Trách mắng, xấu hổ, khuất nhục, bàng hoàng cảm giác này nhanh chóng bao phủ toàn thân Ngô Hiểu Dao, ngay đêm đó đúng lúc Thiên Ưng vươn tay ra, cô khủng hoảng ngã người ra sau.
Cùng nhau ngã. . . . . .
Cả người cô nhanh chóng hướng về phía mặt đất . . . . . . Trách mắng sai lầm của bản thân.
Nhìn thân thể Ngô Hiểu Dao từ từ ngã ra sau nội tâm Dạ Thiên Ưng trở nên căng thẳng, dục vọng ngay lập tức bị cảm giác căng thẳng thay thế.
Hắn nhanh chóng đưa đôi tay ra ôm lấy thân thể Ngô Hiểu Dao sắp rơi xuống đất, nội tâm cũng hơi thở phào nhẹ nhõm.
Sự biến hóa khác thường này của Dạ Thiên Ưng liền đập vào trong khóe mắt Ngô Hiểu Dao, rõ ràng hắn mới vừa còn tức giận kéo tóc của mình, lại muốn sỉ nhục mình.
Nhưng. . . . . .
Ngay khi lúc mình ngã xuống, thế nhưng hắn lại ôm lấy mình?
Cô không hiểu, không hiểu Dạ Thiên Ưng tại sao phải làm ra hành động như vậy, rõ ràng Dạ Thiên Ưng là một người đàn ông không có nhân tính.
Nhưng. . . . . .
Hiện tại tất cả các cử động của hắn, lại nói cho Ngô Hiểu Dao biết đôi lúc người đàn ông này thỉnh thoảng cũng sẽ có một chút nhân tính? ! ! 14967626
Sắc mặt Dạ Thiên Ưng trầm xuống, ôm cô lên, làm cho cô ngồi ở trên ghế sa lon.
Động tác của hắn, một lần nữa làm cho Ngô Hiểu Dao rơi vào cảm giác căng thẳng! !
Có lẽ là bị rắn cắn một lần sợ đến ba năm, hiện nay từng động tác của Dạ Thiên Ưng cũng sẽ gây cho cô có cảm giác căng thẳng.
Nhưng. . . . . . Ánh rạng đông ban đầu hiện lên! ! ! !
Dạ Thiên Ưng đang tháo cái cà vạt được cột trên trên cổ tay cô ra.
Thoáng ngạc nhiên, con ngươi Ngô Hiểu Dao trừng lớn, không thể tưởng tượng nổi nhìn hắn. . . . . .
Chuyện này. . . . . . Đây là báo hiệu mình được giải phóng sao? Phải không? ? ?
Nhục nhã, tức giận, đau lòng lập tức xuất hiện trong đầu của Ngô Hiểu Dao, khi đôi tay cô được phóng thích cái khoảnh khắc, cô nhanh chóng phất tay ý đồ đánh Dạ Thiên Ưng một bạt tai.
Nhưng Dạ Thiên Ưng phản ứng nhạy bén, một tay tiếp nhận tay nhỏ bé của cô, cặp mắt nheo lại, tà tứ cười: "Lại muốn khiêu chiến với tôi sao?" Dứt lời, tay hắn thả rơi tay nhỏ bé của Ngô Hiểu Dao, động tác nhanh nhẹn caravat trở về trên cổ tay cô.
Ngồi ở trên ghế sa lon Ngô Hiểu Dao không cam lòng nhìn cái vật đang ở trên cổ tay mình, nhìn bộ dạng bất cần đời của hắn, cô cảm thấy mình vô cùng uất ức.
Một người đàn ông 26 tuổi luôn khi dễ một cô gái nhỏ 18 tuổi? Hơn nữa còn là ba lần bốn lượt bị hắn khi dễ? ? Tại sao cứ như vậy rốt cuộc đến khi nào thì mới dừng đây?
Chẳng nhẽ mình để mặc hắn lăng nhục sao? ? Lần này chính là kết cục sao? ? ? ?
Ngô Hiểu Dao không dám nghĩ, cũng không thể tưởng tượng nổi, chỉ là ngồi co rúc ở trên ghế sa lon không nhúc nhích. . . . . .
Một bên Dạ Thiên Ưng nhìn nước mắt khóc thầm của Ngô Hiểu Dao, không có một tia cảm xúc, hắn hoàn toàn không cảm thấy mình áy náy, ngược lại hắn bây giờ đối với cô đến tràn đầy bất mãn: "Còn không mau mặc quần áo? Cô cứ như vậy thích dữ dội đêt lộ cho tôi xem sao? !" 10nlk.
Lời nới sắc bén của hắn phát ra, nội tâm Ngô Hiểu Dao giống như bị ngàn tảng đá lớn đè ép, suýt nữa bị cường bạo không nói được, cuối cùng còn bị Dạ Thiên Ưng chế nhạo! ! ? ?
A, hắn còn có tính người sao? ? ? ! ! Ngô Hiểu Dao nhanh chóng xoay người lại đưa lưng về phía hắn sửa sang lại quần áo của mình.
Đúng lúc này, quần áo đã sửa sang xong Dạ Thiên Ưng gần như dùng giọng ra lệnh giọng nói : "Nhớ những lời mà lúc trước tôi đã nói với cô. Còn nữa, nếu như cô nói từ chức, tôi cũng sẽ tìm cho ra nhà của cô đấy! !" Lời nói vô tình phát ra, hắn liền quay đầu rời khỏi căn phòng làm việc. . . . . .
Chương 92: Đau thương
Đúng lúc này, quần áo đã sửa sang xong Dạ Thiên Ưng gần như dùng giọng ra lệnh giọng nói : "Nhớ những lời mà lúc trước tôi đã nói với cô. Còn nữa, nếu như cô nói từ chức, tôi cũng sẽ tìm cho ra nhà của cô đấy! !" Lời nói vô tình phát ra, hắn liền không quay đầu lại rời khỏi căn phòng làm việc. . . . . .
Phải nhớ trục bộ nhà. Tiếng bước chân Dạ Thiên Ưng từ từ biến mất, "Ô ——–" một tiếng, Ngô Hiểu Dao không thể tiếp tục nhịn được khóc rống ra ngoài.
Cô không hiểu tại sao Dạ Thiên Ưng lại đối đãi với mình như vậy, lại càng không hiểu tại sao hắn phải dây dưa với mình. 10nlk.
