Mở mắt ra , ôm đầu đau ê ẩm , Tình Tuyết không hề để ý bên cạnh còn có một người đàn ông , cô chỉ nhớ hôm qua mình uống thay Điềm Điềm rất nhiều rượu mạnh , sau đó đượ Tề Hạo đưa về nhà . Tấm chăn mỏng trượt xuống , cái lạnh ập đến khiến Tình Tuyết co rúm lại , nhìn xuống dưới
– ” A..tại sao lại trống trơn vậy nè …”
Lúc này cô mới nhìn sang bên cạnh , Tề Hạo vẫn đang ngủ say , nửa thân trên trần trụi lộ ra khiến người ta không nhịn được mà đỏ mặt , có nghĩ bằng ngón chân cũng biết tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì . Tình Tuyết ngay lập tức hóa đá , trong đầu chỉ lặp đi lặp lại hai chữ , bị ăn , bị ăn lại bị ăn , mà hình như là cô quyến rũ anh còn chủ động nữa …:
– ” Ông trời ơi , mau cho tôi khối đậu hũ để tôi đập đầu chết cho rồi , còn gì là thể diện nữa “
Tiếng ai đó oán thán khiến Tề Hạo tỉnh giấc , nhì thấy cô gái nhỏ mới sáng sớm đã có hành động đáng yêu như thế khiến anh không nhịn được kéo cô vào lòng , vuốt nhẹ mái tóc cô :
– ” Cả người em trên dưới cao thấp đều bị ăn sạch từ lâu rồi , em còn phải xấu hổ gì nữa “
– ” Anh ….đồ mặt dày tự kỉ ..em mới không thèm để ý anh “
Bị anh nói , mặt Tình Tuyết đỏ hồng lên thoạt nhìn vô cùng đáng yêu , Tề Hạo cười gian xảo , thì thầm vào tai cô :
– ” Xem ra tối qua anh chưa cố gắng hết mình thì phải , khiến cho em không được thỏa mãn mà oán trách anh “
– ” Cái gì , anh còn không phải là quá nhiệt tình sao , hại em đến giờ vẫn còn ê ẩm “
– ” Được rồi là lỗi của anh , lần sau anh sẽ cố gắng phục vụ tốt hơn có được không “
Bị Tình Tuyết xả cho một trận , Tề Hạo tỏ vẻ vô cùng ủy khuất , hai mắt long lanh nhìn cô :
– ” Anh mau thu lại vẻ mặt buồn nôn đó đi , em nổi hết da gà rồi , đường đường một cái đại nam nhân lại trẻ con như vậy… haha… “
Bị vẻ mặt của Tề Hạo chọc cho tức cười , Tình Tuyết cảm thấy , có lẽ xảy ra quan hệ cũng không phải việc xấu , phụ nữ thời hiện đại không nên quá bảo thủ , huống chi cô cũng rất yêu Tề Hạo , vậy nên giao bản thân cho anh là cô nguyện ý .
Bước nhanh vào nhà tắm thay một bộ đồ công sở , cô bước xuống lầu đã thấy Tề Hạo một thân âu phục gọn gàng đang đợi cô cùng ăn sáng :
– ” Không phải sáng nào anh cũng muốn em nấu cho anh sao ?”
Tình Tuyết vừa nói xong đã bị Tề Hạo kéo đến ngồi trên đùi anh , dù đã chấp nhận quan hệ thân mật hiện tại nhưng mặt cô vẫn khẽ đỏ lên :
– ” Hôm qua em không được ngủ nhiều rồi , hôm nay không cần làm gì cả chỉ cần bồi bổ nhiều một chút là tốt rồi”
Hành động mờ ám của họ khiến người giúp việc ai nấy đều che miệng cười , có lẽ không bao lâu nữa trong nhà sẽ xuất hiện tiếng trẻ con cho xem. Tình Tuyết ngày càng có cảm giác mặt mình càng lúc càng nóng , quay sang trừng tên mặt dày bên cạnh thấy anh đang cười vô cùng ôn nhu , vô cùng dịu dàng , vô cùng tuấn mĩ nhưng lọt vào mắt Tình Tuyết cô nhìn kiểu gì cũng thấy chướng mắt .
Cuối cùng cũng dùng xong bữa sáng , hai người cùng đến công ti , do Tề Hạo cho phép thư kí được dùng thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc nên không ai nghi ngờ khi cả hai người cùng xuất hiện ở văn phòng .
– ” Tổng giám đốc , hôm nay ngài có cuộc hẹn với xí nghiệp Nghi Lâm , họ đang chờ trong văn phòng ạ”
– ” Ân , anh đã biết “
Tình Tuyết sau khi báo cáo xong , liền trở về bàn là việc , ở công ti cô và Tề Hạo vẫn là cấp trên cấp dưới nên cô luôn duy trì thái độ nghiêm túc khi làm việc cùng anh .
Tề Hạo đẩy cửa bước vào phòng họp ở đó có hai người một nam một nữ đang đợi . Người đàn ông tầm tuổi trung niên , thấy Tề Hạo đến liền đứng dậy , niềm nở bắt tay :
– ” Xin chào , Tề tổng , rất vui được hợp tác cùng anh “
– ” Lan tổng đừng khách khí , chúng ta là hợp tác cùng có lợi “
Đối với thái độ của Lan Chính Quân , Tề Hạo liền coi như không thấy , chỉ luôn lạnh lùng xã giao :
– ” Giới thiệu với anh , đây là con gái tôi Lan Như Ý , con bé vừa du học nước ngoài về , rất ngưỡng mộ tài năng của anh “
Lan Chính Đức không hề thấy thái độ của Tề Hạo , quay sang con gái giới thiệu . Lan Như Ý ngay từ lúc nhìn thấy Tề Hạo liền muốn có được người đàn ông này , năm xưa người đàn ông cô ta cho là tuấn mĩ nhất Ngô học trưởng bị tiện nhân Phong Tình Tuyết cướp mất khiến cô ta tức tối không thôi. Nhưng khi nhìn thấy người đàn ông lạnh lùng trước mặt , cô ta liền nhận định chỉ có người đàn ông hoàng kim như Tề Hạo mới xứng với cô ta .
Nghĩ như vậy , cô ả liền hướng Tề Hạo cười xinh đẹp , cố ý muốn mê hoặc anh nhưng Tề Hạo ngay cả liếc mắt cũng không nhìn cô ta lấy một lần :
– ” Lan tổng hôm nay đến đây hẳn không phải chỉ là vì việc hợp đồng , tôi không phải người thích vòng vo nên ông mau vào thẳng vấn đề đi “
– ” Tề tổng quả là tinh tường , hôm nay tôi đến quả thật là có chuyện muốn nhờ vả , thật ra con gái tôi vẫn luôn có nguyện vọng được làm việc ở công ti của anh , nếu Tề tổng không chê có thể để để Như Ý làm thư kí cho anh không? Tôi có thể cam đoan với năng lực của Như Ý , hoàn toàn thích hợp với vị trí này ” .
Nghe cha mình nói vậy , Lan Như Ý tự tin mỉm cười , với nhan sắc cùng học thức của cô ta , Tề Hạo chắc chắn sẽ không từ chối nhưng Tề Hạo lại chỉ lạnh nhạt :
– ” Xin lỗi Lan tổng , tôi hiện tại đã có thư kí , cô ấy làm việc khiến tôi rất hài lòng , hảo ý của ngài , tôi đây không dám nhận “
– “Tề tổng , nể mặt giao tình giữa chúng ta , anh không thể cho Như Ý vào làm việc được sao, nếu anh muốn có thể làm việc cùng hai thư kí cũng không sao ?”
Tề Hạo nhíu mày , dù sao Lan Chính Đức và anh cũng đã hợp tác làm ăn nhiều năm , cho con gái ông ta ở lại đối với anh cũng không ảnh hưởng gì. Anh cũng đoán được ý của Lan Chính Đức khi đưa con gái đến đây là gì, nhưng nếu cô ả mà làm gì quá phận chắc chắn anh sẽ cho cô biết tay :
– ” Được , tôi sẽ để Lan tiểu thư cùng làm thư kí với Tiểu Tuyết “
Lan Như Ý vừa nghe Tề Hạo nói đến tên tiểu Tuyết liền có một dự cảm xấu , câu tiếp theo của Tề Hạo liền khiến Lan Như Ý sắc mặt tái mét :
– ” Tiểu Tuyết , em mau vào cho người sắp xếp một bàn làm việc ở ngoài phòng tổng giám đốc cho Lan tiểu thư “
Ngay sau đó , nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp của Tình Tuyết , Lan Như Ý liền tức đến nghiến răng nghiến lợi , đồng dạng với cô ta , Tình Tuyết cũng đang trong trạng thái vô cùng ngạc nhiên , nhưng vẫn không tỏ vẻ gì thêm , làm theo lời Tề Hạo.
