Truyện teen - Cô gái ấy là vợ của tổng giám đốc tôi trang 13
Chương 61: Phối Hợp Điều Tra
Ngày hôm nay , trời không mấy đẹp , mây đen trên đầu khá nhiều có dấu hiệu sẽ mưa . Viên Phúc Khang từ trong xe bước ra , tài xế lấy chiếc dù đen to bự chạy đến bên cửa che cho anh , rồi cùng bước vào trong 1 nhà hàng sang trọng . Khí phách rất cao ngạo , các nhân viên trong nhà hàng có phần rung rẫy với cái loại khí này , những nhân viên nữ không khỏi ảo mộng vì thần sắc soái ca của anh.
_ Viên Thiếu ! Mời ... mời ngài. - Chủ nhà hàng vẻ khẩn trương .
Anh bước vào không thèm đếm xỉa tới tên chủ nhà hàng nịnh nọt kia , cứ bước theo sự chỉ dẫn của hắn đi vào 1 phòng riêng biệt , đây chắc hẳng là phòng VIP của nhà hàng này rồi , phòng được cách âm rất tốt . Anh bước đến bàn vuông dành cho 6 người nhưng chỉ có anh và 1 người nữa .
Họ nhìn nhau với ánh mắt không chút động tâm ,sát khí trong căn phòng lúc này rất ngột ngạc .
_ Điều tra đến đâu rồi ? - Anh lạnh nhạt , cặp mắt không dao động .
_ Đã điều tra ra , đây là tài liệu , anh hãy tự mình xem . Cô ấy thế nào rồi ! - người đối điện có chút lo lắng .
_ Đã tỉnh - Khang điềm tỉnh . cầm ly rượu vang
_ Tôi có thể gặp cô ấy không ? - ánh mắt của người đối diện thay đổi , có chút vui mừng .
_ Vì sao ? - anh nhếch miệng , tay vẫn cầm ly rượu , ánh mắt kêu ngạo nhìn cái ly trong tay .
_ Vì tôi lo cho cô ấy ! - người đối diện nhíu mày , tỏ vẻ kiên cường .
_ Cô ấy là vợ tôi , không cần cậu phải lo - anh ngừng hoạt động lại , trừng mắt nhìn người đối điện , có chút ghen tức .
_ Hãy để tôi được nhìn thấy cô ấy . Tôi cũng sắp đi Pháp , sau khi xong việc này tôi cũng sẽ không còn gặp lại 2 người nữa - ánh mắt buồn bã lộ ra .
_ vậy được ! tôi tin cậu , tối nay cậu có thể đến thăm cô ấy . Sau đó tôi muốn cậu phải thực hiện lời hứa - anh nhíu mày chặc , nhìn người đối diện .
_ Được , tôi nói , tôi sẽ làm - người đối diện có chút buồn nhưng gặp được cô lần này sau đó ra đi hắn vẫn mãng nguyện , hơn là ra đi không được gặp .
Cuộc đối thoại đã kết thúc , Viên Phúc Khang đứng dậy tay không quên cầm sấp tài liều người đã ra tay hạ sát bảo bối của anh . Để lại người đối điện đang ngồi trầm tư .
8h tối , Hoàng Nghiệp Du đã đứng trước của nhà họ Viên . Lòng không khỏi vui mừng nhưng lại rất buồn bã , cửa nhà được mở ra , quản gia Trần ra nghênh đón hắn vào . Căn nhà này rộng hơn so với nhà của hắn , kiến trúc theo thời đại hơn nhà hắn , và điều làm hắn không khỏi kinh ngạc đó là Viên Phúc Hạo , Viên lão gia người được giới ngầm truyền tụng là 1 con người lãnh khốc , tàn ác nhất thời trước , nhưng nay lại là 1 lão ông rất ôn hào , phúc hậu , lại rất ấm áp không như ông và cha hắn , rất nghiêm khắc và lạnh lùng . Được Viên lão gia đón tiếp nồng hậu , Hoàng Nghiệp Du không khỏi đố kị cùng Viên Phúc Khang . Sau khi được an vị tại ghế sofa ở sảnh lớn , anh cười ý vui vẻ với Viên lão gia nhưng lòng lại muốn mau mau nhìn thấy Hồng Nhi .
Nói chuyện được 10 phút , từ trên lầu Viên Phúc Khang bế Hàn Hồng Nhi xuống , nhìn thấy cảnh tượng này , lòng của Hoàng Nghiệp Du không khỏi đố kị .
_ Hoàng hội trưởng ! Anh đến thăm tôi à ? - Hồng Nhi đang trong lòng Phúc Khang đã ló đầu ra , dù thật sự không ưa tên này nhưng hắn có lòng đến thăm cô không thể làm ngơ .
_ Đúng ! Cô đã khỏe hơn ? - hắn như thở phào khi cô không chán ghét hắn. .
_ Tốt ! Khang bỏ em xuống - cô vừa cười gật đầu với hắn lại quay qua bảo Khang để cô ngồi xuống ghế sofa
Anh đặt cô ngồi xuống sau đó ngồi kế bên cô nhưng đang muốn nhắc nhở ai kia đừng quá làm càng . Ánh mắt hất lên đầy vẻ cao ngạo của anh khiến cho Viên lảo gia bên này nhìn qua cũng biết 2 người là tình địch . Ông không muốn làm kì đà nên đã thông báo rồi đi lên lầu nghỉ ngơi trước để lại 3 người trẻ ngồi dưới sảnh .
_ Tôi đã khỏe cảm ơn anh đã đến thăm - cô nhẹ giọng , mỉm cười nhìn hắn .
_ Không có gì , thân là hội trưởng hội học sinh , học viên của trường gặp bất trắc như vậy đây là trọng trách của tôi - đây có lẽ là lời biện minh hay nhất mà hắn có thể nghỉ ra vào lúc này
Viên Phúc Khang ngồi im lặng nhìn hắn thay đổi chuyển biến của sắc mặt không khỏi hài lòng , xem ra cô không hề để ý đến hắn anh không phải lo sẽ mất cô , nhưng chỉ là anh phải cảnh giác việc hắn có âm mưu bắc cóc cô thôi .
_ Hồng Nhi ! Em mệt chưa , hãy về phòng , anh có việc vần bàn với Hoàng thiếu gia - anh cắt ngang câu chuyện của họ .
_ À được ! Vậy em lên trước , Hoàng hội trưởng cảm ơn đã ghé thăm gặp lại sau - cô vui vẻ ngoan ngoãn nghe lời anh , sau đó quay sang chào Hoàng Nghiệp Du rồi chậm rãi bước lên lầu .
