Truyen teen - Nữ hoàng tốc độ và vua xa lộ trang 5
Chap 13
Sáng hôm sau, tại lớp 11A1 người ta thấy một cảnh tượng kì lạ, Bảo và Thy cùng nhau sánh bước tới trường, họ cười nói vui vẻ, nét mặt ngời lên vẻ hạnh phúc. Mới hôm trước đây còn mặt ủ mày chau, chẳng thèm nhìn nhau lấy 1 lần mà sáng nay lại tình trong như đã mặt ngoài còn e. Lời xì xầm bàn tán lại rộn lên, nhiều người thì ganh ghét trước hạnh phúc này, số khác lại ghen tị, ngưỡng mộ và không ít người cảm thấy đây là duyên trời định, 1 cặp xứng đôi vừa lứa. Thy vẫn ngồi cùng Bảo mặc kệ cho ánh mắt Ngọc Trân đang liếc nhìn cô, đơn giản vì đó là chỗ của cô từ lúc đầu năm. 'Rồi các người sẽ hối hận, những gì tôi muốn nhất định tôi phải giật cho được" hai cô nàng, hai suy nghĩ giống nhau.
Trống thúc tiết học bắt đầu, cô giáo chủ nhiệm vội vàng vào lớp, giờ sinh hoạt có thể gọi là lúc thảnh thơi nhất muốn làm gì thì làm. Nó lôi headphone ra đeo vào vừa nghe nhạc vừa chơi game, Huy thì cắm cúi đọc sách, thỉnh thoảng lại liếc về phía nó, Bảo và Kan thì thi nhau vật tay trong sự hò hét cổ vũ của các fan nữ, 2 cô nàng Linh và Thy thì ngồi nói đủ chuyện trên trời dưới dất. Cô giáo thấy lớp hỗn loạn liền lấy thước gõ gõ trên bàn để ổn định trật tự.
_ Các em, tuần sau là kỉ niệm 10 năm thành lập trường, Ban giám hiệu sẽ tổ chức 1 cuộc thi cũng là lễ hội kỉ niệm, cô mong các em tham gia đầy đủ. Cô giáo nhẹ nhàng nói
_ Cô ơi thông báo kế hoạch luôn đi. Bảo Anh phấn khích lên tiếng, biết đâu đây là cơ hội tốt để cô thực hiện kế hoạch của mình.
_ Lễ hội sẽ kéo dài suốt tuần, mỗi lớp sẽ mở 1 gian hàng buôn bán tùy ý, số tiền lời sau lễ hội sẽ được quyên góp từ thiện. Trong lễ hội có cuộc thi thiết kế thời trang, nhảy, chạy tiếp sức và bóng chuyền đồng đội. Mỗi lớp sẽ cử 1 đội tham gia ở từng môn thi vì thế chúng ta sẽ bắt đầu thi tuyển trước ở lớp. Trong thiết kế gồm 2 người chuyên về trang phục và trang sức, nhảy cũng 2 người thi bên lĩnh vực đơn nam và đơn nữ, chạy tiếp sức 2 bạn cũng chia thành nam và nữ, riêng bóng chuyền sẽ có 6 bạn, 3 nam 3 nữ. Các em đăng kí cho lớp trưởng bộ môn mà các em muốn tham gia, cô sẽ chia đội thi. Cô giáo từ tốn giới thiệu
_ Đúng rồi, hôm nay lớp ta cũng sẽ có thêm 4 bạn mới, các em làm quen nhau đi. Cô giáo như sực nhớ ra điều gì nên tiếp tục nói.
Cả lớp xôn xao trông chờ những học sinh mới chuyển đến, chỉ mong rằng những người mới chẳng phải ác quỷ giả dạng thiên thần như bọn nó mà thôi. Từ ngoài cửa bức vào 3 chàng trai và 1 cô gái, độ hot không kém gì bọn nó cũng thuộc dạng trai xinh gái đẹp. Nhìn vào vải may đồng phục cũng đủ biết tất cả đều là con nhà danh giá, chưa kể là đống phụ kiện mà họ mang theo trên người. Bọn nó chẳng thèm để tâm đến, chỉ lo chụm lại bàn bạc xem ai sẽ tham gia cuộc thi và sẽ thi bộ môn nào.
_Chào các bạn mình tên Thái Thanh Thanh, mình là em họ của chị Bảo Anh, mới chuyển đến đây có gì chưa biết mong các bạn bỏ qua. Thanh Thanh khẽ giới thiệu, nụ cười duyên dáng như hớp hồn lũ con trai trong lớp
_ Mình tên Trịnh Hàn Kỳ, rất vui được làm quen. Người con trai có đôi mắt xám bước lên giới thiệu
_ Mình tên Lâm Gia Quân, rất thích đua xe và thể thao, mong mọi người chiếu cố. Người thanh niên có làn da hơi nâu tạo 1 nụ hôn gió khiến bọn con gái ngất ngây con gà tây
_ Dương Hoài Phong. Một giọng nói đầy hàn khí phát ra, ánh mắt lạnh băng nhìn khắp 1 lượt rồi tự nhiên bước về bàn đối diện nó.
