Truyện ngôn tình - Cô vợ bé nhỏ của tổng giám đốc băng hỏa trang 2
Chương 6: Đứa trẻ bị hù sợ
“Duy Y, rốt cuộc bạn làm sao vậy?” Thấy Duy Y như vậy, Kiều Y thực sự không nhịn được, họ là bạn thân, có chuyện gì không thể nói? Chuyện cô thầm yêu anh Trạch Vũ, cô đều cũng đã nói với mình rồi, lần này rốt cuộc cô có chuyện gì?
Rốt cuộc anh Trạch Vũ nói gì trong điện thoại?
“Mình không sao……” Duy Y nhìn khuôn mặt lo lắng của Kiều Y, nhưng mà làm sao cô có thể mở miệng nói với cô ấy? Bởi vì anh trai cô ấy cường hôn mình…….Lời như vậy làm sao cô có thể nói?
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Kiều Ngự Diễm đã đi tới bên cạnh! Mà hắn chỉ lặng lặng nhìn chăm chú vào Duy Y, không nói lời nào, vô hình tạo nên áp lực lớn!
“Nếu không có chuyện gì, vậy ăn cơm xong rồi hãy nói!” Kiều Y nói, tối hôm nay có chuyện gì đã xảy ra chuyện gì sao……..
Trước đây không lâu cô cũng biết Duy Y thích anh Trạch Vũ, sau này anh Trạch Vũ ra nước ngoài một năm, ngày hôm qua mới quay lại, vốn là Duy Y muốn ở bên cạnh anh ấy, nhưng bị chính mình kéo tới Phu Đức. Nhưng Duy Y lại vì một cuộc điện thoại của anh Trạch Vũ mà khóc, điều nàng làm cho cô rất lo lắng.
Anh Trạch Vũ từ trước đến giờ rất yêu thương Duy Y, mặc dù có lúc đùa dai, nhưng đều là trọc cô ấy cười, cũng sẽ không làm cô ấy khóc.
Nếu như cô biết anh Trạch Vũ nói nặng lời làm cho Duy Y khóc, cô sẽ không bỏ qua cho anh ấy!Huh…….
“Mình…….” Duy Y sợ hãi liếc nhìn người đàn ông đứng sau Kiều Y. Vẻ mặt của hắn vô cùng bình thản, giống như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra.
Cô không biết rằng trong lòng của Kiều Ngự Diễm vì chuyện vừa rồi đã rất hối hận, hắn giống như bị trúng tà, chỉ vì nghe thấy cô nói chuyện cùng đàn ông khác. Hắn cũng không muốn hù dọa cô…….Nhưng hắn không khống chế được tâm tình của mình. Cô còn quá nhỏ, hắn không thể hù dọa cô.
“Vào đi thôi!” Kiều Ngự Diễm chỉ nói ba chữ. Hắn thấy vẻ mặt cô cứng ngắc, “Kiều Y, đưa Duy Y vào đi!”
Nói xong, Kiều Ngự Diễm xoay người vào phòng ăn trước. Hắn biết Duy Y sẽ đi vào, cô không dám phản kháng lại hắn, hơn nữa Kiều Y cũng sẽ đưa cô vào bằng mọi cách.
Nhưng mà cô lại đang khẽ run.
Kiều Ngự Diễm xoay người, khó chịu xoay xoay cà vạt đi vào phòng ăn. Đi qua người Denis làm như không thấy hắn.
Bốn người lung túng ngồi quanh bàn ăn, thỉnh thoảng truyền đến âm thanh bàn công việc của hai người đàn ông. Nhưng đều là Denis nói, thật ra Kiều Ngự Diễm không nghe thấy hắn nói gì, càng không có tâm tình để ăn uống.
Mà Duy Y ngồi đối diện hắn lại bất an, thức ăn trước bàn cũng không đụng đến. Ánh mắt Duy Y luôn dừng lại trước những đĩa thức ăn trên bàn, chính là không dám ngẩng đầu.
Kiều Ngự Diễm dễ dàng nhận ra cô đang sợ hãi.
Kết thúc bữa ăn tối qua loa, bốn người trở lại khách sạn sa hoa của Kiều Thị nghỉ ngơi. Duy Y chưa thể trở về chỗ mẹ của cô, bởi vì Kiều Y nói nếu cô muốn về thì nói anh trai cô ấy đưa cô về, cô rất sợ chung đụng tới người kia.
Thay vì như vậy, không bằng ở lại bên cạnh Kiều Y.
Đi vào trong phòng, Kiều Y liền hỏi không ngừng, mà cô hỏi đều là về cuộc điện thoại của anh Trạch Vũ. Duy Y làm sao có thể nói ra chuyện cô bị anh trai cô ấy cường hôn.
Kiều Y là một cô gái hồn nhiên, mặc dù cô cùng anh trai không thân lắm, nhưng dù sao cũng là an hem, cô làm sao có thể tin rằng anh trai mình lại làm chuyện đó với một cô gái nhỏ như vậy.
Hơn nữa nếu Kiều Y tin thì thế nào? Một bên là anh trai, một bên là bạn thân, cô ấy sẽ rất khó xử.
Chuyện thật rắc rối, càng nghĩ càng phiền lòng, không thể đem chuyện này nói với bạn thân, chỉ có thể để trong lòng.
Kiều Y thấy cô im lặng, không thể làm gì chỉ có thể để Duy Y ngủ, nhưng cô đâu biết, cô gái kia chỉ giả bộ ngủ mà thôi, Kiều Y đã ngủ say Duy Y vẫn chưa ngủ được, cô bị người đàn ông kia làm cho rất sợ hãi.
Thật vất vả đến nửa đêm mới mơ mơ màng màng ngủ, trong giấc mơ đều là khuôn mặt cường hôn của người đàn ông kia gần trong gang tấc.
