Đọc truyện
Truyện Teen | Ngôn Tình | Xuyên Không | Tiểu Thuyết
Truyện ngôn tình - Cô bé thơ ngây đừng hòng trốn trang 8
Chương 71: Giám đốc trẻ tuổi

Sau khi nghe nhân viên nói lại, mắt Lăng Thánh Quân chuyển một cái, suy ngh4i xem ai tới tìm mình.

Như hoàn toàn quên mất uy nghiêm của bản than, hắn dùng sức vỗ xuống mặt bàn đùa cợt giống một thanh niên mới lớn: “Ha ha, cậu không cần nói, tôi đi hỏi cô ấy!” Nói xong hắn hứng khởi đi ra khỏi phòng làm việc.

Cau mày nhưng Dạ Thiên Ưng cũng không ngăn cản Lăng Thánh Quân rời đi mà chỉ tò mò vì sao đột nhiên Ngô Hiểu Dao lại tới đây.

Chậm rãi đứng dậy đi đến cửa sổ lá sách nằm giữa căn phòng và phòng bên cạnh, hắn đưa tay nhấc lên 1 khe hở nhìn Ngô Hiểu dao đang ngồi ở trong phòng.

Bây giờ hắn và Ngô Hiểu Dao chỉ cách nhau 1 bức tường mà thôi…….

Ngồi ở ghế sô pha bên ngoài phòng, Ngô Hiểu Dao an tĩnh đợi gặp giám đốc.

Chỉ một lát sau Lăng Thánh Quân liền đi đến.

“Tiểu thư, xin hỏi cô tìm tôi có chuyện gì?” hắn thu lại vẻ sáng chói như ánh mặt trời trong quá khứ, dùng một bộ dạng thành thục lão luyện hỏi thăm ý định của cô.

Chậm rãi ngẩn đầu lên, chăm chú nhìn….

Người đàn ông đẹp trai trước mắt này dường như đã từng gặp qua ở nơi nào rồi???

Giật mình…..

Anh ta không phải là người ở cùng Dạ Thiên Ưng trong thang máy vừa rồi, hơn nữa còn từng gào to đó là người đàn ông của mình??

Ồ, khó trách hắn lúc đó lại hỏi mình ở bộ phận nào, hóa ra anh ta là giám đốc, không phải là ở bộ phận PR.

Ách, không đúng! Đợi 1 chút…..

Anh ta hình như có quan hệ không tệ với Dạ Thiên Ưng? Chẳng lẽ…….

Vội vàng đứng lên, cô run rẩy hỏi: “Xin hỏi ngài có phải là bạn của Dạ Thiên Ưng ?

…………………

…………………

Mình còn đang tự hỏi cô ấy tìm mình có chuyện gì, chẳng lẽ vì chuyện này??

Chẳng nhẽ vừa rồi ở trong thang máy Thiên Ưng làm cho cô bé này hứng thú, cô ấy yêu Thiên Ưng rồi hả? Bây giờ tìm đến mình muốn mình giúp thổ lộ hay sao?

Cái loại chuyện tình duyên này phải ít đụng tới mới tốt!

Dù sao Lăng Thánh Quân cũng không rõ cô và Dạ Thiên Ưng rốt cuộc có quan hệ như vậy hay không, ngộ nhỡ biến khéo thành vụng thì Dạ Thiên Ưng sẽ giết hắn mất: “Chúng tôi chỉ là đồng nghiệp, không phải quen biết, cũng không thân.”

Trong chớp mắt, tim Ngô Hiểu Dao đang ở trên cao lập tức rơi xuống đất, xem ra cô thật sự tìm được người đòi lại công lý rồi. “Giám đốc…..”

“Không cần khách khí như vậy, tôi tên là Lăng Thánh Quân, gọi tôi là Thánh Quân là được”. Hai người đều 18 tuổi, nói không chừng Ngô Hiểu Dao còn lớn hơn hắn nữa, cứ kêu ‘ngài, ngài’, thật là lạ đó.

Nhân cơ hội này, hắn có thể tìm cách thân thiết với cô thuận lợi tìm hiểu cô và Dạ Thiên Ưng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trong thang máy!

Nghĩ tới đây, Lăng Thánh Quân liền biểu lộ ra một khuôn mặt mỉm cười sáng lạng y hệt ánh mặt trời với Ngô Hiểu Dao …..
Chương 72

Ách, nhìn nụ cười của Lăng Thánh Quân, cô cảm thấy người đàn ông này hình như cũng không lớn tuổi lắm. Hình như.... ngoài 20 sao?

"Giám đốc Lăng, ta nhiều chuyện hỏi anh một câu riêng tư là anh bao nhiêu tuổi rồi?