_ Cậu ! Vào phòng với tôi - đợi đến khi Hồng Nhi đống cửa phòng , anh mới vừa đứng dậy , 2 tay đưa vào túi quần , chậm rãi và lạnh lùng .
Hoàng Nghiệp Du cũng không phải vì thế mà mất đi phong độ của mình , so với Viên Phúc Khang thì địa vị gia đình hắn cũng là ngang ngữa nên không có gì là phải sợ , chỉ có là gia đình hắn không có nằm trong giới ngầm kia nên việc này cũng được gọi là phải nể 3 phần nếu muốn yên ổn .
Hắn không nói tiếng nào , cũng lạnh lùng ửng ngục oai vệ lên đi theo anh vào phong sách. Nơi đây , 2 bóng người thật sự rất căng thẳng .
_ Cậu khẳng định đúng là người này ? - tiếng anh lạnh lẽo phát ra , trên tay ném lấy sắp tài liều về phía hắn .
_ Chính xác là như thế , sau khi cho người điều tra , kết quả là thế này. Anh không tin tôi sao ? - hắn nhíu mày , tay khoanh trước ngực dựa vào ghế .
Anh bún tay , trong bóng tối đi ra hơn 15 tên Ấn vệ , xếp thành hàng ngay ngắn đợi anh ra lệnh .
_ Trong vòng 15 phút , xác thực tin này cho tôi - anh nhướng mày đẹp về phía sắp tài liệu trên bàn ra lệnh .
Một tên Ấn vệ bước lên , tay cung kính cầm sắp tài liều sau đó cuối đầu quay đi cùng 14 tên khác , đến kệ sách ấn 1 nút bảo mật ,cánh cửa ngầm được mở ra , những tên đó bước vào. Cánh cửa được đống lại , không gian thật sự chỉ còn lại 2 người đàn ông sắc đá .
Họ cứ ngồi đó nhìn nhau với vẻ không hề thua tình địch , lòng rất tự tin với những gì mình có , chỉ là có Hoàng Nghiệp Du có sự mất mát vì anh đã không được sự để ý của cô , công sức lúc này của anh cũng như công cóc. Nhưng anh vẫn tình nguyện làm vì cô , không cần cô biết , chỉ cần cô được an toàn , anh sẽ làm tất cả.
Tình yêu không phải có được sẽ hạnh phúc . Tình yêu là khi thấy người mình yêu được hạnh phúc đó mới chính là tình yêu .
Nhìn nhau 15 phút , cuối cùng cánh cửa bí mật cũng lại mở ra , tên Ấn vệ cầm sắp tài liệu bước đến bên anh , đưa lại cho anh chỉ gỏn gọn gật đầu 1 cái chỉ ý là thông tin này hoàn toàn chính xác . Anh lúc này mày nhíu đã chặc , vốn dĩ anh không muốn tin nhưng nó là sự thật .
_ Vì sao cậu lại có được thông tin này ? - anh nhìn lên , miệng có chút nghiếng ngấu
_ Cô gái đó là học sinh của trường tôi. Camera ghi lại tôi rất dể nhận ra . Cô ta chỉ là người bị sai khiến , vì hận Hồng Nhi được tôi để ý cộng thêm người đứng sau lưng kia đôn đốc. Nên hậu quả mới như vậy - anh nhìn bộ hồ sơ nói rõ .
_ Vì sao cậu lại biết đây là người chủ mưu ? - anh vẫn giữ nguyên trạng thái nhìn hắn .
_ Số tiền được chuyển vào tài khoảng của cô ta từ người này mà ra , đồng thời , người này cũng có hận thù với Hồng Nhi trước đó , tôi nghĩ anh biết rõ điều này - sự việc không phải 1 mình hắn gây ra. Mà còn có sự góp mặt của anh nữa vậy mà anh dám lớn tiếng với hắn à .
_ Được ! Cậu có thể vêc. Nhân tiện tôi cho phép cậu chào Hồng Nhi một tiếng , Viên Phúc Khang tôi không phải là kẻ quá ích kỉ , để cảm ơn cậu đã thay tôi điều tra , đây là điều tôi có thể trả ơn cậu - anh nhàn nhạt đứng lên , bước ra cửa sổ nhìn về phía ánh trăng khuyết kia .
Hắn thật không thể ngờ. Anh lại khí phách oai hùng như vậy , xem ra giữa hắn và anh , Hồng Nhi ở bên anh là cách tốt nhất. Hắn căn bản khí phách này không thể so bì cùng anh , nhưng nếu Hồng Nhi có bất trắc gì , hắn sẽ không ngần ngại cướp Hồng Nhi đi .
Hắn quay đầu đi , được sự hướng dẫn của Trần quản gia , đưa hắn đến phòng Hồng Nhi gõ cửa , tiếng cô chạy lạch bạch ra mở cửa cũng làm hắn có chút rất vui. Như thể hắn được cô chào đón .
_ Á ! Hoàng hội trưởng chưa về sao ? - Hồng Nhi mở cửa phòng ánh mắt có chút ngơ ngác nhìn hắn .
_ Tôi đến để chào tạm biệt và cũng có vài điều muốn nói với em - hắn nhẹ nhìn cuối mình , vẻ mặt rất vui khi nhìn thấy cô .
Cô quả thật rất đẹp , đẹp hơn so với những gì hắn tưởng tượng , ngày thường đến trường. Hắn hầu như không để ý đến diện mạo cải trang của cô , chỉ yêu say đấm tiếng đàn và giọng hát của cô. Nay lại thật sự thấy được nhân sắc của cô. Hắn không khỏi động lòng. . Người con gái hắn yêu thật sự sắt nước hương trời thế sao .
_ _ Vậy mời hội trưởng vào . ! - cô theo phép lịch sự . phòng ngủ của 2 người căn bản cũng có phòng khách nên cô không ngại .
Hắn bước vào , mắt nhìn quan sát căn phòng , căn phòng này rất rộng , trang trí rất tin tế , thật sự rất ấm lòng người . Sau đó hắn ngồi xuống ghế sofa. .
_ Hồng Nhi. ! Thấy em khỏe tôi rất mừng , ngày mai tôi phải đi Pháp , chắc sẽ không trở về . Nếu tôi đi , liệu em có nhớ đến tôi ? - đây là câu hỏi hắn ấp ủ , chỉ muốn gặp cô và hỏi rõ chuyện này .
_ Vì sao lại đi ? , ấy , chắc là nhớ rồi , anh hay quấy rầy tôi thế này mà lại đột nhiên đi , nên tôi sẽ nhơz đến anh chứ hihihi - độ ngây thơ của cô vẫn không thể tránh .
