Vừa đến công ti , Tình Tuyết đã bị gọi đến diện kiến boss đại nhân :
– " Chiều nay , tôi phải đến Las Vegas tham dự hội nghị quan trọng , em mau thu xếp hành lí, đi cùng tôi "
– " Không phải mọi lần tôi không phải đi sao , lần này như thế nào lại …"
– " Đây là công việc , em bắt buộc phải đi, bây giờ mau về xếp hành lí đi "
– " Vâng thưa tổng giám đốc "
Nhắc đến lí do công việc , Tình Tuyết liền đuối lí không thể từ chối , chỉ đành về nhà thu dọn hành lí .
Ngồi trong khoang hạng sang của máy bay , Tình Tuyết cùng Tề Hạo không ai nói gì , cho đến khi cô tiếp viên hàng không đến gần :
– " Xin chào , quý khách có muốn dùng gì không ạ "
– " Cho tôi một ly cà phê và một ly nước ép dưa hấu "
Tình Tuyết chưa kịp lên tiếng Tề Hạo đã gọi giúp cô , khuôn mặt Tình Tuyết thoáng một chút ngạc nhiên , anh ta vẫn còn nhớ sở thích của cô. Sau đó cô tiếp viên mang đồ đến dáng vẻ thẹn thùng , e lệ nhì Tề Hạo nhưng anh chẳng thèm liếc mắt lấy một cái , Tình Tuyết chỉ biết lắc đầu , tên này đi đến đâu cũng thu hút phụ nữ , chẳng trách trước kia , cô hay bị đám nữ sinh trong trường " thăm hỏi".
Tề Hạo khẽ liếc thấy bộ dáng khó chịu của cô thì môi nhếch lên một đường cong hoàn mĩ , thì ra cô vẫn để ý đến anh .
Đi đến khách sạn , sau khi đặt phòng , Tình Tuyết và Tề Hạo đang định đi đến thang máy thì nghe được một đoạn đối thoại , một cặp vợ chồng người Anh đến đây du lịch thì không còn khách sạn nào còn phòng , hai phòng cuối cùng đã bị Tình Tuyết và Tề Hạo thuê mất . Người đàn ông quay sang nói chuyện với Tề Hạo , đại khái là hỏi Tề Hạo có phải đi du lịch cùng bạn gái không , ngài bosss đại nhân mặt không đổi sắc nói đúng vậy còn rất vui vẻ nhường cho họ một phòng , còn anh và Tình Tuyết dùng chung một phòng cũng không sao , cặp vợ chồng kia rối rít cảm ơn rồi hớn hở đi mất.
Tình Tuyết lúc này đã tức đến mức bốc khói :
– " Tổng giám đốc , tôi và ngài không thể ở chung phòng mà "
Thấy gương mặt tức giận của ai kia , Tề Hạo chỉ cười nhẹ :
– " Giúp đỡ người khác là việc nên làm , ai bảo tôi là người tốt bụng đây "
Nụ cười kia , Tình Tuyết nhìn thế nào cũng thấy nó vô lại , bì ổi, vô xỉ rõ ràng là lợi dụng hoàn cảnh còn làm ra vẻ.
Tình Tuyết xoay người đi thẳng lên phòng , quyết không để ý đến tên mặt dày như hắn.Phòng tuy rộng nhưng lại chỉ có duy nhất một chiếc giường , Tình Tuyết ném ánh mắt căm tức về phía Tề Hạo :
– " Đừng nhìn anh như vậy , anh sẽ ngủ dưới đất"
– " Vậy làm phiền tổng giám đốc rồi "
– " Đúng rồi , hội nghị ngày mai kết thúc còn có một bữa tiệc , anh không có bạn gái nên em sẽ đi cùng anh , lễ phục anh đã chuận bị giúp em rồi , cứ quyết định vậy nhé "
Nói xong anh liền đi ra ngoài , để lại Tình Tuyết trong phòng , không thể tiêu hóa hết những lời vừa rồi , thật quá đáng , đây là anh ta thông báo chứ đâu có quan tâm cô đồng ý hay không , rõ ràng cô không có quyền từ chối , hừ .
Nghỉ ngơi một ngày , sau khi cùng Tề Hạo đàm phán cùng đối tác , Tình Tuyết về khách sạn thay lễ phục , vừa bước vào buổi tiệc , ngay lập tức , nhiều ánh mắt bắn về phía họ , Tề Hạo một thân âu phục đen cùng với dáng người cao lớn , anh tuấn khiến nhiều cô gái phải liếc trộm , Tình Tuyết mặc một bộ váy hồng nhạt , ống tay được thiết kế bằng ren , vai trần tôn lên chiếc cổ cao và làn da trắng noãn, mái tóc đen nhánh tùy ý vén sang một bên khiến cô vừa trang nhã lại thập phần xinh đẹp .
Hai người đi cạnh nhau vừa khiến người ta ngưỡng mộ lại vừa ghen ghét
– " Tề tổng , cảm ơn đã tham dự bữa tiệc nhỏ của tôi , không biết vị tiểu thư đây là …"
– " Cô ấy là bạn gái của tôi Phong Tình Tuyết , tiểu Tuyết , đây là ngài David , chủ của những sòng bạc Casino lớn nhất thành phố "
Tề Hạo vừa nói vừa thân mật ôm eo Tình Tuyết khiến cô nhíu mày khó chịu nhưng cũng không dám làm gì , chỉ mỉm cười thân thiện :
– " Xin chào ngài David , rất vui được gặp ngài "
– " Phong tiểu thư thật là xinh đẹp , thảo nào có thể bắt được tâm Tề tổng lạnh lùng của chúng ta "
– " Cảm ơn lời khen của ngài " Tôi mới không thèm để ý hắn
Câu sau Tình tuyết chỉ giám nói trong lòng thôi, nói ra cô chết chắc. Sau một hồi xã giao,ngài David mời Tề Hạo cùng ông ta thảo luận việc kinh doanh sòng bạc nên Tình Tuyết đành ở lại ăn chút gì đó .
Ngô Tử Kì , từ lúc Tình Tuyết bức vào đã nhận ra cô , thấy cô đi bên cạnh Tề Hạo , lòng anh lại càng chua xót , tiến đến gần cô , anh mở lời :
– " Tiểu Tuyết , đã lâu không gặp , em vẫn tốt chứ "
Tình Tuyết đang thưởng thức các món ăn đột nhiên thấy tiếng Ngô Tử Kì liền ngạc nhiên quay lại:
– " Ngô học trưởng , anh sao lại ở đây ?"
– " Bữa tiệc này anh cũng được mời tham dự , nhìn thấy anh em mất hứng sao ?"
– " Ngô học trưởng , anh đừng nói vậy , chúng ta là bằng hữu mà "
Nói đến bằng hữu , ánh mắt Ngô Tử Kì lóe lên một tia thâm trầm rồi vụt tắt , nhưng Tình Tuyết không hề nhìn thấy điều đó , từ xa thấy có người đi đến , anh khẽ nhếch một nụ cười bí hiểm :
– " Tiểu Tuyết , tuy rằng em không chấp nhận anh nhưng chúng ta vẫn là bằng hữu , anh có thể nhảy với em một lần không?"
Thấy ánh mắt bi thương của Ngô Tử Kì , Tình Tuyết nghĩ đến Ngô học trưởng đã dành tình cảm cho cô lâu như vậy mà không được đáp lại , đành đồng ý , dù sao cũng chỉ là nhảy một lần thôi mà cũng chẳng mất tí thịt nào.
Ngô Tử Kì nhẹ nhàng quỳ xuống vươn tay ra mời, Tình Tuyết cứ thế nhảy mà không để ý đến Tề Hạo mặt đang đen như đít nồi đi về phía này. Bỗng nhiên Ngô Tử Kì ôm Tình Tuyết vào lòng , cảm giác được người kia nhìn thấy nhưng không có ý định buông ra , ngược lại càng ôm Tình Tuyết chặt hơn , cô bị hành động bất ngờ của Ngô học trưởng lại cảm giác bất an nên định đưa tay đây anh ra.
