Snack's 1967
Đọc truyện
Truyện Teen | Ngôn Tình | Xuyên Không | Tiểu Thuyết
Truyện teen - Cái đồ trời đánh cô cứ đợi đấy trang 1
Chương 1: Siêu Quậy Thiên Giới

Một ngày yên lành và bình an, k có bất cứ chuyện j sảy ra. Dường như lâu lắm rồi người ta mới cảm thấy thanh bình như vậy. có nắng vàng, gió nhẹ và cả tiếng thì thầm của thiên nhiên. Nhưng chớ vội mừng vì trc trận bão lớn thì sóng luôn yên biển luôn lặng.

* Tại Thiên Giới

- Thái Thượng Lão Quân, ngươi có thấy hôm nay yên bình lắm k? Hajzzaa thật k biết lại sắp có chuyện j nữa đây. - Giọng nói uy nghiêm của 1 người đàn ông vang lên

- Ngọc Hoàng, người chớ lo, thần có lọ thuốc trợ tim đây, nếu có j xảy ra chắc ta cx kịp ứng phó. - Thái Thượng Lão Quân vừa nói vừa giơ lọ thuốc hàng ngoại nhập mà ông vừa cho người xuống hạ giới mua về.

- Hajzzz chẳng biết là ông già rồi lẩm cẩm hay sợ quá mà quên rồi nữa? Với con quỷ nhỏ ấy thì 1 lọ chứ 10 lọ cũng chẳng ăn thua.

Ngọc Hoàng nhìn ông trách cứ, vừa dứt lời thì BÙM, 1 tiếng nổ lớn vang lên, khoảng trời phía đông khói nổi lên mù mịt. Ngọc Hoàng lắc đầu ngán ngẩm úp mặt xuống bàn mà than

- Đấy ta nói cấm có sai, nó lại phá hoại nữa rồi.

- Ngọc Hoàng, đại điện phía Đông nổ rồi ạ, lần nầy vẫn là do...

Một thiên tướng hốt hoảng chạy vào bẩm báo, nhưng chưa kịp nói hết thì đã bị 1 cô gái túm cổ đá đít bay thẳng ra ngoài và tiếp đất 1 cách ngoạn mục. Nhưng cô gái chẳng thèm để ý, cô quay về phía Ngọc Hoàng cười toe.

- Vụ nổ lần này là do con, thúc thúc, con k cố ý con chỉ muốn làm thí nghiệm thôi ai dè...
Chương 2: Siêu Quậy Thiên Giới 2

Cô gái nhìn Ngọc Hoàng hồn nhiên nói, thật k thể chịu nổi nó nữa, phá quá thể lắm rồi, quả thật Ngọc Hoàng k thể kiềm chế nổi nữa, ngài hét vào mặt cô.

- TIỂU LONG NỮ, con quá lắm rồi, đại điện phía Tây, Nam, Bắc đều bị con làm nổ hết rồi, giờ lại đến đại điện phía Đông của Thái Thượng Lão Quân. Còn mỗi cái điện Linh Tiêu này nữa thôi sao con k dùng bom B52 cho nổ nốt đi ???

-Thật k chịu nổi cô nữa mà.

- Ồ, ý hay đấy đa tạ thúc đã gợi ý. - Cô hồn nhiên cười, nhìn Ngọc Hoàng với vẻ mặt cực dễ thương( nhưng thương k nổi). Thật k thể tin dc, một người có khuôn mặt thiên thần như cô lại là nguyên nhân gây ra vô số rắc rối. Thái Thượng bấy giờ im lặng mới chợt lên tiếng.

- Tiểu Long Nữ cháu ....nói gì? Đại ...điện phía Đ...ông.. của ta ??? Thái Thượng run run lắp bắp hỏi:

- Phải, nổ rồi.- Tiểu Long Nữ cười tươi vô tư trả lời.

- Thế thế còn đan dược của ta ??? Ông lo lắng hỏi

- Chuyện ấy thì ông khỏi lo.

- Sao? Cháu đã kịp cất giúp ta rồi à ?

- K cháu cho nổ hết rồi, mà công nhận đan dược của ông hay thật đấy, cho nổ cùng bom của cháu mà tạo ra pháo hoa đấy, bữa nào cháu phải xin thêm để nổ tan điện Linh Tiêu này mới đc.

