Đọc truyện
Truyện Teen | Ngôn Tình | Xuyên Không | Tiểu Thuyết
Truyện teen - Tiểu thư phá phách trang 5
Chương 21: Chương 20/1

Sân thể dục trường YH school rộn rã hơn bao giờ hết,bởi vì ở nơi đây sắp diễn ra trận đấu bóng rổ solo giữa 2 cô gái vàng của trường,1 bên là "năng lượng sống" của đội bóng rổ nữ trong trường,còn 1 bên là hoa khôi khối 11 mới chuyển vào trường vài tháng trước.

Vì đang trong tiết 1 nên chỉ có vài lớp học thể dục gần đấy ham vui tới xem,còn những hs khác thì không biết tí gì về trận đấu sắp diễn ra.Tuy vậy,số hs này cũng đã đứng trật cả sân mất rồi.

Nhã đứng trước mặt nó,tay đập nhẹ quả bóng xuống sàn nhà,nhìn nó đầy khinh thường. Có thể nói,điều khiến cô tự tin nhất chính là khả năng chơi bóng rổ của mình. Cô không tin,lần này cô lại không thể hạ được nó.

Đáp lại Nhã là cái nhún vai bất cần của nó rồi xoay người bỏ đi cùng thầy thể dục,tiến thẳng về phía phòng tập riêng của đội bóng rổ.

