Polly po-cket
Đọc truyện
Truyện Teen | Ngôn Tình | Xuyên Không | Tiểu Thuyết
Truyen teen - Ai mới là siêu quậy trang 6
Phụp…..Đèn được bật lên làm sáng cả căn phòng , đối diện chúng bây giờ chính là Ái Mỹ – cô bạn có nụ cười thiên thần làm siêu lòng người mới gia nhập lớp không lâu, thật không ngờ lại chính là cô ta. Không đơn giản vậy trên tay cô ta là 1 khẩu súng đang chỉ thẳng về bọn nó, nếu không có súng thì tụi nó còn tấn công cô ả được đằng này chỉ cần nhúc nhích thôi là cả đám chết hết rồi.

-Sao cô biết đó là tôi ?? – Ái Mỹ hỏi và đó cũng chính là thắc mắc của những người còn lại.

-Ánh mắt … – Ngọc Băng chỉ nói có vậy rồi nhìn thẳng vào đôi mắt của Ái MỸ, nó..có gì đó rất đẹp nhưng cũng rất tinh ranh – giống hệt với ánh mắt của Jen – chị cô ta.

-Ánh mắt ??? – Ái Mỹ ngơ ngác, chỉ đơn giản vậy thôi sao , cô hỏi lại như để chắc chắn điều mình nghe là đúng.

-Đúng vậy, chính ánh mắt của cô đã cho tôi biết, lúc đầu tôi chỉ ngờ ngợ nhưng lúc nãy khi nghe cô nói đến chị, tôi liền nghĩ đến Jen và liên tưởng đến cô, ánh mắt cô nhìn tôi giống y hệt ánh mắt của Jen ,em gái của Jen – ÁI MỸ – Ngọc Băng nói,lời nói có gì đó rất thám tử, với trí IQ của cô thì suy ra điều này cũng là bình thường thôi, chẵng qua đôi mắt căm thù của Jen lúc bị bỏng có gì đó rất ấn tượng nên cô nhớ đến tận bây giờ.

-Ra là vậy – Devil căm phẫn nhìn Mỹ , tay nắm lại, nhưng chỉ cần anh nhúc nhích thì có thể người chết không phải là anh mà là những người kia, anh không thể để họ gặp nguy hiểm , điều duy nhất bây giờ chính là kéo dài thời gian…rồi từ từ tính.

-Hahaha..thông minh, đúng là thông minh . Nhưng thông minh thì được gì, chỉ được cái hại người khác mà thôi – Ái Mỹ như điên loạn hình bóng chị đã thắm vào đầu của cô, điều cô muốn làm nhất lúc này chính là trả thù, chỉ có trả thù.

-Vậy chị cô đâu rồi? – Devil hỏi.

-Chị tôi, anh mà vẫn còn nhớ đến chị tôi cơ à, chính các anh, vì các anh mà chị tôi từ bỏ cuộc sống tiểu thư để đi làm người giúp việc cho các anh, chị ấy chỉ muốn gần anh thôi mà, sao các anh lại biến chị tôi thành người không ra người, ma không ra ma vậy chứ – Ái Mỹ vừa rới nước mắt vừa nói,cô không cần biết người ta nghĩ về Jen như thế nào nhưng đối với cô Jen là một người chị tốt.

-Cô thôi đi, cô có biết chị cô ác độc như thế nào không hả , cô ta đã đổ hết mọi tội ác cho Ngọc BĂng đúng không ?– Ngọc Linh bức xúc nói , Jen là 1 con rắn độc, cô ta quá ác độc rồi.

-Cô im đi, tôi không các người nói xấu chị tôi, chính các người đã cướp đi tất cả của chị tôi, con đường sống cũng không tha, các người thật độc ác – Ái MỸ lồng lộn, tức giận, thù hận tất cả đã chiếm lấy cô.

-Độc ác ư ??? Chúng tôi chưa kịp làm gì chị cô, thì cô ta đã bỏ trốn rồi, đúng là người tham sống sợ chết – HA RA chen vào, thật là không thể nhịn mà.

Đùng….tiếng súng nổ làm cả đám giật mình, cũng may cô ta chỉ cảnh cáo nổ súng lên trần nhà.

-Tối nhắc lại, các người mà nói đến chị tôi nữa thì chuẩn bị “CHẾT” đi – Ái Mỹ cầm chắc cây súng đe dọa…

-Thôi được rồi đó, điều mà tôi muốn biết bây giờ chính là chị cô, tại sao chúng tôi cho diều tra bao nhiêu cũng không tìm được chị cô – Han Yu thắc mắc và cũng để Ái Mỹ khoan manh động, cứ cái đà này thì chỉ nguy hiểm thêm cho tụi nó thôi.

-Hahaha, các người có điều tra đến hết đời cũng không tìm được, chị tôi..chị tôi đã mất rồi, các người biết không, biết không HẢ ??? – Cô ta lại cười, không phải là nụ cười thánh thiện, cũng không không phải nụ cười ác quỷ mà là nự cười chứa đầy sự tiếc thương…

-Chết ư – Ken không tin vào tai mình, rõ ràng các anh đâu có làm gì chứ, sao lại chết được , chỉ có bị phổng thôi mà ???

-Đúng, đã chết rồi…chị tôi sau khi trốn khỏi tay các người thì đã cùng tôi sang Mỹ điều trị, nhưng khuôn mặt của chị ấy bị bỏng quá nặng muốn điều trị thì cần phải kiên trì , mà cho dù có hết thì đó cũng không phải là gương mặt của chị tôi nữa – Ái Mỹ hồi tưởng lại.

-Rồi..sau đó…

-Sau đó à, các người biết đó chị tôi làm sao có thể chiệu được đả kích này chứ , chị tôi ngày càng trở nên trầm cảm nhiều lúc con lên cơn tâm thần nữa kìa, từ một tiểu thư xinh đẹp, bình thường thì chị tôi đã trở thành như vậy đó, ba mẹ cũng không muốn nhìn đến đứa con dị tật là chị tôi nữa – NƯớc mắt Ái Mỹ chảy ra, lâu rồi cô không được khóc vì chính cô dã hứa với lòng mình là phải mạnh mẽ để còn trả thù cho chị cô nữa chứ.

Cả đám tụi nó im lặng (tg:chắc là tội lỗi ngập tràn quá).

-Do không chiệu được nên chị tôi đã….tự sát, bên cạnh chị ấy còn một cuốn nhật ký trong đó chỉ có 4 chữ TRIỆU LÝ NGỌC BĂNG và 1 chữ THÙ …
Rầm …. Cánh cửa đằng sau Ái Mỹ bung ra khi vừa kết thúc câu nói .

-Ái Mỹ , cô dừng lại đi ….

-Mai Ly , cô …cô phản bội tôi – Ái Mỹ giật mình nhìn Mai LY với đôi mắt đỏ ngầu tức giận,thật sai lầm khi nói cho cô ta biết nơi này…

-Phản bội ư, thật chất tôi chưa bao giờ đi theo cô cả thì lấy gì mà phản bội – Mai Ly cười 1 bên trả lời…

Quay lại cái ngày ở nhà kho nhé :

Tiếp tực của trờ chuyện giữa Ái Mỹ và Mai Ly nè :

-Ý cô là sao – Mai Ly hỏi lại, giọng ngi ngờ.