Đối với Lan Như Ý mà nói , Tình Tuyết chẳng khác nào kẻ thù không đội trời chung , nhưng theo như cô ta quan sát , Tề Hạo và ả tiện nhân kia hình như chỉ là quan hệ công việc , hơn nữa cô ta tự tin rằng với thủ đoạn của mình , Tề Hạo chắc chắn không thể chạy thoát .
Sáng hôm sau , Lan Như Ý mặc một bộ đồ công sở bó sát, cổ áo khoét sâu để lộ bộ ngực đẫy đà vô cùng quyến rũ bước vào công ti , mọi người đều nhìn về phía cô ả chỉ chỏ , nghĩ rằng mọi người đang kinh ngạc trước nhan sắc của mình nên cô ta càng lắc lư thân hình nóng bỏng vào thang máy , nhưng thực chất những lời bàn tán lại không như kẻ tưởng bở nào đó nghĩ :
– ” Ê mọi người nhìn kia , cô gái kia là ai vậy nhỉ ?”
– ” Cũng rất xinh đẹp nhưng so với đại mĩ nhân của chúng ta thì vẫn còn kém xa”
– ” Đúng vậy , lại còn ăn mặc thiếu vải thế kia! Đây là công ti chứ đâu phải vũ trường… chậc chậc , sớm muộn cũng bị tổng giám đốc sa thải “..v…v
Nhân vật chính trong lời bàn tán của mọi người vốn đang vô cùng hưng phấn được làm việc cùng Tề Hạo, vậy mà tình cảnh hiện tại khiến cô ta càng thêm căm ghét Tình Tuyết , cô ta phải làm việc ở bên ngoài còn Tình Tuyết lại được làm việc ở ngay trong phòng tổng giám đốc , không chỉ thế những việc quan trọng hay đi đàm phán hợp đồng cùng tổng giám đốc đều do Tình Tuyết xử lí còn cô ta chỉ được làm những công việc lặt vặt .
Vốn Lan Như Ý định nói chuyện cùng Tề Hạo để anh thay đổi vị trí nhưng bắt ánh mắt âm lãnh của boss đại nhân cô ta chỉ có thể không cam lòng im lặng , trong lòng thầm muốn đem Tình Tuyết đi nguyền rủa , hồ ly tinh chết tiệt , hết quyến rũ Ngô Tử Kì lại đến lượt Tề Hạo.
Lần này cô ta quyết không thể thua con nhỏ đó .
Tình Tuyết dĩ nhiên có thể cảm nhận được địch ý của Lan Như Ý nhưng cô vẫn vờ như không thấy , từ 10 năm trước cô ta đã coi cô như tình địch , lần này cũng gặp lại trong hoàn cảnh này , thật không biết có phải do duyên phận hay không .
Đang đứng bên cửa sổ phòng làm việc suy nghĩ , một đôi tay khẽ vòng qua eo cô , mùi hương bạc hà quen thuộc khiến cô liền biết đó là ai :
– ” Em đang suy nghĩ cái gì ?”
– ” Đây là công ti , anh đừng có làm loạn “
Nói vậy nhưng Tình Tuyết cũng không đẩy anh ra, bởi cô thích được anh ôm như thế này, rất ấm áp và hạnh phúc
– ” Anh không cho phép , không ai dám tự tiện xông vào , để anh ôm em một lát , được không ?”
Mặc cho Tình Tuyết xấu hổ đánh nhẹ vào tay anh , Tề Hạo vẫn ôm gọn cô vào ngực , cảm giác ngọt ngào tràn lan trong lồng ngực , Tình Tuyết giả bộ trách móc :
– ” Anh đó , khuôn mặt sao có thể yêu nghiệt như vậy , đi đến đâu cũng được mĩ nhân yêu thương nhung nhớ “
– ” Em đang ghen sao ?”
Hành động làm nũng của Tình Tuyết khiến anh cười vô cùng thỏa mãn :
– ” Đúng là em ghen đó , anh mà để em suốt ngày uống dấm chua , về nhà , sẽ cho anh ôm gấu bông xuống phòng khách ngủ “
– ” Bà xã , anh vô tội mà , là bọn họ tự bám theo anh nha! Tự bọn họ đa tình thôi “
– ” Ai là bà xã của anh , em mặc kệ , anh tự đi mà xử lí số đào hoa của anh “
Nói rồi Tình Tuyết quay về bàn làm việc để lại bạn Tề Hạo thở dài ngao ngán , anh cũng đâu có muốn bị đám phụ nữ kia theo đuổi , nếu không xử lí ổn thỏa e rằng , anh thật sự sẽ phải ôm gấu bông ngủ mất.
Chương 27
Ngoài trừ thời gian làm việc ở công ti , hầu hết những lúc ở nhà , Tề Hạo đều bám dính lấy Tình Tuyết , lấy cớ để bồi dưỡng tình cảm , Tề Thiên Linh nhiều lần muốn tìm chị dâu tâm sự đều bị anh trai trừng mắt đá ra khỏi phòng. Đúng là đồ anh trai keo kiệt trọng sắc kinh em , làm như sợ cô cướp mất chị dâu không bằng .
Mặc một bộ đồ đen cá tính , Thiên Linh lái xe đến quán bar nổi tiếng nhất thành phố Z để giải sầu , vừa bước vào , cô đã khiến nhiều ánh nhìn hướng đến , nhưng Tề Thiên Linh chỉ ngồi vào quầy bar gọi một ly rượu mạnh . Vì không muốn anh trai và chị dâu phải lo lắng , cô luôn cố tỏ ra vui vẻ , nhưng trong lòng thực sự vô cùng chua xót , tên bạn trai kia là mối tình đầu của cô , cô nghĩ rằng hắn thực lòng yêu cô , nhưng lại chỉ vì tiền tài của gia đình cô , uống cạn ly rượu , Thiên Linh không nhịn được gục xuống bàn khóc .
Bỗng một chiếc khăn đưa đến bên cạnh cô :
- " Xem ra Tề Hạo không chăm sóc em gái chu đáo thì phải ?"
Giọng nói trầm thấp , dễ nghe của một người đàn ông truyền đến khiến Tề Thiên Linh nâng khuôn mặt đẫm lệ lên nhìn , người trước mặt là một nam nhân cao lớn , khuôn mặt tuấn tú không kém gì anh trai cô , cả người tỏa ra hơi thở lạnh lùng , thành thục , Thiên Linh nhìn người này hình như ó chút ấn tượng .
Sau một hồi suy nghĩ , cuối cùng cô cũng nhận ra anh ta chính là người từng theo đuổi chị dâu cô , tên là Ngô gì đó :
- " Tôi làm sao mắc mớ gì đến anh , buồn thì không được khóc sao ? Nhà nước cấm chắc!"
Tâm trạng đang tồi tệ khiến Tề Thiên Linh không thèm để ý đếu Ngô Tử Kì mà tiếp tục uống rượu . Khẽ nâng mắt kính , Ngô Tử Kì khẽ nheo mắt đánh giá cô gái trước mặt , tuy rằng thái độ có chút khó chịu nhưng lại không giống như một đại tiểu thư kênh kiệu.
Mặc dù Tề Hạo là người cướp mất tiểu Tuyết nhưng anh cũng không vì thế mà sinh ác ý với em gái anh ta , huống chi anh cũng đã quyết định chúc phúc cho họ , chỉ cần Tiểu Tuyết được hạnh phúc , anh chấp nhận buông tay để cô đến bên người đàn ông khác .
Kéo chiếc ghế bên cạnh ngồi xuống , Ngô Tử Kì cũng gọi một ly rượu mạnh giống Thiên Linh :
- " Sao anh lại ngồi đây ?"
Thiên Linh nhíu mày nhìn người đàn ông bên cạnh :
- " Tôi cũng có tâm sự nên muốn uống rượu , thế nào , không được sao ?"
- " Một tổng giám đốc cao cao tại thượng thì có chuyện gì mà buồn chứ "
- " Cô quên mất chính anh cô đã cướp mất người mà tôi yêu suốt 10 năm sao , tâm trạng tôi hiện giờ gọi là thất tình cũng không sai "
- " Ha ha tôi cũng vừa bị một tên đàn ông chết tiệt cắm sừng , tôi và anh cùng uống cạn ly xem như vì đồng cảnh ngộ "
Nói rồi Tề Thiên Linh lại uống cạn ly rượu , Ngô Tử Kì nhìn thấy giọng điệu hào sảng của cô cũng uống hết ly rượu trong tay , có một người uống rượu cùng cũng không tệ .