Cái thái độ của nó làm Nhã phát tức nhưng cũng không làm gì được,chỉ biết ngậm ngùi cùng đám người kia bước đi theo phía sau.

~~~

Đến nơi,nó với Nhã lập tức đi thay quần áo.Dù sao Nhã cũng là thành viên của đội bóng rổ nên trong phòng tập lúc nào cũng sẵn đồ để thay,còn nó thì không biết trước,lại chẳng phải thành viên của đội bóng nên không có đồ chuyên dụng như Nhã,đã vậy nhà trường còn ra lệnh cấm hs trao đổi đồng phục thể dục nên nó cũng chẳng mượn được của ai. Cũng may lúc sáng trước khi ra khỏi phòng nó đã nhanh tay lấy thêm chiếc quần short chứ nếu không,chắc nó mặc váy chơi bóng quá.

Vừa bước ra khỏi phòng thay đồ,nó liền nhận được sự trào đón nhiệt tình bằng 1 tràng "Ồ" dài của đám nam sinh có mặt tại phòng tập,vì phong cách thi đấu của nó quá ư là...sexy.

Nhã nhíu mày khó chịu,nó đang tính lôi kéo hết đám nam sinh sang phe của mình chắc?

-Tao chưa thấy ai mặc áo sơmi trắng,quần short đi chơi bóng rổ như mày cả?

Nó để đôi dày sang 1 bên,còn mình thì đi chân đất đến trước mặt Nhã

-Cái này đâu thể trách tôi được,tại cậu không chịu báo trước đấy chứ.

-Cũng đúng-Nhã suy nghĩ gì đó rồi gật đầu-Sẵn sàng chưa?

-Ok

-Vậy thì bắt đầu,nói trước,tao không nhường mày đâu đấy.

Nó gật đầu,trong lòng tự bảo có ai cần cô nhường đâu?

"tuýt" nhận được tín hiệu sẵn sàng,thầy thể dục liền thổi còi cho trận đấu bắt đầu. Quả bóng đang cầm trên tay được thầy tung lên cao. Nó với Nhã thấy thế liền bật lên tranh bóng,nhưng Nhã đã nhanh hơn nó 1 chút,quả bóng đã nằm gọn trong tay cô.

-Nhanh đấy-Nói thật thì Nhã cũng rất ngạc nhiên về tốc độ tranh bóng vừa rồi của nó. Chỉ cần chậm thêm 1 chút nữa thôi là cô mất bóng rồi.

-Quá khen-nó trả lời khách sáo rồi bắt đầu xông đến giành bóng.

Nhã lập tức đá khuôn mặt nhăn nhở vào 1 góc,ra sức canh bóng. Cứ mỗi lần nó xông đến là cô lại dùng động tác giả luồn qua ống chân,dẫn bóng về phía sân nó. Nó cũng nhanh chóng nhận ra liền chạy về chặn phía trước giành bóng. Bị tấn công bất ngờ,Nhã đã đẩy bóng bay về phía nó,vậy là bóng lại rơi vào tay nó 1 cách ngon ơ. Nhưng nó còn chưa kịp truyền bóng đi thì đã bị Nhã cướp lại. Cô nở 1 nụ cười đểu rồi chạy nhanh lại vạch ném bóng 3 điểm,ngắm thẳng khung rổ và ném...

Bộp.

Tuýttt

-Aaaa...-Bóng chui vào rổ và đáp đất trong tiếng hò reo ăn mừng bàn thắng của những người có mặt.

Bàn thắng đầu tiên đã được mở,tỉ số hiện giờ đang là 3-0 nghiêng về phía Nhã-ngôi sao bóng rổ nữ của trường.

Nhã mỉm cười quay sang nó:

-Đây mới chỉ là khởi đầu.

Nó không nói gì,trở lại vị trí cũ để chuẩn bị cho đợt giao bóng thứ 2.

"Đúng,đây mới chỉ là khởi đầu".

Tuýtt

Tiếng còi 1 lần nữa lại vang lên.

Ngón tay trỏ của Nhã đã chạm được vào bóng,nhưng không,lần này nó đã nhanh hơn Nhã,quả bóng đã thuộc về nó.

Trước pha cướp bóng ngoại mục vừa rồi,cả căn phòng bị tiếng hét của đám hs có mặt gần như muốn nổ tung đến nơi. Từ trước tới nay,người cướp được bóng của Nhã chỉ có duy nhất 1 người,đó là cậu bạn siêu sao bóng rổ trường bên,nó-chính là người thứ 2 làm được điều kì diệu này.

Có vẻ như Nhã cũng hơi sốc về điều này nên đã để nó ghi điểm ở vạch 3 điểm vào rổ của mình 1 cánh hết sức nhẹ nhàng.

Tỉ số đã được cân bằng: 3-3

Nhã mỉm cười thích thú,xem ra trận đấu càng ngày càng đến hồi gay cấn rồi đây.
Chương 22: Chương 20/2

Tuýtt

Trận đấu lại được tiếp tục,lần này thì Nhã không còn tí gì gọi là khinh địch nữa,thay vào đó,cô đang dốc hết sức vào những quả ném bóng 3 điểm. Mỗi lần ném là 1 lần bảng tính điểm thay đổi,số điểm của Nhã đang không ngừng tăng lên,bỏ xa nó tới 38 điểm.

Không khí đang dần chìm vào im lặng vì cứ ngỡ phần thắng sẽ 1 lần nữa thuộc về Nhã,nhưng ngay sau đó,cả căn phòng như vỡ oà trước sự tấn công ồ ạt của nó bên phía sân Nhã,những trái bóng không ngừng rơi vào rổ trước con mắt ngỡ ngàng của tất cả người chứng kiến,mặc cho sự nỗ lực cản phá bóng của Nhã,trái bóng vẫn ung dung rơi vào rổ.

Khoảng cách bây giờ chỉ còn là 3 quả. Một sự rút ngắn nhanh đến ngoạn mục.

Nó nhìn Nhã đang đứng ngây người,giơ 2 ngón tay tạo thành hình chữ V chiến thắng:

-Giờ mới chính thức bắt đầu nè.

Nhã sực tỉnh,đáp trả lại cái nhìn của nó là 1 tràng cười thoải mái:

-Đúng,giờ mới bắt đầu!