Chân mày nhíu một cái, hằng ngày, Lăng Thánh Quân ghét nhất người khác hỏi tuổi mình, hiện giờ, hắn chỉ đành lúng túng nói: "18."

Trong chốc lát, một trận choáng váng ập vào đầu cô.

Má ơi, vậy mà tìm một người con trai 18 tuổi làm giám đốc?

Có điều là, mình cũng mới 18 tuổi, tuổi càng nhỏ thì suy nghĩ càng it, không giống với Dạ Thiên Ưng kia, tâm địa gian trá!

"Thế nào? Xem thường tôi nhỏ tuổi đúng không? Cô cũng không phải cũng 18 tuổi hay sao?!!"

Lăng Thánh Quân không nhịn được cắt dứt suy nghĩ của cô, nhanh chóng lắc đầu một cái: "Không, tôi không phải có ý đó, chỉ là..." Thoáng ngạc nhiên, cô chợt nhớ ra cái gì đó: "Anh...làm sao anh biết tôi cũng 18 tuổi?"

"Ách........" Nếu như nói hắn điều tra tư liệu trước, thì nhất định sẽ bị nghi ngờ. Cuống cuồng hắn chỉ đành phải thuận miệng nói qua loa: "Xem dáng người cô là có thể đoán ra."

"Vậy sao........." Ngô Hiểu Dao ơi là Ngô Hiểu Dao, mày đúng là 18 tuổi, cũng không đến nỗi ngu ngốc đến trình độ này hay sao? Như thế nào lại bị người cùng tuổi lừa gạt.

Không do dự cười cười, cô thản nhiên nói: "Chúng ta bằng nhau, tôi còn gọi anh là giám đốc Lăng sao."

"Cứ tùy thích, tên gì cũng được."

Xoay người, Lăng Thánh Quân ngồi xuống ghế, nghiêm túc hỏi cô tới có ý gì: "Cô tới tìm tôi có chuyện gì sao?"

Ngô Hiểu Dao mới nãy còn đề phòng trong lòng nhưng giờ phút này liền buông lỏng, trong lòng có cảm giác thân thiết an toàn: "Giám đốc Lăng, thật ra tôi tới tìm anh để tố cáo!"

"Tố cáo?" Lăng Thánh Quân vui vẻ ra mặt, đoán chừng cô tố cáo không ai khác chính là Dạ Thiên Ưng đang trong phòng kia: "Tố cáo người nào vậy?"

"Chính là.........chính là Dạ Thiên Ưng đó!"

Quả nhiên!

Kìm chế cảm xúc sục sôi trong lòng, Lăng Thánh Quân giả vờ như đắn đo chốc lát: "Nhưng tại sao cô lại tố cáo hắn?" Nói đến đây, ánh mắt sắc bén của anh ta không quên liếc về phía phòng Dạ Thiên Ưng.

"Bởi vì......... bởi vì........" Lúng túng nhíu mày một cái, cô ấp a ấp úng hé miệng nói: "Mới nãy......anh ta ở trong thang máy....."

"Như thế nào? Như thế nào?" Lộ đuôi hồ ly ra ngoài, hai tròng mắt Lăng Thánh Quân tràn đầy ánh lửa, nóng lòng muốn biết mọi chuyện trong thang máy.

"Anh ta.........anh ta mới hôn tôi trong thang máy, hơn nữa còn hăm dọa tôi, muốn tôi hôn anh ta phải có cảm giác, nếu không sẽ không bỏ qua cho tôi!"

"Phanh" một tiếng, theo lời nói của cô rớt xuống, chỉ nghe trong phòng truyền đến âm thanh không hài hòa.................
Chương 73

'Chuyện tốt' khó tránh bị chặn đường, Lăng Thánh Quân vội vàng phân tán đi sự chú ý của cô: "Việc này, cô cứ tiếp tục."

Nhanh chóng khôi phục lại sự chú ý, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng rõ ràng là có chút xấu hổ.

Thật ra, cô hoàn toàn không có ý định nói chuyện đó với một người lạ, nhưng dù sao trước mắt cô là một Lăng Thánh Quân hiểu biết cho nên cô yên tâm nói ra toàn bộ cho hắn.

Ai ngờ, thấy cô lâu không lên tiếng, Lăng Thánh Quân càng nảy sinh lo lắng: "Nói tiếp, nói tiếp đi, sao đó như thế nào?!!"

Lăng Thánh Quân cao quý đây sao?

Không nghe hết sự việc đều tỏ ra bộ dạng tức giận như người khác hay sao?

Vì sao Lăng Thánh Quân lại có phản ứng như thế này?? Giống như rất mong chờ phần sau củacâu chuyện.

Nhíu nhẹ lông mày, cô lắc lắc đầu không hiểu vì sao: "Không có phần sau."

