Old school Swatch Watches
Đọc truyện
Truyện Teen | Ngôn Tình | Xuyên Không | Tiểu Thuyết
Truyện ngôn tình - Cô bé thơ ngây đừng hòng trốn trang 1
Chương 1: Đêm đế vương



Ánh sáng của ngọn đèn ngủ rọi thẳng vào gương mặt người đàn ông anh tuấn. Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi vào hình ảnh đang phản chiếu trên bức tường , khắc họa một đường cong quyến rũ . "Thiên Ưng , đau em . . . . . ." Cô gái với khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da mềm mại không ngừng vặn vẹo . Những ngôi sao trên bầu trời đêm tượng trưng cho sự thuần khiết cũng giống như giọt máu đỏ tươi đang lan ra trên giường , đánh đồng với việc phụ nữ đã không còn trinh.

Lần đầu tiên của cô gái ấy nhẹ nhàng mất đi như thế . . .

Nhìn vẻ mặt kia đau đớn rên rỉ , biểu hiện của người đàn ông không mấy mảy may . "Biết điều thì hãy ngậm miệng lại , tôi không thích phụ nữ nói nhiều khi ở trên giường !"

Âm thanh tàn nhẫn phát ra , loáng thoáng làm rõ tính cách của con người này , một chút ngang ngược , một chút bạo tàn , như một vị vua ở thời cổ đại , không hề mang theo cảm giác yêu thương quý phi của mình .

Cô gái đành phải ngoan ngoãn im lặng , nước mắt lăn dài.

Hai mắt hắn tối sầm , thân thể nhanh chóng di chuyển , người con gái ở phía bên dưới cũng chỉ mới thử trải nghiệm của lần đầu tiên , có thể nào chịu được động tác mạnh mẽ áp chế ?!

"Ư . . . . . ." Khóe miệng cô dịu dàng rên , hai tay vòng ra vô thức giữ chặt sống lưng của hắn.

Đột nhiên , gương mặt hắn trở nên u ám , cơ thể chuyển động nhất thời ngừng lại.

"Hơ . . . . . . Sao vậy anh ?!" Cô gái mở to đôi mắt , giật mình nhìn người phía trên . "Anh . . . . . ."

Hắn ta đứng dậy , nhặt quần áo nằm ở rải rác dưới đất , âm trầm nói . "Cô có thể biến đi được rồi ."

"Thiên . . . . . ." Cô gái sợ đến ngây người , thân thể lỏa lồ run rẩy bẩy , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng cũng biến thành trắng bệch

Sửa sang xong bộ dạng của mình, hắn xoay người , gương mặt giống như ác ma phá tan tòa thành rộng lớn , miệng bắt đầu đếm ngược . "3 , 2 . . . . . ."

Còn chưa kịp đợi hắn đếm tới một , cô gái vội vàng đứng dậy , nén lệ , nhặt hết quần áo dưới đất lên

Cùng lúc này . . . . . .

"Dạ tiên sinh , tới giờ rồi ." Vệ sĩ của hắn đẩy cửa đi vào

Chỉ mới mặc xong một nửa quần áo , cô gái ngượng ngùng , mặt lộ vẻ sợ hãi , không biết làm sao để tránh tầm nhìn của tên vệ sĩ .

"Ừ ." Ánh mắt hắn liếc nhìn cô gái núp sau lưng mình , khóe miệng nâng lên nụ cười khinh bỉ , từ trong túi áo móc ra chi phiếu mười vạn

Cô gái giả vờ lảng tránh , bất chấp kiêng kị , vội vàng đưa tay cầm lấy chi phiếu . "Cám ơn anh , Thiên Ưng !"

Người đàn ông vẫn duy trì tư thế cũ , tươi cười quỷ dị , bàn tay đút vào túi quần , biểu hiện cao ngạo bước đi với dàn vệ sĩ .

Nếu muốn hỏi về phong cách phi thường , cá tính ngang ngược, có thể nói đến ai đây?! Đúng vậy , đời này hắn ta chính là con người như thế . . . . .
Chương 2: Hộp đêm Tầm Hoan



Với bất cứ ai khi lỡ yêu một người thì đôi khi đều phải trải qua cảm giác thất tình. Thất tình dường như là một phần của cuộc sống. . . . . .