Vốn cho là lần này chính là kết cục, nhưng khi cô nghe được Dạ Thiên Ưng lúc đi ra uy hiếp, mới phát hiện thì ra là. . . . . .
Đây chỉ là một bắt đầu thôi!
Dạ Thiên Ưng thật sự là một người đàn ông cẩn thận như vậy sao? Vì mối thù hai năm trước, hiện tại muốn tìm mọi cách lăng nhục mình?
Tuy nói đây là Nhật Bản, nhưng cô không biết Dạ Thiên Ưng lợi hại đến bao nhiêu! ?
Tại sao hắn có thể to gan như vậy mà khi dễ mình? Mà không sợ mình đi báo cảnh sát sao? Tại sao hắn lại có lời thề son sắt với mình, hắn chính là luật pháp sao? ? ?
Từ Trung Quốc đến Nhật Bản hai lần đều gặp hắn, mỗi lần gặp nhau Ngô Hiểu Dao đều là ở trong tình trạng khủng hoảng!
Đàn ông đẹp trai như vậy tìm lại không tìm được được phụ nữ sao? Cần gì phải dây dưa với mình?
Chẳng lẽ. . . . . .
Đầu không khỏi nghĩ đến câu nói của Trương Mẫn, Ngô Hiểu hiểu không xác định được, Dạ Thiên Ưng có hay không vẫn thường cư xử với phụ nữ như thế vậy? ? ?
Đã là ‘ con mồi ’ của hắn, đều bị hắn dây dưa đến chết, cho đến khi, được hắn ăn sạch mới thôi! !
Nghĩ tới đây. . . . . .
Trước mắt Ngô Hiểu Dao nhất thời có một vùng tăm tối, không cảm thấy có bất kỳ một tia ánh sáng nào. . . . . .
A, không cho mình từ chức, nếu như từ chức sẽ đi tới nhà tìm mình, vậy câu nói không thể nghi ngờ rằng tương lai mình mỗi ngày đều phải đối mặt hắn rồi sao? ?
Không muốn! Mình không muốn mỗi ngày đều phải đối mặt tên lưu manh này! !
Ai có thể giải cứu mình, đã biết mình trở về xem như là rơi vào trong biển lửa rồi. . . . . .
Đôi mắt ngấn lệ mông lung, tay nhỏ bé nắm thật chặt quả đấm, nội tâm của cô đối với Dạ Thiên Ưng nhất thời sinh ra ý thù hận. . . . . .
*****************
Đứng ở ngoài phòng người duy nhất nghe biết được trò chơi ‘ tàn ngược ’ chỉ có Lăng Thánh Quân. 14967626
Từ đầu đến cuối hắn đều an tĩnh đứng ở bên ngoài, mặt không chút thay đổi, nhưng cũng không biết phải làm như thế nào cho phải.
Đột nhiên, Dạ Thiên Ưng đi ra khỏi phòng, bên trong gian phòng từng trận nức nở truyền ra, tâm lý của hắn cũng không có để lộ bất kỳ vẻ xúc động nào.
Là hắn quá vô tình rồi sao? Hay là bởi vì hắn không quan tâm đến bất kỳ người phụ nữ nào? Mặc cho họ khóc, đối với hắn hoàn toàn không một tia xúc động? ?
Rõ ràng là người đàn ông này khi dễ Ngô Hiểu Dao cho đến khóc , nhưng hắn lại không thể nói là không có bất kỳ cảm giác áy náy nào.
Nói là hắn không quan tâm Ngô Hiểu Dao, rồi lại lần lượt dây dưa với cô. Trước mắt, chỉ có phụ nữ nhân dây dưa với hắn, hắn tại không hề chủ động dây dưa với bất kỳ người phụ nữ nào, thế nhưng bây giờ hắn lại lần một lần hai thậm chí ngay cả liên tục tìm Ngô Hiểu Dao hai năm, cũng không chịu buông tay cô gái nhỏ đơn thuần này, điều này là có ý gì? ?
Rốt cuộc cô gái nhỏ mà ngày đêm hắn nhớ thương cũng tìm được, chẳng lẽ đổi lấy chính là hắn đối với cô gái nhỏ này là tự ái cùng tổn thương sao? ? ?
Đứng ở ngoài cửa chờ lâu Lăng Thánh Quân trực tiếp rời khỏi phòng làm việc của quản lý bảo vệ, sau lưng Lăng Thánh Quân cau mày nhăn nhẹ, không hiểu dò hỏi: "Mặc kệ cô ta sao
Chương 93: Thích là như thế nào
Đứng ở ngoài cửa chờ lâu Lăng Thánh Quân trực tiếp rời khỏi phòng làm việc của quản lý bảo vệ, sau lưng Lăng Thánh Quân cau mày nhăn nhẹ, không hiểu dò hỏi: "Mặc kệ cô ta sao?"
Mang theo một chút u tối. Thoáng sững sờ, Dạ Thiên Ưng không hiểu nổi tại sao Lăng Thánh Quân phải hỏi mình như vậy? ?
Trước kia hắn chơi phụ nữ xong rồi đều đối xử như thế sao? Thậm chí so lúc này còn vô tình hơn! Nhưng hôm nay, mình lại không đối với Ngô Hiểu Dao như vậy, còn cần phải hỏi như vậy sao? ?
Hai mắt chợt lóe, thân hắn lạnh lùng trở lại: "Tại sao phải mặc kệ cô ta?"
". . . . . ." Lăng Thánh Quân cũng không biết tại sao mình phải đột nhiên toát ra lời ấy, nhưng hắn rõ ràng biết. . . . . . : "Anh không phải là thích cô ta sao?" Nếu không với tính tình Dạ Thiên Ưng, tuyệt sẽ không đối đãi như thế với một người phụ nữ mà mình không có cảm giác! ! 14967626
Thời gian hai năm qua, có lẽ Ngô Hiểu Dao không biết hắn chờ đợi, vừa vặn là các anh em của Dạ Thiên Ưng, bọn họ không phải là không nhìn ra, anh em tốt của mình trừ công việc ra nay lại đi tìm kiếm một người phụ nữ!
Hai năm qua, thời gian hai năm, nếu như chỉ có một chút ấn tượng tốt, người đàn ông nào có thể kiên trì tìm trong hai năm?