"Tôi khinh, tới đây là kết thúc rồi?" Thì ra là nhận lấy nụ hôn ngay trong thang máy mà thôi, việc này mà cũng đáng để mình tắt hệ thống theo dõi! Cả người Lăng Thánh Quân trở nên vô cùng mất mát.

Đúng lúc này...

"Không phải đâu!" Ngô Hiểu Dao hoảng sợ kêu lớn một tiếng, tiếng kêu này hoàn toàn thu hút sự hứng thú của Lăng Thánh Quân, hắn lại vội vàng tràn ngập mong chờ lắng nghe lần nữa.

"Giám đốc Lăng, anh nhất định phải cảnh cáo Dạ Thiên Ưng đó, nói anh ta đừng "quấy rối tình dục" tôi nữa!!"

Những người con gái khác đều ước được hôn môi Dạ Thiên Ưng. Bây giờ, cô ấy lại nói Dạ Thiên Ưng đang "quấy rối tình dục"? Ôi, người con gái khác nghe thấy chắc sẽ ghen tị đến điên rồi.

Chẳng qua là...

Khó trách cô bé này có khá năng hấp dẫn ánh mắt của Dạ Thiên Ưng, có lẽ do cô ấy không giống người thường, hẳn là bộ dáng ngu ngốc đáng yêu?!

Nếu cô bé này không phải là dự tính của Dạ Thiên Ưng, thì hắn có thể đem lòng dạ giao cho cô ấy.

Quét mắt vào kính thủy tinh phòng trong, Lăng Thánh Quân chắc chắn trăm phần trăm, toàn bộ những gì mình và Ngô Hiểu Dao nói đều truyền vào trong tai Dạ Thiên Ưng.

Thật sự ....

Trong khi Ngô Hiểu Dao hết sức mong chờ Lăng Thánh Quân phân xử cho mình, cửa phòng giám đốc mở ra.

Chỉ thấy sắc mặt Dạ Thiên Ưng vô cùng u ám, thân hình hơi hơi dựa vào khung cửa, hai tay đan xen nhau khoanh trước ngực, lạnh lùng nói: "Cô đang nói tôi sao?"
Chương 74: Cẩu nam cẩu nữ

Âm thanh trầm thấp lạnh lẽo này phát ra, thân thể Ngô Hiểu Dao không khỏi giật mình, trái tim càng giống như động cơ motor ‘ bùm, bùm ’ hăng hái nhảy nhót không ngừng.

Cái đầu nhỏ của cô không khác gì máy móc từ từ, từ từ quay đầu lại, "Ách. . . . . ." Chỉ một thoáng cũng hút phải ngụm khí lạnh, một cái liền thấy được Dạ Thiên Ưng đang dựa lưng vào khung cửa.

Thế nào. . . . . . Thế nào. . . . . . Tại sao có thể như vậy? ? ?

Sợ hãi, Ngô Hiểu Dao theo bản năng bắt được cánh tay Lăng Thánh Quân, toàn thân run run không đứng lên được.

Thấy vậy, Lăng Thánh Quân hiện ra với bộ dạng anh hùng cứu mỹ nhân, đứng lên, dùng sức lôi kéo, đem cả người Ngô Hiểu Dao núp ở phía sau lưng mình.

"Lăng. . . . . . Lăng quản lý. . . . . ." Cảm giác an toàn, đúng vậy, động tác này của Lăng Thánh Quân cho cô cảm giác an toàn, thân thể nhỏ nhắn núp ở sau tấm lưng to lớn của hắn không ngừng run rẩy, âm thanh khàn khàn lẩm nhẩm giống như con mèo nhỏ ‘ lẩm bẩm ‘ gọi: "Van cầu anh, van cầu anh, cứu cứu tôi! Cứu cứu tôi à. . . . . ."

U buồn là đứng ở sau lưng Lăng Thánh Quân, cho nên giờ phút này hắn không thấy được khuôn mặt kia của cô hắn cười xấu xa, bộ mặt nghiêm trang kéo căng cổ họng, hắn nghiêm trang đứng đối diện ở khung cửa trước Dạ Thiên Ưng rống to: "Anh cũng là người 26 tuổi rồi, thế nhưng đối với một cô gái mới 18 tuổi lại xuống tay? Anh quả thực là cầm thú a! ! !"

Chỉ một thoáng, con ngươi sợ hãi của Hiểu Dao bao trùm cảm giác biết ơn. . . . . .

Cô rốt cuộc tìm được người có thể biểu dương chính nghĩa.

Cô rốt cuộc tìm được người không sợ Dạ Thiên Ưng.

