Chương 244: Tỉnh lại
Bệnh viện Kyoto vẫn chưa thể hoạt động như bình thường, những người bị thương đều được đưa qua các bệnh viện ở thành phố bên
Chu Thiến cùng Triệu Hi Thành cũng bị đưa đến bệnh viện. Vết thương ở đầu Chu Thiến cũng không quá nghiêm trọng, bác sĩ băng bó cho cô xong,cho uống thuốc hạ sốt là được. Triệu Hi Thành thì nguy hiểm hơn nhiều,bác sĩ nói đùi anh bị gãy, xương sườn cũng bị gãy hai đốt, may mà khôngđâm thủng nội tạng. Nhưng nội tạng cũng bị thương, cần phải điều dưỡngthời gian dài. Vết thương chỗ khác cũng không ít. Cấp cứu suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng Triệu Hi Thành cũng thoát hiểm.
Chu Thiến vào phòng bệnh của Hi Thành, giờ đã chẳng còn cái gọi là phòng VIP, cả phòng chật ních người bị thường
Chu Thiến đi vào, nhìn anh bị băng bó như cái bánh chưng thì lòng vừa buồn vừa vui. Buồn vì anh bị thương nặng như vậy mà vẫn thoải mái tròchuyện, an ủi cô, khi đó anh nhất định đã rất đau, vậy mà còn cố nhịn.Vui là cuối cùng anh đã không sao, anh nhất định sẽ khỏe lên, bất kể làmất bao lâu thì cô cũng sẽ ở bên anh.
Cô ngồi xuống bên anh, anh còn chưa tỉnh lại nhưng sắc mặt đã bình thường, cũng không còn sốt nữa. Cô cầm bàn tay anh, khẽ nói:
- Hi Thành, mau tỉnh lại đi, mau tỉnh lại đi, anh còn nợ em một đám cười, anh đã hứa rồi, đừng có nuốt lời!
- Triệu Hi Thành anh đã bao giờ nuốt lời chưa!
Đột nhiên anh khẽ đáp lại. Giọng nói có chút suy yếu nhưng rất rành mạch, sõ ràng
Chu Thiến vừa mừng vừa sợ nhìn anh:
- Hi Thành
Bác sĩ nói, chỉ cần anh mau chóng tỉnh lại, sẽ không có gì đáng ngại.
Triệu Hi Thành muốn quay đầu nhìn cô nhưng lại động đến vết thương mà khẽ kêu một tiếng. Chu Thiến vội ngăn lại:
- Vết thương của anh mới được xử lý thôi, đừng lộn xộn, muốn lấy gì bảo em.
Hai mắt Triệu Hi Thành tràn ngập ý cười:
- Anh chỉ muốn nhìn em nhưng nhìn em rồi lại muốn ôm em thì phải làm sao?
Mặt Chu Thiến nóng lên, cô vội nhìn quanh, các giường bệnh khác đềulà người Nhật, đương nhiên không biết bọn họ đang nói gì thì Chu Thiếnmới thoải mái. Cô cười cười rồi cúi người nhỏ nhẹ nói vào tai anh:
- Chờ vết thương của anh khỏe lại thì anh muốn ôm bao lâu cũng được
Sau đó vội đứng dậy nhìn anh cười.
- Sẽ khỏe nhanh thôi
Hai mắt anh sáng bừng, anh nắm chặt tay cô
- Thiến Thiến, đây không phải anh đang nằm mơ đấy chứ! Saolại cảm giác khó tin thế này? Anh chỉ sợ khi tỉnh lại mọi thứ đều lạinhư cũ, anh vẫn sẽ vì không thể không rời khỏi em mà đau đớn, mà em lại ở rất xa
Chu Thiến kéo tay anh áp lên má mình:
- Anh xem xem, em ở ngay đây thôi, mọi thứ đều là thật. Em đã quay về, trở lại bên anh, hơn nữa mãi mãi cũng sẽ không rời xa
Cô cúi đầu, lại nói tiếp:
- Nửa năm qua em cũng đâu vui vẻ gì, em cố gắng cười nói vớimọi người, cố gắng tỏ vẻ vui vẻ, cố gắng làm việc thật mệt nhọc nhưngchỉ cần rảnh rỗi là lại nghĩ đến anh, nghĩ đến việc không thể không rờikhỏi anh mà đau khổ. Nhưng chỉ vì lòng tự tôn buồn cười đó mà chẳng dámnói gì. Hi Thành, em hối hận lắm, thiếu chút nữa em vì bản thân cố chấpmà đánh mất anh
Nói tới đây, Chu Thiến kìm lòng không đậu mà run lên. Nếu không có trận động đất này thì có lẽ cô và anh sẽ mãi mãi rời xa nhau.
Như là cảm nhận nỗi sợ hãi của cô, anh càng nắm chặt tay cô hơn:
- Chúng ta sẽ không chia xa đâu, cho dù không có trận độngđất này thì nhất định sẽ có cơ hội khác để chúng ta bên nhau bởi vì timchúng ta chưa bao giờ tách rời!
(Sến quá :)))
Chu Thiến dựa đầu vào tay anh, nhẹ nhàng nói:
- Hi Thành, anh nói đúng
Lúc này, Triệu Hi Tuấn đi vào, nhìn thấy bọn họ thân mật dựa vào nhau như vậy thì không khỏi dừng bước, sắc mặt ảm đạm. Nhưng anh vẫn bướcqua nói:
- Anh tỉnh rồi sao?
Nghe tiếng anh, Chu Thiến vội vàng ngồi thẳng dậy, cô nhìn Hi Tuấn, có cảm giác không biết nên nói gì cho phải
Triệu Hi Tuấn chào hỏi Chu Thiến, vẻ mặt cũng có chút mất tự nhiên, sau đó lại nói với Triệu Hi Thành:
- Bác sĩ nói, chỉ cần anh tỉnh lại là có thể chuyển viện,chúng ta về nước đi! Ba mẹ đều rất lo lắng, hơn nữa nơi này điều kiệnchữa bệnh không tốt lắm
Anh nhìn bốn phía đầy giường bệnh, chắc đây là lần đầu tiên anh cả sử dụng phòng bệnh với nhiều người thế này, chắc chắn là không quen.
Triệu Hi Thành gật gật đầu, anh cũng muốn nhanh chóng rời khỏi nơi mang đến cho anh sự kinh hoàng mà ngọt ngào này:
- Được, em đi làm đi
Triệu Hi Tuấn gật gật đầu:
- Vậy em đi đây
Anh xoay người đi ra phòng bệnh, Chu Thiến nhìn bóng Hi Tuấn sau đó nói với Hi Thành:
- Hi Thành…
Còn chưa nói xong, Hi Thành đã cười nói:
- Anh biết em có chuyện muốn nói với Hi Tuấn, em đi đi, anh ổn mà
Chu Thiến đắp chăn lại cho anh rồi mới đi ra ngoài. Hành lang bệnhviện cũng đầy người bệnh, chỗ nào cũng toàn những người đang băng bó,đang truyền dịch. Chu Thiến bước vội, cuối cùng tìm được Triệu Hi Tuấn ở góc cuối hành lang. Dáng người hoàn mỹ của anh trong chiếc áo lông trởnên đặc biệt hấp dẫn, thu hút ánh mắt không ít người. Cũng không biết có ai nhận ra anh không nhưng giờ mọi người đều chẳng có tâm trí nào mà lo đi tìm thần tượng.
- Hi Tuấn!
Chu Thiến gọi anh lại
Nghe giọng cô, anh quay đầu, sắc mặt không tốt lắm, đáy mắt có quầngthâm, vừa nhìn đã biết là đã lâu rồi không được nghỉ ngơi cẩn thận nhưng điều này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến vẻ tuấn mỹ của anh
Anh nhìn cô mỉm cười, đôi mắt phượng có chút thần thái.
- Chu Thiến, tôi đang định đi uống cà phê, có muốn uống không
Anh gọi cô là Chu Thiến chứ không phải là Thiến Thiến nữa
Chu Thiến gật gật đầu.
Bọn họ đi đến máy bán hàng tự động, Triệu Hi Tuấn mua hai ly cà phê rồi đưa cho cô một ly
Chu Thiến nhận lấy, cúi đầu không nói, không biết mở miệng thế nào mà Triệu Hi Tuấn cũng cúi đầu yên lặng như đang chờ cô nói. Thật lâu sau,Chu Thiến mới nhẹ nhàng nói:
- Hi Tuấn, cảm ơn cậu đã cứu tôi
Triệu Hi Tuấn uống một ngụm cà phê rồi nhìn chằm chằm vào chiếc ly tựa như đang nghiên cứu.
- Người cứu em là anh cả, nếu không có anh cả thì tôi cũng chẳng biết em đang ở Nhật Bản
Anh dựa vào vách tường, khói từ cốc cà phê lượn lờ bên cạnh:
- Nhưng anh thì cái gì cũng biết, mỗi lần em có chuyện cần giúp thì đều là anh cả ở bên em chứ không phải là tôi
Chu Thiến ngẩng đầu nhìn anh, khẽ gọi:
- Hi Tuấn… cảm ơn sự quan tâm của cậu với tôi bấy lâu nay.. nhưng mà, tôi…
Có một số lời thực sự khó mà nói ra, nhất là với Hi Tuấn
- Nhưng em yêu anh ấy chứ không phải tôi!
Triệu Hi Tuấn nói thay cô, lẳng lặng nhìn cô, đôi mắt phượng đầy sự buồn bã
Chương 245: Khảo nghiệm
Hành lang bệnh viện chật ních người, bác sĩ y tá không ngừng chạy qua chạy lại. Trong không khí thoáng có mùi máu tanh và mùi thuốc sáttrùng. Khuôn mặt ai nấy đều mệt mỏi, tâm tình nặng nề, chẳng qua quantâm đền đôi nam nữ kia
Chu Thiến nghe Hi Tuấn nói xong thì cúi đầu đáp:
- Hi Tuấn, xin lỗi…
Triệu Hi Tuấn mỉm cười, nụ cười có chút xót xa, anh dịu dàng nói:
- Sao phải xin lỗi? Tôi thích em không phải là tôi sai, emkhông thích tôi cũng càng chẳng phải là em sai. Chúng ta có duyên khôngcó phận, không trách ai được. Hơn nữa anh cả vì em mà đến tính mạng cũng chẳng cần, tôi nào được như vậy. Tình cảm phải từ hai phía, trước giờtôi nghĩ chỉ cần tôi cố gắng là được, thì ra không phải, có một sốngười, một số thứ, không phải của mình thì sẽ không bao giờ là của mình. Tôi hiểu rồi, em đừng lo lắng!
Chu Thiến nhìn anh, giọng có chút nghẹn ngào:
- Sao lại thành cậu an ủi tôi thế này…
Triệu Hi Tuấn uống một hơi cạn sạch cốc cà phê, sau đó ném chính xác vào thùng rác, động tác rất thoải mái
- Bởi vì tôi không muốn thành kẻ bị an ủi
Anh mỉm cười xoay người sang chỗ khác, quay lưng về phía cô, vẫy vẫy tay:
- Tôi đi trước làm thủ tục xuất viện cho anh cả
Cô có lẽ sẽ bị người đàn ông dịu dàng này hấp dẫn nhưng lòng cô đã bị Hi Thành chiếm cứ, cho dù là Hi Tuấn hay bất kì ai cũng không thể đivào lòng cô.
Nhưng Hi Tuấn là người đàn ông tốt, anh ấy nhất định sẽ có được hạnh phúc của riêng mình
Ngày hôm sau, đoàn người Triệu Hi Thành về nước, Triệu Hi Tuấn đặtviện tốt nhất trong thành phố, lại mời bác sĩ tốt nhất để điều trị
Người nhà Triệu gia nhận được tin thì vội chạy đến bệnh viện
Trong phòng VIP
Triệu phu nhân nhìn con trai băng bó khắp người mà không ngừng lau nước mắt
- Hi Thành, trước khi con làm gì thì có thể nghĩ tới cha mẹ,Thế Duy không? Nếu con thực sự xảy ra chuyện thì bảo cha mẹ phải làm sao đây?
Triệu Hi Thành nằm trên giường an ủi mẹ:
- Mẹ, con xin lỗi đã làm mẹ lo lắng. Chẳng phải giờ con không sao đấy thôi, mẹ đừng trách con chứ!
Anh nhìn quanh rồi hỏi:
- Thế Duy đâu?
- Mẹ không cho nó vào sợ làm nó hoảng, chờ con khá hơn thì sẽ đưa nó đến
Triệu lão gia tử vốn rất lo lắng cho con nhưng giờ thấy anh chẳng sao thì lòng cũng thoải mái hơn nhiều, không khỏi lại bực mình. Ông đi tớiđi lui bên giường bệnh rồi dừng lại, trừng mắt nói
- Rốt cuộc là con làm sao thế? Nghe Lý Thêm nói con là vì cứu Chu Thiến mà đến Kyoto, hai người đã xảy ra chuyện gì? Chu Thiến có gìđáng để con phải vứt bỏ tất cả, đến cả tính mạng cũng không cần?
Triệu phu nhân cũng có cùng câu hỏi này. Bà sớm đã nhìn ra Chu Thiếnvà Hi Thành có gì đó khác lạ nhưng thứ nhất là Chu Thiến đã rời đi, thứhai, con cũng không có ý định tiến thêm nên mới không truy cứu. Nay conmình vì Chu Thiến mà mạng cũng không cần thì thực sự không phải làchuyện nhỏ
Đang lúc hai người chờ đợi Triệu Hi Thành trả lời thì Chu Thiến từngoài lại đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy bọn họ thì thoáng sửng sốt, sau đó chào hỏi:
- Triệu tiên sinh, Triệu phu nhân.
Triệu phu nhân nể tình cũ mà vẫn gật đầu chào hỏi cô còn Triệu lão gia thì chỉ lạnh lùng hừ một cái rồi lại quay đi
Triệu Hi Thành nhìn thấy Chu Thiến thì ra hiệu cho trợ lý của mình kê lại gối đầu rồi nói:
- Anh ra ngoài trước đi, có việc thì sẽ gọi anh
Trợ lý gật đầu đi ra phòng bệnh.
Chờ trợ lý đi rồi, Triệu Hi Thành mỉm cười nhìn Chu Thiến rồi vươn tay:
- Chu Thiến, lại đây với anh
Chu Thiến nhìn Triệu lão gia một cái, thấy ông đang giận dữ nhìnmình, ánh mắt có chút đáng sợ. Chu Thiến biết ông đang cảnh cáo mìnhnhưng cô vẫn kiên trì đi đến bên Triệu Hi Thành.
Chuyện này, ngay từ đầu đã khó nói, càng để lâu thì cũng sẽ càng thêm khó khăn.
Triệu Hi Thành giữ chặt tay Chu Thiến, bàn tay nóng ấm như tiếp thêmsức mạnh vô hạn cho Chu Thiến, anh nhìn cô một cái, ánh mắt kiên định,đầy sự tin tưởng khiến Chu Thiến bình tĩnh lại
Anh nắm tay cô, quay đầu nói với cha mẹ:
- Cha mẹ, con muốn lấy Chu Thiến, chờ con xuất viện thì con sẽ chuẩn bị đám cưới.
Triệu phu nhân nhìn Triệu Hi Thành không lên tiếng, Triệu lão gia tử hai tay chống nạnh, ngửa đầu cười lớn như nghe chuyện hài
Triệu Hi Thành nhìn cha nói:
- Cha à, con nói rất thật, cha biết tính con rồi đó, chuyện gì đã quyết thì tuyệt đối sẽ không thay đổi!
Triệu Quốc Xương lập tức trầm mặt, ông nhìn thoáng qua Chu Thiến:
- Chu tiểu thư, cô còn định ở đây sao? Những lời tôi sắp nói ra chắc chắn sẽ rất khó nghe!
Triệu Hi Thành cũng có chút lo lắng nhìn Chu Thiến:
- Thiến Thiến, em ra ngoài trước đi
Chu Thiến cầm tay Triệu Hi Thành, đầu tiên là nhìn anh mỉm cười sau đó quay đầu nhìn thẳng Triệu lão gia mà nói:
- Không sao, bác muốn nói gì thì cứ nói
Triệu lão gia tử sửng sốt, ánh mắt của cô trong suốt mà thẳng thắn,vừa tinh thuần lại vừa kiên định khiến ông có cảm giác rất quen thuộc.Ông nhìn Chu Thiến từ trên xuống dưới rồi trầm giọng nói:
- Được, nếu Chu tiểu thư đã nói vậy thì tôi cũng nói thẳng.Chu tiểu thư, cô cho rằng cô và Hi Thành xứng đôi sao? Cô xứng với Triệu gia sao? Hôn nhân của Triệu gia chúng tôi chưa bao giờ là chuyện đơngiản như vậy. Con dâu của Triệu gia phải xuất thân môn đăng hộ đối, côcho là cô hợp sao?