Ngày thứ hai, Duy Y với đôi mắt thâm quầng đi chơi cùng Kiều Y, tinh thần không phấn khích như ngày hôm qua. Mà Kiều Y lúc vừa mới bắt đầu còn hướng tới rừng rậm Lam Sơn, cho đến xế chiều mới phát hiện ra Duy Y nhìn không có một chút tinh thần.
Bắt đầu từ tối hôm qua, Duy Y liền có vẻ mặt này, Kiều Y có chút lo lắng, hơn nữa cô càng lo lắng mẹ Duy Y sẽ phát hiện ra, nếu biết Duy Y yêu sớm, có người mẹ nào hy vọng đứa con gái mới mười lăm tuổi của mình đã quen đàn ông sớm như vậy? Huống hồ mẹ Duy Y lại là giảng viên.
Bất đắc dĩ Kiều Y không thể làm gì khác là bỏ qua rừng rậm Lam Sơn, đưa Duy Y trở về khách sạn.
Trở lại khách sạn, Duy Y đi ngủ sớm, không biết là giả bộ ngủ haythật, đến lúc chạng vạng Kiều Ngự Diễm tự mình tới đón Kiều Y, đáng tiếc hắn không thể gặp được người mà hắn muốn gặp.
Có thể lý giải, cô bị mình làm cho khiếp sợ. Nếu có thể khống chế tâm tình, có lẽ không dễ dàng bị cô phát hiện. Rõ rang đã tự nói với chính mình phải đợi cô lớn lên…….
Hắn càng nghĩ càng phiền muộn, đưa tay kéo cà vạt, giống như làm như vậy có thể hóa giải buồn bực trong lòng.
Kiều Y ngồi một bên dĩ nhiên có thể nhìn thấy rõ vẻ mặt khó chịu của anh trai, cho rằng mình đã chọc giận anh ấy. Từ nhỏ đến lớn, cô không dám làm nũng với anh trai, có lúc làm nũng cũng phải chọn lúc tâm trạng hắn thật vui mới dám.
Kiều Y len lén nhìn Denis đang đóng cửa xe, rất muốn hỏi anh trai bị làm sao. Ai ngờ Denis chỉ để ý công việc lái xe của mình, không them nhìn cô.
“Anh, nếu như anh có việc, có thể không cần đến đón em.” Kiều Y dè dặt nói.
Kiều Ngự Diễm nhẹ nhàng nhìn về phía em gái, vẻ mặt không biểu hiện gì, thế nhưng lại cực cùng lạnh lùng.
“Chuyện của anh đã làm xong rồi, hôm nay bọn em đi chơi thế nào? Có mệt hay không?”
Công việc của Kiều Ngự Diễm từ trước tới giờ rất nhiều, hắn hận không thể chia đôi cơ thể ra, công việc không thể nào làm hết.
Hắn nghĩ muốn nhìn thấy cô, mới tự mình đến đón em gái.
Lời này vừa nói ra, Kiều Y nhìn chằm chằm anh trai, lời này tuyệt đối không thể do hắn nói ra được. Người ta nói ba năm sinh một, mà cô cùng anh trai chênh lệch mười bốn tuổi, mặc dù được yêu thương, nhưng giữa hai an hem quá xa cách, lúc ba tuổi cô vẫn còn đang chơi với chó con thì anh trai đã ra nước ngoài học đại học, bởi vì sự khác biệt như vậy, trên phương diện nào đấy anh trai sẽ không thuong cô cho lắm, cũng sẽ không giống như vừa rồi quan tâm tới cô như vậy.
“Hôm nay…….Đi rừng rậm Lam Sơn!” Kiều Y cẩn thận nhìn về phía anh trai, phát hiện hắn không có khó chịu như vừa rồi.
“Chơi vui không?” Rừng rậm Lam Sơn, là nơi hắn vừa dựng lên một khu rừng nhỏ ở Phu Đức, nghe giọng của Kiều Y, xem ra cô nhóc này còn không biết đó là tài sản của nhà mình rồi.
“Rất vui, bên trong thật to, còn có rất nhiều đồ chơi, anh trai anh cũng không biết……..em còn cùng anh Ưu Thần vào quỷ cốc, ha ha, em nắm tay anh Ưu Thần đi vào đấy…….ha ha!” Kiều Y thấy vẻ mặt anh trai cũng không tệ lắm, cộng thêm hôn nay cô chơi thật vui vẻ, tâm tình hung phấn. Nhưng lời nói này đáng lẽ sẽ nói với Duy Y, kết qua cao hứng, lại nói với anh trai.
“Duy Y đâu? Cũng vào quỷ cốc rồi sao?”
Lúc này Kiều Y mới phát hiện ra mình nói sai cái gì rồi, trước mặt anh trai lại nhắc đến anh Ưu Thần, nếu anh ấy nói cho ba mẹ, vậy là xong đời.
“Duy Y không có đi vào, nếu như cô ấy đi vào người sẽ dắt tay em là cô ấy rồi!” Kiều Y thật là giấu đầu lòi đuôi.
“Cô ấy sợ, nên không đi vào?”
“Không phải, cô ấy không sợ. Hôm nay tâm tình cô ấy không được tốt. Cũng không chơi bất cứ cái gì!”
Chương 7: Đón cô lúc tan học
Nói chuyện dọc đường đi, Kiều Ngự Diễm nói chuyện cùng em gái, nhưng mà lới nói của hắn luôn vô tình nhắc đến Duy Y.
Kiều Y không hề hay biết ý đồ của anh trai. Chỉ đơn thuần muốn chia sẻ niềm vui ngày hôm nay của mình mà thôi.
Rất nhanh, ba ngày du lịch đã kết thúc.