Nhưng chưa kịp làm đã bị ai đó kéo ra khỏi vòng ôm của Ngô Tử Kì , người nọ còn đánh một quyền vào mặt anh . Nhìn lại thấy người vừa ra tay chính là Tề Hạo liền không nhịn được sợ hãi , tuy vậy cô vẫ đến xem vết thương của Ngô học trưởng :
– " Tề Hạo , anh làm gì vậy , Ngô học trưởng anh có sao không ?"
Nhìn thấy hình ảnh kia , đã khiến Tề Hạo tức giận ngập trời nay cô lại bênh vức tên kia khiến anh càng trở nên ghen tuông :
– " Ai cho phép em ôm hắn , mau qua đây cho anh , Ngô Tử Kù tôi cho cậu biết , tiểu Tuyết là người phụ nữ của tôi , lần này tôi cảnh cáo cậu , nếu lần sau còn đụng đến cô ấy thì đừng trách tôi không nể mặt "
Nói xong , anh lập tức kéo Tình Tuyết về khách sạn , Ngô Tử Kì lau vết máu trên miệng nhìn theo :
– " Anh thật xem cô ấy là bằng hữu sao , vậy sao tôi lại thấy anh cố ý để Tề Hạo thấy cảnh đó nhỉ ?"
Một cô gái mắt xanh , quyến rũ bước đến gần Ngô Tử Kì
– " Bằng hữu sao , tôi chưa bao giờ xem tiểu Tuyết là bằng hữu , dù sao yêu nhau cũng có thể chia tay , tiểu Tuyết ở bên cạnh tôi sẽ hạnh phúc hơn Tề Hạo "
– " Ồ , thật không ngờ anh lại có thể thâm sâu khó lường như vậy , tôi có thể giúp anh , chỉ cần anh đầu tư vào dự án của tôi thì tốt rồi "
– " Giúp? cô tự tin mình làm được sao ?"
– " Vậy anh cứ chờ kết quả đi "
Nhìn Anna dáng vẻ đầy tự tin , Ngô Tử Kì chỉ cười nhạt , có người giúp đỡ kế hoạch giành lại tiểu Tuyết của anh sẽ có cơ hội thành công hơn .
Tề Hạo kéo Tình Tuyết về khách sạn , trên đường đi không hề để tâm đến lời kháng nghị của cô , vào phòng , anh ép cô vào cửa , điên cuồng hôn lên môi cô, Tình Tuyết cố đây anh ra nhưng vẫn không thể nhúc nhích , hồi lầu anh mới buông cô ra , ném cô xuống giường bắt đầu cởi áo , nhìn ánh mắt Tề Hạo trở nên dáng sợ , Tình Tuyết cả người trở nên run rẩy :
– " Anh làm gì vậy? Tôi…tôi và Ngô học trưởng chỉ là bằng hữu thôi "
– " Em nên biết rằng giữa nam và nữ không tồn tại thứ gọi là tình bạn , bao lâu nay có vẻ như tôi đã quá nuông chiều em "
Vừa nói anh vừa đưa tay xé nát chiếc váy của cô , cơn tức giận khiến anh không nhìn thấy ánh mắt sợ hãi của Tình Tuyết :
– " Anh đừng như vậy , tôi rất sợ , tôi không làm gì sai cả , anh mau buông ra hu hu "
Hành động thô bạo của anh khiến cô nhớ đến lần suýt bị bọn người kia làm hại, nước mắt thi nhau chảy xuống , Tề Hạo hôn lên da thịt trắng mịm của Tình Tuyết , lửa giận dần bị thay thế bởi dục vọng mãnh liệt .
Đột nhiên tiếng khóc thương tâm nức nở truyền đến khiến anh dừng động tác , nhìn thấy Tình Tuyết khóc đến hai mắt sưng lên , tràn ngập sợ hãi nhìn anh khiến anh bừng tỉnh . Đáng chết anh thế nhưng lại quên mất sự kiện kia khiến coi có bao nhiêu ám ảnh , bị lòng ghen ghét làm mất lí trí . Anh tự đánh một quyền vào mặt mình khiến Tình Tuyết mở to đôi mắt đẫm lệ nhìn anh , anh ôm chặt cô vào lòng :
– " Tiểu Tuyết , xin lỗi em , anh chỉ là nhất thời tức giận , nếu muốn có thể mắng chửi anh nhưng đừng khóc có được không "
– " Hu hu anh là đồ xấu xa , tôi và Ngô học trưởng chỉ là bằng hữu , anh lại nghi ngờ tôi , còn khi dễ tôi , tôi thật sự rất sợ …"
Tình Tuyết đấm liên tục vào ngực anh để phát tiết nhưng đối với Tề Hạo lại chẳng hề gì , những giọt nước mắt của cô so vớ những thứ này còn khiến anh đau hơn gấp trăm ngàn lần . Hai người cứ như vậy ôm nhau đến khi cả hai đều mệt mỏi chìm vào giấc ngủ .
Chương 22
Buổi sáng ở Las Vegas , những tia nắng ấm áp chiếu vào phòng của khách sạn , trên giường, một đôi nam nữ đang ngủ say . Tình Tuyết chỉ cảm thấy cái vật thể trước mặt ôm lấy cô rất ấm nên cứ thế sáp vào , trong khi đó , cái " vật thể lạ " kia cũng rất hưởng thụ ôm cô vào lòng .
Giai nhân trên giường cuối cùng cũng tỉnh giấc , nâng mí mắt buồn ngủ , ngay lập tức khuôn mặt phóng đại của Tề Hạo đập vào mắt , không để ý thấy điều gì bất thường , cô ngắm nhìn gương mặt anh , vẫn là khuôn mặt anh tuấn trước kia nhưng giờ lại có thêm sự chín chắn của một người đàn ông , thậm chí trước kia cô còn thấy trong đôi mắt kia có cả sự đau thương , mê muội ngắm nhìn chẳng biết từ lúc nào tay cô đã khẽ chạm vào khuôn mặt Tề Hạo.
Đột nhiên cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy cô vào lòng khiến Tình Tuyết hốt hoảng :
– " Nếu em thích ngắm anh, anh tuyệt đối sẽ không keo kiệt đâu bà xã " Nói rồi hôn nhẹ lên môi cô.
Tề Hạo tâm trạng vô cùng thoải mái ôm cô , ừm thật mềm mại , mỗi ngày đều được ôm tiểu Tuyết như thế này thật là tốt. Bị Tề Hạo trêu chọc , mặt Tình Tuyết sớm đã đỏ như trái cà chua , đột nhiên cô phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng , hình như …hình như đồ cô mặc đã bị anh ta lột sạch từ đêm qua , như vậy bây giờ anh ta đang ôm cô trong tình trạng không mảnh vải che thân :
– " A…đồ lưu manh "
Mỗ nữ nhân nào đó la như heo cắt tiết , giơ chân đạp thẳng bạn Tề Hạo xuống đất . Mặc dù bị đạp xuống đất có chút đau nhưng nhìn thấy ai kia đỏ mặt vì giận bọc kín mình trong chăn thì Tề Hạo lại cảm thấy vô cùng đáng yêu :
– " Anh chỉ ôm en ngủ thôi , không lẽ em lại thích anh lưu manh với em , nếu vậy thì anh đây sẽ phục vụ em thật tốt ",
– " Thích cái đầu anh , mau lăn ra ngoài cho tôi "
Thấy cô gái nhỏ thẹn quá hóa giận , anh cũng không tiếp tục trêu chọc cô nữa , chỉ cười vô cùng thỏa mãn ra khỏi phòng đồng thời để lại cho Tình Tuyết một câu :
– " Hôm nay em cứ ở lại khách sạn nghỉ ngơi , không cho phép từ chối nếu không anh liền ăn em " .