Hai người uống đã gần hết 4 chai rượu bắt đầu có dấu hiệu say:
- " Anh nói xem , tại sao anh ta không yêu tôi lại yêu tiền của tôi chứ , tiền đẹp hơn tôi sao ? hả ?"
- " Tiền tất nhiên không đẹp hơn cô nhưng nó không hung dữ như cô , cô thấy tôi có điểm nào không tốt bằng anh trai cô , vậy mà 10 năm tôi theo đuổi không bằng một thời gian ngắn anh trai cô gặp tiểu Tuyết "
- " Mặc dù anh trai tôi vừa bá đạo , vừa keo kiệt lòng dạ ác một chút nhưng tôi tin chắc anh ấy yêu chị dâu không kém gì anh đâu "
- " Như thế thì tốt , nếu anh ta dám đối xử không tốt với tiểu Tuyết , tôi sẽ đem tiểu Tuyết đi"
- " Không nói đến mấy chuyện buồn này nữa , uống tiếp đi "
Không biết uống thêm bao nhiêu trai rượu , hai người say xỉn bắt một chiếc taxi , đi đến khách sạn gần đó thuê một phòng .
Sáng hôm sau ,
- " Ưm ...đau đầu quá đi mất ...anh hai mà biết không bị mắng mới lạ "
Tề Thiên Linh ôm đầu rời khỏi giường , đột nhiên chạm vào thứ gì đó mềm mềm ấm ấm bên cạnh khiến cô bừng tỉnh , nhìn sang thấy một khuôn mặt tuấn mĩ đang ngủ say :
- " Aaaaaa... "
Một tiếng hét vang vọng khắp căn phòng , Ngô Tử Kì bị tiếng hét làm cho tỉnh dậy :
- " Cô bị điên hả ...mới sáng sớm đã la hét om sòm "
- " Anh...anh sao anh lại ở trong này ...hôm qua...chúng ta...cái đó "
- " Hôm qua cả tôi và cô đều say , mà tôi hỏi kiểu gì cô cũng không nhớ địa chỉ nhà mình nên tôi đưa cô đến đây nghỉ ngơi chứ sao , tôi đã đụng đến cô đâu mà hét lên như heo cắt tiết vậy ?"
- " Ra...ra là vậy , thực xin lỗi đã làm phiền anh , tôi...tôi có lẽ nên trở về trước khi anh hai cho người đi tìm thì hơn "
- " Tôi sẽ gọi taxi giúp cô "
- " Cảm ơn anh , chúng ta có thể trở thành bằng hữu không ?"
- " Có một người bằng hữu tính cách hào sảng như cô , tôi rất vui , vậy từ giờ chúng ta sẽ là bằng hữu , cô nếu như có khó khăn gì tôi nhất định sẽ giúp "
Ngô Tử Kì nghe Tề Thiên Linh đề nghị cũng thỏa mái đáp ứng , ở bên cạnh cô anh cảm thấy không hề gò bó mà vô cùng thoải mái nói những khó chịu trong lòng , làm bằng hữu với cô bé này cũng không có gì là không thể .
Tề Thiên Linh nhận được câu trả lời như mong muốn liền vui vẻ trở về , vừa bước chân vào nhà cô đã tảng băng đè trúng người :
- " Tề Thiên Linh hôm qua em đi đâu không về nhà , mau khai báo rõ ràng cho anh "
- " Em...em ... hôm qua em đến quán bar uống chút rượu , sau đó...sau đó ...à đúng rồi , em gặp một người bạn đã ngủ tạm nhà cô ấy , em đã nhắn tin cho chị dâu rồi , phải không chị dâu ?"
Thiên Linh vừa nói , vừa đưa ánh mắt cầu cứu về phía Tình Tuyết , Tình Tuyết đoán cô nhóc kia có điều gì không thể nói với Tề Hạo nên đành nói giúp :
- " Sáng nay em mới đọc tin nhắn của Linh Linh , đúng là em ấy có xin ngủ nhà bạn , anh đừng tức giận nữa , mau chuẩn bị đi làm thôi "
- " Hừ , tha cho em lần này , nếu để anh biết được em gây ra chuyện gì thì ..."
- " Em biết rồi mà , anh mau đi làm đi "
- " Hừ "
Tề Hạo vừa lên lầu , Tình Tuyết đã kéo tay Thiên Linh vào phòng mình :
- " Linh Linh , em có gì muốn nói với chị không ?"
Biết không thể giấu được chị dâu nên Thiên Linh đành đem sự việc hôm qua kể lại, Tình Tuyết nghe xong, khẽ cốc đầu Thiên Linh một cái :
- " Con bé này may mà người hôm qua là Ngô học trưởng , nếu không may gặp phải kẻ xấu , em định tính sao ?"
- " Ui da , em vẫn bình an vô sự mà chị , nhưng tại sao chị lại tín nhiệm Ngô Tử Kì như vậy , anh ta đáng tin cậy như vậy sao ?"
- " Thật ra Ngô học trưởng là một người rất tốt , đáng để dựa vào , nếu không gặp anh em có lẽ chị đã đến với Ngô học trưởng rồi "
- " Vậy em và anh ta trở thành bằng hữu không phải rất tốt sao , em chỉ sợ để anh hai biết được lại nổi giận thôi , dù sao cũng từng là tình địch mà "
- " không sao chị giúp em giữ bí mật, như thế là chị bớt lo rồi "
Nhìn khuôn mặt lo lắng của Thiên Linh , Tình Tuyết chỉ đành giúp cô nhóc giữ bí mật , cô tin rằng Ngô học trưởng sẽ không vì giao hảo với Tề Hạo không tốt mà tổn thương Linh Linh .
Sau đó Tình Tuyết cùng Tề Hạo đến công ti , để lại Tề Thiên Linh ở nhà vui vẻ xem ti vi , có lẽ cô đã quên tối qua cô còn đau khổ vì một người đàn ông, thực chất, không phải Tề Thiên Linh quên mà là vì cô cho rằng bản thân không nên yếu đuối vì một kẻ không đáng , cũng nhờ sự việc lần này mà cô lại kết thêm được một người bằng hữu tốt.
Coi như trong cái rủi có cái may đi, nếu không phải người chị dâu yêu là anh hai cô thì có lẽ cô đã giúp Ngô Tử Kì tính kế giành người đẹp rồi , thật đáng tiếc a .
Ở tập đoàn Thái Khương , Ngô tổng của chúng ta cũng đang cẩn thận suy nghĩ về việc mình nhanh chóng đồng ý kết giao cùng cô bé kia , có lẽ bản thân anh quá lâu không có bạn bè bên cạnh nên cấp thiết cần có người chia sẻ tâm sự.
Đúng lúc này , chuông điện thoại di động vang lên :
- " Alo , con nghe đây ba "
Đầu dây bên kia đáp lại là tiếng một người đàn ông có lẽ đã sắp qua tuổi trung niên :
- " Tử Kì , công việc ở công ti vẫn ổn thỏa chứ ?"
- " Vâng tất cả đều tốt thưa ba , ba có gì muốn dặn dò con sao ?"
- " Thật ra là việc kết hôn của con , ta đã lớn tuổi rồi , chỉ muốn nhìn con kết hôn sinh con trước khi nhắm mắt , lần này ta đã sắp xếp buổi xem mắt cho con rồi , không cho phép con từ chối "
- " Con vẫn chưa tính đến chuyên kết hôn thưa ba , nhưng con sẽ làm theo ba sắp xếp , người đừng lo lắng "
- " Vậy thì tốt , thôi , con tiếp tục làm việc đi , đừng để những chuyện trong quá khứ ảnh hưởng đến tương lại "
- " Vâng , con đã biết , tạm biệt ba "
Cúp điện thoại , Ngô Tử Kì day day thái dương đang đau , cha anh đã nhiều lần nhắc anh kết hôn nhưng vì chờ đợi tiểu Tuyết , anh đã từ chối , giờ anh đã quyết định rút lui , phải làm thế nào cho ổn thỏa mới khiến cha anh yên tâm
Ngô Tử Kì không hề biết rằng để trả thù anh , đã có một người thay anh sắp đặt mọi chuyện.
- " Hắt xì ..."
Tề Thiên Linh đang ở nhà thì hắt xì liên tục , không lẽ có người đang tính kế cô , một cô gái dịu dàng đáng yêu như cô thế nhưng lại toàn bị người khác bắt nạt , lão thiên gia thật quá bất công mà ( tg: tự kỉ vừa thôi má ) .