Triệu lão gia tử nói những lời này cũng không phải là khinh thị màchỉ là đang nói thật. Mà sự bình tĩnh này của ông khiến Chu Thiến cảmthấy, cửa này chỉ e còn khó hơn so với tưởng tượng nhiều
Chu Thiến từng bàn với Triệu Hi Thành, có nên nói chân tướng cho haingười không. Nhưng Triệu Hi Thành cho rằng, chuyện này quá khó tin, hơnnữa cũng không có gì có thể chứng minh, nếu bọn họ không những không tin mà còn cho rằng hai người nói dối thì chỉ sợ sẽ phản tác dụng.
Triệu Hi Thành nghe cha nói vậy, những lời này anh cũng từng nói vớicô kết quả là khiến cô dứt khoát rời xa mình. Giờ cha lại nói điều này,anh sợ Chu Thiến sẽ tức giận nên vội nói:
- Cha, con cảm thấy điều này không quan trọng, con chỉ muốn lấy người con yêu, chuyện khác con không để ý!
Triệu lão gia cao giọng:
- Nhưng cha để ý! Chuyện này không thể để mặc được! Cha không đồng ý!
- Cha, cái này thực sự quan trọng sao? Thể diện thực sự quan trọng thế sao?
Triệu Hi Thành nhìn cha thành khẩn nói:
- Con và Chu Thiến đã không thể tách rời, ở bên cô ấy con mới thấy hạnh phúc, nếu không thể ở bên cô ấy thì cả đời này của con sẽchẳng còn vui vẻ. Con mặc kệ cô ấy là ai, cô ấy có thân phận gì, hơn nữa con cũng chẳng thấy cần thiết phải so đo chuyện đó. Chu Thiến là ngườicon gái biết phấn đấu, cô ấy lạc quan, kiên cường, so với mấy tiểu thưdanh gia kia còn mạnh mẽ hơn nhiều. Con chẳng hề thấy cô ấy có gì làkhông xứng với Triệu gia chúng ta. Hơn nữa nói thật ra, Triệu gia chúngta ngoài việc có nhiều hơn nhà cô ấy chút tiền thì những phương diệnkhác cha sao biết được. Cha thậm chí còn chưa gặp qua cha mẹ cô ấy. Nhân phẩm mới là quan trọng nhất!
Triệu Hi Thành nghe Chu Thiến nói qua về người nhà của cô nên khi nói ra những lời này anh rất tự tin
Vẻ mặt Triệu lão gia vẫn bình tĩnh nhưng môi mím chặt, mày nhăn títnhư đang kìm nén cơn giận, chắc vì đây là bệnh viện mà Triệu Hi Thànhcòn chưa khỏe lại, bằng không chỉ e đã sớm nổi trận lôi đình.
Triệu phu nhân vẫn không lên tiếng lúc này đột nhiên đứng lên, đi đến bên Chu Thiến, nắm tay cô mà dịu dàng nói:
- Chu Thiến, bác vẫn rất thích cháu, cũng cảm ơn cháu đã đốitốt với Thế Duy. Bác tin vào nhân phẩm của cháu, cũng tin cháu thật lòng yêu Hi Thành chứ không phải vì tiền của Triệu gia. Nhưng Chu Thiến à,cháu còn trẻ, hôn nhân không phải là chuyện đơn giản, cháu không phảichỉ là kết hôn với Hi Thành, không phải chỉ tốt với nó thôi là đủ. Cháukết hôn với nó thì sẽ là con dâu trưởng của Triệu gia, có rất nhiềuchuyện cháu sẽ không thể tưởng tượng được. Những điều con dâu Triệu giaphải đối mặt không phải là thứ người thường có thể chấp nhận. Bác nóithế cũng chẳng phải là khinh thường cháu mà chỉ là nói sự thật mà thôi.Chắc hẳn hoàn cảnh gia đình cháu rất đơn giản, tiếp xúc với những ngườicũng đơn giản, sẽ rất khó thích ứng với cuộc sống Triệu gia. Hi Thànhgiờ không tỉnh táo nhưng cháu nhất định phải tỉnh táo, phải hiểu là haiđứa thực sự không hợp.
Chu Thiến biết Triệu phu nhân nói vậy cũng không phải là nói quá gì,làm vợ Triệu Hi Thành, làm con dâu Triệu gia không phải chỉ ngồi nhàhưởng phúc là được. Cô cũng phải giữ gìn hình ảnh cho Triệu thị, phảicùng Triệu Hi Thành tham gia các bữa tiệc xã giao, cô phải ở bên TriệuHi Thành để mọi người đánh giá. Nếu con dâu Triệu gia không thể khiếnmọi người tôn trọng thì sẽ là tổn hại cho danh dự của Hi Thành.
Nhưng cô có kinh nghiệm, cô ở Triệu gia đã hơn một năm, bởi vì “mấttrí nhớ” mà cô đã học được rất nhiều chuyện. Ngoài thân phận không thểthay đổi thì những phương diện khác cô cũng sẽ chẳng làm mất mặt HiThành được.
Chu Thiến nhìn Triệu phu nhân, nhẹ nhàng cười nói:
- Triệu phu nhân, cảm ơn bác nói với cháu những điều này,cháu biết bác tốt với cháu, nhưng tâm ý cháu sẽ không thay đổi. Cháumuốn ở bên Hi Thành, chỉ cần có thể ở bên anh ấy, mọi chuyện khác cháuđều không sợ, cháu có niềm tin có thể đối mặt với mọi thứ. Cháu sẽ làcon dâu tốt của Triệu gia, là vợ tốt của Hi Thành, là mẹ hiền của ThếDuy.
Chu Thiến không kiêu ngạo, không nịnh nọt mà nói ra những lời nàykhiến hai người rất bất ngờ. Triệu phu nhân nói những lời này chủ yếu là muốn khiến cô tự ti để cô chủ động rời đi. Không ngờ cô lại tự tin nhưvậy. Cô ấy chỉ là một cô gái bình thường, tự tin từ đâu mà có? Đúng rồi, có lẽ mọi thứ trong suy nghĩ của cô đều rất đơn giản, nếu cô ấy thực sự tham gia một bữa tiệc lớn, để cô ấy ý thức được cô ấy không thuộc thếgiới này thì cô ấy có buông tay không?
Nghĩ vậy, Triệu phu nhân nói:
- Chu Thiến, lúc nói thì đương nhiên ai cũng nói hay nhưngcháu thực sự không thể khiến chúng ta tin được. Như vậy đi, tháng sauchính là sinh nhật của Thế Duy rồi, cháu lấy thân phận bạn gái của HiThành đến tham dự, đến lúc đó, không chỉ là chúng ta mà chính cháu sẽhiểu được rốt cuộc cháu có thể làm con dâu Triệu gia hay không
Nghe đến đây, mắt Triệu Hi Thành sáng bừng:
- Có phải chỉ cần Chu Thiến vượt qua được khảo nghiệm của cha mẹ thì cha mẹ sẽ đồng ý chuyện hôn nhân này không?
Triệu lão gia tử cũng thấy cách này của vợ là rất hay, nghĩ Chu Thiến chỉ là một cô gái bình thường, sao biết gì về xã hội thượng lưu? Đếnlúc đó nhất định sẽ hoảng hốt, nghĩ vậy, Triệu lão gia tử gật đầu nói:
- Được, cứ quyết thế đi. Nhưng nếu Chu Thiến không vượt qua được, hai đứa nhất định phải chia tay!
Triệu Hi Thành nắm tay Chu Thiến, hai người nhìn nhau, trong mắt đầy sự tin tưởng. Triệu Hi Thành quay đầu nói với cha:
- Được, cứ quyết thế đi ạ!
……
Từ sau hôm đó, vợ chồng Triệu thị không xen vào chuyện của bọn họ,trong mắt bọn họ, khảo nghiệm một tháng sau Chu Thiến không thể nào vượt qua. Cho dù giờ Hi Thành mời người đến dạy thì cũng chẳng thế nào huấnluyện một cô gái bình thường thành một tiểu thư khuê các trong 1 thángđược
Cho nên, một tháng này coi như là cho hai người bên nhau. Dù sao Hi Thành đang bị thương, cũng chẳng gây chuyện gì lớn được.
Bởi vì tâm tình thoải mái cùng với bác sĩ điều trị tận tình, đươngnhiên còn nhờ Chu Thiến chăm sóc, Triệu Hi Thành nhanh chóng hồi phụclại. Giờ anh đã có thể ngồi xuống, có thể ngồi trên xe lăn để Chu Thiếnđẩy đi. Phòng chừng đến khi sinh nhật anh vẫn phải ngồi xe lăn rồi
Nhắc đến tiệc sinh nhật, Triệu Hi Thành lại vui vẻ, anh nói với Chu Thiến:
- Mẹ anh đúng là tạo cơ hội tốt cho chúng ta rồi!
Chu Thiến nói:
- Nói thật, em cảm thấy như đang gian lận trong thi cử vậy!
Sau đó cô lại cười cười:
- Chỉ cần có thể bên anh, gian lận thì gian lậ
Triệu Hi Thành cầm tay Chu Thiến, trong mắt tràn đầy ý cười:
- Chỉ cần qua ngày sinh nhật Thế Duy, chúng ta có thể mãi mãi bên nhau rồi
Chu Thiến nhìn anh:
- Sao anh tin tưởng em thế, không sợ em gây chuyện sao?
- Có phải em chưa từng làm con dâu Triệu gia đâu, quá thừa tư cách, lúc đó cha mẹ anh đã rất thích em còn gì
- Em có chút lo lắng
- Đừng sợ, anh sẽ luôn ở bên em
Rất nhanh đã đến ngày sinh nhật của Thế Duy.
Sinh nhật tổ chức ở biệt thự Triệu gia, chẳng những bạn bè thân thích của Triệu gia đều đến mà một số nhân viên, cán bộ cao cấp của Triệu thị cũng đến chúc mừng sinh nhật Thế Duy. Tính ra, phải vài chục người, vôcùng long trọng.
Mà hôm nay, Chu Thiến lấy thân phận bạn gái Triệu Hi Thành mà thamdự, đương nhiên trang điểm cẩn thận, kĩ càng. Quần áo chuẩn bị tốt,trang điểm nhẹ nhàng rồi để Tiểu Mạt làm tóc cho mình. Sau đó Hi Thànhđến đón cô, ba người cùng đến Triệu gia.
Ở trên xe, tim Chu Thiến đập bình bịch. Triệu Hi Thành như là cảmnhận được sự lo lắng của cô thì nắm tay mỉm cười với cô, khuôn mặt tuấntú đầy tình cảm.
Tiểu Mạt ở bên kháng nghị:
- Này này, trong xe còn có người, khinh thường bạn trai tôi không ở bên đấy à…
Triệu Hi Thành cười nói:
- Được rồi, đừng có tị nạnh, chờ lúc hai người kết hôn nhất định sẽ có quà mừng lớn
Tiểu Mạt lập tức cười tủm tỉm:
- Vậy cảm ơn anh trước nhé
Sau đó lại nói với Chu Thiến:
- Thiến Thiến, cậu đừng lo lắng, cứ bình tĩnh thôi, đúng thế, tôi đây chính là cô bé lọ lem đấy, tức chết các người đi. Cậu cứ nghĩthế đi!
Triệu Hi Thành nhìn Chu Thiến, mỉm cười nói:
- Thiến Thiến không phải là cô bé lọ lem, Thiến Thiến của anh là công chúa, công chúa ngủ say, giờ đã quay về bên anh
Lòng Chu Thiến vô cùng ngọt ngào mà Tiểu Mạt ngồi bên lại nổi gai ốc toàn thân (Tiểu Mạt, em thông cảm với chị vô cùng)
Chương 246: Tiệc sinh nhật
Xe dừng trước cổng biệt thự Triệu gia, lập tức có người hầu mang xelăn đến. Lái xe xuống xe rồi đỡ Triệu Hi Thành ngồi lên xe lăn. Chân anh còn chưa khỏi hẳn, cần phải chú ý cẩn thận, tốt nhất không nên đi lại
Triệu Hi Thành ngồi xuống xe, Chu Thiến nói với lái xe:
- Để tôi là được rồi
Cô đón lấy rồi chậm rãi đẩy anh vào đại sảnh, Tiểu Mạt đi bên cạnh bọn họ
Khách khứa giờ đều tập trung ở đại sảnh, nhìn qua chỉ thấy trong đạisảnh đầy những người ăn mặc sang trọng đang uống rượu, nói chuyện phiếm, đám trẻ con thì đùa giỡn rất vui vẻ.
Triệu lão gia tử cùng mấy người bạn chốn thương trường tụ tập một chỗ mà nói chuyện phiếm. Triệu phu nhân mà các phu nhân, tiểu thư thì ngồinói chuyện trong nhà. Mà nhân vật chính ngày hôm nay là Thế Duy lại ngồi trên đùi bà nội, tươi cười nhìn đám trẻ con đang chơi đùa
Khi Triệu Hi Thành và Chu Thiến xuất hiện ở cửa, mọi người đều nhìnvề phía bọn họ mà kinh ngạc, cô gái trông cao nhã phía sau Hi Thành làai?
Cô gái này không thể nói là xinh đẹp, ngũ quan cũng chẳng quá nétnhưng chẳng hiểu sao lại khiến mọi người thấy thật thoải mái. Có lẽ làvì đôi mắt sáng bừng, có lẽ là vì nụ cười dịu dàng như gió mùa xuân
Cô mặc chiếc váy dài màu tím nhạt, khoác chiếc áo lông trắng, nhìn đã biết đó là chiếc áo cực quý giá khiến cô trông vô cùng cao quý. Tóc dài búi thành búi thanh nhã, dùng một chiếc trâm bằng lông chim cùng màuvới áo để trang trí, vừa quý phái lại vừa thoải mái, dịu dàng
Bạn mạt chược của Triệu phu nhân là Trương phu nhân đến bên bà, tò mò hỏi:
- Nguyệt Cầm, cô gái này là ai thế? Là bạn gái Hi Thành sao?
Tống Thiệu Vân bị Triệu Hi Thành đá là chuyện mọi người đều biết, cho nên mọi người vừa thấy bên cạnh Triệu Hi Thành có người con gái khácxuất hiện thì đương nhiên đều nghĩ như vậy
Triệu phu nhân nói kiểu ba phải:
- Chắc thế, chuyện của bọn trẻ tôi cũng không rõ
Bà không dám nói khẳng định. Thông qua lần này, Chu Thiến nhất địnhsẽ biết khó mà lui, đến lúc đó giải thích cũng dễ dàng hơn. Xã hộithượng lưu là vậy, đám đàn bà con gái nhàn rỗi đều chỉ ưa chuyện tò mò,chuyện nhà mình còn không nên vội vàng kể cho bọn họ nghe, nếu không đểbọn họ đồn đoán thì chẳng biết sẽ thế nào.
Trương phu nhân nhìn Chu Thiến lại hỏi:
- Đây là tiểu thư nhà ai, trông lạ quá
Triệu phu nhân nói quanh co:
- Cái này…
Bảo bà nói sao đây, đây là bảo mẫu cũ nhà mình? Bà đúng là không còn thể diện gì
Một bên, Vương phu nhân thoáng do dự rồi nói:
- Cô ấy trông quen quá, hình như là quán quân cuộc thistylist toàn quốc lần trước Chu Thiến đúng không? Tôi xem cuộc thi này,chắc không nhầm đâu
Triệu phu nhân cười gượng hai tiếng:
- Thế à? Tôi cũng không rõ
Trương phu nhân à một tiếng:
- Stylist sao?
Thái độ không mấy coi trọng khiến mặt Triệu phu nhân nóng bừng
Vương phu nhân thấy vẻ mặt Triệu phu nhân như vậy thì vội hòa giải:
- Nói cũng thật lạ, Hi Thành dường như rất có duyên vớistylist. Lúc trước Thiệu Lâm chẳng phải rất mê làm stylist sao? Hơn nữa, tôi thấy làm stylist cũng rất được.
Trương phu nhân cũng ý thức được Triệu phu nhân không vui, vội cười cười phụ họa:
- Nói đúng lắm! Nói đúng lắm!
Triệu phu nhân miễn cưỡng cười cười, trong lòng càng cảm thấy ChuThiến không thích hợp làm con dâu mình. Bà nhìn Chu Thiến, hôm nay cô ấy ăn mặc không tệ nhưng chỉ thay một bộ quần áo là có thể thay đổi sựthật mình xuất thân bình dân sao? Ở thế giới thượng lưu, có một số thứkhông thể thay đổi trong thời gian ngắn, Triệu gia sao có thể chờ côthích nghi?