Mặt bạn Tình Tuyết lúc này có thể dùng bốn chữ để hình dung , đó là " cô muốn giết người" tên độc tài không biết lí lẽ , không hiểu sao trước kia cô lại không nhận ra bản mặt xấu xa của anh ta . Nhìn xuống bộ váy bị xé nát đêm qua , Tình Tuyết vẫn cảm thấy lạnh sống lưng , suýt nữa là bị ăn rồi , cô cũng không hiểu sao lúc đó Ngô học trưởng lại ôm cô chặt như vậy , để tên kia húp nguyên thùng giấm chua khiến cô thiếu chút nữa bị làm thịt . Oán hận thay một bộ váy khác , cả buổi Tình Tuyết nằm lăn như heo , xem ti vi , trong khi đó , Tề Hạo đi đàm đàm phán cùng ngài David , khi nghe hỏi về việc đêm qua , anh liền cười vô cùng sáng lạn :
– " Thật ra cũng không có gì quan trọng , chỉ là cô ấy mệt mỏi muốn nghỉ ngơi thôi "
Nghe đến đó , ngài David liền vỗ vai anh cười :
– " Tuổi trẻ không nên quá sức "
Thế là hai người cứ thế cười vui vẻ , Tình Tuyết đang xem phim bỗng hắt xì liên tục , chắc lại có người nói xấu cô đây, nếu cô mà biết câu nói của David chắc xông lên mà tất cho hắn vài phát.
– " Cốc …cốc "
Tiếng gõ cửa vang lên , Tình Tuyết vội vàng ra mở cửa, một cô gái mắt xanh , tóc vàng , thân hình quyến rũ đang đứng trước cửa , nhìn cô đầy ẩn ý :
– " Xin lỗi , cô là ai ?"
– " Tôi là Anna , cô có phải Phong Tình Tuyết không ?"
Cô gái Tình Tuyết vô cùng tự nhiên trả lời:
– " Vâng , là tôi"
– " Tôi đến là muốn cảnh cáo cô tránh xa Hạo ra , anh ấy là vị hôn phu của tôi "
Nghe đến đây , Tình Tuyết ngạc nhiên nhìn cô gái trước mắt , Tề Hạo không hề có vị hôn thê, điều này cô rõ hơn bất cứ ai , chẳng phải con nhóc Linh Linh cứ luôn miệng than thở không có chị dâu hay sao? Vậy nên cô gái này có thể là một người theo đuổi Tề Hạo bị anh ta từ chối :
– " Tôi biết cô không phải , nhưng tôi có thể giúp cô tiếp cận anh ta , cô thấy sao ?"
– " Cô …tại sao muốn giúp tôi ?"
Anna ngạc nhiên nhìn Tình Tuyết , vốn muốn làm cô hiểu lầm Tề Hạo , ly gián tình cảm bọn họ , tạo cơ hội cho Ngô Tử Kì , không ngờ đối phương không kinh ngạc , phẫn nộ như cô tưởng tượng mà còn…:
– " Vì tôi không phải bạn gái của Tề Hạo , tôi có thể giúp cô "
Tình Tuyết không hề để ý tới thái độ của Anna chỉ nhẹ nhàng nói kế hoạch . Buổi trưa khi Tề Hạo trở lại , thấy Tình Tuyết đã gọi đồ ăn , liền tự nhiên ngồi xuống ăn cùng cô :
– " Tổng giám đốc , có phải ngày mai chúng ta trở về không ?"
Tình Tuyết đột nhiên hỏi , Tề Hạo vừa gắp thức cho cô vừa trả lời :
– " Đúng vậy , có chuyện gì sao ?"
– " Vậy tối nay anh có rảnh không , tôi…tôi muốn hẹn anh ăn tối "
Nghe cô nói , Tề Hạo liền trưng ra bộ mặt thụ sủng nhược kinh , chẳng lẽ cô đã chấp nhận tha thứ cho anh , Tề Hạo không chút do dự đồng ý, trong lòng Tình Tuyết thoáng chút do dự nhưng vì an toàn của trái tim bé nhỏ , cô chỉ còn cách đẩy Tề Hạo cho người phụ nữ khác .
Buổi tối , đường phố Las Vegas tràn ngập trong ánh sáng huyền ảo , thật là không gian thích hợp cho các cặp tình nhân , trong nhà hàng sang trọng nhất thành phố một người đàn ông ăn mặc lịch lãm thu hút mọi ánh nhìn xung quanh , dù che giấu rất tốt , Tề Hạo không khỏi khẩn trương trong lòng , đây là lần đầu cô gái nhỏ chủ động hẹn anh , cô nhất định sẽ rất xinh đẹp xuất hiện trước mặt anh . Một đôi chân dài trắng nõn tiến về phía Tề Hạo :
– " Xin lỗi tôi đến muộn "
Tề Hạo nhìn về phía phát ra tiếng nói , đó không phải người anh đang đợi mà là một cô gái anh không hề quen biết , trong lòng chợt có dự cảm xấu :
– " Tiểu thư , có lẽ cô nhầm người rồi , tôi đang đợi một người khác "
Anna không hề ngạc nhiên trước thái độ lạnh băng của Tề Hạo , từ bữa tiệc lần trước cô đã có thể thấy được chỉ có ở trước mặt cô gái kia mới khiền Tề Hạo dịu dàng đối đãi , kì thực cô cũng không có ý tứ gì với Tề Hạo , chỉ là cô đang cần Ngô Tử Kì giúp đỡ ..:
– " Phong tiểu thư đã giúp tôi sắp xếp cuộc hẹn này , thực xin lỗi "
– " Vậy tôi nghĩ tôi không có lí do gì ở lại nữa "
– " Anh không thể đi được , tôi còn chuyện muốn nói "
– " Tôi cho cô một phút "
Tề Hạo lúc này đã tức giận tới cực điểm , nhưng vẫn muốn nghe xem rốt cục cô gái trước mặt có mưu đồ gì :
– " Tôi muốn trở thành bạn gái của anh , không biết ý tứ Tề tổng thế nào , dù sao vị Phong tiểu thư kia cũng không thích anh "
– " Tôi có thể thấy cô không hề thích tôi , vậy thì tại sao lại muốn tiếp cận tôi , nói mau , ai sai cô làm việc này " .
Lời nói lạnh lẽo của Tề Hạo khiến Anna lạnh sống lưng , không ngờ người này lại có thể nhìn ra , quả nhiên đáng sợ :
– " Nếu nói cho anh thì tôi được lợi gì ?"
– " Vậy cô muốn gì ?"
– " Tôi đang có một dự án cần vốn đầu tư , không biết anh …"
– " Số vốn đó tôi có thể giúp cô , nói đi "
– " Ây da , làm gì mà mặt anh cứ như muốn nhai sống tôi vậy , chỉ là tôi nhận sự ủy thác của tổng giám đốc Thái Khương thôi , anh đừng quên lời vừa nói "
– " Chuyện tôi đã nói tất nhiên sẽ giữ lời , tôi đi trước "
Tề Hạo nổi giận đùng đùng bước ra khỏi nhà hàng , Ngô Tử Kì , cậu giám thách thức giới hạn cuối cùng của tôi vậy đừng trách tôi sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn với cậu.
Trở về khách sạn , Tề Hạo ngay lập tức lên phòng , hôm nay anh nhất định phải hảo hảo dạy dỗ cô gái ngốc nghếch kia , cô thế nhưng dám ném anh cho người phụ nữ khác , xem ra không trừng phạt cô , cô sẽ không chịu ngoan ngoãn ở bên cạnh anh , vừa bước vào phòng anh liền mở cửa phòng ngủ nhưng không thấy ai , mở tủ quần áo của cô thấy hoàn toàn trống trơn, một tờ giấy trên bàn hấp dẫn tầm mắt anh
– " Tổng giám đốc , tôi đã giúp anh tìm một đối tượng rất tốt , tôi xin phép về nước , anh cứ từ từ hưởng thụ nhé ^ ^ "
Thế là ai đó liền xách đồ hớn hở trở về để lại bạn Tề Hạo mặt đen thui , nắm chặt tờ giấy " Phong Tình Tuyết , em chết chắc rồi " . Vâng ác ma của chúng ta đã chính thức hiện thân , một phút mặc niệm cho bạn tiểu Tuyết của chúng ta!
Chương 23
Sau khi Tình Tuyết trốn về , Tề Hạo phải giải quyết vài vấn đề nên sáng hôm sau mới đáp máy bay về nước . Trong Studio , Tình Tuyết đang giúp Điềm Nhi chọn chiếc váy đẹp nhất cho hôn lễ của mình , sau khi Điềm Nhi vào thay đồ , cô nhìn sang Tư Đồ Tuyết một thân tây trang lịch lãm liền mỉm cười gật đầu , một nam nhân như thế này mới có thể đem lại hạnh phúc cho Điềm Nhi .