Kẻ tính kế hai bạn nhỏ của chúng ta hiện giờ đang ôm mĩ nhân trong lòng , nở nụ cười tà ác
- " Ngô Tử Kì , đã đến lúc cậu phải nhận lấy hậu quả của việc trước đây coi thường lời cảnh cáo của tôi, nấm mồ hôn nhân chắc chắn đang đợi cậu , còn gì thú vị hơn phải kết hôn với một nữ nhân mà cậu không yêu nhỉ , màn kịch hay sắp bắt đầu rồi"
Chương 28
" Tối nay anh sẽ dẫn em đến một nơi rất thú vị đảm bảo khiến em cả đời KHÓ quên , khi nào tan sở , đứng trước thanh máy đợi anh "
Nhìn tin nhắn trên máy điện thoại ,trước mặt Tình Tuyết liền hiện ra khuôn mặt Tề Hạo đang cười âm hiểm , mỗi lần anh nhắn tin hay nói chuyện kiểu này đều là báo trước một việc mà cô tin rằng mình chắc chắn sẽ không quên nổi.
Ví như lần anh dụ cô vào phòng làm việc khi mọi người đi ăn trưa , sau đó ăn sạch cô không còn một mẩu xương .
Ngày đó , sau khi boss đại nhân được ăn uống no say , tinh thần vô cùng thỏa mãn bước ra còn mỗ nữ nhân chỉ có thể nhân lúc mọi người chưa trở lại , trốn về nhà tắm rửa sạch những vết hôn xanh tím trên người.
Nghĩ lại cảnh tượng đó khiến mặt Tình Tuyết bất chợt đỏ lên .
- " Tiểu Tuyết , mặt em sao lại đỏ như vậy , cà phê sắp tràn rồi kìa "
Mấy bà chị cùng bộ phận quản lí , đi qua thấy Tình Tuyết mặt đỏ hồng , ngẩn người thì tốt bụng đến nhắc nhở cô :
- " A...em sơ ý quá , cảm ơn các chị đã nhắc nhở em "
- " Cô nương có phải đang tương tư anh chàng nào đúng không , mau thành thật cho các chị đi ha ha "
- " Mặt đỏ như vậy , chắc là có gian tình rồi , em đừng ngại ngùng cứ nói ra xem nam nhân may mắn nào bắt được tâm băng sơn mĩ nhân của chúng ta "
- " Đúng vậy , chị em với nhau cả , không nên che giấu những chuyện này "....bla bla..
Hội bà tám không ngừng tra hỏi khiến Tình Tuyết càng trở nên luống cuống , nhìn biểu hiện của cô rõ như vậy sao, chưa gì đã bị phát hiện:
- " Em ...em thực sự là không có ai mà ....a em phải đưa cà phê cho tổng giám đốc rồi , các chị cứ ở lại nhé ."
Nói xong một câu , Tình Tuyết chạy mất dạng về phòng làm việc , hành động đó lại càng khiến hội bát quái trong công ti nghi ngờ :
- " Mấy người nói xem rốt cuộc người Tiểu Tuyết thích là ai mà vẻ mặt lại khẩn chương như vậy ?"
- " Chắc chắn phải là một nam nhân vừa có tiền vừa tuấn mĩ rồi , nếu không làm sao chiếm được trái tim đại mĩ nhân số một công ti ta "
- " Có khi nào người đó là tổng giám đốc không , dù sao thái độ của ngài ấy đối với tiểu Tuyết cũng rất khác so với nhân viên khác , các cô có thấy vậy không ?"
- " Tôi cũng nghĩ vậy , lần trước họ còn hôn nhau trước toàn thể nhân viên cơ mà , tổng giám đốc hình như vẻ mặt còn rất hưởng thụ nữa "
- " Cũng có thể là người trước kia hay gửi hoa hồng cho Tiểu Tuyết thì sao? ". . . bla ... bla
Ai cũng hăng say bàn tán mà không để ý , ở bức tường gần đó , có một kẻ đang căm tức đến muốn bóp nát chiếc cốc trong tay
- " Lôi Triết , cậu hãy giúp tôi tung tin tổng giám đốc Thái Khương không thích phụ nữ chỉ thích đàn ông cho các tờ báo lá cải "
Tề Hạo nghiêng người , ánh mắt thâm trầm nói với người anh em tốt
- " Cậu vẫn nhớ điều kiện của tôi chứ "
- " Dĩ nhiên , điều đó không cần cậu nhắc , nhưng anh em không nên tính toán như vậy "
- " Còn không phải học từ cậu ha ha "
Tiếng Lôi Triết cười vô cùng thỏa mãn truyền qua điện thoại , Tề Hạo nhíu mày , cũng không biết nói gì thêm , quả nhiên chơi cậu ta vài phi vụ liền bị tính sổ :
- " Được rồi , cứ như vậy đi"
Tề Hạo vừa cúp máy , Tình Tuyết cũng trở về với một cốc cà phê và gương mặt vẫn hơi đỏ , tất nhiên điểm này không qua được mắt Tề Hạo .
- " Em thấy không khỏe sao , mặt lại đỏ như vậy ?"
- " Em ....em không sao chỉ là thấy hơi nóng thôi , em đi xử lí tài liệu đây "
Né tránh ánh mắt dò xét của ai kia , cô thầm lẩm bẩm oán trách , dạo này tại tên kia hay giở trò mà mặt cô hơi chút là đỏ lên , trước kia nhìn anh lạnh lùng , nho nhã mà cô lầm tưởng bản chất lưu manh, sắc lang của Tề Hạo .
Còn về Lan Như Ý vẫn tỏ ra không có chuyện gì nhưng thực chất trong lòng đang cười lạnh , muốn giành đàn ông với tôi , cô không đủ bản lĩnh đâu Phong Tình Tuyết.
Tan sở , Tình Tuyết khẩn trương ngồi trong xe Tề Hạo, chiếc xe thể thao lao vút trong gió , sau đó dừng lại trước một khách sạn ở khu du lịch suối nước nóng gần ngoại ô thành phố Z :
- " Em đứng ở đây đợi anh , anh sẽ đi đặt phòng "
- " Vâng "
Sau khi Tề Hạo dời đi , Tình Tuyết một mình đứng trong đại sảnh , không biết vì sao cô lại có cảm giác mình đang bị ai đó theo dỗi . Đột nhiên một giọng nói vang lên sau lưng coi khiến Tình Tuyết giật mình quay lại :
- " Phong tiểu thư , đã lâu không gặp "
Một người đàn ông người Mĩ cao to , tuổi đã trung niên đứng trước mặt cô , đây chẳng phải là ngài David , người đã hợp tác cùng Tề Hạo ở Las Vegas sao :
- " Xin chào ngài David , không ngờ lại gặp ngài ở đây , ngài đến nơi này du lịch sao ?"
- " Tôi đến đây kí hợp đồng cùng đối tác , còn cô thì sao , có phải là đi cùng Tề tổng không ?"
Bị hỏi như thế Tình Tuyết không trả lời chỉ ngại ngùng gật đầu , thấy thế ngài David cười vô cùng thoải mái :
- " Hai người quả là một cặp tình nhân ngọt ngào , nếu cô đồng ý tôi có thể mời hai người cùng ăn bữa tối không ?"
- " Cảm ơn hảo ý của ngài , nhưng có lẽ tôi nên hỏi ý kiến Hạo đã , anh ấy đang ở trong kia đặt phòng "
- " Vậy chúng ta cùng vào tìm Tề tổng luôn có được không ?"
- " Vậy thì làm theo ý ngài "
Hai người vừa bước vào khách sạn , một người mặc đồ đen đứng đó không xa , rút điện thoại ra báo tin :
- " Alo , Lan tiểu thư , tôi theo dõi , phát hiện cô ta đi vào khách sạn cùng một lão già người Mĩ , hai người đó đã đi vào đặt phòng rồi"
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nữ the thé :
- " Quả nhiên là loại đàn bà lẳng lơ. Tốt lắm , anh chụp hình họ vào khách sạn lại rồi gửi cho tôi , tiền thù lao đã được đưa vào tài khoản của anh rồi "
- " Dạ , tôi đã biết " .
Ở bên kia , sau khi cúp điện thoại , Lan Như Ý tiếp tục gọi cho một người khác :
- " Tối nay cậu hãy hành động theo lời tôi , nhất định không được phạm sai sót nào "
Người đó " dạ " một tiếng rồi đi thực hiện kế hoạch của Lan Như Ý , trong ánh đèn mờ nhạt , coi ta khẽ nâng ly rượu vang trong tay uống cạn. Lần này ả hồ ly tinh kia chắc chắn sẽ bị sa thải.
