Pair of Vintage Old School Fru
Đọc truyện
Truyện Teen | Ngôn Tình | Xuyên Không | Tiểu Thuyết
Truyện teen - Bảo bối thiên tài anh nhớ em trang 2
Chương 6

Sáng hôm sau , nó tỉnh dậy . Và điều đầu tiên mà nó cảm nhận được đó là có ai đó đang ôm nó quá chặt và một sức nặng dồn lên cơ thể nó quá lớn . Không thể cự mình , không thể thoát ra , nó trợn tròn mắt khi thấy một cảnh tượng hết sức đau lòng : hắn đang ôm nó , chân gác lên thân thể tội nghiệp của nó và khuôn mặt hắn thì kề sát mặt nó . Sát đến nỗi mà nó cảm nhận được từng hơi thở của hắn phả vào da và dường như nó chỉ cần quay khuôn mình lại thì bờ môi của hắn sẽ chạm vào da nó . Nó nằm im , không động đậy hay phản kháng . Nó không hiểu tại sao trái tim nó không muốn đánh thức hắn dậy một chút nào . Cứ như là nó đang tận hưởng những hạnh phúc nhỏ nhoi trong tình yêu vậy . Chợt . Bàn tay hắn riết chặt vòng tay ôm nó hơn . Hai cơ thể gần như là gần gũi hơn mức bình thường . Nó thật sự cảm nhận được hơi thở nóng hổi của hắn phả vào từng tấc da thịt của mình . Rất gần . Không chỉ như vậy . Nó còn cảm nhận được bờ môi ấm nóng của ai đó chà vào má mình . Nó đơ người , cảm giác như vậy lúc đầu đối với nó là một sự khó chịu nhưng có lẽ bây giờ chỉ đọng lại trong đó là một sự thú vị ngọt ngào . - Cảm giác rất thoải mái ! - một giọng nói nhẹ truyền vào tai nó .

Bất giác đỏ mặt , nó quay sang nhìn hắn . Đôi môi hắn đang an lạc trên má bất ngờ trượt dài trên làm da mịn như lụa và chạm đến đôi môi màu hoa anh đào . Nụ hôn nhẹ nhàng nhưng làm nó đỏ mặt tía tai

- Á - tiếng hét kinh hoàng của hắn vang lên .

Nó sau khi thoát khỏi nhà tù sống đó liền lao vun vút vào nhà tắm mà dội nước lên mặt mình . Vừa bước xuống tới cửa phòng ăn , cái tên sét đánh không chết đó đã lù lù ngồi thưởng thức bữa sáng với một phong cách rất chi là phong cách . Quần jean , áo sơ mi đen và bên cạnh là một chiếc mũ lưỡi trai màu đen nốt . Nó ngồi đối diện hắn , tiện tay rót cốc sữa và uống :

- Anh định ra ngoài hả ?

- Uk

- Anh cướp nhà bank sao ?

- ????? - hắn trố mắt nhìn nó

- Diện từ đầu đến cuối toàn là đen như anh không cướp nhà bank thì cũng tiệm vàng . Nếu anh cướp mà bị công an bắt thì dám miệng lại đừng khai ra tôi . Tôi không muốn vào tù cùng anh đâu . Ngược lại , nếu thành công thì 6 - 4 . Àh không . Phải là 7 - 3 . Được chứ . - nó trêu chọc hắn .

Hắn chỉ hừ lạnh một tiếng rồi lấy chiếc mũ đội vào đầu và quay đi

- BYE BYE . Đi đường cẩn thận xe tông , chó cắn , ôm cột mốc hun đường ....... Khôn lại tốn công tôi tổ chức lễ tang - nó chào ck yêu mà cứ như là nguyền rủa hắn vậy . Hắn dừng chân quay lại đặt một ngón tay lên môi mình rồi hướng ngón tay đó về phía nó . Nó giật mình đỏ mặt rồi nhanh chóng cúi xuống tiếp tục xơi bữa sáng . Hắn nở nụ cười nửa miệng rồi cũng nhanh chóng lên đường . Sau khi đánh chén xong bữa sáng , nó tung tăng lượn lờ như cá cảnh trong vườn .