Thế Duy nhìn thấy cha và cô, mẹ nuôi là ba người cậu nhóc thích nhất, khỏi cần bàn cậu bé đã vui cỡ nào, vội nhảy xuống khỏi người bà nội,chạy vội về phía bọn họ như con chim non vui vẻ
- Cha! Cô ơi! Mẹ nuôi ơi!
Thế Duy hoan hô, mắt thấy sắp nhảy lên người Triệu Hi Thành, Chu Thiến vội tiến lên bế bổng Thế Duy, cười nói:
- Cha bị đau chân không bế Thế Duy được, để cô bế Thế Duy nhé
Thế Duy cũng biết cha không khỏe, lúc trước cậu bé cũng từng đến bệnh viện thăm cha nên cũng không khó chịu, thoải mái đồng ý
Chu Thiến cao hứng vỗ má cậu bé nói:
- Hôm nay sinh nhật Thế Duy, nói cho cô nghe, Thế Duy mấy tuổi rồi
Thế Duy vươn ba ngón tay, non nớt đáp:
- 3 tuổi!
Chu Thiến vui vẻ thơm má cậu nhóc:
- Thế Duy thông minh quá
Bên kia, Tiểu Mạt cũng nói:
- Lại đây mẹ nuôi bế cái nào, mẹ nuôi mua đồ chơi cho Thế Duy đó
Nhìn thấy Thế Duy và Chu Thiến thân thiết, đám Trương phu nhân có chút kinh ngạc:
- Xem ra Thế Duy rất thân thiết với cô ấy
Triệu phu nhân nhìn cảnh này thì cũng khẽ thở dài. Chu Thiến rất tốtvới Thế Duy, khó mà để Thế Duy chấp nhận ai, nếu thân phận Chu Thiến cao hơn một chút thì tốt rồi
Nhìn thấy bọn Chu Thiến đến, Triệu lão gia vội vàng gọi Hi Thành đến, nói có một số việc muốn bàn với anh, sai người hầu đẩy anh đến đây. Chu Thiến đương nhiên không tiện đi theo, Triệu Hi Thành nhíu mày nói:
- Cha nhất định là cố ý tách anh ra để em tự ứng phó một mình, đừng sợ, anh sẽ sớm quay lại
Chu Thiến cười với anh:
- Em không sao, anh đi đi! Em tự lo cho mình được mà
Nói xong giao xe lăn cho người hầu
Triệu Hi Thành đi rồi, Chu Thiến đi tới chỗ Triệu phu nhân chào hỏi.Triệu phu nhân không muốn Chu Thiến nói chuyện với đám Trương phu nhânlâu nên chào hỏi xong lại kéo bọn họ đi về chỗ khác
Tiểu Mạt tức giận:
- Bà ấy có ý gì?
Chu Thiến lại chẳng hề bực mình:
- Cũng bình thường thôi, bà ấy là người sĩ diện như vậy, nếukhông thực sự chấp nhận mình thì sẽ luôn cảm thấy mình khiến bà mất mặt
Tiểu Mạt thở dài, tình huống này càng nghĩ càng thấy to đầu, khôngkhỏi thấy may mắn khi bản thân tìm được Trương Bân xuất thân tương tự.Lúc này Thế Duy lại ầm ỹ đòi Tiểu Mạt đưa đồ chơi, Tiểu Mạt nói với ChuThiến:
- Thiến Thiến, mình đưa Thế Duy đi một chút, cậu ở một mình được chứ?
Chu Thiến gật đầu cười nói:
- Nơi này cũng không phải đầm rồng hang hổ, có cái gì đâu, đưa quà của mình cho Thế Duy luôn đi
Chu Thiến dứng đó một mình, xung quanh đều là người không quen biết,bọn họ tụ tập một chỗ trò chuyện vui vẻ, có khi cũng tò mò nhìn qua cô,với những người này, Chu Thiến chỉ mỉm cười cho qua
Có bồi bàn bưng đồ uống đi qua, cô tiện tay lấy một ly đồ uống. Lúcnày cách đó không xa có hai cô gái ăn mặc thời trang sành điệu đi tới.
- Chào cô! Một trong hai cười chào cô
- Chào cô! Chu Thiến mỉm cười đáp lại
Một cô gái khác nói:
- Cô là bạn gái của Triệu Hi Thành sao?
Chu Thiến đáp rất kiên quyết:
- Đúng vậy.
Cô gái lúc trước có chút mất tự nhiên, nhìn Chu Thiến từ trên xuống dưới rồi hỏi:
- Cô là thiên kim nhà ai?
Mắt thấy Triệu Hi Thành và Tống Thiệu Vân chia tay, không ít tiểu thư trong thành phố nghĩ mình lại có cơ hội, không ngờ bây giờ bên cạnh anh lại nảy ra một cô gái khác, thật khó chịu.
Cô gái còn lại nghe Chu Thiến đáp thì bưng miệng, vẻ mặt cực khoa trương:
- Trời ạ, cậu không xem tivi sao? Cô ấy là “vua hạng chót”Chu Thiến nửa năm trước đó! Lúc ấy bọn mình chẳng bình chọn cho cô ấysao?
- “Vua hạng chót”? Suýt thì quên mất!
Cô gái còn lại bĩu môi cười nói
Cô ta nhìn Chu Thiến, vẻ mặt cợt nhả:
- Lần sau cô làm tạo hình cho tôi đi
Giọng điệu như thể nữ vương sai người hầu vậy. Cô gái còn lại cũng cười cười nhìn Chu Thiến.
Cách đó không xa, Triệu phu nhân cũng chăm chú nhìn cảnh này. Ngườinhư vậy muốn làm con dâu Triệu gia thì bọn họ sẽ phải chịu nỗi nhục nhãnày mãi. Như vậy, cô ấy hẳn nên nhận ra mình và Hi Thành rất không xứngđi!
Chu Thiến lạnh lùng nhìn bọn họ một cái, sau đó mỉm cười:
- Ngại quá, tôi giờ là trợ lý cho thầy Khắc Y, mà Khắc Y thìkhông phải là ai cũng có thể mời được, cho dù là ngôi sao nổi tiếng cũng phải hẹn trước. Muốn nhờ tôi tạo hình thì cũng phải chờ tôi ra nướcngoài đào tạo chuyên sâu thì mới được, đến lúc đó cô hẹn với trợ lý củatôi đi. Tôi sẽ ưu tiên cô
Nói xong, cô nhìn thấy Triệu Hi Thành ngồi xe lăn được người hầu đẩyđến đây, cô vẫy vẫy tay với anh. Hai cô gái kia cũng nhìn thấy Triệu HiThành, vốn tươi cười định tiến lên chào hỏi thì lại phát hiện anh cănbản chẳng nhìn bọn họ mà chỉ cười nhìn với Chu Thiến khiến hai cô nàngcứng đờ người
Chu Thiến quay đầu lại, mỉm cười với bọn họ, tao nhã nói:
- Ngại quá, Hi Thành tới tìm tôi, tôi đi trước
Sau đó thong dong lướt qua bọn họ, đi về phía Hi Thành trong ánh mắt ghen ghét của bọn họ
Triệu Hi Thành nắm tay Chu Thiến rồi lạnh lùng nhìn qua hai cô, ánhmắt âm trầm khiến hai người cảm thấy lạnh run người, vội tránh khỏi tầmmắt của anh
Triệu Hi Thành giận dữ nói:
- Sao thế, bọn họ làm khó em?
Chu Thiến cười nói:
- Chỉ cần em tự coi trọng chính mình thì chẳng ai làm tổn thương em được
Triệu Hi Thành khen ngợi nhìn cô, nói:
- Nào, để anh dẫn em đi giới thiệu với mọi người! Vợ của Triệu Hi Thành không phải để cho ai nói gì cũng được đâu
Câu cuối cùng, giọng trở nên lạnh xuống
Cách đó không xa Triệu phu nhân thấy hết một màn này, không khỏi cúiđầu cười. Trương phu nhân nhìn thấy thì không khỏi ngạc nhiên hỏi:
- Nguyệt Cầm, bà cười gì thế? Có gì hay à?
Triệu phu nhân che miệng ổn định cảm xúc bản thân rồi nói:
- Không có gì, chỉ là nghĩ đến một chuyện thú vị!
Vương phu nhân cũng hứng thú:
- Chuyện thú vị gì? Nói chúng ta cùng nghe đi cho mọi người cùng vui
Triệu phu nhân nhìn theo bóng Chu Thiến, cười nói:
- Đó là chuyện cũ, thợ săn vốn tưởng là bắt được thỏ nhưngkhông thể ngờ được mọi chuyện lại trở nên khó giải quyết! Nhưng cũng rất thú vị!
Trương phu nhân cùng Vương phu nhân nhìn nhau, không biết bà có ý gì!
Chương 247: Chấp nhận
Triệu Hi Thành đi đến đâu mọi người đều tiến lên chào hỏi, quan tâmhỏi han vết thương của anh. Ai cũng biết anh bị thương nhưng không aibiết vì sao lại có vết thương này
Triệu Hi Thành chào hỏi mọi người xong thì bắt đầu chính thức giới thiệu Chu Thiến cho mọi người.
- Đây là bạn gái tôi Chu Thiến, cô ấy là stylist
Rõ ràng, chủ động nói ra, stylist có phải là điều gì đáng xấu hổ đâu mà không thể nói. Triệu Hi Thành nghĩ vậy
Chu Thiến cười nhìn mọi người nói:
- Về sau mọi người có cần tạo hình thì cứ đến tìm tôi!
Những người này mới đầu còn tưởng rằng Chu Thiến là thiên kim nhà ai, chẳng ai biết cô. Nghe Triệu Hi Thành nói cô là stylist thì biết xuấtthân của cô không tốt lắm, dù sao có nhà giàu nào lại để con gái mìnhlàm việc này? Bọn họ có chút khinh thường nhưng thấy Triệu Hi Thành bình thản nói như vậy, Chu Thiến cũng cười rất tự nhiên như thể chẳng thấycông việc này có gì không ổn mà thậm chí còn kiêu ngạo khiến mọi ngườiđều bớt thành kiến, đánh giá lại Chu Thiến một lần nữa.
Chu Thiến tươi cười trò chuyện với mọi người, những người này phầnlớn cô đều biết cho nên trò chuyện không có chút gì mất tự nhiên. Cử chỉ tao nhã, nụ cười nhu hòa và giọng nói thân thiết khiến mọi người sinhhảo cảm với cô, thậm chỉ cảm thấy xuất thân của cô chẳng có gì là quantrọng.
Triệu lão gia tử đã quan sát Chu Thiến, thấy cô vẫn rất tự nhiên, bất kể là lúc một mình hay bị người khác khiêu khích hay với nhiều ngườithì vẫn chỉ luôn bình tĩnh, cười nói thoải mái, không kiêu ngạo khôngsiểm nịnh, cử chỉ khéo léo, trò chuyện với mọi người cũng thoải mái,phong cách quý phái. Nếu ông không biết rõ về cô thì thực sự đã nghĩ côlà thiên kim tiểu thư nhà ai. Hơn nữa, ông biết bây giờ có rất nhiềutiểu thư nhà danh gia hoặc là kiêu ngạo ương bướng hoặc là tỏ vẻ dịudàng, nào có được sự tự nhiên, thân thiết như Chu Thiến?
Triệu lão gia tử kinh ngạc, ông nghĩ nát óc cũng không nghĩ sẽ làtình cảnh này. Nếu gia thế Chu Thiến có thể tốt một chút, cho dù chỉ làmột tiểu thư của xí nghiệp nhỏ thì ông đã hai tay đồng ý, nhưng…
Triệu lão gia tử không khỏi thở dài, trong lòng có chút tiếc nuối.
Bên kia Triệu Hi Thành lại dẫn Chu Thiến đi đến phía các bà các cô.Đối mặt với bọn họ, Chu Thiến cũng rất thoải mái, nhiều người cô đềuquen biết, sở thích của nhiều người cô vẫn nhớ nên biết họ thích nghegì, không thích nghe cái gì, nói gì để bọn họ hứng thú. Rất nhanh nhữngngười phụ nữ tinh quái này đã có cảm tình với cô bởi vì Chu Thiến khiếnbọn họ thấy rất thoải mái, có khi còn cảm thấy như đã tìm được tri kỉ
Bọn họ kéo Chu Thiến qua một bên mà nói chuyện, vô cùng tò mò vớicông việc của cô nhưng vì rất yêu quý Chu Thiến nên không chút khinhthường, ngược lại còn rất nể vì Chu Thiến có thể làm được nhiều thứ nhưvậy
Ngay cả Trương, Vương cũng hưng phấn nói với Triệu phu nhân:
- Nguyệt Cầm, cô bé này không tồi đây! So với Tống gia tiểuthư có khi còn hơn nhiều, hiểu chuyện, thoải mái, nói năng ngọt ngào, bà đúng là tốt số, cậu lớn tìm cho bà con dâu xuất sắc ghê!
Triệu phu nhân cười gượng, bà hoàn toàn không đoán được chuyện lạithành thế này. Bà nghĩ Chu Thiến sẽ không chịu nổi sự miệt thị của mọingười, lòng tự trọng bị tổn thương mà nhận thức được mình không xứng với Hi Thành. Bà thật không ngờ, Chu Thiến lại có dũng khí như vậy, dễ dàng chinh phục được mọi người, được mọi người yêu thích.
Vương phu nhân lặng lẽ nói với Triệu phu nhân:
- Nguyệt Cầm, tôi biết tôi không nên xen vào, nhưng tôi biếtbà không đồng ý cho chúng nó. Nhưng theo tôi thấy, nhân vô thập toàn,bàn thân Chu tiểu thư vẫn rất xuất sắc rồi, hơn nữa tình cảm hai ngườitốt như vậy, lại hòa hợp với Thế Duy là điều chẳng dễ. Bà nghĩ kĩ đi!
Triệu phu nhân nghe xong lời bà nói thì không nói gì nhưng cũng bắt đầu suy nghĩ
Đến lúc ăn cơm, Tiểu Mạt bế Thế Duy ra
Thế Duy hôm nay mặc bộ vest nhỏ, thắt nơ đỏ như một người lớn, vôcùng đáng yêu. Mọi người nhìn cậu bé mà không nhịn được đều muốn chơiđùa. Thế Duy thấy nhiều người yêu quý thì cũng rất vui vẻ, miệng nhỏngọt ngào gọi chú gọi cô, ông nội bà nội khiến mọi người cười vui vẻ.Không khí thực sự rất náo nhiệt.
Có người hỏi đùa cậu bé:
- Thế Duy yêu ai nhất?
Thế Duy lớn tiếng nói:
- Thế Duy yêu cha yêu mẹ, ông nội, bà nội, bà ngoại, mẹ nuôi, cả cô nữa
Mọi người ai cũng khen Thế Duy thông minh. Mà vợ chồng Triệu thị thấy cậu bé nhắc đến cả Chu Thiến thì cũng biết địa vị của Chu Thiến tronglòng cậu bé, không khỏi trầm tư.
Bữa cơm trôi qua trong sự vui vẻ, ấm áp. Chu Thiến bế Thế Duy bêncạnh mà lo bón cơm cho cậu bé. Mọi người thấy cô dịu dàng như vậy thìlại càng tán thưởng
Sau khi ăn xong, người hầu đẩy một chiếc bánh ngọt lớn vào, bánh ngọt ba tầng, trên cùng cắm ba ngọn nến. Triệu lão gia bế Thế Duy cho cậu bé thổi nến. Thế Duy rất vui, phùng mang trợn má mà thổi một hơi tắt bangọn nến. Mọi người vỗ tay chúc mừng. Thế Duy cũng cao hứng vỗ bàn taynhỏ bé.
Nhìn con mình đã lớn như vậy, lại khỏe mạnh, đáng yêu, Chu Thiến và Triệu Hi Thành nhìn nhau cười, lòng rất vui vẻ
Khách khứa cùng ăn bánh ngọt, chơi đùa với Thế Duy một hồi rồi lụctục rời đi. Chu Thiến và Triệu Hi Thành dẫn Thế Duy đi dạo ở hoa viênmột lúc
Trước kia Triệu Hi Thành cùng Thế Duy tản bộ, Chu Thiến chỉ có thể ởbên nhìn lén, đau lòng rơi lệ, giờ rốt cuộc có thể đứng bên bọn họ, lòng không khỏi cảm khái
Bọn họ cùng nắm tay Thế Duy mà chậm rãi tản bộ trong hoa viên.
Chu Thiến hỏi Thế Duy:
- Hôm nay Thế Duy có vui không?
Thế Duy ngẩng đầu lên, ánh trăng chiếu sáng lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé, cậu bé cười nói:
- Vui lắm! Thế Duy có nhiều đồ chơi mới lắm
Hai người cười, trẻ con thật đúng là dễ dàng thỏa mãn.