-Hứ, tôi sẽ giúp cô khai trừ tất cả những thứ cô không muốn , cô thấy đó, Ngọc BĂng sau khi cái đám người kia xuất hiện thì đâu còn đoái hoài gì đến cô nữa cần chi cô phải tốt với nó chứ ..

-Cô…chia cắt tôi và Ngọc BĂng à – Mai Ly nói, lòng cô đang phân vân nhưng cô biết Ngọc Băng không phải là người giống như cô ta nói.

-Cô tự hiểu thôi .. – Mỹ nhún vai như chưa có chuyện gì xảy ra, gương mặt bất cần. Đúng – cô ta đã từ bỏ bản tính lương thiện và biến thành quỷ dữ từ lâu rồi , từ ngày ngà mà Jen chết.

-Được tôi sẽ giúp cô…tiêu diệt..Ngọc Băng – Mai LY nói, gương mặt không biểu cảm *Ngọc BĂng xin lỗi, chỉ có cách này mới cứu được mày *…

Và cũng nhờ đó mà Mai LY moi được thông tin từ Ái Mỹ là Ngọc Băng đang bị nhốt ở đây đang tính tới báo cho đám người của Devil thì mới biết bọn họ đã đi cứu Ngọc Băng rồi nên mới nhanh chóng tới đây..

Quay lại hiện thức nhá :

-Mai Ly , vậy là sao? – Ngọc Băng không hiểu con bạn thân của mình đang nói gì ???

-Xíu nữa tao sẽ giải thích sau – Mai Ly nói rồi chĩa cây súng vào Ái Mỹ..

-Cô bỏ súng xuống đi trước khi tới đây tôi đã báo cảnh sát rồi, cô không thoát được đâu – Mai Ly nói đe dọa…

-hahaha , cô tưởng chỉ cần như vậy là xong à , “không dễ vậy đâu” – Ái Mỹ nhấn mạnh rồi bất chợt quay qua Ngọc Băng ….

Đoàng….Tiếng súng như xé toạt không gian, như chiếc kim đam vào tim Devil , anh đứng đó nhìn máu, anh đã ra nhưng không kịp, Ken đứng kế Ngọc Băng nên đã lập tức đứng ra đỡ cho Ngọc BĂng nhưng làm sao nó có thể để bạn mình chịu thay phát đạn này chứ, lập tức nó đảy Ken ra và…..

-Aaaaaaaaaa, Ngọc Băng ……..

Đoàng…Mai Ly giật mình bắn vào Ái MỸ nhưng bị trượt vào tay nên cô ta nhân cơ hội đó đẩy Mai Ly ra và bỏ trốn…CHẵng ai còn tâm trí chặn cô ta lại cả ….

- Băng à – Devil vô vọng lay lay Ngọc Băng dậy nhưng đáp lại anh chỉ là cái nhắm mắt hững hờ….

Ken, HA RA, Han YU, Ngọc Linh, ngồi quanh…

-Gọi cấp cứu …nhanh – Han YU bình tĩnh hét lên làm Mai Ly nhanh chóng nhớ ra và alo cho cấp cứu đến….

_________________________

Ngoài phòng chờ …

Ca phẫu thuật đã kéo dài được 6 tiếng nhưng đèn vẫn chưa tắt, không gian im lặng. Pama Ngọc Băng hay tin liền chạy đến, bà Triệu(mama Ngọc Băng) khóc đến ngất đi còn ông Triệu thì chỉ biết ngồi đó không nói câu nào…mắt long lanh…

Từng giây từng phút trôi qua như hàng trăm con dao nhọn đâm thằng vào những con người ngồi đây, người thân, bạn bè và cả…người “đặc biệt” tất cả đều yêu quý Ngọc Băng làm sao họ không đau lòng cho được chứ, trên người Devil vẫn còn máu của Ngọc Băng, anh đau lòng- 1 người con trai lạnh lùng cao ngạo, ngày đầu tiên gặp nhau anh chẵng ưa gì Băng nhưng giờ đây thì sao Băng đang nằm trong đó, khóc ư? Không anh dằn lòng không cho mình khóc vì anh tin rằng Ngọc Băng sẽ không sao…anh vẫn chưa nói rõ lòng mình với Ngọc BĂng mà..chỉ cần Ngọc Băng không sao thì anh hứa anh sẽ không trốn tránh với tình cảm của mình nữa…dù có đánh đổi gì anh cũng đồng ý…

Tinn…Tiếng đèn tắt…

-Sao rồi bác sĩ, con gái tôi .. – Ông Triệu run rẩy nắm lấy bàn tay bác sĩ bao nhiêu năm nay trên thương trường khốc liệt ông chưa phải run rẩy trước điều gì mà giờ trước mạng sống của con gái ông thì sao ông có thể làm chủ được mình nữa chứ ?

-Ngọc Băng sao rồi ???- Ai cũng mong chờ câu nói của ông bác sĩ vừa bước ra…

Gì đây chớ, ông bác sĩ tròn xoe mắt nhìn những người trước mắt, toàn là tai to mặt lớn không à, ăn nói mà không cẩn thận chắc mất việc sớm quá nuốt nước miếng cái ực, lâu mồ hôi trên trán ông mới chần chừ nói. Hic, mà ông càng không muốn nói thì tụi nó lại càng lo lắng hơn hiểu được vấn đề.

-Ờm, tạm thời bệnh nhân không sao chỉ là..mất máu nhiều quá thôi nhưng vì bệnh viện vẫn còn máu dự trữ nên bây giờ bẹnh nhân sẽ được chuyển đến phòng hồi sức.

-Tức là không có gì nghiêm trọng ???? – Ông Triệu hỏi lại 1 lần nữa để khẳng định điều mình vừa nghe.

-Đúng, vì không tổn thương đến cơ quan quan trọng nào nên chỉ cần lấy viên đạn ra là xong .

(0_0) Những người có mặt trừ vị bác sĩ đều mắt chữ A mồm chữ 0. Chỉ là vết thương nhẹ, hic , làm nãy giờ cứ tưởng nghiêm trọng đứa nào đứa nấy mắt đỏ hoe…

-Vậy chúng tôi được vào thăm cô ấy chứ – Devil hỏi.

-Ờ, được – Dám nói không mới lạ á.

3 tháng sau …

-Hả, cái gì , đính hôn ??????? – Ngọc Băng la lên như trời sắp sập đến nơi vậy.

-Con bình tĩnh lại coi, nếu không đính hôn thì khi không con đang học bên Hàn ta kêu con về đây làm gì – Bà Triệu dù đã chuẩn bị trước nhưng vẫn bị tiếng thét của cô con gái làm giật mình.

- HỞ ,huhu (giở trò mít ướt) pama ơi, hãy thương con gái còn nhỏ dại mà tha cho con đi, tự nhiên đính hôn là sao chớ ???

-Haizz, điều này ta cũng đâu có muốn, tất cả là tại pa con kìa – BÀ Triệu đẩy hết mọi trách nhiệm sang ông chồng cao quý.

-Nè, nè, bà nói cái gì đó, nếu năm xưa không có ông Hạn thì bây giờ tôi với bà có ngồi đây không hả, hay là lúc này bà đang ngồi với người tình cũ chứ – Ông Triệu sừng sổ lên.