Tiểu Long Nữ vẫn thản nhiên, tay k ngừng mân mê bộ râu của Ngọc Hoàng mà k hề biết rằng có 2 người đang chết lâm sàn vì câu nói của cô.

- Trời ơi đan dược của tôi huhu.

- Thái Thựợng vội chạy về đại điện phía Đông của mình với hi vọng cứu với đc vài viên đan dược. Cô nhìn theo lắc đầu cười rồi hướng đôi mắt xanh thẳm của mình về phía Ngọc Hoàng hỏi

- Đúng là già rồi lẩm cẩm, đến nhà mình cháy mà còn k biết sao thúc k cho ông ta về hưu luôn đi ?

- Đâu thể nói như thế đc ?

- Ngọc Hoàng nhìn Tiểu Long Nữ lắc đầu cười.

- Hứ thật chán chết, con về Long Cung ngủ đây, bye thúc nhé.

- Nói xong cô bỏ đi, Ngọc Hoàng nhìn theo bóng dáng nhỏ bé ấy khuất dần thì thở dài. Có 1 cô cháu hiếu động như thế thật k biết nên vui hay buồn đây. Nhưng cx k thể trách cô đc, ít nhất Tiểu Long Nữ của hiện tại cx tốt hơn cô bé ngày ấy trong quá khứ. Chỉ tội cho long vương đệ đệ kết nghĩa của ngài, có 1 đứa con gái siêu quậy thôi.
Chương 3: Hình Phạt Đáng Yêu !!!

Chiều hôm ấy có 1 bức thư từ Phật Tổ chuyển đến Ngọc Hoàng, ngài vừa mở ra đọc thì mặt biến sắc, nét lo lắng lộ rõ trên khuôn mặt uy nghiêm.

- Đúng là ý trời khó tránh, thật chỉ còn cách tuân theo số phân, đến ta là Ngọc Hoàng cai trị tam giới cx k thể thay đổi vận mệnh của chúng nó. Sắp rồi, ngày thức tỉnh của ác quỷ.- Ngài thở dài đôi mắt u sầu, rồi cho chuyền thái tử, con trai của mình.

- Phụ hoàng, người cho gọi con ?

- Trc mặt ngài là 1 chàng trai trẻ, đôi mắt màu huyết sắc lạnh, điệu bộ cung kính, lễ phép.

- Ta muốn con hạ phàm 1 chuyến để học hỏi. Ta đã già, sớm muộn thì con cx phải kế vị ta, nhưng con còn thiếu kinh nghiệm nên hãy hạ phàm 1 chuyến để tiếp thu kinh nghiệm.- Ngọc Hoàng ns 1 hồi k để cho chàng trai trả lời.

- Con đồng ý, nhưng con có thể rủ thêm bạn chứ ạ ?

- Thái Tử vui mừng, cx phải thôi chàng đã muốn xuống trần chơi từ lâu, và đang lên kế hoạch trốn đi, nay lại có thể quang minh chính đại hạ phàm thật tốt quá còn gì ?

- Ta đồng ý với con.

- Ngọc Hoàng nhận lời, thái tử vừa lui ra thì mẹ chàng, Vương Mẫu Nương Nương tiến vào.

- Sao ngài lại nói dối nó ? Phải chăng thời khắc ấy đã sắp đến ?

-Vương Mẫu nghi hoặc hỏi.

- Nàng nói đúng, giờ chúng ta chỉ có thể âm thầm giúp tụi nhỏ.

- Ngọc Hoàng thở dài.

* Tại Long Cung

- Cha à con đã về rồi nè !

- Tiểu Long Nữ chạy nhanh về phía Long Vương đang ngồi đánh cờ với 1 trưởng lão.

- Con về rồi à? Nói ta nghe hôm nay con lại tạo nên kì tích j nữa vậy ?

Long Vương mỉm cười hỏi cô, mắt vẫn k rời khỏi bàn cờ. K phải ông k quan tâm con gái mình mà vì ông đã quá quen với khả năng phá hoại của nó.