Triệu Hi Thành đột nhiên dừng lại, ngồi xổm xuống trước Thế Duy rồi nói:
- Thế Duy, sau này cô sẽ sống cùng chúng ta được không?
Thế Duy vỗ tay vui vẻ nói:
- Được! Thế Duy rất thích
Triệu Hi Thành hỏi thêm:
- Vậy cô làm mẹ Thế Duy được không?
Thế Duy ngừng cười nhìn cha không nói, chỉ chốc lát sau mắt đã đỏ hoe:
- Cha, cha lại không cần mẹ sao?
Nhìn Thế Duy buồn bã, Chu Thiến đau lòng vội vàng ngồi xổm xuống nói:
- Không phải, cha mãi mãi cần mẹ, Thế Duy không thích cô sao?
Thế Duy lắc đầu nói:
- Thế Duy rất thích cô nhưng Thế Duy cũng rất thích mẹ
Chu Thiến ôn nhu nói:
- Thế Thế Duy có thích ở với cô không
Thế Duy gật đầu:
- Thích, nhưng cô là cô, không phải mẹ!
Chu Thiến im lặng một hồi sau đó ôm Thế Duy vào lòng nói:
- Được, cô mãi mãi là cô của Thế Duy!
Triệu Hi Thành nóng nảy, nói:
- Thiến Thiến, thế sao được?
Chu Thiến đứng lên nhỏ giọng nói với Triệu Hi Thành:
- Chúng ta đừng ép Thế Duy. Từ từ rồi thằng bé sẽ hiểu, nhìn con bảo vệ mẹ như vậy, lòng em cũng rất vui
Cô cúi đầu nhìn Thế Duy nói:
- Bất kể Thế Duy có gọi em là mẹ hay không, trong lòng em nóvẫn là con em, hơn nữa không phải là con không thích em, chỉ là xưng hômà thôi, em đâu để ý
Triệu Hi Thành ôm bả vai cô nhẹ nhàng nói:
- Triệu Hi Thành, đừng buồn, Thế Duy còn nhỏ chưa hiểu chuyện, chờ con trưởng thành sẽ nhận em là mẹ thôi
Chu Thiến nhẹ nhàng gật đầu.
Hôm nay, Triệu Hi Thành cùng Chu Thiến cũng không đem kết quả khảonghiệm này mà đi tìm vợ chồng Triệu thị, thực ra kết quả đã rất rõ ràng, Chu Thiến đã được mọi người nhận thức, dựa theo ước định bọn họ nhấtđịnh phải đồng ý chuyện hôn nhân này. Nhưng bọn họ cảm thấy, chuyện nàynhất định phải cho hai người chút thời gian để bọn họ suy nghĩ. Nếu cứđem chuyện ước định ra để ép buộc thì sẽ khiến mọi người không vui nênhai người quyết định tạm thời không nhắc đến để hai ông bà tự suy nghĩ
Một tuần sau, Triệu phu nhân tìm Chu Thiến, Chu Thiến biết bọn họ đã có quyết đinh
Triệu phu nhân hẹn Chu Thiến đến một quán cà phê tao nhã, đi thẳng vào vấn đề:
- Chu Thiến, vốn chúng ta không hài lòng với cháu, dù sao thân phận của cháu cũng kém nhà chúng ta quá xa
Bà uống một ngụm cà phê, ngẩng đầu, nhìn Chu Thiến, đột nhiên nở nụ cười:
- Nhưng ngoài việc thân phận không hợp, mọi phương diện khácchúng ta vẫn rất hài lòng. Hiếm có chính là cháu và Thế Duy rất hợpnhau. Nhưng đương nhiên đó không phải là quan trọng nhất, quan trọngnhất là cháu có thể khiến Hi Thành ngay cả tính mạng cũng không cần, cóthể thấy cháu rất quan trọng với nó
Chu Thiến mỉm cười nhìn bà, lẳng lặng nghe bà nói tiếp
- Từ sau khi Thiệu Lâm qua đời, Hi Thành như chết đi một nửa, chẳng còn tức giận chẳng còn cảm xúc, cho dù là Tống Thiệu Vân xuấthiện cũng chẳng khiến nó thay đổi, người làm mẹ như bác cũng rất khổ sở
Sắc mặt Triệu phu nhân đột nhiên trở nên ảm đạm, có lẽ là nhớ lạichuyện cũ đau lòng, Chu Thiến vươn tay khẽ nắm lấy tay bà như an ủi.Triệu phu nhân nhìn cô mỉm cười:
- Cảm ơn cháu, cháu đúng là người hiểu chuyện, khó trách HiThành yêu cháu như vậy! Cũng nhờ sự xuất hiện của cháu mới khiến có tìmđược chút sức sống, cháu quan trọng với nó như vậy, bác cũng không nhẫntâm chia rẽ hai đứa. Đương nhiên, sự phản đối của chúng ta với hai đứalà vô dụng, hai đứa xin ý kiến của chúng ta cũng là một sự tôn trọng,điều này bác rất cảm ơn cháu!
Chu Thiến lắc đầu, nói:
- Triệu phu nhân, hai người là cha mẹ của Hi Thành, cháu là vậy là điều đương nhiên
Triệu phu nhân rất hài lòng với câu trả lời này, gật gật đầu tiếp tục nói:
- Vốn cha Hi Thành còn không tán thành nhưng bác đã khuyênnhủ nó rồi, ông ấy tuy cố chấp nhưng vẫn rất quan tâm đến con mình, cuối cùng cũng đồng ý rồi.
Chu Thiến nghe đến đó thì rất vui vẻ, cô nói với Triệu phu nhân:
- Cảm ơn hai bác đã đồng ý chuyện của cháu và Hi Thành!
- Hôm nay bác hẹn cháu ra là để nói chuyện này, sau đó cũngmuốn hẹn cháu xem lúc nào có thể mời cha mẹ đến gặp gỡ, dùng cơm. Haiđứa kết hôn, không thể có chuyện hai bên thông gia còn không gặp gỡ được
Chương 248: Nồng nàn
Chu Minh Xa vốn không đồng ý với chuyện hôn nhân này, dù sao ngườicủa Triệu gia trước kia từng đâm chết con gái lớn của ông, tuy rằngngười gây họa giờ cũng đã chết mà Triệu Hi Thành thì không liên quan gìnhưng lòng ông vẫn là không thoải mái.
Nhưng phản ứng của Lý Mai lại không giống, bà ta nghe nói Chu Thiếnsẽ được gả vào nhà giàu gì mắt sáng bừng, cảm giác như một miếng bánhngon rơi trúng đầu. Tuy rằng bà ta không phải là mẹ đẻ Chu Thiến nhưngcũng là mẹ kế, vừa nghĩ đến việc mình sẽ thành thân gia với nhà giàu,trở thành người của xã hội thương lưu mà lại mừng rỡ phát điên
Thấy chồng còn do dự thì lo lắng, sợ ông làm hỏng giấc mộng thượng lưu của mình thì khuyên:
- Chuyện hôn nhân của con trẻ ông đừng can thiệp nhiều, ôngkhông thể vì một đứa con gái mà hủy đi hạnh phúc cả đời của đứa còn lại. Nghe nói Thiến Thiến ở Nhật Bản gặp động đất cũng là nhờ Triệu Hi Thành không ngại nguy hiểm đi cứu nó. Người đàn ông có tình có nghĩa như vậygiờ đi đâu mà tìm, hơn nữa điều kiện nhà bọn họ cũng tốt, về sau ThiếnThiến nhất định sẽ được sống thoải mái, làm cha sao có thể phản đối? Giờ nhà bọn họ không chê Thiến Thiến, mà còn đề nghị gặp mặt bàn chuyện hôn nhân thì chứng tỏ bọn họ không khinh thường chúng ta. Nhà chồng tốt như vậy cũng là cái phúc của Thiến Thiến! Ông đừng ngăn cản
Chu Minh Xa nghe vợ nói vậy thì cũng thấy có đạo lý, ông gọi điện cho Chu Thiến bàn bạc thời gian gặp mặt.
Triệu gia nếu đã đồng ý chuyện hôn nhân này thì đương nhiên sẽ làmchu đáo. Định thời gian rồi, Triệu gia phái người về quê Chu Thiến đóncả nhà Chu Thiến lên thành phố, có thể nói là rất nể mặt thông gia khiến Lý Mai cao hứng cười tít mắt. Chu Minh Xa thấy Triệu gia có lòng nhưvậy, có thể thấy bọn họ rất hài lòng với con gái mình thì cũng rất vui
Triệu Hi Thành tuy rằng còn ngồi xe lăn nhưng vẫn cùng Chu Thiến điđón. Chu Minh Xa xuống sân bay thấy Triệu Hi Thành ngồi xe lăn đi đónthì rất cảm động. Mà Lý Mai thì lại ngạc nhiên vì Triệu Hi Thành quátuấn tú, không khỏi thầm than Chu Thiến tốt số, thái độ với Chu Thiếnđương nhiên cũng quay ngoắt 180 độ, trước Thiến Thiến, sau Thiến Thiến,vô cùng thân thiết. Lý Mai muốn để Triệu Hi Thành, Triệu gia thấy mẹ kếnày quan tâm đến Chu Thiến cỡ nào
Chu Thiến đương nhiên là biết rõ tâm tư của bà ta nhưng cũng khôngvạch trần, chỉ cười cười cho qua. Lý Mai cũng chưa từng làm chuyện gìquá đáng, nếu đã là người một nhà thì cũng chẳng cần khiến bà ta phảikhó xử khiến Triệu gia có cái nhìn không hay
Triệu Hi Thành đã thuê khách sạn tốt nhất cho bọn họ, ở phòng cũng là phòng VIP. Hôm sau, vợ chồng Triệu thị mở tiệc chiêu đãi ở ngay kháchsạn này
Vốn Lý Mai nghĩ ăn cơm với nhà giàu thì đương nhiên phải ăn mặc lộnglẫy, diêm dúa một chút. Bà ta lôi hết trang sức ra mà đeo muốn thể hiệnmình cũng không phải là hạng nghèo khó. Bà bảo Chu Minh Xa đi mua một bộ đồ hàng hiệu về mặc nhưng ông lại nói:
- Quần áo tôi mang đi không phải không tốt, hơn nữa, Triệugia cũng không phải không biết về nhà ta, bọn họ sao để ý quần áo chúngta mặc bao nhiêu tiền. Vì cùng bọn họ ăn một bữa cơm mà phải đi mua quần áo sang trọng thì như thể chúng ta đang xun xoe, nịnh nọt vậy
Ông còn bắt Lý Mai không được đeo quá nhiều trang sức:
- Cứ như nhà giàu mới nổi, quá tục tằn!
Lý Mai giờ không quá dám cãi lời chồng cho nên tháo hết, chỉ đeo chiếc vòng cổ
Hai bên gặp nhau, Lý Mai thầm cảm thấy may mắn khi mình không đeo quá nhiều trang sức. Bởi vì Triệu phu nhân cả người cũng chỉ đeo chiếc dâychuyền và đôi hoa tai, hơn nữa ăn mặc thanh lịch khiến người ta cảm thấy bà thật cao quý. Nếu mình thực sự đeo hết trang sức lên người, so vớiTriệu phu nhân thì sẽ trở nên tục khí hơn nhiều
Khi vợ chồng họ Chu đánh giá vợ chồng họ Triệu thì vợ chồng họ Triệucũng nhìn sang hai người. Chu Minh Xa mặc âu phục sạch sẽ, gọn gàng,thái độ không kiêu ngạo cũng chẳng luồn cúi, rất đúng mặc. Lý Mai dù cóchút mất tự nhiên nhưng cũng là chuyện thường, phụ nữ nhà bình thường,gặp cảnh tượng này có choáng ngợp cũng là đương nhiên. Em trai Chu Thiến cũng rất lễ phép, đúng mực, nghe nói học rất giỏi. Điều này càng khiếnbọn họ vui mừng
Tóm lại cảm giác hai bên đều không tệ, nhà trai không tự cao tự đại,nhà gái tuy không bằng nhưng cũng tự nhiên thoải mái chứ không nịnh nọt, luồn cúi.
Chu Thiến và Triệu Hi Thành thấy không khí hài hòa thì cũng rất vui
Hai bên vừa ăn cơm vừa bàn chuyện đám cưới, rất nhanh đã định ra ngày giờ tổ chức. Triệu gia còn chuẩn bị chu đáo mà tặng cho vợ chồng ChuMinh Xa một căn biệt thự trị giá đến cả chục triệu nhưng Chu Minh Xakhéo léo từ chối. Ông luôn cảm thấy, nhà trai có tiền là việc của bọnhọ, ông gả con chứ không phải là bán con. Nếu nhận quà quý như vậy thìcon gái sẽ chẳng được sống thoải mái, sẽ bị Triệu gia cho rằng nhà mìnhtham tiền. Lý Mai tuy rằng rất tiếc nhưng chuyện này bà ta không cóquyền làm chủ. Huống chi sính lễ của Triệu gia cũng chẳng phải là con số xoàng nên tâm tình cũng thoải mái hơn
Rất nhanh, chuyện người thừa kế của Triệu thị muốn cưới con gái nhànghèo đã lan rộng. Nhân vật chính cũng là người mọi người khá quen – Chu Thiến. Có một số người thậm chí còn đoán, có phải là vì Triệu Hi Thànhtừng làm người mẫu cho Chu Thiến nên mới khiến hai người gắn bó vớinhau. Mọi cô gái đều ghen tỵ với Chu Thiến, một số thậm chí còn bắt đầucũng học stylist, tham gia cuộc thi. Bọn họ cho rằng cuộc thi đã đem lại vận may cho Chu Thiến, nhất thời, cuộc thi đã chấm dứt được nửa năm lại trở thành đề tài nóng bỏng.
Triệu gia cũng bắt đầu chuẩn bị hôn lễ cho bọn họ, chuẩn bị kĩ càngtrong suốt hai tháng trời. Chân Triệu Hi Thành đã khỏi hẳn, không phảingồi xe lăn nữa nhưng mấy hôm nay vì bận rộn chuẩn bị hôn sự mà gầy đikhông ít. Tuy rằng chuyện hôn nhân đã có người chuyên chuẩn bị nhưng cónhiều chuyện anh nhất quyết tự làm để có hiệu quả tốt nhất. Mà Chu Thiến cũng bận rộn việc bố trí lại phòng, sau khi kết hôn bọn họ vẫn sẽ ở lại biệt thự Triệu gia, điều này khiến Triệu phu nhân rất vui vẻ, cho nêncố ý dặn dò Dung tẩu giúp cô chuẩn bị. Từ sau khi Quế tẩu rời đi, Dungtẩu không lâu sau đã quay về, bà rất quen việc nên giúp được Chu Thiếnkhông ít. Chu Thiến cũng rất tôn trọng bà khiến Dung tẩu luôn miệng khen ngợi thiếu phu nhân tương lai.
Trước đám cưới 1 tuần, hai người cùng đi thử áo cưới. Áo cưới của bọn họ đều được chuyển từ Milan về, đặt thiết kế riêng.
Triệu Hi Thành thay quần áo xong ngồi ở ngoài chờ Chu Thiến. Anh vừasốt ruột đọc báo vừa tưởng tượng Chu Thiến mặc áo cưới sẽ thế nào. Không lâu sau, nhân viên cửa hàng cười tủm tỉm đi ra nói với anh:
- Triệu tiên sinh, Triệu phu nhân đã xong rồi
Triệu Hi Thành ngẩng đầu đã thấy Chu Thiến mặc chiếc áo cưới màu trắng chậm rãi bước ra
Áo cưới trắng tinh khôi để lộ ra bờ vai mềm của cô. Váy xòe rộng, lụa mỏng tầng tần lớp lớp, chất voan trong suốt như mây như khói, Chu Thiến tựa như tiên nữ trong mây mà nhìn anh mỉm cười.