Lúc ở trong phòng hắn đối đãi với Ngô Hiểu Dao đủ loại hành động, ở bên ngoài Lăng Thánh Quân đều nghe rất rõ ràng!
Dạ Thiên Ưng tuyệt đối sẽ không đối với bất kỳ một người phụ nữ nào mà cứng rắn tới vậy, hành động hôm nay của hắn không thể nghi ngờ là đối với Ngô Hiểu cũng có chút cương quyết. Chủ yếu nhất là . . . . .
Thế nhưng vào thời điểm này hắn lại "Hãm phanh lại " ! ! ! !
Trước kia phụ nữ dây dưa với Dạ Thiên Ưng, hắn sẽ không có bỏ qua cho người nào mà toàn bộ ăn hết.
Nhưng đối với cô gái này. . . . . . Đối với cô gái nhỏ đơn thuần khả ái này.
Mặc dù Lăng Thánh Quân cùng bọn họ bị ngăn cách bởi cái tường, nhưng cũng có thể cảm thấy, Dạ Thiên Ưng tuyệt đối không có cùng cô ấy làm tới bước cuối cùng! !
Hoặc là, chính là Ngô Hiểu Dao thật sự thật không có sức hấp dẫn rồi ! Hoặc là. . . . . .
Dạ Thiên Ưng căn bản không muốn dây dưa với cô! ! ! ! ! ! !
Thật đúng là người trong cuộc thì mê mà người ngoài cuộc thì sáng suốt, hiện nay, Dạ Thiên Ưng nghe được nghi vấn kia của Lăng Thánh Quân, hắn vừa sửng sốt. . . . . .
Thích? Hắn không biết cái gì gọi là thích!
Sống 26 năm hắn chưa bao giờ cùng bất kỳ một người phụ nữ nào nói qua ‘ thích ’ hoặc ‘ yêu ’!
Cái ‘ chữ ’ đó là cái gì? ? ? Hắn không rõ ràng lắm, cũng không hiểu rõ. . . . . .
Về phần đối với cô gái nhỏ kia dây dưa cho tới nay, rất đơn giản! Cũng là bởi vì chuyện của mười hai năm trước, mà cũng không phải là thích chứ? ? ? ! !
Về phần đối đãi với Ngô Hiểu Dao làm ra hành động mập mờ cũng chỉ là nghĩ trêu chọc cô mà thôi, cũng không có hàm ý đặc biệt gì chứ? ! ? !
Đúng, nhất định là như vậy!
Dạ Thiên Ưng dường như đang tìm ra cái cớ cho hành vi kia của mình, một chút dũng khí chất vấn phát ra ở sau lưng Lăng Thánh Quân: "Ngươi có phải đang phát sốt hay không? ? ? !"
A. . . . . .
Rốt cuộc là Lăng Thánh Quân đang phát sốt sao? Hay là Dạ Thiên Ưng đang phát sốt? ?
Được rồi, hiện tại xem như là Lăng Thánh Quân đang phát sốt, xem hắn về sau có hay không vẫn còn có thể phát sốt tiếp nữa! !
Chương 94: Người phụ nữ huyền bí
Hai người đàn ông đi về phía bãi đỗ xe ngầm công ty, thay đổi địa điểm, tâm tình rơi vào buồn bực của Lăng Thánh Quân thoáng hồi phục lại.
Khóe miệng hơi nhếch lên cười xấu xa, hắn bí hiểm chen lấn đến bên cạnh Dạ Thiên Ưng: "Đi đâu chơi hả? ?"
Sao đoán được. . . . . .
Người này được xưng là ‘ Dạ Đế ’ người đàn ông đáp lại. . . . . ."Hôm nay ta mệt mỏi, cũng không đi."
Thư thái cước bộ tới một chiếc xe thể thao Lamborghini màu vàng, hắn một tay chống đỡ ở cửa xe, cả người tung lên nhảy vào bên trong xe.
"Ách, hiếm thấy a? ?" Nháy mắt một cái, những lời này của Lăng Thánh Quân rõ ràng rất có thâm ý.
Dạ Thiên Ưng cũng nghe được một chút, hai mắt chợt lóe sáng, hắn nhanh chóng đạp chân ga, liền khởi động xe. . . . . .
Ngồi ở bên trong xe thể thao chạy như bay, hai bên đường đèn nê ông gào thét.
Gần vào thu thời tiết gió nhẹ vỗ nhè nhẹ đánh gò má vừa êm ái lại thoải mái, vậy mà. . . . . . 10nlk.
Tâm tình Dạ Thiên Ưng giờ khắc lại hiện ra phiền não! ! ! !
Lúc ở trong phòng làm việc, dục vọng đã bị trêu chọc đến cực hạn, cũng bởi vì cô gái nhỏ chết tiệt kia thiếu chút nữa phát ra, kết quả dục vọng lập tức hoàn toàn giảm xuống.
Nhưng vừa nghĩ lại, ngay từ đầu hắn không có ý định ăn cô gái nhỏ kia? Không hiểu nổi, tại sao mình lại bị một cô gái nhỏ mới vừa 18 tuổi trêu chọc đến mức thắp lên dục vọng! ?
Lại càng không hiểu, cô ngã xuống, thì có gì liên quan đến mình? Làm gì mình lại khẩn trương? ?
"Đáng chết!" Nắm chặt quả đấm dùng sức đạp chân ga, giờ phút này, đầu óc Dạ Thiên Ưng rơi vào rối loạn, hôm nay hắn chỉ muốn nhanh chóng về nhà tắm, sau đó ngủ một giấc thật ngon.
Chỉ chốc lát sau, xe Dạ Thiên Ưng dừng trước khu nhà cao cấp ở Tokyo. Cả khu nhà cao cấp cao phòng ốc quả thật có thể so sánh với tòa thành hoa lệ ở Châu Âu, mỗi người đều có một phong cách, mỗi người đều có điểm đặc biệt.
Không nói chuyện trở về, người có thể mua nổi phòng ốc ở đây, căn bản nhà ở nơi đây không khác gì tòa thành . 14967626
Hàng xóm của hắn không phải là biệt thự riêng của Tổng Thống nước, thì chính là Top 100 tổng giám đốc của Thế Giới, không thì là nơi nghỉ ngơi của Chủ Tịch, hàng xóm kém nhất cũng không sai biệt lắm chính là một minh tinh đẳng cấp của Thế Giới.