- Chaaaa.... người trêu con hoài, k thèm nói nữa con đi tìm Mĩ Nhân Ngư chơi đây. Nói xong nó ngún nguẩy bỏ đi. cx lúc ấy có một bức thư chuyển đến chỗ Long Vương, xem xong ngài thoáng lo lắng nhưng ngay lập tức lấy lại vẻ tức giận, gọi đứa con gái iu của mình lại.

- TIỂU LONG NỮ con dám phá tan đại điện phía Đông, lần này ta sẽ phạt con thật nặng, ta sẽ đầy con xuống trần. Long Vương tức giận quát.

- Oa đc xuống hạ giới chơi rùi, Oh year thích wá. Con phải đi rủ bạn ms đc.

Nó hét lên xung sướng rồi chạy đi tìm mĩ nhân ngư. Chỉ còn lại Long Vương và vị trưởng lão.

- Long Vương người vốn chiều công chúa, kể cả cô ấy có phá tan điện Linh Tiêu người cx k trách mắng, vậy tại sao lần này...

- Trưởng lão do dự hỏi.

- Phải, phạt chỉ là cái cớ, đã đến lúc bắt đầu mọi chuyện rồi. - Long Vương thở dài bỏ đi.
Chương 4: Tạm Biệt, Trần Gian Ta Tới Đây

Nó phóng thẳng đến nhà mĩ nhân ngư lớn giọng gọi, chân đưa lên đạp cánh cửa đổ rầm 1 cách k thương tiếc. Nó xông thẳng vào nhà, lục tung hết mọi ngóc ngách. Đầu tiên nó vào bếp, lục đồ ăn rồi bước ra ngoài tìm con bạn. Kế đó chạy vào phòng sách lục hết đống truyện tranh lên, cả phòng khách, phòng tắm nó cx k tha. Trong khi đang mê mẩn với sự nghiệp phá hoại, ý lộn tìm người của mình thì nó nghe thấy tiếng hét từ đằng sau.

- Aaaá, mày đang làm cái gì vậy Tiểu Long Nữ ? Trời ơi đây là nhà tao hay cái bãi rác vậy hả ???

- Tiếng hét ấy phát ra từ Mĩ Nhân Ngư, cô gái có mái tóc vàng và đôi mắt tím đang đứng trc mặt nó. Một cô gái xinh đẹp với đuôi cá màu tím( chị ý là người cá ạ). Cô nhìn ngôi nhà của mình mà suýt xỉu, và tất nhiên Tiểu Long Nữ đã nhanh tay đỡ lấy ... cái túi bánh trên tay cô.

- Con kia, bạn mày ngã thì mày k lo, chỉ chăm chăm cái túi bánh thôi hả?_Mĩ Nhân Ngư hét lên uất ức

- Hehe tất nhiên rồi, đỡ mày làm gì cho bẩn tay ? Tao chỉ iu em bánh thôi, oa thơm quá, bánh rong biển phải k.- Nó cười tít mà k để ý đến mặt con bạn mình đang đằng đằng sát khí, hận vì k thể bóp chết nó ngay tức khắc. Nhưng chưa kịp ra tay thì nó đã nhảy chồm đến ôm cô hét lên sung sướng.

- Xuống trần chơi đi, cha tao đồng ý rồi, à tiện thể rủ Haray đi luôn.

- Nó nói 1 lèo rồi kéo cô chạy thẳng, k để cô ý ới gì, nó đã kéo cô chạy lên đến bờ. Mĩ Nhân Ngư ra khỏi mặt nước lập tức đuôi cá biến mất,( nhờ cái vòng của Long Vương tặng cho ý mà). Và úmbala, hiện tại họ có mặt ở ...địa phủ. Nhưng đây có thật là địa phủ k? Đèn hoa treo rực rỡ khắp nơi, lại còn mấy con ma ăn mặc lòe loẹt bay tới bay lui, nhạc sàn thì mở ầm ĩ, nhìn thật là tức cười. Nó và Mĩ Ngư rảo bước đến chỗ xử án của Diêm Vương, thấy anh đang ngồi ôm đầu ở đó.