_ Đây là số của tôi bên Pháp , nếu như em cần tôi bất kì lúc nào cũng có thể gọi , tôi sẽ giúp em bằng hết sức mình - hắn đưa ra 1 tờ giấy có vẻ đã chuẩn bị trước .
_ Ấy ! Hoàng hội trưởng. Tôi nghĩ không cần đâu - cô đẩy tờ giấy ngược lại .
_ Hãy cứ cầm , chỉ là để phòng thân - hắn cương quyết đưa lại tờ giấy cho cô .
Cô trầm tư , từ chối cũng không được nên cũng đã để yên tờ giấy , hắn thấy cô không còn từ chối nữa cũng có phần yên tâm hơn . Nên đã đứng dậy phớt áo , nhìn kỹ coi lần cuối rồi quay ngược ra ngoài , rời khỏi căn việt thư này .
Hồng Nhi ngồi đó nhìn tấm giấy , coi thật sự không muốn xó bất kì thứ gì liên quan đến hắn , nhưng lại không thể làm gì hơn , nên đã chủ ý đêm tờ giấy cất vào 1 cái hộp đựng những món đồ không cần tới . Sau đó quay lại bàn làm việc của mình .
_ Ngày mai ! Hãy đưa cô ta đến công ty - trong căn phòng sách tối mù , 1 giọng nói lạnh thấu xương vừa lên tiếng , bàn tay siết chặc vò nát tờ giấy tài liệu có hình của người đã đứng phía sau vụ sát hại Hồng Nhi.
Chương 62: Anh Ấy Bảo Cô Phải Xứng Với Anh Ấy Ư ?
_Phúc Khang bỏ điện thoại xuống , lòng anh chợt nhức nhói , đây là kết quả điều tra mà anh không hề muốn có. Vì sao lại thành ra thế này . Sau kết quả này có lẽ anh đã hiểu rõ hơn thứ mình cần và thứ mình phải vứt bỏ . Ánh mắt anh càng thêm căm phẩn , lấy tay xoa nhẹ giữa vần trán nhăn nhíu của mình , sau đó anh nhẹ đứng lên đi về phía căn phòng kia. Lúc này anh chỉ muốn được ở cạnh Hồng Nhi , chỉ có cô ấy mới làm anh thoải mái .
_ Khang ! Anh mệt sao ? - cô đang lạch cạch gõ bàn phím thì chợt dừng lại nhìn về phía con người vừa bước vào kia , ánh mắt có chút mệt mỏi .
_ Ừ ! Anh tắm đã ! - anh gật nhẹ đầu sau đó đi vào phòng quần áo , lấy bộ đồ ngủ rồi quay lại phòng tắm .
Hồng Nhi đã chuẩn bị sằn nước ấm cho anh , anh cần phải thoải mái mới được . Trong lúc anh đang ngăm mình thoải mái trong phòng , Hồng Nhi ngoài này đang lục đục chuẩn bị 1 thứ gì đó cho anh . Xem ra cô lại bầy trò gì nữa đây .
Từ phòng tắm bước ra , anh đã lại nghe thoang thoảng mùi hương nhẹ nhàng khắp phòng , mắt chợt mở sáng, không phải chứ , vết thương cô mới lành , mà giờ lại muốn phục vụ anh sao . Anh nuốt mạnh nước bọt đi ngang qua cánh tường ngăn phòng ngủ lại , tinh thần có chút hứng thú , khi nghĩ đến bước qua tường ngăn này nếu cô lại mặc loại đầm ngủ gợi cảm thì anh sẽ không nể tình cok bị thương mà tấn công cô đâu .
Trong đầu đang có chút lạc quan liền bước qua bức tường ngăn , mọi thứ không phải như anh suy nghĩ , cô không mặc đồ sexy , cũng không phải đợi anh làm chuyện người lớn , mà là đang bài binh bố trận gì đó trên giường của họ. Anh có chút hụt hẫng , đi lại , ánh mắt mất mát nhìn cô .
_ Bảo bối ! Đây là gì - anh chỉ tay về phía đống xà bần cô tạo ra. .
_ Hân hạnh phục vụ quý khách . Hôm nay tôi sẽ Mat-xa cho ngài - cô cuối chào , vẻ hưng phấn , cười tươi rôi rối .
Cách đây 2 ngày cô còn nằm chèm bẹp trên giường khi vừa tỉnh lại , sau đó 2 ngày cô đã tung tăng phá khắp nơi rồi .Anh thật phải canh chừng cô kỹ hơn mới được .
_ Bảo bối ! Em lại bầy trò gì đây ? - anh nhíu mày , 2 tay véo má cô .
_ Đừng nói nhìu. Nằm xuống nào - cô nhanh tay đẩy anh ra , đẩy đẩy xô xô anh bắt anh nằm sắp trên giường
Anh thật không thể cảng nha đầu này mà. Nên để xem cô lại bầy trò gì . Sau khi để anh nằm an vị rồi , cô bắt đầu vận công , cái cách vận công của cô , cộng với thân hình nhỏ bé của cô thật sự rất buồn cười , anh không thể kềm lòng , liền cười khấu lên. Xen ra chính xác là ở bên cô anh mới thật sự thoải mái .
Sau khi vận động xong cô bước lại chỗ anh , tay không ngần ngại lột áo của anh ra , khiến anh đơ người với hành động hết sức to gan này của cô . cô lấy 2 tay sờ sờ nhấn nhấn những múi thịt sau lưng anh . Ánh mắt nhìn lên trời như đang xem xét điều gì đó . Hành động này của cô thật làm Viên Phúc Khang không nhịn nỗi , nó thật sự quá đáng yêu
Sau khi mò mò mẫn mẫn xong , cô mới bắt đầu phán xét
_ Khang ! Thịt anh rất săn chắc nếu mat-xa theo kiểu thường thì không ăn thua. Vậy em mat-xa kiểu Thái cho anh nhé - cô ngồi lên người anh , nằm dài trên người anh , đầu ngang đầu anh , quay miệng về phía má anh nói .
_ " Chụt " bảo bối muốn làm gì thì làm - khoảng cách quá gần , không hôn thì uổn , nên anh đã lợi dụng thời cơ hôn cô 1 cái sau đó cười vui vẻ nói.
Sau khi được sự cho phép của anh , coi bắt đầu ra tay , cô nắn , cô bẻ , cô co , cô gậy , những động tác này cứ như đánh nhau , vật lộn vậy đó nhưng không hiểu sao Khang nhà ta rất thoải mái . Anh rât dể chịu , cứ muốn cô mat-xa vậy hoài đừng ngưng .