Mặc dù người đàn ông này còn nhỏ, lại kiên cường chính trực, không thể nghi ngờ, hắn đáng giá dựa vào, đáng tin cậy.

Ngô Hiểu Dao không hề sợ nữa, lý do là cô không làm gì có lỗi, bởi vì cử chỉ chính nghĩa của Lăng Thánh Quân, đem nghị lực trong lòng cô ra cổ vũ.

Núp ở phía sau hắn thân thể run rẩy chậm rãi thò đầu ra, đôi mắt to long lanh của cô gắt gao nhìn chằm chằm Dạ Thiên Ưng, liền theo âm thanh Lăng Thánh Quân rống lên một câu: "Đúng! Anh là cầm thú! ! !"

Hai mắt tối sầm lại, gương mặt tuấn tú của Dạ Thiên Ưng càng phát ra. . . . . . Càng phát âm trầm!

Bây giờ cái người phụ nữ này muốn chết nên cùng nam nhân khác cùng nhau chửi mình? !

Bây giờ cái người phụ nữ này muốn chết nên núp ở sau lưng người đàn ông khác gần gũi? ?

Đập vào trong mắt của hắn không phải là hình ảnh Ngô Hiểu Dao sợ hãi núp ở sau lưng Lăng Thánh Quân, mà là một đôi gian phu dâm phụ vụng trộm bị chồng bắt gặp tại trận!

Người phụ nữ đáng chết! Người phụ nữ đáng chết! !

Im lặng không lên tiếng, Dạ Thiên Ưng bình tĩnh chờ đợi bọn họ tiếp tục ‘ giở trò ’.

Suy đoán được, đúng như hắn mong muốn, Lăng Thánh Quân lần nữa ‘ hát ’ ra ngoài: " Cô gái18 tuổi là một bông hoa quý, anh liền nhẫn tâm ra tay? ?"

"Đúng! , tôi mới 18 tuổi, anh cũng xuống tay được? ? ? ! !"Ngô Hiểu Dao bị hành động Lăng Thánh Quân làm cảm động, cô quyết tâm không để Lăng Thánh Quân một mình chiến đấu, cô cũng muốn giúp thêm sức lực ‘ lăng nhục đến cùng ’ Dạ Thiên Ưng! ! !

Lăng Thánh Quân càng mắng xem hăng say, Ngô Hiểu Dao cũng lên tiếng phụ họa càng ngày càng mật thiết.

Hai người giống như một đôi vợ chồng, một xướng một họa răng dạy người đàn ông đang đứng chỗ không xa kia ‘ đỉnh đầu đầy mây đen ’ sắp bộc phát thành bão táp!

"Anh thật không bằng cầm thú!"

"Đúng, quả thật không bằng cầm thú."

"Anh cút đi!"

"Đúng, anh cút đi!"

Ngô Hiểu Dao rất giống với con vẹt, bất luận Lăng Thánh Quân nói gì, cô đều thêm cái chữ ‘ đúng ’, rồi lặp lại một lần.

Đột nhiên, ánh mắt Lăng Thánh Quân dừng lại chuyển qua, ánh mắt quét đến bên cạnh Ngô Hiểu Dao, khóe miệng đột nhiên nâng lên nụ cười xấu xa: "Cậu nên đem cô ấy đưa cho tôi mới đúng chứ!"

"Đúng! Anh nên đem tôi. . . Cho. . . Hắn. . . . . . Mới. . . . . ."
Chương 75: Bị phản bội

"Cậu nên đem cô ấy giữ lại cho tôi mới đúng chứ!"

"Đúng! Anh nên giữ tôi. . . Cho. . . Hắn. . . . . . Mới. . . . . ."

Ah ——-

Chỗ nào đó có vấn đề? ?

Cái này Lăng quản lý tại sao đột nhiên lại nói như vậy?

Ngô Hiểu Dao mới vừa còn bộ dạng ‘ tiểu nhân đắc chí ’, trong nháy mắt lại trở thành gương mặt nghi ngờ.

‘ Anh cũng là người 26 tuổi rồi, thế nhưng có thể đối với cô gái mới 18 tuổi ra tay? ’

Lăng quản lý làm sao biết hắn 26 tuổi? ? ?

Loạn rồi ! Loạn rồi ! Đầu cô nhất thời rối loạn vo lại thành một mớ hỗn độn, tỉ mỉ nhớ lại cảnh tượng lần đầu tiên bên trong thang máy, rất rõ ràng Lăng quản lý cùng Dạ Thiên Ưng có mối quan hệ không tầm thường, làm sao mà chưa quen biết được? ? ?

Thân thể từng tấc, từng tấc cách xa Lăng Thánh Quân, cô nhìn Dạ Thiên Ưng đứng ở cửa bị mây đen bao phủ, lại nhìn một chút. . . . . .