- Đẹp . Cỏ mượt . Có hồ bơi . Có hàng phong . Có hoa anh đào , có vài cây không tên . À . Cái cây xấu xí xù xì này ta sẽ đặt tên là Lâm Hàn Thiến . Ha . Ha . - nó vừa đi vừa lẩm bẩm rồi cười một mình như điên loạn . Và rồi . Nó như phát hiện ra một điều gì đó . Hai mắt nó sáng lên như đèn pha ôtô , chân thì vận hết công suất phóng nhanh như tên bắn lại đó . Và gì đây . Một cây táo chỉ cao cỡ 3 -> 4,5 mét , lá nhiều vô kể , xòe ra thành tán , cái gốc cây siêu bự và có rất nhìu cành . Đứng dưới gốc cây nhìn lên là rất rất nhiều những quả táo màu đỏ tươi . Đối với nó - một con heo ham ăn tạp uống thì Không - có - gì - hạnh - phúc : -

Ôi ! Nhiều trái cây quá . - nó nói rồi vận nội công leo thoăn thoắt lên những cành cây . Hiện trạng nó đang ngồi trên cây vắt vẻo đung đưa đôi chân trắng nõn nà mà thưởng thức những quả táo hảo hạng do chính bàn tay xinh đẹp của nó hái nên

- Ngon thật đấy ! !
Chương 7

Hắn thì sau khi đi giải quyết một số việc ở bang thì bây giờ là "15 phút trong ngày " đang rất rảnh rỗi có thời giờ đi dạo xung quanh khu biệt thự . Cũng như nó , hắn phát hiện ra cây táo hấp dẫn nhưng khác hẳn với nó , không phóng bay đến mà chậm rãi lướt qua . Đôi chân ấy đang đi bất chợt dừng lại , rồi đôi chân đó nhanh chóng bước nhanh về phía cây táo . Một đôi chân đang đung đưa nhẹ nhàng , mặt hắn bất giác tối sầm lại : - GÔRILA ! Em đang làm gì trên đó ? - hắn quát lên .

Nó đang tận hưởng cuộc sống thì bất chợt một giọng nói chán ghét làm nó giật mình trật tay :

- Á...... - nó hét lên .

RẦM . Tiếng rơi kinh khủng . Nó chính thức ôm hun bãi cỏ mượt mà như lời chúc của nó hồi sáng giành cho hắn

- Tôi không ở nhà thì em nghĩ ra trò đùa nghịch hay đấy ! - hắn gằn từng chữ

- A .... A .... - nó cố gắng đứng dậy nhưng không thể

- Em bị làm sao vậy ? - hắn lo lắng hỏi

- A ...... A ... - nó hét lên khi bị hắn lôi dậy một cách thô bạo

- Anh .... Điên ...... Rồi ..... !

Hắn bế nó bước vào biệt thự , đặt nó một cách nhẹ nhàng nhất lên ghế salong rồi nhẹ nhàng nhấc chân trái đang sưng đỏ lên của nó xem xét :

- Chỉ là bị trật khớp thôi

- Anh ..... Đau ..... Buông ..... Tay .... Ra ...... Tất ...... Cả .. Là .... Tại .... Anh - mặt nó nhăn nhó đủ kiểu

- Ngồi yên - hắn nói rồi " Rắc ' RẮC " . Hắn bẻ chân nó đồng thời tiếng hét đáng yêu của nó vang lên chấn động : - A ......

. - Xong rồi - hắn buông chân nó xuống

- Anh đúng là đồ sát nhân . A ... Đau quá ..... - nó mắng hắn . Trên gương mặt trắng hồn nhiên còn vương lại một tài giọt mồ hôi .

- Anh còn chưa tính chuyện hồi nãy đấy !