- Hey Vương ca, hôm nay cưới ai à mà sao náo nhiệt tek ? mà Haray em gái anh đâu rồi? - Nó lại gần chỗ Diêm Vương hỏi

- Cưới xin gì ? Haray bày trò chứ ai, mà mấy đứa định rủ nó xuống trần hả ? Nhanh khuân nó đi cho ta nhờ, nó đang mở tiệc chia tay chia chân dưới âm phủ đây này.. Vương ca lắc đầu khổ sở.

- Hello mấy baby, chúng ta đi thôi.

1 cô gái xinh đẹp khả ái xuất hiện, mái tóc và đôi mắt 1 màu đen tuyền thuần khiết, k ai khác ngoài Haray nhà ta. nhỏ vừa xuất hiện là kéo 2 con bạn mình đi liền, trc khi a trai kjp giữ nó lại để thu dọn hậu quả nó bầy ra.

Trc khi đi, nó rẽ vào 1 khu vườn trồng đầy hoa tulip biển, nó quỳ xuống bên 1 nấm mộ, đặt lên đấy đóa hoa hồng đỏ, nó thì thầm.

- Mẹ, con rất nhớ mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ tìm ra kẻ đã sát hại mẹ.- Nó nhìn tấm hình của mẹ hồi lâu rồi quay lại chỗ 2 người bạn. Mẹ nó rất đẹp nhưng bà chêt khi còn quá trẻ và mẹ nó là...con người.

Tụi nó đi tìm long vương để nghe dặn dò rồi đi. Cx k có gì quan trọng, chỉ có hai tin làm tụi nó chú ý. 1 là vẫn giữ nguyên kí ức của tụi nó, và tất nhiên tụi nó sẽ đc gửi thẳng cho bố mẹ ở trần gian luôn, khỏi sinh ra làm gì cho mất công. 2 là tước toàn bộ phép thuật để đảm bảo tụi nó k làm nổ tan trần gian. Vậy là xong, tụi nó đứng ở giếng trời, nơi kết nối giữa tiên giới và hạ giới, chào mọi người rồi nhẩy xuống.

Nó k buồn mà còn rất vui, vì nó xuống trần là để thực hiện 1 tâm nguyện của mình. có ai thắc mắc về Thái Tử k? Ảnh sau khi lôi kéo được Thiện Nhân con của Thái Bạch Kim Tinh thì đã hạ phàm trc nó 1' rồi. Yên tâm tuy hơn nhau 1' nhưng xg tới hạ giới vẫn bằng tuổi nhau. Tại vì Ren muốn thế mà kaka. Mà anh ý cũng bị tước phép luôn òi. ^-^. còn thân phận của tụi nó ở trần gian mọi người chắc đoán ra rồi ha. _ _ _Tiểu Long Nữ(nó)(Seny) / Mĩ Nhân Ngư(Windy) / Công chúa địa ngục(Haray)./ Thái Tử(hắn)(Sky)/ Thiện Nhân(Rany).
Chương 5: quay lại việt nam.

Thế là tụi nó đã sống ở trần gian 17 năm, để tiện cho việc sinh hoạt 3 nàng công chúa đã sống chung1 nhà. 1 buổi sáng đẹp trời, tại 1 ngôi biệt thự xa hoa trên nước Mĩ, trong căn phòng lộng lẫy với tông màu xanh dương là chủ đạo. 1 cô gái đang la ó ầm ĩ với tần suất cực đại.

- SENY bà dậy ngay cho tôi. biết bây giờ là mấy h k mà còn ngủ? _ Haray điên cuồng la hét rồi lao đến đập túi bụi vào đống chăn trên giường, k ngừng lảm nhảm.

- 5' nữa _ Nó lười biếng thò tay ra ngoài phẩy phẩy ý đuổi Haray đi. sau đó k ngần ngại co chân đạp Haray bay vèo phát xuống đất, một màn tiếp đất ngoạn mục.