Tình Tuyết sau khi cùng Tề Hạo dùng bữa tối do ngài David mời liền trở về phòng , vừa bước vào căn phòng rộng lớn , một mùi hương thoang thoải hấp dẫn cô bước đến sau tấm rèm , một bể bơi nhỏ đang bốc hơi nước hiên ra , phía trên còn rải những cánh hoa hồng đỏ thẫm , không kìm được phấn khích trong lòng.
Tình Tuyết nhanh chóng thoát hết quần áo , ngâm mình vào dòng nước . Tề Hạo tiễn khách xong , mệt mỏi bước về phòng , ngay lập tức hình ảng mờ nhạt của Tình Tuyết hiện trên tấm rèm khiến anh cảm thấy miệng đắng lưỡi khô , tiểu mĩ nhân đang vừa ngâm mình vừa đùa giỡn những cánh hoa , cánh hoa đỏ thắm ở trên làn da tuyết trắng của cô tạo nên sự kích thích thị giác mãnh liệt , bất kì nam nhân nào nhìn thấy cảnh này , nếu không có phản ứng thì chắc chắn chính là hòa thượng.
Cảnh đẹp như thần tiên bỗng nhiên xuất hiện thêm một bóng dáng to lớn tiến đến , ôm lấy cô gái nhỏ vào ngực .
- " A..."
Bị hành động bất ngờ của Tề Hạo dọa sợ , Tình Tuyết kêu lên một tiếng , chưa kịp kháng nghị đã bị anh mãnh liệt hôn môi , chiếc lưỡi bá đạo chui vào trong khoang miệng cô khấy đảo , cuốn lấy tất cả ngọt ngào trong miệng cô , Tình Tuyết khẽ " ưm " một tiếng thật nhẹ thành công khiến dục vọng Tề Hạo dâng trào .
Anh rời khỏi môi cô , nhẹ hôn lên cổ rồi xương quai xanh gợi cảm , làn da vốn trắng nõn của Tình Tuyết không biết do nước nóng hay do kích tình đã nhuốm màu hồng nhạt , vô cùng mê của Tình Tuyết . Tề Hạo nở một nụ cười tà mị , cúi đầu liếm nhẹ hai nụ anh đào trước ngực cô
- " A...a"
Tình Tuyết bật ra tiếng rên kiều mị , hai tay luồn sâu vào mái tóc đen của Tề Hạo , hai chân đã kẹp vào thắt lưng anh từ lúc nào , Tề Hạo rời khỏi hai nụ anh đào đã trở nên đỏ sẫm , thổi khí vào tai cô :
- " Bảo bối , em thật mẫn cảm "
Nói rồi anh đọng thân đem dục vọng nóng bỏng chôn vào cơ thể cô
- " Ưm.....a..."
Cảm giác được lấp đầy khiến Tình Tuyết , rên lên một tiếng thỏa mãn , Tề Hạo nghe được tiếng rên rỉ mất hồn của người trong lòng , môi mỏng nhếch lên một đường công hoàn hảo , bắt đầu mạnh mẽ va chạm trong cơ thể cô.
Trong căn phòng chỉ còm tiếng rên rỉ , tiếng gầm nhẹ cùng hương vị hoan ái .
Sáng hôm sau , tiếng chuông điện thoại đánh thức đôi tình nhân đang ôm nhau ngủ trên giường , cánh tay rắn chắc của Tề Hạo vươn đến ấn nút nghe trên điện thoại :
- " Tổng giám đốc công ti đang có việc gấp chờ ngài đến xử lí ạ "
- " Có việc gì tạm gác lại đến hôm sau , hôm nay tôi rất mệt cần nghỉ ngơi "
Nhíu mày nhìn cuộc điện thoại làm phiền Tề Hạo thản nhiên nói ra một lí do :
- " Dạ , nhưng công ti vừa bị ăn cắp dữ liệu quan trọng , người bị nghi ngờ là Phong thư kí , có lẽ ngài đích thân xử lí sẽ tốt hơn "
- " Có chuyện đó sao , được , tôi lập tức đến "
Giọng nói Tề Hạo trở nên thâm trầm một cách đáng sợ , bị tiếng động quấy nhiễu , tiểu mĩ nhân trong lòng bổng khẽ mở đôi mắt mơ màng ra nhìn Tề Hạo :
- " Hạo , ở công ti có chuyện gì sao anh ?"
- " Không có gì đâu , hai ngày tới em không cần đến công ti đâu , anh có chút việc phải đi trước , em cứ ngủ đi "
Nghe tiếng Tề Hạo dụ dỗ , Tình Tuyết ngoan ngoãn nhắm mắt , tiếp tục đanh cờ với Chu Công , hôm qua làm đến 3,4 lần như vậy , không mệt chết cô mới lạ . Yêu thương hôn lên trán cô một cái , Tề Hạo mới xoay người thay quần áo lái xe đến công ti đang hỗn loạn và một kẻ đang cười thầm với kế hoạch của mình.
Chương 29
Lái xe nhanh chóng đến công ti, vừa bước ra khỏi thang máy , Tề Hạo đã thấy rất nhiều người đứng trước cửa phòng tổng giám đốc :
- " Đã xảy ra chuyện gì , các người mau nói rõ ràng cho tôi "
Đám nhân viên nhìn thấy bộ dáng tức giận của Tề Hạo , ai nấy đều run rẩy không nói được gì , chỉ có trưởng phòng sáng tạo dũng cảm đứng ra báo cáo :
- " Mẫu thiết kế mới nhất của chúng ta bị rò rỉ thông tin ra ngoài thưa tổng giám đốc , bản thiết kế đó hôm qua vừa được chuyển đến phòng ngài , chúng tôi nghi ngờ có người đã tiết lộ bản thiết kế ra ngoài "
Tề Hạo nhíu mày , người bị nghi ngờ trong lòng bọn họ dĩ nhiên là Tình Tuyết
- " Tôi thấy chắc chắn là Phong Tình Tuyết làm , ngoài cô ta còn ai có thể lấy tài liệu trong phòng tổng giám đốc chứ "
Lan Như Ý từ ngoài bước vào nói
- " Xử lí như thế nào là quyết định của tôi , lo cho tốt phận sự của mình đi , Lan thư kí "
Ánh mắt rét lạnh của Tề Hạo chiếu lên người Lan Như Ý khiến cô ta ngay lập tức ngậm miệng, trong lòng vừa sợ hãi vừa không cam lòng. Tiện nhân kia dựa vào cái gì mà khiến Tề Hạo tin tưởng như vậy , kế hoạch lần này không thể nào thất bại .
Trở về phòng tổng giám đốc , Tề Hạo lập tức gọi điện cho Tư Đồ Tuyệt :
- " Alo , đại ca à , anh gọi cho em làm gì vậy? Em đang đi nghỉ tuần trăng mật đó , thiệt tình!"
- " Mau điều thám tử giỏi nhất của cậu cho anh , đừng thắc mắc , tút....tút"
- " Đại ca....hừ , người đâu mà không biết lí lẽ "
Tô Điềm Nhi bước ra khỏi phòng tắm , thấy chồng yêu đang cầm điện thoại lẩm bẩm thì tiến đến vòng tay qua eo anh :
- " Có chuyện gì vậy ông xã ai chọc anh sinh khí sao ?"
Tư Đồ Tuyệt quay lại ôm lấy Điềm Nhi , hít nhẹ một ý hương thơm trên người cô :
- " Không có gì đâu bà xã , em không cần bận tâm những chuyện đó chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt là được rồi, em đang mang bầu mà "
- " Nhiều lúc em tự hỏi anh là yêu em hay yêu con của em đó , lúc nào cũng bắt người ta hết ăn lại ngủ , em sắp biến thành heo mẹ rồi "
- " Anh tất nhiên là yêu bà xã rồi , dù em có mập thêm một chút nữa cũng không sao "
- " Hừ , chỉ giỏi dẻo miệng "
Không nói lại Tư Đồ Tuyệt , Điềm Nhi chỉ có thể quay mặt bỏ đi không thèm tranh luận với anh .
- " Tổng giám đốc , ở đại sảnh có một vị tiên sinh nói rằng là người của Tư Đồ tiên sinh phái đến muốn gặp ngài "
- " Cho anh ta vào phòng tôi "
- " Vâng"
Nhận được điện thoại từ quầy lễ tân Tề Hạo thần sắc không đổi , tiếp tục xử lí tài liệu . Cửa phòng phòng giám đốc mở ra , một người đàn ông còn khá trẻ bước vào :
- " Tề tổng , tôi là Triệu Thành Đông , thám tử được Tư tổng phái tới "
Tề Hạo âm thầm đánh giác người trước mặt , động tác bình ổn , nhanh chóng , ánh mắt lạnh lùng , sắc bén , quả nhiên là một thám tử xuất sắc :
- " Tôi muốn anh điều tra người đã tiết lộ thông tin của công ti ra ngoài , có kết quả càng sớm càng tốt "
- " Ngài có nghi ngờ ai không ?"