Sau 30 phút , Viên Phúc Khang thật sự thấy rất thoải mái. Ngược lại Hàn Hồng Nhi thì thở không ra hơi , cô có phải đã sai lầm khi đã phục vụ anh bằng cách này , thân hình anh bự hơn cô gấp mấy lần , khiến cô phải vật lộn với nó muốn ná thở .
_ Dịch vụ đến đây kết thúc , ngài có quyên đi ngủ. Tôi không chịu nổi rồi - cô phì phò , nằm thẳng trên giường , giọng thều thào .
_ Tôi chưa đã , yêu càu nhân viên làm tiếp tục.Anh biết cô mệt nhưng vẫn muốn chọc cô.
_ Ngài tự sử đi , tôi không làm nữa , người gì đâu mà bự quá không biết haizzz , tôi đi ngủ đây - cô phớt lờ anh .
Anh cười lớn vẻ rất hanh phúc trước cái cách đầu hàng đầy trẻ con này của cô , Sau đó anh ôm cô ngủ ,lòng rất thoải mái , rất yêu cô vì đã nghĩ ra cách để anh thoải mái thế này.
Ánh sáng 1 ngày mới lại đến , Hồng Nhi thức dậy chuẩn bị bữa ăn sáng như mọi ngày . Phúc Khang cũng hạnh phúc vô tận , tâm tình anh nay rất tốt nhưng cũng không quên hôm nay phải thế nào. . Ăn xong bữa sáng , hôn tạm biệt cô sau đó đến công ty.
Bước vào phòng làm việc , anh phải xử lý đống giấy tờ kia , hợp ban ngành , sắp xếp lịch với thư kí Lâm . Điện thoại anh reng lên . Anh nhất máy , mày đẹp nhíu lại , sau đó phung ra 1 chữ lạnh lùng " Được " rồi cúp máy .
Sau 10 phút , cửa phòng anh có tiếng gõ. Anh biết liền lên tiếng
_ Vào đi - sắt mặt anh trầm lại .
_ Khang! - tiếng nói êm dịu đến lạ thường
_ Nói vì sao cô làn thế - anh không chờ được liền nhấn mạnh câu hỏi , mắt nhướng lên nhìn người con gái kia .
_ Khang ! Ý anh là gì em không hiểu ? - cô ta nhíu mày như không hề biết chuyện gì .
_ Cô còn giả ngốc ở đây sao ? . nói , Nhu Diệp Loan , vì sao cô lại làm như vậy ? - anh đã thật sự mất bình tỉnh .
Hít 1 hơi thật dài , Nhu Diệp Loan mới bắt đầu biến sắt. Tay nắm thành quyền , kế hoạch của cô tỉ mỉ như thế lại sớm bị anh phát hiện , du sao cũng không thể dấu , nay cô sẽ nói tất cả cho anh biết .
_ Đúng ! Là do em làm . sao nào ? Em làm vậy là sai sao ? Tình yêu của em và anh bị cô ta pha vở , cô ta là kẻ thứ 3. Là người chen ngang , anh đã hứa với em thế nào ? Mà giờ thì sao .... hả ? - cô dồn hết tâm trí của mình , sự uất ức của mình.
_ Bị cô ấy phá anh là chính tay em tự phá , em hãy nhớ ngày ấy chính em là người đã lựa chọn sự ra đi , em chính là đã phá vỡ tim anh , cũng chính cô ấy là người kéo vớt cuộc đời anh , vậy hỏi ai là người đã phá đi tình yêu ? - Anh lớn tiếng quát to .
_ Em làm như thế là vì anh. Em muốn mình phải thật xứng với anh . em thân là trẻ mồ côi , bạn bè chê em từ nhỏ đến lớn , em quyết tâm đi để học thật giỏi thật tốt , để làm gì , tất cả để vì anh , vì anh đó anh biết không , em đã bỏ ra 5 năm , chỉ để xứng đáng với anh. Vậy mà khi trở về ,anh lại tay trong tay với con tiện nhân đó , nó không xứng , nó không hề xứng với anh, em mới là người xứng với anh , anh hãy mở mắt to ra mà nhìn . EM MỚI LÀ NGƯỜI XỨNG VỚI ANH CHỨ KHÔNG PHẢI CÔ TA - Nhu Diệp Loan , lúc này đây như 1 con đập vị vỡ
_ Xứng ? Anh ấy đã từng nói với cô là phải xứng với anh ấy sao ? - trong lúc Nhu Diệp Loan đan gào thét trước mặt Viên Phúc Khang , Hàn Hồng Nhi cũng vừa tới , cô đã nghe được câu chuyện của 2 người . nay đã lên tiếng .
_ Con tiện nhân, mày nên im đi , đồ ranh con không biết xấu hổ. ,mày nghe đây mày chỉ là đứa thay thế tao . Tao đã trở về , mày nên mau cút đi , mày không xứng đáng với anh ấy . MÀY KHÔNG XỨNG - Nhu Diệp Loan quay sang tát vào mặt Hông Nhi .
_ Anh ấy đã từng bảo cô phải xứng với anh ấy sao ? - Cô bình tỉnh , cái tát rất đau nhưng cô không khóc , ánh mắt cô lại càng sâu nhìn Nhu Diệp Loan .
_ Hồng Nhi ! Em .... - Phúc Khang thấy Hồng Nhi bị tát , liền lên tiếng .
Vừa lên tiếng thì anh đã bị bàn tay của Hồng Nhi đưa lên. Ý bảo rằng đừng xen vào.
_ Tôi hỏi cô ! Anh ấy từng bảo cô phải xứng với anh ấy sao ? - Sau khi ra lệnh cho Phúc Khang đứng đó , Hồng Nhi tiếp tục nhìn Nhu Nhi hỏi lần 3 .
_ Mày .... ! - cơn tức giận đã làm Nhu Nhi mât đi lý trí liền dơ tay tính rằng tát Hồng Nhi thêm cái nữa
_ 1 cái là đủ , giờ hãy trả lời cầu hỏi của tôi . - khí chất mạnh mẽ của Hồng Nhi không hề giảm , cô chụp lấy cánh tay của Nhu Nhi đang đưa lên sau đó trừng mắt.
_ Anh ấy ..... anh ấy chưa hề nói , nhưng với cương vị của người phụ nữ của anh ấy , phải có địa vị cao mới xứng đáng với anh ấy . Mày hiểu cái gì . Tao đã phải chịu đau khổ suốt 10 năm với cái từ này , và đã dốc lòng bỏ ra 5 năm để có được như ngày hôm nay , Nhưng mọi thứ đã đỗ bể. Tất cả tại mày , tại mày đó con tiện nhân xấu xa . - Nhu Nhi vung tay , thét lớn vào mặt Hồng Nhi , tay thoát ra tính rằng sẽ đánh xuống .