"Uống ....uố...ng cạn đi ! ! !" Ở một không gian của hộp đêm cao cấp , có một cô gái tựa hồ mới mười sáu tuổi , tay cầm ly rượu , ngoài miệng la hét ‘um sùm’ , hướng về mọi người nói cười nâng cốc .

Người bạn học nhìn cô phấn khích , gương mặt không vui lắc đầu bỏ ngỏ , ra vẻ khoe khoang hỏi . "Hiểu Dao , cậu thấy chỗ này thế nào ?!"

Ngô Hiểu Dao búng búng ngón tay cái , khóe miệng nhếch mép , hài lòng gật đầu . "Không tồi , không tồi !"

"Ha ha !" Cô say xỉn cười đến ngây ngô ,rồi nhẹ híp mắt , quan sát hai chàng "trai bao" bên cạnh . "Haiz !" . Sau đó nặng nề giọng điệu thở dài , có lẽ Bích Nghi đã 'nhầm lẫn' tiêu chí chọn lựa đàn ông của mình rồi .

"Sao vậy , Hiểu Dao ?!"

Biểu hiện không mấy hài lòng hiện rõ trên mặt của Ngô Hiểu Dao . "Thật chán quá , Bích Nghi , cậu đúng là không có mắt nhìn người , hai anh này có gì thu hút ?!"

Lại nói , hai vị "trai bao" này trước giờ đều xếp đầu bảng ở hộp đêm , nếu không phải vì nể mặt mẹ của La Bích Nghi , bọn họ tuyệt đối không tiếp cô khách điên này . "Bích Nghi , bởi vì mẹ em từng là khách quen cũ của bọn anh , không thì đừng hòng bọn anh hầu rượu . Em xem , đã vậy cô ấy còn không ngừng oán trách vẻ đẹp trai của bọn anh ?!"

Hai người đàn ông bất mãn nói ra nỗi hận trong lòng , La Bích Nghi chỉ biết cười cười xấu hổ , nhỏ nhẹ thì thầm . "Thôi nào , hai anh đừng có nóng giận , chẳng qua vì bạn trai cũ của cô ấy quá đẹp trai , đáng tiếc bắt cá hai tay . Coi như hai anh nể mặt em , đừng chấp nhất cô ấy !"

Sau khi ân cần giải thích , cô xoay người căm hận chu mỏ trút giận cô gái bên cạnh . "Hiểu Dao , tớ vì cậu mà trộm thẻ VIP của mẹ , dẫn cậu đến đây giải sầu , không ngờ cậu còn oán trách ngược lại ?! Hừ"

Ngô Hiểu Dao bây giờ đang ở trạng thái lâng lâng , người ngợm say đến bí tỉ , đâu còn bận tâm đến La Bích Nghi !

Nhất thời phát giác được sai lầm của mình , cô vội vàng đứng lên , hướng về phía bạn thân cúi đầu . "Bích Nghi , tớ thật có lỗi !"

Nói xong , cô ngu dại mỉm cười , đang định chuẩn bị ngồi xuống . . . . . .

Đúng lúc thấy một người đàn ông từ trong phòng vip đi ra , theo sau là những người có thân hình cường tráng , người dẫn đầu kia không ngừng cuốn hút tầm mắt cô

"Quá . . . . . . Quá đẹp trai . . . . ." Say mê khen ngợi , cô hít một hơi sâu , lớn tiếng quát . "Cái anh đang đi phía trước , lập tức dừng lại cho tôi !"
Chương 3: Người đàn ông hoàn hảo



Tiếng quát cực lớn của Ngô Hiểu Dao khiến các "trai bao" ở trong hộp đêm đều quay sang nhìn.

Người đàn ông đi trước dàn vệ sĩ đột nhiên bất động, khóe miệng hắn nâng lên , hiện ra tia cười quỷ dị , xoay người , chậm rãi quay đầu nhìn cô .

Ánh sáng mờ ảo đượm mặt hắn, biểu tình hắn lúc này y chang dáng vẻ khi đuổi cô gái trước đó.

Hắn cao hơn một mét tám , vóc người hoàn mỹ , tròng mắt sâu thẳm và chiếc mũi thon , rõ ràng là một kiệt tác thượng đế ưu ái ban tặng . Khí chất kiên định như một vương giả , mang theo cảm giác tà mị , càng không giấu nổi sự siêu phàm.

Đừng nói là người say như Ngô Hiểu Dao , ngay cả tỉnh táo như La Bích Nghi cũng bị con người trước mắt làm cho mù mờ .

