đến đó đi - anh nhíu mày lại , bài kiểm tra rất nhẹ nhưng chỉ cần sơ hở là chết người .
_ Hả ? Hoa Hồng Trắng ? Hoa Hồng trắng ? - cô suy nghĩ ,sao cô điều tra lại sơ xuất nhiều đến vậy , Hoa hồng trắng là gì ? , 1 bông hoa hay là 1 khu vườn ?,
_ Hả ? em không nhớ Hoa Hồng Trắng hả ? - anh đang xác định rất rõ , vì mỗi lần anh nhắc đến Hoa Hồng Trắng , Hồng Nhi liền nhảy lên vui vẻ chạy lên lâu rồi chạy xuống để cùng anh đi đến đảo thiên đường do anh mua cho cô , đây là bí mật giữa 2 người .
_ À nhớ chứ , nó thật đẹp , và thật thơm , lâu rồi em không thấy . - Cô nhắm mắt liều nói đại .
_ Thơm ? - anh đã xác định rõ cô gái này là ai rồi .
_ Đúng vậy nó thật đẹp , thật thuần khiết , lại thơm nữa - Cô cười tươi rối , nhưng hồ hôi xuất ra .
_ em đang nói đến Hoa ? - anh nhíu mày chặc lại , ánh mặt màu hổ phách của anh bắt đầu thiêu đốt .
_ À ! thì chứ là gì nữa . - cô mất đi nụ cười , mặt tái đi . Không lẽ bị anh phát hiện sớm như vậy .
_ Được ! vậy anh dẫn em đi gặp Hoa Hồng Trắng - Anh cười lớn , sau đó ôm chặc Hồng Nghi hướng ra cửa .
Cô lúc này có sợ sệch rồi , nhưng vẫn cứ làm gian đi theo anh , trên xe ánh mắt màu hổ phách của anh không ngừng nhíu chặc . Anh chạy thẳng đến quán cafe Maxi nơi Bảo bối thật sự của anh đang bị dam cầm . Xe vừa chạy đến nơi dừng lại , Hồng Nghi run hơn cả máy cầy .. cô không dám bước , cũng không dám nhất , mặt không còn 1 giọt máu nào . Lúc này đây cô đã bị lộ rồi ,
Anh đi ra khỏi xe , hung hăng nắm tay cô lôi cô ra ngoài , kéo cô vào trong quán cafe , đi thẳng lên tầng lầu , cửa bị khóa chặc , anh vung chân đập mạnh bức vào , thì 4 mắt : Khang và Hồng Nghi đang nhìn 1 cô gái thân hình nhỏ nhắn đang đứng đó tay phải nắm đầu của tên côn đồ , tay trái nắm cánh tay của tên côn đồ khác , chân đạp lên người 1 tên khác , 3 tên kia nằm ngây đơ trên sàn nhà , Khi nghe tiếng đập cửa Hồng Nhi quay lại , đang trong tư thế mấy kiểm soát , ánh mắt của cô lúc này là ánh mắt giết người , Hồng Nghi nhìn thấy liền hoảng sợ hơn ai hết , cô không nghĩ em gái dịu dàng của cô lại là người thế này .
Anh đứng kế bên nhíu mày cười , sau đó nắm lấy tay của Hồng Nghi , ném về phía Hồng Nhi đang đứng , sau đó khoanh tay đứng nhìn .
Hồng Nhi ánh mắt băng nhìn Hồng Nghi không chớp mắt , Hồng Nghi mặt trắng đến xanh .
_ Hồng Nhi ! Em - Hồng Nghi run sợ .
Hồng Nhi không nói gì , bỏ 2 tên kia ra như quoăn búp bê quay hết người lại , nhìn Hồng Nghi , khôm xuống , nắm lấy cổ áo của Hồng Nghi nhất bổng cô lên .