Triệu Hi Thành kìm lòng không đậu đứng lên, hai mắt si ngốc nhìn cô.Anh cũng không nghĩ Chu Thiến xinh đẹp, đương nhiên, điều này anh vốnkhông quan tâm nhưng chính giờ khắc này, anh cảm thấy, Chu Thiến thực sự xinh đẹp, đẹp đến kinh tâm động phách, khiến anh lóa mắt
Cô nhìn anh lẳng lặng mỉm cười, dưới ánh đèn, làn da cô trắng nõn nà, hai má ửng hồng, đôi mắt như bảo thạch, lông mi dài cong vút, môi mềmmại như hoa hồng
Triệu Hi Thành đi về phía cô, nắm chặt tay cô mà kéo cô đi đến trướctấm gương lớn. Trong gương là bóng dáng hai người, nam tuấn tú, nữ túlệ. Bọn họ nắm tay nhau nhìn đối phương qua gương. Ánh mắt đầy tình ý,vui vẻ, đôi môi mỉm cười hạnh phúc
Triệu Hi Thành xoay người, cúi đầu thì thầm vào tai cô:
- Thiến Thiến, hôm nay đẹp quá, nếu ở đây không có ai thì anh thật sự muốn hôn em
Hơi thở ấm áp phun lên cổ Chu Thiến khiến cô tê dại. Chu Thiến đỏ mặt khiến cô trông càng kiều diễm, Triệu Hi Thành càng nhìn càng say mê,anh không kiềm chế được mà ôm cô vào lòng
Chu Thiến khẽ giãy, sẵng giọng nói:
- Hi Thành, ở đây còn có người
Nhân viên cửa hàng thấy vậy thì lén rời khỏi phòng VIP này, dành không gian cho đôi vợ chồng mới
Triệu Hi Thành cười:
- Thấy chưa? Chẳng còn ai nói
Nói xong cúi đầu dịu dàng hôn cô, hồi lâu sau anh mới buông cô ra, hơi thở có chút dồn dập:
- Thiến Thiến, qua mấy ngày nữa, chờ khi chúng ta kết hôn, anh nhất định phải…
Anh cúi đầu thì thầm câu nói đầy ái muội vào tai cô, giọng nói khànkhàn gợi cảm khiến Chu Thiến đỏ mặt, tim đập thình thịch. Ánh mắt nhìnanh long lanh nước, cô vươn tay khẽ đấm ngực anh nói:
- Đồ đen tối, đồ háo sắc
Giọng nói mềm mại khiến Triệu Hi Thành càng thêm si mê
Anh ôm cô càng chặt, nụ hôn nóng rực đậu lên mặt, lên cổ, lên vai,lên ngực cô rồi mới trở về đôi môi, nụ hôn sâu như hận không thể hút côvào người. Lửa nóng khiến hai người khẽ run lên
Triệu Hi Thành thở hổn hển, lưu luyến buông cô ra, ánh mắt mê loạn,ngực thở phập phồng, môi ướt át khiến anh trông vô cùng gợi cảm. Mà ChuThiến thở cũng không xong, cả người mềm nhũn, dựa vào người anh
Triệu Hi Thành ôm chặt lấy cô, vuốt tóc cô mà ai oán:
- Anh có thể không thành kẻ háo sắc sao? Ba năm qua anh làm hòa thượng, đâu có dễ dàng gì?
Chu Thiến cười cười rồi khẽ hôn lên môi anh rồi nói:
- Được, nể tình anh thủ thân như ngọc, em nhất định sẽ lập đền thờ cho anh
Triệu Hi Thành cười đầy tà mị:
- Anh cần gì đền thờ, anh chỉ cần em thôi, thưởng em cho anh nhé
Mặt Chu Thiến đỏ như chảy máu, cô dựa đầu vào ngực anh mà nghe nhịp tim anh đập loạn, lòng ngọt ngào vô cùng:
- Hi Thành, thật tốt quá! Chúng ta có thể ở bên nhau rồi…
Triệu Hi Thành ôm chặt Chu Thiến, cằm cọ lên tóc cô, nhẹ nhàng nói:
- Thiến Thiến, về sau chúng ta nhất định sẽ rất hạnh phúc
Không khí trong phòng VIP thật nồng nàn, say mê
Thật lâu sau, Chu Thiến mới nhỏ giọng nói:
- Này… Hi Thành, anh đừng làm rối tóc em!
Chương 249: Hôn lễ 1
Ngày tổ chức đám cưới là ngày thời tiết đẹp, trời cao trong xanh, mây trắng mềm mại, gió thổi ấm áp
Hôn lễ của người thừa kế tập đoàn Triệu thị trở thành chủ đề nóng trong toàn thành phố.
Bởi vì nhà mẹ đẻ của Chu Thiến không ở đây mà Chu Minh Xa cũng khôngchịu nhận biệt thự của Triệu gia tặng nên địa điểm đón dâu ở ngay tạikhách sạn Chu Minh Xa ở. Ba người nhà họ Chu cùng một số họ hàng thânthích từ xa mà đến, một số bạn bè, đồng nghiệp của Chu Thiến bao gồmTriệu Viện Viện, Tiểu Mạt đều ở đây. Ba phòng tổng thống đều chật níchngười
Chu Thiến mời Khắc Y tạo hình cho mình. Tiểu Mạt nhìn Khắc Y hóa trang cho Chu Thiến thì tán thưởng nói:
- Kĩ thuật của thầy Khắc Y thật tuyệt vời, Thiến Thiến, giờ cậu cứ như tiên nữ ý
Lý Mai đang sửa sang lại váy cho Chu Thiến, nghe cô nói thế thì vội nói:
- Thiến Thiến của chúng ta vốn rất xinh đẹp, chỉ cần thoáng trang điểm là y như ngôi sao rồi!
Tiểu Mạt nghe xong không khỏi quay mặt đi, miệng giật giật, nịnh nọt thế này lộ liễu quá
Chu Thiến thấy Tiểu Mạt như thế thì bưng miệng cười trộm. Bên kia, Lý Mai lại nói:
- Thiến Thiến, về sau con gả vào Triệu gia nên để ý đến dungnhan của mình một chút. Đàn ông đều yêu cái đẹp, con trang điểm đẹp mớicó thể giữ chặt Hi Thành được! Giờ xã hội này chẳng nói trước được cáigì cả, điều kiện của Hi Thành tốt, khó tránh…
Đông Đông đang chụp ảnh cho mọi người, nghe đến đó vội cắt lời mẹ:
- Mẹ, lại đây đi, con chụp ảnh cho mẹ
Lý Mai vừa nghe đến chụp ảnh thì vội chạy đến. Bà ta hôm nay mặc quần áo, đeo trang sức đều là Triệu Hi Thành tặng, lập tức quên những gìđịnh nói với Chu Thiến, vui vẻ đi chụp ảnh.
Chờ Lý Mai đi rồi, Chu Minh Xa đi đến bên con gái nói:
- Con đừng trách bà ấy, trước giờ đi theo cha chịu nhiều khổ cực, hôm nay được đắc ý thì quên mất trời đất
Chu Thiến cười nói:
- Cha, con không trách dì ấy, chúng ta là người một nhà, dì ấy cũng là muốn tốt cho con thôi
Chu Minh Xa rất vui mừng vì sự hiểu chuyện của cô, không khỏi cảm thấy mình có phúc, các con đều rất hiểu chuyện. Ông lại nói:
- Con lớn lên bên ngoài, cha chưa từng làm tròn trách nhiệmcủa người cha. Giờ thấy con hiểu chuyện, cố gắng như vậy, cha thực sựrất vui, cũng rất cảm kích ông trời.
Nói đến đây, giọng Chu Minh Xa trở nên nghẹn ngào, con gái mới tìm về chưa được bao lâu đã phải gả đi, lòng ông có chút cảm khái:
- Giờ có thể thấy con lấy chồng, nhìn thấy con hạnh phúc nhưthế cha cảm thấy đúng là trời cao ban phước. Cha chúc con cả đời đềuluôn hạnh phúc như vậy
- Cha!
Mắt Chu Thiến cũng hơi ửng đỏ lên. Chu Minh Xa có chút tự trách:
- Xem cha nói gì này, làm con khóc rồi. Mau, đừng có khóc, làm nhòe lớp trang điểm đó, không đẹp đâu
Tiểu Mạt vội vàng đi tới bên, cẩn thận lau khóe mắt cho Chu Thiến.
Chu Minh Xa còn nói:
- Con đừng để những lời dì nói vào lòng. Cha thấy Hi Thànhkhông phải là loại người như thế, nó rất tốt với con, cũng tôn trọng mọi người. Cha thấy sau này nó nhất định sẽ không làm gì có lỗi với conđâu.
Chu Thiến gật gật đầu nói:
- Nếu đã lấy anh ấy thì con sẽ tin tưởng anh ấy. Nếu giờ đã nghi ngờ thì chẳng phải sẽ nghi ngờ cả đời? Thế thì quá mệt!
Chu Minh Xa cười:
- Con thật hiểu chuyện
Ông nắm chặt tay Chu Thiến:
- Hôm nay con gái cha xinh quá, cha cũng muốn chụp ảnh với con
Nói xong gọi Đông Đông tới chụp ảnh cho bọn họ, sau đó, mọi người lần lượt chụp ảnh với cô dâu, vô cùng vui vẻ.
Đến 10h, Triệu Hi Thành dẫn theo anh em bạn bè lên tầng đón dâu
Tiểu Mạt lại dẫn các chị em ra chặn cửa, không cho bọn họ tiến vào mà chỉ đòi lì xì
Đòi lì xì? Triệu Hi Thành đương nhiên đã chuẩn bị, cần bao nhiêu cũng có. Anh nhét qua khe cửa, nghĩ như vậy là đã có thể qua cửa nhưng cácchị em nhận lì xì xong thì vẫn đóng chặt cửa, cười nói:
- Triệu Hi Thành, hít đất 100 cái đi! Bằng không đừng mong nhìn thấy cô dâu xinh đẹp của chúng ta?
Cũng chỉ có Tiểu Mạt dám làm khó Triệu Hi Thành, mọi người còn lại chỉ ở bên xem trò hay
Triệu Hi Thành đen mặt, hít đất 100 lần thì còn có sức bế cô dâu sao? Anh không khỏi nghiến răng nghiến lợi, uy hiếp:
- Tiểu Mạt, lúc em kết hôn không muốn nhận quà à!
Tiểu Mạt chẳng coi ra gì, mặt không đổi sắc nói:
- Hôm nay không nghe uy hiếp, muốn ôm người đẹp về nhà thì hít đất đi
Chu Thiến ngồi đó chỉ cười, khó có dịp vui vẻ như thế, để mặc bọn họtrêu đùa, họ hàng bạn bè cũng chỉ mỉm cười xem trò hay, thỉnh thoảng còn trêu đùa mấy câu. Nhưng Lý Mai lại có chút lo lắng, sợ Triệu Hi Thànhsẽ tức giận nhưng thấy Triệu Hi Thành chẳng hề nổi cáu, thậm chí còn mềm giọng cầu xin Tiểu Mạt thì không khỏi kinh ngạc mở to mắt.
Đông Đông cầm máy chụp ảnh mà chụp lại những cảnh này
Triệu Hi Thành nịnh nọt đủ kiểu nhưng Tiểu Mạt vẫn chẳng hề thay đổi, anh liếc sang Hi Tuấn, không khỏi nảy ra suy nghĩ, dùng mỹ nam kế!
Anh nói với em trai:
- Em trai ngoài, giờ phải nhờ em thôi
Hi Tuấn cười đi tới cửa, chỉ nhẹ nhàng nói:
- Tiểu Mạt, để chúng tôi vào đi được không?
Bên trong, các cô gái nghe giọng Hi Tuấn thì đều hưng phấn hét ầm lên, mọi người vội vàng mở cửa ra để gặp thần tượng.
Triệu Hi Thành nhân cơ hội chui vào, nhân viên đi theo vội vàng chiahồng bao cho mọi người, mà Triệu Hi Thành vội đi đến bên Chu Thiến, cầmhoa tươi đưa cho cô, lau mồ hôi nói:
- Cuối cùng cũng được thấy cô dâu của anh rồi
Chu Minh Xa và Đông Đông ở bên bật cười
Chu Thiến lấy khăn tay lau mồ hôi cho Hi Thành:
- Có phải là mệt lắm không
Triệu Hi Thành nhìn cô cười:
- Theo lời Tiểu Mạt, không mệt thì sao bế được người đẹp về nhà
- Ba hoa!
Chu Thiến cười, mắt đầy ý ngọt ngào. Những người khác thấy bọn họ hạnh phúc như vậy thì vô cùng hâm mộ.
Tiểu Mạt dựa vào Triệu Viện Viện nói:
- Nhìn thấy bọn họ như vậy, mình cũng muốn kết hôn
Triệu Hi Thành nghe được thì quay đầu hung hăng nói:
- Tiểu Mạt, chờ lúc em kết hôn thì bảo Trương Bân hít đất 200 cái nhé
Tiểu Mạt lè lưỡi
Nghỉ ngơi một hồi, Triệu Hi Thành bế Chu Thiến ra khỏi phòng dướivòng vây của mọi người. Có nhiếp ảnh chuyên nghiệp mang máy ảnh đi chụpảnh phía sau, chụp lại từng khoảnh khắc hạnh phúc này.
Đoàn người đi ra khách sạn. Xe hoa đợi sẵn, chiếc xe màu đen sangtrọng cắm đầy hoa tươi, trước xe là hai đứa trẻ con đang hôn nhau. Triệu Hi Thành bế Chu Thiến vào xe, mọi người cũng lên xe do Triệu gia chuẩnbị, sau đó đoàn xe tiến về lễ đường
Đoàn xe rời đi, có người tò mò đứng bên đếm:
- Một chiếc… 50 chiếc… 100 chiếc…
Trời ạ, 100 chiếc xe đón dâu! Đám người đứng xem ồn ào bàn tán. Ngoài chiếc xe cô dâu chú rể ngồi có sự khác biệt, 99 chiếc xe còn lại đềucùng một hãng, cùng một màu, đều dán chữ hỉ trên kính xe, trông thậtchói mắt
Xe đi về khách sạn tổ chức lễ cười, đi đến đâu đều khiến mọi ngườichú ý đến đó, ai nấy nhìn mà sợ hãi không thôi, thậm chí còn có đàitruyền hình đi theo sau mà chụp hình, đưa tin
Trong đám người một người khó hiểu hỏi:
- Nhà ai kết hôn thế?
Người bên cạnh khinh bỉ nhìn:
- Đến ngay cả con cả nhà Triệu gia hôm nay kết hôn mà cũng không biết, đúng là đồ ngốc
- Con cả nhà Triệu gia! Khó trách! Cũng chỉ có nhà bọn họ mới có khí thế này
Đoàn xe đi vòng quanh mấy khu phố rồi dừng lại ở khách sạn sang trọng nhất thành phố. Bảo vệ đều được điều đến đây để giữ gìn trật tự. Ngườiphục vụ cũng chu đáo đón khách.
Tiếng pháo nổ vang, khắp đất trời chìm trong màu đỏ rực rỡ
Quản lý khách sạn tự mình mở cửa xe cho Chu Thiến, Triệu Hi Thànhxuống xe trước rồi mới bế Chu Thiến vào khách sạn. Váy cưới dài quéttrên thảm đỏ như một đám mây trắng, Chu Thiến và Triệu Hi Thành như đôikim đồng ngọc nữ đang rẽ mây mà đi
Triệu Hi Thành đưa Chu Thiến đến phòng chờ trong khách sạn, sau đó tự mình rót nước cho Chu Thiến, dịu dàng hỏi:
- Có mệt không em?
Chu Thiến bật cười:
- Em ngay cả đi cũng còn chẳng đi bước nào thì mệt gì đâu nhưng anh chắc mệt lắm
Trong lòng vô cùng ngọt ngào.
- Bế em thì có gì mà mệt? Anh bế cả đời cũng được
Phục vụ nữ ở bên nghe bọn họ nói chuyện, lúc đi ra nói với bạn cùng làm:
- Trên đời lại có người con gái tốt số như thế, tìm được ôngchồng vừa đẹp trai, vừa giàu có lại hết mực yêu thương, coi vợ như côngchúa, đúng là chuyện cổ tích…
Mấy cô gái trốn ngoài cửa nhìn lén đôi vợ chồng mới hạnh phúc này mà ảo tưởng sẽ có ngày mình cũng được hạnh phúc như vậy
Không bao lâu đã có người tiến vào nói với bọn họ, hôn lễ sắp bắt đầu, bảo bọn họ chuẩn bị
Tiệc cưới bọn họ làm theo phong cách truyền thống, Triệu gia đặt tiệc lớn, sau đó cô dâu chú rể lên sân khấu nhận lời chúc của mọi người rồiđi kính rượu các bạn
Khách khứa đến đông đủ, sảnh lớn đặt một trăm bàn tiệc, trang trí thanh nhã, sang trọng, mà trước sảnh có đặt một sân khấu lớn
Triệu Hi Thành đứng trước sân khấu, đợi nhạc phụ đại nhân dẫn con gái đến trao cho mình
Âm nhạc nổi lên, giữa sảnh là một con đường nhỏ trải thảm đỏ, ở cuốidùng hoa tươi mà kết nên một chiếc cổng vòm xinh đẹp. Chu Thiến và chabước từ chiếc cổng này vào.