-Hứ, người tình cũ cái gì tôi nói với ông rồi đó chỉ là bạn thân của tôi thôi – Bà Triệu lên tiếng giải thích…..

Hai người cứ ngồi cãi qua cãi lại làm Ngọc Linh ngồi dòm cũng đủ nổ đom đóm :

-Papa, mama, vậy còn chuyện đính hôn thì sao ?? – Không chịu nỗi sự vô hình của mình cô hét lên cứu với “ thể diện”..

-CON IM ĐI, TA NÓI ĐÍNH HÔN LÀ ĐÍNH HÔN KHÔNG BÀN CÃI GÌ HẾT – Hai ông bà cùng đồng thanh hét làm cô nhanh chóng 36 kế chuồn là thượng sách , dọt lẹ lên phòng,hic…

Chờ cho sóng yên biển lặn, biết cô con gái đã vào phòng rồi thì 2 ông bà mới ngưng cãi nhìn nhau cười đầy ẩn ý .

-Cách của ông đúng thật hiệu quả nhưng tôi thấy tội cho nó quá – Bà Triệu nhìn lên lầu, mắt cũng hơi buồn.

-Thôi, tôi thấy thằng nhóc đó cũng tốt, chúng ta phải làm vậy thì nó mới chiệu đính hôn chứ nếu không cứ để nó long nhong bên Hàn vậy cũng không được …- Ông Triệu thở dài buồn não.

______Vậy là hết 1 nửa của chương 20 nhé____________

Các bạn đón đọc chương 20.2 : Đinh hôn với ai ???

Chương 20.2 – Đính hôn với ai ???

Sau lần đó thì Ái Mỹ đã bị cảnh sát bắt nhưng do Ngọc Băng cũng không bị thương nặng gì cho lắm nên cô ta chỉ bị án tù 20 năm với tội danh bắt cóc và cố y gây thương tích, vì chưa đủ 18 tuổi nên tạm thời cô được giam trong phòng cải tạo đợi đến tuổi thì thụ án…

Còn Mai Ly thì vẫn thân với Ngọc BĂng như xưa trong thời gian Băng nằm viện cô cùng với tụi nó thường hay đến chăm sóc Ngọc BĂng =))tình cảm cải thiện rất nhiều . Devil với Ngọc Băng thì vẫn vậy (biết rồi mà cứ giả bộ, ghét, vật tác giả thêm mắm dặm muối cho biết ) *ác quá không ta*.

-Cái gì, đính hôn – Cả đám đồng thanh làm Ngọc Băng phải bịch tai lại ( tình trạng này quen nhỉ).

-Ừ, vậy mới chết, không biết cái tên chết bằm, chết bờ chết bụi nào lại may mắn lấy được tao thế không biết , hé hé – Ngọc BĂng bày gương mặt tự phụ ra nói, làm nguyên đám ôm bụng ói hết.

-Trời, cho tao xin cái thau để tao ói coi, tự tin vừa thui bà – Ngọc Linh bức xúc.

-Kệ ta chớ …

-Kệ thì kệ, không biết tên nào vô phước cưới mày zậy .

-Tao còn chưa biết nữa nè, haiz, tao mà biết thì chắc đâu có khổ não như bây giờ.. – Ngọc Băng thở dài .

-Phen này chắc cái thằng đó gặp sao chổi rồi – Han YU lắc đầu tỏ vẻ thương xót cho cái người đen đủi ấy.

-NÈ, các người đang nói gì đó ???

Bọn nó giật mình xoay người ra cửa thì thấy Ken đang mặt mày đen thùi lùi đứng đứng đó, giờ mới để ý hèn chi nãy giờ thấy vắng vắng ra là thiếu cái miệng tía lia của “ai kia”.

-Sao giờ mới tới, nãy giờ tụi tao đang bàn chuyện gấp đó – HA rA nhìn Ken đang đùng đùng đi zô nói, thiệt là…

-Gấp bằng chuyện của tao không ??? – Gác chân lên bàn rót ngụm nước uống Ken nói cho bớt bực tức.

-Chuyện chi á – Ngọc Linh chen chen vô (bà nãy cũng kì mang tiếng người yêu gì mà không biết quan tâm gì hết á, phen này cho bà chết hé hé *gian*).

-Tao sắp đính hôn rùi …

Phụt…Devil nãy giờ đang im re nhâm nhi li nước thì cũng phụt ra ngoài . Còn bọn nó thì mồm chữ O, dường như không để ý nên Ken vẫn tiếp tục ung dung nói :

-Có cần bất ngờ zậy không Devil, không biết tao phải lấy trúng con nhỏ chết bằm chết bờ chết bụi nào đây, haizz (câu này nghe quen quen)…

- Ken à, người đính hôn với mi tên gì vậy – Ngọc Linh nhăn mặt hỏi. Tự nhiên khi không lòi đâu ra cái dụ đính hôn này vậy không biết, hic..

-Ta cũng không biết nữa nghe đâu là đính hôn với nhà Triệu gia gì gì đấy – Ken xoa xoa đầu trả lời, anh còn chưa kịp nói với pama là anh đã có người yêu rồi mới chết chứ .

-Hả, thật không vậy . Ken à, tên thật của mi là gì á – Ngọc Băng ngạc nhiên hỏi mong rằng đừng phải là người của Hạn gia…

-Kỳ Thiên – Dù không hiểu nhưng Ken vẫn trả lời.

-Họ là gì cơ ???

-Hạn Kỳ Thiên…

-HỞ – ( O.O)

-Ngọc Băng , sao mày sững ra zậy – Ngọc Linh quan tâm hỏi.

-Tên họ của tao là Triệu Lý Ngọc Băng hay đúng hơn là ta chính là người của Triệu gia …

- HẢ ………..

Rung chuyển…tiếng thét của bọn nó làm cả quán im bặt..

-Vậy bây giờ phải làm sao đây, nói zậy là 2 đứa mi phải đính hôn á hả – HA Ra ngạc nhiên hỏi..và nhận được cái gật đầu của người trong cuộc.

-Hé hé, phen này đến phiên 2 cặp kia khốn đốn rồi – Han YU kéo nhẹ , nói nhỏ với Ha Ra ( nhìn vậy mà không phải vậy, gian quá )..

-Bây giờ phải làm sao đây, không ngờ cái con nhỏ mất dịch đó lại là Ngọc Băng – Ken nhăn mặt nói, tự nhiên đính hôn mà đính hôn với cái “bà chằn” này mới chết chứ.

-Còn sao nữa phải lập tức ngăn lại chớ sao – Ngọc Băng đáp, đang chuẩn bị tư thế cốc đầu Ken bởi câu hỏi ngu thì bị 1 câu nói của ai kia làm xém “lọt ghế”.

-Sao không để vậy lun đi, biết đâu thành phim tình thật thì sao – Devil xỉa xói(chắc ghen tị đây mà, hớ hớ).

-Xí, tui không rãnh – Ngọc Băng đáp, lòng buồn buồn . Tại sao phải buồn chứ hắn không cần mình thì mình cũng không cần hắn.

-Ờ – Devil thờ ơ đáp lại, thấy ghét hem.