_ Cô ! Không xứng đáng để gọi tên của tôi - thật sự Hồng Nhi khi mất kiểm soát rất kinh khủng , cô có thể giết người chỉ cần 1 cú đánh , cô quoăn Hồng Nghi lên giường , sau đó bước lại , ý định sẽ đánh gãy chân của Hồng Nghi , nhưng trong vô thức của cô vang lên giọng nói " Chỉ là tự vệ , tự vệ thôi con nhé " tiếng nói của sư phụ cô trong Thiên Võ Mộng nhắc nhở .
Cô quay sang nhìn anh , chớp mắt 1 cái giọng lạnh " giao cho anh , tùy quyền sử lý " , sau đó cô đi ra bang công ngồi xếp bằng xuống , nhập người vào Thiên Võ Mộng , để chấn tỉnh bản thân .,
Thời gian 5 phút trước :
1 trong 6 tên nhìn cô với vẻ thèm thùa , cứ đánh mắt lên bộ ngực đẩy đà của cô tỏ vẻ ham muốn , lợi dụng 5 tên kia đang đánh bài , 1 mình hắn đi lại phía giường của cô , tay sờ lấy cặp đuồi nõn nà của cô , dục vọng lên cao chỉ muốn nuốt chững cô lúc này . Hồng Nhi nhắm mắt lại miệng nhếch lên .
_ Dừng lại nếu muốn sống - lúc này là cô đã nhập vào Thiên Võ Mộng , bái kiến sư phụ , lời cô nói ra là lời cảnh báo trước 1 tai họa .,
Tên côn đồ không ngừng mà còn thích thú , vuốt lên cao , tâm đã nhập , mắt đã biến đổi ,cô mở mắt ra , 1 tay tung tên côn đồ cao hơn cô , nặng gấp đôi , nhưng chỉ 1 cái hất , hắng ta đã bay lên đập đập mạnh vào trần nhà rơi tự do rồi nằm bất động . và những tên tiếp theo cũng lần lượt nằm ngây đơ cho đến khi cô vừa giải quyết xong 2 tên cuối là anh cùng Hồng Nghi xông vào .
Giờ thì cô cần xuất môn , trận trước do là so tài nên cô cũng chỉ dùng chưa hết nội lực nên khi hoàn thành cô chỉ cần bình tỉnh chút là có thể bình thường lại , còn đây là 1 trận đấu thật , nên công lực của cô đã đem hết ra , rất khó để bình phục lại , cô cần phải gặp lại sư phụ .
Viên Phúc Khang ra lệnh cho tên Ấn vệ đem Hồng Nghi về nơi anh sắp đặt , còn anh ở lại nhìn Hồng Nhi đang tịnh tâm , anh thật sự rất lo cho cô , không phải vì sợ cô bị người khác giết nhưng theo anh biết , nếu đã đạt đến cảnh giới và tạo ra được 1 thế giới ảo mộng võ thuật cho mình , có thể đi đi về về như vậy , có khả năng nếu như mất kiểm soát thì không thể quay lại . Anh có vẻ nhíu mày , anh tự dặn lòng rằng sẽ không để cô phải mất kiểm soát thêm nữa .,
Phải hơn 1 tiếng sau , Hồng Nhi mới khôi phục lại chính mình , cô mới bắt đầu đứng dậy , gương mặt mệt mỏi , đi đến bên Viên Phúc Khang , ngồi lên đuồi anh , ngã vào lòng ngực vững chắc của anh thì thào
_ Rất may vì anh đã tìm được em . - nói xong , cô ngất xỉu , vì đã dùng toàn lực để ra đòn , giờ thì người cô mềm nhũng ra như nước ,
_ Bảo bối ! Anh sẽ không để em phải mất kiểm soát thêm lần nào nữa , Ngoan ! - anh yêu chìu hôn lên trán cô , sau đó bế cô lên , đi ra xe và trở về biệt thư .
Chương 40: Bị Anh Giận Rồi !
Trận thảm cảnh giả mạo hôm đó đã khiến cho Viên Phúc Khang đề phòng nhiều hơn thế nữa , anh bắt đầu siết chặc mọi hoạt động của cô , luôn mang cô theo , cô phải luôn xuất hiện trước mặt anh và ở bên anh 24/24 . và tăng cường Ấn vệ theo cô nhiều hơn , trong nhà lẫn công ty .