Chờ cho 2 bên vào vị trí,thầy giáo lập tức thổi còi cho bắt đầu trận đấu,nhìn mặt thầy hào hứng như kiểu mình đang là thí sinh ấy.

Càng gần đến phút cuối,trận đấu càng trở nên gay cấn bội phần khi cả nó và Nhã đều không ai chịu nhường ai,người này vừa ghi điểm người kia cũng vội vã đáp trả thành ra số điểm cách biệt cũng mãi chỉ là 3 điểm.

Khi thầy giáo nhắc nhở còn 5p cuối,trận đấu trở nên sôi nổi hẳn. Nó liên tiếp đưa ra những cú cướp bóng nhanh đến hoa cả mắt,ấy thế mà Nhã vẫn giữ được bóng trong tay,tiến thẳng về phía rổ bóng chỗ nó mà ném. Bóng vừa rời khỏi tay Nhã,còn chưa kịp bay đã bị nó lao tới cướp mất.

-Ồ....

Chẳng biết khán giả phía dưới nhìn thấy gì mà đồng loạt ồ lên ra vẻ thích thú lắm. Trên sân bóng,1 cái khăn quàng cổ vải voan trắng đang từ từ,từ từ rơi xuống đất.Nó vẫn chẳng biết gì,vẫn say sưa đấu bóng cùng Nhã,còn Nhã thì vừa đấu với nó vừa cố nén cười làm sao nhãng trận đấu.

-Đẹp,đẹp

Câu nói ngớ ngẩn của Nhã làm nó phát bực,dồn hết sức vào tay để ném phát bóng 3 điểm.

Bộp

Tuýtt

Tùng tùng tùng...

-Ồ...

Lại 1 tràng ồ nữa vang lên đến chói tai.

Họ ồ vì tiếng trống kết thúc trận đấu vang lên thật đúng lúc.

Họ ồ vì tỉ số đã được san bằng 75-75.

Và họ ồ vì cú ném bóng cuối đẹp đến...mê người,chẹp.

Trận bóng vừa kết thúc,nó liền bị mấy nam sinh vây quanh trật trội đến khó chịu. Đang tính tìm cách đuổi khéo mấy người này ra chỗ khác thì nó đã bị ai đó trong đám đông lôi ra góc sân.

-Nhìn cậu kìa,hăng say tới nỗi...để vậy mà cũng chơi tiếp được nữa. Cậu không sợ đám nam sinh trường mình làm loạn à?

Người kéo nó ra ngoài là Huy,cậu nhẹ nhàng quàng khăn voan trắng qua cổ nó,nhỏ giọng trách móc.

Nó ngây người nhìn Huy,tại sao cậu lại có mặt ở đây? Mà khoan,cậu ấy vừa nói gì ý nhỉ? Để...để vậy??? OMG!!! Nó giật nảy,giờ thì nó đã hiểu nguyên nhân tại sao mấy đứa kia lại cư xử kì quặc như vậy rồi.

Nhìn mấy tên kia xem,họ vẫn còn đang nhìn nó chằm chằm kìa. Ôi trời,thật là 1 sự quyến rũ bất đắc dĩ mà,người nó muốn quyến rũ đâu phải bọn họ.

-Nhìn cưng ngon lắm đấy-giọng nói đậm chất dụ tình vang lên bên tai làm nó rùng mình,quay sang thì thấy Lan đang cười ha hả như ma nhập,đằng sau Lan còn có cả 3 tên còn lại trong nhóm nữa.

-Mấy người đến lúc nào thế?

-Sau trận đấu 5p,mà phải công nhận nha,bà chơi hay thấy mồ,thế mà cứ dấu-Quân tặc lưỡi,tự dưng cảm thấy bản thân thật may mắn khi được xem trực tiếp trận đấu có 1 không 2 này. Tuy cậu có không ưa nhỏ Nhã thật nhưng vẫn phải thừa nhận khả năng chơi bóng rổ suất sắc của nhỏ. Quả là 1 nhân tài hiếm có.

-Nhưng sao biết mà đến?-nó vẫn còn thắc mắc

-Trốn tiết thì biết chứ sao.

Giọng nói này...nếu bọn nó không nhầm thì chính là thầy Vỹ.

Và chuyện gì đến cũng phải đến,5 đứa kia bị thầy Vỹ lôi lên phòng giám thị không thương tiếc. Còn nó do được thầy thể dục xin hộ nên may mắn thoát nạn.

Mấy đứa kia tuy bị thầy giám thị lôi đi mà miệng vẫn cứ la ý ới bất chấp cả hình tượng,đã thế Huy còn bá đạo lôi cả nó theo,cậu còn thì thầm bên tai nó 1 câu làm nó nhộn gần chết: "Cậu xinh lắm đó,nhưng Huy vẫn thích Anh Anh của ngày trước hơn"

Huy nói thế có nghĩa là cậu không thích sự thay đổi này của nó,và điều đó cũng có nghĩa 2 tên quân sư quạt mo của nó...chẳng biết gì về sở thích của Huy cả.

-Huy nè,cậu...thích con gái ăn kem socola lắm hả?

-Ai nói? Có đâu?

Thật sự thì...1 chút lòng tin cuối cùng của nó vào 2 cái tên quân sư quạt mo kia cũng đã tan thành mây khói mất rồi
Chương 23: Tiết Lộ

Đoạn video quay lại trận đấu bóng rổ giữa nó và Nhã chỉ sau 5p đã được đăng tải tràn lan trên các diễn đàn,làm cho tên tuổi của nó vốn đã nổi nay còn nổi hơn,đi đến đâu cũng có người chỉ trỏ bàn tán làm nó mất cả tự nhiên.

Lại nói đến vụ này,sau khi 5 người kia bị thầy Vỹ túm cổ vì tội trốn tiết thì nó cũng bị thầy giáo dạy thể dục kéo ra lancan nói chuyện. Và giữa họ,ngoài vấn đề liên quan đến bóng rổ thì đâu còn chuyện gì để nói.

Thầy giáo ra sức thuyết phục nó gia nhập vào đội bóng rổ nữ của trường,còn nó thì lại tìm đủ mọi cách để từ chối,không phải vì nó ghét Nhã nên từ chối,mà là vì nó chẳng thiết tha gì mấy môn thao này cả,nó chỉ tập khi cảm thấy mình béo mà thôi :3 vả lại,mục đích lúc này của nó là Huy mà!!!