-vậy giờ tụi mềnh làm sao đây – ken hấp tấp, người ta có người trong mộng rùi mà.

-Đơn giản thôi – Ngọc Băng vương vai như chuyện đó cô đã tính trước từ lâu.

-Làm sao á – Ngọc Linh hỏi (người trong cuộc nên sốt sắn nhỉ ).

-Hè, suy nghĩ được cách giải quyết là được rùi – Ngọc Băng cười hì hì đáp .

-Trời , mày ra ngoià kia chơi với dế được rồi đó, zậy cũng nói – HA RA nãy giờ chú ý lắng nghe ai dè nge được câu trả lời chẵng đâu vào đâu.

-Hì hì, sory mà, tao giỡn góp vui thôi…

-Haizz, đúng là chuyện gì không có ta là không xong mà – Devil lắc lắc đầu ( ra vẻ người lớn giữ).

- Ọe, tự tin vừa thôi, chứ mi có cách gì không nói ta nghe xem nào – Ngọc BĂng bĩu môi chế giễu.

-Dễ thôi, lại đây – Devil ngoắc ngoắc cả đám chụm đầu lại lâu lâu lại à lên 1 tiếng như phát hiện ra chuyện gì vui lắm vậy làm khắp mọi ngóch ngách trong quán vừa nhìn họ ngưỡng mộ ( vì độ hot) vừa lắc lắc đầu ( vì độ khùng ) của tụi nó.

Tại nhà Ngọc Băng :

-Pama nè – Ngọc BĂng từ trên lầu chạy xuống ôm lấy đĩa trái cây nhìn pama đang xem phim mà rụt rè lên tiếng.

-Gì á con gái – Bà Triệu quay qua nhìn cô con gái đã “sắp” trưởng thành trìu mến hỏi, làm Ngọc Băng hơi chột dạ.

- À, về cái chuyện đính hôn á – Nghe đến chuyện này ông Triệu liền cầm điều khiển tắt luôn bộ phim (tình cảm của bà vợ) đang xem nữa chừng.

-Hì – Ngọc BĂng thấy zậy cũng nuốt nước miếng đã vạy tự nhiên mấy bữa nay ông quản gia với với bà zú hẹn nhau xin nghỉ phép nữa chớ . hic

-Sao con – Ông Triệu hỏi ( nổi cả da gà nhể).

- Dạ, ngày mai con muôn pama cùng con đến nhà hàng ATOLO để gặp mặt nhà bên kia ạ .

-Hả – Hai ông bà Triệu nhìn nhau không tin vào tai mình, tưởng rằng Ngọc BĂng sẽ phản đối quyết liệt lắm chứ, ai dè chỉ đơn giản zậy thôi sao ???

Tại nhà Ken (pama Ken đều ở Việt Nam mà ) :

-Pama à, đến đi – Ken cứ lằng nhằng ngồi năn nỉ 2 vị “tiền bối” của mình .

-Pama đến thì cũng được nhưng mà tự nhiên con kêu ta đến đó chắc chắn là có ý đồ gì đúng không ( ồ, bên này có tiến bộ ).

-Pama không tin con trai yêu quý của hai người sao ??? – Ken nhắn nhăn mặt (đây là chiêu của anh đây mà).

- Lần trước ta kêu con về Việt Nam xem mắt con cũng kêu ta ra xem mắt như zậy rồi cuối cùng có thấy mặt mũi tăm hơi của con đâu làm ta phải giải thích với nhà kia hết hơi luôn con biết không – Ông Hạn đáp lại cố gắng không nhìn vào mặt của con trai cưng ( ra là zậy ).

-Hè, mama năn nỉ papa dùm con đi – Anh nháy mắt với mama ra dấu, từ trước tới giờ mama không bắt buộc anh điều gì .

-Ờm, ông à, thôi kệ đi, hay là mình đi lần này xem sao, nhìn mặt con traiông kìa, chắc lần này là thiệt á – Bà Hạn dùng chiêu cũ giúp cho đứa con trai mà bà yêu quý.

-Bà này nhưng mà nó…

-Ông à..

-Papa

Ông Hạn nói còn chưa hết câu thì cả 2 người cùng đồng thanh nũng nịu rồi , hic.

-Thôi được rồi, ta đồng ý nhưng mà con không được giở trò đó nghe chưa xui gia lần này của ta là bạn cũ của pa đấy – Ông Hạn nói lại để chắc thằng con không giở trò .

- Con biết rồi mà papa, thôi zậy con lên lầu đây, 9h sáng mai nha pa – Nói xong Ken lật đật chạy lên lầu ôm cái điện thoại hú hí nói chuyện đến khuya mới ngủ ( chắc mọi người cũng biết là ai rồi đấy nhỉ ).
9h am :

-E hèm, chào ông Hạn

-Chào thông gia tương lai .

Hai bên tay bắt mặt mừng như lâu lắm rồi chưa gặp nhau.

-Con trai ông thật là phong độ quá – Ông Triệu nhìn Ken tỏ vẻ vừa ý.

-Ồ, con gái ông cũng đâu kém, nhìn rất xinh, chắc rất thông minh đúng không – Ông Hạn cũng tỏ vẻ khiêm tốn, nhìn Ngọc Băng gật gật đầu.

Hôm nay, Ken mặt bộ vét trông rất người lớn chững chạc, còn Ngọc Băng thì điệu đà mặc một bộ vấy trắng tinh khôi, tóc xõa dài, trang điểm nhẹ nhìn như nàng công chuá e thẹn (nhìn vậy chứ không phải vậy nhé, cả 1 buổi sáng đọ sức với mama Ngọc Băng mới chịu mặc bộ váy này đấy).

-Nhìn kìa, đứa nào đứa nấy mới lúc trước còn nằm trong bụng mẹ mà giờ đã trưởng thành như vậy rồi, chúng ta không già sao được – Ông Triệu nhấp ngụm trà nói nhìn ông bạn xưa kia đầu đã lấm tấm bạc.

- Hì, thời gian trôi nhanh mà ông, trước kia tôi cũn đâu ngờ là mình sẽ cưới bà chằn mà tụi mình hay nói xấu đâu – Ông Hạn cười cười nói không giám quay qua nhìn vào bà vợ mặc đang chuyển sắc, khói bay lơ lửng trên đầu.

-Ông nói gì hả – Bà Hạn quay qua dòm ông chồng đang cười hì hì cầu hòa.

-Haha, 2 ông bà vẫn như xưa nhỉ – Ông Triệu, bà Triệu cười nhìn cặp vợ chồng già trước mặt.

Không khí trong bàn này vui biết bao thì cái bàn gần đó tẻ nhạt bấy nhiêu :

-Nè, sao nhìn họ có vẻ vui quá vậy – Ngọc Linh khều khều Devil ( người chung chiến tuyến, hé hé).

-Sao tôi biết được – Devil nhăn nhó trả lời, đường đường là 1 thiếu gia danh giá tự nhiên phải ngồi lấp ló như là kẻ trộm.

-Hai người từ từ đi, chính 2 người đã đè ra cái kế sách này chớ đâu, bây giờ kiên nhẫn xíu cũng không chết người đâu – Han Yu với Ha RA thì nhãn nhã ngồi vừa ăn vừa tán dóc ( không liên quan nên thản nhiên vậy đó).