Thật ra nếu đem ba người Tề Hạo so sánh thì có thể nói là ngang ngửa nhau , Phong Thần ôn nhu , dịu dàng , Tư Đồ Tuyệt thuộc dạng mãnh nam cứng rắn còn Tề Hạo nhìn có vẻ lạnh lùng nhưng thực chất lại thâm sâu không ai bằng , ba người này quả nhiên vô cùng thích hợp để trở thành bằng hữu .
Rèm được kéo ra , Điềm Nhi măc một bộ váy trắng cúp ngực , họa tiết tinh xảo hài hòa , khuôn mặt nhìn Tư Đồ Tuyệt e lệ , thẹn thùng khiến chú rể của chúng ta cứ nhìn không chớp mắt , Tình Tuyết vô cùng hài lòng với bộ váy này , liền khen ngợi :
– ” Điềm Điềm , cậu thật sự rất đẹp , tớ bắt đầu ghen tị với Tuyệt ca ca rồi đó “
Bị trêu chọc mặt Điềm Nhi lại càng đỏ hơn :
– ” Tiểu Tuyết đáng ghét , cậu còn chọc tớ , mau đi thay trang phục phù dâu cho tớ ngắm đi “
Nói rồi cô đẩy Tình Tuyết vào phòng thay đồ . Vài phút sau Tình Tuyết nhẹ nhàng bước ra , chiếc váy xòe màu hồng nhạt như tôn lên làn da trắng nõn của cô , lộ ra đôi chân bạch ngọc thẳng tắp , cân xứng khiến nhân viên của Studio ai nấy đều mê mẩn , do đã được rèn luyện nhiều năm trước nhan sắc của Tình Tuyết nên Điềm Nhi là người đầu tiên lấy lại tinh thần :
– ” Wow , cậu mặc bộ này cứ y như công chúa vậy. Hôm nào nhất định phải chia sẻ bí quyết làm đẹp đó nha, Tề đại ác ma mà nhìn thấy cậu , không nuốt cậu vào bụng luôn mới lạ “
– ” Tôi chính là đang muốn nuốt cô ấy vào bụng đây “
Bỗng nhiên một tiếng nói giận dữ truyền đến , Tình Tuyết nghe thấy tiếng nói kia liền lạnh sống lưng , xoay người muốn chạy trốn . Tề Hạo đã đoán trước phản ứng của cô , anh mạnh mẽ bắt được tay cô , cứ thế kéo ra khỏi Studio , trước khi đi còn bỏ lại một câu :
– ” Tuyệt , anh sẽ làm phù rể cho chú , không cần cảm ơn đâu “
Điềm Nhi và Tư Đồ Tuyệt ngây người nhìn hai con người vừa đi khỏi . Tư Đồ Tuyệt vẻ mặt bất đắc dĩ quay sang người nhân viên bên cạnh :
– ” Bộ lễ phục phù dâu này tôi sẽ bồi thường , mau giúp tôi chuẩn bị một bộ khác “
Thấy ông xã nói vậy , Tô Điềm Nhi quay sang khó hiểu :
” Sao anh lại nói người ta chuẩn bị bộ lễ phục khác , em thấy bộ váy hồng kia rất hợp với tiểu Tuyết mà”
Đối mặt với câu hỏi ngốc nghếch của bà xã , Tư Đồ Tuyệt cũng chỉ biết lắc đầu , lão đại tức giận như vậy sợ rằng không chỉ bộ váy mà ngay cả tiểu Tuyết cũng lành ít dữ nhiều .
Trên đường đi mặc cho Tình Tuyết vùng vẫy , Tề Hạo vẫn kéo cô ra xe , đẩy cô vào trong, khóa cửa xe rồi lái xe về biệt thự Tề gia . Vừa vào cửa , Tình Tuyết đã đẩy tay anh đang nắm chặt tay cô ra nhưng không có tác dụng :
– ” Khốn kiếp , anh mau buông tôi ra , tay tôi đau quá “
Cảm thấy mắng chửi cũng không có tác dụng , cô tìm cách đá vào chân anh , Tề Hạo tránh được không bị cô đá trúng liền cúi xuống vác cô lên vai , quay sang lạnh lùng nói với Triệu quản gia :
– ” Từ bây giờ đến sáng mai không ai được bước chân lên lầu khi tôi không cho phép “
– ” Vâng , thưa thiếu gia “
Triệu quản gia dĩ nhiên đoán được chuyện gì sắp xảy ra nên cũng không hỏi gì thêm , ra lệnh cho tất cả người hầu theo lời Tề Hạo .
Anh xoay người mang cô lên lầu , Tình Tuyết nghe được lời anh nói , càng cố gắng đánh vào người anh nhưng quả đấm nhỏ của cô chỉ như gãi ngứa cho Tề Hạo . Vào phòng ngủ , anh ném cô lên giương , tay bắt đầu cởi quần áo , lửa giận cùng dục vọng đã thiêu đốt toàn bộ lí trí anh , cô gái nhỏ này , anh vốn muốn đợi đến khi hoàn toàn tha thứ cho anh mới chạm đến cô nhưng xem ra lần này anh phải ra tay trước trói chặt cô bên người.
Tình Tuyết sắc mặt trắng bệch nhìn động tác của Tề Hạo , cô cố sức vùng dậy , luồn qua khe hở chạy về phía cửa . Nhưng khi cánh tay sắp chạm đến cửa , một cánh tay mạnh mẽ vòng qua eo cô kéo cô ngã xuống giường , sau đó cả người Tề Hạo cũng đổ ập lên người cô :
– ” Tôi…tôi cho anh biết , tôi đến làm thư kí chứ không phải tình nhân của anh … anh dám đụng đến tôi…tôi liền nói với ba mẹ xử lí anh , mau buông ra “
Tình Tuyết sợ hãi đến mức lời nói cũng trở nên lắp bắp , mắt Tề Hạo lóe sáng , tràn đầy ý cười :
– ” Vậy sao , anh rất mong chờ đấy “
Nói rồi bàn tay xé phăng bộ lễ phục của cô thành hai mảnh.
– ” A..”
Đột nhiên thân thể lạnh lạnh cô mới biết cơ thể mình đang phơi bày hoàn toàn trước mặt Tề Hạo khiến Tình Tuyết xấu hổ lấy tay che ngực , bộ lễ phục là váy cúp ngực nên hiện giờ trên người cô chỉ còn duy nhất chiếc quần nhỏ , bộ dáng thẹn thùng kia của cô khiến Tề Hạo cảm giác một trận khô nóng xông thẳng xuống bụng, anh đem cánh tay của cô buộc chặt bằng cà vạt kéo cao lên đỉnh đầu để lộ khuôn ngực đầy đặn , xinh đẹp hoàn toàn phơi bày trước mắt anh , hai nụ anh đào trước ngực dưới cái nhìn nóng bỏng của anh cũng dần trở nên căng cứng , dụ hoặc anh nếm thử.
Không phụ sự kì vọng đó , Tề Hạo cúi người hôn nhẹ lên đôi gò bồng mịn màng , đầu lưỡi liếm nhẹ nụ anh đào , tay kia không hề nhàn rỗi xoa nắn bên ngực còn lại cảm giác sự co dãn , mềm mại trong lòng bàn tay . Bị kích thích như vậy khiến Tình Tuyết mở to mắt thở gấp , cắn chặt môi không để tiếng rên rỉ thoát ra ngoài :
– ” Ưm…không muốn ….a”
Bởi vì kích tình mà lời nói của cô giống như một chú mèo nhỏ nũng nịu , khiến cho dục vọng người đàn ông càng tăng cao . Anh tận tình đối đãi luồng mềm mại trước ngực cho đến khi chúng trở nên đỏ sẫm mới hài lòng rời môi đến vành tai cô thổi khí :
– ” Thật sự là không muốn sao bảo bối .. “
– ” Tôi…tôi cảm thấy rất kì quái , anh mau dừng lại ..”
