Truyen teen - Vampire king ma cà rồng hoàng gia trang 5
Chap 21
Ở khu rừng sau lâu đài của hoàng gia, tất cả thành viên quý tộc Lamastu và Lilith tụ lại 1 chỗ, trên gương mặt ai cũng lộ vẻ mệt mỏi
- Deby đây rồi
Rita kích động chạy lại khi cô, Jacob và Michel cũng là 3 người tới sau cùng
- không có gì đâu Rita
Cô cố gắng trấn an Rita, mặc dù mặt cô cũng tái nhợt. Vampire cấp E, thật kinh khủng, suýt nữa cô đã bị hút máu rồi nếu không phải Michel nhanh chóng che chắn cho cô
- A, Michel, anh có sao không
Vì che cho cô anh đã bị móng của 1 tên cào trúng bả vai. Tại sao bây giờ cô mới nhớ ra? Tự nguyền rủa mình quá vô tâm, cô vội vã lấy khăn tính băng tay cho anh thì nhận ra trong lúc vội vã, cô đã đánh rơi nó
- chưa chết được
Ken đi tới, bộ dạng lo lắng của cô làm anh phát cáu, lại còn khoác áo 1 thằng con trai nữa chứ
- không nói không ai nghĩ anh câm đâu
Debor bực mình, cô không phải kẻ dễ nổi khùng nhưng anh ta luôn rất dễ khơi mào mọi bực tức của cô, khiêu khích sự kiên nhẫn của cô vốn rất có hạn với anh ta
- hai, sao anh cứ gây với Deby vậy?
Rita vội vàng kéo Ken ra chỗ khác
- anh không biết. Nhóc, sao em lắm chuyện quá
- anh đang ghen
- gì? Anh chỉ bực mình thôi, tốn công vô ích. Vội vàng chạy tới thì cô ta đã trong tay thằng Michel đó rồi
Rita khẽ cười, oan gia rất dễ cảm nhau. Anh cô đang ghen chỉ chờ Deby thôi
- vậy thì sao? Không phải anh Vic cũng chạy đến cùng lúc với anh sao?
- ừ
- vậy sao anh ấy cũng thấy mà không phản ứng thái quá như anh? Đích thị anh đang ghen rồi
Rita tinh ranh nheo mắt nhìn anh trai bằng ánh mắt biết tuốt
- vớ vẩn
Ken bỏ đi, vẻ mặt có chút bối rối. 1 bàn tay vỗ vai làm Rita giật mình. Là Vilus
- quay về lâu đài đi
- chúng bỏ đi rồi?
- ừ
Chap 22
Điện War, lâu đài hoàng gia
- vậy là, chúng bắt đầu hành động rồi
Nam tước Authur lo lắng, mệt mỏi tựa vào ghế, âm mưu này rõ ràng nhắm vào con gái yêu của ông
- cuộc đổ bộ của vam E tối nay là lời cảnh cáo đầu tiên. 1 lời cảnh cáo đáng sợ
Tiếng nói lạ phát ra từ ngoài cửa lớn, 1 người con trai bước vào. Chiếc áo khoác bị gió thổi hất tung mái tóc vàng của anh. Debor thụt sâu người vào ghế bành, cuộc tấn công vừa rồi làm cô quá mệt, chưa thích nghi được với thế giới nguy hiểm đẫm máu tươi này
- Cynus?
Jacob thốt lên kinh ngạc, mất tích 16 năm bây giờ Cynus lại trở về, đứng trong điện War này. Không chỉ anh, tất cả đều bất ngờ. Cynus không nói thêm, cũng không để ý ai mà chỉ đăm đăm nhìn bóng hình bé nhỏ khuất trong chiếc ghế bành to lớn trên cao kia
- thái nữ, thứ lỗi cho Cynus đã đến muộn
Debor mở mắt, nhìn chăm chú Cynus
- anh là ai?
- người đứng đầu quân đội vampire chúng ta. Mất tích 16 năm trước
Mika nghiến răng nhả ra từng chữ, thật khó khăn khi cứ phải coi tình địch là chủ nhân của mình, lễ phép với Debor
- mất tích?