Gương mặt tuấn tú của Lăng Thánh Quân hiện ra nét cười xấu xa!

Xong đời! ! ! ! !

Chính mình lần có thể coi như là mới từ ổ sói chạy đi, liền tự chui đầu vào lưới tiến vào trong huyệt hổ! !

Nhìn cái ý tứ này, hai người bọn họ. . . . . . Có lẽ là một phe? ? ? ?

"Khụ." Đột nhiên, vẫn giữ yên lặng Dạ Thiên Ưng chuyển động hai chân, một tay nâng lên móc móc lỗ tai, không nhanh không chậm dứt khoát, lạnh lùng nói: "Hai người các ngươi mắng chưa sảng khoái hay sao? Hả?"

Thấy Ngô Hiểu Dao không lên tiếng, hắn âm trầm cười một tiếng: "Không nói lời nào à?"

"Rất tốt!" Nhún hai vai xuống, hắn chậm rãi xoay người: "Vậy bây giờ đến phiên tôi ‘ ra sân ’ sao? !" Ánh mắt quét lên nét cười xấu hướng đến Lăng Thánh Quân: "Thánh Quân, chuyện về sau cậu biết nên làm sao rồi phải không?"

"Dĩ nhiên!" Lăng Thánh Quân giơ tay ngón tay lên ra hiệu ok liền bày ra một bộ dạng như đã tính trước.

Ngay sau đó, Dạ Thiên Ưng cất bước tiến vào bên trong phòng làm việc, đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon, Bình tĩnh chờ đợi lúc trước là cảnh cây ngay không sợ chết đứng như bây giờ là đang diễn ra cảnh ‘ gian phu ’ bán ' dâm phụ ’!
Chương 76: Ổ sói hang hùm

‘ Thánh Quân, chuyện về sau cậu biết nên phải làm sao rồi phải không? ’

‘ Dĩ nhiên! ’

Xong rồi, xong đời, hai người bọn họ thật sự là một phe, hơn nữa cái tên đó Lăng Thánh Quân còn rất nghe lời Dạ Thiên Ưng! ! !

Thân thể mới vừa bình phục thân thể một lần nữa run rẩy, đôi mắt long lanh mở thật to nhìn chằm chằm bước chân của Lăng Thánh Quân đang hướng về phía mình: "Anh. . . . . . Anh. . . . . . Đừng tới đây."

"Người đẹp, em đừng sợ chứ." Mặt hắn cười xấu xa giống như ma quỷ, hắn tiến lên một bước, nhanh chóng bắt được cánh tay mảnh khảnh của cô: "Em đừng quên, tôi với em mới vừa cùng một chiến tuyến , yên tâm đi! Tôi sẽ thay em ‘ làm chủ ’ , đến đây đi!" Nói xong, hắn dùng lực đem Ngô Hiểu Dao hướng về phía phòng làm việc kéo đi.

"Van cầu anh, quản lý Lăng, thả tôi đi đi, chúng ta chênh lệch cũng không lớn lắm, cho nên anh nên biết, tôi còn nhỏ, có đôi khi không biết cách nói chuyện." Tay nhỏ gắt gao ôm lấy chân bàn làm việc, không chịu di chuyển nửa bước.

Cô rõ ràng biết, tuyệt đối không thể tiến vào cánh cửa kia, chỉ sợ hôm nay nếu tiến vào rồi thì sẽ không còn đường sống mà đi ra khỏi đó.

Không thể không thừa nhận, Ngô Hiểu Dao càng như vậy, cô càng như vậy thì người đàn ông kia càng muốn tiếp tục khi dễ cô, đem cô khi dễ cho đến khóc ở bên trong lòng của hắn.

"Không kéo nữa sao..., người đẹp, Thiên Ưng sẽ không làm tổn thương em." Lăng Thánh Quân vừa dỗ lại vừa thuyết phục , đôi tay dùng sức lôi kéo, Ngô Hiểu Dao gắt gao bám chặt cái bàn cũng đã kéo ra xa đến mấy mét.

"Tôi không hiểu rõ, anh như vậy? Nếu như ? Nếu như không nguyện ý giúp tôi, anh có thể nói cho tôi biết, cần gì phải cho tôi hi vọng còn gọi là thất vọng? ?

"Cái người này là nối giáo cho giặc, nối giáo cho giặc! ! !"

Cô là u oán con ngươi lay động nổi từng trận gợn sóng. Đúng vậy Lăng Thánh Quân cho cô hy vọng cuối cùng, cũng không có chuyện cô dựa vào thời khắc kia, còn đem hi vọng sống cuối cùng của cô tước đoạt đi.