- " Lan Như Ý , nên để mắt đến hành động gần đây của cô ta "
- " Được, tôi đã biết khi nào có tin tức , tôi lập tức báo cho ngài " .
Triệu Thành Đông vừa đi khỏi , Tề Hạo lại một lần nữa rơi vào trầm tĩnh , ngày hôm qua , Tình Tuyết ở với ai , làm gì anh là người rõ hơn ai hết ( ăn người ta không còn lấy một mẩu bảo sao không biết) nhưng nếu công khai mối quan hệ của họ chắc chắn Tình Tuyết sẽ bị mọi người dị nghị.
Vậy nên chỉ có thể diều tra chân tướng sự việc do ai giở trò .
Trong khi đó , nhân vật bị tình nghi của chúng lại đang thoải mái ngồi ở nhà , xem ti vi , bọc nho ăn , hiếm khi Tề Hạo nhân từ cho cô nghỉ phép , nhất định phải hưởng thụ thật tốt.
Tình Tuyết vừa ăn vừa nghĩ đến bộ dáng tinh thần phấn chấn của ai đó liền rùng mình , rõ ràng người mất nhiều sức nhất không phải là cô , tại sao đến cuối cùng , tên kia thì khỏe hơn trâu bước ra khỏi phòng , cô thì toàn thân rã rời , nhúc nhích cũng không nổi .
Vừa nhắc đến Tào Tháo ,Tào Tháo đã đứng ngay trước cửa , nhìn thấy Tình Tuyết bộ dạng lười biếng, nằm cuộn tròn trên ghế sô pha , bao nhiêu mệt mỏi của Tề Hạo liền bay hết , anh bước đến ôm cô vào lòng , hôn nhẹ lên môi cô :
- " Anh làm gì vậy , lỡ ai nhìn thấy thì sao ?"
- " Mọi người cũng đã biết hết rồi , em còn ngại ngùng như vậy "
Không để ý coi gái nhỏ kháng cự , Tề Hạo vẫn như cũ ôm chặt lấy cô , chuyện ở công ti chắc chắn nên xử lí xong trước khi cô biết , vì cô anh tình nguyện tự mình giải quyết tất cả , cô chỉ cần vui vẻ hạnh phúc ở bên cạnh anh là tốt rồi .
Thấy có điều gì đó khác thường , Tình Tuyết lo lắng hỏi Tề Hạo :
- " Ở công ti xảy ra vấn đề gì phải không anh , em thấy anh có vẻ mệt mỏi ?"
- " Anh mệt là vì nhớ em đó , tối nay em định bù đắp cho anh thế nào đây ?"
Nghe được lời nói mờ ám kia , mặt cô gái nào đó lại đỏ lên , đẩy nhẹ anh ra , cô chu môi oán trách :
- " Em là thành thật quan tâm anh , anh lại liên tưởng đến chuyện không đứng đắn , từ khi nào anh trở nên háo sắc như vậy hả ?"
- " Chỉ háo sắc với em "
Tề Hạo nói xong liền hôn trụ cái miệng nhỏ đang chu lên , cứ thế dây dưa đến khi Tình Tuyết thiếu dưỡng khí mới buông cô ra , nếu để mẹ nhìn thấy chắn chắn sẽ gả cô đi ngay lập tức. Điện thoại của Tề Hạo rung lên , nhìn dãy số hiện trong màn hình , Tề Hạo liền buông Tình Tuyết ra nói anh đi nghe điện thoại rồi đi vào thư phòng :
- " Điều tra thế nào ?"
- " Camera đã bị phá hủy nhưng vẫn có thể phục hồi lại một chú dữ liệu , ngoài ra tôi theo dõi Lan Như Ý phát hiện cô ta chuyển một số tiền lớn "
- " Tiếp tục điều tra xem số tiền kia được chuyển cho ai "
- " Vâng thưa ngài"
Xem ra tốc độ điều tra thông tin rất nhanh , chỉ cần tra ra kẻ đứng sau là ai , anh nhất định sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết .
Sáng hôm sau , Lan Như Ý lại mặc một bộ đồ sexy đi làm , vào thang máy , cô ta lại nghe thấy tiếng bàn tán soi mói của những người khác :
- " Nhìn gì mà nhìn , tôi ăn mặc thế nào không tới lượt mấy người quản , đúng là một lũ ăn no dửng mỡ "
Trừng mắt , quát tháo nhưng người xung quanh , khuôn mặt xinh đẹp của Lan Như Ý lúc này vặn vẹo vô cùng dữ tợn :
- " Xinh đẹp vậy mà sao mất lịch sự thế không biết , cô ta nghĩ mình là thư kí của tổng giám đốc thì oai lắm chắc "
- " Đúng đó , nhìn Phong thư kí xem , vừa xinh đẹp hơn gấp vạn lần vừa dịu dàng , thảo nào chiếm được cảm tình của mọi người , không giống cái con người nào đó chỉ biết đi mê hoặc đàn ông "
Những nhân viên trong thang máy vốn đã không vừa mắt Lan Như Ý , liền không thương tiếc mắng lại :
- " Cô.....các người được lắm cứ chờ đó mà nhìn Phong Tình Tuyết bị sa thải đi , hừ "
Cũng có ngày tôi sẽ đuổi việc mấy người.
Nói rồi cô ta lại uốn éo ra khỏi thang máy , đến bàn làm việc lại thấy Tình Tuyết đứng trước máy pha cà phê :
- " Cô còn dám đến công ti hay sao , đúng là vô liêm xỉ không biết xấu hổ"
Tình Tuyết mặc dù được Tề Hạo cho nghỉ phép nhưng ở nhà nhàm chán quá mức nên cô lén anh đến làm việc , ai ngờ vừa dịnh đem một cốc cà phê vảo phòng cho anh đã bị Lan Như Ý chặn trước mặt sỉ nhục:
-" Cô ăn nói cho lịch sự một chút , tôi tại sao lại không dám đi làm cơ chứ "
- " Kẻ ăn cắp tài liệu công ti như cô không có tư cách ở đây lớn tiếng đâu , không phải cô đã đi làm nhân tình cho một lão già rồi đánh cắp tài liệu cho ông ta sao"
Cuộc to tiếng của hai người khiến rất nhiều nhân viên chú ý :
- " Hai cô vào phòng tổng giám đốc giải quyết , còn mấy người trở về làm việc cho tôi , tôi không phải trả lương để các người đi lo chuyện bao đồng "
Tề Hạo vừa đến công ti đã chứng kiến cảnh cô gái nhỏ bị người khác ức hiếp khiến anh tức giận không thôi . Trong phòng tổng giám đốc lúc này không khí đã xuống tới âm độ , Tề Hạo nhìn lướt qua Lan Như Ý rồi dừng lại trên người Tình Tuyết, anh đã thay cô giải quyết rắc rối vậy mà cô gái đáng giận này lại tự ý đến công ti , buổi tối nhất định phải khiến cô không thể xuống giường được :
- " Lan thư kí , cô có biết kẻ bán thông tin của công ti sẽ bị như thế nào không ?"
Giọng nói của Tề Hạo không nặng không nặng không nhẹ khiến không ai biết hiện tại anh đang vui hay đang giận , nhưng lại khiến người bị xướng tên có chút chột dạ :
- " Sẽ bị đuổi khỏi công ti, thưa tổng giám đốc"
- " Tôi lại thấy nếu chỉ như vậy thì quá đơn giản , theo cô nếu như khiến kẻ đó tan cửa nát nhà , bồi thường tất cả tổn thất cho công ti thì sẽ như thế nào ?"
- " Việc đó ...ý của ngài cũng rất hay thưa ngài"
- " Tốt , rất tốt "
Tề Hạo vừa dứt lời , Triệu Thành Đông đứng bên cạnh đã ném một xấp tài liệu và một cuộn băng ghi âm trước mặt cô ta : "
- Đây là tài liệu về số tiền cô đã chuyển cho kẻ có tên là Phùng Lâm kia , hắn ta đã khai hết ở sở cảnh sát rồi , cô còn gì muốn nói không ?"