- 16 năm trước...
- Cynus, cậu mới về, ngồi xuống nghỉ chút đi
Michel vội vàng, chuyện của 16 năm trước đây sẽ là 1 bí mật mà tạm thời Debor không nên biết. Dùng ánh mắt trao đổi, anh cố gắng cản Cynus nói ra cái bí mật khủng khiếp năm xưa. May sao, anh cụp mắt, rồi ngồi xuống sau khi đón lấy ly trà từ tay người gia nhân
*****
Phía sau hoa viên
- nói đi
Cynus phả ra ngữ khí lạnh lẽo, nhìn lơ đãng theo mấy con cá vàng đang đớp mẩu bánh mì anh vừa thả xuống hồ
- sao?
2 người con trai kia, Jacob và Michel đưa mắt nhìn nhau. Cynus khoanh tay, quay lại nhìn
- đó là chuyện xưa rồi, Cynus. Tôi muốn tất cả chôn vùi nó vào dĩ vãng...
- cô ấy có quyền biết sự thật
- tôi không cho phép
- Jacob, cậu lấy quyền gì ngăn cản tôi?
- quyền của anh trai Deby
- vậy sao? Nhưng thật xin lỗi, cậu không phải...
- im đi Cynus, tôi...
- đừng ngắt lời tôi Jacob. Tôi không cho phép bản thân mình dối trá
- cậu điên sao? Đem sự trung thực của cậu biến đi. Tại sao mất tích 10 năm cậu lại trở về hả?
Đến lượt Michel xen vào cuộc đối thoại
- con bé sẽ thế nào, hả? Nếu nó biết...Cynus, tôi tuyệt đối không cho bất-kì-ai-phá-hoại cuộc sống của Deby
Jacob nắm cổ áo Cynus, giận dữ xiết chặt
- dừng lại đi Jacob, cậu không muốn mọi người chú ý chứ?
Chap 23
Jacob hạ tay xuống, trước khi bỏ đi còn buông lời đe dọa
- tôi nhất định sẽ không bỏ qua nếu cậu dám hé ra 1 tia trong đống bí mật ấy
Lời đe dọa như viên đã rơi tõm xuống dòng suy nghĩ của Cynus, khuấy động tâm anh, làm nó rối loạn. Thực ra không phải Jacob nói không đúng, nhưng...anh ghét tất cả những ai ra lệnh cho mình, trừ người con gái kia. Duy nhất cô ấy, cậu sẽ phục tùng vô điều kiện
- Cynus
1 giọng nói nhẹ vang lên sau lưng. Cynus không ngoảnh lại
- Rita?
- ukm
Rita tựa vào 1 gốc cây, mắt không chớp nhìn theo cánh chim xa
- 10 năm rồi. Vẫn không từ bỏ ư?
Im lặng
- hơn cả 1 cơn ác mộng
Cynus bất chợt mở miệng
Lại im lặng. Rita vẫn dõi theo cánh chim
- cậu trở về vì nó à?
Rita phá vỡ sự im lặng u ám đang bao phủ. Lần này đến lượt Cynus im lặng nhìn cánh chim kia cuống cuồn bay về phương bắc mặc dù ở đó đang rất lạnh
- chúng đang bay về...với thần mùa đông
1 câu nói không ăn nhập gì cả. Nhưng Rita vẫn không bắt bẻ
- bởi thiên đường phương nam của chúng sắp biến thành địa ngục
- cô nói đúng. Dù phương bắc lạnh, cũng sẽ không khiến chúng diệt vong. Còn ở đây...tuy không lạnh, nhưng nó sắp biến thành địa ngục máu rồi
Cynus bỏ lửng, liệng viên sỏi xuống mặt suối, làm con suối vốn lặng như gương rung lên và biến dạng. Cũng giống như tâm tư anh đang liên tiếp bị xáo trộn
- vậy...tại sao...
- nơi nào có cô ấy, với tôi đó là thiên đường
Lại là 1 khoảng im lặng nữa. Thật lâu sau, dường như đã chán Cynus lại nói tiếp
- có phải khi yêu người ta thật ngốc không?