- NHưng mà sao Ken vẫn không thấy độn tĩnh gì hết zậy cứ ngồi im nghe chuyện uống nước không kìa – Ngọc Linh bực mình nói, phen này mà không xong, Ken phải đính hôn với Ngọc Băng thiệt thì cô phải biết làm sao, hic ?

-Từ từ, ê mà hình như Ngọc Băng ra chiêu rồi kìa – Devil nhìn khung cảnh trước mắt rồi phán làm cả đám bu lại nhìn sang bàn bên kia, ai mà không biết chắc tưởng bọn này là phóng viên đi săn tin quá.

TẠi bàn bên kia :

-Dạ, con có chuyện..muốn nói ạ – Ngọc Băng bạo gan (hay là chiệu hết nổi) mở miệng nói đẻ chấm dứt câu chuyện hàn huyên đã hơn 1 tiếng đồng hồ của 2 bên.

-HỞ, chuyện gì vậy BĂng, pama đang ôn lại chuyện cũ mà hay con với Kỳ Thiên(Ken) dẫn nhau đi đâu đó làm quen đi (hình như cái đợt ở bệnh viện do đông quá nên 2 ông bà không nhận ra Ken là bạn của Ngọc BĂng) – Bà Triệu nói, trúng ý muốn của 3 người còn lại.

-Dạ con…

- Pama nè, thật ra tụi con muốn nói về chuyện đính hôn – Ken nãy giờ im lặng thì bây giờ lại lên tiếng cắt đứt câu nói của Ngọc Băng.

-Đính hôn ??? – Cả 2 cặp ông bà cùng đồng thanh.

-Bộ con có ý kiến gì sao – Ông Triệu ngạc nhiên hỏi.

-Ken à, con quên ở nhà ta nói gì rồi sao – Ông HẠn tức giận nhì cậu con trai ăn nói không đâu ra đâu.

-Pama à, thật ra con cũng muốn nói về chuyện đính hôn – Ngọc Băng cũng mở miệng nói.

-Chuyện này là sao đây ????

Ken kéo tay Ngọc Băng đứng dậy, đứng trước mặt 2 ông bà nói rõ mọi chuyện:

-Thật ra tụi con là bạn thân của nhau từ ở bên HÀn rồi – Ken nói trước dò tình hình.

-Bên Hàn – Họ lại đồng thanh ngjac nhiên.

-Dạ, tụi con không thể nào đính hôn được đâu ạ – Ngọc Băng nói tiếp không dám nhìn vào gương mặt của papa cô, cô còn đang muốn sống mà .

-Cái gì, Ngọc Băng, chuyện này không thể đùa được đâu – Ông bà Triệu nhìn cô con gái kiềm chế sự bất ngờ và tức giận.

-Tụi con nói rõ chuyện này cho ta nghe xem nào, tại sao lại không đính hôn- Ông Hạn hỏi rõ, biết vậy thì ông đã không chiều ý bà vợ cho thằng Ken đến.

-Không có tình cảm thì sao đính hôn được ạ – Cả Ngọc Băng lẫn Ken đều đống thanh ( không hề tập trước ) làm 2 đứa cùng giật mình nhìn nhau.

-Không có tình cảm thì số`g với nhau cũng phải có thôi, nếu muốn ta sẽ cho các con sống thử – Ông Hạn nói, chuyện đính hôn này không thể hủy bỏ được.

-Sống thử ????

- Trời ơi, papa à, không thể đâu, cho dù có sống thử thì con cũng không thể nào thích Băng được – Ken nói.

-Tại sao, hay là con Băng nó không tốt, con yên tâm đi ta nói nó rồi, nó không dám nghịch gì con đâu – Ông Triệu nói, lần đính hôn này là do lời hứa năm xưa của 2 nhà và cũng để 2 công ty hợp tác làm ăn với nhau, nếu hủy bỏ thì còn gì là uy tín nữa.

-Dạ không phải, nhưng tụi con đã lớn rồi, tụi con có lựa chọn riêng chứ – Ken phủ nhận.

-Nếu lí do chỉ đơn giản là không có tình cảm thì 2 con cứ đính hôn đi, lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy mà – Bà HẠn nói, Băng là 1 cô gái tốt không thể để con trai bà làm mất một cô gái tốt như vậy.

-Không được đâu, tụi con không hợp nhau bác à, tình cảm là không thể bắt buộc mà phải là tự nguyện khi đó thì mới có hạnh phúc.

Ken nhìn Ngọc Băng, cái triết lí này nghe cũng có lí đây chắc cóp trên mạng xuống rồi, chuẩn bị cũng kĩ ghê nhi.

-Haizz, Ken , Ngọc Băng , 2 con nói thiệt đi, còn nguyên do khác đúng không. Ta là mama của con ta hiểu rõ con lắm, nói thật đi – Bà Triệu nhìn cô con gái nói, tâm trạng của nó, bà đã hiểu, con gái của bà đã lớn rồi, nó có thể nói ra điều đó chứng tỏ 1 điều…

-Dạ con….

-Thật ra thì còn 1 nguyên do nữa.

Ngọc Băng quay qua liếc xém Ken, sao mỗi lần cô mở miệng nói thì y như rằng Ken lại nhảy vô miệng cô nói vậy nhể ( >.
-Con đã …đã..thích người khác rồi …

- Hic, Ken à, cố lên – Ngọc Linh ngồi bên kia nhìn KEn khích lệ.

-Cái gì ??? Ai , con nói con thích ai – Ông bà Hạn ngạc nhiên, con trai ông bà biết thích rồi ư, khó tin đấy.

-Thôi con đừng đùa nữa, ta biết rõ bản tính trăng hoa của con rồi, con có nói sao thì cuộc đính hôn này vẫn phải diễn ra – Ông Hạn trả lời thằng con mưu mô (hic, nói thật chứ mưu mô hồi nào TT_TT ).

-Papa à, con nói thật đây.

-Ken nói thật đây bác.

-Băng, con nói thật đi, có phải con chỉ KEN nói vậy đúng không – Sao lại đổ lỗi cho cô chứ.

-Con đâu … – Ngọc Băng chưa kịp nói hết câu thì một bàn tay ấm áp đã nắm lấy tay cô làm cô dừng luôn câu nói.

-Ơ – Ngọc Băng trơ mắt nhìn kẻ vừa đến .

-Con chào bác ạ – Devil cúi chào các vị tiền bối trước mặt.

- Con chào bác – Ngọc Linh cũng ngượng ngùng cúi chào các bác và chạy qua đứng cạnh Ken.

-2 con là ??– Ông Triệu hỏi nhìn đứa con gái và con trai trước mặt.

-Con là Thiên Hoàng Tuấn Minh.

-Còn con là Cảnh Ngọc Linh .

-Thiên Hoàng Tuấn Minh, con là cháu của Hoàng Anh Đức. Người thừa kế của tập đoàn đá quý lớn nhất thế giới hiện nay HOPY đúng không – Ông Triệu nhìn người con trai đứng kế con gái mình, có nét gì đó cao quý nhưng rất lạnh lùng.

-Dạ – Devil gật đầu, hơi ngạc nhiên vì anh không ngờ ông Triệu có thể nói chính xác như vậy.