Cô dâu ôm bó hoa bách hợp, váy cưới trắng tinh như đám mây bồng bềnh, khuôn mặt xinh đẹp ẩn hiện sau tấm khăn voan. Cô dâu nắm tay cha, mắtnhìn chú rể mà đi từng bước về phía anh. Cho dù là cách một lớp voan vẫn có thể nhìn thấy cô mỉm cười hạnh phúc. Chú rể hai mắt sáng bừng, cườihạnh phúc chẳng kém cô dâu là mấy
Mọi người nhìn thấy cảnh này thì cảm thấy lòng bủn rủn, cảm động vô cùng
Cô dâu càng lúc càng bước đến gần chú rể hơn
Triệu Hi Thành mỉm cười dịu dàng, chậm rãi vươn tay về phía ChuThiến. Chu Minh Xa đặt tay Chu Thiến vào tay anh. Chu Thiến cũng traotrái tim mình cho anh.
Chương 250: Hôn lễ 2
Mc ở trên sân khấu nói:
- Bây giờ chúng ta cùng vỗ tay chào đón cô dâu chú rể nào!
Dưới sân khấu là tiếng vỗ tay nhiệt liệt
Hai người nắm tay nhau chậm rãi bước lên sân khấu trong tiếng vỗ tay chúc phúc của mọi người
Trên sân khấu, bóng Triệu Hi Thành cao lớn, anh tuấn, anh mặt lễ phục màu đen từ nhà thiết kế nổi tiếng, khiến khí chất cao quý của anh được bộc lộ rõ. Mà bên cạnh anh, Chu Thiến mặc áo cưới màu trắng tinh khiết, khăn voan trùm đầu trải dài thanh lệ vô cùng. Một đen một trắng như một bức tranh hoàn mỹ, tựa như hoàng tử và công chúa trong cổ tích khiến người xem cảm thán vô cùng.
Cảnh này được camera quay lại rồi up lên internet
MC đầu tiên là làm khó cặp vợ chồng mới một hồi, những câu hỏi hóc búa, hóm hỉnh khiến mọi người cười vang. Triệu Hi Thành bình thường vốn lạnh lùng nhưng hôm nay lại dịu dàng, hài hước khiến ai nấy đều kinh ngạc. Thì ra Triệu Hi Thành cũng có thể đáng yêu như vậy sao. Chu Thiến đối mặt với những câu hỏi của MC thì cũng không ngại ngùng, cô thoải mái trả lời một số câu hỏi khó của MC, những vấn đề không tiện thì chỉ cười, Triệu Hi Thành sẽ cứu nguy.
Cuối cùng, MC cười nhìn bọn họ nói:
- Đây đúng là cặp vợ chồng ăn ý, có thể thấy Triệu Hi Thành tiên sinh rất yêu vợ, vể sau nhất định sẽ là người chồng tốt. Chỉ là tôi có chút thắc mắc, tôi tin mọi người nhất định cũng rất muốn biết…
MC nhìn mọi người, lớn tiếng nói:
- Cô dâu có điểm gì thu hút Triệu tiên sinh khiến cho Triệu tiên sinh nguyện quỳ gối trước váy thạch lựu của cô ấy? Mọi người có muốn biết không!
Khách mời lập tức vỗ tay tán thưởng, lớn tiếng đáp:
- Muốn!
MC nói:
- Xem ra, đây là thắc mắc của rất nhiều người, Triệu tiên sinh không ngại chứ?
Triệu Hi Thành cười, anh đâu để ý, anh chỉ mong tất cả mọi người đều biết tình cảm của anh với cô
Anh đón lấy micro từ MC, sau đó quay đầu nhìn Chu Thiến, dưới lớp voan mỏng, đôi mắt Chu Thiến như bảo thạch mà nhìn anh đầy tình yêu chứa chan khiến tim anh mềm lại
- Tôi nghĩ rằng tôi sẽ nói được rất nhiều nhưng thực sự lại phát hiện, tôi không biết nên nói gì…
Anh cầm micro nhẹ nhàng nói, giọng nói trầm ấp đầy sức hút
Khách khứa đều chăm chú lắng nghe
- Tôi chỉ biết lúc ở bên cô ấy tôi rất vui, rất hạnh phúc, trong mắt tôi cô ấy là tuyệt vời nhất. Tôi cũng chẳng biết vì sao cô ấy hấp dẫn tôi, có đôi khi cô ấy còn làm cho tôi tức điên nhưng tôi yêu Chu Thiến như vậy. Mọi thứ của cô ấy, ánh mắt, giọng nói, nụ cười, điểm tốt cũng như điểm xấu, chỉ cần là cô ấy thì trong mắt tôi mọi thứ đều rất đáng yêu…
Chu Thiến nhìn anh, lúc anh nói, hai mắt anh nhìn cô chăm chút, trong mắt là tình yêu sâu sắc đủ để nhấn chìm cô, mà mỗi lời anh nói lại khiến cô vô cùng cảm động, cô cảm thấy cổ họng như bị chặn lại, sống mũi cay cay, mắt nóng bừng, nước mắt làm nhòe đi ánh nhìn của cô
MC và khán giả đều bị lời Hi Thành nói làm cho cảm động, có một số khách nữ cũng vội lấy khăn lau khóe mắt
MC mỉm cười, sau đó quay đầu nhìn Chu Thiến nói:
- Chu tiểu thư, không giờ phải là Triệu phu nhân, chắc hẳn mọi cô gái đều muốn biết cảm nhận của cô khi được gả cho người thừa kế của tập đoàn Triệu thị. Cô có thể cho chúng tôi biết chứ?
Chu Thiến đón lấy micro, mỉm cười, sau đó nhẹ giọng nói:
- Mc thân mến, anh nhầm rồi, tôi không lấy người thừa kế của Triệu thị, tôi chỉ lấy Triệu Hi Thành thôi
MC nghi hoặc hỏi lại:
- Cái này có gì khác nhau?
Chu Thiến nhìn Triệu Hi Thành mỉm cười thật xinh đẹp, sau đó chậm rãi nói:
- Khác nhau chính là, bất kể Hi Thành có phải là người thừa kế hay là gì gì đi nữa, với tôi mà nói, chẳng có gì khác nhau cả.
Triệu Hi Thành như chìm trong niềm hạnh phúc khó tả, anh nắm tay cô, nắm thật chặt. Với hai người lúc này có nói gì cũng là không cần thiết.
Tất cả mọi người đều bị tình cảm chân thành của bọn họ làm cho cảm động, mọi người không hẹn mà cùng vỗ tay chúc phúc hai người
Cuối cùng MC nói:
- Giờ chúng ta mời chú rể hôn cô dâu nào!
- Đúng rồi!
Khách mời vỗ tay nhiệt liệt
Dưới tiếng vỗ tay của mọi người, Triệu Hi Thành nhẹ nhàng vén khăn voan của Chu Thiến lên, hai người nhìn nhau chân thành, trong mắt là tình yêu ngọt ngào. Sau đó Triệu Hi Thành chậm rãi cúi đầu rồi hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô. Chu Thiến nhắm mắt lại, lông mi khẽ run run vì hạnh phúc
Bên khách sạn cũng chọn đúng thời điểm mà bắn pháo giấy, trong tiếng nổ ầm, pháo giấy rực rỡ bắn ra đầy trời, lấp lánh dưới ánh đèn rồi bay xuống người bọn họ. Triệu Hi Thành ngẩng đầu nhìn cô, nhẹ nhàng nói:
- Anh yêu em…
Khách mời đều đứng lên nhiệt liệt vỗ tay. Chu Minh Xa đứng dưới sân khấu, thỉnh thoảng lại lau lau khóe mắt. Đứa con gái này trước kia phải chịu bao khổ cực, cuối cùng cũng được khổ tận cam lai, về sau nhất định sẽ luôn được hạnh phúc. Lý Mai thấy chồng kích động thì khẽ nắm tay ông an ủi. Mà Đông Đông thấy chị mình được hạnh phúc thì lại nhớ đến một người chị khác cũng luôn yêu thương mình. Mắt cậu bé nhòe đi mà nghĩ: Chị cả nhìn thấy chị hai hạnh phúc như vậy nhất định cũng sẽ rất vui!
Sau khi làm lễ xong, Tiểu Mạt cùng Chu Thiến đi thay quần áo để đi chúc rượu.
Bộ thứ hai của Chu Thiến là bộ sườn xám màu đỏ bằng tơ lụa thêu kim tuyến, rất xinh đẹp.
Tiểu Mạt búi tóc cho cô, sau đó cài một cây trâm đính viên minh châu lớn lóe ra ánh sáng long lanh.
Thay quần áo xong, Chu Thiến và Triệu Hi Thành đi kính rượu từng bàn, tiếng chúc mừng không ngớt bên tai, vợ chồng Triệu thị cũng rất vui mừng.
Bữa tiệc này mọi người đều rất vui vẻ. Một số bạn bè chốn thương trường kính rượu với Hi Thành, Hi Thành tửu lượng không cao, đều phải nhờ một người đỡ rượu hộ
Tiệc cưới qua đi, Chu Thiến và Hi Thành cùng vợ chồng Triệu thị tiễn khách. Khách khứa về hết, Triệu Hi Thành quan tâm hỏi Chu Thiến:
- Em đã ăn gì chưa
Chu Thiến nói:
- Em ăn rồi, còn anh, mọi người kính rượu anh nhiều, không sao chứ?
Triệu Hi Thành nói đầy ẩn ý:
- Hôm nay anh tuyệt đối không say được
Mặt Chu Thiến đỏ lên, vội nhìn bốn phía, sau đó lườm anh đầy giận khiến Triệu Hi Thành cười lớn.
Lúc này đột nhiên có người đi vào đưa một chiếc hộp lớn cho Triệu Hi Thành nói:
- Đây là một tiên sinh họ Kiều nhờ tôi giao cho anh
Họ Kiều? Chẳng lẽ là anh Kiều Tranh? Chu Thiến nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Triệu Hi Thành một cái, Triệu Hi Thành cùng nhìn cô nói:
- Từ khi em đi, Kiều Tranh cũng ra nước ngoài, lâu rồi cũng chẳng có tin tức gì, nhất định là anh ấy nghe tin anh kết hôn thì mới về
Chu Thiến hỏi bồi bàn:
- Anh ấy đi lâu chưa?
- Chưa được bao lâu!
Triệu Hi Thành hiểu ý cô nên nói:
- Để anh đi, giờ chắc anh ấy không biết em đâu
Anh liếc cô một cái, giọng nói có chút ghen tuông:
- Chẳng lẽ em còn định bảo với anh ấy rằng em chính là Thiệu Lâm?
Chu Thiến cười, nói:
- Anh nghĩ gì thế, em chỉ muốn biết bây giờ anh ấy sống thế nào thôi. Quá khứ là quá khứ, em không muốn nhắc lại nữa, anh đi với em đi, em ở bên nhìn thôi
Chuyện Chu Minh Xa tìm được con gái, những người quen hầu như đã biết, Kiều Tranh qua mẹ mà biết tin này. Tuy rằng cô vẫn là cô nhưng trong lòng Kiều Tranh cô chỉ là em gái của Chu Thiến mà thôi, bọn họ chẳng có chút liên quan nào cả.
Triệu Hi Thành yên lòng, Thiệu Lâm và Kiều Tranh từng có tình cảm sâu đậm anh biết, nếu không vì cô mất trí nhớ thì người thất bại thảm hại tuyệt đối chính là anh.
Hai người cùng đuổi theo Kiều Tranh.
Kiều Tranh mặc quần áo thoải mái, vừa nhìn đã biết là anh không định tham dự tiệc cưới, chỉ đến đưa quà mà thôi. Thấy bọn họ đuổi theo, Kiều Tranh dừng bước, nhìn bọn họ mỉm cười, sắc mặt rất thoải mái
Khi anh nhìn thấy Chu Thiến thì thoáng sửng sốt nhưng lập tức lại bình tĩnh trở lại.
Anh nói với Triệu Hi Thành:
- Tôi xem trên mạng thấy tin anh sắp kết hôn, vừa vặn phải về nước có chút chuyện nên đến đây xem sao
Triệu Hi Thành bắt tay chào hỏi:
- Cảm ơn quà tặng của anh
Kiều Tranh cười đầy ấm áp:
- Chỉ là chút lòng thành, thấy anh có thể tìm được người mình yêu, tôi mừng cho anh
Anh nhìn Chu Thiến rồi cười chào hỏi với cô.
Lúc này, ngoài đại sảnh khách sạn, một cô gái đang ngồi ở sô pha, nhìn thấy Kiều Tranh nói chuyện phiếm với hai người thì đi đến. Dáng người chuẩn, ngũ quan xinh xắn, khí chất cao ngạo, Chu Thiến biết đây là Thượng Quan Nhược Tuyết. Khi nhìn Kiều Tranh, vẻ cao ngạo trong mắt cô ấy lại trở thành sự dịu dàng, ấm áp.
- Kiều Tranh, gặp bạn chưa? Giọng nói cũng rất dịu dàng.
Nhìn thấy Triệu Hi Thành, Thượng Quan Nhược Tuyết mỉm cười, vươn tay nói:
- Triệu tiên sinh, chúc mừng anh!
Triệu Hi Thành nhìn hai người bọn họ thì đã hiểu, anh cười nói:
- Cũng chúc mừng hai người!
Mặt Thượng Quan Nhược Tuyết ửng hồng, cô liếc mắt nhìn Kiều Tranh một cái. Kiều Tranh cũng nhìn cô rất dịu dàng rồi nói với Triệu Hi Thành:
- Sau khi biết Thiệu Lâm qua đời, tôi mới hiểu ra, thực sự những gì giữa tôi và cô ấy đã sớm thành quá khứ, là tôi cố chấp không chịu buông tay mà thôi. Thiệu Lâm từng nói tôi nên biết quý trọng người trước mặt, giờ tôi cũng đã buông tay, bắt đầu cuộc sống mới của chính mình. Giờ thấy anh cũng vậy, tôi thực lòng thấy vui cho anh! Chắc hẳn đây cũng là điều Thiệu Lâm muốn thấy nhất!
Chu Thiến nhìn anh và Thượng Quan Nhược Tuyết rất ăn ý, ánh mắt nhìn nhau ngọt ngào, sự u buồn đã chẳng còn thì không khỏi vui mừng cho anh, cô tự trong lòng: Thiệu Lâm, nhìn thấy Kiều Tranh lại tìm được hạnh phúc, cô cũng vui đúng không?
Thượng Quan Nhược Tuyết nói:
- Kiều Tranh, chúng ta phải đi rồi, lát nữa còn đi gặp cha nữa.
Triệu Hi Thành hỏi:
- Vậy là chuyện vui của hai người cũng sắp rồi à?
Kiều Tranh gật đầu nói:
- Lần này tôi về nước cũng là để bàn chuyện hôn sự với gia đình cô ấy
Chu Thiến không nhịn được mà nói:
- Chúc mừng anh!
Kiều Tranh nhìn cô rồi cười nói:
- Cảm ơn!
Sau đó lại quay đầu nói với Triệu Hi Thành:
- Được rồi, tôi phải đi đây, lúc nào rảnh nói chuyện sau
Nói xong, cùng Thượng Quan Nhược Tuyết tay nắm tay rời đi.
Chu Thiến cười nhìn theo bóng bọn họ nói:
- Có thể nhìn thấy anh ấy được hạnh phúc thật tốt biết bao!
Triệu Hi Thành nhìn cô nói:
- Đúng vậy, thật tốt
Có thể hoàn toàn yên tâm!
Chương 251: Động phòng
Buổi tối, khách mời đều là bạn bè thân thiết
Triệu gia mở tiệc tối kiểu châu Âu ở khách sạn. Âm nhạc, sàn nhày, tiệc buffe. Mọi người vui vẻ thoải mái chơi đùa.
Đôi vợ chồng mới đương nhiên trở thành đối tượng trêu chọc chính, mọi người ra đủ các trò làm khó dễ bọn họ khiến không khí tràn ngập tiếng cười.
Sau khi kết thúc bữa tiệc, Triệu gia phái lái xe đưa người thân, bạn bè từ xa của Chu Thiến về khách sạn. Người nhà Triệu gia cũng mệt mỏi, tiễn khách xong thì trở về biệt thự.
Triệu Hi Thành và Chu Thiến cùng vào phòng tân hôn, phòng tân hôn vẫn là phòng lúc trước của Triệu Hi Thành nhưng Triệu phu nhân sớm đã tân trang lại căn phòng.
Thế Duy đã ngủ từ sớm, hôm nay cậu bé cũng rất vui, thấy Chu Thiến mặc áo cưới thì nói cô rất đẹp, còn bảo sau này lớn lên sẽ lấy cô làm vợ khiến mọi người cười đau bụng.