~~~

Trong khi cả nhóm đang phải cật lực lau chùi bàn ghế trong phòng giám thị thì nó-nguyên nhân sâu xa gây nên việc này lại ung dung ngồi kia uống trà,đánh cờ cùng thầy Vỹ.

-Thật bất công mà-Nhi vừa lau ghế vừa liếc nó làu bàu.

-Đúng,nó là nguyên nhân mà lại bắt bọn mình làm hậu quả à?-Lan gật đầu.

-Thôi nào mấy bà,chịu khó lau thêm tí nữa là xong,với lại cũng tại bọn mình ham chơi,thích ở lại xem nên mới bị phát hiện đó chứ-Huy chen vào bênh nó,cứ nghĩ tới trận bóng là cậu lại cảm thấy ngứa ngáy chân tay,nhất là mấy phút cuối trận. Nếu lúc đấy trống mà không đánh thì cậu cũng không đảm bảo mình sẽ không xông vào lôi nó ra đâu. Thật là... Con quỷ nhỏ này,chắc cậu phải mang nó về nhà thì mới an tâm.

-Chưa gì đã bênh người ta rồi,thích ẻm hả?-Hải vỗ vai cậu bạn,ánh mắt lộ rõ tia châm chọc.

-Ừ

Tiếng "ừ" nhẹ nhàng phát ra từ miệng Huy làm cả bọn choáng váng,Quân đang lau chén xém tí nữa là cậu cho nó thăng thiên.

-Ôi,lão đại-Lan,Nhi nhìn Huy chằm chằm như người ngoài hành tinh,có ai lại nghĩ cậu thừa nhận nhanh đến vậy đâu?

Khác với khuôn mặt "không thể tin nổi" của bọn bạn,Huy vẫn nhẹ nhàng lau tủ kính,cậu nghĩ thứ này không nên để bọn kia động vào lúc này vẫn hơn,nhỡ họ lỡ tay làm vỡ thì khổ.Tuy vậy,tay thì lau tủ kính nhưng mắt Huy lại luôn nhìn về phía cô gái bé nhỏ đang vỗ tay đôm đốp mừng chiến thắng,cậu khẽ nở nụ cười.

-Cô giáo dạy rồi,không nên lừa dối cảm xúc.

-Thôi được, nể tình chúng ta là bạn bè tui sẽ tiết lộ cho ông biết 1 bí mật-Lan giở giọng thần bí khiến cả bọn đâm ra tò mò.

-Bí mật gì?

-Thực ra thì....

Nghe xong Hải với Quân à lên rõ to,ngay lập tức,2 cậu bạn bị 2 cô nàng kia xông tới bịt miệng rồi lườm xém cháy áo

-Muốn chết à? Nó có võ đấy nhé-Nhi đánh mắt sang phía nó,ý bảo "nó mà biết là bọn mình chết chắc"

Hải,Quân hiểu ý nên gật đầu,lúc này 2 người kia mới chịu bỏ ra.

Còn Huy,sau khi nghe xong thì vừa tức vừa buồn cười. Tức vì 2 nhỏ kia giám lừa nó. Buồn cười vì quỷ nhỏ của cậu ngây thơ quá,bị 2 đứa kia xỏ mũi xách đi mà vẫn không biết gì. Và hơn hết là cậu đang vui,vui vì biết nó cũng có tình cảm với mình, vui vì sự thay đổi kia là vì cậu.

-2 bà cũng chơi ác quá đấy,ai lại đi lấy thứ người ta ghét úp lên người họ bao giờ-Tuy vậy thì Huy cũng không thích cách này của họ cho lắm. Bởi nó làm quỷ nhỏ của cậu khó chịu.

-Gớm,được người ta chủ động theo đuổi thích bỏ xừ-Quân thấy ghanh tị với tên này rồi đấy.

Huy không nói gì,chỉ cười cười rồi lại tiếp tục công việc.

-Thế mày tính bao giờ tỉnh tò? Đừng nói là chờ người ta tỏ tình trước đấy nha-Hải giả bộ hốt hoảng,níu lấy tay áo làm Huy muốn không quan tâm cũng không được.

-Tất nhiên là không,tao xem lịch rồi,còn 4 ngày nữa là tới valentime-Huy gõ đầu cậu bạn,trong đầu đã lên sẵn kế hoạch.