-Cảnh Ngọc Linh, con là con gái của Cảnh Thiên Duy , đứng đầu về giới ngân hàng bên Mĩ đúng không – Bà Hàn ngạc nhiên hỏi, theo trí nhớ của bà là như thế.

-Ơ, dạ đúng ạ – Ken với Ngọc Linh đều bất ngờ về câu hỏi của bà Hạn.

-Các con đến đây làm gì – Ông Triệu nghiêm mặt hỏi, ông đã 1 phần nào đoán ra.

-Dạ, Linh chính là người con thích – Ken nắm chạt lấy tay Ngọc Linh mỉm cười. Chính nụ cười này của Ken đã khiến ông bà Hạn hiểu được lần này con trai ông bà đã yêu thật rồi, đó không phải là tình cảm qua đường như những lần trước nữa.

- Ok, tình cảm của con ta không có ý kiến nhưng ta đã hứa với gia đình ông Triệu phải cho 2 con đính hôn mà giờ con thích người khác thì ta phải nói sao với gia đình con gái người ta – Ông Hạn nói.

-Con… – Ken ấp úng anh không biết phải trả lời sao cho câu hỏi này.

-Thật ra con và Ngọc Băng cũng đang quen nhau – Devil cứu thế cho Ken nhìn ông bà Triệu nói.

-Ngọc Băng con đang … – Ông Triệu nhíu mày, con gái ông đang yêu mà ông không biết sao ???

-Con…

-Dạ đúng ạ, con và Ngọc Băng thật lòng thích nhau nên mong 2 bác hãy hủy bỏ chuyện đính hôn lần này – Devil nói, từng lời nói đều chắc nịch làm má Ngọc Băng đỏ ửng.

-Ngọc Băng có đúng vậy không ??? – Bà Triệu hỏi con gái.

- Con … – Ngọc Băng phân vân không biết trả lời sao, tình cảm của cô với Devil cô đã biết từ lâu nhưng nếu cô nói có thì khác nào công khai mối quan hệ giữa cô với Devil còn nếu nói không thì …

Devil xiết tay chặt tay lại cho Ngọc Băng cảm nhận được hơi ấm của bàn tay anh, câu trả lời là tùy cô.

-Con như thế nào – Bà Triệu hỏi lại lần nữa để khẳng định.

-Con và Devil đang quen nhau ạ – Ngọc Băng cúi mặt xuống trả lời.

4 vị tiền bối cùng đồng loạt thở dài, đúng là chuyện tình cảm thì không bắt buộc được, năm xưa họ cũng từng trải qua những chuyện như vậy, bây giờ nỡ lòng nào họ ngăn cấm tình cảm của con họ chứ.

-Nếu đã như vậy thì …ông Hạn à chúng ta .. – Ông Triệu mở lời trước nhưng cứ như rất khó nói.

-Tôi hiểu mà – Ông Hạn cũng chỉ cười (chứ biết làm sao giờ ).

Buổi tiệc diễn ra với sự có mặt của thêm 2 vị khách nhưng có lẽ bầu không khí hơi ngột ngạt nên bọn nó viện cớ về trước để lại 2 nhà thông gia “hụt”.

Han Yu và Ha Ra dẫn nhau ra bờ hồ ngắm cảnh còn Ken với Ngọc Linh thì lái xe đi vòng vòng nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, còn cặp nhân vật chính của chúng ta thì sao ???

-Chạy chậm thôi Devil – Ngọc Băng la hét, sao dạo này cô nhát gan vậy nhỉ ?? Nhưng dường như lời nói của Băng đã theo gió bay ra ngoài hểt trơn rồi, chiếc xe mui trần cứ thế lướt trên đường..

KÍt………..

Chiếc xe thắng gấp làm Ngọc Băng nhồi mình ra trước.

- Mi bị gì zậy – Ngọc Băng tức giận quay qua chửi thẳng vào mặt “tài xế”.

- Tụi mình…đính hôn đi – Devil không trả lời câu nói của Ngọc Băng mà chuyển qua chuyện cần nói.

-HỞ – Ngọc Băng hơi ngạc nhiên quay đầu ra nhìn ngoài đường, má đỏ ửng. Tình hình đang rất chi là tình hình, 2 nhân vật chính trên xe 2 người mặt quay 2 hướng trông dễ thương phết.

- Ờ thì, tụi kia nó dự định đính hôn hết rồi, tụi mình…cũng zậy lun đi – Devil gãi gãi đầu nhăn nhó, tập cả đêm rồi mà sao giờ không biết chữ chạy đâu hết trơn, hic.

- Hả, nhưng ..nhưng mà – Ngọc Băng không biết trả lời sao, má càng ngày càng đỏ

-Ờm , ta ..thích mi, thật đấy – Devil nuốt nước bọt trong lòng.

Im lặng, Ngọc Băng không nói gì cả đổi lại chỉ là sự im lặng, tim Devil đập liên hồi, khó xử quá mà.

3p sau :

Brừm…..

Chiếc xe lên ga lao vụt đi, có lẽ tiếng động cơ bây giờ mới làm Ngọc Băng sựt tỉnh ( ra là nãy giờ nàng đang bay bổng trên 9 tầng mây ).

-Xem như nãy giờ ta chưa nói gì đi – Devil nói, 3p chờ đợi câu trả lời đối với 1 người thiếu kiên nhẫn như anh thì đó cũng là 1 thời gian dài rồi.

- Devil à, Việt Nam nhá – Ăn nói không đầu không đuôi, lần đầu tiên bị tỏ tình ngay trước mặt lại là người mình thích nên tinh thần có hơi..rối loạn.

-LÀ sao ???

Kítttttttt………Cộp…

-Ai za- Lại là tiếng thắng xe nhưng lần này đồng thời cùng với tiếng thắng còn có tiếng cộp rõ to. Ngọc BĂng xoa xoa đầu nhăn nhó.

-Có sao không – Devil nghiêng mình qua xem xét cái đầu của Ngọc Băng nhưng nhận ra có hơi quá lộ nên rụt tay về .

- Không sao ..

- Ờ, hồi nãy .. – Devil không hỏi hết câu ( huhu, tác giả viết đoạn này xong chắc zô bệnh ziện tiếp máu quá TT_TT).



-Ờ , chuyện đính hôn á .

-Sao???

- Tụi mình đính hôn tại Việt Nam nhá – Ngọc Băng ngại ngùng trả lời.

-Hì, tất nhiên rùi – Devil cười nhẹ ….

(không thể nào viết tiếp khúc này được nữa , hic )

______________________________________

- Con xin lỗi mà pama – Ngọc Băng mè nheo ngồi năn nỉ, kéo áo, làm đủ mọi cách nhưng pama cô vẫn lạnh lùng ngồi xem phim xem cô như không khí,

-Thôi pa không dám nhận lời xin lỗi này đâu – Ông Triệu hờ hững trả lời.

-Con gái mình giờ lớn rồi, đâu thèm hỏi ý kiến của 2 vợ chồng mình đâu, quen ai cũng có thèm nói đâu, làm mình bẽ mặt trước xui gia “hụt” – Bà Triệu bĩu môi khoác tay chồng.