Anh cưng chìu cô nhiều hơn , không bao giờ làm cô tức giận , nhưng cũng vì vậy mà tình yêu của 2 người ngày càng khắng khích hơn , họ thật sự không thể tách rời nhau ra .
Chiều nay , cô bảo muốn được ăn mì ở Siêu thị mini ven đường , và anh cũng rất thích cái món bình dân nhưng lại mê người như vậy , anh không hề phàn nàn , mà lại cực hứng thú . Biết danh Tổng Giám Đốc băng trôi của anh có lẽ đã mất rồi , nhưng mà chỉ mất khi có cô , còn khi không có cô thì anh lại thành cục băng , nhân viên công ty luôn niệm vào mỗi sáng làm việc là " Cầu trời , khẩn phật , lạy chúa , cho hôm nay Hàn tiểu thư đến công ty đi ... " đây đã trở thành câu cửa miệng của tất cả các nhân viên công ty trước giờ anh đến .
Cuộc hợp cuối cùng cũng đã xong , anh cùng cô vui vẻ đi đến của hàng siêu thị Mini kia để cùng ăn món ăn cả 2 cùng thích MÌ GÓI ( người ta hết tiền ăn mì gói thí tía ) . Hôm nay anh tới 10 ly mì gói , cô 2 ly ngồi xoa bụng , nhìn ăn anh , anh lúc này không hề giữ hình tượng trước mặt cô nữa . Dù sao thì cái tật xấu gì của anh cô đều biết rõ , cần chi giữ hình tượng nữa . Coi vậy mà anh thấy rất thoại mái .
Mì gói no say , cô và anh cùng nhau đi về , 2 người tay trong tay cười cười nói nói , những người đi bên đường đều nhìn đôi nam thanh nữ tú này , cô và anh cứ như 2 thiên sứ từ trên trời dáng xuống , dạo phố chiều giữa đông , dù thời tiếc đã lạnh hơn nhưng 2 người này thì lại rất ấm .
Tối hôm đó , anh cùng cô xem chương trính nhạc kịch , rồi cùng cô gọi điện thoại nói chuyện với ba mẹ cô , xem cô lên mạng nói chuyện với đám nhoi nhóc ekip của cô . Anh không bao giờ quên cái cảnh lần đầu gặp bọn họ , ồn hết chỗ chê , nhí nhố , nhảy múa linh đình chỉ vì chầu ốc cô khao . Bọn họ đúng thật náo nhiệt , vừa thấy cô đã nháo nhào vô , xem ra kế hoạch của cô thành công vang dội , cả êkip rất vui mừng , sau người kế bên đang đánh laptop , lâu lâu lại liết nhìn cô nói chuyện với ekip , phân phối công việc , chia sẽ kinh nghiệm , tư vấn mọi vấn đề của khách , cái miệng nhỏ của cô nhấp nháy , anh thật không khềm lòng được mà .
Quay nhìn cô cũng hơn cả trăm lần như vậy , lúc này anh không kềm lòng được , liền nhướng qua hôn lấy môi cô , cô do bất ngờ , trợn tròn mắt nhìn màng hình , còn đám ekip kia thì mắt chữ 0 miệng chữ A , sau đó thì " AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA" cả đám nhốn nháo lên ,
ekip 1 : Tay để lên mặt miệng chữ O đầu lắc lia lắc lịa .
ekip 2 : Oowowwowow . la lên nguyên cái mặt mắt trợn tròn dán vào màng hình .
ekip 3 : Hey , hey , hey het , ê ê ê ,,,,, đừng đừng
ekip 4 : 2 tay che mặt chừa tại cái lỗ ở 2 con mắt la hét dữ dội .
ekip 5 : 1 tay che mặt nhìn đi chỗ khác , 1 tay dơ lên màng hình .
ekip 6 : miệng chu ra " Chụt chụt chụt " đầu lắc tỏ vẻ bất mãng .