Lúc Duy y quay về Bạch Trạch Vũ đã ra nước ngoài tiếp tục việc học.
Tất cả thời gian nghỉ, cô đều ở nhà, hoặc là Kiều Y đến tìm cô đi chơi. Cũng có nhiều lần Kiều Y muốn mời cô tới nhà chơi, cô đều không dám đi. Sợ sẽ đụng phải người kia.
Chuyện hôm đó trong lòng cô dần quên đi, chỉ cần không đến nhà Kiều Y là được. Cô tự nói với mình như vậy.
Hai ngày nữa bắt đầu năm học mới, sau khi nhập học họ chính thức trở thành học sinh cấp ba, Kiều Y nói rồi, hội trưởng trường cấp ba rất đẹp trai, mặc dù cô nói rằng thích Lâm Ưu Thần, nhưng nhìn trai đẹp là không có tội, theo ý cô là không bài xích gì cả……
Rất khéo là họ lại học chung một lớp.
Vừa vào học ngày đầu tiên, người quen rất ít, trước kia học cùng trường, nhưng phân lớp hết rồi, mà Kiều Y với Duy Y duyên phận chưa hết, tất cả mọi người đều không biết nhau, vì vậy hai cô gái nhỏ tự động ngồi cùng bàn.
Thầy cô giáo đối với học sinh mới cũng không biết rõ lắm, nên không có phân chỗ ngồi.
Duy Y đứng đầu danh sách thi đậu vào trường cấp ba, thầy cô giáo đều để ý cô. Ngày thứ nhất đi học, có hai giáo viên cố ý nêu tên cô, lấy cô làm tấm gương cho mọi người học tập. Học sinh cũng vì thế mà cũng có hâm mộ lẫn ghen ghét, nhưng không có biện pháp gì, người ta chính là học giỏi.
Ngày thứ nhát không học gì, giáo viên cho học sinh làm quen với nhau.
Thời điểm tan học Duy Y cùng với Kiều Y còn ở chung một chỗ, từ phòng học đến cổng chính cách nhau rất xa, hai người vừa đi vừa nói chuyện.
“Ngày mai sinh nhật mình, mẹ mình nói, có thể mới các bạn học về nhà dự sinh nhật, bạn sẽ đến chứ!” Kiều Y vừa nghĩ tới mối quan hệ tốt của hai người, mà hàng năm không có dự sinh nhật cùng Duy Y.
Thật ra thì không thể trách Kiều Y, ba cùng anh trai luôn mượn sinh nhật của cô, mời các bác các chú về mở tiệc trong nhà.
Trên danh nghĩa là vì sinh nhật cô, nhưng nơi đó không chú ý đến cảm xúc của cô. Cô không thích buổi tiệc như vậy.
Có lẽ là do lúc trước đưa Duy Y về nhà chơi, ba mẹ cũng nhận ra rằng cô cũng có bạn, cho nên năm nay cố ý nói muốn mời Duy Y.
“Nhưng mà…….”
“Không có nhưng gì hết! Cứ quyết định vậy đi, ngày mai tan học chúng mình cùng về, sau đó buổi tối bạn ở nhà mình, hoặc là mình nói bác tài xế đưa bạn về nhà!”
“Vậy…….Được rồi!” Hàng năm vẫn không dự sinh nhật Kiều Y, Duy Y cảm thấy có chút băn khoăn.
Chỉ cần không rời khỏi Kiều Y là được, anh Kiều cũng ở đây cùng lắm xem hắn như không khí! Duy Y thầm nghĩ. Cô cũng không phải học sinh chỉ biết học, bị người ta khi dễ mà phải trốn.
Mặc dù trong thời gian này cô quả thật sợ nhìn thấy hắn, cũng thừa nhận mình nhát gan không dám phản kháng.
Cùng lắm thì đây là lần cuối cùng đến nhà Kiều Y.
“Di! Anh trai?” Lúc hai người vừa ra đến cổng trường thì Kiều Y đã nhìn thấy anh trai của mình đang dựa vào trước cửa xe sang trọng. Tan học phụ huynh chờ đón con ngoài cổng trường không ít, nhưng chiếc xe đó rất hào hoa chói mắt. Hơn nữa người đàn ông dựa vào cửa xe lại đẹp trai như vậy không thể không chú ý.
Kiều Ngự Diễm trở thành tâm điểm ở đây, không ít phụ huynh cùng học sinh đều hướng ánh mắt nhìn hắn chăm chú.
Kiều Y chạy về phía anh trai, phát hiện Duy Y không đi cùng, mà khuôn mặt lại trắng bệch.
“Duy Y, bạn làm gì vậy, đi thôi, mình đưa bạn về nhà!”
“Không…….Không cần!” Nếu là bác tài xế bình thường vẫn tới đưa đón, Duy Y sẽ rất vui vẻ lên xe. Nhưng hôm nay lại là Kiều Ngự Diễm…….
“Sao vậy…….” Kiều Y nhìn theo ánh mắt của Duy Y, thấy anh trai đã đi về phía mình.
“Kiều Y, mình tự về nhà được, cũng không xa lắm!” Sau khi lên cấp ba, trường học gần hơn trước rất nhiều.
“Sao vậy?” Kiều Ngự Diễm giả vờ hỏi, hắn nhìn thấy ánh mắt sợ hãi của Duy Y, ánh mắt phòng bị…….
“Anh, Duy Y đi cùng hướng với chúng ta, thuận đường đưa bạn ấy về được không?” Lần đầu tiên anh trai đến trường đón cô.
“Được!” Chỉ đơn giản một chữ, lại làm cho người nghe căng thẳng.
“Không, thật sự không cần……..”
“Đi thôi, nha đầu chết tiệt kia, làm gì khách sáo như vậy! Trước kia bạn không như thế này!” Duy Y đang muốn cự tuyệt, Kiều Y đã không khách khí kéo tay cô, hướng chiếc xe sang trọng của Kiều Ngự Diễm đi tới.