-Thôi mà con xin lỗi mà lần sau con không dám zậy nữa đâu – Ngọc Băng lại tiếp tục ngồi năn nỉ nhưng hình như là vô ích thì phải…

________________________________________

-Con trai ta giờ lớn lắm rồi, cũng biết quen bạn gái rồi nhỉ – Ông HẠn vừa ăn cơm tối vừa nói với Ken đang cúi gằm mặt ăn cơm.

-papa à, con cũng đâu cố ý đâu – Ken cười hì hì trả lời.

- Đâu cố ý mà có người yêu cũng không cho pama biết một tiếng rồi còn tự ý dẫn tới bữa tiệc.

-Thôi mà tại con muốn làm pama bất ngờ thôi mà.

-Ờ, bất ngờ – Ông Hạn nhái lại lời của con trai..

-Mama à, coi papa kìa – Lớn rồi mà cứ như con nít, hở tí là kêu mama, bái phục anh luôn =.=!

____Hết chương 21___
Tại một quán bar mới mở trên cái đất thành phố bon chen, có 1 đám nhóc mặt búng còn ra sữa bước zô thu hút sự chú ý của cả quán.Sau khi thuê 1 phòng vip, bọn nó lại trở về bản chất thực sự:

-Hai ngày nữa tao với Ha RA sẽ về Hàn – Han Yu nói làm cả đám đang tính rót rượu ra uống cũng phải hoảng lại, quay sang chất vấn:

-Về Hàn, làm gì bên đó – Ngọc Băng thắc mắc hỏi.

- Về làm gì kệ người ta, nhiều chuyện – Ha RA lè lưỡi trêu Ngọc Băng đang hóng hớt.

- Thôi, khỏi cần hỏi cũng biết, về xin phép ý kiến gia đình chứ gì – Devil xem như không có chuyện gì trả lời làm những đứa ngồi nghe nãy giờ ồ lên 1 tiếng rõ to.

-Han Yu – Ha RA đỏ mặt đánh vào ngay người ngồi bên cạnh.

-Anh vô tội nha – Han Yu giơ tay lên giống như đang đầu Hàn (đổi cách xưng hô hồi nào zậy ta ).

-Không liên quan đến Han Yu đâu – Devil trả lời giải vây.

-Thế lần này tụi mi về Hàn xin cưới luôn hay đính hôn – Ngọc Linh bay vào nói (nhiều chuyện).

-Cưới gì, khùng à – HA Ra lè lưỡi nói.

- Tụi mày biết rồi thì tao xin thông báo luôn, tao với Ha Ra sẽ đính hôn – Han Yu (dạo này mạnh dạn giữ ) mặt mày nghiêm trọng .

-Woa … – tiếng vỗ tay bồm bộp của bọn nó.

- Zậy tụi mày tổ chức lễ đính hôn ở đâu – Ngọc Băng hưng phấn hỏi .

-Ờ, điều này thì … – Ha Ra nhíu mi, lắc đầu.

-Tụi tao còn chưa biết nữa nè, chắc pama bắt tao tổ chức ở Hàn quá – Han Yu trả lời dùm Ha RA.

-Hờ, tiếc zậy – Ngọc Băng lập tức ỉu xìu.

-Bộ có chuyện gì hay sao mà nhìn cái mặt như đưa đám zậy Băng – Ken thắc mắc nhìn bộ mặt đang nhăn nhúm lại của Ngọc Băng hỏi.

- có gì đâu…

-Ai nói không có, hôm qua tao đã gọi điện cho papa xin đính hôn rồi, 2 tuần nữa papa tao sẽ về Việt Nam – Devil nói làm Ngọc Băng cúi gằm mặt xuống về xấu hổ còn bọn kia thì mặt ngơ ngác.

-Ồ, gê ta..

-Vậy mà giấu tụi tao mấy bữa nay. Khai mau quen nhau hồi nào – Ngọc Linh cười, đỡ mặt Ngọc BĂng dậy.

-Hì cũng mới đây thôi à – Ngọc Băng trả lời trong ngượng ngập.

-Vậy để xíu nữa về anh kêu papa gọi điên cho papa em lun nha – Ken quay sang nhìn Ngọc Linh cười đểu.

-Không được, gọi làm gì – Ngọc Linh lập tức phản đối.

-Thì xin đính hôn luôn, đính hôn chung với tụi nó cho vui – Ken mè nheo với Ngọc Linh làm cô cũng có vẻ xiu lòng.

-Không biết, nếu Ha RA với Han Yu cũng cùng tổ chức đính hôn thì em mới chiệu – Ngọc Linh khoanh tay nói.

- Ờ, điều này – Ken giành ánh mắt cầu cứu qua cho Han Yu với HA RA.

-Nhưng chỉ sợ, pama tao không đồng ý tổ chức đính hôn tại Việt Nam thôi…

-Ta có cách rồi – Ngọc Băng búng tay khi có 1 bóng đèn 2000V vừa chạy ngang đầu cô.

-Cách gì ???

-Đa số thắng tiểu số – Ngọc Băng cười nửa miệng trả lời trông rất chi là gian…

**********************************

Sau khi xin xỏ, năn nỉ thì cuối cùng nguyên cả đám tụi nó cũng được cùng nhau trở về Hàn,đích đến đầu tiên của tụi nó là biệt thự của Ngọc Băng (ban đầu tính đường ai nấy đi, nhà ai nấy ở nhưng trong nhà cũ của Devil với Ken vẫn còn dấu tích của Jen với Ricky trước kia nên cả đám cùng biểu quyết sẽ trở về….ăn bám Ngọc Băng).

-Rồi, ta đưa HA RA về nhà đây , tụi mi cứ ở đây mà gặm nhắm nhá – Han Yu khoác vai HA RA ra về (nhà của Han Yu với Ha Ra ở Hàn mà).

-Nhớ cuộc hẹn ngày mai đó nhé – Ngọc Băng nói với theo.

-Haizz, mệt quá đi – Ngọc Linh ngồi xuống sopha nhăn nhó.

-Nghỉ ngơi nãy giờ rồi mà còn than mệt, đúng là…heo – Ken cúi xuống ngồi kế bên trêu ( 2 người này hình như cho dù có xảy ra chuyện gì thì vẫn là oan gia thì phải ).

-NÈ, muốn chết hả – Ngọc Linh đánh vào Ken làm anh la oai oái đến nỗi Ngọc Băng với Devil ngồi đối diện cũng phải cười lắc đầu.

-Tụi mi đứa nào cũng than mệt, mà cứ đánh nhau như trâu ấy nhỉ..

- Đi ăn không Băng, anh đói rồi – Devil phán 1 câu làm 2 người kia lập tức dừng cuộc chiến.

-A, đúng rồi, đói quá à – Ngọc Linh ôm bụng nhìn Ken ( nhìn làm gì anh í cũng đói giống chị thôi).

-Hì , đúng đó , đi ăn thôi – Ken tán thành ý kiến của Devil.

-Thôi,thôi, đi ăn chung với tụi mi cho hỏng hết bầu không khí lãng mạng của tụi tao à – Devil nhanh chóng kéo Ngọc Băng đúng dậy, dọt thẳng, chứ để tụi nó kêu lại là chết…

-Đúng là mê ăn quên bạn – Ngọc Linh bĩu môi phán rồi quay qua nhìn Ken thắm thiết, phán tiếp :

-Hay anh xuống nấu cho em ăn đi …

- HẢ ?????