Thân là con trai 18 tuổi, hoặc nói là đàn ông, hắn nhìn thấy Ngô Hiểu Dao oán trách, không biết nên giải thích như thế nào. . . . . .

Dù sao cùng Dạ Thiên Ưng chung sống nhiều năm như vậy, Lăng Thánh Quân rất hiểu rõ Dạ Thiên Ưng, trừ phi phụ nữ chủ động đưa tới cửa, nếu không hắn cũng không chủ động muốn bất kỳ một người phụ nữ.

Một khi hắn chủ động muốn, như vậy là. . . . . .

"Tin tưởng tôi, không có việc gì." Lăng Thánh Quân trước đây chưa từng biểu lộ vẻ mặt nghiêm túc.

Đang ở thời điểm Ngô Hiểu Dao thoáng sững sờ: "A —" hắn dùng lực kéo, cứng rắn kéo cô vào ‘ địa ngục ’ bên trong. . . . . .
Chương 77: Thời khắc căng thẳng

Nhược điểm lớn nhất của phụ nữ chính là vĩnh viễn không bao giờ có đủ sức lực để có thể đối địch lại đàn ông.

Lăng Thánh Quân dễ dàng kéo cô vào trong phòng làm việc.

Cảm giác sợ hãi bóng tối chỉ một thoáng đã bao phủ quanh thân thể Ngô Hiểu Dao, cô điên cuồng chống cự cũng dần dần biến mất, đứng ở trước mặt Dạ Thiên Ưng có chứa một chút hoảng sợ không ngừng run rẩy .

"Mời em vào đây cũng khó khăn như vậy sao!" Âm thanh châm chọc lạnh lẽo phát ra, hai mắt hắn chợt lóe sáng. . . . . .

Một bên Lăng Thánh Quân giống như là nhận được một mệnh lệnh vô hình, nhanh chóng đi tới trước cửa phòng khóa trái lại, tung người nhảy một cái đã nằm ngang ở trên sô pha nhỏ bên trong phòng làm việc.

Ách. . . . . .

Trong lòng cũng hút ngụm khí lạnh, cô không hiểu nổi Lăng Thánh Quân muốn làm gì mà khóa trái cửa lại? ? ?

Nhưng ở đây, trong phòng này có hai người đàn ông, Dạ Thiên Ưng cũng sẽ không đối với cô mà táy máy tay chân chứ? Huống chi nơi này còn là phòng làm việc của quản lý, bọn họ sẽ không làm bậy ở đây chứ?

Chỉ sợ đời này Ngô Hiểu Dao đơn thuần cũng sẽ không biết, có một loại ‘ trò chơi ’ gọi là 3p, có một cảnh tượng tình yêu gọi là ‘ kích thích ‘.

Thiên thời địa lợi nhân hòa, chỗ này là phòng làm việc, ở chỗ này hưởng thụ hoan ái, đúng lúc có thể cùng người khác kích thích.

Trong phòng hai người đàn ông này, một người ngồi ở mép ghế sa lon, đôi tay khoanh ở trước ngực, một chân khác lại đặt lên trên một cái ghế khác; một người nằm trên ghế sa lon, để lộ nét cười xấu xa, hai người này xúm lại, quả thật rõ ràng là một cặp lưu manh!

Ban ngày liên tưởng đến dáng vẻ của bọn họ, tao nhã chín chắn chững chạc cao quý, thế mà trời vừa tối lại như biến thành người khác? ?

Chẳng lẽ bọn họ sẽ ‘ biến thân ’? Ban ngày là một diện mạo? Buổi tối lại là một diện mạo khác? ?

Ngô Hiểu Dao ơi, Ngô Hiểu Dao, hiện tại cũng không phải là lúc nói giỡn.

Thân thể run rẩy ngày càng phát ra dữ dội, cô cúi thấp đầu, không dám nhìn bất kỳ người nào, thân thể cũng không nhúc nhích, giống như là đinh ở trên sàn nhà.

Nhưng vào lúc này, Dạ Thiên Ưng giống như một đại gia dùng âm thanh châm chọc lên tiếng: "Học được cáo trạng? !"

Đúng! Hành động này của cô có thể nghi ngờ là đã được tố cáo, nhưng cô không muốn bị Dạ Thiên Ưng quấy rối thêm nữa, vì vậy mới đưa ra hạ sách này .

Đứng tại chỗ, vẫn duy trì trầm mặc như cũ, cô giống như đứa bé làm sai, yên lặng cúi thấp đầu.

"Làm sao em không nói cho Thánh Quân, tôi thật ra là đại cã xã hội đen?" Ở bên trong phòng Dạ Thiên Ưng nghe nhất cử nhất động ở bên ngoài nhưng vẫn tò mò về cái vấn đề này.