Không để cô tiếp tục nói những lời kháng cự , anh lại hôn lên môi cô , lưỡi trượt vào trêu đùa phấn lưỡi của cô , bàn tay nhẹ nhàng trượt xuống vùng đất bí mật , tách đôi chân khép chặt của Tình Tuyết ra , Tề Hạo tà ác đưa tay vào thăm dò cánh hoa thủy nộn , khẽ miết nhẹ khiến toàn thân Tình Tuyết run lên từng hồi
– ” A..ưm ..nơi đó không nên đụng .. “
Nghe thấy tiếng rên rỉ mất hồn của người trong lòng càng khiến Tề Hạo tăng nhanh đông tác
– ” Như vậy không phải rất thoải mái sao ? hửm”
Lời nói của anh khiến Tình Tuyết thẹn thùng khép chặt chân muốn đẩy anh ra nhưng hai tay đã không còn chút sức lực nào . Đột nhiên một ngón tay Tề Hạo đưa vào tiểu huyệt của cô , tầng tầng lớp lớp thịt nóng ẩm bao bọc lấy ngón tay anh khiến gương mặt Tề Hạo tối sầm , ngón tay nhịp nhàng ra vào , càng lúc càng tăng tốc độ , Tình Tuyết lúc này dục hỏa đốt người , hạ thân giống bị hàng nghìn con kiến đang bò , cô cực kì cần anh an ủi khát vọng nhen nhóm trong lòng . Tề Hạo cho thêm một ngón tay nữa vào tiểu huyệt của cô khiến Tình Tuyết nhíu mày trước cảm giác căng cứng , bức tường thịt không ngừng co rút , mật nước không ngừng trào ra .
– ” A…a không cần mà…van anh đấy!”
– ” Thật là không cần sao? “
Tề Hạo bỗng dừng động tác trêu trọc cô lại, Tình Tuyết cảm thấy cơ thể ngứa ngáy bứt dứt
– ” Rất khó chịu nha….a!”
– ” Nói em cần anh đi”
Bây giờ cô dad mất hết lý trí rồi chỉ muốn thỏa mãn bản thân nên vô thức gọi
– ” Hạo…em rất cần anh. Xin anh cho em….”
Cảm nhận cô đã chuẩn bị tốt , mà Tề Hạo cũng không đủ kiên nhẫn nữa nâng dục vọng nóng bỏng của bản thân đến trước hoa huyệt của cô , động thân một cái phá đi lớp màng mỏng manh , cơn đau xé rách truyền đến khiến Tình Tuyết hoàn toàn thoát khỏi trầm mê , khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập nước mắt vì đau đớn :
– ” Đau quá …anh mau đi ra cho tôi .. đồ lưu manh ô..ô..”
Hôn lên những giọt nước mắt kia , anh dịu dàng dụ dỗ :
– ” Tiểu Tuyết cố chịu đựng một chút , lát nữa sẽ hết đau “
Vừa nói anh vừa vuốt ve , trêu đùa tiểu anh đào trước ngực , bây giờ bắt anh ra thà bắt anh chết còn hơn, Khẽ liếm vành tai mẫn cảm của cô , thành công dời đi sự chú ý của cô , cảm thấy cô đã không còn chặt cứng như trươc , anh mới nhịp nhàng luân động, dần dần tốc độ trở nên càng cuồng dã , từng đợt khoái cảm đánh vào thân thể Tình Tuyết khiến cô hoàn toàn không còn phản kháng , môi đỏ rên rỉ mất hồn :
– ” A.. chậm..chậm một chút…em không chịu nổi …ưm ” .
Từng đợt ra vào mạnh mẽ của Tề Hạo khiến Tình Tuyết cả người cong lên đón nhận anh , toàn thân căng lẻn đến cực hạn , cuối cùng Tề Hạo gầm nhẹ một tiếng đem mầm mống trắng đục phụn vào hoa huyệt ấm áp của Tình Tuyết rồi nằm xuống cạnh cô , Tình Tuyết cũng mệt mỏi đến mức toàn thân rã ra .
Làn da trắng nõn của Tình Tuyết vì kích tình qua đi mà ửng hồng , khắp nơi đều là dấu hôn đỏ chót , mái tóc đen rơi toán loạn trên vai , hai điểm nhỏ trước ngực vẫn đỏ sẫm , cao vút , cảnh đẹp ấy lọt vào mắt Tề Hạo khiến dục vọng vừa thỏa mãn lại một lần nữa căng cứng , anh xoay người hôn lên trán cô , nụ hôn trượt dần xuống mắt má rồi cuối cùng là đôi môi vẫn còn sưng đỏ , anh ngấu nghiến môi cô , đoạt lấy hết thảy sự ngọt ngào :
– “Ưm..”
Tình Tuyết đang trong cơn mệt mỏi , liền bị hôn đến ý loạn tình mê , ma trảo của kẻ nào đó lại vuốt ve lên từng tấc da , tấc thịt trên cơ thể cô khiến cô ngứa ngáy vặn vẹo thân mình :
– ” Tiểu Tuyết , em thật là tiểu yêu tinh mê hoặc lòng người “
Trong lòng Tình Tuyết đang oán hận kẻ kia sức ăn khủng bố tới vậy , vừa mới làm xong lại vẫn còn muốn nhưng bị dục hỏa thiêu đốt khó chịu khiến cô nức nở cầu xin :
– ” Hạo…cho em..” .
Bộ dáng yêu kiều quyến rũ của cô khiến Tề Hạo hận không thể đem cô nuốt vào bụng , anh điên cuồng va chạm , một lần lại một lần đoạt lấy cô cho đến khi Tình Tuyết trực tiếp ngất đi mới dừng lại , giúp cô tắm rửa rồi thỏa mã ôm mĩ nhân vào giấc ngủ .
Bây giờ anh mới cảm thấy lời Tư Đồ Tuyệt nói vô cùng có lí : yêu là phải điên cuồng chiếm đoạt , dù khi tỉnh dậy cô có hận anh thì đời này cô vĩnh viễn cũng là người của anh , hôn lên trán giai nhân đang ngủ say , anh mỉm cười thì thầm vào tai cô :
– ” Tiểu Tuyết , anh yêu em “
Chương 24
Buổi sáng , ở biệt thự Tề gia , mọi người dậy từ rất sớm làm việc , mọi thứ vẫn bình yên như thường ngày , chợt một tiếng la như heo cắt tiết vang lên khiến ai nấy đều nổi da gà " nội lực thật thâm hậu a" :
– " Aaaaa… Tề Hạo , đồ chết bầm nhà anh , anh đi chết đi " .
Mới sáng sớm Tề Hạo còn chưa tỉnh ngủ đã bị bạn nhỏ bên cạnh la cho suýt thủng màng nhĩ, vừa kiểm tra lỗ ta anh vừa hướng cái người đang bọc chăn kín mít một nụ cười làm điên đảo chúng sinh :
– " Chào buổi sáng , em yêu "
– " Ai…ai là em yêu của anh , đồ lưu manh nhà anh dám nhúng chàm tôi ….mau cút ra ngoài cho tôi "
Nhìn bản mặt đáng ghét của tên kia cô thật muốn lấy làm bao cát đấm cho mấy phát , cố giả bộ không nhìn thấy bộ dáng tức giận của cô , Tề Hạo càng nhích lại gần ôm lấy cô vào lòng thừa cơ cô không để ý hôn nhẹ vào môi cô:
– " Đây là phòng của anh , em nói xem anh không ở đây thì ở đâu đây "
– " Được anh không đi thì tôi đi , tôi không thèm để ý anh "
Tình Tuyết tức giận bước xuống giường , vừa chạm đến mặt đất , cơn đau từ hạ thân truyền đến khiến cô ngã khụy trên sàn nhà :
– " Híc ..sao lại đau vậy trời …" .
Thấy vậy Tề Hạo vội đến đỡ lấy cô , dem đến bên giường :
– " Lại bất cẩn như vậy , em còn đau không ?"
– " Anh còn dám nói , nếu không phải anh không biết tiết chế …"
Tình Tuyết oán giận nhìn Tề Hạo , ý thức được mình vừa nói gì liền lập tức im lặng , mặt đỏ lên , Tề Hạo nghe thấy liền cười vui vẻ hôn lên môi cô một cái rồi đi xuống sai người đem bữa sáng cho cô, anh còn cẩn thận vào nhà tắm pha nước ấm cho cô .