_ Các em cứ bàn bạc đi rồi đăng kí với lớp trưởng, giờ thì các em tự quản. Cô giáo nói rồi bước ra ngoài.
Những người bạn mới đến nhanh chóng hòa vào không khí rộn ràng của lớp học, Hàn Kỳ và Gia Quân chọn 2 bàn đối diện với Thy, Linh khiến 2 cô nàng không cảm thấy thoải mái. Đơn giản là vì 2 nàng đã được ngồi cạnh 2 hot boy điển trai của lớp, giờ thì thêm 2 người mới đến với độ hot không kém cũng muốn ngồi gần khiến mấy chục ánh mắt ganh tị đổ dồn vào 2 nàng. Thanh Thanh nhanh chóng chạy về ngồi cùng với chị gái mình, nhìn mặt họ lộ rõ vẻ gian xảo. Bất ngờ cả 3 cô nàng đứng dậy tiến về phía nó, ánh mắt Bảo Anh lộ rõ vẻ kiêu kì khi nhìn nó.
_ Chúng ta thách đấu. Bảo Anh khẽ lên tiếng
_ Tôi không có hứng. Nó gạt phăng ánh mắt đó quay đi
_ Cô nghĩ cô là ai mà dám từ chối chị tôi, hay là cô sợ thua kém. Thanh Thanh giở giọng khiêu khích
_ Băng Di nó không phải sợ thua chị cô, mà là sợ chị cô thua mất thể diện đó thôi. Thử nghĩ tiểu thư tập đoàn Angel mà thua 1 cô gái chưa từng học qua thiết kế thì có phải mất mặt lắm không? Linh nhanh chóng đốp chát lại. Cô chẳng mấy thiện cảm với Thanh Thanh, loại tiểu thư õng ẹo, đã vậy còn dám liếc mắt đưa tình với Kan nữa chứ.
_ Nếu cô đã tự tin như vậy thì thi đi, nếu các cô thua thì làm ơn rồi xa Huy, Kan, Bảo của chúng tôi ra. Trân hắng giọng ra điều kiện
_ Bọn tôi của cô khi nào. Huy ngạc nhiên hỏi
_ Đúng đấy, tôi và Thy là 1 cặp, cô đừng có ở đó mà nhận vơ. Bảo chen thêm vào
_ Được thôi, bọn này nhận lời thách đấu, nhưng nếu các cô thua thì sao. Thy đá đểu hỏi
_ Sẽ không có chuyện tụi này thua đâu. Bảo Anh khẳng định chắc nịch
_ Nếu các cô thua thì phiền các cô đừng bám lấy bạn của tôi như đã đói nữa. Nó hừ lạnh ra điều kiện rồi đi thẳng ra ngoài.
Cả 3 cô nàng tức khí vì chẳng làm được gì bọn nó cả, cứ đợi đấy, nhất định bọn họ sẽ trả thù. Phong thoáng thấy sắc mặt của nó có gì đó không ổn, anh vội vàng đuổi theo mà cố tình không gây sự chú ý của mọi người. Nhóm nó không chú ý cho lắm, mọi người phải lo đăng kí bộ môn mình sẽ tham gia nữa. Nó và Thy sẽ tham gia thiết kế thời trang, Thy với Bảo kiêm phần nhảy và bóng chuyền, phần chạy tiếp sức sẽ do Kan và Nhật Linh đảm nhiệm, riêng Huy thì chỉ tham gia duy nhất bóng chuyền mà thôi. Bên nhóm Bảo Anh thì Bảo Anh và Quân sẽ thi thiết kế, Trân và Kỳ sẽ thi nhảy, Thanh và Phong sẽ thi chạy tiếp sức, cả nhóm bên đó cùng lập đội thi bóng chuyền luôn. Thế là lớp nó đã có 2 đội đại diện tranh tài để chọn ra 1 đội thắng cuộc tham gia lễ hội, những người còn lại thì lo cho gian hàng của lớp. Cửa sân thượng mở toang, nó từ từ bước vào hít thở vài ngụm khí trong lành, khuôn mặt nó hơi xanh đi vì mệt. Phong cũng đuổi theo nó đến tận sân thượng, nhìn vẻ mặt của nó anh biết sức khỏe của nó có vấn đề gì đấy.
_ Không sao chứ. Phong đứng phía sau nó hỏi
_ Không, sao cậu biết tôi ở đây? Nó xoay người lại trả lời
_ Tình cờ thôi. Phong bước đến cạnh nó, khẽ mỉm cười, nụ cười đầu tiên mà nó thấy, rất đẹp.
_ Tôi về lớp đây. Nó ngoảnh mặt quay đi
_ Khoan đã. Phong bất chợt nắm chặt lấy tay nó níu lại, ánh mắt lạnh nhìn sâu vào mắt nó nói. Tôi thích cô.
_ Đừng đùa, chúng ta chỉ mới gặp... Nó gạt tay Phong ra mỉm cười ái ngại, làm gì có chuyện mới gặp đã yêu chứ, tiếng sét ái tình, nó không tin.