- không phải ai cũng thế. Chỉ có những kẻ si tình...
- và tôi là 1 trong số đó. Ý cô là thế phải không?
- phải
Rita chẳng chút giấu giếm.
Haha
Cynus bật cười khan, môi khô lại, miệng chợt cả thấy đắng ngắt
- cuối cùng, tôi vẫn là kẻ thất bại. Nhưng, sẽ có lúc cô phải nếm mùi thất bại như tôi, Rita
Cynus bước đi, dáng hơi lảo đảo, bỏ lại Rita trầm ngâm bên dòng suối. Ngày hôm nay, thật sự mệt mỏi cho tất cả, chỉ vì bí mật mà ai-cũng-biết-trừ-ai-đó
Chap 24.
Nằm bên Rita trên chiếc giường lớn, Debor ôm tay cô thủ thỉ
- Rita, cậu...yêu Vilus không?
- hả?
Hôm nay toàn những người thích nói về tình yêu hay sao
- đương nhiên là có. Sao hỏi kì vậy?
- không. Yêu là thế nào nhỉ?
- à
Rita vỗ vỗ trán
- gì vậy?
- nói đi, Deby. yêu rồi phải không?
Rita chống cằm nhỏm dậy, tinh quái nheo mắt nhìn Debor mặt đỏ dần lên
- sao?
- mình...mình không nói đâu...
Cô ngượng ngùng quay mặt đi
- chạy đâu cho hết...mắt Rita này
Rita tung chăn của Debor ra, gắng trêu cô bạn bằng được. Cô còn đưa tay cù lét cô gái nhỏ. 2 cô gái làm huyên náo cả căn phòng. Thật may là cánh cửa đã được cách âm. Khi cả 2 cười đã mệt, Debor mới nằm vật ra...thở. Tiếng Rita lại vang lên bên tai
- công nhận đùa với cậu mệt dễ sợ
- haha
Cả 2 lại cùng cười
- ngủ đi Rita
- không. Khai thật đi Deby. Tên nào lọt mắt xanh cậu rồi?
- không có thiệt mà
- nhanh, muốn thọc lét nữa hông?
- không
Vừa nói cô vừa vội ôm chăn dịch ra xa. Sao bây giờ cô mới nhận ra Rita nguy hiểm vậy nhỉ. Đó, 1 ngón tay đã chạm vào tay cô rồi đó
Á á
Debor bật tung chăn, chồm dậy phòng thủ
- nói không?
- không
- lần cuối. Cho phát biểu lại
Rita bẻ bẻ tay uy hiếp tinh thần. Quả nhiên
- nói. Mình nói
Debor giơ tay đầu hàng
- đó, vậy có phải ngoan không. Yêu chàng nào? Mình có biết không
-có. Là Michel
- ừ
Rita gật gù. Ngay sau đó
AAAAA...Um...um
Debor vội bịt cái loa phóng thanh lại
- ỏ...a...
Rita ú ớ, Debor mạnh tay quá, cô sắp không thở nổi rồi
- đừng có la lớn thế chứ
- yên tâm. Cửa cách âm mà
- ừ ha
Debor tự vỗ vào đầu mình 1 cái
- thật à?
*gật*
- yêu lâu chưa?
*gật*
- anh ta biết không?
*gật*
- không nói gì à?
*gật*
- nhỏ kia, diễn kịch câm à?
- thì có gì đâu mà nói
- ơ
- mình viết thư
- sao không nói thẳng?
- ngại
- ừ ha, quên mất cưng là con gái. Hihi
Ax. Debor suýt sặc...nước bọt
- thế ảnh không trả lời à
- không
- sao lạ vậy ta? Hắn không phải đàn ông à? Hay...không có khả năng?
Mặt Debor đã đỏ lại càng đỏ hơn
- đừng suy nghĩ lung tung, anh ấy hoàn toàn bình thường
- sao biết? Hay kiểm tra rồi?
Rita cười cười. Chọc Debor đúng là rất vui. Giờ cô mới hiểu tại sao ông anh của mình lại thích bắt nạt cô bạn như vậy. Hóa ra cãi lộn với cô ấy cũng rất vui
- làm gì có...