Tuy nhiên . . . hai người đàn ông ngồi cạnh Hiểu Dao không khỏi thoáng rùng mình , khẩn trương ra hiệu , vội vàng huơ tay , ý bảo cô nên ngồi xuống

Ngay cả bản thân mình cô còn không biết là ai , huống chi để ý ám hiệu ?!

Hiện tại cô chỉ muốn tìm một người đàn ông phong độ , đẹp trai hơn bạn trai cũ để khỏa lấp nỗi buồn , chủ yếu còn để ra vẻ , người trước mặt này nhất thời thỏa mọi điều kiện mà cô đề ra !

"Cô gái , gọi tôi sao ?!" Hắn mở miệng cười đểu , thanh âm trầm thấp giống như người dưới cõi âm , mang lại cảm giác ghê rợn

"Đúng , đúng vậy !" Cô nhanh chóng gật đầu , bước chân tập tễnh đi tới trước mặt hắn , đưa tay nũng nịu kéo chiếc cà vạt của đối phương . "Tôi muốn anh ngồi cùng tôi !" Dùng ngôn ngữ ra lệnh , trong miệng phảng phất mùi rượu , phả hơi thở nóng vào mặt của hắn

Hai hàng lông mày dày đặc của hắn khẽ nhíu , mấy tên cận vệ đứng phía sau lưng đang định ngăn cản hành động thất lễ kia . . . . . .

"Lùi lại !" Khuôn mặt hắn trầm xuống , uy nghiêm ra lệnh

Ngô Hiểu Dao không thèm để tâm , dùng hết hơi sức kéo chiếc cà vạt , nhanh chóng đè hắn lên ghế sofa

Khi hắn bị cưỡng ép ngồi xuống , hai người "trai bao" hoang mang sợ hãi , bản thân vội vàng đứng dậy , toàn thân run rẩy , đến cả thở mạnh bọn họ cũng không dám .

"À !" Hai mắt hắn chợt lóe sáng , nhẹ nhàng vẫy vẫy cánh tay

Mấy tên cận vệ hiểu ý , nhanh chóng đưa La Bích Nghi đờ đẫn ngu si dẫn đi .

Cô nhìn hắn đến ngây ngất , hoàn toàn không chú ý tới việc bạn mình bị đưa ra ngoài . . . . .
Chương 4: Thiếu nữ hào phóng

Trong nháy mắt , không gian trở nên yên tĩnh , mọi người đăm đăm nhìn Ngô Hiểu Dao cùng với người đàn ông xuyên qua cửa kính , giống như mong đợi có chuyện đặc sắc diễn ra.

Chỉ vài phút sau , đã thấy các tên cận vệ xua đuổi bọn họ , nhanh chóng xếp thành hàng ngang , đưa lưng quay về cửa kính , che hết tầm nhìn bên trong

Đắm chìm trong ‘men rượu’ , Ngô Hiểu Dao hoàn toàn không biết mình đã trở thành tiêu điểm , cô buông chiếc cà vạt ở trong tay ra , tiếp tục cầm ly rượu . "Anh chàng đẹp trai , uống một ly nào !" Giọng điệu vô cùng phóng khoáng , đưa ly tới trước mặt hắn.

Tròng mắt đen láy sâu thẳm liếc nhìn ly rượu , phút chốc quay đầu nhìn vào cô gái , khóe miệng cười khinh bỉ.

"Thế nào ?! Không nể mặt sao?!" Ngô Hiểu Dao hiển nhiên có chút tức giận , đặt mạnh ly rượu xuống bàn , lạnh lùng nói . "Bây giờ tôi là khách ở đây , anh có hiểu hay không ?! Tôi bảo anh uống , anh dám không uống ?!"

Hắn khinh miệt cười , giơ tay lên , búng nhẹ ngón cái

Một tên cận vệ vội vàng đi vào , lễ phép cúi đầu . "Dạ Đế , ngài cần căn dặn điều gì ?!"

"Cậu . . . . . ."

Hắn chỉ vừa mới mở miệng , cô đã thình lình cử động . "Ồ !" Dùng ánh mắt lạ lùng thăm hỏi . "Trai bao thời nay mà cũng có cận vệ ?!"