Dĩ nhiên, ở nơi này được bao quanh là ánh sáng rực rỡ nhất của Tokyo, hấp dẫn người nhất là một ngôi biệt thự, tức là một tòa thủy tinh trong suốt ba tầng nhà đồng hào bằng bạc.(nguyên văn)
Toàn bộ kết cấu bên ngoài để ngừa đạn bắn vào nên thủy tinh được chế tạo rất dày, nội thất bên trong được trang trí rất khác biệt.
Từ bên ngoài nhìn vào có thể khái quát được cảnh đẹp ở bên trong biệt thự, hợp với cổng to này hồ bơi bắn nước càng thêm lấp lánh động lòng người, ba quang lâm ly.(nguyên văn)
Xe chậm rãi dừng ở trong kho, chỉ một thoáng, trên gương mặt Dạ Thiên Ưng lộ một chút phóng đãng không kềm chế được mà tươi cười.
Cũng biết, dục vọng của hắn mới vừa bị đốt không có cách nào dập tắt có nhiều khó chịu? Mà nay, bên trong biệt thự hoa lệ này đang có bóng dáng mộtngười phụ nữ quen thuộc mà quyến rũ đứng ở cửa sổ trong suốt sát đất, chờ đợi Dạ Thiên Ưng trở về. . . . . .
Chương 95: Người tình của hắn
Xe chậm rãi dừng ở trong kho, chỉ một thoáng, trên gương mặt tuấn mỹ của Dạ Thiên Ưng lộ ra một chút phóng đãng không kềm chế được nở nụ cười.
Cũng biết, dục vọng của hắn mới vừa bị đốt không có cách nào dập tắt có nhiều khó chịu? Mà nay, bên trong biệt thự hoa lệ này đang có bóng dáng mộtngười phụ nữ quen thuộc mà quyến rũ đứng ở cửa sổ trong suốt sát đất, chờ đợi Dạ Thiên Ưng trở về. . . . . .
Diện mạo phong cách của người phụ nữ nhân này đều là loại hạng nhất, tóc đen thật dài xoăn lọn gợn sóng như thác nước rũ xuống, hai con ngươi sáng ngời giống như ánh sáng quyến rũ mê người, mũi thẳng, đôi môi xinh xắn, phối hợp với dáng người thướt tha của cô, dường như người phụ nữ này là báu vật hiếm thấy trên thế gian nhưng tuyệt đối không hiếm lạ.
Đều nói hồ ly tinh rất biết cách quyến rũ người, nhưng cũng không phải là người phụ nữ có khí chất quyến rũ người, người phụ nữ này thật giống như trời sanh ra đã được chiều chuộng, trên người tản ra khí chất quyến rũ khó có thể che dấu, chỉ sợ trong thiên hạ người nam nhân nào được cô xem trọng một chút cũng sẽ hồn bay phách tán. 10nlk.
Mà cô. . . . . .
Trong hai năm qua cô chính là người tình duy nhất của Dạ Thiên Ưng! Thước Tịch Dạ là một nữ minh tinh thế giới!
Cô gần hai mươi bốn tuổi trong nháy mắt gặp được vận may, ngôi sao sang, cơ hồ trở thành thần thoại trong Hollywood, cô là con lai giữa Châu Âu trong người cô sẵn có khí chất của phụ nữ Đông Phương cổ điển, lại xen lẫn khí chất phóng đãng của người phương Tây.
1 thước 7 mấy cái đầu, chưa đủ sức nặng trăm cân, hai tròng mắt nhàn nhạt hiện ra màu lam. Đẹp, cơ hồ ở trên người biểu hiện vô cùng tinh tế, nhưng trên thế gian này hiếm thấy mỹ nữ, lại đem chính lần đầu tiên trong cuộc đời mình giao cho Dạ Thiên Ưng!
Hai năm trước, ngoài ý muốn ở một cuộc triển lãm trang phụ hai người bất ngờ gặp gỡ, khi đó Thước Tịch Dạ còn không phải là nghệ sĩ lớn của thế giới, lại có vô số người theo đuổi. Từ thế giới phú ông đến thế giới diễn viên đàn anh , chính trị gia, các nhân vật đều có!
Mà cô cùng Dạ Thiên Ưng ngoài ý muốn gặp gỡ nhau, liền rơi vào lưới tình! Tin tưởng toàn tâm toàn ý chung tình sao? Thước Tịch Dạ đối với Dạ Thiên Ưng vừa thấy đã yêu ! Gặp gỡ hắn một chút, cũng biết người đàn ông này là người mình muốn, mặc dù hắn cũng tự nguyện! ! !
Hai người gặp nhau trong vòng ba ngày sau liền thuận nước đẩy thuyền phát triển trở thành quan hệ bạn bè, cảm kích người đàn ông này cô càng đối với Dạ Thiên Ưng không ngừng hâm mộ.
Có lẽ là bởi vì một phần hư vinh, có lẽ là bởi vì công việc bận rộn, có lẽ là bởi vì hắn trưởng thành , có lẽ. . . . . . Cũng bởi vì những nguyên nhân khác!
Liên tục hai năm qua, đã từng đổi phụ nữ so với thay quần áo còn chịu khó hơn Dạ Thiên Ưng đột nhiên tính vòng vo. Vẫn chỉ thừa nhận Thước Tịch Dạ là người tình của mình, chưa từng thay đổi! !
Ở thời khác kia mở cửa biệt thự, Thước Tịch Dạ kích động hướng Dạ Thiên Ưng chạy theo, vươn tay ôm thật chặt cái thân thể tráng kiện kia: "Thiên ưng, i mis¬s y¬ou."
Nâng lên bàn tay, khẽ vuốt lưng người phụ nữ kiều mỵ kia theo ý nguyện, hắn nhẹ giọng hỏi: "Trở về lúc nào?"
Tử Xa mà khó hơn(nguyên văn). Thước Tịch Dạ chậm rãi ngẩng đầu lên, cười quyến rũ, đôi môi đỏ hồng nhẹ nhàng in trên môi Dạ Thiên Ưng: "Hôm nay."
Người phụ nữ đắm đuối đưa tình nhìn Dạ Thiên Ưng, này bộ dáng kiêu ngạo càng thêm phong tình."A." Hừ nhẹ một tiếng, gương mặt tuấn mỹ của Dạ Thiên Ưng xẹt qua cười tà: "Em tới thật là đúng lúc!" Xoay người, nâng tay lên đè xuống bên tường nút.