Cô hoàn toàn có thể nói cho Lăng Thánh Quân biết anh xuất thân từ hắc đạo, như vậy anh có thể bị đuổi việc không phải lớn hơn việc kia sao?

"Tôi. . . . . . Tôi chỉ là hy vọng anh có thể dừng việc quấy rối tôi lại, cũng. . . . . . Cũng không có tính toán đến việc anh bị đuổi việc ."
Chương 78

Mặc dù Ngô Hiểu dao còn nhỏ tuổi nhưng cũng rất lương thiện.

Không rõ lắm về việc đại ca hắc đạo đã từng một tay che trời có cải tài quy chính hay không, những cũng hiểu được tính quan trọng của công việc.

Trong xã hội hiện nay, một công việc đối với một người đàn ông mà nói là cách nuôi sống gia đình qua ngày.

Nếu anh ta đảm nhiệm công việc PR, chắc là........

Cho nên, Ngô Hiểu Dao không muốn đem chuyện ồn ào đến nước này, chỉ hy vọng hù dọa "bàn tay quấy rối" này, lấy công ty chèn ép, mong anh ta đừng quấy rối mình nữa.

"Tôi..............tôi chỉ hi vọng anh có thể đừng quấy rối tôi, cũng .....................cũng không có ý nghĩ hại anh bị sa thải". Con chim nhỏ run rẩy chậm rãi cúi đầu, dáng vẻ có chút hài hước.

Dạ Thiên Ưng cùng với Lăng Thánh Quân ngồi trên ghế salon không hẹn mà nhìn nhau, vẻ mặt có cùng một kiểu kinh ngạc, bên trong con mắt dường như đang nói: "Cô, thật lương thiện, thật đáng yêu."

"Thế nào?" Vốn là khuôn mặt âm u lại bị nụ cười tà ma che mất, Dạ Thiên Ưng chéo tay trước ngực, cười nói: "Sợ tôi bị sa thải, em không thể nhìn thấy tôi có phải không? Chẳng lẽ..........em coi trọng tôi?"

Cái gì???

Mình coi trọng anh ta sao??

Mặc dù anh ta lớn lên thật đẹp trai, nhưng mình sẽ không mê trai đến nỗi thích một "bàn tay quấy rối".

Khi anh ta nói lời này xong, vẻ mặt sợ hãi của Ngô Hiểu Dao rõ ràng lộ ra nét không vui: "Tôi cho anh biết, anh - cái ông chú già hèn hạ này, chẳng thà tôi coi trọng heo coi trọng chó cũng sẽ không coi trọng anh!!!"

Điên!

Điên rồi!!

Gió thổi, trời đổi màu, Ngô Hiểu Dao lần này thật là sống không bằng chết!!!!
Chương 79

Không khí trong phòng nháy mặt rơi vào quỷ dị.

"Rốp, rốp" từng tiếng khớp xương tạo ra âm thanh lanh lảnh, cùng với gân xanh trên trán Dạ Thiên Ưng nổi lên, không thể nghi ngờ gì nữa, thiên sứ nhỏ bé đáng yêu này sắp bị ác ma chiếm đoạt tất cả.

"Thánh Quân............" Âm thanh âm u lạnh lẽo phát ra.

Chỉ nhìn thấy, Lăng Thánh Quân nằm trên ghế salon bịt miệng........

Thật là cười nhạo hắn nha, đây là lần đầu tiên anh ta nghe thấy có người gọi Dạ Thiên Ưng là ông chú già hèn hạ.

Kìm chết sự vui vẻ, hắn nhanh chóng đè xuống tiếng cười: "Hả? Cái gì?"

"Đi ra ngoài."

Chỉ một lát, Lăng Thánh Quân mới chú ý tới Dạ Thiên Ưng nổi lên gân xanh, sắc mặt âm trầm khó coi.

Hắn cũng co rút miệng, đàng hoàng gật đầu một cái: "A....... biết rồi.........."

Hắn rõ ràng biết nha đầu này hoàn toàn chọc giận Dạ Thiên Ưng.

"Khụ" Họ nhe một tiếng, hắn cố ý nhìn tới ánh mắt Ngô Hiểu Dao.

Con ngươi của cô gái nhỏ đơn thuần tràn ngập khó hiểu, mơ mơ hồ hồ trừng mắt nhìn, giống như đang hỏi: "Thế nào?"

Lăng Thánh Quân dùng sức trừng mắt ý bảo cô nói xin lỗi mau lên.

Hai ngươi này mơi gặp lần đầu thì làm sao có tâm linh tương thông, Ngô HIểu Dao ngu ngốc hiểu sai ý hắn, không chút kiêng kị đề nghị: "Anh gọi anh ta ra ngoài làm gì, có chuyện mà người khác không thể biết hay sao?"