- Con kia mày đang thử sự kiên nhẫn của tao phải k? _ Haray nói rít qua kẽ răng, khuôn mặt đằng đằng sát khí. Nguy to, có biến thật rồi. Haray đi ra khỏi phòng, 1 lúc sau quay vào với sợi dây thừng trong tay và ... trói nó lại, trói cả người cả chăn lun thế mà vẫn ngủ đc, bái phục thật. Xong xuôi cô vác nó đến bên cửa sổ và thả nó xuống còn mình thì ung dung giữ 1 đầu dây. Nó bây giờ chẳng khác gì 1 con tằm đang đánh đu tại cửa sổ, cho đến khi tỉnh dậy nhận ra tình trạng của mình thì .... Oa, thích quá tao đang làm xiếc này, Windy qua đây coi này.( Sợ chị lun, chết đến nơi rồi mà còn cười) Windy đang say giấc nồng nghe thấy tiếng " oanh vàng thỏ thẻ" của nó cũng vội bật dậy chạy sang. Ngay lập tức cô hiểu ra thảm cảnh hiện tại. Windy sán lại gần haray, giọng xin xỏ.

- Haray, mày tha cho nó đi, đây là lầu 5 đấy mày mà buông tay là con Seny đi gặp anh mày luôn đó.( Vương ca đóa m.n)

Nhưng thật tội cho Windy, lòng tốt của cô k đc báo đáp lại còn bị Seny chửi vì tội nhiều chuyện.

- Ê con mụ già Windy kia, mày thừa mỡ k có việc gì làm hả? Sao lại cản trở tao chơi? Đồ con lợn.

Hiện tại mặt Windy đang nóng bừng lên tới 100c lận đó vì tức giân.( Ai có nồi k cho Ren mượn để luộc trứng với) - Zề? Tao béo tao già á? Có đốt đuốc đi tìm mày cx k kiếm dc ai có vẻ đẹp quyến rũ, thuần khiến và dạng ngời như tao đâu. Còn nữa, mày bảo ai già, con này chán sống rồi.

Windy liếc nhìn Haray rồi nở nụ cười man rợ và thế là 1 2 3 ... Thả. Vâng Seny đã chính thức biến thành chim và rơi với vận tốc nhanh hơn cả tên lửa. Yên tâm nó k chết đâu, Haray đã đặt trc 1 bể bơi bên dưới rồi.

* Trong phòng ăn có 2 cô gái đang ngồi nhâm nhi bữa sáng của mình thì có tiếng bước chân của khủng long uỳnh uỳnh tiến vào.

- Haray mày mới mua con gì à? Sao k nhốt nó vào chuồng mà lại để cho nó chạy dông như vây? _ Windy cười hỏi

- Nhốt rồi, nhưng nó lại xổng ra, hajzzz chẳng biết nghe lời chủ gì cả. Mà mày biết tao nuôi con gì k?

- con SENY ....haha _ Cả 2 cùng đồng thanh nói và cười lớn chọc tức nó.

* Nếu cuộc chiến tranh lạnh giữa Mĩ và Liên Xô đã kết thúc thì tại nhà nó ngay lúc này lại xảy ra 1 cuộc chiền tranh nóng. Phải nó là quá nóng khi những đồ ăn nghi ngút khói trên bàn bị tụi nó phi vèo vèo, trận chiến thế giới lần thứ N giữa 3 tụi nó. Hỗn chiến chỉ kết thúc khi tiếng chuông điện thoại của nó vang lên.

- Có chuyện gì? _ Nó nhấc máy lên nghe.

- Tôi hiểu rồi, tiếp tục điều tra. _ Mặt nó bỗng trở lên u ám, sát khí tỏa ra ghê người, quay lại chỗ 2 con bạn nó nói.

- Có tin báo ông ta đang ở việt nam, và trc khi biến mất ông ta đã tiếp xúc với bang Devil Hell, thế lực của họ k nhỏ đâu.

- Thú vị rồi đây, vậy còn chờ j nữa? về vn ngay thôi. _ Haray cười ma quái.

- Tuyệt, lâu lắm k trở về, để tao gọi điện báo cho các pama 1 tiếng. _ Windy hớn hở.

Chưa đầy 30' tụi nó đã có mặt tại sân bay, chuẩn bị cho sự trở về của mình.
» Next trang 2

Doc truyen online mien phi moi nhat hay nhat - KenhTruyen.Hexat.Com

Copyright © 2018 KenhTruyen.Hexat.Com - All rights reserved.
Wapsite Đọc Truyện online được tổng hợp từ nhiều nguồn trên internet.
Được phát triển bởi Trái Tim Băng™ và tất cả các thành viên.