Bất đắc dĩ Duy Y đành phải lên xe.
Không có chuyện gì, không có chuyện gì, chỉ là đi nhờ xe, hơn nữa từ nơi này về nhà chỉ mất có mười phút,về đến nơi cô liền xuống xe. Dù sao còn có Kiều Y ở đây. Cô ấy sẽ chú ý.
Khi giương mắt nhìn người đàn ông đang đóng cửa xe, thì cô phát hiện ra hắn đang nhìn cô qua cửa kính xe. Ánh mắt hai người không nhìn thấy nhau, nhưng đã làm cô giật mình không ít, tại sao lại nhìn cô?
Ánh mắt như thế, làm cô lại nghĩ tới chuyện đêm hôm đó. Không tự nhiên hướng tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Kiều Y nhìn Duy Y, cho là cô sợ anh trai, mà cô cũng sợ anh trai. Cố ý ngồi nói chuyện phím với cô ấy, từ sinh nhật tối mai đến quà sinh nhật, rồi đến bạn cùng lớp…….
Từ đầu đến cuối Kiều Ngự Diễm không nói chuyện, giống như hắn thật sự là một tài xế. Nhưng vẫn có thể cảm giác được không thể bỏ qua sự tồn tại của hắn.
Rất nhanh xe dừng lại trước nhà của Duy Y.
Lúc xuống xe, Duy Y không nói hẹn gặp lại với Kiều Ngự Diễm, chỉ nghe Kiều Y tạm biệt liền rời đi.
Làm sao cô có thể hiểu được tình cảm trong lòng của Kiều Ngự Diễm.
Chương 8: Chọn quà
Sau khi ăn cơm tối, Duy Y liền suy nghĩ nên tặng quà gì cho Kiều Y.
Bởi vì ngày mai đi học, sau khi tan học liền lập tức đến nhà Kiều Y, nếu như muốn tặng quà, tối nay cô phải mua rồi.
Sau khi xin phép bố mẹ, cô liền mang theo túi xách đi đến cửa hàng bách hóa gần nhà.
Vừa mới xuống khỏi cầu thang liền đụng phải chị Sultana nhà ở sát ngay bên cạnh.
“Chị Dana!”
“Ừ, Duy Y, em đi đâu thế?” Sultana rất nhiệt tình chào hỏi.
Sultana khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, tốt nghiệp đại học ba năm rồi, dáng người vô cùng xinh đẹp, công việc cũng tốt, nghe nói là làm quản lí trong một công ty lớn…….Bởi vì từ nhỏ đã sống chung một khu chung cư, từ khi sinh ra Duy Y đã ở trong khu chung cư này, Dana lớn hơn cô gần mười tuổi, còn từng bế Duy Y lúc nhỏ.
Diện mạo của Sultana không cần nói nhiều chỉ cần một chữ: Đẹp.
Dáng người Sutana làm cho người mới gặp liền kinh ngạc, mà vẻ đẹp của cô là cực kỳ xinh đẹp, không giống như thẫm mỹ ở Hàn Quốc.
Trong khu chugn cư không ít người muốn làm mai cho cô, nhưng cô đều không muốn. Dù sao người ta có điều kiện tốt, lại trẻ tuổi, không vội lấy chồng, kén chọn cũng là điều bình thường. Mà Sultana không chỉ có những người đàn ông ở đây theo đuổi, ở bên ngoài cũng vậy, người theo đuổi thường đợi ở cửa của khu chung cư hoặc ở dưới lầu, bảo vệ cũng đã quá quen thuộc.
“Ngày mai là sinh nhật bạn em, em muốn đi mua quà cho cô ấy. Còn chị Dana thì sao?”
“Trùng hợp vậy sao, chị cũng phải đi mua quà sinh nhật cho bạn, cùng nhau đi chứ?”
“Được!” Hai người cùng nhau cùng nhau đi chọn quà tặng, còn trao đổi thông tin về đối tượng mua quà tặng.
Vì vậy hai người cùng nhau đi đến một cửa hàng có khá nhiều hàng hóa gần nhà.
Duy Y mua quà tặng cho Kiều Y, mà Sultana là mua cho cấp trên, hai người vốn không thuộc tầng lớp giống nhau, quà tặng cách xa vạn dặm. Dù sao thì học sinh cũng không bằng người lãnh đạo có địa vị trong xã hội.
Duy Y chọn nửa ngày vẫn chưa thấy hài lòng với món đồ nào, Kiều Y cái gì cũng không thiếu, rốt cuộc tặng cái gì cho cô thì tốt nhỉ?
“Chị Dana, chị mua cái kẹp tóc thật xinh đẹp!” Duy Y vừa lúc nhìn thấy Dana chọn quà, một cái kẹp, vô cùng tinh xảo.
“Cô bé ngốc, cái này không phải kẹp tóc, đây là kẹp cravat!” Sultana thật là hết cách với cô.
“Ha ha, thì ra là kẹp cravat, hình dạng so với kẹp tóc cũng giống nhau!” Duy Y ngượng ngùng vò đầu cười, hôm nay lại biết một món đồ mới. Chị Dana hiểu biết rất nhiều.
Duy Y cho rằng Sultana hiểu biết rất nhiều, đó là chuyện bình thường, nhưng chỉ là cô hiểu biết quá nhiều. Cấp dưới bình thường làm sao có thể đưa kẹp cravat làm quà mập mờ như vậy.
Duy Y dù sao cũng vẫn chỉ là đứa bé, mà Sultana đã lăn lộn ngoài xã hội bốn năm.
“Thật là một cô bé ngốc! Chọn được quà tặng thích hợp chưa?”