Chỉ thấy, cả biệt thự trong suốt giống như trong nháy mắt biến hóa thành một bộ dạng khác, căn bản cùng với Tokyo bên trong biệt thự không có chênh lệch gì lắm!
Buông lỏng cà vạt một chút, Dạ Thiên Ưng đưa đôi tay ra bế ngang Thước Tịch Dạ, liền hướng phòng ngủ lầu hai đi lên. . . . . .
Chương 96: Biển tình xoắn ốc (thượng)
Nới lỏng cà vạt ở cổ, Dạ Thiên Ưng đưa đôi tay ra liền bế ngang Thước Tịch Dạ, hướng phòng ngủ lầu hai đi lên. . . . . .
Dọc theo đường đi qua gian phòng, Thước Tịch Dạ không kịp chờ đợi Dạ Thiên Ưng cởi cà vạt ở cổ, áo sơ mi, đôi môi mê người càng thêm nhiệt tình hôn cổ hắn, gương mặt tuấn tú.
"Tiểu yêu tinh, em không thể chờ đợi thêm sao?" Đối mặt với người phụ nữ nhiệt tình, Dạ Thiên Ưng càng dùng ngôn ngữ vũ nhục.
Điều này cũng vừa vặn làm tăng thêm sự vui sướng giữa hai người trên giường, thân thể người phụ nữ này trong nháy mắt liền có cảm giác, chân mày càng thêm lộ ra nhàn nhạt ánh sáng mê hoặc: "Người ta nhớ anh nha, dù sao nửa tháng không có được anh ‘ ôm ’ rồi !"
"A." Cười một tiếng kiêu ngạo, Dạ Thiên Ưng khó khăn có thể thấy lộ ra khỏi nụ cười thỏa mãn.
Có thể trên đời này mỗi người đàn ông đều thích dáng ngoài đoan trang, trên giường đều là người phụ nữ phóng túng sao?
Đến bên trong phòng ngủ, y phục của nửa người trên Dạ Thiên Ưng đã bị Thước Tịch Dạ cởi sạch sẽ.
Nhìn ánh mắt đói khát của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn câu người, Dạ Thiên Ưng hài hước nói: "Không tệ, vậy thì em đủ vị!" Lời vừa nói ra, cũng lúc đó hắn đè Thước Tịch Dạ ở trên cái giường lớn mềm mại thoải mái kia.
Nhưng vào lúc này, Thước Tịch Dạ không hài lòng nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên, ghen tuông nói: "Người nào không đủ vị hả?"
Ai không đủ vị. . . . . .
Hắn vô ý nói như vậy, vốn vô tình, làm Thước Tịch Dạ ghen tuông truy hỏi tới cùng, đầu không khỏi hiện lên. . . . . .
Bóng dáng Ngô Hiểu Dao!
Rõ ràng người phụ nữ trước mắt này mê người như vậy, nhưng cho đến bây giờ dục vọng ngủ say kia còn chưa có thức tỉnh một chút.
Nhưng Ngô Hiểu Dao khóc sướt mướt lại làm cho hắn khẩn trương! Thắp lên ngọn lửa dục vọng trong người, tại sao lại như vậy chứ ? ?
Nhìn vẻ mặt sững sờ của Dạ Thiên Ưng, Thước Tịch Dạ một lần nữa bất mãn đứng lên truy vấn đến cùng: "Nói đi, người nào không đủ vị hả?" liếm tình thước.(thông cảm để nguyên văn không dám dịch)
Chỉ một thoáng, sắc mặt Dạ Thiên Ưng giống như bão táp chợt giảm xuống, một tay chống đỡ lấy mặt giường, u ám ngưng mắt nhìn bộ dạng lẳng lơ của Thước Tịch Dạ: "Nếu như muốn ta nói chia tay trước, em tốt nhất cứ tiếp tục hỏi tiếp đi! Hơn nữa em cũng nên biết rõ, người tình của tôi không chỉ có một mình em, nếu như hiện tại em không thể tiếp nhận lời nói này liền có thể cút đi! ! ! !"
Đúng, Thước Tịch Dạ dù sao cũng đi theo hắn hai năm, cuộc sống riêng tư của hắn mặc dù chưa từng nói yêu cô, các tờ báo lớn cũng đang nói về tin tức có liên quan đến cuộc sống riêng tư của Dạ Thiên Ưng.
Cô cũng biết rõ, phụ nữ của Dạ Thiên Ưng không chỉ có một mình cô, vậy mà. . . . . . Bên ngoài hắn chỉ có thể thừa nhận Thước Tịch Dạ thôi.
Tại lúc đó, Thước Tịch Dạ vô cùng thỏa mãn!
Nhưng. . . . . .
Hiện nay, khuôn mặt hắn giống như bão táp, làm Thước Tịch Dạ cảm thấy bàng hoàng cùng lo lắng.
Mặc dù hai năm qua có chút hiểu biết về tính khí của Dạ Thiên Ưng, biết rõ tính tình của hắn không tốt, ngay cả có thể dùng từ nóng nảy để hình dung. Nhưng rất ít khi thấy hắn sẽ tức giận như vậy đối với mình.
Một khi hắn lộ ra vẻ mặt âm trầm, như vậy thì ý nghĩa là đã tới ranh giới chịu đựng của sự tức giận.
Rốt cuộc là ai, người phụ nữ kia có bản lãnh gì, có thể khiến Thiên Ưng nổi giận với mình đây?
Quên đi, Thiên Ưng từ đầu tới đuôi sẽ không thích mình, mình cần gì phải ăn này dấm chua đây? Dù sao Thiên Ưng bên ngoài vẫn thừa nhận mình là người tình của hắn, hơn nữa không bạc đãi mình sao?
Người phụ nữ thông minh không sẽ lựa chọn đón vết đao đến, như vậy vừa thương tổn tới mình, cũng tổn thương đối phương.