Nhìn xuống bội váy bị xé nát , cô chán nản cắn môi , rõ ràng cô đã lên kế hoạch cẩn thận , tại sao kết quả lại như thế này , cô hận anh ta như vậy thế nhưng lại cùng anh ta triền miên một đêm , cô nên làm gì đây.
Tiếng gõ cửa vang lên kết thúc dòng suy nghĩ của Tình Tuyết :
– " Thiếu phu nhân tôi đem bữa sáng cho cô đây "
Một người nữ giúp việc đi vào , để quần áo cùng bữa sang lên bàn rồi đi ra ngoài . Tình Tuyết thẹn đến đỏ cả mặt , cô trở thành thiếu phu nhân bao giờ vậy , bộ dáng cô quấn chăn chắc chắn vừa rồi đã bị nhìn thấy , sau này còn mặt mũi mà gặp ai nữa , mất thể diện chết đi được . Mặc xong quần áo , sau khi ăn bữa sáng , cô thấy Tề Thiên Linh hùng hùng , hổ hổ bước vào nhà :
– " Linh Linh , xảy ra chuyện gì vậy ?"
– " Chị dâu ..hu hu.."
Vừa nghe Tình Tuyết hỏi , Thiên Linh đã nhào vào người cô khóc lớn :
– " Em sao vậy , có gì từ từ kể chị nghe "
Xoa nhẹ lưng Thiên Linh an ủi , Tình Tuyết giống như bộ dáng gà mẹ bảo vệ con :
– " hu hu ….em đến thăm bạn trai , định cho hắn một cái bất ngờ …vậy mà đến nơi lại thấy hắn đang lên giường cùng ả đàn bà khác còn nói ….nói ở cạnh em khiến hắn có cảm giác như hòa thượng ..ô…ô..ô"
– " Tên nam nhân thối tha , chị sẽ xử đẹp hắn đòi lại công bằng cho em , ngoan , đừng khóc nữa "
Nghe Thiên Linh kể , Tình Tuyết tức giận đến cực điểm , một cô bé đáng yêu , dịu dàng vậy mà cũng dám tổn thương , người đang khóc nghe vậy liền ngẩng đầu lên , lau sạch nước mắt, cười vô cùng man rợ :
-" Chị yên tâm , trước khi bỏ đi em đã đá cho hắn tuyệt tự tuyệt tôn luôn rồi , ha ha lâu rồi mới được đánh đã tay như vậy "
Nụ cười kia khiến sống lưng Tình Tuyết đổ mồ hôi lạnh , thì ra bản chất hai anh em nhà này đều độc ác như nhau , Thiên Linh vì muốn giải tỏa hết tâm trạng bực tức liền lôi kéo Tình Tuyết đi dạo phố .
Dù toàn thân vẫn còn đau nhức nhưng cô vẫn không thể không đi cùng Thiên Linh , không thể để cô nhóc này biết chuyện xấu hôm qua được . Hai người đang trò chuyện vui vẻ thì một bóng dáng nhỏ xinh chạy đến :
– " Tiểu Tuyết, không ngờ lại gặp cậu ở đây , hôm qua Tề đại ác ma không làm gì cậu chứ , nhìn mặt anh ta mà tớ thấy lo cho cậu "
Điềm Nhi ôm lấy tay Tình Tuyết hỏi một tràng , Tề Thiên Linh ở bên cạnh nghe thấy liền nghi hoặc nhìn Tình Tuyết :
– " Chị dâu ,hôm qua chị và anh em xảy ra chuyện gì vậy ?"
– " Ơ ..tiểu Tuyết , cô gái này là ai vậy ?"
Điềm Nhi nhìn thấy Tề Thiẻn Linh cũng ngạc nhiên hỏi , bị hai người hỏi liên tiếp khiến đầu óc Tình Tuyết ong ong cả lên , đành phải kéo cả hai vào quán cà phê ở gần đó nói chuyện :
– " Thực ra cũng không có gì , chỉ là cãi nhau chút thôi "
Tình Tuyết thản nhiên nói dối
– " Thật hả vậy cái váy hôm qua cậu làm gì rồi hôm sau phải mặc nó đấy "
– " À …cái đó ..tớ không cẩn thận là rách nó mất rồi , hôm sau sẽ mặc một bộ khác đẹp hơn, được không?"
Bị hỏi đến chiếc váy bị xé làm hai , mặt ai đó bắt đầu đỏ lên , Tề Thiên Linh nhìn thấy liền biết chị dâu cô đang nói dối , có chết cô cũng không tin anh hai tức giận sẽ không ăn thịt chị dâu , phải kêu mẫu hậu đại nhân nhanh về nước mới được , Điềm Nhi sau khi được chồng yêu giảng giải cuối cùng cũng hiểu cô bạn của cô nhất định có chuyện giấu :
– " Thật không đó "
Cả hai người đồng thanh hương Tình Tuyết nghi vấn , bị hai ánh mắt ám muội bắn về phía mình khiến Tình Tuyết run cả người :
– " Hai người đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt đó được không , tôi ghét Tề Hạo còn không hết nói gì đến yêu "
– " Tiểu Tuyết , tớ không biết lí do cậu không thích anh ta nhưng trực giác cho tớ biết anh ta rất yêu cậu , yêu đếm mức điên cuồng , tạo sao cậu không bỏ qua tất cả mà cjo anh ta một cơ hội nữa "
– " Chị dâu à , anh em thật sự rất yêu chị đó , đã lâu rồi em mới thấy anh ấy quan tâm một người phụ nữ "
– " Không phải vậy , trước kia , lúc còn học trung học , anh em có yêu một người , ngày nào em cũng thấy anh ấy cười vui vẻ , gia cảnh gia đình em lúc đó rất nghèo , nhưng anh ấy luôn cố gắng học để lo cho em và mẹ . Rồi có lần em đến thăm anh ấy lại bị anh ấy nhận là bạn gái khiến người con gái kia thương tổn , cứ như thế ngày nào anh ấy cũng khó chịu , và rồi người con gái kia nhảy lầu tự tử , khi em và mẹ nghe được tin đã chạy đến thì thấy anh ấy đang ôm thi thể chị ấy khóc , đó lần duy nhất em thấy anh ấy khóc , thế là anh ấy cố gây dựng sự nghiệp rồi tính tình trở nên như ngày hôm nay "
Tề Thiên Linh kể xong , Điềm Nhi đã lấy khăn giấy ra chấm nước mắt :
– " Câu chuyện tình yêu này cứ như trong phim vậy , cảm đọng quá , cậu thấy chưa Tề Hạo là một nam nhân si tình như vậy mà cậu còn không chịu đón nhận "
Điềm Nhi cứ thế thao thao bất tuyệt còn Tình Tuyết cả người run lên , nếu yêu cô như vậy tại sao anh ta còn khiến cô tổn thương , tại sao lại bỏ rơi cô . Lặng người đứng lên , cô vô thức bước ra khỏi quán cà phê , không hề để ý tiếng Điềm Nhi và Thiên Linh gọi phía sau :
– " Tiểu Tuyết..cẩn thận "
– " Két…rầm "
Một tiếng hô vang lên tiếp đó một bóng người chạy đến đẩy cô ra , khi Tình Tuyết hoàn hồn đã thấy Tề Hạo bị một chiếc xe máy đâm , tuy không có gì quá nghiêm trong nhưng vẫn khiến anh bị trầy xước khắp người , máu thấm cả và chiếc áo trắng :
– " Anh có sao không , tôi đưa anh đi bệnh viện "
Tình Tuyết hốt hoảng nhìn Tề Hạo , thấy cô lo lắng cho anh như vậy , Tề Hạo liền cảm thấy vô cùng ấm áp , nếu biết trước anh nguyện để xe đâm thêm vài lần nữa cũng không sao :
– " Anh không sao, em không bị thương là tốt rồi "
– " Anh còn mạnh miệng , mau về nhà , tôi giúp anh băng bó "
Hai người liền cùng nhau về nhà , bỏ mặc Điềm Nhi cùng Thiên Linh đứng đơ tại chỗ , như thế này còn nói là không có gì .