_ Không đùa, tôi biết em lâu rồi, cũng vì em mà chuyển đến đây học. Phong nhìn nó khẳng định
Nó nhẹ nhàng bước đi chẳng thèm ngoái đầu nhìn lại, có thể anh ta biết nó lâu đấy nhưng không có nghĩa chuyện gì anh ta nói nó đều phải tin. Về lớp nó cũng chẳng thể chịu được thôi thì về nhà nghỉ ngơi, nhắn tin cho Thy xong nó lấy xe chạy thẳng về nhà. Đứng trên lầu cao người thanh niên nhìn nó bằng ánh mắt vô hồn, tự hỏi rằng có phải nó là người vô cảm không. Anh thấy nó ra ngoài, chạy theo nó và nghe hết những lời Phong nói với nó. Thấy nó từ chối Phong anh cũng vui lắm, nhưng anh lại không thể khẳng định được tình cảm của nó hướng về người nào cả. Đôi mắt tinh nghịch của nó rất đẹp nhưng anh chưa bao giờ đọc được bất cứ suy nghĩ nào từ đôi mắt ấy cả. Giờ thì anh cũng chỉ biết lặng lẽ nhìn theo bóng dáng nhỏ bé đang dần xa, nếu anh không nhanh lên e rằng có ngày bóng dáng ấy sẽ vụt khỏi tay anh.
-----------------------------------------------------------------------
_Thái Thanh Thanh: Em gái song sinh của Bảo Anh, tiểu thư tập đoàn thời trang Angel. Được mệnh danh là hot girl nhưng thực chất là nhờ phẫu thuật thẩm mĩ và son phấn. Tính tình hệt như cô chị nên không cần phải giới thiệu thêm
_Trịnh Hàn Kỳ (17t) Cậu chủ tập đoàn chuyên kinh doanh các sản phẩm nội thất từ gỗ. Cao 1m78, IQ 170, rất được lòng các cô gái nhờ tài ăn nói và vẻ ngoài điển trai.
_Lâm Gia Quân (17t) bạn thân của Hàn Kỳ và Hoài Phong, thiếu gia tập đoàn Lâm Gia chuyên về xây dựng. Cao 1m80, IQ 170, vẻ ngoài điển trai, đam mê xe môtô và rất thích tốc độ.
_ Dương Hoài Phong (17t) con trai ông trùm buôn bán vũ khí nên tính tình lạnh lùng khó hiểu. Là người thâm sâu, khó đoán và ra tay vô cùng tàn nhẫn. Cao 1m75, IQ 174, vẻ đẹp lạnh lùng, ít nói
----------------------------------------------------------------
Tối hôm đó nó cùng Thy đi mua sắm ít thứ cần thiết cho cuộc thi ngày mai, 2 đứa phải thiết kế 2 bộ trang phục và phụ kiện nam nữ. Phần thi này thì xem như nó nắm chắc trong tay rồi vì nói gì thì nói nó cũng là nhà thiết kế nổi tiếng cơ mà. Hai người mẫu cũng được bọn nó chọn sẵn rồi, đó là Linh và Kan, biết đâu đây là cơ hội tốt tác hợp cho 2 người thì sao. Mua sắm xong cả 2 đến cửa hàng kem để nhắm nháp thứ đổ ăn ưa thích, nó gọi 1 cốc dâu – chocolate kèm bánh quế, của Thy là 1 ly vanilla – trà xanh thơm nức mũi. Đang ăn ngon lành thì bất chợt Thy dừng muỗng nhìn chầm chầm vào nó
_ Bộ mặt tớ dính gì hả? Nó ngạc nhiên hỏi Thy
_ Không có, cậu thấy Huy là người như thế nào. Thy vu vơ hỏi
_ Thế nào là sao, chẳng lẽ cậu để ý tảng băng di động ấy sao? Nó vờ chọc Thy
_ Cậu đừng có giả ngốc với tớ, chẳng lẽ cậu không biết Huy đang để ý cậu sao, dạo này anh ấy hay nhìn sang cậu lắm đó. Thy huých tay nó khiến muỗn kem xém rớt ra ngoài
_ Không thể nào đâu, chắc có thể anh ấy nhìn sang Bảo Anh chẳng hạn, cô ta cũng ngồi cùng hướng với tớ mà. Nó chối bay chối biến mọi chuyện
_ Chuyện này 4 người bọn tớ đều biết cả rồi, chỉ có cậu là không để ý thôi. Như trưa nay nè, tớ thấy cậu khó thở chạy ra ngoài, Huy cũng chạy theo đó, không lẽ 2 người không gặp nhau. Thy nhìn thẳng vào nó hỏi
_ Đúng là tớ có gặp nhưng người tớ gặp là Phong. Nó xua tay, mỉm cười cho qua
_ Không thể nào, rõ ràng là đi tìm cậu mà. Thy khẽ suýt soa xong cô nàng tiếp tục quay lại công việc ăn kem của mình.