ekip 8 : 2 tay ôm đầu , mắt miệng mở to hết sức có thể
( Bọn này làm quá , vợ chồng người ta hôn nhau mà làm thấy ghê )
Anh hôn đã mãn nguyện rồi mới mỏ môi cô ra , cưới tà , dục vọng , nhìn cô , cô xấu hỏi trước cái đám vịt của mình liền quay qua đánh anh tới tấp
_ Khang thối , Khang biến thái , Khang dê xồm , đồ mất nết , đồ dê cụ /...... - cô miệng mắng tay đánh không thương tiếc .
_ Anh là chồng em , hôn em không được sao ? - anh gật lấy tay cô , nhíu mày hỏi .
_ Không ! từ nay không cho anh ộm , không cho anh hôn , không cho anh ngủ chung . - cô xấu hổ nên không kềm chế được mình nữa .
_ Em nói sao ? anh là Chồng của em , anh hôn vợ tương lai của anh có gì là sai - anh có chút bực mình .
_ Nhưng không được , em không muồn , em không thích - cô giãy giụa .
_ Vậy có nghĩa rằng em không muốn ai biết anh là chồng em ? - anh gắt giọng .
_ Không phải ! nhưng mà anh .... - cô nghe anh hạ giọng lạnh liền sợ .
_ Em không muốn công khai tình yêu của chúng ta ? - mắt anh sụp xuống , gióng nói lạnh hơn .
_ Không ! Khang .... anh - cô dừng mọi hoạt động mắt trợn lên nhìn anh bắt đầu sợ hơn .
_ Anh hiểu rồi , từ nay em muốn làm gì làm , anh sẽ không dụng đến em thêm lần nào nữa . - anh đóng laptop , nói dứt câu đứng dậy đi ra khỏi phòng .
_ KHANG ! - cô la lên ,
Anh bức ra khỏi phòng , đứng trước cửa phòng lấy tay bịch miệng mình lại , cười vui vẻ , hóa ra anh không giận , cô đánh như vậy là chuyện thường , vì cô xấu hổ thôi , nhưng mà đó giờ toàn là cô giận anh nên bây giờ anh phải đổi ngược lại tình hình thôi , có như thế cô mới nhớ về anh hơn , cô sẽ không thể rời xa anh được nữa . À anh thật nham nhiểm quá nha .
Cô đơ người rồi , cô ngồi im luôn rồi , bị anh giận rồi , lần đầu tiên cô thấy anh như vậy , cô sai rồi . Còn cái bọn ekip kia thấy toàn bộ sự việc , biết rằng Boss tỷ tỷ đã lên đỉnh rồi nên mọi người từ từ tháo chạy , không ngu gì ở đó để lãnh nguyên 1 thùng thuốc nổ .
Cô ngồi ngây ngốc 15 phút sau , đứng dậy đi ra khỏi phòng , hướng về phòng sách nơi anh đang cười hả hê . Tiếng chân cô đi rất kịch liệt nên từ trong phòng sách anh đã nghe được nên đã chỉnh đốn lại mình , mặt lạnh xuống , giả vờ lấy điện thoại gọi điện , không để ý đến cô .
_ Khang ! Em vào được không ? - cô đứng trước cửa , dù ngày thường cô cứ thế mà xông vào nhưng hôm nay cô lại không dám , lại lễ phép đứng trước cửa xin vào .
Đứng 1 hồi không thấy anh trả lời , cô nhắm mắt , liều mình bước vô , liều đến xin lỗi anh , cô biết cô sai rồi , dù gì cũng không nên như vậy .
_ Khang ! - cô bước vào thư phòng ,nơi con người nào đó đang dỡ trò với cô giả vờ nghe điện thoại .
_ Được đối tác bên đó thế nào ........ ! - anh nói 1 câu rồi im lặng nhìn xuống quyển tài liệu không để ý đến cô .