- Tôi phải nói điều đó mới đúng . Tại anh mà tôi mới bị như vậy mà - nó phản kháng quyết liệt trước lời khép tội của hắn

- Vậy có nghĩa là anh sai sao ? ? - hắn hỏi lại

- Vậy tôi sai chắc . Đang yên đang lành tự dưng anh quát lên làm gì ? Nếu anh không kêu lên thì tôi sẩy tay ngã chắc - nó nói rồi hùng dũng vịn tay vào thành ghế đứng dậy nhưng : - A ..... - nó khuỵu xuống

- Em không sao chứ ! - hắn chạy lại định đỡ nó thì - Anh tránh ra đi . Tất cả là tại ai chứ ? ! - nó quay lại nhìn hắn - Được rồi ! Anh xin lỗi vì đã làm em bị ngã được chưa - hắn đỡ lấy nó

- Chưa được ? - nó thẳng thừng đáp lại

- Vậy em muốn anh làm gì ? - hắn đỡ nó ngồi lên đùi mình

- Làm mọi thứ mà tôi yêu cầu - nó đưa ra đề nghị

- Được rồi - hắn đáp
Chương 8

Sáng hôm sau , hắn và nó ngồi ở bàn ăn . Hai người mỗi người một phương hướng việc ai ai làm - HT . Tôi muốn ra dưới gốc phong ! - nó ra lệnh .

Hắn phải thực hiện nhiệm vụ ôsin của mình . Thế là . Hắn " đau khổ " bế nó ra và đặt nó cẩn thận ngồi lên ghế gỗ rồi nhìn nó :

- Bây giờ thì được rồi chứ ! - Ok . Nhưng chỉ là bây giờ còn sau này thì chưa biết - nó bâng quơ đáp lại .

Hắn đi vào nhà , leo lên bậc cầu thang rồi vào phòng ngủ , đặt laptop lại bàn học gần cửa sổ và bắt đầu làm việc . Bất chợt . Điện thoại hắn reo lên :

- LHT ! Anh chết ở xó nào rồi . Tôi muốn ăn kem , bánh quy , hoa quả . Nhanh lên - nói rồi nó tắt điện thoại cái rụp

Hắn lại hai chân quốc bộ xuống , mở tủ lạnh ra , hắn lục tung mà không thấy mấy thứ nó yêu cầu ở xó nào cả . Điện thoại của hắn lại một lần nữa vang lên -

LHT . Anh biết rồi àh ! Mau lên - nó thúc giục

- Hết rồi ? ? - hắn đáp

- Mua đi ! - nó hét lên rồi TẮT MÁY . Thế là hắn lại phóng xe đi mua . Mang đồ ra cho vk mà khuôn mặt hết sức " baby " . Nó nhận lấy và mỉm cười :

- Cảm ơn ! Anh đi làm việc của anh đi . Khi nào cần tôi sẽ gọi ...

Hắn lại quay về phòng . Vừa ngồi xuống thì điện thoại lại vang lên :

- LHT . Tôi chán rồi . Cho tôi vào nhà .

HT của chúng ta lại lủi hủi xuống bế nó vào . Đặt nó lên giường , hắn định đi lại cái bàn thì :

- LHT . Anh mở tivi cho tôi .

Lại quay lại bật tivi cho vk . Hắn ngồi xuống làm việc . Tưởng chừng như tất cả sẽ dừng lại ở đó nhưng : -LHT . Tôi khát . Tiếp tục xuống nhà lấy nước cho nó . Và cứ thế :

- LHT ...

- LHT ...

- LHT ...