TMD!

Cô gái ngu ngốc này, còn ngại Dạ Thiên Ưng không đủ tức giận hay sao???

Một tay Lăng Thánh Quân che trán, chỉ cầu cô ngàn vạn lần đừng lôi mình xuống nước là tốt rồi.

Nhắc chân vừa định len lén rời đi.

Chỉ nghe sau lưng truyền đến một giọng âm trầm lạnh lùng: "Thánh Quân, cậu đừng đi, nếu cô bé cho cậu đi, chủ động đề nghị 3p thì cậu cũng ở lại chơi đi!"

Đáng chết!

Lăng Thánh Quân vốn là xem náo nhiệt, nhưng xem ra là cùng nhau lâm vào vũng bùn rồi!!!
Chương 80

A, tình thế trước mắt......

Một nha đầu nhỏ không biết nặng nhẹ đang 'ra sức' chọc giận ác ma kia phát huy tính cách quỷ dữ.

Cuối cùng, chúa tể trận làm thịt này, ác má đang từ từ bộc phát tính ma quỷ trong cơ thể!

"Ông chú già hèn hạ bỉ ổi này, quả thật là miệng đầy từ ngữ dơ bẩn!" Ngô Hiểu Dao dùng giọng điệu chọc tức mắng Dạ Thiên Ưng.

Lăng Thánh Quân đứng tại chỗ nghe thấy, bước nhanh tới trước mặt cô, sắc mặt khẩn trương bịt miệng cô lại: "Bà cô nhỏ à, tôi van cầu cô, đừng nói nữa, tôi không muốn chết cùng với cô, tha cho tôi đi!"

"Ưm.....Ưm.." Âm thanh ưm phát ra từng đợt, như là Ngô Hiểu Dao đang kháng nghị lời của mình cho nói hết đây mà.

Dạ Thiên Ưng ngồi trên ghế salon hai trong mắt thoáng phát ra tia lạnh, lạnh lùng nói: "Thánh Quân, nếu như cậu không hi vọng tôi chém đứt tay thì nhanh chóng đem tay của cậu ra khỏi miệng cô ấy cho tôi!!!"

'Ba' dùng sức hạ xuống. Trái tim Lăng Thánh Quân căng thẳng, nhanh chóng rút tay đang che miệng Ngô Hiểu Dao ra.

Cô hận nha!

Khí thế hùng hổ ánh mắt tràn đầy khinh bỉ, rõ ràng Lăng Thánh Quân mới là giám đốc, tại sao lại sợ một nhân viên phòng PR? Chẳng lẽ đồ khốn đó là giám đốc của phòng PR? Vậy nhiều lắm thì họ vẫn là ngang hàng thì tại sao phải sợ hắn?!!

Ngô Hiểu Dao ngu ngốc cho tới hiện giờ vẫn không phát hiện thân phận của Dạ Thiên Ưng, còn một mực tin anh ta là 'con vịt' giám đốc phòng PR!

Nâng cánh tay và vén tay áo lên, hôm nay cô sẽ liều mạng! A, bị chèn ép bao lâu nay, dù sao hiện tại là ở Nhật Bản, cô mới liều mạng buông thả tất cả hung dữ bên trong suốt hai năm qua!!!

"Cái ông chú già hèn hạ này, bị nghiện ức hiếp trẻ nhỏ đúng không?"

"Anh có thể không bt như vậy không, dựa vào anh chẳng lẽ không tìm được bạn gái đàng hoàng hay sao?? Làm gì mà ở trong thang máy chiếm tiện nghi của người ta, như vậy mới thấy thoải mái sao?"

"Chiếm tiện nghi của một cô gái còn chưa đủ lại còn chiếm hết một loạt, anh không cảm thấy hành động như vậy rất xấu hổ hay sao??!!"

"Anh không cảm thấy mình làm vậy rất ghê tởm sao?"

Ngô Hiểu Dao hăng hái mắng, Lăng Thánh Quân cùng với Dạ Thiên Ưng ở một bên nghe, nhưng càng ngày càng có gì đó không đúng nha.....

"Đợi một chút!" Lăng Thánh Quân cắt đứt lời cô, ánh mắt nghi ngờ quét qua Dạ Thiên Ưng: "Thiên Ưng, anh thường ở trong thang máy khi dễ cô gái nhỏ này à???"
» Next trang 9

Doc truyen online mien phi moi nhat hay nhat - KenhTruyen.Hexat.Com

Copyright © 2018 KenhTruyen.Hexat.Com - All rights reserved.
Wapsite Đọc Truyện online được tổng hợp từ nhiều nguồn trên internet.
Được phát triển bởi Trái Tim Băng™ và tất cả các thành viên.

Teya Salat