Thước Tịch Dạ khôi phục vẻ kiều mỵ thường ngày, cũng không tiếp tục hỏi tiếp, mà là đưa ngốn tay thôn dài nhỏ bé ra quét tới dục vọng dưới của hắn, thỉnh thoảng lặp đi lặp lại thỉnh thoảng trêu chọc nhẹ : "Không nên tức giận nha, Thiên Ưng, em hiểu biết rõ sai lầm rồi, hiện tại em liền bồi thường anh thật tốt, được chứ?" # đã che giấu #
Chương 97: Biển tình xoắn ốc (hạ)
Thước Tịch Dạ khôi phục vẻ kiều mỵ thường ngày, cũng không tiếp tục hỏi tiếp, mà là đưa ngốn tay thôn dài nhỏ bé ra quét tới dục vọng dưới của hắn, thỉnh thoảng lặp đi lặp lại thỉnh thoảng trêu chọc nhẹ : "Không nên tức giận nha, Thiên Ưng, em hiểu biết rõ sai lầm rồi, hiện tại em liền bồi thường anh thật tốt, được chứ?" # đã che giấu #
Thước Tịch Dạ chợt lóe lên tia mất mác thoáng chốc giọi vào con ngươi Dạ Thiên Ưng, hắn mơ hồ giống như ở trên người cô tìm được bóng dáng Ngô Hiểu Dao.
Không hiểu tại sao mình lúc này đều nghĩ tới cô gái nhỏ kia, trước kia chưa bao giờ trải qua cảm giác này.
Vô luận đối mặt với người phụ nữ nào, mặc dù không có tình cảm, Dạ Thiên Ưng cũng coi như tương đối để ý đến.
Ngô Hiểu Dao. . . . . .
Ngô Hiểu Dao. . . . . .
Cái cô gái nhỏ này dường như đang tra tấn hắn!
# đã che giấu #
Bàn tay dùng sức kéo người phụ nữ đến gần hạ thân, hắn liền lật người đem Thước Tịch Dạ đặt ở trên mình.
Thấy vậy, Thước Tịch Dạ vội vàng vươn tay từ trong tủ đầu giường lấy ra một ‘ bao nhỏ ’: "Thiên Ưng, đeo cái này vào, em bây giờ là đang trong giai đoạn nguy hiểm, rất dễ mang thai ."
Mắt quét đến cái ' bao nhỏ ' trong tay Thước Tịch Dạ, hắn đoạt lấy liền vứt đi thật xa: "Nếu như có thể, phá đi là tốt!" Giờ phút này, trong tròng mắt của hắn tràn đầy vô tình.
Dạ Thiên Ưng bá đạo giống như người đàn ông mạnh mẽ, vì muốn thõa mãn dục vọng của mình, mà nhiều năm qua tật xấu vẫn chưa từng sửa đổi.
Miễn là thõa mãn dục vọng của hắn, hơn nữa cũng không mang bất kỳ biện pháp tránh thai nào, nếu như có đứa bé liền phá đi.
Đàn ông vô tình bao nhiêu, không biết săn sóc người phụ nữ bao nhiều, mặc dù như vậy, như cũng có vô số phụ nữ yêu hắn chết đi sống lại.
Y phục Thước Tịch Dạ nhanh chóng bị cởi ra, cái dục vọng đang xưng tấy kia liền tiến vào, giống như một con dã thú hung mãnh, không hề dịu dàng đâm vào trong cơ thể Thước Tịch Dạ.
"Ưmh." Mặc dù nửa tháng không có cùng Dạ Thiên Ưng quan hệ, mặc dù lúc đó nhìn thấy hắn, dục vọng Thước Tịch Dạ đạt tới cao trào, trong nháy mắt lại chịu đựng con dã thú hung mãnh đâm vào, cô không ngờ có một chút cảm giác đau đớn.
"Bên trong em còn chặt như vậy." Gò má Dạ Thiên Ưng từ từ tràn ngập lên một tầng đỏ ửng, dần dần hưởng thụ vẻ mặt ở mặt hắn.
Đúng lúc Dạ Thiên Ưng từ từ rơi vào này dục vọng hoan ái trong . . . . . .
‘all this time i was wasting, hoping you would come around. ’ Điện thoại trong túi hắn đột nhiên vang lên. . . . . .
Chương 98: Cắt đứt thâm tình
Đúng lúc Dạ Thiên Ưng từ từ rơi vào này dục vọng hoan ái . . . . . .
‘all this time i was wasting, hoping you would come around. ’ Điên thoại trong túi của hắn đột nhiên vang lên. . . . . .
Thời khắc quan trọng lại bị quấy rầy, đắm chìm trong hoan ái Dạ Thiên Ưng thoáng chốc chau mày, như chưa từng để ý tới điện thoại đang vang lên, tiếp tục xử lý ‘ chính sự ’.
"Ừ, ưmh. . . . . . Thiên Ưng. . . . . . Thiên Ưng. . . . . . Anh thật giỏi." Khuôn mặt nhỏ nhắn Thước Tịch Dạ ửng đỏ tỏa ra một dòng khí quyến rũ, đừng nói đến bộ dạng thẹn thùng phóng đãng kia đã làm mê nhiều người.
"A. . . . . ." Hít một hơi thật sâu, Dạ Thiên Ưng không ngừng chạy nước rút thân thể đỏ mồ hôi đầm đìa, bả vai thẳng kia nhìn rất cường tráng.
Con ngươi kia thâm thúy dần dần lại nhuốm đầy dục vong, trong lời nói có chứa một chút hài hước: "Tịch Dạ, hút thật chặt, em quả thực trời sanh lẳng lơ, dâm đãng."
Đúng lúc này lời nói dâm ô làm nhục nhã kia phát ra, bụng dưới Thước Tịch Dạ có chút cảm giác chặt không nói ra được, vùng dưới rốn giống như đang có cái gì đó đang không ngừng chảy ra."Em là lẳng lơ, Thiên Ưng em là dâm phụ, Thiên Ưng, em sắp ra rồi, nhanh một chút." từng tiếng nói lắp liên tiếp phát ra, nhìn ra được, hôm nay cô cũng đã rơi vào đỉnh cao của dục vọng, khó có thể kềm chế được.
Dạ Thiên Ưng không ngừng chạy nước rút thì càng ra sức rút ra cắm vào thân thể kia, càng thêm từng trận khoái cảm đánh tới.
‘all this time i was wasting,hoping you would come around. ’
Điện thoại di động không ngừng vang lên, không ngừng vang lên, đang lúc Dạ Thiên Ưng cùng Thước Tịch Dạ sắp nghênh đón thời khắc đỉnh cao, hắn đột nhiên ngừng lại .
Cắn chặt dưới môi dưới, mặt đen giống như một khối than gỗ. Bên này tràn đầy cuồng nhiệt, bên kia điện thoại di động không ngừng vang lên, ai có thể thư thái?
