Truyen teen - Em hãy ở bên anh nhé có được không trang 4
Chương 7: Cảm Ơn Anh Đã Trở Về! P1
Sáng hôm sau nó dậy rất sớm. Phải nói hôm nay tâm trạng của nó vô cùng tốt.
Hôm nay là 1 ngày chủ nhật. Một ngày đẹp trời, ánh nắng sáng sớm nhè nhẹ đủ làm người ta cảm thấy dễ chịu vô cùng. Sương sớm chưa tan vẫn hơi se lạnh, những ngày
mùa thu đẹp đẽ, cảnh lá rụng bên đường, cảnh cắp sách tới trường kỉ niệm man mác của 10 năm trước cứ từ từ ùa về trong kí ức không tránh khỏi những xúc động mãnh
Nhiều khi thấy lòng như có gió lùa, mây mỏng trôi không hạn định. Hoang vắng, mênh mông. Nửa muốn lấp đầy hanh hao, nửa muốn trôi lênh đênh tháng ngày để hương tháng tám
mang những nỗi nhớ sang mùa, không ồn ào mà nhẹ nhàng cùng cơn gió mùa thu se sẽ. Nửa muốn thu cho gác nhẹ nỗi niềm lên những chiếc lá vàng úa. Tháng 8 mùa những
thương nhớ, mùa của những con người nặng tình.
Tôi thường nghe nói màu thu là mùa đẹp nhất trong năm. Mùa của vẽ đẹp Hà Nội lên ngôi : "Hà nội mùa thu..cây cơm nguội vàng.. cây bàng lá đỏ...nằm kề bên nhau, phố xưa nhà
cổ ...mái ngói thâm nâu. Hà nội mùa thu...mùa thu Hà nội ! mùa hoa sữa về thơm từng cơn gió. Mùa cốm xanh về ...thơm bàn tay nhỏ..cốm xưa vỉa hè......thơm bước chân
qua! Chiều thu hồ tây... mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi, chiều thu thương nhớ ...bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt trời. Hà nội mùa thu đi giữa mọi người,lòng như thầm hỏi: Tôi
đành nhớ ai? Sẽ có một ngày chiều thu hà nội,trả lời cho tôi. Sẽ có một ngày trời thu Hà nội .....trả lời....cho....tôi...!" ( Nhớ mùa thu Hà Nội). Mùa thu - mùa của gọi nhớ yêu thương,
mùa của tình người ấm áp. Có thể mùa thu là vậy, theo những gì tôi cảm nhận, nghe kể và cảm nhận qua bài hát. Tôi rất ít khi ngắm những biểu hiện của mùa thu vì tôi sợ mình lại
nhớ đến người mà tôi yêu nhất- chị tôi đã ra đi trong 1 ngày thu ...Người ta thuờng nói thời gian sẽ cướp đi những gì mà ta yêu quý. Nhưng không, đối với tôi thời gian sẽ mãi mãi
không bao giờ mang hình ảnh của chị tôi- hình ảnh về người chị luôn lung linh trong trái tim tôi như ngọn lửa âm ỉ, tuy không bùng cháy nhưng cũng không mất đi.....
Đã 10 năm rồi tôi không được gặp chị ấy......................Đó là 1 quãng thời gian dài tưởng chừng như ngàn năm. Tôi cứ nghĩ 10 năm ấy tôi có thể quên đi những đau khổ, mất
mát và đau thương ấy....
Kết thúc hồi tưởng------------------------------------------------------------------
Nó đi xuống nhà và ra vườn. Nó bảo với mấy cô giúp việc.
-Hôm nay các cô cứ nghỉ đi, để cháu chăm sóc chị cháu. Cháu muốn ở bên chị ấy hôm nay.
Cô giúp việc mỉm cười đồng ý. Khu vườn trong thoáng chốc trở nên yên tĩnh chỉ còn nó đứng trong khu vườn, gió thoảng qua nghe tiếng xào xạc.
- Chị à! Hôm nay em sẽ ở đây với chị cả ngày, em sẽ chăm sóc những bông hoa chị yêu thích nhất. - Nó nói thầm và đặt tay lên những bông hoa oải hương thơ mộng, khẽ cười nhẹ.