“Chưa có, em muốn tặng cô ấy một quyển sách, chị Dana, đi đến tiệm sách cùng em có được hay không?” Duy Y làm nũng kéo tay Sultana.
“Ừ, vậy chị đi cùng em, phải nhanh lên, tiệm sách sắp đóng cửa rồi!” Sultana cũng không yên tâm để cô bé đi một mình giữa đêm, từ tiệm sách đến chung cư cách một đoạn cũng xa.
Hai người cùng nhau đi ra khỏi cừa hàng bách hóa, mà lại vô tình gặp phải người cô không muốn gặp Kiều Ngự Diễm. Hắn đang đứng dựa vào cửa xe giống như đang đợi cô.
“Duy Y!” Người đàn ông bước mấy bước tới trước mặt cô.
“Anh Kiều!” Duy Y không tự chủ lui về sau hai bước, mà tất cả động tác nho nhỏ của cô Sultana đều thấy. Nhỉn người đàn ông trước mặt, không khỏi làm cô hơi rung động.
“Tổng giám đốc Kiều, hai người quen nhau?”
Sultana nhìn hai người, không biết lên tiếng thế nào. Cô không thể để hai người kia ở chung một chỗ. Một người là người mà cô biết từ nhỏ đến lớn, có thể nói là nhìn cô lớn lên, một người làm cùng công ty, không, phải nói là thương gia tiếng tăm lừng lẫy Kiều Ngự Diễm. Mặc dù cô vào công ty đã ba năm, từ cấp thấp nhất đi lên, mà số lần cô gặp Kiều Ngự Diễm đếm trên đầu ngón tay.
Kiều Ngự Diễm trong mắt người ngoài giống như là người đàn ông thần thái. Không chỉ có dáng dấp bất phàm, hơi thở vương giả không thể sao lãng. Bối cảnh gia thế càng không cần phải nói. Bao nhiêu người mơ ước hắn có thể nhìn mình một lần, cho dù c hỉ một cái, chết cũng cam tâm. Sultana chính là một trong số những người này.
Cô thật không nghĩ tới Duy Y biết tổng giám đốc Kiều.
“Chị Dana, đây là anh trai bạn thân của em! Chính là bạn ngày mai muốn tở chức sinh nhật, hai người quen nhau?”
“A, tổng giám đốc Kiều là tổng giám đốc công ty của chị. Không nghĩ tới trùng hợp như thế. Em lại là bạn của em gái Tổng giám đốc.”
“Cô là?” Kiều Ngự Diễm rốt cuộc chú ý tới sự tồn tại của Sultana.
“Tổng giám đốc Kiều, có thể anh không biết tôi, tôi là Sultana của phòng tài nguyên, lúc đi họp chúng ta có gặp qua vài lần.”
“A, Tôi tìm Duy Y có chút việc.”
“Tìm…….Tìm em?” Duy Y vừa nghe, sắc mặt trắng bệch, hai bàn tay không tự chủ nắm chặt nhau. Thỉnh thoảng nhìn Sultana cầu cứu.
Sultana càng không hiểu, bộ dáng của Duy Y giống như bị tổng giám đốc Kiều hù sợ. Mặc dù bình thường tổng giám đốc Kiều lời nói khó nghe, thậm chí có lúc còn dọa người, cũng không thể làm cho cô có bộ dáng này. Chẳng lẽ tổng giám đốc Kiều đáng sợ như vậy?
Kiều Ngự Diễm nhìn Sultana một cái, ý tứ rất rõ rang, hy vọng cô tránh ra chỗ khác. Ra ngoài xã hội đã nhiều năm. Sultana không phải không hiểu, chỉ là Duy Y lôi kéo bàn tay của mình, hơn nữa cô cũng không muốn bỏ qua cơ hội ở chung một chỗ với Kiều Ngự Diễm.
Thấy Sultana không có ý muốn đi, lúc này Kiều Ngự Diễm mới mở miệng “Anh muốn em giúp anh chọn một món quà cho Kiều Y.” Đối với sở thích của Kiều Y, hắn làm anh trai nhưng lại không biết. Hơn nữa đây chỉ là cái cớ, chủ yếu là muốn gặp cô.
“Cái này…….Được rồi!” Cũng vừa đúng lúc cô muốn đi chọn quà, hơn nữa còn có chị Dana bên cạnh, sẽ không có chuyện gì.
Chương 9: Sultana
Ba người đi tới tiệm sách mà Duy Y chỉ, rất nhanh liền tìm được cuốn sách mong muốn. Chỉ cần về nhà gói lại nữa là xong.
Sau đó họ đi tới tiệm trang sức, mà trong lúc đó đều là Sultana nói chuyện, Duy Y cùng Kiều Ngự Diễm chỉ là phụ họa. Duy Y thật cảm ơn Sultana, nếu như không có cô ấy ở đây, côn không biết phải làm sao.
Nhưng có một người lại không muốn như vậy.
Kiều Ngự Diễm dường như không thỏa mãn, ăn cơm xong đi ra ngoài, hắn tự nói với mình có thể nhìn thấy cô là được rồi, không cần thiết phải nói chuyện cùng cô, bởi vì ánh mắt cô nhìn hắn đầy sợ hãi, hắn không thể làm cô sợ thêm nữa.
Nhưng gặp được cô cùng với người phụ nữ khác ở tiệm bách hóa cười nói vui vẻ như vậy, hắn lập tức muốn nói chuyện với cô, cho dù là chào hỏi cũng được. Vì vậy hắn chờ cô đi ra. Sau đó liền không thể khống chế muốn nán lại cùng cô một chút, dù chỉ là một chút.
Thật ra thì hắn đã mua xong quà cho Kiều Y, chỉ là sợ Kiều Y không thích, vì vậy lấy đó làm cớ để đến gần cô.