- vậy là sao? Có thằng con trai nào lại hờ hững được thế chứ? Nhất là Deby nhà ta lại quyến rũ thế này. Haha. Mình còn thích nữa là...
Theo ánh mắt Rita, Debor chợt nhận ra cúc áo ngực trong lúc nô đùa với Rita đã bị bung ra một cái
- vớ vẩn
- vậy lí do gì hắn vô tình?
Câu chuyện quá khứ lại ùa về...
Sinh nhật 10 tuổi
1 chàng trai tuấn tú đã bước vào cuộc đời cô bé Deborah. Đó là bạn anh trai cô. Anh đem đến cho cô 1 món quà "nho nhỏ" : 1 chiếc kẹp tóc pha lê mà cả thế giới chỉ có 1 chiếc. 1 chiếc thơm má để cảm ơn, cô vui vẻ ôm vào lòng, đi ngủ cũng không tháo ra
12 tuổi...
Đến 1 ngày, chiếc kẹp đó rơi và vỡ thành 2 mảnh. Cô bé vội kêu tài xế riêng đưa đến biệt thự anh trai mình và chành trai đó ở. Đến nơi cô vội vàng chạy vô phòng. Nhưng cái gì thế này? 2 chàng trai đang tay trong tay ôm nhau...ngủ
- huhu
Tiếng khóc làm 2 chàng trai đang "tình thương mến thương" kia giật mình lăn xuống đất
- Deby, cưng sao vậy?
Jacob hốt hoảng
- đứa nào làm cưng khóc thế?
Michel cũng không kém
- em ghét Michel, ghét oppa
- sao vậy?
2 chàng trai thộn mặt nhìn nhau
- DEBYYYY
Cô giật mình, tiếng khóc im bặt. Michel khuỵu 1 chân xuống bế Debor lên
- nín nào. Nói anh nghe, sao cưng khóc?
- kẹp tóc gãy rồi
Vừa nói cô vừa đưa tay ra làm bằng chứng
- huhu kẹp đâu mất tiêu rồi?
Nước mắt vừa khô lại đua marathon trên gương mặt bé nhỏ
Hả?????
Mắt chữ A mồm chữ O, họ nhìn nhau nhún vai. Người tài xế chạy vào
- tiểu thư
Trong tay người đó là chiếc kẹp
Hihihi
Cô nhảy nhót quanh nhà
- A. hic hic
- giòn cười tươi khóc. Lần này là cái gì?
- kẹp vẫn gãy
Omg
2 anh chàng méo mặt, chăm sóc trẻ con rất khủng khiếp
- anh kêu người ta thiết kế lại nhé
- không. Dù vậy nó vẫn không như trước. Em thích quà sinh nhật của Michel hơn
- triết lí trẻ con
Jacob quay người gấp chăn
- nhưng rất đúng
Michel tiếp, bàn tay nựng má Debor
Hic hic
- lại vụ gì nữa đây
- 2 người...yêu nhau à? Vừa ôm nhau ngủ nữa. Hic
Hả?????
1 lần nữa đôi mắt 2 chàng trai lại mở lớn...
- haha
Rita cười phá lên
- vui nhộn quá ta
Chợt nhận ra ánh mắt Debor tối sầm lại, Rita vội nắm lấy tay bạn. Debor quệt mồ hôi trên trán, giọng đều đều
1 ngày, cô bé Debor 15t vô phòng chàng trai Michel mà cô yêu từ khi còn bé. 1 quyển sổ nhật kí trong ngăn kéo vô tình thu hút ánh nhìn. Đang tuổi mới lớn, tính tò mò lôi cuốn cô, quyển nhật kí đã được mở ra, tựa như chiếc hộp pandora
- vậy...
- 1 tấm ảnh rơi ra, đó là hình 1 người con gái rất đẹp, vai mang 1 đôi cánh. Đôi mắt xanh lạnh lùng khiến mình hoảng sợ va vào kệ sách đánh rơi bình hoa. Michel chạy vào...
- rồi sao?