Đầu tiên, Chu Thiến bế Thế Duy vào phòng, thay quần áo cho cậu bé ngủ được thoải mái, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa đi ra. Vừa mới đóng cửa thì Triệu Hi Thành đứng sau đã ôm ngang lấy người cô. Chu Thiến khẽ kêu, theo bản năng ôm lấy cổ anh. Triệu Hi Thành khẽ cười nhìn cô, tiếng cười vô cùng ái muội, anh nhìn cô rồi bế cô vào phòng tân hôn
Sau khi vào phòng, Triệu Hi Thành lấy chân sập cửa lại, sau đó nhẹ nhàng đặt Chu Thiến lên giường, giây sau đã hôn lên môi cô đầy nhiệt tình. Chu Thiến bị anh hôn đến ý loạn tình mê, đến khi anh bắt đầu tấn công chỗ khác thì Chu Thiến thở gấp mà nói:
- Hi Thành, em phải đi tắm đã…
Triệu Hi Thành ngẩng đầu, hai mắt càng sâu thẳm như cơn lốc xoáy muốn hút cô vào trong. Anh hơi gợn khóe môi, yêu dị mà quyến rũ nói:
- Được, chúng ta cùng tắm.
Anh vào phòng tắm mở nước trước, lúc đi ra thì bắt đầu cởi lễ phục trên người để lộ ra chiếc áo sơ mi trắng tinh bó sát lên những cơ bắp gợi cảm. Chu Thiến khẽ nuốt nước bọt
Chu Thiến nhìn anh chậm rãi tiến đến, lòng vừa lo lắng lại vừa hưng phấn, hai mắt anh sâu như biển gắt gao khóa chặt tim cô khiến tim cô đập loạn như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.
Anh đi đến bên cô cười trấn an, sau đó kéo cô dậy khiến người cô dựa sát vào người anh. Anh nhìn cô thật sâu mà nói:
- Giờ chúng ta đi tắm nào!
Giọng nói khàn khàn đầy sức lay động.
Đầu óc Chu Thiến choáng váng, hoàn toàn không thể tự hỏi, chỉ nhìn anh chăm chú
- Đừng nhìn anh thế, anh không nhịn được đâu. Anh cười khẽ.
Chu Thiến bỏng rát, vội vàng cúi đầu.
Triệu Hi Thành chậm rãi cởi áo khoác cho cô, trên người cô là bộ váy dạ hội màu xanh ngọc và áo khoác lông cáo. Anh cởi áo khoác của cô khiến bờ vai duyên dáng hiện rõ. Anh cúi đầu khẽ hôn lên làn da trắng nõn của cô, nụ hôn ấm áp khiến tim Chu Thiến tê dại.
Cô cảm thấy người dần nóng bừng lên.
Triệu Hi Thành chậm rãi hôn lên cổ cô, nhẹ nhàng mà hôn, hương thơm thản nhiên trên cơ thể cô khiến cảm xúc của anh tăng vọt, nụ hôn của anh dần trở nên mạnh mẽ, hơi thở nóng rực khiến cô khẽ run lên, kìm lòng không đậu mà khẽ rên rỉ
Tiếng rên kiều mị này lại châm ngòi lửa nóng trong anh, đôi môi anh vội vã tìm môi cô, điên cuồng mà hôn cô. Bàn tay nóng rực di chuyển khắp người cô, sau đó vươn tới lưng cô mà kéo khóa váy của cô xuống. Bộ váy dạ hội nhẹ nhàng tụt khỏi thân thể non mềm của Chu Thiến, rơi xuống chân cô, cả người cô chỉ còn lại bộ nội y.
Nội y viền hoa, bộ ngực trắng như tuyết ở giữa là điểm cong cong mê người đang tản mát ra mùi hương đặc biệt lay động thần kinh mẫn cảm của anh, hơi thở của anh lập tức trở nên nặng nề, hai mắt tối lại.
Cô không dám cử động, làn da trong không khí thoáng lạnh bắt đầu nổi gai ốc, ánh mắt của anh càng khiến cô bủn rủn, cô cảm thấy cả người như bị lửa thiêu đốt.
Anh hít sâu một hơi, ngực phập phồng, sau đó nhẹ nhàng mà bế cô về phía phòng tắm.
Anh đặt cô vào bồn tắm, nước ấm trong bồn khiến cô thoải mái mà khẽ rên lên. Anh bắt đầu cởi nội y của cô, cô thẹn thùng che ngực, mặt đỏ bừng.
Anh cúi đầu nhẹ nhàng hôn cô, hôn đến độ khiến cô ý loạn tình mê, không thể thở nổi, đầu óc choáng váng, cả người bủn rủn, không thể không vươn tay mà ôm cổ anh.
Anh vừa hôn cô vừa mơn trớn da thịt trên người cô, mơn trớn khuôn ngực cao ngất kia, mơn trớn vùng eo mềm mại của cô, mơn trớn cặp đùi nõn nà của cô, cuối cùng dịu dàng mơn trớn nơi thần bí kia…
Cô cảm thấy toàn thân như bị đốt cháy, một cảm giác khó mà nói rõ phủ đến, cô vội ôm chặt anh, người khẽ run lên. Nụ hôn của anh trở nên vô cùng dịu dàng, như đang trấn an, đang dụ dỗ, cô cảm thấy mình như đang chìm nổi trong sóng biển, mê muội, choáng váng
Thật lâu sau anh mới buông cô ra, mặt anh ửng hồng, đôi mắt sâu thẳm mê loạn:
- Để anh tắm cho em
Anh nói, giọng nói gợi cảm vô cùng
Anh lấy bình sữa tắm ở bên ra, đổ vào tay rồi bắt đầu đánh bọt, sau đó phủ đều lên người cô, từng tấc da thịt, làn da trắng nõn hơi đỏ lên, qua lớp sữa tắm mịn màng càng trở nên bóng mịn như bạch ngọc, dụ hoặc vô cùng
Chu Thiến nằm trong bồn tắm, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cô thật sự ngại khi đối mặt với cảnh tượng câu dẫn thế này. Đột nhiên bên người có tiếng vang, cô không khỏi mở to mắt, đập vào mẳ là thân hình cao lớn của anh. Chẳng biết anh đã cởi quần áo từ lúc nào mà xuất hiện trước mặt cô.
Chu Thiến a một tiếng, vội lấy tay bưng mắt lại nhưng vẫn không nhịn được mà nhìn lén anh qua kẽ hở
Làn da nâu bóng, những giọt nước trên người anh lấp lánh, cơ ngực săn chắc, cơ bắp rắn rỏi cùng với cái gì đó ẩn trong nước đang dựng thẳng kia…
Cả người Chu Thiến nổi lên một tầng hồng nhạt đầy mê hoặc.
Triệu Hi Thành cười khẽ rồi gạt tay cô ra nói:
- Cũng chẳng phải lần đầu nhìn thấy, em xấu hổ gì chứ. Lại đây, vừa rồi anh tắm cho anh, giờ đến lượt em tắm cho anh
Mặt Chu Thiến đỏ như sắp chảy máu, cô cũng không hiểu vì sao cô lại thẹn thùng như thế, chẳng lẽ là vì thay đổi cơ thể.
Cô cúi đầu, lắc lắc đầu nói:
- Em không làm, anh tự tắm đi
Giọng nhỏ như muỗi kêu
- Em không tắm cho anh?
Anh dài giọng nói rồi lại tiếp:
- Thế thì để anh cù em
Nói xong bắt đầu vươn tay về phía em cô
Chu Thiến sợ nhất là bị cù, thực sự không chịu nổi, vội đầu hàng:
- Được rồi, em tắm cho anh là được.
Cô lấy sữa tắm đổ lên người anh. Bàn tay mềm mại lướt qua lưng anh, cánh tay, ngực, bụng, ngón tay khẽ trượt qua điểm hồng trước ngực anh, anh rên nhẹ khiến Chu Thiến vội vàng chuyển xuống chân anh, từ bắp chân anh mà tiến lên trên, đến đùi, đến bờ mông săn chắc, cuối cùng dừng lại ở bụng dưới…
Cô đỏ mặt ngẩng đầu nhìn anh, hai mắt anh đen như động không đáy mà như đang gọi cô:
- Thiến Thiến!
Tiếng gọi như rên rỉ này khiến cô bủn rủn
Sau đó anh đột nhiên đứng lên, bế Chu Thiến rồi bước ra khỏi phòng tắm, đi về giường lớn
(Eo, bẩn thế, còn chưa xả hết sữa tắm :3)
- Anh không muốn đêm tân hôn của mình là ở trong phòng tắm đâu. Anh nhìn cô cười nói.
Anh đặt cô lên giường rồi đè lên người cô…
Đêm càng lúc càng sâu, ánh trăng tròn đang trốn sau đám mây, ngượng ngùng khi nhìn thấy cảnh xuân nóng bỏng kia…
Sáng sớm
Ánh mặt trời vàng rực rỡ xuyên qua cửa sổ thủy tinh mà tiến vào căn phòng, chiếu sáng bừng từng góc nhỏ
Triệu Hi Thành tỉnh lại trước, nhìn sang Chu Thiến đang ngủ say. Người cô đầy những dấu hôn của anh, tối hôm qua nhất định là anh đã không dịu dàng.
Lúc này anh mới phát hiện trên nệm có vệt máu loang lổ, lòng đau đớn, nhất định là đã làm đau cô… Mấy hôm tới không thể quá phóng túng được.
Triệu Hi Thành nhìn cô mỉm cười, tay chậm rãi mơn trớn khuôn mặt cô rồi vuốt tóc cô ra sau đầu, trong mắt đầy sự dịu dàng
Anh nhẹ nhàng xuống giường, mặc quần áo, cũng không ngờ lại đánh thức Chu Thiến, Chu Thiến mở mắt ra nhìn anh mỉm cười, nụ cười có chút thẹn thùng:
- Chào buổi sáng!
Triệu Hi Thành đi đến bên giường khẽ hôn cô, dịu dàng nói:
- Sao không ngủ thêm chút nữa?
- Không ngủ nữa, chẳng phải hôm nay chúng ta sẽ đến Cửu Trại Câu sao?
- Còn sớm, chiều mới bay mà
Chu Thiến ôm chăn ngồi dậy:
- Cũng không sớm nữa, còn phải dậy cùng cha mẹ ăn sáng
Triệu Hi Thành vừa mặc quần áo vừa cười nói:
- Em không dậy kịp cũng không sao, cha mẹ sẽ hiểu mà!
- Không được, cha mẹ hiểu nhưng em không thể vịn vào đó mà không biết chừng mực được
Cô nhớ ra người không mặc quần áo, bên cạnh chẳng có quần áo nên định nhờ anh lấy quần áo giúp nhưng anh chỉ nhìn cô cười xấu xa rồi chỉ vào tủ quần áo:
- Quần áo ở đây này, em tự xuống lấy đi! Dù sao tối qua anh cũng nhìn thấy hết rồi, em sợ gì chứ
Chu Thiến rất ngại khi phải trần truồng đi lại trước mặt anh, cô đỏ mặt lườm anh một cái rồi lấy chăn quấn quanh người, bước vội đến phòng thay đồ. Phía sau, Triệu Hi Thành cười lớn
Hai người thay quần áo xong thì cùng nhau xuống lầu, cùng vợ chồng Triệu thị ăn sáng. Thế Duy thấy thực sự có thể ở cùng Chu Thiến thì đương nhiên là rất vui vẻ, luôn quấn quýt lấy Chu Thiến, gạt Triệu Hi Thành qua một bên khiến anh chỉ có thể cười trừ.
Sau khi ăn xong hai người được Dung tẩu và người hầu giúp thu dọn hành lý. Vì là tuần trăng mật nên không đưa Thế Duy đi cùng. Thế Duy có chút không vui nhưng Chu Thiến hứa hẹn rằng sẽ mua rất nhiều quà, lần sau nhất định sẽ đưa cậu bé đi cùng thì Thế Duy mới vui vẻ lại
Lái xe đưa bọn họ ra sân bay.
Ngồi trong khoang hạng nhất, nhìn trời xanh mây trắng bên ngoài, Chu Thiến dựa đầu vào vai Triệu Hi Thành nói:
- Hi Thành, em thấy thật quá hạnh phúc.
Triệu Hi Thành tựa đầu vào đầu cô nói:
- Đồ ngốc, những tháng ngày hạnh phúc của chúng ta còn dài lắm!
HẾT
Chương 252: Phiên ngoại 1: Chu Thiến
Sau tuần trăng mật, cuộc sống của chúng tôi lại trở về với quỹ đạo bình thường nhưng đó chính là cuộc sống mà tôi muốn. Sau khi kết hôn, tôi vẫn làm trợ lý cho Khắc Y nhưng may mắn là cha mẹ chồng lần này không còn phản đối tôi nữa. Tôi cảm thấy bọn họ đã thay đổi rất nhiều, nhất là cha chồng tôi, tính cách cũng ôn hòa đi nhiều. Nghe nói phụ nữ có thời kì mãn kinh, lúc này tính cách vô cùng nóng nảy, khi nào qua giai đoạn đó thì lại bình thường. Chẳng lẽ đàn ông cũng có giai đoạn này?
Chúng tôi đều có công việc riêng của mình, công việc của Hi Thành cũng không ít, thường phải làm việc đến nửa đêm mới về. Anh ấy thường nói với tôi:
- Thiến Thiến, vừa nghĩ đến em đang ở nhà chờ, lòng anh lại nóng như lửa đốt, làm gì cũng có tinh thần
Tôi cười, thực ra tôi cũng như vậy thôi. Mỗi sáng mở mắt đã thấy anh ấy ở ngay bên cạnh, cảm giác đó thật khó mà hình dung, giống như… trái tim đang tan ra.
Rất nhiều người đều cảm thấy tôi được ông trời thiên vị, rất may mắn, tôi cũng không phủ nhận điều này. Nếu không nhờ ông trời thiên vị thì sao tôi có thể gặp được Hi Thành, tôi sao có thể bước vào cuộc sống cua anh ấy? Tôi cảm thấy, kiếp trước nhất định chúng tôi đã có duyên nợ, đừng nói tôi sến, thực sự tôi cảm thấy như thế, bằng không thì sao có thể giải thích mọi chuyện đã xảy ra này? Nhưng tôi thực sự cảm ơn ông trời, cho dù ông ấy đã từng khiến tôi rất đau khổ nhưng nếu phải trải qua nỗi đau đó mới có được sự ngọt ngào ngày hôm nay thì bảo tôi phải chịu nhiều đau khổ hơn tôi cũng chấp nhận.
Những ngày cuối tuần, chúng tôi sẽ dẫn Thế Duy đến vùng ngoại ô dã ngoại, chụp được rất nhiều ảnh chụp. Chụp được nụ cười sáng lạn của Thế Duy, chụp được cảnh Triệu Hi Thành nhìn tôi đầy tình cảm, chụp được cảnh cha con Thế Duy chơi đùa vui vẻ. Chúng tôi rất vui vẻ, trời xanh, mây trắng, gió nhẹ, sông nhỏ, hoa cỏ, cây rừng, tất cả đều rất tốt đẹp. Các bạn tôi nhìn những bức ảnh này đều nói chúng tôi cười trông giống nhau như đúc, tôi nghe mà rất vui vẻ.
Thế Duy vẫn gọi tôi là “cô” nhưng thằng bé vẫn rất thân thiết, gần gũi tôi. Trẻ con có suy nghĩ của riêng nó, trong tim nó có một chỗ chỉ dành cho mẹ, thật ra đây là điều rất khó mà làm được, điều này cũng chứng tỏ, Thế Duy có một trái tim rất trong sáng.
Bạn à, có lẽ bạn sẽ nói, có đứa trẻ nào lại không trong sáng sao? Không phải, Thế Duy nhà tôi không giống thế, tôi có cảm giác, sự trong sáng này của thằng bé sẽ luôn được giữ mái. Chờ đến khi nó lớn, sự trong sáng này sẽ khiến không biết bao cô gái bị mê hoặc đây. Cho nên tôi cũng không bắt ép nó, cũng chẳng để ai bắt ép nó. Thằng bé thích gọi tôi là gì cũng được, mặc kệ là thế nào tôi vẫn biết là nó yêu tôi cũng như tôi yêu nó vậy, thế là đủ rồi, thật đó, thế là đủ rồi.
Không lâu sau, Trương Bân cũng đã trở về, anh chàng này tôi vẫn rất xem trọng, lần này anh ấy cũng không làm tôi thất vọng. Trương Bân vượt qua được cuộc thi của công ty mà trở thành stylist chính.