Cô đứng đó đợi anh nghe được thoại xong rồi sẽ xin lỗi vì hành động vừa rồi . Đợi anh 1 hồi lâu anh mới cúp điện thoại , lấy bút kí vào tài liệu sau đó mới ngước lên nhìn cô .
_ Em xin lỗi Khang ! Em em .... em xấu hổ nên đã đánh anh , em không có ý đó , anh đừng hiểu lầm , Khang đừng giận nữa mà - cô cuối mặt buồn bã .
Anh trong bụng mở tiệc ăn mừng , Qua ! Sau 10 tháng yêu nhau , cô lần đầu tiên xin lỗi anh như vậy , xem ra bảo bối anh rất ngoan , biết lỗi là xin lỗi chứ không có cứng đầu. Anh giờ chỉ muốn chạy lại ôm cô và nói rằng anh tha cho cô , Nhưng thấy vẻ mặt cô lúc này , anh lại muốn bắt nạt cô thêm nữa , không ngờ hành động nhận lỗi của cô lại đáng yêu đến vậy , Sau này lâu lâu phải quật cường vài lần như vậy mới được. .
_ Xuống ăn cơm đi ! Anh còn việc phải làm - anh cố gắng lạnh giọng với cô .
Cô xửng sờ đứng đó , lần đầu tiên anh lạnh giọng với cô , lần đầu tiên anh không để ý cô , anh giân cô đến vậy sao ? Giờ cô phải làm sao đây ? . Không thể nói gì nữa , biết rằng giờ nói cũng vô ít. Cô lẵng lặng quay đầu ra khỏi phòng , trở về phòng ngủ của bọn họ , ngồi ở khung cửa sổ , ôm gối khóc .
Anh nhìn cô đi ra , lòng anh lúc này cảm thấy mình hơi quá đáng. Nhưng anh muốn cô cũng sẽ tôn trọng anh nên anh đành để cô buồn bã .
Cô khóc , mệt rồi nên ngủ thiếp đi lúc nào không biết , lúc này anh mới hé hé cửa phòng nhìn vào xem cô thế nào thì thấy cô đang ngủ trên khung cửa , trên mặt nước mắt chưa khô , do khóc trước khi ngủ nên trong lúc ngủ cô vẫn con thúc thích nho nhỏ " Khang ! Em biết lỗi rồi , đừng giận em nữa hix hix " . anh yêu chìu bế cô lên giường đấp chăn cho cô rồi hôn lên môi đẹp của cô nhẹ giọng .
_ Anh biết bảo bối ! Nhưng em phải thế này vài ngày , có như vậy em mới yêu anh hơn ..... anh yêu em lắm bảo bối à , ngoan ! - anh thì thào bên tai cô . Sau đó bước ra ngoài , vè phòng đọc sách ngủ .
Đêm nay anh trong lòng có chút ân hận , không ngủ được vì thiếu hơi cô nhưng phải ráng thôi .
Sáng sớm cô tỉnh dậy , thấy mình nằm trên giường. Liền biết anh , co chút vui vẻ nhưng mà kế bên cô lại không có anh , anh đã đi đâu. , cô ngồi dậy ! Làm VSCN đi xuống , thường thì giờ này anh thường còn ngủ nên cô muốn chuẩn bị bữa sáng rồi lại tiếp tục xin lỗi anh . Nhưng quản gia bảo , anh đã đi từ rất sớm , nay phải kí hợp đồng ở Đài Bắc nên có thể ngày mai mới về.
Cô ngời vật ra , tới ngày mai mới về ư . vậy là anh sẽ giận cô 2 ngày luôn sao ? Cô sao chịu được trước đó 2 người rất vui vẻ giờ thành ra thế này , cô không còn tâm trí đâu để nghĩ đến những việc khác nữa , buồn bã lên lầu , tắc hết đèn , khéo hết màn nằm cuộn mình trên giường khóc nức nở . rồi lại ngủ đi , cả ngày của cô chỉ khóc rồi ngủ , nước mắt thay cho nước uống và cơm , mắt cô xưng to rồi .