------------------------------------------------------------------
End chap~
Chap 14: Rắc rối
Tối hôm đó nó nằm gác tay lên trán suy nghĩ, ngày hôm nay có quá nhiều việc xảy ra, cùng lúc 4 người chuyển đến lớp nó khiến nó có cảm giác bất an. Hơn nữa những lời Phong nói cũng khiến nó trằn trọc, theo đánh giá của nó người lạnh lùng như Phong hẳn làm việc gì cũng sẽ tính đến con đường lui, vậy những lời Phong nói với nó cũng không thể xem là 1 trò đùa. Đau đầu hơn vẫn là chuyện Thy hỏi, trước giờ nó vẫn xem Huy là bạn hay nói đúng hơn là chưa từng để mắt đến Huy. Từ cái tính đào hoa cho đến bề ngoài lạnh lùng, cái vẻ công tử nhà giàu đã khiến nó không có mấy thiện cảm tốt đẹp về Huy rồi. Với lại nó vẫn chưa xác định chuyện tình cảm, hiện tại nó chưa quan tâm và có thể tương lai cũng chẳng màn đến. Nhưng có thật sự Huy thích nó không, Huy có đi tìm nó sao nó lại chẳng gặp được, và mối quan hệ giữa Huy với Bảo Anh là gì. Nhìn cô nàng bám lấy Huy như sam còn Huy thì không chấp nhận cũng chẳng từ chối khiến nó không hiểu được anh đang nghĩ gì. Những lúc đó nó có cảm giác hơi khó chịu, cảm giác nhoi nhói ở lồng ngực mà chẳng hiểu tại sao. Nói tóm lại có nhiều việc phức tạp khiến nó mệt mỏi, nó đến trường để quậy nhưng chưa được quậy đã chuốc rắc rối vào người rồi. Nghỉ ngợi hồi lâu nó ngủ thiếp lúc nào chẳng hay, đến khi tỉnh lại thì trời cũng vừa sáng, nó vội vào thay đồng phục đến trường.
Lễ hội chưa bắt đầu nhưng không khí rộn ràng đã tràn ngập khắp nơi nơi, người người bận rộn, lớp lớp hào hứng chuẩn bị. Các cuộc thi tuyển cũng được diễn ra trong từng lớp và ngày đầu này là cuộc thi thời trang chọn 1 đội dự lễ của lớp nó. Nhờ Huy, Bảo, Kan khuân đống nguyên liệu vào phòng, nó và Thy tranh thủ lấy số đo của Linh rồi thiết kế mẫu mà nó sắp làm. Phòng bên cạnh Bảo Anh và Gia Quân cũng bận rộn không kém, họ không nhất thiết phải thiết kế vì nhà Bảo Anh vốn chuyên về mảng thời trang, tối qua cô đã mượn mẹ mình 1 bản thiết kế để dự thi, bây giờ thì chỉ cần đo và may nữa là xong. Bên ngoài những người không tham gia thi đầu thì tranh thủ cắt đồ trang trí cho gian hàng lớp mình, lớp nó sẽ mở 1 hàng thức uống với phục vụ bàn là những nam thanh nữ tú của lớp, đảm bảo doanh số sẽ tăng đều. Đặc biệt đây cũng là 1 trong những phần thi của 2 nhóm, xem thử nhóm nào bán được nhiều và mang lại lợi nhuận cao cho lớp. Thời gian tích tắc trôi qua, mới đo mà đã trưa, mọi người tranh thủ đi ăn rồi trở lại tiếp tục công việc của mình. Nó và Thy Thy cẩn thận khóa cửa rồi đi ăn cùng mọi người, nó đâu hay rằng đó là lúc để những kẻ chơi bẩn ra tay.
Sau giờ nghỉ giải lao, 2 nàng nhà ta vội vàng trở lại để hoàn tất công việc còn lại, chỉ còn 3 tiếng nữa là nó phải cho ra mắt mẫu thiết kế của nó. Vừa bước vào phòng thì cảnh tượng hãi hùng ập vào mắt nó, bộ trang phục treo trên người nộm bị cắt đứt ra từng mảnh không thương tiếc. Trang sức để trên bàn cũng bị đập bể tan tành, cả phòng lộn xộn hẳn lên, ai nấy đều ái ngại nhìn nó.
_ Bây giờ 2 người tính sau? Linh lo lắng hỏi
_ Hay là báo với ban giám khảo để họ dời ngày thi đấu. Bảo vội vàng góp ý
_ Không cần dời đâu, mọi người đi lo việc của mình đi. Nó vội vàng ngăn cản
_ Nhưng mà giờ có thiết kế lại cũng không kịp nữa, chẳng lẽ em muốn thua? Huy ngạc nhiên hỏi
_ Ai nói tụi này thua. Thy mỉm cười hồn nhiên nháy mắt với nó
Lúc bấy giờ Kan mới đi vào, trên tay là mấy cây vải mới toang cùng 1 hộp gì đấy trông có vẻ khá nặng, đây là những thứ dự phòng mà bọn nó đem theo. Đúng theo dự tính của nó, với tính cách của nhóm Bảo Anh thì dễ gì mà chịu thi công bằng, nhưng nó cũng thầm cảm ơn cô ta đã tạo cho nó cơ hội, còn về chuyện gì thì sau này sẽ biết. Mang dụng cụ vào trong Thy vội vàng đóng chặt cửa lại, giờ họ cần tập trung để hoàn thành mẫu, chỉ còn hơn 2 tiếng nữa là phải dự thi rồi. "Chuyện này chưa kết thúc ở đây đâu" nó mỉm cười ma mị, dám giỡn mặt với nó e rằng những người đó phải trả giá hơi bị đắt rồi.