Tất cả đều là không thể khống chế được…….
Quà tặng chọn xong rồi, chọn một cái trâm cài tóc bằng ngọc, có thể bới tóc lên….bởi vì Duy Y nói Kiều Y thường dùng bút bới tóc lên. Cô thật không biết Kiều Y nghĩ gì mà bới tóc như vậy.
Kiều Ngự Diễm đưa hai người về nhà, mới lái xe về nhà của mình.
Ngày thứ hai, trong công ty Kiều Thị, Sultana cùng đồng nghiệp rời khỏi phòng họp.
Sáng sớm liền bị quản lí kéo vào phòng họp, buổi họp kéo dài đến gần trưa, không ít đồng nghiệp đã đi ra ngoài mua đồ ăn, còn mấy người bọn họ đi họp.
Nhắc tới cũng trùng hợp, Sultana cùng hai người vừa mới xuống thang máy, liền chạm mặt Kiều Ngự Diễm cùng Denis.
“Tổng giám đốc Kiều, phó tổng giám đốc!” Ba người rối rít hướng về phía Kiều Ngự Diễm cùng với Denis chào hỏi.
“Ừ!” Kiều Ngự Diễm từ trước tới giờ không để ý đến lời chào của nhân viên, nhưng hôm nay hắn thấy được Sultana trong ba người mà Duy Y gọi là chị Dana.
Chào hỏi xong, Sultana không khỏi nhìn Kiều Ngự Diễm, cũng vừa lúc Kiều Ngự Diễm nhìn cô, ánh mắt hai người chạm nhau, rồi lướt qua rất nhanh…….
“Oa……tổng giám đốc Kiều cùng phó tổng đều rất đẹp trai, thật không hỗ là nhân vật cấp cao của công ty!” Một nữ đồng nghiệp nhỏ giọng nói.
“Chính là…….”
Bên kia, Denis có chút bất mãn, mỗi lần ở cùng một chỗ với Kiều Ngự Diễm, vóc dáng Kiều Ngự Diễm luôn hấp dẫn phụ nữ hơn hắn, hơn nữa so với thân phận, Kiều Ngự Diễm là tổng giám đốc, hắn là phó tổng giám đốc, so sánh thế nào thì cũng là hắn thua một chút.
“Kiều, về sau ở trong công ty anh đừng ở chung một chỗ với em, ảnh hưởng phong cách của em!” Denis lải nhải nói, ý là Kiều Ngự Diễm để ý một chút các nữ đồng nghiệp, cũng cho Kiều biết nguyên nhân bất mãn của hắn.
Kiều Ngự Diễm liếc mắt nhìn ba nữ đồng nghiệp vẫn im lặng thảo luận về bọn họ, nhất là bóng lung của Sultana.
“Tô tiểu thư!” Kiều Ngự Diễm cất tiếng gọi. Mà hành động này của hắn là vô tình, hắn không có nghĩ trong đầu mà tự nhiên gọi ra ngoài. Hắn từ trước đến giờ không phải loại người như vậy, tất cả chỉ là muốn thăm dò.
Ba người rối rít dừng lại, xoay người lại nhìn về phía Kiều Ngự Diễm.
“Tổng giám đốc Kiều, Ngài đang gọi tôi sao?”
“Đúng vậy, Tô tiểu thư, có muốn ăn cơm cùng hay không?”
Lời này của hắn vừa nói ra, không chỉ có Sultana cùng hai nữ đồng nghiệp kia thụ sủng nhược kinh, ngay cả Denis biết hắn nhiều năm như vậy cũng không tưởng tượng được. Kiều Ngự Diễm luôn luôn lạnh lùng, thế nhưng lại mời đồng nghiệp cùng đi ăn cơm. Cái tin tức này thật là chấn động.
Chẳng lẽ hắn coi trọng Sultana sao?
Hắn cũng biết Sultana, hắn là cấp dưới của Kiều Ngự Diễm, hắn tự nhiên có nhiều cơ hội tiếp xúc nhân viên cấp dưới. Sultana là quản lí của phòng tài nguyên, mặc dù bình thường không có biểu hiện gì xuất sắc, nhưng cũng không phạm sai lầm gì. Có tin đồn rằng quan hệ giữa cô và người đàn ông đã có vợ trong bộ phận quản lí chi phí quan hệ không bình thường.
Kiều Ngự Diễm không bao giờ tiếp cận phụ nữ, tại sao hai tháng này, lại làm cho hắn thấy hai lần hành động không bình thường. Đầu tiên là cường hôn bạn tốt của em gái, cô gái đó là Duy Y. Sau đó là người bộ phận quản lí Tô tiểu thư.
Mặc dù hắn cảm thấy đây là thời điểm Kiều Ngự Diễm cần có bạn gái, nhưng hai người kia đều không thích hợp với hắn. Duy Y tuổi còn quá nhỏ, hắn gấp đôi tuổi cô ấy, hai người không thích hợp. Tuy rằng hắn không hiểu rõ Tô tiểu thư có quan hệ không rõ rang với đàn ông đã có vợ, hắn không ưa thích cô ấy.
Sultana không nghĩ tới Kiều Ngự Diễm lại chủ động mời cô ăn cơm. Thật là ngoài dự đoán của cô. Cô từ trước đến giờ đều tự tin với bề ngoài của mình, nhưng trong công ty phụ nữ đẹp cộng với năng lực giỏi hơn cô không thiếu, hơn nữa còn có cơ hội đến gần Kiều Ngự Diễm hơn cô.
Có lẽ là bởi vì buổi gặp mặt tối hôm kia nên hắn nhớ mình. Thật là may mắn do Duy Y đem tới.
Có lẽ đây là sự bắt đầu tốt. Đáy lòng Sultana len lén nghĩ.