_ Chỉ vị miệng thiên hạ thôi mà cô để anh ấy chịu đau khổ trong 5 năm ư ? Cô yêu anh ấy mà lại để anh ấy phải đau khổ chỉ vì cô chạy đi theo cái chữ gọi là " Xứng " ử ? . Nhu Nhi , chị lớn hơn tôi , chị học cao hơn tôi nhưng sao đầu óc chị đơn giản quá . Có lúc nào anh ấy mở miệng bảo chị phải học cái này , biết cái kia để chỉ là XỨNG với anh ấy chưa ? Tôi thây tiếc cho chị , 10 năm chị được bên anh ấy nhưng chị lại không hiểu gì về anh ấy . Cái anh ấy cần không phải là XỨNG mà là sự yêu thương , sự bên cạnh , hơi ấm của chị thế là đủ. Anh ấy chỉ cần chị ở yên bên anh ấy thôi , đó là đã đủ , còn cái chữ " XỨNG " kia nó hoàn toàn vô nghĩa chị có biết không . - Hồng Nhi vẫn chụp lấy cánh tay đang dơ lên của Nhu Nhi , ánh mắt trừng lớn .
_ Đúng ! Cô ấy nói đúng - Phúc Khang nãy giờ chứng kiến cảnh tượng không khỏi giật mình , nhưng khi anh nghe Hồng Nhi trả lời , lòng anh thật sự rất ấm áp , vì cô gái này thật sự hiểu anh .
_ Khang ! Anh nói sao ? - Nhu Nhi từ từ đưa tay xuống , mắt bắt đầu ngấng lệ
_ Khóc ! Không còn tác dụng nữa đâu Nhu Nhi à , Hồng Nhi nói đúng , anh không cần em phải con nhà quyền quý , vị cao danh trọng. Bản thân em là trẻ mồ côi , anh lại không màn đến mà yêu thương em hết mình , em còn không hiểu sao . Sự việc lần trước anh bỏ qua , sự việc lần này anh e rằng sẽ không thể bỏ qua . Anh không muốn hạ sát em nhưng cũng không muốn nhìn mặt em nữa . Hãy quay về Pháp , anh sẽ cung cấp cho em 1 số tiền đủ để em sống đến chết , và hãy cắt đứt mọi liên hệ với nhà họ Viên, chúng ta như chưa từng quen - anh lạnh lùng nhìn cô , không 1 tia dao động. .
_ Không ! Khang , Nhìn em đi , em trở thành thế này là vì anh , Khang , hãy nhìn em đi , con tiện nhân kia dám chia cắt 2 chúng ta. , cô ta phải chết - Nhu Nhi như nghe phải sét đánh liền điên loan .
_ Thư ký Lâm , dặt ngay 1 vé đi pháp cho Nhu tiểu thư , chuyển vào tài khoảng cô ấy 1 số tiền đủ để cô ấy sống đến chết , đảm bảo rằng cô ta không có thể quay lại đây dù chỉ 1 lần , 5 Ấn vệ sẽ hộ tống cô ta. Làm ngay cho tôi - anh ra lệnh cho Thư Ký Lâm .ánh mắt không chút sot thương.
_ Hồng Nhi hãy đợi đấy cô sẽ không yên đâu , đợi đấy - Nhu Nhi bị 2 Ấn vệ kẹp chặc nhưng vẫn không ngừng la hét giãy giụa
Chương 63: Em Nguyện
_____________________
Sự mệt mỏi tràng đầy trên khuông mặt của Phúc Khang , anh như bị sock với sự thật Nhu Nhi người con gái anh đã từng yêu thương chiều chuộng hơn cả Hồng Nhi giờ đây lại có thể làm ra những trò này . Ánh mắt băng giá của anh làm cho người kế bên cũng phải rét lây .
Hồng Nhi chỉ đứng đó nhìn anh , không lên tiếng cũng không cử động , cô chỉ đơn giản là đứng nhìn anh . Nhìn anh đang mệt mỏi với những thứ xảy ra , nhìn anh bế tắt với loại diễn cảnh này . Lòng cô thật rất chua xót cô tự nhủ " Có phải sự xuất hiện của cô đã làm anh có thêm nhiều rắc rối? " cô khẽ nhếch miệng cười .
Đúng , từ ngày cô xuất hiện , anh đã phải trải qua vô số mệt mỏi , vô số phiền hà từ cô , cuộc sống vốn bình yêu của anh đã bị cô xáo trộn . Con người khí phách của anh cũng dần trở nên yếu mềm hơn . Có phải sư xuất hiện của cô là một sai lầm trong cuộc đời của anh .
Thầm nghĩ những thứ cô đã gây ra cho anh , cô cảm thấy có lỗi rất nhiều , đáng kẽ cô phải nghĩ đến tâm tư của anh nhiều hơn , Cô đã cũng như Nhu Nhi , dựa vào sự cưng chiều của anh mà quên đi anh đang cần gì .
_ Khang ! Em là bão táp của anh - lặng thinh rất lâu Hồng Nhi mới bắt đầu lên tiếng.
_ Hồng Nhi ...... ! - anh đang ảo não nghe thấy câu nói này của Hồng Nhi liền ngẫng đầu lên .
_ Có phải em đã quá lệ thuộc vào anh không ? Có phải em cũng đang bắt đầu giống Nhu Nhi không ? - cô có chút bận tâm .
_ Nhu Nhi khác , em khác , Hồng Nhi , anh thật sẽ không chịu nổi nếu mất em . Hồng Nhi - Anh đứng dậy đi đến bên cô , ánh mắt mệt mỏi những chuyện vừa qua .