Gần buổi thi không khí trở nên căng thẳng hơn, tin bộ thiết kế của nó bị phá hỏng đã lan rộng khắp trường, ai nấy cũng đều tức giận và lo lắng cho nó. Thầy cô giáo cũng cảm thấy hơi bất công và sợ rằng nó không thể hoàn thành được bài thi, sau cuộc thi này chắc hẳn họ sẽ làm rõ trò bẩn này do ai gây ra.
_______________________________________________
Thy nhẹ nhàng mở cửa kêu Kan và Linh vào trong, 10 phút sau cuộc thi chính thức bắt đầu. Bảo Anh nhìn nó mỉm cười đắc ý, dù có thần thánh đi chăng nữa cũng khó mà có thể thiết kế 2 bộ đồ trong vòng hơn 2 tiếng, lần này nhóm cô thắng chắc. Quân thì cảm thấy có lỗi với nhóm nó, anh biết kế hoạch của Bảo Anh nhưng không ngăn cản lại, cuộc thi này dù có chiến thắng thì anh cũng là kẻ hèn mà thôi. Bộ thiết kế của Bảo Anh được trình diễn đầu tiên, Trân là mẫu nữ, cô trang điểm đậm với đôi mắt nhấn nhá kĩ lưỡng. Bộ váy voan hồng xinh xắn thắt eo bằng ruy băng kim tuyến lấp lánh, cổ áo được kết ren trắng tinh tế, sợi dây chuyền hình hoa mai sắc sảo cùng đôi giày cao gót cùng màu. Vì là người mẫu nên Trân tự tin xảy bước, nhìn cô đẹp chẳng khác gì công chúa trong cổ tích bước ra. Kỳ mặc vest trắng lịch lãm, áo ghi lê đen khoác ngoài, giày tây đen. Tiếng vỗ tay lần lượt vang lên, không chỉ khen vì thiết kế tinh tế mà còn vì trai xinh gái đẹp trên sân khấu. Bảo Anh mỉm cười hài lòng, bây giờ cô chỉ chờ xem vẻ mặt miếu máo của nó mà thôi.
Đến lượt nhóm nó thi, cả hội trường gần như nín thở chờ đợi, ai cũng mong rằng may mắn sẽ mỉm cười với bọn nó sau sự việc khủng khiếp vừa rồi. Tiếng nhạc vang lên, từ bên trong 1 cô gái mặc váy đuôi cá màu tím bước ra, chiếc váy cúp ngực ôm trọn lấy cơ thể để lộ những đường cong hoàn hảo, chiếc thắt lưng bản to màu trắng được đính pha lê trắng ôm trọn vòng eo thon đúng chuẩn. Cổ thắt nơ tím thay cho dây chuyền, hoa tai pha lê trắng, tóc cột hờ uốn lọn nhẹ để xõa 2 bên vai, khuôn mặt tran điểm tự nhiên. Linh tự nhiên castwalk trước mặt mọi người không chút ngần ngại, nụ cười tươi như hoa mùa xuân khiến mọi người ngây ngất. Tiếng vỗ tay vang lên rộn rã khắp khán phòng, đây có thể gọi là sự khởi đầu hoàn hảo, Bảo Anh nhìn nó tức giận, không ngờ nó có thể làm kịp mẫu nữ nhưng chưa hẳn làm được mẫu nam. Kan mạnh mẽ bước ra, áo pull trắngvô cùng khỏe khoắn, áo khoát da lửng bên ngoài màu đen với những đường may tinh tế, quần lửng jeans được mài rách ở đùi khoe những cơ bắp rắn chắc, giày Nice trắng tinh nghịch. Mái tóc hung đỏ được chải dựng lên, vòng tay bạc bản to ở bên tay được chạm khắc tinh xảo, bao tay hở ngón màu đen bên trái cùng chiếc khuyên tai nhỏ hình đầu lâu cũng bằng bạc nốt. Linh khoát tay Kan, cả 2 tự tin xảy những bước chân vững chắc, cả khán đài đừng lên reo hò cổ vũ. Chỉ ít phút trước đây chẳng mấy ai tin rằng nó và Thy có thể hoàn thành mẫu thiết kế, nhưng giờ đây ai nấy cũng khâm phục khả năng biến tấu trong từng chi tiết của bọn nó. 2 cặp đôi dự thi đứng trên sân khấu để khán giả bình chọn, cột phiếu của nhóm nó và Bảo Anh gần như ngang nhau nhưng cuối cùng phần thắng vẫn nghiêng về đội nó chỉ với hơn 1 phiếu. Đơn giản thiết kế của nhóm nó biết phá cách, tạo sự độc đáo riêng, còn nhóm Bảo Anh thì vẫn gò bó trong khuôn mẫu không tạo sự hứng thú cho mọi người.
_ Không thể nào, sao lại có chuyện này được chứ, thiết kế nổi tiếng của Angel sao có thể thua được, các người gian lận. Bảo Anh hét toáng trên sấn khấu khiến mọi người sững sờ, ác quỷ cuối cùng cũng chịu hiện thân
_ Cô nói tôi gian lận, vậy thì để mọi người nói xem ai gian lận. Nó mỉm cười đáp traả.