Về đến nhà , Tình Tuyết nhờ quản gia đi lấy hòm thuốc còn cô thì đỡ Tề Hạo lên phòng , lấy hòm thuốc từ tay quản gia , cô nhẹ nhàng xử lí vết thương cho Tề Hạo , thân trên rắn chắc đầy cơ bắp của anh khiến cô đỏ mặt nhưng vẫn kiên trì giúp anh bôi thuốc , bàn tay cô dịu dàng lướt qua làn da màu đồng khiến , Tề Hạo lại cảm giác toàn thân nóng lên ,cầm lấy bàn tay băng bó cho anh , ánh mắt anh thâm tình nhìn thẳng vào đôi mắt trong suốt của Tình Tuyết :
– " Tiểu Tuyết , những chuyện trước kia chỉ là hiểu lầm , anh đã tổn thương em nhưng để em rời xa anh một lần nữa thì anh không làm được , em có thể oán hận anh ích kỉ nhưng đời này, em không thể nào ở bên ai khác ngoài anh , tha thứ cho anh , có được không ?"
Ánh mắt của Tề Hạo chân thành , đầy bá đạo mà cũng thực ngọt ngào , từ giây phút anh cứu cô , tâm cô sớm đã mềm nhũng , dù biết anh có thể khiến cô đau khổ một lần nữa nhưng cô vẫn sẽ lựa chọn tha thứ cho anh , sẽ tin tưởng anh lần nữa :
– " Em tha thứ cho anh , nếu anh dám không tốt với em ,em sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa , để anh cô độc đến chết "
Tình Tuyết ôm lấy cổ Tề Hạo , vùi vào ngực anh , Tề Hạo nghe thấy được lời cô , cảm giác như đây là một giấc mơ , cuối cùng cô cũng nguyện ý trở về bên anh . Kích động hôn lên đôi môi đỏ mọng của Tình Tuyết , Tề Hạo muốn mượn nụ hôn này cho cô biếu hiện anh yêu cô như thế nào.
Tình Tuyết từ ngạc nhiên dần dần , nhắm mắt phối hợp của anh cảm thụ cảm giác ngọt ngào. Dục vọng dần nhen nhóm nhưng Tình Tuyết lại không cho phép Tề Hạo ăn thịt với lí do anh vừa bị thương , mất nhiều máu cần phải nghỉ ngơi , nói xong cô liền chạy mất dạng về phòng , bỏ lại mỗ nam nhân đau khổ phải vào nhà tắm dội nước lạnh dập lửa , bi kịch a bi kịch a!
Chương 25
Từ sáng sớm , Tình Tuyết đã xuống bếp nấu những món Tề Hạo thích nhất , đang loay hoay trong bếp , một đôi tay mạnh mẽ ôm cô từ phía sau , hơi thở nam tính quen thuộc phả vào tai cô :
– ” Em đang nấu bữa sáng cho anh sao , bà xã ”
Tình Tuyết hờn dỗi đánh nhẹ vào tay anh :
– ” Ai là bà xã của anh , em còn chưa có gả cho anh , đừng lộn xộn nữa , mau ngồi vào bàn ăn thôi “.
– ” Nếu em muốn thì ngay ngày mai cưới luôn “
– ” Anh khùng à!”
Anh yên lặng ngồi vào bàn ăn đầy mĩ vị , toàn là những món anh thích nhất , anh không ngừng gắp thật nhiều thức ăn cho cô , bầu không khí ngọt ngào bông nhiên bị một người phá vỡ :
– ” Ây da , hai người lén em ở đây ăn bữa sáng tình yêu nhé , thật bất công mà ”
Thiên Linh vừa nói , mặt vừa tỏ vẻ ủy khuất, Tình Tuyết cười nhẹ , kéo Tề Thiên Linh ngồi xuống bên cạnh , cô gắp thức ăn vào bát cô nhóc :
– ” Được rồi , em cũng ăn đi , chị không có thiên vị anh em đâu ”
Thiên Linh cười híp mắt , hăng say chiến đấu trên bàn ăn không chút e lệ nào .
Ăn xong Tình Tuyết cùng Tề Hạo đi đến công ti , dù Tề Hạo thuyết phục thế nào cô cũng không đồng ý công khai mối quan hệ của họ , những lời đồn thổi trước kia khiến cô không thoải mái khi gặp mọi người , có lẽ đợi một thời gian nữa cũng muộn . Cả buổi làm việc , Tình Tuyết không cách nào tập trung vào công việc , mỗi lần cô ngẩng đầu lên , đều bắt gặp ánh mắt nóng rực của Tề Hạo , quá nguy hiểm .
Cuối cùng thời gian làm việc cũng kết thúc , về nhà , Tề Hạo lại giở trò bắt cô ở chung phòng với anh , bạn Tình Tuyết da mặt mỏng , liền hung hăng trừng anh :
– ” Em là con người bảo thủ, anh đi ôm gấu bông đi ”
Nói rồi cô không chút thương tình đóng cửa cái rầm , để lại ai kia đứng đó suy nghĩ , không lẽ lần trước anh quá thô bạo khiến cô sợ hãi . Anh nói vọng lại :
– “Có chỗ nào anh chưa nhì qua, chưa sờ qua sao? ”
Sự thật chứng minh Tình Tuyết quả nhiên còn hoảng sợ trước sức ăn khủng bố của anh , cô còn nhớ ngày đó đau đến mức như bị xe tải cán qua không nhúc nhích được , quả là đáng sợ.
Thoáng cái đã đến ngày diễn ra hôn lễ của Điềm Nhi và Tư Đồ Tuyệt , cô dâu và chú rể đều vô cùng mĩ nhưng khách nhân , ai nấy đều cảm thấy phù dâu , phù rể so với họ còn xuất sắc hơn. Một người dáng người mềm mại , khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng , làn da trắng nõn được che giấu dưới bộ váy hồng nhạt bó sát , người còn lại một thân tây trang , mười phần anh tuấn bất phàm , hai người đứng cạnh nhau giống như một đôi tiên đồng ngọc nữ , hoàn mĩ vô khuyết .
– ” Hạo , sao tự dưng cậu lại có hứng làm phù rể cho Tuyệt vậy , lần trước tôi mời đến rát họng cậu cũng không thèm để ý , đúng là tên khó ưa ”
Phong Thần vừa bước đến đã mở lời trêu chọc Tề Hạo , ngay sau đó bị ném cho một ánh mắt sắc lạnh :
– ” Việc của tôi khi nào cần cậu quản hả? ”
Rồi không thèm để ý đến tên nhiều chuyện kia , đi đến chỗ Tình Tuyết . Lúc này cô đang bii một đám nam nhân vây quanh :
– ” Tiểu thư , tôi có vinh dự được làm quen với cô không ?”
– ” Tiểu thư , không biết cô đã có bạn trai chưa ?” ..v..v
Đám người này cứ quấn lấy cô khiếnbTifnh Tuyết cảm thấy cô cùng khó chịu , giữa lúc đang tìm cách thoát ra , cô liền rơi vào một vòng ôm quen thuộc , ngẩng đầu lên đã thấy Tề Hạo ánh mắt rét lạnh nhìn bọn họ :
– ” Cô ấy tên là Phong Tình Tuyết , là vợ chưa cưới của tôi , câu trả lời này đã đủ làm các người hài lòng chưa ?”
Mấy người kia chỉ là muốn tiếp cận người đẹp , không ngờ lại chọc phải cái ôn thần này, chỉ có thể tiếc nuối bỏ đi :
– ” Anh dọa mọi người rồi đó , người đâu mà hung dữ ”
Tình Tuyết vui vẻ chọc Tề Hạo , người này khi ghen quả thật rất đáng yêu, hành động thân mật của hai người hoàn hảo lọt vào mắt của mọi người xung quanh , ai cũng đều nhìn ra quan hệ không bình thường của họ .
Phong Thần nhìn thấy cảnh này liền cười trộm trong lòng , Tề Hạo ơi Tề Hạo , cuối cùng cậu vẫn không tránh được số phận trở thành em rể của tôi , để xem sau này tôi hành hạ cậu thế nào .