Âm thanh mang theo giễu cợt khiến khuôn mặt hắn đột nhiên tối sầm . Chỉ một lúc sau , vẫn điềm tĩnh cười . "À , cũng thường thôi !" Thu hồi nụ cười , lông mày cau lại , hai mắt hắn sắc bén nhìn thẳng cận vệ bên ngoài . "Lập tức đi lấy cho tôi một chai Royal Salute !" (Royal Salute : thương hiệu rượu nổi tiếng)

"Vâng ạ !"

"Oa , Royal Salute là cái gì ?!" Gương mặt cô tò mò , xoay người , mỉm cười nhìn hắn . "Hì hì , không phải là pháo bông đó chứ ?!"

Hắn không thèm quan tâm , trên miệng khẽ cười , cặp mắt nheo lại , liên tục lắc đầu . "Thử qua , rồi em sẽ biết !"

"Ừhm ." Ngô Hiểu Dao hoàn toàn không hiểu hàm ý trong miệng của hắn , ngược lại giả vờ gật đầu

Chỉ trong chốc lát , hắn cầm chai rượu trong tay , phía trên còn có dòng chữ tiếng Anh ‘Royal Salute’

"Ai da , thì ra là rượu !" Ngô Hiểu Dao bừng tỉnh hiểu ra , không chút khách sáo nhận lấy chai rượu cao cấp , nhanh chóng đổ vào trong ly . "Sao không nói sớm , không sao , không sao , bao nhiêu tiền , để tôi trả cho !" Nói xong , cô nâng ly rượu đưa tới trước mặt hắn

Hắn vẫn như cũ , không nhận ly rượu , hừ lạnh . "Ha ha ha . . . . . ." Hắn vươn tay , đặt lên bả vai cô . "Rượu này , trị giá 30 --- vạn ----
Chương 5: Đùa với lửa có ngày chết cháy



"Ba , ba mươi vạn ?!" Sau khi nghe giá niêm yết của chai Royal Salute , thiếu chút nữa cô sơ ý đánh rơi ly rượu xuống đất , đã vậy còn mém đổ lên quần đối phương.

Hắn nhanh tay lẹ mắt , đỡ tay cô lại , nở ra nụ cười đáng yêu. "Đừng sợ . . . . . ." Âm thanh trầm thấp dịu dàng tao nhã , nói đến một nửa , cầm lấy ly rượu ở trong tay cô , chuốc cho cô uống . "Coi như là tôi mời em !"

"Ừm hửm !" Mặt mày cô liền hớn hở , ‘chậc chậc’ thưởng thức . "Ngon thật , không hề chát !" Cô hoàn toàn bỏ ngoài tai lời nói của hắn.

Sắc mặt hắn trầm xuống , tay nắm chặt thành quyền , cả người dựa vào ghế sofa , hết sức tức giận.

Đúng lúc này, cô mới chợt nhớ ra . . . . . . "Đúng rồi , 30 vạn lận , làm thế nào bây giờ ?!" Trong nháy mắt , tay chân luống cuống , quay đầu , mặt ngấn lệ . "Tôi có thể ói ra trả lại được không ?!"

"Đừng khóc . . . . . ." Lông mày hắn giãn ra , tức giận ban nãy phút chốc tan thành mây khói . "Tôi đã nói rồi , rượu này tôi mời em uống !"

Nói xong , hắn liếc mắt sang cận vệ , người này vô cùng hiểu ý , nhanh tay rót thêm một ly , cẩn thận đưa qua cho hắn

". . . . . ." Đưa tay kéo cô lại gần , khẽ giơ rượu lên , chuốc thêm ly nữa vào trong miệng cô . "Không cần khách sáo với tôi , cứ việc uống thoải mái vào !"

Khoảnh khắc này , tựa như hắn mới là khách , còn cô giống kẻ hầu rượu .

Sau khi nhấp một ngụm, Hiểu Dao dường như sực nhớ . "Khoan đã , đợi chút . . . . " Đẩy ly rượu trong tay hắn ra , cô nghi hoặc hỏi . "Tại sao anh lại không uống ?!"

"Như vậy thật không công bằng !" Cô nhanh chóng thoát khỏi sự dìu dắt của hắn , đoạt lấy ly rượu , muốn chuốc ngược lại . "Anh cũng phải uống , uống nhanh cho tôi !"

"Hửm ?!" Hắn khẽ hừ một cái , mang theo vẻ đẹp quỷ quái .