Vừa dứt lời trên màn ảnh xuất hiện hình ảnh Bảo Anh đang điên cuồng cắt mẫu thiết kế của nó, trước lúc ra khỏi phòng nó đã lén gắn 1 chiếc camera nhỏ ở góc tường để theo dõi. Trân cũng tham gia vào vụ việc này, cô dùng búa đập nát từng mẫu trang sức do Thy thiết kế ra. Việc này ngoài nó ra chẳng ai biết được kể cả Thy, cả khán đái bật lên sững sốt, thần tượng trong lòng họ giờ chẳng khác nào con quỷ dữ cả, bộ mặt thiên thần của 2 cô gái giờ bị lột bỏ hoàn toàn. Bảo Anh chết lặng người, chuyện cô làm ra không ngờ lại bị nó phát hiện, cô quỳ phục trước chân nó.
_ Tôi xin lỗi, thật sự xin lỗi mong cô tha thứ. Trân khóc nấc lên
_ Tôi quên mất còn chuyện chưa công bố. Nó tiếp tục mỉm cười quỷ quyệt
_ Còn chuyện gì nữa? Thy ngạc nhiên hỏi nó
_ Chuyện này tôi phải cảm ơn Bảo Anh, nhờ cô mà tôi có cớ để chấm dứt hợp đồng với nhà cô, cô chuẩn bị mà nghe tin mẹ cô phá sản đi. Nó lạnh giọng nói
_ Cô nói gì hả, thứ nghèo hèn như mày thì làm gì được nhà tao hả, đừng có mạnh miệng. Bảo Anh nhìn nó bằng ánh mắt cay nghiệt
_ Cô có biết rằng bản thiết kế của cô mang đến dự thi là do ai thiết kế không? Nó mỉm cười khẽ hỏi
_ Tất nhiên là do tôi rồi, cô muốn nói xằng bậy gì hả. Bảo Anh hét lên
_ Bản thiết kế nó nằm trong bộ sưu tập cưới mà Black Angel đã gửi cho Angel, cô tưởng cô gian xảo thì tôi không biết sao. Cô có biết rằng trong điều kiện để Black Angel kí hợp đồng với tập đoàn Angel có khoản "Nếu thiết kế của Back Angel gửi đến mà mang tên tác giả khác thì Black Angel có quyền đơn phương chấm dứt hợp đồng, tập đoàn Angel buộc phải giải thể và bồi thường toàn bộ cho Black Angel". Mẹ cô chắc hiểu rõ đều này mà. Nó tiếp tục nói, ánh mắt lạnh lùng
_ Nhưng Black Angel thì làm gì biết được chuyện này, cô đừng mơ tưởng, cô ta sẽ không tin lời 1 đứa nghèo hèn như cô đâu. Bảo Anh mỉm cười đắc ý nhìn nó
_ Black Angel đã biết rồi. Huy khẽ lên tiếng
"Sao" cả hội trường ngạc nhiên hét lên, nếu đúng như Huy nói thì nhà thiết kế bí ẩn, nổi tiếng Black Angel đang có mặt tại đây. Tiếng xì xầm vang lên, mặt Bảo Anh tái nhạt đi, hợp đồng đó cô cũng từng xem qua, nếu Black Angel đang ở đây thì tập đoàn nhà cô sẽ thật sự sụp đổ.
_ Cô có biết Black Angel LÀ TÔI KHÔNG. Nó cố gằng mạnh từng chữ cuối, ánh mắt lộ rõ sự tàn nhẫn
_ Không, không thể như thế được, tôi không tin. Bảo Anh lắc đầu không chịu chấp nhận. Ngay lúc đó điện thoại cô vang lên, cô vội vàng nhấc máy, vẻ mặt cô đang đỏ lên vì khóc giờ lại chuyển sang màu xanh nhợt nhạt. Bảo Anh nắm lấy tay nó, vẻ mặt đau khổ. Tôi xin cô, xin cô tha cho gia đình tôi.
_ Giờ cô mới biết hối hận sao, nhưng tất cả đã muộn rồi. Nó lạnh lùng gạt phắt tay Bảo Anh. Phũ phàng bước ra cổng lên xe đi mất
Nhóm của nó cũng chẳng muốn ở lại thêm làm gì, dù gì mọi việc cũng được nó giải quyết ổn thõa rồi nên ai nấy đều bỏ ra về. Giáo viên và các học sinh khác đều lắc đầu ái ngại nhìn Bảo Anh, ác giả ác báo, những gì gây ra đã đến lúc phải trả rồi. Nhóm của Bảo Anh cũng vì thế mà bị hủy tư cách dự thi các vòng khác, nhóm của nó nghiễm nhiên trở thành người chiến thắng. Phong đứng ngây người từ nãy đến giờ, anh thật sự chưa hiểu gì về nó hết, nhìn bề ngoài thì có thể nói nó là đứa nóng nảy, bồng bột nhưng nội tâm thực sự rất sâu sắc, tâm cơ khó đoán và rất tàn nhẫn. Khẽ nở nụ cười gian xảo, Phong nhanh chóng bước đi, có thể anh đã tìm được điều thú vị gì ở đây.