_ Khang ! Cuộc đời này. Em chỉ yêu thương ba và mẹ. Mọi việc trên dưới , em chỉ biết ba và mẹ . Từng chén cơm giất ngủ em cũng chỉ biết ba và mẹ . Em đã nghĩ rằng em sẽ chết nếu như không có ba mẹ , Nhưng có lẽ giờ đây đã khác ... trong cuộc sống của em người thứ 3 đã xuất hiện . Hắn ta rất đẹp , luôn có những lũ ong bướm vây quoanh , hắn là 1 người độc tài , lãnh khốc nhưng lại rất dịu dàng chỉ với 1 mình em . hắn ta có thể liều chết để cứu em . hắn ta từ bỏ tất cả để đi theo em . Anh xem tên đó có phải đại ngốc không ? Cuộc sống của hắn ta đang rất yên bình , thì lại chạy theo em , rướt em về để mang lại tất cả phiền toái cho mình . Người đàn ông như vậy có phải ngốc , ngốc , ngốc lắm không anh . Vậy mà Hàn Hồng Nhi này đã từ khi nào đã xem hắn như nhịp thở của mình . Trước sự sống và cái chết , em vẫn không từ bỏ quyền được sống để về bên hắn . , từ bỏ võ công cũng vì hắn . Hắn đã hy sinh quá nhiều cho em . Viên Phúc Khang ! Em mặc kệ trước đó anh đã yêu ai ,và ai yêu anh nhưng hiện tại em là người yêu anh hơn tất cả bọn họ . Dù có chuyện gì xảy ra , em vẫn thế , vẫn sẽ luôn bên anh , khi anh mệt mỏi và buồn đau , em hy vọng rằng bờ vai nhỏ này có thể giúp anh vơi đi phần nào , khi anh rơi vào vực thẩm , em hy vọng rằng bàn tay nhỏ bé này có thể giúp anh trèo lên được dù chỉ còn 1 chút sức lực . và khi anh chết , trái tim này cũng sẽ chết theo anh . Và khi anh nằm xuống , em nguyện sẽ nằm chung 1 quan tài với anh để anh không còn cảm thấy cô đơn nữa . Khang ! Em yêu anh - co khóc nức nở. Ôm anh thật chặc , có lẽ cô đã hiểu anh hơm , cô đã nhận ra điều gì đó từ anh sau chuyện này . Cô tự hứa với lòng và trước mặt Phúc Khang .
_ Hồng Nhi , cảm ơn em , cảm ơn em đã luôn hiểu cho anh , anh sẽ dùng thân thể này để che chỡ cho em đến suốt cuộc đời , và đến khi em nằm xuống , anh cũng nguyện nằm chung 1 quan tài với em để đôi ta không cảm thấy lạnh lẽo nữa có được không ? - anh cũng ôm siết cô. Lời hứa yêu thương đã được anh phát ra .
Nơi căn phòng làm việc ở tầng thứ 99 tập đoàn Viên Thành , đã có đôi tình nhân cùng thề với nhau , họ đã yêu nhau hơn mức tưởng tượng .
_ Hồng Nhi ! Chúng ta đám cưới đi , em không cần phải đi học nữa , đám cưới rồi em sẽ luôn bên cạnh anh , mọi nguy hiểm cũng sẽ không còn có được không ? - anh chợt buông cô ra , tay lau 2 hàng nước mắt của cô .
_ Được ! Em nguyện làm theo anh , chỉ cần được ở bên anh , em sẽ làm tất cả - Nước mắt cô rơi như chưa từng rơi .
Họ ôm nhau , trao nhau nụ hôn nồng cháy của tình yêu của 2 người , sợi dây liên kết có vẻ đã có thể cắt không đứt nữa rồi . Giờ đây , mọi thứ diễn ra xung quoanh kia dường như là vô nghĩa với đôi tình nhân kia , giờ đây thế giới này họ chỉ còn nhìn thấy nhau.
Chương 64: Khang ! Đủ Rồi .
_ Thưa ba ! Chúng con muốn tháng sau sẽ làm đám cưới - tiếng Phúc Khang vang lên trong căn biệt thư nhà họ Viên.
_ Há há há ! Cuối cùng cũng có đại hỷ . Há há há , nhà họ Viên ta cuối cùng cũng có dâu , chà ta còn sẽ có cháu bế nữa chứ há há há há - tiếng cuồi vang vang của Viên lão gia .
_ Thưa ba , chúng ta chỉ mới cưới thôi , còn chuyện sinh con sẽ tính sau ! - Hồng Nhi đỏ mặt vì câu nói của ông .
_ Được được , tùy tụi con , tùy tụi con , nhưng phải sớm sớm để ta còn bế bồng . Hồng Nhi , mặc kệ con sinh con trai hay con gái ta đều thích , chỉ cần mẹ tròn con vuông là được - ông vỗ vỗ đầu Hồng Nhi , rât cưng chìu cô .
_ Vậy ngày mai con sẽ dẫn Hồng Nhi về nhà cô ấy , chính thức xin phép ba mẹ cô ấy - Phúc Khang phụ thêm ý nghĩ của mình .
_ Đúng đúng ! Phải làm , à con đón luôn ông bà xuôi qua đây luôn đi để tiện bề tổ chức hôn lễ - Viên lão gia gật đầu tán thành .
_ Dạ con biết - anh cũng nghiêm nghị cuối đầu .
Họ vui vẻ ăn tối với nhau , tiếng cười rộn rã , tin nhà họ Viên sắp có hỷ , có đám người phụ việc rất vui mừng , vì căn bản họ cũng yêu thích Hàn Hồng Nhi , việc thiếu phu nhân của nhà là cô thì họ không hề ý kiến gì ngược lại còn rất mãng nguyện là khác .
Bữa tối xong , anh và cô lên phòng , hôm nay không hiểu sao tâm tình của anh rất tốt , nên cứ ở phía sau chọc ghẹo Hồng Nhi .
_ Viên tổng tài , Viên bang chủ ! Nếu như chuyện này lộ ra ngoài , xem anh con mặt mũi hay không - cô nhíu mày dằn giọng với anh .
_ Em dám để chồng mắt mặt - anh lại càng trêu đù cô hơn.
Anh cứ ngồi phía sau lưng , quậy quậy , phá phâ cái lưng của cô rồi lại choàng tay lên trước , phá nơi đẩy đà của cô , hành động của anh đang khiêu khích cô , nhưng lại rất mè nheo , thật sự rất mất hình tượng đó .
_ Khang ! Đủ rồi . - cô chịu không nổi nữa liền quát lên .
_ Há há há há há - anh cười phá lên , mục đích chọc điên cô cũng đã đạt được . vì cô lo làm việc nên không để ý đến anh , nên anh mới chọc cô để cô liền để ý đến anh .
_ Anh còn dám cười , hôm nay Hàn Hồng Nhi em phải cho anh 1 trận - cô đứng dậy săn tay áo lên , không quên cài 5 cái nút áo hồi nãy bị anh tháo ra .
Nói xong , cô nhanh chân dí anh . Anh chạy chạy những lại kiểu chạy thục lùi , 2 tay đưa lên trước đỡ lấy những cái đánh yêu của cô , miệng cứ cười không ngớ .