Đẩy ly rượu trong tay của Hiểu Dao ra , sắc mặt hắn trầm ngâm , biểu tình ảm đạm vô cùng . "Em gái nhỏ . . . . . ." Chậm rãi vươn tay nắm chiếc cằm cô , gương mặt tà ác giống quỷ satan , khiến cho người ta run sợ . "Đến một nơi như thế này để tiêu khiển , cẩn thận đùa với lửa !"
Chương 6: Rước hoạ vào thân



Giọng nói trầm thấp lả lướt như gió mùa thu khiến bầu không khí trở nên căng thẳng , biểu cảm âm u như muốn khủng bố tinh thần người kia .

Cận vệ bên trong lẫn bên ngoài phòng gần như nín thở , chỉ sợ mình không cẩn thận khẽ cử động mà chọc đến hắn .

Nhưng người con gái ‘say xỉn’ kia chưa từng tỏ ra sợ hãi ! !

Cô say đến mất phương hướng , không hề xác định hắn ta là ai ?!

Hắn ta có thân phận gì , cũng không liên quan đến cô !

"Cùng lắm thì anh cũng mới 20 , việc gì gọi tôi em gái , hay ho chỗ nào phải dạy đời tôi ?! Nói cho anh biết , tốt nhất nên xem tôi là khách quý , có biết không hả ?!" Nói xong , cô gạt bàn tay hắn ra , hất cằm , nhanh chóng đứng lên , oai phong lẫm liệt . "Em trai khôn hồn thì nghe cho rõ , chị đây hôm nay không vui , ra ngoài tìm rượu giải sầu , em tính làm khó chị sao ?!"

Giọng điệu hùng hồn của cô khiến hắn không ngừng nhếch khóe miệng , nở nụ cười quỷ dị , bàn tay to vỗ nhẹ lên bả vai cô . "Tốt , rất tốt !" Hắn chậm rãi đứng lên , đút tay vào trong túi quần , ung dung rời khỏi căn phòng .

Chỉ nghe tiếng quát vọng lại đằng sau lưng hắn , liên tục mè nheo . "Này , anh đi đâu đấy ?! Tôi sẽ trả tiền cho anh !"

Hắn cũng không thèm quan tâm , đôi mắt sâu thẳm khẽ nhíu , hất cằm lạnh lùng ra lệnh . "Mang cô ấy tới phòng tôi !"

"Tuân lệnh !"

Hai người cận vệ sau khi nhận được mệnh lệnh , nhanh chóng đi vào , túm cô ra ngoài

Ngô Hiểu Dao không ngừng điên loạn la hét . "Hộp đêm này là như thế sao , đối xử tệ bạc với khách ?! Tôi muốn gặp ngay ông chủ , muốn khiếu nại hành vi của các người! !"

Hai người đàn ông không hề quan tâm , trực tiếp kéo cô lôi lên lầu hai .

Căn phòng ở lầu hai mang đậm phong cách khách sạn , bày trí gọn gàng ngăn nắp , khung cảnh huyền ảo đến mơ mộng .

Nói trắng ra , đây cũng là nơi phục vụ đặc biệt ở hộp đêm , chủ yếu là để "trai bao" cùng khách thân mật .

So với ở tầng một , tầng này cực kỳ yên tĩnh , bình lặng đến lạ lùng , chỉ nghe thấy âm thanh ồn ào của cô hài hòa vọng lại ở đây .

Đi tới một căn phòng ở cuối dãy hành lang , hai người đàn ông trực tiếp đẩy cửa , thẳng tay ném cô vào trong .

Cửa phòng khép chặt , hai cận vệ đứng ở bên ngoài , bất đắc dĩ liếc nhìn nhau , khe khẽ lắc đầu . "Cô bé này , tiêu đời rồi . . . . . ."
Chương 7: Đại hoạ



Ngô Hiểu Dao bị ném vào một căn phòng, càng không hiểu rõ chuyện gì nên miệng không ngừng oán trách . "Gì chứ , đối đãi với khách thế này ?! Một đám người thất học !"

Cô chu mỏ lầu bầu , tầm mắt lảo đảo dò xét khung cảnh xung quanh . Nhìn chung thì phòng ngủ này rất lớn , lại khá là xa hoa , cảm giác giống như một phòng khách , cạnh tường còn có một quầy rượu nhỏ , trưng bày không ít thương hiệu rượu nổi tiếng.