_________________________________________
End chap ~
Chap 15
Tối hôm đó mọi người hẹn nhau ở bar Wind để ăn mừng chiến thắng, ai nấy đều cảm thấy vui vẻ vì khiến Bảo Anh thân bại danh liệt. Thy cũng không ngờ chơi với nó bao lâu nay, lần đầu thấy nó trả đòn đáng sợ đến thế, cũng may cô là bạn nó nếu không chắc thê thảm. Kan thì chẳng mấy ngạc nhiên, anh biết nó là người không thể dễ dàng đánh giá qua vẻ bề ngoài nếu không sẽ hối hận không kịp. Linh thì cảm thấy hào hứng trước phát hiện mới này, cô biết nó mê đua xe nhưng không ngờ tài may vá cũng chẳng kém ai. Bảo thì chỉ thâm ngưỡng mộ nó mà thôi, riêng Huy thì không nói gì, anh chẳng biết người con gái trước mặt anh đang giấu mọi người chuyện gì nữa.
_ Chị, đến lúc chị quay lại rồi nhỉ. Kan khẽ nhắc nhở
_ Cũng được thôi, nếu em làm giùm chị 1 việc. Nó mỉm cười tinh quái, trong dầu hẳn nghĩ ra trò thú vị rồi
_ Chỉ cần chị trở lại muốn em làm gì cũng được hết. Kan gật đầu chấp nhận
_ Em làm sao khiến Linh trở thành em dâu của chị thì chị sẽ đồng ý. Nó đá đểu sang Linh
_ Hai người bàn chuyện gì thì đừng kéo tôi vô nha. Linh đỏ mặt thẹn thùng
_ Nhìn Linh ngượng đỏ mặt rồi kìa, Kan em còn không mau tới luôn đi. Thy thúc giục
Kan gật đầu mỉm cười, anh từ từ tiến đến trước mặt Linh, khẽ quỳ xuống,lấy ra từ trong túi 1 chiếc hộp gỗ màu đen giơ lên trước mặt cô.
_ Em sẽ làm bạn gái anh chứ. Nếu em trả lời thì là đồng ý, nếu em im lặng là chấp nhận, gật đầu thì làm bạn gái anh, lắc đầu thì làm người yêu anh. Kan mỉm cười đắc chí (Chóe : anh nham hiểm quá :v)
_ Haha thằng này coi vậy mà hay, cậu nói thế đường nào Linh cũng phải đồng ý thôi. Bảo bật cười khi nghe hết câu nói của Kan
_ Linh, em còn không mau trả lời. Huy thúc giục
_ Nói, có chịu làm em dâu tớ không? Nó bất ngờ dùng con dao gọt trái cây kê sát cổ Linh khiến cô nàng trở tay không kịp
_ Khoan khoan bỏ dao xuống. Linh hét lên hốt hoảng, biết là nó không làm thật nhưng cô cũng đâu chắc chắn sẽ không có vài vết xước
_ Trả lời rồi, vậy là đồng ý nhé. Thy vờ trêu chọc
Linh đỏ mặt ngượng ngùng, cô khẽ gật đầu. Biết là cô nàng này có tình cảm với Kan nên nó đã bày mưu trước giúp đứa em họ của mình. Từ hộp quà tặng Linh cho đến lời tỏ tình hay cả những màng đốc thúc đều do 1 tay nó biên kịch, mọi người chỉ phụ họa theo thôi. Kan vui mừng mở hộp ra, lấy sợi dây chuyền cỏ 4 lá bằng bạch lim có đính pha lê màu lục cách điệu đeo ngay vào cổ Linh. Thế là cặp đôi thứ 2 đã có kết cuộc mỹ mãn, hôm nay dường như là ngày mai mắn nên chuyện gì cũng thuận lợi. Đang nhắm nháp li rượu thì quản lí vào báo có người làm loạn ở ngoài, Kan định ra giải quyết nhưng bị nó cản lại.
_ Chuyện chị hứa nhất định chị thực hiện. Nó nói rồi lấy chiếc mặt nạ nửa mặt màu đen đeo vào rồi ra ngoài.
Bên trong mọi người vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra ngoài Kan và Thy, thế là 2 người trở thành tâm điểm của sự chú ý. Linh, Bảo, Huy đều nhìn 2 người bằng ánh mắt tò mò xen lẫn đe dọa, lại 1 bí mật về nó chưa được tiếc lộ, nó đúng thật là rất nhiều bí ẩn kì quái. Vừa bước ra bên ngoài nó đã thấy Thanh và Bảo Anh đang điên cuồng đập phá quầy bar, mọi người chỉ dám đừng nhìn mà không làm gì vì đây là quy định. Nó lạnh lùng tiến đến giật lấy tay Bảo Anh đẩy mạnh ra ngoài, Thanh cũng nhanh chóng chịu chung số phận.