Run run cầm tư liệu trong tay , Lan Như Ý vẫn không thể tin được kế hoạch của mình lại có sơ hở :
- " Không .....không phải tôi làm ....tổng giám đốc chính là Phong Tình Tuyết , là cô ta đã hãm gại tôi, tôi còn có chứng cứ cô ta vào khách sạn cùng một người đàn ông có máu mặt trong giới kinh doanh , nhất định là tôi đã bị gài bẫy , xin ngài hãy tin tôi "
Cô ta vừa khóc lóc vừa lôi trong túi xách ra một xấp hình chụp Tình Tuyết và ngài David đang chào hỏi xã giao ( tức là hôn nhẹ vào má khi gặp mặt ý ) rồi bước vào khách sạn tìm Tề Hạo:
- " Cô dám cho người theo dõi tôi , lại còn muốn vu oam hãm hại tôi , Lan Như Ý , cô thật độc ác. Đúng là vô liêm sỉ "
Tình Tuyết trợn mắt nhìn những tấm hình trong tay , nếu không phải hôm đó người đi cùng cô là Tề Hạo thì chắc chắn anh đã nổi cơn ghen rồi .
Không giống như Lan Như Ý tưởng tượng biểu hiện của Tề Hạo vô cùng bình thản , anh cầm những tấm hình nhẹ nhàng xé nát :
- " Những thứ này đối với tôi chẳng có ý nghĩ gì cả , tôi sẽ không tin cô đâu , Lan thư kí "
Biết không thể lai chuyển được tình huống hiện tại , Lan Như Ý chỉ có thể oán hân nhìn Tề Hạo :
- " Tại sao lại tin cô ta , anh bị mê hoặc rồi sao ?"
- " Không sai tôi chính là tin cô ấy vô điều kiện , cô nghĩ sao nếu biết người đi đặt phòng khách sạn đó chính là tôi "
Lan Như Ý trợn tròn mắt không thể tin điều mình vừa nghe thấy :
- " Anh....cô ta .....hai người , lẽ nào...."
- " Bây giờ cô đã biết được điều nên biết rồi tự cút ra khỏi công ti cho tôi , tổn thất lần này tôi phải chịu , sẽ tính hết lên đầu cha cô , tiễn khách "
Lan Như Ý cứ như vậy bị lôi ra ngoài ,thì ra sơ hở trong kế hoạch của cô ta chính là tình yêu đến vô pháp vô thiên của Tề Hạo dành cho Tình Tuyết , dù có xảy ra chuyện gì anh cũng tuyệt đối tin tưởng. Bởi anh đã rút ra được kinh niệm từ mười mấy năm về trước: " Đã yêu thì phải hoàn toàn tin tưởng"
Chương 30
Tình Tuyết cùng Tề Hạo trở về biệt thự Tề gia , Tề Hạo biết hiện giờ cô đang tức giận , nhưng anh rất không thích không khí ngưng trọng hiện tại. Kéo tay Tình Tuyết để cô đối mặt với anh :
- " Em làm sao vậy , tại sao im lặng ?"
Tình Tuyết tức giận gạt tay anh ra :
- " Tại sao lại không nói cho em biết , anh nghĩ chuyện gì anh cũng giải quyết được sao , em là búp bê trong tủ kính chắc "
- " Anh xin lỗi , anh chỉ muốn thay em chống đỡ tất cả , anh không muốn em phải chịu bất kì tổn thương nào "
Tề Hạo kích động ôm chặt Tình Tuyết trong ngực , anh không thể để người trước mặt rời xa anh lần nữa , cảm nhận được sự yêu thương , che chở của Tề Hạo , Tình Tuyết cũng không tức giân được nữa , cô vùi mặt vào ngực anh :
- " Hứa với em , có chuyện gì cũng phải chia sẻ cùng em , không được một mình gánh vác , vừa rồi em có cảm giác như mình rất vô dụng , không giúp gì được cho anh còn để anh phải lo lắng "
- " Được anh hứa với em "
Hai người im lặng ôm nhau , mọi người trong nhà đều tự động tránh mặt dành lại không gian riêng cho họ , tuy nhiên vẫn có một bạn nhỏ hồn nhiên không biết mà xông vào :
- " Anh hai , tôi nay em đi đến tiệc sinh nhật của bạn , anh ......"
Tề Thiên Linh từ trên lầu xông xuống , Tình Tuyết giật mình đẩy nhẹ Tề Hạo ra , gò má xuất hiện một rặng mây hồng :
- " Em ngoài ăn, ngủ , chạy đi chơi còn biết làm gì không hả ?"
Không khí lãng mạn bị xối một gáo nước lạnh , Tề Hạo trừng mắt nhìn cô em gái chuyên đi phá rối, Tề Thiên Linh nhìn ánh mắt kia không khỏi rét run , đây rõ ràng là nơi công cộng a , cô đâu có cố ý phá anh hai cùng chị dâu tình cảm :
- " Ha ha hai người cứ tiếp tục , em không quấy rầy nữa "
Tiếp theo cô nhóc liền biến mất không thấy bóng dáng . Tề Thiên Linh vừa đi , Tề Hạo cũng nhận được điện thoại của Lôi Triết :
- " Người anh em , tôi đã làm theo như cậu nói rồi , tối nay Ngô Tử Kì sẽ đến bữa tiệc của cục trưởng Lục , cậu định làm gì ?"
- " Cậu không cần quan tâm chỉ cần báo cho ông già Ngô gia là con trai ông ta đang ngủ cùng một cô gái đặc biệt nếu không muốn cậu ta thích đàn ông nhất định phải cưới cô ta là được "
- " Này Tề Hạo , cậu có bao giờ tự nhận thấy rằng cậu rất độc ác không , hôn nhân đại sự cả của người ta mà cậu lại đùa giỡn như vậy"
- " Nếu cậu muốn tôi có thể để cậu thế chỗ , thế nào ?"
- " Người anh em tôi chỉ nói giỡn thôi , cậu cứ yên tâm tôi sẽ thực hiện kế hoạch giúp cậu "
- " Được tôi chờ tin tốt của cậu "
Tề Hạo cúp máy , Lôi Triết âm thầm khinh bỉ tên thù dai nhớ lâu nào đó , không phải người ta thường nói nếu hoa đã có chủ thì phải đập chậu cướp hoa sao , Ngô Tử Kì không dễ dàng bỏ cuộc cũng là chuyện dễ hiểu , chẳng qua là máu ghen của Tề Hạo quá khủng bố thôi , nghĩ xong Lôi Triết liền quay sang người con gái xinh đẹp đứng bên cạnh :
- " Lục tiểu thư , vị trí Ngô phu nhân có phải của cô hay không phải do cô quyết định rồi "
- " Chuyện này Lôi tổng không cần bận tâm , tôi tự biết cách lấy được thứ mình muốn "
Cô gái mỉm cười vô cùng dịu dàng đáp lại .
Tề Thiên Linh ra khỏi biệt thự Tề gia liền bước lên một chiếc ô tô sang trong , bên trong có một người đàn ông anh tuấn đang lái xe :
- " Kì ca ca , tối nay em đồng ý giả làm bạn gái giúp anh , nhưng sao tự dưng anh lại mang theo bạn gái , có phải là vì tin đồn trên báo không ?"
- " Em đừng hỏi những chuyện này chỉ cần đi bên cạnh anh là được rồi "
Ngô Tử Kì mặt không chút thay đổi trả lời , vì tin đồn kia mà cha anh vô cùng tức giận muốn anh kết hôn càng sớm càng tốt , còn nói nếu anh xảy ra quan hệ với ai sẽ phải cưới người đó , bữa tiệc tối nay một phàn là vì muốn dập tắt tin đồn , một phần cũng vì anh không thích dây dưa cùng những người phụ nữ khác.
Linh Nhi là bằng hữu tốt của anh , cô chính là lựa chọn hợp lí nhất, nụ cười trong sáng của cô khiến tâm trạng anh thoải mái hơn rất nhiều . Dừng xe trước một shop thời trang lớn , Tề Thiên Linh đi theo Ngô Tử Kì bước vào , anh nói nhỏ với cô gái tốc vàng bên cạnh điều gì đó rồi cô dẫn Tề Thiên Linh vào trong.
Một lúc sau , bóng dáng nhỏ nhắn bước ra , bộ trang phục màu đen ôm sát cơ thể nóng bỏng tôn lên nước da trắng như ngọc , chiếc vòng cổ kim cương ở trên chiếc cổ cao càng làm tăng thêm sự hoàn mĩ , mái tóc xoăn nhẹ được búi gọn lên cao , Tề Thiên Linh lúc này hoàn toàn mất đi dáng vẻ trẻ con nghịch ngợm , thay vào đó là phong thái quyến rũ của một người phụ nữ.