. Và cái ngày mà hắn chờ đợi cũng đến . Cái ngày mà hắn thoát khỏi cuộc đời nô lệ . Một buổi chiều đẹp trời . Hắn đang nằm trên giường , nhắm mắt . Có lẽ là hắn đang ngủ sau những tháng ngày phải làm ôsin không công . Nó bước vào phòng sau khi ngồi chén bữa trưa muộn . Cửa phòng vừa mở thì đã đập ngay vào mặt nó là bộ dạng chiếm hữu cái giường của nó . Bất giác nở nụ cười nham hiểm rồi phóng nhanh đi tìm thứ gì đó Nó trở lại với một hộp đồ màu đen trong tay . Nhẹ nhàng như một con mèo nhỏ leo lên giường , nó mở hộp đồ ra . Rồi lấy một thỏi son , từ từ tô lên môi hắn . Công việc đầu tiên hoàn tất , nó tiếp tục lấy bút dạ vẽ râu , lấy phấn hồng đánh đậm hai chấm rõ to tròn , vẽ thêm coi như khuyến mãi cho hắn mắt cú mèo . Tất cả hoàn thành 100 % , nó thật sự phải có nhịn cười . Chợt . Một bàn tay cầm lấy tay nó , nó hét lên :

- A ....

Hắn mở mắt nhìn nó . Cái mắt của hắn vừa mở làm nó không nhịn được cười và nằm gục bên hắn rồi cười như điên dại . Hắn trầm nhìn nó

- Cười đủ chưa

- À .... Hi ... Hi ... Chưa .... Chưa .... Hi .... Hi .... Đủ .... - nó vừa cười vừa đáp .

- Thích cười nữa không ? - hắn gằn giọng

- Có .... Hi .... Hi .... À .. Không - nó đang vui vẻ bỗng trở nên nghiêm giọng nhưng nhìn cái mặt của hắn nó lại không nhịn được mà tiếp tục cười
Chương 9

Hắn không thể ngăn nó cười được . Nếu ngăn được cũng chỉ lấy keo hay băng dính dán miệng nó lại mất . Hắn lôi nó vào nhà tắm - Lau - hắn bá đạo ra lệnh

- Hả - nó ngớ người hỏi

Hắn nhìn nó . Nó nhìn hắn .

- À . Lau hả ? ? - nó hỏi lại rồi đi lấy cái khăn bông mềm vắt nước .

Nó đến trước mặt hắn , nhìn hắn :

- Cúi xuống xem - nó ra lệnh nhưng hắn lại không tuân theo

- Vậy đừng trách - nói rồi nó cầm cái khăn và nhảy lên .

Chiều cao hơn 1 mét 85 so với chiều cao 1 m 60 là một trời một vực . Nên vì vậy khi nó với tay và nhảy lên thì chiều cao nó được cải thiện rồi bàn tay xinh đẹp của nó đập ngay vào mặt hắn . Mặt hắn thì không phải nói . Đen sì vì tức giận . Nó thì hình như là đoán trước được tình hình nên phóng như bay ra và phóng như tên lửa vào với một cái ghế trên tay . Nó bắc ghế và leo lên . Bắt đầu lấy khăn lau mặt cho hắn . Bây giờ , nó mới cảm nhận được gương mặt đẹp như tạc tượng của hắn . Đôi mắt lạnh lùng nhưng khi nhìn sâu vào trong cái lạnh lùng đó thì người ta không thể dứt ra được . Cái mũi thanh tú cao và thẳng . Còn bờ môi thì ... Nó không thể nghĩ lung tung nữa , nó mạnh tay lau mặt của hắn mà cứ tưởng tượng như là mình đang lâu rầm nhà . Hoàn tất công việc lau sàn nhà đáng giá hơn ngàn vàng , nó nhìn vào trong tấm gương đối diện mới nhận ra rằng nó cao hơn hắn hẳn một cái đầu { nhờ cái ghế } nó tự hào đưa tay lên xoa mái tóc đen nhánh và bồng bềnh của hắn mà ảo tưởng :

- Nếu ông trời công bằng như thế này thì hay biết mấy ! - tay thì không ngừng xoa xoa mái tóc hắn mà lòng thầm nghĩ | ta mà được ntn thì bốp một cú cho ngươi bay tới tận mặt trời tắm nắng luôn he he |

- A ... - nó hết lên rồi lấy hai tay ôm lấy cổ hắn và hai chân cặp lấy hông của hắn .