“Cái này……Nhưng tôi đã hẹn với đồng nghiệp!” Căn bản là cô căng thẳng, chỉ có thể như gần như xa mới câu dẫn được đàn ông. Giả bộ khổ sở nhìn hai nữ đồng nghiệp.
“Cùng nhau đi!” Kiều Ngự Diễm chính là ra lệnh, thói quen ra lệnh cho cấp dưới của hắn như vậy. Lại càng tăng lên sức hấp dẫn của hắn, khiến hai nữ đồng nghiệp mở cờ trong bụng.
Vì vậy một nhóm năm người đi nhàng hàng Tây ở gần đó ăn cơm, không cần phải nói, Denis dĩ nhiên phải đi cùng.
Mà bữa tiệc bởi vì có nhiều người, lại có Denis nói chuyện sinh động, không khí xem như rất tốt. Nhưng Kiều Ngự Diễm nói không nhiều, vốn là hắn muốn thông qua Sultana để biết rõ hơn về Duy Y. Dù sao thì ngày hôm đó Duy Y đối với cô rất thân.
Hai người chỉ trong lúc vô tình đáp lại, thời gian khác đều là nói chuyện cùng Denis, hơn nữa còn là không có thân thiện lắm.
Buổi chiều, sau giờ học, Kiều Y cùng Duy Y cùng lên xe về nhà Kiều Y.
Duy Y không nghĩ tới Kiều Ngự Diễm đã sớm ở trong phòng khách rồi. Giống như đã ngồi đợi ở đó rất lâu rồi, kênh ti vi bị hắn đổi đi đổi lại nhiều lần.
Mà mẹ Kiều cùng a di giúp việc bận rộn trong nhà bếp, ba Kiều cũng không ở đây, không biết đi đâu, nhưng Kiều Y nói nhất định buổi tối sẽ về.Sau khi chào hỏi Kiều Y liền lôi kéo cô chạy về phòng trên lầu.
Mà cô đâu có biết, ánh mắt của người đàn ông ngồi trong phòng khách chưa bao giờ rời khỏi người cô.
Chương 10: Nói Xin Lỗi
Mặc dù ba Kiều nói sinh nhật Kiều Y năm nay chỉ tổ chức trong gia đình, nhưng vào ban đêm vẫn có một ít người đến.
Ví dụ như Denis, còn có anh chị em họ trên của Kiều Y……ba Kiều không phải con độc nhất, còn có hai người em trai và em gái, cũng may hai người này lúc còn trẻ không giành quyền thừa kế tài sản, nếu không bây giờ hai người anh của Kiều Y sẽ nhìn tập đoàn Kiều Thị như một khối thịt béo bở.
Ở trong gia tộc, Kiều Y được xem là trẻ tuổi nhất. Các anh trai, chị gái đều đã kết hôn, hai anh trai đã có con bốn năm tuổi rồi. Chị gái năm nay cũng sinh em bé.
Người một nhà hòa thuận vui vẻ, Duy Y cảm thấy mình và Denis giống như người ngoài.
Không, có lẽ Denis không cho là như thế, nhìn hắn cư xử thân thiện với mỗi người như vậy, em bé một tuổi cũng bị hắn chọc cho cười khanh khách. Hắn hoàn toàn hòa nhập vào gia đình này.
Nếu không phải hắn có ngoại hình như người nước ngoài, Duy Y sẽ cho rằng hắn mới là anh trai của Kiều Y, mà người đàn ông lạnh lùng ngồi trên ghế sô pha nói chuyện với mấy bậc trưởng bối mới là người mà bọn họ mời tới.
Sau khi ăn bữa tối không lâu là thời gian ăn bánh ngọt, từ nhỏ đến lớn, mỗi đứa trẻ khi đến sinh nhật đều chờ giờ khắc này, Duy Y cùng Kiều Y cũng không ngoại lệ. Dù sao họ vẫn chỉ là những đứa trẻ.
Ăn những phần bánh ngọt được chia, những đứa trẻ vừa nói vừa cười trước bàn, Không tới hai giờ, Duy Y cùng các anh trai và những đứa trẻ của Kiều gia hòa đồng không ít.
Ngoại trừ sự gò bó ở trước mặt các vị trưởng bối, Duy Y còn là một đứa trẻ năng động.
Mẹ Kiều rất thích cô, biết hôm nay cô tới, còn cố ý giúp cô chuẩn bị một bộ đồ để thay, để cô có thể ngủ lại đây.
Trong phòng khách mấy người đàn ông đang nói chuyện, mấy người phụ nữ lại ngồi trong sân nhỏ, mấy đứa trẻ chạy xung quanh.
Trong phòng khách có một người đàn ông, không ai chú ý tới ánh mắt của hắn luôn lơ đãng quét về phía những đứa trẻ trong sân, hắn tìm kiếm nụ cười của cô, mặc dù trên mặt dính bơ, nhưng cô cười vô cùng rực rỡ, giống như hôm nay là sinh nhật của cô.
Có lẽ do cảm thấy nhàm chán, Denis chạy đến chỗ những đứa trẻ, tìm cái ghế ngồi chen chúc bên cạnh Kiều Y. Cười đùa cùng Kiều Y, cuối cùng mới lấy ra quà sinh nhật của mình, Kiều Y không mở ran gay, mà để lên bàn, làm cho Denis tưởng như không được xem trọng.
Thời gian vui vẻ trôi qua rất nhanh, Duy Y lưu luyến tạm biệt mấy đứa trẻ, lại cùng các vị trưởng bối chào tạm biệt, ba Kiều đang muốn cho tài xế đưa cô về nhà lại bị Kiều Ngự Diễm ngăn lại.