Ngô Hiểu Dạo bị men rượu làm mất lý trí nên chẳng màng tới việc mình bị đưa vào đây , cô trực tiếp lấy một chai rượu đỏ ở trong tủ kính, bật ra, uống thêm ngụm nữa .

"Wow . . . . . ." Sảng khoái nhìn chai rượu đỏ , chậc chậc so sánh . "Còn ngon hơn Royal Salute !"

Ực ực, cô lại hớp thêm vài ngụm, đột nhiên . . . . . .

"Rất ngon sao ?!"

Một thanh âm quen thuộc phát ra , Ngô Hiểu Dao đứng hình tại chỗ , chậm rãi ngẩng đầu , mắt say lờ đờ nhìn về phía hắn .

Lúc này , hắn đang cầm ly rượu đỏ trong tay , đứng ở cửa sổ sát đất .

Ngô Hiểu Dao nhìn lên , dùng sức chớp chớp đôi mắt của mình . . . . . .

"Sao lại có đến hai người giống nhau như đúc ?!" Nhìn người đứng trước cửa sổ, cô bất giác mở miệng . Xem ra mình uống nhiều rồi , thấy loạn cả bóng của hắn .

Cùng với người đàn ông xa lạ ở chung một chỗ nhưng Ngô Hiểu Dao không hề tỏ ra sợ hãi , bước nhanh tới mặt hắn ta , bộ mặt tức giận , đưa tay chỉ trỏ . "Này , mới nãy anh chạy đi đâu đấy ?!"

Đối mặt với trách mắng của cô , hắn ta vẫn không phiền lòng . "À . . . ." Khóe miệng tiếp tục hiện lên tia cười quỷ dị , chủ động giành lấy ly rượu trong tay Hiểu Dao , lạnh lùng nói . "Cởi quần áo ra !"

Mệnh lệnh này khiến cô nhất thời trợn to tròng mắt , biểu tình chết lặng . . . . . .

Ngô Hiểu Dao lảo đảo ngã về phía sau , vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc . "Anh . . . . Anh nói bậy bạ gì đó ?!"

Trông thấy vẻ bối rối của cô , sắc mặt hắn ta càng thêm tà ác

Hắn nâng nhẹ ly rượu đỏ trong tay , tuyệt tình ném phăng đi . . . . . .

'Choang' , ly rượu rơi trên mặt đất , phát ra âm thanh vỡ vụn

"Người nào vừa mới nói rằng , hôm nay giải sầu tẹt ga ?! Tốt , tôi chơi với em , hơn nữa . . . . còn không thu tiền !" Ngữ điệu không nhanh không chậm , đồng thời xuất hiện vẻ mặt âm u . "Là em tự cởi ?! Hay để . . . . .
Chương 8: Cấp bách vô cùng



Giọng điệu uy nghiêm của hắn khiến tâm trí hỗn loạn trong men rượu chợt đánh thức cô , nhận thức đột nhiên rõ ràng

Nhìn đông ngó tây trong căn phòng lớn , giường to mềm mại , trước mắt là người đàn ông đẹp trai . . . . . .

Trái tim cô thổn thức liên hồi , tâm tư tràn ngập lo lắng

Trong đầu Hiểu Dao mâu thuẫn không ngừng , xoay người , ý đồ bỏ chạy khỏi đây

Tuy nhiên , bàn tay to lớn nhanh chóng chụp người cô lại , ôm chặt từ phía sau lưng

Toàn thân cô chợt run rẩy , đôi tay gắt gao giữ chặt tay hắn , muốn lẫn tránh sự cưỡng ép kia

"Xem ra . . . . . . tôi phải giúp em !"

Lời hắn vừa dứt , cô cảm giác được hơi thở ấm áp truyền đến vành tai của mình , một vật gì đó mềm nhũn chui vào khoan tai , khiến cô gần như tê dại

Thứ này có phải . . . . .

Đầu lưỡi . Là đầu lưỡi của hắn !

Bản năng phòng ngự nổi dậy , Ngô Hiểu Dao định chống cự lại nhưng hắn nhanh hơn một bước , dùng sức kéo cô lôi vào giường lớn .

Cô bây giờ , đã hoàn toàn tỉnh táo . . . . . . Muốn tìm rượu giải sầu nhưng lại sai lầm điên tới mức này ?!