Ngô Tử Kì nhìn cô liền sững người một chút nhưng cũng rất nhanh thu lại ánh mắt , cô gái tóc vàng lúc nãy nhìn Thiên Linh cũng không khỏi hài lòng với khả năng làm đẹp của bản thân:
- " Ngô tổng giám đốc , anh tìm ở đâu ra tiểu mĩ nhân này vậy , bình thường nhìn lạnh lùng như thế , hóa ra là cất giấu mĩ nhân ở nhà , quả nhiên là cao tay , hôm nào cho tôi mượn cô ấy làm người mẫu nhé"
Ngô Tử Kì không thèm để ý đến vẻ mặt đùa cợt của Jinny , trực tiếp kéo Thiên Linh ra khỏi đó chỉ bỏ lại một câu :
- " Tính cách cô biến thái như vậy , thế nên mới không có tên nào dám rước cô đấy "
Ai cũng biết đối với phụ nữ tuổi tác là vấn đề vô cùng nhạy cảm , Jinny của chúng ta 30 tuổi vẫn chưa lấy chồng , vừa nghe thấy câu nói của Ngô đại boss nụ cười trên mặt liền cứng đờ , tức đến nghiến răng nghiến lợi , cậu được lắm , tên tiểu tử thúi .
Ngồi trên xe Tề Thiên Linh cảm thấy rất mất tự nhiên , cô chưa bao giờ ăn mặc hở vai như vậy, bởi cô chỉ thích mặc quần áo vì nó dễ vận động.
Nhìn sang Ngô Tử Kì thấy anh mặc một bộ vest màu trắng giống như bạch mã hoàng tử vậy , đôi mắt đen sau mắt kính sâu hun hút , khuôn mặt anh lúc này rất đẹp trai khiến trái tim cô bỗng nhiên lỡ mất một nhịp . Hoảng hốt thu lại ánh mắt , Tề Thiên Linh không ngừng tự nhác nhở bản thân , đó là bằng hữu tốt của cô , cô không thể có ý nghĩ nào khác .
Chiếc xe dừng lại trước một khách sạn cao cấp , Tề Thiên Linh cùng Ngô Tử Kì bước vào , rất nhiều đến mời rượu nhưng anh đều uống thay cô vì sau lần uống rượu trước đã biết tửu lượng của cô rất thấp, từ xa , một cô gái trong bộ váy hồng nhạt bước đến :
- " Tử Kì , anh đã đến sao không báo cho em một tiếng , em rất mong anh đó "
Thấy Ngô Tử Kì khẽ nhíu mày Tề Thiên Linh liền biết anh cùng cô gái trước mặt quan hệ không bình thường , anh nở một nụ cười xã giao :
- " Lục tiểu thư hình như tôi và cô không thân quen đến mức đó thì phải "
- " Anh nói vậy em hơi buồn đó , vị tiểu thư xinh đẹp bên cạnh anh là ai vậy ?"
- " Cô ấy là Tề Thiên Linh , bằng hữu của tôi , Linh Nhi , đây là Lục Thanh Lệ , con gái của cục trưởng Lục "
Thiên Linh mỉm cười dịu dàng nhìn cô gái đang cố bám lấy Tề Hạo :
- " Lục tiểu thư , xin chào "
Lục Thanh Lệ cũng đưa một ly rượu cho Thiên Linh cười nhẹ :
- " Tề tiểu thư , lần đầu gặp mặt , tôi mời cô một ly "
Nhưng ly rượu còn chưa đến tay Thiên Linh đã bị Tử Kì đoạt lấy :
- " Cô ấy không uống được rượu , để tôi uống thay cô ấy "
Nói rồi anh cầm ly rượu màu hổ phách uống cạn , nhìn thấy vậy Lục Thanh Lệ , môi đỏ khẽ nhếch lên :
- " Vậy không làm phiền hai người nữa , em cần đi chúc rượu rất nhiều khách , gặp lại sau ".
Cô ta vừa đi , Thiên Linh liền quay sang người bên cạnh :
- " Hình như cô gái đó thích anh thì phải ?"
- " Đó là việc của cô ta , không liên quan đến anh "
- " Ây da , em chỉ hỏi vậy thôi mà , anh làm gì nhìn em dữ vậy "
Không hiểu sao khi nghe Ngô Tử Kì phủ nhận mối quan hệ của anh và cô gái kia , Tề Thiên Linh bỗng nhiên cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng .
Cô đi vào nhà vệ sinh trấn tĩnh lại tinh thần, bây giờ cảm giác của cô là gì cô cũng không rõ chỉ cảm thấy ở bên Ngô Tử Kì rất thoải mái và có cả dựa dẫm .
Thả lỏng tâm trạng , bước ra khỏi nhà về sinh. Mới vừa bước ra , một cánh tay mạnh mẽ đã kéo cô vào ngực , Tề Thiên Linh sợ hãi muốn hét lên nhưng nhận ra người đang ôm cô , cô mới trấn tĩnh lại :
- " Kì ca ca , anh làm sao vậy , làm em sợ quá "
- " Em đừng hỏi nhiều, mau đi theo anh , nhanh lên "
Ngô Tử Kì , hơi thở có chút hỗn loạn kéo cô nhanh chóng rời đi , khi Tề Thiên Linh nhìn lại sau lưng thì thấy rất nhiều người áo đen đang đuổi theo họ :
- " Kì ca ca ,những người phía sau kia là ai , tại sao lại đuổi theo chúng ta "
- " Em đừng hỏi gì cả , mau chạy thật nhanh theo anh " .
Hai người chạy đến dãy phòng của khách sạn , mở cửa , vọt vào một phòng không xác định , lúc này Tề Thiên Linh đã mệt đến không thở nổi , lúc này Ngô Tử Kì mới chậm rãi mở miệng :
- " Chết tiệt , anh thế nhưng lại không đề phòng bọn họ giở trò "
Càng lúc không khí trong phòng càng nóng lên lạ thường , nhìn Tề Thiên Linh trong bộ váy vai trần quyến rũ , đột nhiên Ngô Tử Kì có cảm giác miệng đắng lưỡi khô , muốn hôn lên đôi môi đỏ mọng kia , nhưng rồi anh nhận ra có điều gì đó không đúng , giường như ly rượu Lục Thanh Lệ đưa cho anh có vấn đề .
Nhận thấy người bên cạnh hơi thở dần trở nên hỗn loạn , Tề Thiên Linh quay sang anh lo lắng :
- " Kì ca ca , anh sao vậy , cảm thấy không khỏe chỗ nào ?"
Giọng nói ngọt ngào của cô giống như càng kích thích hoóc môn trong cơ thể anh , cắn răng áp chế xao động trong lòng , Ngô Tử Kì đây cô ra xa , hi vọng không mất lí trí đè cô xuống đất :
- " Linh Nhi , em mau đi nhanh , để anh ở đây được rồi , bọn họ sẽ không làm gì em "
- " Em làm sao bỏ anh lại được , anh làm sao vậy , trán anh đầy mồ hôi rồi , để em lau giúp anh , cố chịu đựng một chút , em đưa anh đến bệnh viện "
Không để ý thấy ngọn lửa dục vọng trong mắt anh Tề Thiên Linh càng tiến gần đến lau nhẹ mồ hôi trên trán anh :
- " Tề Thiên Linh, anh nói em mau đi đi , nếu không anh sẽ làm em bị thương , em có nghe không hả "
Tự chủ của Ngô Tử Kì đã xuống đến mức báo động khi làn da mềm mại của Thiên Linh chạm vào người anh , nhưng cô gái ngây thơ vẫn không hề hay biết kiên trì ở lại :
- " Không , em không đi , Tề Thiên Linh em là người có nghĩa khí sẽ không bỏ rơi anh trong lúc khó khăn anh đừng nói gì nữa "
Cô vươn người đến muốn đỡ anh lên ghế sô pha ai ngờ đi được đến nơi cái váy chết tiệt lại khiến cô ngã về phía trước , hoàn hảo nằm phía trên người anh , bầu ngực căng tròn cùng cơ thể quyến rũ nằm trên người anh khiến tia tự chủ cuối cùng của Ngô Tử Kì biến mất nhanh như chớp , anh thay đổi vị trí , đè cô xuống ghế sô pha , đôi môi nóng bỏng thì thầm vào vành tai nhạy cảm :
- " Đây là em ép anh "
Ngay sau đó mỗ nữ nhân còn ngây ngô chưa hiểu gì đã bị hôn đến không thở nổi , cuối cùng sau một tiếng kêu đau đớn chỉ còn lại tiếng rên rỉ mất hồn vang vọng trong phòng .