Bởi vì khu chung cư nhà hắn cùng với chỗ ở của hắn gần nhau, cũng vừa lúc hắn muốn về xử lý một số công việc. Duy Y nghe thế khuôn mặt liền biến sắc, cô tưởng rằng hôm nay có thể trốn thoát, không nghĩ tới cuối cùng vẫn không thoát được sự chung đụng với hắn.
Cô nghĩ muốn từ chối, nhưng lại không có cách về nhà, nếu như lại làm phiền bác tài xế nữa, cũng có chút không phải. Rõ rang anh Kiều có thể đưa cô trở về, hơn nữa rất thuận đường, tại sao cô lại từ chối? Đây không phải là làm cho các vị tiền bối phải suy nghĩ sao?
Thuận theo lẽ thường, cả hai người lại ngồi chung một xe.
Xe chậm rãi khởi động, rất nhanh chạy trên đường.
“Duy Y!” Không khí trầm muộn trong xe cũng bị Kiều Ngự Diễm phá vỡ. Mà tiếng gõi khe khẽ này của hắn, khiến cho tiếng chuông báo động trong lòng Duy Y càng tăng lên cao.
“Ừ…….”
“…….Hôm nay chơi vui không?”
“Rất vui!” Đối mặt với Kiều Ngự Diễm, Duy Y không dám càn rỡ, chỉ có thể ngoan ngoãn trả lời vấn đề.Hôm nay trên căn bản là vui vẻ, ngoại trừ việc hắn đưa cô về nhà.
“Vậy sau này nếu có thời gian rảnh có thể thường xuyên tới chơi được không?” Hắn nghĩ muốn thường thường nhìn thấy cô, hơn nữa lúc bên cạnh em gái cô thường cười đùa rất vui vẻ.
“Được!” Chỉ cần anh không ở nhà, tôi liền đến nhà anh chơi. Duy Y nghĩ trong lòng như vậy. Cô không dám nhìn vào ánh mắt của Kiều Ngự Diễm, kể từ sau ngày đó cô cũng không dám đến gần Kiều Ngự Diễm.
“Về chuyện đêm hôm đó, anh vô cùng xin lỗi!” Kiều Ngự Diễm quan sát nét mặt của cô, mà cô gái nhỏ không động đậy chỉ ngồi cúi đầu nắm chặt tay.
Cô chỉ mới mười lăm tuổi, cách mười tám tuổi ba năm nữa, mà hắn không hy vọng lúc này hai người cư xử như hai người xa lạ, hắn nghĩ muốn cô chấp nhận hắn. Cho nên hắn nhận lỗi với cô.
Hắn nghĩ muốn đưa tay khẽ vuốt tóc cô, lại cứng rắn nhịn được, cô gái nhỏ vẫn còn sợ hắn.
“Em…….” Lúc này cô không biết phải nói gì? Nhận lời xin lỗi của hắn? Sau đó xem như chưa từng xảy ra chuyện gì? Nhưng đó là nụ hôn đầu của cô…….Nếu như không tha thứ, hai người sẽ rất khó xử. Dù sao mình và Kiều Y là bạn tốt, về sau sẽ vẫn c ó cơ hội gặp mặt…….
Trong lúc Duy Y không biết phải làm thế nào thì Kiều Ngự Diễm lấy ra một cái hộp nhỏ, nhẹ nhàng mở ra, chỉ thấy bên trong có một cái vòng tay trong suốt sáng lấp lánh. Duy Y nhìn vòng tay có giá trị không hiểu được. Nhưng cô biết đó là muốn tặng cho cô.
Ánh mắt thăm dò nhìn về phía Kiều Ngự Diễm.
“Đây là quà xin lỗi, hy vọng về sau em có thể đối xử tự nhiên với anh như với Kiều Y vậy.” Kiều Ngự Diễm không chờ sự cho phép của Duy Y, lấy vòng tay trực tiếp đeo vào cổ tay bé nhỏ của Duy Y. Động tác bá đạo như vậy lại bị hắn làm vô cùng dịu dàng, có lẽ chỉ có Duy Y mới được hưởng thụ sự dịu dàng đó mà thôi.
Duy Y muốn rút tay mình trở về đã không kịp, vòng tay đã nằm ở trên cổ tay cô.
Duy Y nghĩ muốn tháo vòng tay ra, nhưng không muốn tháo trước mặt hắn, dù sao là người ta thành tâm tặng quà, tháo xuống ngay trước mặt như vậy là không lịch sự. Cô cũng không thích vòng tay, cảm thấy đeo những thứ như vậy trên người thật là phiền toái.
Cứ như vậy Kiều Ngự Diễm rất tự nhiên hỏi một chút về năng lực học tập cùng chuyện trong nhà hoặc là hàn huyên một chút về Kiều Y…….
Xe rất nhanh dừng ở dưới nhà Duy Y.
“Duy Y, điện thoại di động của em đâu?”
Duy Y vừa nghe Kiều Ngự Diễm nhắc tới điện thoại di động, tự nhiên lấy ra nhìn một chút, mà người đàn ông này lại càng tự nhiên hơn, đưa tay tới lấy, ở phía trên nhanh chóng bấm một dãy số, nhấn nút gọi, một chuỗi tiếng chuông vang lên.
“Đây là số điện thoại của anh, có gì khó khăn có thể tìm anh!” Hắn cố ý dùng hai chữ “Khó khăn”, làm như vậy để không tạo tâm lý nặng nề cho cô ấy. Nếu cô ấy giống như những người phụ nữ khác tìm tram phương ngàn kế để có được số điện thoại của hắn, hắn cũng không cần phí tâm uổng sức như vậy.
Giống như vòng tay kia, giá trị là hơn ba triệu, mà hắn cũng không muốn cho cô biết. Bởi vì bên trong vòng tay bị hắn động một chút, mặt ngoài nhìn không có gì khác biệt, nhưng bên trong…….