Cái ghế bị trầy nhưng không phải là do sàn nhà trơn mà là do hắn đá vào chân ghế làm nó đang hạnh phúc với chiều cao ảo phải bám víu lấy hắn nếu không muốn ăn cháo . Hai tay ôm chặt lấy cổ hắn , đầu tục vào tai hắn . Còn hắn . Hắn cảm nhận được từng hơi thở nóng hổi của nó phả vào mặt mình và đôi lúc hắn còn cảm nhận được đôi môi ai đó vô tình chạm vào cổ mình . Cảm giác thật kích thích . Hắn để mặc nó đang leo lủng lẳng trên người mình như một con khỉ mà bước ra khỏi phòng tắm và đi ra giường . Nó thì không biết trời đất trăng sao gì hết . Chỉ cảm nhận người mình đang di chuyển . Và khi nó nhận ra thì nó đã thấy mình ở trước giường . Hắn ngã người xuống giường và coi sự tồn tại của nó là no .

- Á .... Nặ ... Ng .... qu...á ..... ặc ..... Ặc ... A .... Nh ...anh . . D... D...ậy .. Đ .... Đi - nó hét lên

Hắn lật mình ôm nó, nó vừa thoắt khỏi bao tải ngàn cân vội hít lấy không khí để tiếp tục duy trì sự sống . Nó chợt nhận ra vòng tay của hắn đang vòng ôm ngang eo mình , cái đầu thì đang đặt ở vai . Nó tức muốn ói máu bèn lấy tay đánh vào tay hắn :

- Anh buông ra mau . Ai cho anh sàm sỡ tôi vậy hả . Buông - tay - ra - nó quát

- Không - hắn quả quyết

- Không cái đầu anh . Muốn ôm thì ôm cái gối không thì cột nhà , bàn ghế ,... Tôi đâu phải là cái gối ôm của anh - nó ra sức phản kháng

- Ý kiến không tồi đâu

- Ý kiến này hay hơn này . Anh đi mua con chó hoặc hà vịt mèo gì đó thích hơn . Nếu giàu hơn mua hẳn con cá sấu mà ôm luôn - nó chọc hắn

- Vậy sao ! Sao anh không nghĩ ra nhỉ ? Anh nên mua em để ôm thì tốt hơn

- Tôi đâu phải là hàng hóa đâu . Ai cho anh cái quyền đó hả . Tôi còn chưa đồng ý mà - phản đối kịch liệt

- Không sao ! - nói rồi hắn nhắm mắt lại .

Nó im lặng trong giây lát .

- Này ! Này ! Anh ngủ rồi àh . Này . Đừng ngủ . Ít nhất cũng phải buông tôi ra đã chứ ! - nó vùng vẫy nhưng không thể thoát ra được . Cuối cùng nó quyết định phải chịu đựng cảnh ngủ khó nhọc này
Chương 10

Sáng hôm sau , nó nheo mày mở mắt nhìn sang bên cạnh nhưng không thấy hắn . Nó ngồi dậy , lơ mơ đi lại phía tủ , lôi bộ đồ đồng phục của trường . Tiếp tục trong tình trạng mơ màng vào nhà tắm , nó mở của , ánh mắt ngái ngủ chỉ thấy một người con trai đang ở trần , trên tay cầm chiếc áo sơ mi trắng . Nó lắc đầu cho tỉnh ngủ : - Á ..... Anh làm gì vậy ! ¿ đỏ mặt + kinh hoàng ) - nó hét lên

Hắn nhìn nó rồi tiếp tục công việc của mình . Hắn bước qua nó và buông một câu :

- Gì mà phải ngại ! - rồi vác balo đi ra khỏi phòng .

Nó sau khi thay đồ thì cũng vác balo xuống nhà . Bước vô phòng ăn nhưng chỉ thấy hắn ngồi đó , trên bàn trống không . Chẳng có tí đồ ăn nào cả , hắn ngồi đó im lặng . Nó chạy lon ton như con gà con lại ngồi trước mặt hắn :

- Anh ăn hết bữa sáng rồi hả ? !