Cô cứ dí rồi đánh anh thế đó . Đanh không chút đau , còn anh thì vừa thục lùi vừa cười không ngừng nghĩ . Đên khi tới chân giường , anh không thục lùi nữa mà lại nhào đến ôm cô khiến cả 2 cùng ngã xuống giường . Anh ôm cô rất chặc , lòng ngực cứng rắn vững chải này luôn bảo vệ cô .
Anh hôn lên tóc cô , hôn xuống trán cô , rồi hôn xuống mũi cô , và dừng lại ở bờ môi đầy khiêu gợi của cô , anh hay không thể buông tha cô rồi . Nụ hôn hôm nay sao ngọt thế , ngọt hơn cả những nụ hôn trước đó . Nó như đĩa trái cây hảo hạng , thơm ngon, mát rượi khiến anh không thể nào buông . Nụ hôn nồng cháy , nụ hôn đòi hỏi của anh đã lang đi khắp cơ thể của Hồng Nhi . Cô không chút kháng cự , chỉ mềm nhẹ lướt theo , thật rất si mê lòng người .
Cơn say của anh đã đến đỉnh điểm , anh không thể kềm chế được nữa , cả tháng nay anh chỉ có thể nhìn không thể ăn , nay anh được cô hồi đáp , ngại gì mà không tự thưởng cho mình sau những tháng ngày phải kềm chế như vậy .
Anh không còn nhận thức được nữa , cứ hành động theo thói quen , mọi việc cứ để theo sự tự nguyện của cả 2 cùng tiến đến , Đẹp nay thật đẹp , đẹp cả đôi người trên chiếc giường lớn kia , đẹp cả khung trời trăng sáng , có lẽ , bão gió đã qua , sau đêm nay họ sẽ bắt đầu một câu chuyện mới . Cậu chuyện mang tên " Trọn cuộc đời " .
Chương 65: Quy Định 7 Ngày
9h sáng , Phúc Khang cùng Hồng Nhi ra sân bay bay về VN để xin phép và đón ba mẹ Hồng Nhi sang để chuẩn bị cho hôn lễ của họ . Tiếp tục ngồi máy bay 5 tiếng, Hồng Nhi lòng thật rất thoải mái khi được về nhà , cô hưng phấn không thể ngủ .
Sau 5 tiếng trên máy bay xuống. Cô càng hưng phấn hơn , liền chạy thẳng ra ngoài , hít thở khí trời tiếc mùa hè có chút ôi bức , nhưng lại rất thoải mái . Anh thấy cô vùng chạy bỏ rơi tay mình giữa không trung có chút không hài lòng . Liền nhíu mày đứng nhìn cô gái nhỏ đang hưởng thụ hương vị quê hương kia .
Anh cứ đứng đó nhìn con cừu con của anh , liền quên rằng nơi đây là nơi công cộng , mà anh chỉ cần đứng ngay nơi công cộng là y như rằng , tất cả ông bướm xung quoanh liền vây lấy anh , thật sự rất nhức đầu . Sự trở lại lần này , anh đã có thể hiểu họ nói gì về anh , họ ngưỡng mộ , khen ngợi , trầm trồ ước ao . Anh thật đang rất bực mình trong khi đó cái con Cừu con kia lại không giải cứu anh mà chỉ lo tung tăng ngắm cảnh .
_ HÀN . HỒNG . NHI - anh rống to thật to , giọng nói của anh nhấn mạnh từng chữ . Ánh mắt lạnh băng nhìn cô .
Lúc này Hồng Nhi mới giật mình khi nghe toàn tên mình bằng tiếng Việt . Liền quay lại nhìn anh đang bi lũ ong bướm bay bay quoanh người , nhưng lại có chút đứng hình cách xa anh hơn khi nghe anh rống lên . Cô cười rất vui vẻ , mắt nhìn anh có chút trêu đùa vẫn không đến giúp anh , mà cứ đứng đó lắc lắc cái đầu nhỏ điệu bộ đáng yêu nhìn anh .
Anh nhíu mày thật chặc , thấy cô cứ đứng đó . Anh nhếch miệng " Cái này là lỗi của em " giọng nói thầm nhìn thẳng vào Hồng Nhi , ánh mast có phần gian xảo đi . Hồng Nhi chợt bắt gặp ánh mắt này. Thấy môi anh nhếch lên dù không hiểu nhưng ánh mắt của anh làm cô giật mình .
Anh thấy cô mặt mày có chút biến sắt liền cất bước hướng về phía cô . đàn ong bướm cũng ngớ người tách mình ra , nhường đường cho anh hướng đến cô . Bước chân của anh chậm rãi , ánh mắt gian manh hiện rõ hơn . Cô vội nuốt nước bọt như có điều chẳng lành , ngước lên nhìn anh .
_ Bảo bối ! Cái này là lỗi tại em - anh đã đến bên con Cừu nhỏ , nhẹ nhàng nói , hơi thở mạnh mẽ phà vào mặt cô làm cô chớp một cái .
Không đợi cô kịp mở miệng. Anh đã cuối xuống dán lên môi cô một nụ hôn rất nồng cháy , khẳng định cô là của anh trước tất cả công chúng . Cô nay đã thành đá rồi . Trước đám đông mà bị anh hôn nữa , xấu hổ cực kì .
Đó là sự trả thù của anh với việc cô dám bỏ tay anh chạy đi còn để mặt anh bị đám ong bướm bu mà còn cười trêu ghẹo . Hôn xong anh liền vút tóc cô vẻ mặt yêu chìu , sau đó nắm tay cô đi chui tọt vào trong xe để mặt cho đám ong bướm kia thèm chảy nước miếng và ngớ nguời .
Sau một năm rưỡi không ở đây , thành phố thật sự thay đổi quá nhiều , có những toàn nhà trước khi cô đi nó vẫn còn xây , giờ cô quay lại nó đã xây xong và bắt đầu hoạt động , các của hàng tiện ích mở nhiều hơn , Quả thật thay đổi rất nhiều so với suy nghĩ của cô . Ngắm cảnh phố phường lòng cô rất vui . Cô liền miệng nói về những cái mới mở. Lay tay của Phúc Khang chỉ hết cái này đến cái khác . Phúc Khang chỉ biết cười và lắc đầu thôi . Trước đó còn giận anh vì anh dám hôn cô trước sân bay , 5 phút sau lại hết giận , tâm tình cũng tốt hơn , luôn miệng kêu tên anh " Khang nhìn cái này. Khang xem cái kia . Khang cái này đẹp . Khang cái kia mới mở " trong lòng cô lúc này rât hưng phấn , còn anh không khỏi mãng nguyên với việc cái gì cô cũng kêu anh .