Vô tình cô có việc phải đến khu này , đồng thời phát hiện bạn trai mình hẹn hò người khác , nói cười cầm tay dắt nhau đi vào khách sạn . . . . . . Tận mắt chứng kiến , nỗi đau càng thêm giày vò . Thấy cô rầu rĩ khổ sở , chính La Bích Nghi đã đề nghị tới đây , bày trò để cô tiêu khiển .

Trong cơn say xỉn , lòng cô không phân định được , không ngờ chọc phải hắn ta , còn cố ý so sánh giữa bạn trai mình và hắn , đem hắn thành vật tiêu khiển .

Người đàn ông điển trai dưới lớp vỏ bọc trai bao này sẽ dám chủ động với cô ?! Đây là điều mà cô chưa từng dự liệu , từ lúc bắt đầu bước vào hộp đêm , chỉ có ý nghĩ duy nhất là trả thù tên bạn trai , cũng không nghĩ tới tự chà đạp mình !

Nhưng với tình huống trước mắt , xem ra . . . . . .

"Không , đừng , tôi không cần thêm loại dịch vụ này !" Hiểu Dao hốt hoảng nói , từ trên giường lổm ngổm bò dậy .

Hắn cười tà mị , quỳ một gối xuống giường , đưa tay phải ra đè gáy cô . "Em không cần ?! Nhưng . . . . . ." Nói được giữa chừng , khuôn mặt âm trầm khủng bố tiếp tục hiện lên . "Tôi lại rất cần !" Dứt lời , hắn tự tay dùng sức xé nát quần áo của cô . . . . . .

"Không , dừng lại đi , tôi cầu xin anh , đừng như vậy , tôi còn rất nhỏ ! !"
Chương 9: Vô vọng

Vẻ mặt đáng thương cầu khẩn xen lẫn âm thanh run rẩy , cô thật sự rất sợ , sợ hắn ta sẽ . . . . . Cảm giác ngà ngà say lập tức thanh tỉnh

Thử nghĩ xem , nếu chuyện này tiếp tục phát triển . . . . . . Vậy chẳng khác nào thân thể trong trắng của mình bị tên "trai bao" xa lạ làm cho ô uế ?! Mình đã đủ xui xẻo lắm rồi , nếu như lần này chọc tức hắn ta nổi giận , không bằng mình đi tự tử còn hơn .

"Coi như tôi cầu xin anh , bỏ qua cho tôi một lần , được không ?!" Cô dùng âm lượng nhỏ nhất để hắn nghe được , thành khẩn van xin người ở phía trên trút bỏ hành động thô bạo

Khóe miệng hắn nâng lên , hiện ra tia cười quỷ dị , không nhanh không chậm nói . "Bộ dạng không sợ trời không sợ đất mới nãy đâu rồi , lá gan em bây giờ nhỏ vậy ?!"

Hắn nói chuyện mang theo giọng điệu châm chọc , dù sao trước đó cũng đã cố tình nhắc nhỏ cho cô , đừng đến nơi này tiêu khiển , nhưng cô thì sao ?! Không ngừng cảm kích , còn tệ hại diễu võ dương oai ?! Hắn cũng không phải người tốt lành gì , người ta tự động dâng hiến , sao còn có thể buông tha ?!

Người đàn ông không hề động lòng khi nghe âm thanh van nài kia , ngón tay thon dài chậm rãi nâng lớp quần áo lên . . . . . "Nói thế nào nhỉ , tôi từ trước đến giờ rất ghét phụ nữ mạnh mẽ , em càng biểu hiện như thế , lại càng phá vỡ tiềm thức trong tôi !"

Đột nhiên , quần áo truyền đến âm thanh dần dần bị xé , con ngươi Hiểu Dao bất động nhìn hắn , khổ sở cầu xin . "Tôi . . . . . . tôi chẳng qua bắt gặp bạn trai đi cùng người khác vào trong khách sạn , cho nên . . . . cho nên buồn rầu đi tới nơi này . Anh , anh có thể buông tha cho tôi được không ?!"

Trong lòng vốn dĩ đủ đau , đơn thuần chỉ muốn tới đây giải sầu , không ngờ rơi vào trong tình huống này , còn để người ta như muốn phát tiết lên mình ?! Nghĩ đến đây , Hiểu Dao khủng hoảng tinh thần , tâm trạng rối vò đan xen , lệ trong khóe mắt đột nhiên chảy xuống

Nghe thấy tiếng khóc thê thảm , hắn tà mị cười thoáng , niềm vui đọng ở khóe miệng . . . . . .