Mặt không nhịn được từ trên người Thước Tịch Dạ bò dậy, hắn trần truồng lật người xuống giường, có chút biểu hiện với người điện tới, hận đến mức làm hàm răng cũng ngứa ngáy !"Thánh quân! Cậu làm gì đấy? ? ?" Một tiếng rống giận dữ theo điện thoại suýt nữa xông vào phá màng nhĩ Lăng Thánh Quân. 14967626
Đang nhìn Thước Tịch Dạ bị làm cho sượng mặt không nói được, thân thể nhỏ bé uốn éo giống như một con rắn, bò tới ngồi ở bên giường đánh Dạ Thiên Ưng. . . . . .
"Ách, Thiên Ưng, là ai vậy. . . . . ." Lăng Thánh Quân giọng điệu cứng rắn mới nói được một nửa.
Khi đang sẽ từng túi(nguyên văn, ta đọc không hiểu lắm nên để thế luôn). Bên này thân thể Thước Tịch Dạ trầm xuống, cả người ‘ hì hì ’ một tiếng ngồi ở trên Dạ Thiên Ưng một con ‘ mãnh thú ’ khổng lồ: "Ưmh. . . . . ." Cũng không quản người bên kia điện thoại là ai, môi cô hở ra, không tự chủ được phát ra một tiếng khó có thể kiềm chế than nhẹ.
"Hừ." Hài hước khơi lên có chút cười tà, Dạ Thiên Ưng hừ lạnh một tiếng, ngắt khuôn mặt nhỏ nhắn của Thước Tịch Dạ: "Thật là lẳng lơ, một phút không động vào em, em liền chủ động ngồi lên rồi."
Giữa hai người này phát ra ‘ động tĩnh ’ chính xác không có lầm truyền tới điện thoại bên trong lỗ tai kia Lăng Thánh Quân, trong nháy mắt hắn sẽ hiểu Dạ Thiên Ưng hiện nay đang làm gì!
Nhay mắt một cái, khóe miệng hắn nâng lên một tia cười xấu xa: "Thiên Ưng nha. . . . . ." Song khuông mặt thoáng qua một tia ánh sáng rực rỡ đầy gian xảo , Lăng Thánh Quân cố ý nói chậm lại, từng chữ cái nói ra: "Có một ‘ cô gái ’ hiện tại đang ngủ say trong thang máyi, ai nha, ai nha, tư thế ngủ của cô ấy mê người như vậy, chọc ta. . . . . . Không nhịn muốn bắt đầu sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn mê người kia, làm thế nào đây? ?"
Chương 99: Ngủ trong thang máy
"Thiên Ưng nha. . . . . ." Song khuông mặt thoáng qua một tia ánh sáng rực rỡ đầy gian xảo , Lăng Thánh Quân cố ý nói chậm lại, nói ra từng chữ: "Có một ‘ cô gái ’ hiện tại đang ngủ say trong thang máy, ai nha, ai nha, tư thế ngủ của cô ấy mê người như vậy, chọc ta. . . . . . Không nhịn muốn bắt đầu sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn mê người kia, làm thế nào đây? ?"
Sau khi Dạ Thiên Ưng rời đi, người chán đến chết này, Lăng Thánh Quân lại lần nữa trở lại công ty.
Không ngờ được, ngay khi cửa thang máy mở ra, hắn liền thấy được Ngô Hiểu Dao đang ngủ say trong thang máy.
Lúc trước hình tượng rực rỡ như ánh mặt trời ngay vào lúc này trở nên trầm ổn lạ thường, hắn chậm rãi ngồi xổm người xuống, bàn tay từ từ đưa ra hướng về phía cô, đúng lúc đụng chạm khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của cô, Lăng Thánh Quân dừng lại. . . . . .
‘ không nên có ý niệm không an phận! ’
Hình tượng bướng bỉnh lại trở về, hắn miễn cưỡng nặn ra nụ cười xấu xa, cố làm như không có chuyện gì định gọi điện thoại cho Dạ Thiên Ưng, vậy mà. . . . . .
Nội tâm là cảm giác như thế nào cũng chỉ có chính hắn mới biết!.
Dùng lời lẽ sắc bén bức bách Dạ Thiên Ưng, hắn đến muốn biết một chút, Dạ Thiên Ưng cảm thấy người tình quan trọng hơn? Hay là trước mắt cô gái này quan trọng hơn? !
"Phù! Rõ là phiền toái." Khẽ thở dài một hơi, mặt của Dạ Thiên Ưng trong nháy mắt đen xuống: "Thánh quân, cậu cho là ta coi trọng cô ấy, ta sẽ tới đây!" Thiên Ưng để mặc cô sao.
Lời này vừa nói ra, hắn dùng lực không ngừng Thước Tịch Dạ bên trên thân mình bắt đầu khởi động: "Đứng lên, anh có việc, muốn đi ra ngoài."
"E hèm, Thiên Ưng, đợi xong việc này rồi hãy đi." Người tình nhân này chậm chạp, lẳng lơ quyến rũ nâng đôi tay lên ôm thật chặc bờ vai của hắn, sống chết chính là không đứng dậy.
‘ Hừ ’ trong nháy mắt, Dạ Thiên Ưng giống như thay đổi gương mặt, giờ phút này nằm ở trên người của hắn Thước Tịch Dạ còn không biết mình sắp gặp tai họa đến nơi!
"Tịch Dạ!" Lời nói lạnh nhạt phát ra, hai mắt hắn chợt lóe, khớp xương phát ra tiếng vang ‘ răn rắc, răn rắc ’.
"Cái gì?" Thước Tịch Dạ nhõng nhẽo ngẩng đầu lên, con ngươi thâm tình từ từ hướng về phía khuôn mặt khôi ngô kia ngắm nhìn. . . . . . Đột nhiên, trái tim truyền ra ‘ bình bịch. . . . . . Bình bịch. . . . . . ’ có chút căng thẳng rung động.
Quá đáng sợ, lúc này Dạ Thiên Ưng thật sự quá đáng sợ, quả thật so với lúc trước còn đáng sợ hơn gấp trăm lần.
Không đợi Thước Tịch Dạ kịp phản ứng, đôi tay Dạ Thiên Ưng vừa dùng lực, nhanh chóng đem cô lên trên giường: "Anh sẽ trở lại, nếu như em không chấp nhận được, chúng ta lập tức chia tay!"