Mấy năm nay công ty phát triển rất tốt, đã xây dựng được rất nhiều chi nhánh ở các thành phố khác nhau, giờ đang là lúc rất cần nhân tài. Như Hồ Gia Hào anh trai của Hồ Giai Giai được điều đi Thượng Hải trở thành giám đốc chi nhánh ở đó. Nghe anh ta nói, Hồ Giai Giai đã ra tù từ lâu, giờ không làm stylist nữa mà làm người mẫu. Nói thật, cô ấy trông khá xinh đẹp, dáng người cũng không sai, làm người mẫu cũng dễ nổi tiếng, chỉ mong cô ta có thể nghiệm ra bài học mà làm người cho đến nơi đến chốn
Trương Bân trở thành stylist chính, ngay hôm sau đã đến cửa hàng trang sức mua một chiếc nhẫn kim cương, đêm đó cầu hôn Tiểu Mạt. Tuy rằng tôi không tận mắt nhìn thấy nhưng tôi nghĩ nhất định là rất lãng mạn, rất cảm động bởi vì khi Tiểu Mạt gọi về báo tin cho tôi, giọng cô ấy rất kích động, nghẹn ngào. Tôi thực sự vui mừng thay cho cô ấy
Một tháng sau, bọn họ cử hành hôn lễ, tuy không long trọng như tôi và Hi Thành nhưng rất ấm áp ngọt ngào. Nhìn cảnh bạn thân cười đầy hạnh phúc khiến tôi không nhịn được mà bật khóc. Triệu Hi Thành ở bên cười nói:
- Nhìn em kia, ngốc quá, người ta cười còn em thì lại khóc
Tôi đáp:
- Em cũng muốn cười nhưng chẳng hiểu sao lại thành khóc, chẳng ngừng lại được, chẳng rõ là đạo lý gì nữa
Hi Thành vươn tay dịu dàng lau nước mắt cho tôi, sau đó ôm tôi vào lòng, để tôi dựa vào vai anh, anh nhẹ nhàng thì thầm vào tai tôi:
- Đồ ngốc…
Mỗi người phụ nữ đều nên có một bờ vai có thể dựa vào, không phải là để ỷ lại mà chẳng qua lúc bạn cần, bờ vai đó có thể cho bạn dựa vào, giống như là trái tim tìm được bến đỗ.
Tôi đã tìm được rồi, mà bây giờ Tiểu Mạt cũng đã tìm được
Tôi còn nhớ rõ khi chúng tôi còn nhỏ, lúc đó cha mẹ Tiểu Mạt còn chưa ly hôn, Tiểu Mạt rất vuiu vẻ hạnh phúc. Sau khi mẹ tôi qua đời, cô ấy hay dẫn tôi về nhà, bảo mẹ nấu cơm cho tôi ăn, cô ấy nói:
- Thiến Thiến, mình chia mẹ cho cậu, cậu cũng có mẹ, cậu đừng đau lòng
Cô ấy mãi mãi không biết, hôm đó về nhà tôi đã khóc rất nhiều, tôi biết, Tiểu Mạt sẽ là bạn của tôi cả đời.
Cũng chẳng lâu sau nữa, cô ấy cũng không còn mẹ, cha mẹ ly hôn, mẹ cô ấy bỏ nhà mà đi, để lại cô ấy cho cha. Cô ấy khóc nói với tôi:
- Thiến Thiến, mình không còn mẹ để chia cho cậu nữa….
Tôi biết cô ấy đau lòng cỡ nào. Mẹ tôi là bệnh mà phải đi nhưng mẹ cô ấy thì thực sự bỏ rơi cô ấy. Tôi đột nhiên cảm thấy, cô ấy còn đáng thương hơn tôi. Hôm đó, cô ấy đã ôm tôi khóc thật lâu.
Tình bạn của chúng tôi được hình thành như vậy, chúng tôi là bạn mà cũng là người thân, cả đời này sẽ là bạn tốt, là chị em tốt.
Tôi thật sự là một người may mắn
Ngay khi Tiểu Mạt và Trương Bân đi hưởng tuần trăng mật, tôi phát hiện mình mang thai. Mọi người không biết Hi Thành đã vui thế nào đâu. Nếu đem bức ảnh anh ấy hoa chân múa tay nhảy nhót tung lên mạng thì nhất định sẽ khiến mọi người choáng váng, ai mà nghĩ được một Triệu Hi Thành lạnh lùng lại có thể có những lúc như vậy. Nếu đối thủ trên thường trường của anh nhìn thấy thì có cười sặc sụa hay không? Đương nhiên, tôi không thể làm thế được, Hi Thành đáng yêu như thế chỉ có tôi mới được nhìn thôi, người con gái khác nghĩ cũng đừng nghĩ!
Sau bốn tháng siêu âm là sinh đôi, lúc này đến ngay cả cha chồng tôi cũng rất kích động, cười tươi như hoa nở, điều này khiến tôi cảm thấy, thì ra mặt cha chồng tôi cũng có rất nhiều nếp nhăn… Mẹ chồng tôi thì khỏi phải nói, mỗi lần nhìn tôi, ánh mắt bà đều dịu dàng, cười tươi như hoa mà nhìn xuống bụng tôi thì lại càng vui vẻ. Có phải là người lớn rất thích nhìn thấy những sinh mệnh chào đời? Có lẽ là vì thấy huyết mạch của mình được kéo dài mà cao hứng? Có lẽ sau này tôi già đi, nhìn thấy vợ Thế Duy mang thai mắt cũng sáng bừng?
Người vui nhất đương nhiên là tôi, có hai sinh mệnh nhỏ đang lớn dần trong tôi, cảm giác này chỉ có người làm mẹ mới có thể hiểu. Đó là cảm giác biết ơn, cảm động khiến người ta vui vẻ muốn khóc. Tôi lại thực hiện quá trình dưỡng thai như hồi mang thai Thế Duy, cùng con ca hát, trò chuyện, tôi cảm thấy Thế Duy sở dĩ thông minh như vậy là vì lúc mang thai tôi luôn ca hát, trò chuyện với con. Hi Thành mỗi ngày cũng đúng giờ tan tầm mà về cùng tôi, vỗ bụng tôi mà đoán vị trí của các con. Nhưng lúc mọi người đều rất vui thì tôi lại phát hiện, Thế Duy không vui. Tôi biết những đứa trẻ mẫn cảm rất sợ em bé sinh ra sẽ cướp đi sự chú ý của mọi người, tôi phải hứa với nó, trong lòng mọi người, Thế Duy và em bé đều như nhau, mọi người sẽ không vì em bé mà không yêu Thế Duy nữa thì cậu nhóc mới vui trở lại.
Đủ chín tháng mười ngày, tôi thuận lợi sinh ra đôi baby dễ thương này, một trai một gái, là thai long phượng. Mọi người đều rất vui vẻ. Triệu Hi Thành chẳng để ý đến ánh mắt của mọi người mà hết ôm lại hôn tôi
Không thể không nói, tôi thật sự là người quá may mắn.
Chương 253: Phiên Ngoại Hi Tuấn
Mọi người đều nói tôi là ngôi sao nổi tiếng nhất Châu Á, ai cũng nói tôi là một ngôi sao rất thành công, người đàn ông thành công. Ngôi sao thành công thì tôi phủ nhận, có được vị trí hôm nay cũng không phải là công của mình tôi được, đúng thế, là một ngôi sao, tôi thành công
Nhưng là một người đàn ông, tôi cũng tính là thành công sao? Tôi thật sự không có đáp án. Trước sau tôi chỉ yêu hai người con gái nhưng cả hai đều không yêu tôi. Chị dâu Thiệu Lâm không nói, chị và anh vốn có tình cảm sâu đậm, tôi không nên thầm thương trộm nhớ chị. Đây là tôi sai. Không có được Thiệu Lâm, tôi cũng không oán không hận.
Nhưng còn Chu Thiến? Vì sao giữa tôi và anh cả cô ấy lại chọn anh? Cô ấy đã nhiều lần nói rõ, cũng nhiều lần ám chỉ tôi đừng theo đuổi để tránh khổ sở sau này. Tôi cũng từng nghĩ đến việc buông tay nhưng tôi tự nhủ với chính mình, khó khăn lắm mới gặp được người con gái khiến tôi động lòng, chưa đến phút cuối thì không thể dễ dàng buông tay. Nhưng không ngờ, phút cuối đó lại đến quá nhanh. Khi tôi nhìn thấy cô ấy đau lòng và anh cả hấp hôi trong mớ đổ nát đó, tôi biết tôi nên buông tay, chẳng gì có thể sánh bằng tình cảm trải qua sống chết này. Tình cảm của bọn họ đã đến độ sẵn sàng hi sinh vì đối phương thì tôi còn có thể làm gì? Tôi nghĩ đã đến lúc tôi rời đi, cũng chẳng phải là rời đi, tôi vốn chưa từng chạm được vào trái tim cô ấy. Có khi tôi cảm thấy mình thật thất bại, nếu tôi là một người đàn ông thành công, nếu tôi thực sự tốt thì vì sao cô ấy lại không thích tôi?
Không ai có thể trả lời tôi.
Bề ngoài, tôi tỏ ra thoải mái đón nhận kết cục này, tôi có sự kiêu ngạo của mình, tôi không muốn thất tình rồi còn bị đối phương đến an ủi, nói cái gì mà xin lỗi, không phải anh không tốt… Tôi không chịu nổi, tôi muốn là người bước đi trước, tôi muốn để cô ấy thấy bóng dáng thoải mái của tôi. Cô ấy vĩnh viễn không biết lúc đó tôi đau lòng cỡ nào nhưng chỉ như vậy thì sau này chúng tôi mới có thể thoải mái mà tiếp tục làm bạn bè
Mọi người đều nghĩ người như tôi tìm bạn gái là chuyện dễ dàng. Là cậu hai của tập đoàn Triệu thị, lại là minh tinh nổi tiếng, chỉ cần nói một lời là có hàng tá cô gái xếp hàng. Nhưng thật sự là vậy sao? Không phải đâu, mọi người chỉ biết tôi là cậu hai Triệu Hi Tuấn, siêu sao Hi Tuấn chứ có ai thực sự hiểu tôi? Chính bản thân tôi mà thôi. Chỉ có hai người con gái nhưng cả hai đều không yêu tôi, siêu sao thì có là gì? Trong mắt bọn họ chẳng có ý nghĩa gì hết
Xung quanh có không ít các cô gái, bọn họ chỉ biết nói với tôi rằng: “Hi Tuấn, anh thật tuấn tú, em rất thích nghe anh hát, rất thích xem phim của anh”. Hoặc dùng ánh mắt si mê nhìn tôi, những người này chỉ có thể là người hâm mộ cứ không thể thành người yêu được. Thật đó, đối diện với bọn họ tôi vẫn phải giữ hình tượng, giữ chừng mực, thực sự quá mệt mỏi, tôi không chịu được.
Cũng có một số cô gái trong ngành có tình cảm với tôi, bọn họ muốn cùng bước bên tôi chẳng qua chỉ là mượn danh tiếng của tôi để nổi tiếng. Còn có ý nghĩa gì nữa?
Là tôi sai, tôi không nên tỉnh táo như vậy, tôi nên hồ đồ một chút mới đúng. Hôm nay có rượu hôm nay uống thì có lẽ đã vui vẻ hơn nhiều. Nhưng tôi không làm được, cho nên tôi yêu Chu Thiến, nhưng cô ấy không yêu tôi, cũng là chuyện chẳng có cách nào…
Trợ lý của tôi nói tôi sống trong vòng luẩn quẩn, chẳng có ham mê nào xấu, cũng chẳng có hứng thú đặc biệt với cái gì, nói như thế đến tôi cũng cảm thấy bản thân không bình thường, nhưng thật sự không bình thường sao? Tôi chẳng qua chỉ khao khát một tình cảm chân thành như anh cả và chị dâu, như anh cả và Chu Thiến. Lại nói, tôi thực sự rất hâm mộ anh, anh ấy có thể gặp được hai người con gái tốt như vậy, mỗi lần đều biến tôi thành kẻ thất bại. Tôi nhất định là có chỗ không bằng anh, là ở đâu? Tôi đau khổ suy nghĩ
Sau này nhìn anh cả và Chu Thiến kết hôn, nhìn bọn họ ở trên sân khấu hứa hẹn bên nhau trọn đời, nhẹ nhàng ôm hôn thì mắt tôi không khỏi ươn ướt. Giờ khắc đó tôi thực sự chúc phúc cho bọn họ. Tuy rằng tôi không có được cô ấy nhưng cô ấy vẫn là người tôi yêu, anh cũng là người tôi kính trọng, ngoài chúc phúc bọn họ tôi thực sự không có suy nghĩ gì khác. Ừm… Cũng có, lúc ấy trong tôi cũng có ý nghĩ: rồi tôi cũng sẽ có ngay được như bọn họ sao?
Nhìn bọn họ ôm nhau, đột nhiên tôi cảm thấy thật cô đơn. Tôi có cảm giác sợ hãi, có lẽ cả đời này tôi cũng không tìm được người như vậy…
Sau này, một người con gái khác đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống của tôi, cô ấy là trợ lý của tôi
Tôi vốn có hai trợ lý, trong đó một người từ chức đi nước ngoài du học, sau đó gọi cô gái tên Tử Kỳ này thay thế, trở thành trợ lý quản lý việc sinh hoạt của tôi. Ban đầu tôi rất ghét, sao lại là một cô gái? Rất bất tiện! Nhưng Tử Kỳ nghiêm mặt nói với tôi:
- Anh chưa thử thì làm sao mà biết là tôi không làm được?
Ma xui quỷ khiến, tôi giữ cô ấy lại
Sau đó tôi mới phát hiện đó là một quyết định sai lầm. Cô ấy tuyệt đối phù hợp để làm mẹ tôi, cô ấy bắt đầu quản đông quản tây, ví dụ bắt tôi phải ăn sáng, mặc kệ tôi ngủ say cỡ nào cũng đều ép tôi thức giấc. Tôi cáu giận, cô ấy lại nghiêm túc nói:
- Phải ăn uống cho có giờ giấc, nếu không sẽ không tốt cho cơ thể
Tôi rất ghét cô ấy. Còn nữa, cô ấy không thèm bàn bạc mà tự ý hủy đi một số bữa tiệc xã giao, tôi hỏi thì cô ấy lại nghiêm túc mà đáp: thời gian này phải nghỉ ngơi cho tốt, chuyện xã giao râu ria không cần để ý.
Cứ thế này mãi, Phật cũng phải cáu, tôi tự thấy tính tôi rất tốt, tôi cũng không thích nổi cáu với trợ lý nhưng cô ấy luôn có cách để châm ngòi cơn giận trong tôi. Điều này, tôi rất phục cô ấy!
Cuối cùng cũng có một ngày tôi không nhịn được mà nhìn cô ấy gào thét, muốn đuổi việc cô ấy. Lúc ấy còn có rất nhiều người ở đó, ai cũng kinh ngạc nhìn tôi bởi vì chưa bao giờ tôi giận dữ như vậy
Cô ấy cúi đầu, đến khi ngẩng đầu thì mắt đã rơm rớm. Tôi nghĩ đến chết tôi cũng sẽ nhớ rõ vẻ mặt của cô ấy lúc đó. Lúc này tôi mới phát hiện thì ra cô ấy rất xinh đẹp, thực sự rất xinh đẹp, da trắng như tuyết, mặt mày như tranh vẽ. Vì sao tôi chưa từng phát hiện?
Cô ấy nhìn tôi, nước mắt long lanh rồi nhẹ nhàng nói:
- Anh thực sự không hiểu sao? Tôi chỉ là đang quan tâm anh thôi…
Giọng cô rất khẽ, có cảm giác như chất chữa nỗi đau vô tận. Tôi không khỏi ngây ra, trong lòng dâng lên một cảm giác khó mà nói rõ, dường như có một sợi dây khẽ thắt chặt trong tim.
Cô chã chực khóc, lại mím chặt môi mà cứng rắn xoay người bỏ đi. Tôi chẳng nghĩ ngợi gì vội đuổi theo, đến hành lang thì đuổi theo được cô ấy. Một khắc đó, tim tôi đột nhiên trở nên thoải mái vô cùng, như có cái gì đó vốn đè nặng trong lòng đã lâu lại dần biến mất
Cô ấy dường như không nghĩ rằng tôi sẽ đuổi theo cô ấy, đôi mắt đẹp mở to, khó tin nhìn tôi. Gò má còn có một giọt nước mắt trong suốt khiến người ta nhìn vừa yêu vừa xót. Tôi ôm cô ấy vào lòng…
Chuyện sau này không cần tôi nói mọi người nhất định cũng biết, mọi chuyện đều là nước chảy thành sông. Tôi lúc này mới hiểu được, Chu Thiến không chọn tôi không phải vì tôi không tốt mà vì duyên phận của cô ấy không phải là tôi. Giống như duyên phận của Tiểu Kỳ chỉ là cô tôi chứ không phải là của ai khác, không thể nói rõ được.
Tôi thật sự không nên hoài nghi chính mình.
Doc truyen online mien phi moi nhat hay nhat - KenhTruyen.Hexat.Com