Giọng Rita run run, cô nghĩ...cô biết cô gái mà Debor đang tả
- anh ấy rất giận. Đó...là người con gái anh yêu lâu, rất lâu
- EM! KHÔNG BAO GIỜ ĐC BƯỚC VÔ BIỆT THỰ NÀY NỮA
Anh ấy hét lên và ra khỏi phòng. Sau đó oppa và anh ấy tranh cãi, rất căng thẳng. Chỉ biết sau đó 1 thời gian, tất cả lại ổn
Debor khóc, kí ức đau thương. Rita ôm cô gái mong manh dễ tổn thương này vào lòng, xót xa thay. Mối tình đầu chưa kịp vắt vai đã vội rơi tuột
P/s. Lâu lắm mới có cảm xúc viết dài thế này
Chap 25
Chap này mình viết để cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện. Mình chỉ viết với mục đích thư giãn và tùy hứng để thỏa đam mê với Vampire. Vì viết theo cảm xúc nên chắc chắn lộn xộn và không được hay như các bạn mong đợi. Hi vọng từ chap này, các bạn sẽ thích hơn
Cảm ơn tất cả mọi người
Đi học
Bước xuống từ ô tô có mang gia huy của hoàng gia, Debor nhanh chóng thu hút mọi ánh nhìn
- nhìn cô ấy kìa
- chà. Dễ thương quá
- là người của hoàng gia sao?
Vv...
Toàn là ánh mắt ngưỡng mộ. Rất nhiều quý tộc ở đây nhưng gặp được 1 thành viên của hoàng gia là cả 1 dịp may mắn hiếm có. Nhìn cách mà đội cận vệ đỏ đi theo cô ấy kìa, nhiêu đó dư sức chứng minh địa vị cô ấy không hề nhỏ
Nhưng hình như cô ấy có vẻ không hài lòng thì phải, đôi mắt hơi nheo lại và bước đi có phần hơi cứng nhắc. Nhìn đạm đong chăm chú quan sát mình, Debor chợt thấy "nóng" kinh khủng. Cô đâu phải mong manh dễ vỡ đến nỗi phải lôi "cả đội cận vệ" đi theo. Mất tự nhiên, cô còn muốn giấu thân phận nữa. Vậy mà...
- tha cho tôi đi
Debor bước lại, hướng ánh mắt van xin Cynus
- đó là ý nam tước
Cynus bỏ kính ra, 1 tiếng oh vang lớn. Ai trong giới Vampire này mà không biết anh chứ
Giận dỗi, cô gái nhỏ quay lưng...chạy
Vù
Khả năng di chuyển nhanh đến mức không ngờ, Ken túm được áo cô
- anh...
- sao?
- sao lại kéo tôi đi?
Ken im lặng. Tại sao anh lôi cô ra xa đám đông nhỉ? Nói sao đây? Sự thực là khi thấy cô đi cùng người con trai khác, không phải anh. Anh rất bực. Im lặng là kim cương
Chớp mắt, cả 2 đã ở xa đám đông, đang đứng ở vườn anh đào. Rất đẹp
- woa
Không 1 lời cảm ơn, không 1 ánh mắt đoái hoài nào đến "ăn nhân", cô gái nhỏ vội chạy đến gốc cây, lượm đầy những cánh anh đào vừa rụng
- trẻ con...nhưng tôi rất thích...
- gì?
Debor dừng tay nhìn Ken. Anh ta vừa nói gì ấy nhỉ?
- ak...không
- anh vừa nói thích cái gì? Cái này hả?
Xòe tay ra, cô gái nhỏ thích thú cười, tung hoa vương đầy lên tóc Ken
- nghịch ngợm quá đấy. Cô...
- sao? Hả...hả
Mỗi 1 tiếng, cô lại cúi sát mặt anh hơn
Haha
Debor thoải mái ngồi phịch xuống cỏ
- sao nhắm tịt mắt lại thế?