Nói xong, Dạ Thiên Ưng nhặt y phục trên đất lên, đơn giản sửa sang lại liền vội vã rời khỏi phòng. . . . . .
Chỉ thấy, Thước Tịch Dạ trần truồng nằm trên giường có chút sững sờ. . . . . . Có chút tràn đầy tức giận!
Rốt cuộc là ai! Rốt cuộc là ai đoạt đi Thiên Ưng! ! ! ! ! Người phụ nữ nào lại có sức hấp dẫn lớn như thế đem Thiên Ưng trong lòng của cô cũng đoạt đi?
Không cam lòng đáy lòng nỉ non tự vấn, tay nhỏ bé Thước Tịch Dạ nắm thật chặt quả đấm, trên mặt hiện đầy phẫn hận!
Chương 100: Thay đổi thái độ (thượng)
Chỉ thấy, Thước Tịch Dạ trần truồng nằm trên giường có chút sững sờ. . . . . . Có chút tràn đầy tức giận!
Rốt cuộc là ai! Rốt cuộc là ai đoạt đi Thiên Ưng! ! ! ! ! Người phụ nữ nào lại có sức hấp dẫn lớn như thế đem Thiên Ưng trong lòng của cô cũng đoạt đi?
Không cam lòng đáy lòng nỉ non tự vấn, tay nhỏ bé Thước Tịch Dạ nắm thật chặt quả đấm, trên mặt hiện đầy phẫn hận!
Rời khỏi biệt thự hoa lệ của Dạ Thiên Ưng ý nghĩ đắm chìm trong một mảnh hỗn loạn, hiện nay chỉ sợ bất kì người nào chọc giận hắn, cũng sẽ dẫn đến kết quả chết không chỗ dung thân!
Thật không biết cô gái kia có phải ngu ngốc hay không? ? ? Cho nên có thể ngủ ở trong thang máy? Hiện tại trời vừa chập tối, người của công ty lại ít , đây không phải là cô cố ý trêu chọc sắc lang sao?
Xe thể thao lao vùn vụt như gào thét, hiện tại trong đầu Dạ Thiên Ưng đều chứa đầy hình ảnh Ngô Hiểu Dao, căn bản xua đi không được.
Ước chừng một một giờ sau, hắn rốt cuộc xuất hiện ở công ty.
Lăng Thánh Quân chờ đã lâu nâng cánh tay lên nhìn đồng hồ đeo tay: "Mới 15 phút mà thôi? !" Ha ha, quả nhiên là hắn đối với cô gái này có ý tứ!
Nói lảm nhảm lẩm bẩm xong, khóe miệng Lăng Thánh Quân đột nhiên nâng lên nụ cười xấu xa, hướng về phía hắn khoát tay áo: "Tôi đi, Thiên Ưng." Nói xong, hắn liền tạm biệt Dạ Thiên Ưng.
Vậy mà. . . . . .
Dạ Thiên Ưng một lòng chỉ chú ý Ngô Hiểu Dao hoàn toàn chưa phát hiện, người anh em tốt của mình Lăng Thánh Quân lúc rời đi, lưu luyến đưa mắt nhìn cô gái nhỏ trong ánh mắt nóng bỏng đến cỡ nào! ! !
Đi tới trước mặt Ngô Hiểu Dao, sắc mặt Dạ Thiên Ưng âm trầm quả thật không biết dùng từ ngữ nào để hình dung, trong lòng lại tích lũy oán khí chỉ sợ một khi bộc phát, sao chịu được so với sóng thần lũ lụt bất ngờ! !
Lông mày cau lại, hắn vươn đi bàn tay ra vừa muốn đánh thức Ngô Hiểu Dao, ý đồ hung hăng muốn dạy dỗ cô một trận lại vì không hề cảnh giác, đột nhiên. . . . . .
Ở giữa không trung trở nên bất động! !
Nhìn chằm chằm khuôn mặt đang ngủ ngon kia, người đàn ông hung dữ này càng nhìn càng say mê. . . . . .
Đột nhiên, ‘ Ha ha ’ cười to một tiếng, trên mặt hắn toàn bộ âm trầm tan thành mây khói.
Mỉm cười tà mị, cười nhưng không hề đùa giỡn, mà là một loại cười dịu dàng, phát ra từ trong đáy lòng vui vẻ, nụ cười vui vẻ. . . . . .
Đôi tay nhẹ nhàng nâng lên, hắn bế ngang Ngô Hiểu Dao dựa vào bức tường lạnh bên trong thang máy, bước chân nhẹ nhàng rời khỏi công ty.
‘ Là ai ? Lồng ngực thật là ấm áp, là mơ sao? ’ Ngô Hiểu Dao ở trong mơ có lẽ bị hành động dịu dàng của hắn làm cho cảm động, cảm nhận được trong mơ hồ.
Sau khi rời khỏi công ty, động tác Dạ Thiên Ưng vô cùng nhẹ nhàng đem cô khẽ đặt ở ghế ngồi kế bên tài xế của xe thể thao, tất cả quá trình cô đều đang ngủ say, ngủ ngon như vậy. . . . . .
"Thật là một chút cũng không để cho người khác phớt lờ cô nha. . . . . ."
Tính cảnh giác kém như vây, làm thế nào để cho người khác yên tâm?
Bị người ta mang lên trên xe rồi, cô còn có thể ngủ ngon như vậy, ai có thể không bất đắc dĩ đây?
Có lẽ, đây chính là thế giới của Ngô Hiểu Dao, không có nghi ngờ, không có chém giết, không có hãm hại, không có đấu đá nhau, nếu nói chân chính là không có đại bại hoại. Mặc dù ngủ say trong thang máy, cô cũng chưa từng nghĩ qua, sẽ có người đưa mình đi như thế này.
Vậy mà. . . . . . Cái thế giới tối tăm gian ác đến cỡ nào chỉ có trải qua vô số kiếp nạn Dạ Thiên Ưng mới biết! Chỉ có một mình đơn độc như vậy?
Vào lúc này gương mặt tuấn mỹ trước nay chưa từng có vẻ mặt cưng chiều bao phủ lên, ở đó dưới đèn đường hơi yếu, cằm của hắn nhẹ nhàng quấy rầy cái trán của cô, toàn bộ cảnh này thoạt nhìn là lại ấm áp ngọt ngào như vậy.