Cuối cùng cũng về đến nhà , miệng cô không thể khép lại được . Cánh đồng cò bay lúc nào giờ đã mọc lên những căn nhà cao tầng , đường phóng lớn hơn . Cô rất thích thú . Sau đó vội vàng bước vào ngôi nhà thân yêu , chạy sòng sọc vào nhà . Lúc này ba và mẹ cô đang cùng thưởng thức đĩa trái cây thì nghe thấy tiếng động rất lớn .
2 cái nĩa trên tay ho rơi xuống , mắt chữ A miệng chữ O nhìn về phía cửa , như có quỷ ma gì xuất hiện . Cái con bé ngốc nghếch đáng yêu ngày nào của họ đã về. Bộ dạng quen thuộc " MẤT NẾT " của cô vẫn như thế , không hề ý tứ gì cả .
Mẹ của Hồng Nhi hoàn hồn trước gọi tên cô vẻ vui mừng , khi bà nghe tin cô bị đâm và có thể sẽ không qua khỏi , bà như rơi vào vực , nhưng giờ con bé nó đang ở đây , còn đang chạy về phía bà nữa chứ . Lòng người mẹ không khỏi dân trào , nước mât bà tuông rơi , những giọt nước mắt lo lắng , những giọt nước mắt của ngày đoàn tụ . xen lẫn vào nhau . Bà không thể nào ở yên được . Ba Hồng Nhi cũng không khỏi bất ngờ về sự xuất hiện này của cô . Ông cũng như bật khóc. Cả 3 người ôm nhau . Tiếng khóc của 3 người vang vang trong căn nhà nhỏ ấm áp này . " Khụ khụ " đang trong kì hạnh phúc họ nghe thấy tiếng ho nhẹ của chàng trai ngoài cửa . Phúc Khang nhìn cảnh họ ôm nhau khóc cũng không muốn quấy rầy nhưng Hồng Nhi của anh mới về , cô lại khóc như thế thật sẽ không tốt ( Yêu vợ quá nha ) .
_ Thưa ba mẹ , chúng con đã về ! - giọng anh trầm ấm hướng về phía ba mẹ vợ tương lai .
_ Ừ ừ , vào đây , vào đây , các con mệt rồi đúng không. Vào đây nghĩ ngơi . - Người mẹ hiền từ vẫy vẫy tay , rồi lau nhanh những giọt nước mắt kia .
_ 2 người đã về sao ? - mọi thứ đang rất vui , một giọng nói có chút trong trẻo nhưng lại rất chững chạc .
Hồng Nhi cũng Phúc Khang ngước nhìn lên giọng nói kia . Ánh mắt Hồng Nhi có chút sợ khi thấy gương mặt này , Phúc Khang nhíu mày , ánh mắt sắt bén nhìn về phía con người đó .
Từ ngày anh trục xuất cô ta về đây , anh cũng đã chuẩn bị tin thần gặp cô ta khi đưa Hồng Nhi về , Nhưng lại quên nói với Hồng Nhi , nên giờ đây cô có chút sợ . Nhưng tốt là cô ta không hề biết Hồng Nhi đã tự phế bỏ võ công của mình , nên Hồng Nghi có chút dè dặt hơn , xem ra anh cũng có phần yên tâm.
_ À dạ chị 2 chúng em đã về - Hồng Nhi có chút sợ , người ngồi hơi nép vào với anh .
Cô không thể nói với ba mẹ về việc chị 2 đã làm với mình , nó quá khó , ba mẹ sẽ đau khổ nếu như biết sự thật khủng kiếp này , đến lúc này họ vẫn nghĩ rằng Hồng Nghi đã từ bỏ nên quay về ở với họ , nên kì này cô phải cẩn thận tí .
_ Thưa ba mẹ ! Tháng sau , chúng con muốn kết hôn , xin ba mẹ hãy đồng ý và thu xếp sang Thượng Hải để tổ chức hôn lễ cùng chúng con - anh không thèm để ý đến Hồng Nghi liền quay sang tiếp tục câu chuyện muốn nói với ba mẹ Hồng Nhi .
_ Tháng sau sao ? - mẹ của Hồng Nhi nắm tay cô liền quay sang nhìn Phúc Khang .
_ Dạ thư mẹ ! - anh từ tốn trả lời , khẳng định lại câu nói của mình .
_ Cùng được nhưng nếu vậy các con sẽ phải thực hiện quy tắc của nhà họ Hàn - ba của Hồng Nhi chậm rãi nói , nhìn thẳng Phúc Khang .
_ Quy định thế nào thưa ba ? - anh nhẹ nhàng cuối người chờ nghe ông nói .
_ Hồng Nhi ! Con không nói cho Phúc Khang biết quy định kết hôn của Hàn gia sao ? - ông quay sang nhìn Hồng Nhi , mày nhíu lại tỏ vẻ không ưng ý.
_ Dạ ! Con chưa nói . Con xin lỗi - Hồng Nhi cuối đầu ,quả thật là sai sót của cô rồi .
_ Vậy ta sẽ nói cho con nghe . Quy định chỉ có 1 điều đó là trước khi kết hôn , cô dây và chú rể không được gặp nhau trong vòng 7 ngày . Mọi phương tiện đi lại , thông tin , điện thoại mạng đều bị nghiêm cấm . - ông nhẹ nhàng nói nhưng giọng lại rất răng đe .
_ 7 ngày ? - Khang trợn mắt nhìn . Làm sao anh có thể xa cô 7 ngày như vậy được .
_ Đúng. 7 ngày ! - ông nghiêm giọng nhắc lại .
Hồng Nhi không biết nói gì chỉ ngồi cuối mặt xuống biết rằng sẽ rất khó khăn cho cả 2 với việc này . Nhưng cô không biết làm thế nào , chỉ mong anh sẽ hiểu và cố gắng vượt qua .
Phúc Khang không thể nói gì. Chỉ cuối mặt xuống vẻ trầm tư . Cô và Hồng Nghi vốn đã không thuận , lại còn vụ việc Hồng Nhi đã dám giả mạo cô , nay lại ở chung 1 nhà , tuy là nhà ba mẹ cũng không tránh khỏi trường hợp ngoại lệ . .
_ Có khả năng ngoại lệ không thưa ba ? - anh thật sự lo lắng cho Hồng Nhi .
_ Đây là quy định , chính ta và mẹ con cũng phải như vậy . - ông lắc đầu .
Anh không thể nào cải lại , nếu muốn lấy cô , anh phải làm theo quy định thôi , nhưng anh sẽ phải tăng cường Ấn vệ theo sát cô . để tránh trường hợp nguy hiểm nhất có thể xảy ra .