_ Mày là đứa nào mà dám ngăn bọn tao? Thanh tức giận hét lên
_ Gia đình phá sản xem ra chưa đủ với tụi bây sao, hay là muốn cả nhà cùng nhau xuống gặp diêm vương mới chịu hối cãi. Nó đanh mặt lại hỏi, mắt trừng lên trông khá là đáng sợ
_ Bọn tao giờ này còn gì phải sợ, có chết tao cũng bắt tụi con Băng Di lót xác cho tụi tao, kêu nó ra đây. Bảo Anh điên cuồng hét kên
_ Mày điếc hay mày ngu mà không nhận ra giọng người mày muốn tim, nếu hôm nay mày muốn chết thì tao cũng rủ lòng từ bi giúp mày toại nguyện. Nó thực sự tức giận, vốn dĩ định tha nhưng 2 nhỏ này chưa khi nào biết điều cả, nếu vậy hì chẳng cần nương nể gì cả.
Sau câu nói nó nhẹ nhàng xoay người đá cho mỗi đứa 1 cú đau điếng vào giữa bụng, 2 nhỏ bị nó tấn công bất ngờ nên không thể tránh được chỉ ôm bụng mà rên. Nắm lấy tóc của Bảo Anh giật lên, ánh mắt vô hồn nhìn sâu vào đôi mắt Bảo Anh khiến cô nàng khẽ rùng mình. Dùng con dao xếp mang theo bên mình nó thẳng tay cắt đứt từng lọn tóc của cô ả mặc cho ả có kêu la thê thảm thế nào đi nữa. Thanh định xông vào giup chị mình, nó liền xoay chân đá chiếc ghế gần đó về phía cô ta khiến Thanh ngã ngay xuống đất, lực đá của nó cũng đủ để phế đi 1 chân của Thanh rồi. Nó tát thẳng vào mặt Bảo Anh mấy cái tát giáng trời, cả bar như chết lặng trước hành động của nó, không một ai dám lên tiếng bênh vực nếu không muốn bị chết. Vung tay định tiếp tục cắt tóc của Bảo Anh thì 1 bàn tay rắn chắc bất ngờ nắm lấy tay nó
_ Chơi nhiêu đó đủ rồi, cho cô ta cơ hội làm lại đi. Huy nhẹ nhàng nói
_ Cảm thấy đau lòng sau? Nó dừng tay, đứng lên khoanh tay, vẻ mặt thách thức nhìn Huy
_ Không, chi là không muốn thấy em làm vậy thôi. Em không hợp với mấy thứ này. Huy nhẹ nhàng trả lời
_ Haha, vậy anh nghĩ tôi hợp với thứ gì, may vá hay thêu thùa. Nếu anh nghĩ vậy thì đã đánh giá sai con người tôi rồi, tôi tàn nhẫn hơn anh tưởng đó. Nó cười man rợ rồi nói
_ Anh không có ý đó, anh chỉ là... Huy ngập ngừng không nói
_ Chỉ là thế nào, chỉ là anh không muốn tôi tổn thương người tình của anh chứ gì, vậy thì mang cô ta về mà dạy cho kĩ, đừng tưởng rằng mọi chuyện có thể qua mặt tôi. Nó vứt dao sang 1 bên, lườm Huy 1 cái rồi đi thẳng vào trong.
Huy vội chạy theo nó nhưng anh không tài nào mở được cửa vào vì nó đã dùng thẻ từ khóa bên trong. Giật mạnh chai rượu trên tay Kan nó tu ừng ực như uống nước, Thy và Kan lo lắm nhưng cũng không dám giật lại rượu từ tay nó. Nó như thế này hẳn là có chuyện gì không vui, và chắc 1 điều nguyên nhân gây ra chuyện này là Huy chứ không ai khác. "Xoảng" nó ném mạnh vỏ chai rỗng về phía cửa, chiếc võ chai chạm đất vỡ tan tành, trong lòng nó nhói lên cảm giác vô cùng khó chịu, tim nó đau thắt lại. Thy lo lắng chạy đến ôm chầm lấy nó, Linh cũng vội vàng ngồi cạnh nó, an ủi nó. Nếu như khi nãy là người khác có thể nó đã không giận như thế, nếu như nó chưa biết chuyện gì thì nó đã không cảm thấy khó chịu. Nhưng mọi chuyện quá muộn, nó tin thứ nó nhận được là sự thật, Huy bênh Bảo Anh, mối quan hệ 2 người đó đã được nhiều thứ xác thực. Tim nó đau lắm, khó thở vô cùng, nó có tình cảm với Huy, không, đúng hơn thì nó yêu Huy nhưng đến bây giờ nó mới dám khẳng định đều đó. Lúc nhận ra cũng là lúc tim nó tan nát, tình yêu đầu của nó tan theo người con trai lạnh lùng kia.
_ Kan, thông báo mọi người, Demon's Wind sẽ trở lại. Nó lạnh lùng nói
_ Em biết rồi. Kan gật đầu rồi theo 1 lối khác ra ngoài
Linh và Bảo không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng thấy tình trạng nó vậy nên thôi không hỏi nửa, chờ khi khác hỏi Kan hay Thy sẽ tốt hơn. Nó và Thy theo lối mà Kan vừa ra để trở về nhà, nó chẳng muốn chạm mặt với Huy bất cứ lần nào nữa. Demon sẽ sống lại, nó và Thy sẽ trở lại, nó phải khiến cho người làm tổn thương nó đau gấp trăm lần.
____________________________________________________
End chap~