Hắn mặc kệ cô vì chuyện gì mà tới nơi đây , hôm nay hắn chợt phát hiện , bản thân mong muốn bừng cháy cùng với cơ thể nhỏ bé này

‘Rẹt’ một tiếng , Hiểu Dao loáng thoáng cảm giác toàn bộ sống lưng hiện ra trước mặt hắn ta . Trong lòng cô trở nên căng thẳng , dùng hết hơi sức muốn phản kháng lại , thân thể giằng co quyết liệt , cuối cùng thất bại đành phải khuất phục .

Ngón thay thon dài lạnh lẽo chạm vào phần lưng Hiểu Dao . . . . . .

"A . . ." Toàn thân cô khẽ run , cường độ tê dại phát ra mãnh liệt . . . . . .
Chương 10: Tuyệt vọng kêu gào

Đối mặt với người con gái non nớt này , đột nhiên hắn cảm thấy cơ thể mình trở nên phấn khích , mặc dù phụ nữ lên giường cùng với hắn toàn bộ đều là . . . . . . trinh nữ !

Mỗi khi nàn tay của hắn di chuyển trên phần lưng mình , Hiểu Dao đều cảm giác được như có dòng điện xẹt ngang , mỗi một động tác sờ soạng của hắn đều khiến cô run rẩy . Phản ứng của cô càng mãnh liệt , hắn càng ham muốn có được .

Những ngón tay thon dài loáng thoáng khẽ chạm vào vùng sống lưng mảnh khảnh , chậm rãi vẽ nên các vòng tròn , như dẫn dắt dụ hoặc sức chịu đựng của cô !

Dù sao hắn ta cũng là trai bao , đối đãi với khách như vậy , thế nào chẳng bị ông chủ la mắng ?! Đúng vậy , hắn ta , chỉ muốn hù dọa mình , chỉ hù dọa mình thôi . Hiểu Dao không ngừng an ủi tâm tư , thân thể cô dần dần giảm bớt run rẩy

Lúc này đây , người đàn ông chợt phát hiện điều gì , khóe miệng đột nhiên nhéch mép , nở nụ cười gian , trực tiếp di chuyển đến nút cài áo ngực . . . . . .

Thân thể cô vừa mới giảm bớt lo lắng , trong nháy mắt trong đầu tăng thêm sợ hãi . Hai mắt hắn chợt lóe sáng như một ngọn đuốc , con ngươi trở nên u ám , ngón tay nhẹ nhàng cởi nút cài ra . . . . . .

"Không , đừng !" Ngô Hiểu Dao cắn chặt môi dưới , trong miệng liên tiếp phát ra âm thanh nỉ non .

Dù cô có giãy dụa kêu gào , vẫn bị hắn ta gắt gao đè lên giường lớn . Nụ cười hài lòng hiện lên tràn ngập gương mặt hắn , càng làm nổi bật anh tuấn kia . Đối mặt với độ ngượng ngùng đáng yêu trẻ con của cô , hắn càng muốn nếm thử mùi vị này

Khi hắn nới lỏng tay , Hiểu Dao vốn định chạy trốn , nhưng hắn vẫn nhanh tay hơn , dùng sức kéo vội thân thể cô lại . . . . . .

Đôi mắt to tròn long lanh thoáng chốc ngấn lệ , hai tay ý thức che chắn bộ ngực , trên miệng không ngừng khóc rống

Gương mặt của người đàn ông không hề lộ tia xúc động , ngược lại càng muốn để cô khóc lóc thật to .

Một tay đè cổ cô xuống , một tay chậm rãi hướng về hai tay trắng noãn phía trước . . . . . .

Ngô Hiểu Dao liên tục lắc đầu , nước mắt không ngừng chảy xuống , làm ướt một phần tóc dài đen nhánh . "Xin anh . . . . . . hãy tha cho tôi lần này . . . . . ."
» Next trang 2

Doc truyen online mien phi moi nhat hay nhat - KenhTruyen.Hexat.Com

Copyright © 2018 KenhTruyen.Hexat.Com - All rights reserved.
Wapsite Đọc Truyện online được tổng hợp từ nhiều nguồn trên internet.
Được phát triển bởi Trái Tim Băng™ và tất cả các thành viên.