Khu vườn này là nơi mà hồi nhỏ 3 người tụi nó chơi trốn tìm ( Nó. chị gái và anh ấy (tên là hải) ). Trong nơ này đã có rất nhiều kỉ niệm, vui có buồn có, hạnh phúc có, nước
mắt có, chia ly cũng có. Nó lấy vòi xịt nước xịt lên những bông oa màu oải hương tím. Khu vườn này chỉ trông có hoa oải hương tím, ý nghĩa của loài hoa này chính là tình yêu
và chờ đợi. Trong vườn có 1 cái cây rất đặc biệt mà bố nó đã tặng cho chị gái nhân ngày sinh nhật, cành hoa này trồng sẽ có những màu tím khác nhau tím đậm tím nhạt, tím
hồng, tím pha....và đặc biệt rất dễ sống, chỉ cần tưới nước mỗi lần 1 ngày là có thể sống. Chị nó và anh ấy đã cùng nhau trồng cái cây hoa này xuống, 2 người con chôn xuống
2 thứ là vật ước hẹn. Khi nào họ lớn lên sẽ cùng nhau đào cây hoa này lên để lấy vật đính ước đó. Tình cảm của họ đã gắn bó với nhau từ khi còn nhỏ. Lâu lắm rồi nó mới đc
sống lại những kỉ niệm đẹp như vậy. Thực sự trong lòng nó rất vui.
CHAP NÀY VIẾT CHÁN QUÁ SORRY CÁC BẠN :(((
Chương 8: Chương 8 Cảm Ơn Anh Đã Trở Về! P2
Sáng hôm sau nó vẫn đang nằm trên giường. Nhỏ xông xáo đạp cửa. Nhìn vào cảnh tượng lúc này, nhỏ lắc đầu ngán ngẩm:
- DẬY MAU LÊN! MUỘN HỌC RỒI- Nhỏ hét
Phải nghe cái giọng của nó mới thấy thật kinh khủng to như cái lao phóng thanh vậy.
- Nó bật dậy luôn vào phòng thay đồ thì bị nhỏ chặn lại:
-Mày- hôm nay không được mặc quần áo nữa mặc váy đi - Nhỏ chỉ vào mặt nó hét
- Tiểu thư à! Tôi xin nàng. Nàng biết tôi ghét nhất là mặc váy mà. - Nó nài nỉ cầu xin
-Không!
Mặt nó xị ra trông ghét lắm -_-
Cuối cùng nó nghĩ ra 1 kế. Nó lấy trong tủ ra 1 cái váy xếp li màu tím than dài qua đầu gối 2cm. Mặc áo đồng phục rồi bên ngoài còn khoác thêm 1 cái áo nữa -_-
-Chịu mày rồi đấy bó tay.-Nhỏ nói rồi lôi nó xồng xộc xuống nhà đi học mà chưa kịp ăn sáng ToT
---------------------------------------------Tua nhanh đến trường học vào giờ học---------------------------------------------------
Tiết 1 trống vào lớp. Cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp. Cô khẽ mỉm cười:
- Lớp ta hôm nay có thêm 1 học sinh mới. Đặc biệt đây là 1 bạn nữ rất xinh nhé!
-Hotgirl tiếp rồi- Các hs đang xì xào.
Cô giáo gõ thước im lặng rồi ra hiệu cho bạn hs mới bước vào lớp.
Ôi! Cô gái ấy. Xinh như thiên thần vậy. Cô ấy mặc 1 chiếc áo dài trắng thanh tao mái tóc đen óng thả dài ngang lưng, Cô ấy đẹp giản dị, 1 người con gái nhã nhặn lịch sự. Cô
ấy bước vào lớp khẽ nở 1 nụ cười duyên dáng. Cô ấy nói-giọng nói vô cùng trong trẻo nhẹ nhàng:
-Xin chào mình là Hoàng Mai.
Cô gái ấy sao có thê vậy. Sao có thể giống đến như vậy. Họ là song sinh ư? Không thể nào!! - Một loạt câu hỏi đang đặt ra trong đầu nó, tay nó khẽ run lên, môi mấp máy như
muốn nói gì, 2 giọt lệ từ khóe mắt khẽ chảy dài trên gò má trắng sứ.
Nhỏ cùng sững sờ, hiểu đc cảm xúc của nó liền quay xuống. Hẳn rồi nó phải bàng hoàng và xúc động lắm....
Câu chuyện đến hồi gay cấn rồi đấy. Mình sẽ bật mí cho các bạn diễn biến tiếp theo của câu truyện nhaa yêu yeu nhiều
Cô gái tên Hoàng Mai đó rất giống với chị gái của nó, từ ngoại hình cho đến tính cách và cách cư xử. Nó rất thích cô bạn này. về sau 2 người này cũng chơi thân với nhau lắm.
Khoảng 6 tháng sau anh hải ( Mối tình đầu í í, ko nhớ xem lại chap 7 trước nha) về nước, sau khi chị nó chết thì anh ấy đi Mỹ và quyết tâm trở thành bác sĩ, quay về gặp lại nó,