Cô mệt mỏi ngồi dậy , bước đến bàn máy tính , mở mạng lên rồi nhìn vào màn mình , thật wuais gỡ hôm nay trên web của cô đánh 1 dòng trạng thái mất mát " Anh đã không quan tâm nữa " rồi cô ngồi đó , 2 phút sau có người bình luận
Friendsyour : hãy xin lỗi khi còn có thể .
Nhưng người khác lại bình luận
Oppakun : Vậy bạn còn ở đó làm gì ? Hãy rời xa để người ta không ghét mình hơn .
Và những lời bình luận tiếp theo đề cho cô những thứ tiêu cực nhất . Cô khóc , lại khóc. Những lời nói này thật đúng , anh đã không cần cô nữa , anh sẽ không đụng đến cô nưa. Cô còn ở lại làm gì , chỉ làm anh ghét thêm thôi .
Cô nhớ đến siêu thị mini , cô tự nhiên muốn ăn mì ở đó. Cô đứng lên thay một trang phục bình thường , bính sam , mắt kính to, đi xuống lầu , đi ra ngoài , quản gia Lâm đang nghe điện thoại xong , thấy cô đi xuống ông liền hỏi .
_ Thiểu thư đi đâu ? Tôi sẽ bảo tài xế đưa tiểu thư đi . - ông hơi cuối người nhìn cô gái nhỏ. Bảo bối của thiếu gia , đôi mắt đỏ ao. Sưng vù sau cái kính tròn kia không khỏi đau lòng .
_ Không cần. Tôi muốn tự đi ,tôi cần hít thở . - cô không nhìn ông , ánh mắt lờ đờ bước đi không cần ông trả lời .
Ông thấy vậy cũng không ngăn cản được cô . Nên đã quay mặt nhìn vào gốc tối ra lệnh cho Ấn vệ theo sau bảo vệ cô . Sau đó ông đi đến banf gọi điện thoại cho anh . Lúc nay anh có gọi về , hỏi thăm tình hình của cô , ông bảo rằng sáng đến giờ cô không ăn gì , chỉ ở trên phòng khóc rồi lại ngủ , cơm đưa lên 3 bữa không hề đụng muỗng. Anh có căn dặn phải làm cách nào để cô ăn mới đuoẹc sau đó cúp máy thì cô đi xuống và xảy ra tình huống này nên ông liền phải gọi điện thoại báo cái tình hình cho thiếu gja biết .
_ Sao ? - anh lạnh giọng bắt máy .
_ Thưa ! Thưa thiếu gia , tiểu thư , tiểu thư , đi ra ngoài 1 mình , trong tiểu thư rất thảm , tiểu nhân đã cho 10 ám vệ đi theo - ông run run nói .
_ Được tối nay tôi sẽ về - anh nhíu mày , cô đã đau khổ như thế sao , cô quả thật rất yêu anh , xem ra kì này anh làm hơi quá rồi , phải mau về cùng cô thôi.
Cô đi như 1 người vô thần , chậm rãi trên đường đau khổ đến cùng , 1 tiếng đi bộ , cô cũng đã đến trước của siêu thị , nơi mà cô đã cho anh lần đầu biết Mì Gói là gì , nơi mà cô đã bảo vệ anh khỏi nữ nhân kia , nơi mà họ vui vẻ . Cô đi đến mở cửa vào , mua 1 gói mì , làm theo những thao tác quen thuộc nhất . sau đó đem mì ra ngoài nơi cô và anh ngồi , trời cuối tháng 11 , tuyết cũng đã rơi . cô ngồi giữa trời tuyết lạnh , mở ly mì ra , tuyết và mì hòa lẫn , cô cầm đũa ăn , hôm nay Mì sao khó ăn đến vậy .
Vừa ăn nước mắt cô tuông rơi , cô thật sự nhớ anh , nhớ anh đến phát điện rồi . trong lúc cô vừa đang ăn vừa đang khóc , tuyết đã rơi phủ lấy đầu x người toàn thân cô , thì có 1 cây dù đến và che cho cô . co buông đũa ngước lên .