Suốt buổi tiệc , Điềm Nhi bị khách bắt uống rất nhiều rượu , cảm thấy không thể chịu được thêm , cô làm bộ mặt đáng thương quay sang Tình Tuyết :
– ” Tiểu Tuyết , cứu tớ với , nếu còn uống nữa chắc tớ không ổn mất ”
Nhìn khuôn mặt không thể thê thảm hơn của Điềm Nhi , Tình Tuyết chỉ có thể thở dài thay cô uống vài ly rượu , vốn tửu lương của Tình Tuyết không tồi nhưng rượu mà những người kia đưa đến lại toàn rượu mạnh khiến đầu óc cô bắt đầu choáng váng :
– ” Điềm Điềm à , mình thấy không được khỏe lắm , có lẽ mình nên về trước , tạm biệt , tân hôn vui vẻ ”
Quay sang Điềm Nhi nói xong cô bắt đầu loạng choạng bước ra cửa . Vừa rồi Tề Hạo công khai chủ quyền khiến nhiều người đàn ông không dám lại gần Tình Tuyết , tuy nhiên vẫn có một vài kẻ điếc không sợ súng muốn tiếp cận cô và điển hình là vị tiên sinh trước mặt :
– ” Tiểu thư , cô say rồi sao , để tôi đưa cô về ”
– ” Cảm ơn anh , tôi đã có người đưa về rồi ”
Tình Tuyết cau mày nói , bây giờ cô thực sự muốn về nhà ngủ một giấc , vậy mà tên này từ đâu lại chui ra cản đường cô
– ” không sao cô không cần ngại , để tôi giúp cô ”
Kẻ kia không có ý định từ bỏ còn muốn tiến lại gần đỡ lấy tay Tình Tuyết . Tề Hạo không biết từ đâu xông ra , gạt cánh tay của người đàn ông kia ra , đấm ngay một quyền vào mặt hắn.
Xoay người bế Tình Tuyết vào ngực :
– ” Nếu dám động một ngón tay vào người cô ấy , có tin tôi chặt tay anh không ?”
– ” Tề tổng , tôi chỉ là …chỉ là muốn giúp cô ấy thôi!”
– ” Cút “
Khí thế đáng sợ của Tề Hạo khiến tên kia sợ đến mức xanh cả mặt , tìm cớ chuồn mất. Tình Tuyết được Tề Hạo ôm vào lòng , mùi hương bạc hà quen thuộc khiến cô yên tâm nhắm mắt ngủ, nhìn xuống gương xinh đẹp đỏ hồng của Tình Tuyết , Tề Hạo khẽ véo chóp mũi cô , tiểu yêu tinh mê người này, anh mới dời đi một chút cô đã say đến mức này , từ nay không cho phép cô uông rượu mới được. Ôm Tình Tuyết ra xe rồi trở về, trên đường đi , Tình Tuyết bỗng cảm thấy toàn thân rất nóng , cô khó chịu vặn vẹo người :
– ” Hạo…em …em nóng quá ”
Tiếng gọi nũng nịu của cô khiến Tề Hạo cảm thấy toàn thân vô cùng căng thẳng , cô gái nhỏ này không biết bộ dạng này có bao nhiêu dụ dỗ hay sao , cố áp chế xao động trong lòng anh lái xe thật nhanh về nhà .
Vừa về đến nhà , anh liền ôm cô về phòng , giúp cô uống một chút nước nhưng ngọn lửa trong người Tình Tuyết vẫn cháy hừng hực , cô ôm lấy Tề Hạo không cho anh rời đi
– ” Em nóng quá…anh giúp em đi …”
Tề Hạo cắn răng gỡ bàn tay cô ra , anh không muốn lợi dụng lúc cô say mà ăn cô , cho dù thế nào anh cũng muốn cô tình nguyện :
– ” Tiểu Tuyết , ngoan , nằm xuống ngủ đi , anh phải về phòng ”
– ” Không muốn …em muốn anh ở lại ”
Nói rồi cô bất ngờ kéo anh xuống hôn lên môi anh , Tề Hạo ngạc nhiên nhìn hành động to gan của cô , mùi rượu nồng khiến anh say mê , từ bị động thành chủ động ôm chặt lấy cô hướng đến chiếc giường mềm mại . Cả hai người cùng ngã xuống giường , Tình Tuyết bị đè nặng khẽ kêu một tiếng , cô lật người ngồi lên bụng Tề Hạo :
– ” Anh đè em nặng chết đi được … lần này đến lượt em ”
Cô cởi áo Tề Hạo lộ ra lồng ngực tinh tráng rồi cúi người hôn lên môi anh , bàn tay mềm mại vuốt ve từ ngực đến bụng rồi trượt dần xuống dưới khiến mắt Tề Hạo chợt lóe lên , thì ra khi say rượu cô lại chủ động , có lẽ anh nên suy nghĩ lại việc không cho cô uống rượu . Tề Hạo bất ngờ lật người áp cô xuống dưới thân :
– ” Em chỉ cần hưởng thụ là tốt rồi , mọi việc cứ để anh ”
Anh dùng sức xé phăng bộ váy của cô , thoát đi tất cả cản trở của hai người , bộ ngực đầy đặn căng tròn của cô khiến mắt anh như có lửa , nhanh chóng vùi đầu vào hôn, cắn , khoái cảm chợt ập đến , Tình Tuyết chỉ biết rên rỉ đón nhận , đưa tay xuống vùng đất thần bí , Tề Hạo cảm thấy nơi đó đã một mảnh ướt đẫm , môi mỏng khẽ nhếch lên một nụ cười tà ác , anh cắn nhẹ vào vành tai mẫm cảm của cô :
– ” Cô gái nhỏ nhiệt tình , anh rất thích biểu hiện này của em ”
Bị anh đụng chạm , Tình Tuyết cảm thấy người như bị hàng vạn ngọn lửa đang thiêu đốt vô cùng khó chịu :
– ” a…anh …đáng ghét…còn nói những lời…ưm …xấu hổ như vậy ”
– ” Em không thích như vậy sao, thế thì như thế này …”
Vừa nói anh vừa đem dục vọng nóng bỏng đẩy vào trong hoa huyệt của cô :
– ” ..a…anh chơi xấu …mau đi ra ..ưm …em không chơi nữa … đau quá”
Tuy là lần thứ 2 nhưng của cô vẫn còn rất chặt, nên anh cũng phải cắn răng chịu đựng để không động thân sợ cô bị đau. Cảm giác lấp đầu khiến cô hít thở không thông , khiếu nại kẻ phía trên , bị dục vọng thiêu đốt những lời nói của cô đối với Tề Hạo càng giống như liều thuốc trợ tình , anh mạnh mẽ xâm nhập , đôi môi chơi đùa hai nụ đào đã trở nên run rẩy , Tình Tuyết vô thức đem hai chân thon dài quấn lấy thắt lưng anh , cùng anh trầm mê vào bể tình ái .
Cuối cùng anh gia tăng tốc độ , rồi phun tất cả vào nơi ấm áp của cô . Dục vọng căng cứng vẫn chưa có dấu hiệu thỏa mãn, Tề Hạo xoay người Tình Tuyết lại , mạnh mẽ xâm nhập từ phía sau :
– ” ưm…đủ rồi …em không chịu nổi..anh..”
Tình Tuyết còn chưa kịp nghỉ ngơi đã bị Tề Hạo tiếp tục công kích , cảm giác tê lan tới tận da đầu , cô nắm chặt ga giường , môi đỏ bật ra những tiếng rên rỉ kiều mị :
– ” Tiểu yêu tinh , lại có thể bày ra bộ dạng quyến rũ như vậy , có phải muốn ép hỏng anh luôn đúng không ?”
Tề Hạo mỉm cười giữ lấy vòng eo mảnh khảnh của cô điên cuồng luân động , mỗi lần đều đâm vào nơi sâu nhất khiến cô bủn rủn tay chân , đến khi Tình Tuyết không còn chút sức lực anh mới dừng lại , những tưởng vậy là xong nhưng sau đó , Tề Hạo lại đem cô vào bồn tắm làm thêm một lần nữa mới nhân từ để cô đi ngủ . Quả nhiên chọc phải một con sói bị bỏ đói lâu ngày sẽ chuốc lấy hậu quả vô cùng nghiêm trọng .