Ken không đáp, anh bực mình thả phịch người xuống cỏ. Cô, vừa cho anh 1 vố
- nhìn mặt anh kìa. Đáng yêu ghê. Tôi đâu có định hôn anh. Thấy ai cũng nói đôi mắt anh rất lạnh. Tôi chỉ muốn kiểm chứng. Ai ngờ, có nguời tưởng được ăn dưa bở chứ. Haha
Cái gì? Nói anh đáng yêu?
- đừng có biến tôi thành 1 thằng đàn bà vậy chứ
Ken nhấm nhẳn
Bỗng nhiên giữa không khí căng thẳng của 2 người chợt có tiếng cười khúc khích. Với sự tinh nhạy của 1 vampire, Ken không khó gì để phát hiện ra nguồn gốc âm thanh vô duyên kia
Phụp
- nhọ quá đấy ông anh
Cynus và Rita nhảy xuống đất. Họ ngồi trên cây và đã quan sát tất cả
-1 màn ấn tượng không chê vào đâu được
Rita cười lớn, nhìn Cynus tìm sự đồng tình nhưng chợt nhận ra mặt anh rất khó coi. Cô chợt nhận ra anh chàng nào đó đang ghen
- Rita, chúng ta đi2
- đi đâu?
- về lớp
- lớp nào?
- ơ, thế không phải chúng ta cùng lớp ak
- không. Deby, bạn sẽ học ở 1 lớp đặc biệt, do những vam đặc biệt phụ trách
- vam A là nhất rồi, còn cấp nào đặc biệt nữa?
- những vam sót lại sau cuộc thảm sát...
Rita và Ken nhìn Cynus bằng ánh mắt cảnh cáo. Mặc kệ, anh vẫn tiếp tục
- với Demon. Và em, là 1 trong số những người...
- khụ. Deby, đứng đây lạnh quá, mình...
- Rita, đừng ngắt lời Cynus
Debor tựa vào gốc anh đào. Hoa nhẹ rơi xuống nền tuyết xung quanh cô, 1 cảnh tượng thật đẹp. Nếu không phải đang căng thẳng, có lẽ Ken sẽ ngắm thật kĩ, thu trọn hình ảnh này vào võng mạc
- theo Rita đi, Debor. Tôi có chuyện riêng muốn nói với cậu ta
- không. Tôi còn chưa...
Rita đã vội kéo Debor đi 1 lần nữa
1 khoảng im lặng bao trùm 2 chàng trai. 1 cơn gió lạnh thổi qua, mang theo những bông tuyết li ti lạnh buốt. Nhưng với 2 người con trai này, đó chẳng là gì so với khí lạnh toát ra từ 2 cặp mắt
- tại sao cứ thích lôi cái bí mật chết tiệt kia ra chứ? Nó chẳng hay ho gì để nói...
- đó là việc của tôi, liên quan trực tiếp đến tôi và cô ấy. Cậu lấy quyền gì cấm cản tôi?
- Cynus, tôi nhớ cậu từng hỏi Jacob tương tự rồi mà
Ken nói bằng giọng chế giễu
- đừng sỉ nhục trí thông minh của tôi thế chứ hả Ken? Ý cậu là câu trả lời của cậu cũng thế sao?
- phải
Haha. Thật là hài hước mà
- cậu cười cái gì? Cười cho sự ngu ngốc của chính mình chăng?
- thông minh lắm đồ ngu ạ
Giữ nguyên giọng đùa cợt, Cynus bước lại nắm lấy cổ áo Ken, đôi mắt xanh hằn tia máu nhìn thẳng đôi mắt xám tro lúc nào cũng thường trực sự chế giễu người đối diện của Ken. Giọng bắt đầu biến đổi, phát ra từng chữ
- Jacob là anh trai cô ấy, dù chỉ là cái danh. Nhưng cậu, Kentanus, cậu không-có-quyền, không-có-tư-cách
- sao lại không? Tư cách CHỒNG Deborah
- ai nói?
- 50 năm trước. Nhớ lại đi. Phân biệt cho rõ, cậu yêu ai
Ken xốc lại áo, biến mất. Cynus ôm đầu ngồi sụp xuống gốc cây. Anh mất cô gái đó sao? Nhưng Ken nói đúng. Thực sự anh yêu ai?
...............