- Heo chắc ! - hắn đáp

- Vậy thì bữa sáng ở đâu . Quản gia Kim nữa ! - nó quay ngang quay dọc

- Không có đâu . Họ nghỉ hết rồi - hắn bình thản

- Hả ? Tại sao nghỉ ? ? - nó hỏi

- Không biết

- Ít ra cũng phải chuẩn bị bữa sáng chứ ! - nó phàn nàn rồi đi về phía tủ lạnh .

Nó lấy ly ra rót sữa vào , lấy một ít bánh sắp ra đĩa và đặt xuống bàn rồi ngồi xuống . Nó từ từ thưởng thức và như cảm nhận mình bị chiếu tướng . Nó ngước mặt lên nhìn hắn thì bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của hắn . Nó nuốt nước bọt :

- Anh nhìn gì chứ ? Muốn ăn thì tự lấy đi ! - nó nói .

Hắn không nói gì thò tay ra lôi đĩa bánh quy về phía mình và lấy tay vơ cốc sữa và uống . Còn nó thì trợn tròn mắt nhìn những hàng động của hắn .

- Anh .... - nó gằn từng chữ rồi lôi đĩa bánh nhưng tay hắn đã giữ lấy cái đĩa .

Nó và hắn nhìn nhau rồi thi nhau cướp bữa sáng . Ra khỏi khu biệt thự , hắn nhìn nó , nó thì vẫn tung tăng đi ra phía cổng . - Đi đâu vậy ? - hắn hỏi

Nó quay lại nhìn hắn :

- Đi học

Rồi nó quay lại bước đi tiếp , hắn đi sau nó . Ra đến đầu ngõ , nó đứng trước trạm xe buýt đợi xe . Hắn đứng yên bên nó y như vệ sĩ ( đẹp trai ) . Mấy cô nữ sinh đứng gần đó cứ đứng nhìn hắn cười cười rồi lại chỉ trỏ . Nó biết ngay lũ hám trai này mà . Chẳng khác gì lũ con gái lớp nó và trường nó . Lên xe buýt . Nó ngồi vào một cái ghế bên cửa sổ , lấy điện thoại ra cắm phone vào và như thường lệ là ngồi đọc tin tức buổi sáng . Hắn lên sau , hơi nhíu mày . Chật chội . Ồn ào . Nhiều người . Là những điều mà hắn rất không thích . Nhưng . Hắn vẫn cắn răng chịu đựng ngồi xuống bên nó . Giơ tay giật một bên tai phone của nó rồi gắn vào tai mình . Nó đang đọc báo chợt nhíu này vì bị ai đó giật tai phone của mình . Quay qua thì thấy hắn đã an tọa bên cạnh mình tự lúc nào . Lấy tay sửa lại tai phone , nó lại tiếp tục công việc mà không để ý rằng vô số những ánh mắt nhìn nó như muốn giết biết ngay tại chỗ .

- Sao không đi xe riêng ? - hắn hỏi

- Không thích ! - nó đáp , ánh mắt vẫn dán vào màn hình điện thoại , ngón tay thon thả chậm rãi lướt đều

- Tại sao lại phải làm xấu mình đi ! ?

- Thích . À . Anh cho mấy người giúp việc trong nhà nghỉ đúng không ?- nó rời mắt khỏi điện thoại hướng ánh mắt nghi hoặc dành cho hắn .

- Ờ ! - hắn nhìn nó vô thức đáp .

- Anh . Sao anh lại ngu ngốc thế ! - nó quát lên làm tất cả mọi người đều nhìn về phía hai người
» Next trang 3

Doc truyen online mien phi moi nhat hay nhat - KenhTruyen.Hexat.Com

Copyright © 2018 KenhTruyen.Hexat.Com - All rights reserved.
Wapsite Đọc Truyện online được tổng hợp từ nhiều nguồn trên internet.
Được phát triển bởi Trái Tim Băng™ và tất cả các thành viên.