_______________________________________

Tại một quán ăn Pháp nổi tiếng có 1 cặp nam nữ kì quặc đang thu hút ánh mắt của mọi người từ khi bước vào đến giờ, không phải như những lần trước được chú ý bởi vẻ bề ngoài mà lần này họ được chú ý là vì :

Quay lại nửa tiếng trước :

-Hoan nghênh quý khách – Cô tiếp tân đứng ngoài cửa phải chết sững vì vẻ đẹp choáng ngợp của chàng trai đang tiến vào bên trong quán, những quan khách chung quanh cũng đang chiêm ngưỡng cặp nam nữ hoàn hảo này.

Người con gái khoác tay người con trai trông rất thân mật, chắc chắn đây là 1 cặp vợ chồng mới cưới nhìn mới tình tứ như vậy.

-Ê, xíu nữa mày dẫn tao đi ăn kem nha, lâu rồi chưa ăn, tự nhiên thèm quá – Người con gái phán 1 câu làm người con trai lập tức nhíu mày, còn những người trong bán kính có thể nghe được câu nói đó lập tức đứng hình vì cách xưng hô quá ư là “thân mật” đó.

-Anh kêu em đổi cách xưng hô rồi mà – người con trai xem bộ rất nhã nhặn (nhã nhặn quá) nhìn những người chung quanh cười nhẹ làm mấy quý bà quý cô xịt máu mũi hết.

-Ờ, quên, hì hì – Người con gái trả lời như chưa có chuyện gì xảy ra, rồi họ lại tiếp tục bước tiếp vào bàn vip chuyên dành cho những người phải gọi là đại gia của đại gia mới đủ tiền ngồi bàn này.

-Em ăn gì ???

-Ờ – Sau khi nhìn sơ qua tờ menu thì :

-Cho tôi 1 bò bít tết, 1 đĩa mì Ý, 1 phần tôm hùm, 1 phần biza , 1 lẩu cay với thêm món này, món này – Cô gái thoăn thoắt chỉ vào những món trên menu làm người bồi bàn phải đổ mồ hôi hột (người ngồi đối diện cũng đổ không kém đâu).

-Tạm thời vậy đi, à thêm 1 chai rượu vang năm 42 nữa nhá …

-Em ăn có hết không vậy ???

-Yên tâm đi, em không bỏ phí đâu, anh ăn món gì gọi luôn đi .

-1 bò bít tết – Anh con trai nhã nhặn nói, cô gái kia kêu hết rồi, anh còn biết kêu món gì nữa , hic.

……. Trở về hiện tại, người con gái vẫn đang ăn ngấu nghiến, bồi dưỡng cho cái dạ dày thân yêu còn người con trai thì đã ăn xong phần của mình ( kêu đói mà sao ăn ít vậy ) đang ngồi thưởng thức li rượu ngoại.

-Xíu nữa em còn muốn ăn kem không vậy ?

-Tất nhiên là có rồi.

-Haizz – Người con trai lắc đầu, lo nghĩ cho số phận sau này của mình…

CHắc người con trai với người con gái kể trên là ai mọi người cũng biết rồi nhỉ, họ đã no bụng còn cặp oan gia kia thì sao nhỉ ???

Tại nhà Ngọc BĂng, hay nói đúng hơn là trong nhà bếp xinh xinh :

Bùm……..

-Trời ơi, em lại làm nổ cái gì vậy – Ken đang ngồi ngoài xem tizi thì cũng phải tất tốc chạy vào, tính đi tính lại thì đây là lần thứ 5 anh phải chạy kiểu này.

-Có khi nào lâu quá không xài nên cái lò nướng nó bị chập không anh – Ngọc Linh đưa cái bộ mặt ngây thơ hỏi Ken.

-Ờ, chắc vậy á – Ken gật gật đầu đi ra ngoài khi biết Ngọc Linh không sao nhưng cái bụng đói đã kiềm chân anh lại .

-Hay để anh tiếp tục nào cái món hồi nãy cho rồi, chứ tiếp tục kiểu này thì lúc nào mới được ăn .

- Thôi, anh cứ ra ngoài đi, lần đầu em vào bếp phải làm cho ra trò trống chớ- Ngọc Linh cười hề hề bác bỏ ý kiến của Ken làm anh phải nhăn nhó mặt mày đi ra.

Chuyện là như thế này, hồi nãy Ken đã quyết định trổ tài …nấu mì tôm nhưng do sợ mì trong tủ để lâu không ăn sợ hết hạn nên Ngọc Linh đã đẩy Ken ra ngoài và quyết định …trổ tài với cái đống thức ăn trong tủ lạnh mới mua hồi chiều….

Reng …reng.

- À lố .

-Ừ.

-Biết rồi.

-Ừ, bye .

-Ai gọi zậy – Ngọc BĂng theo dõi cuộc trò chuyện nãy giờ của Devil mà không kịp biết gì ngoài những tiếng à,ừ…

- Còn ai trồng khoai đất này nữa. Thôi ăn nhanh đi, kem tan rồi kìa – Devil cười ( dạo này cái gì cũng cười nhỉ ).

1 tiếng sau :

-Ôi ngon quá à – Ngọc Linh vừa ăn vừa khen ( khi đói ăn gì chẵng ngon ).

“Không nhờ mình nhanh trí gọi nhờ mua đồ ăn về thì giờ chắc đã xỉu vì đói” – Ai đó thầm nghĩ (chắc ai cũng biết là ai rồi nhỉ ).

Ngày hôm sau, cả đám tụi nó về lại mấy quán bar cũ :

-Phòng của mấy đại ca tụi em vẫn giữ nguyên không có gì thay đổi – Tên quản lí dẫn tụi nó đến phong vip lúc xưa của tụi nó mà miệng vẫn nhiều chuyện kể hết chuyện này đến chuyện khác.

-Ờ , thôi xíu nữa có gì ta gọi, ra coi bar đi .

-Dạ…

Trong phong vip, chai votka được khui ra như ăn mừng tụi nó trở về lại như xưa.

-Tụi mày nghĩ, kế hoạch lần này có thành công không. Ta nghi quá – Han Yu hơi lo lắng nói.

-Lo xa quá vậy, không biết hôm trước ai cười nhạo tụi mình Devil nhỉ – Ngọc Linh quay qua Devil nháy mắt ( Chương 20,21 ).

-Thôi mà, bữa đó ta giỡn thôi,làm gì nhớ dai tới giờ vậy – Han Yu cười cầu hòa.

-Yên tâm đi, cứ tự tin thế nào cũng được mà – Ngọc Băng khuyên nhủ, làm cô nhớ tới cô lúc trước quá.

-Ngày mai tụi mi cứ làm theo kế hoạch A đi, còn kế hoạch B để đó tụi ta lo – Ken nói trấn an tụi nó.

-Ừ - HA RA gật đầu.

_____________Hết chương 22___________
» Next trang cuối

Doc truyen online mien phi moi nhat hay nhat - KenhTruyen.Hexat.Com

Copyright © 2018 KenhTruyen.Hexat.Com - All rights reserved.
Wapsite Đọc Truyện online được tổng hợp từ nhiều nguồn trên internet.
Được phát triển bởi Trái Tim Băng™ và tất cả các thành viên.