-Á chà,thằng này được,có việc gì cần bọn tao giúp thì cứ nói

-Giúp cái gì ý?

-A..ma

Nó thình lình xuất hiện sau lưng làm cả đám giật mình tưởng ma,quay sang thì thấy khuôn mặt nguy hiểm của nó làm cả bọn còn sợ hơn,nó nghe được những gì rồi?

-Mày lại đây cơ nào thế? Với lại,mày nghe được gì chưa?-Lan run giọng,nó mà nghe được là chết cô đấy.

-Vừa xong,mấy người có chuyện gì dấu tui à?-nhìn cái mặt nó đơ đơ thế này chắc là chưa nghê thấy gì.

Cả bọn thầm thở phào nhẹ nhõm.

-Không có,mà cậu không đánh cờ với thầy nữa hả? Ủa thầy đâu rồi?-Huy ngó quanh căn phòng tìm kiếm nhưng không thấy.

-Thầy vừa ra ngoài rồi,thầy bảo mấy cậu được tha rồi đấy,về phòng thôi-Nó cười tươi,đẩy mấy tảng thịt này ra ngoài rồi khép cửa lại cho thầy.
Chương 24: Dấu Hiệu

Tối hôm đó,chẳng hiểu sao đầu nó tự dưng đau nhức dữ dội,Lan và Nhi lại không có trong phòng nên nó đành phải tự mình mò xuống phòng y tế xin thuốc. Lúc quay về thì nó bắt gặp Nhã đang thập thò thập thụt ở cửa phòng,nó tò mò đi đến vỗ vai cô bạn:

-Tính ăn trộm ăn cắp gì mà đứng đây?

Nhã giật mình,quay lại lườm nó:

-Phòng tao tại sao tao phải ăn cắp?

Nó nhăn mặt,mới hôm qua còn thấy nhỏ ở phòng 28 thế mà hôm nay đã nhảy sang phòng 26 rồi. Nhỏ này rỗi thật.

-Thế sao không mở cửa mà vào?

-Có chìa khoá đâu mà mở-Nhã hậm hực trả lời cộc lốc.

-Vậy thì đứng đấy-nó nói như có như không,rồi ung dung vòng qua người Nhã sang căn phòng số 25 bên cạnh.

Đóng cửa phòng lại,nó thả người xuống chiếc giường êm ái,cơn đau đầu cũng đã qua đi,giờ chỉ còn hơi nhức tí thôi. Không biết 2 đứa kia có việc gì mà mới ăn cơm tối xong, nó còn chưa kịp nói câu nào về vụ của Huy thì chúng nó đã chuồn mất dạng, để nó ở lại 1 mình thế này đây. Chán muốn chết đi được.

~~~

-Ầu mai gót nhà nó,có phòng mà không ở tự dưng lại chạy sang phòng bên này là sao? Nhìn cái mặt đã khônh ưa nổi rồi-tiếng Lan tức giận vang lên bên tai,rồi cả tiếng Nhi đang cố gắng giảm bớt nhiệt độ trong phòng nữa.

-Nói be bé cái mồm thôi mày,Anh Anh nó đang ngủ đấy. Vả lại nhỏ Nhã chỉ đổi sang phòng bên cạnh buổi tối nay thôi,mai nó có ở đấy nữa đâu mà mày cáu làm gì cho mệt.

-Vẫn biết thế nhưng vẫn thấy ghét,sáng mai tao phải sang dần cho con nhỏ phòng bên 1 trận mới được,cho can cái tội giám đổi phòng cho nhỏ ta-trong lòng tuy vẫn còn cồn cào nhưng Lan cũng phải hạ thấp giọng vì sợ làm nó thức giấc.

-Điên vừa thôi má,phòng nó nó đổi,mày có quyền gì mà cấm?

-Cũng đúng,à thế lúc nãy lão Huy nói gì với bọn mày thế? Cơ đấy tao có điện thoại nên không nghe.

-Thì lão dặn bọn mình phải chuẩn bị...

Mặc dù nó rất muốn nghe nốt phần sau của cuộc nói chuyện,xem thử Huy nói gì với 2 người họ,nhưng đôi tai nó cứ ù đi,chẳng nghe thấy gì cả,và nó chính thức trôi dạt vào giấc mộng.

~~~

Lúc nó tỉnh dậy đã là 4h sáng,vẫn còn quá sớm nên nó tính ngủ lại nhưng không thể nào chợp mắt được. Nằm trên giường lăn qua lăn lại hơn 30p rồi nó quyết định phá lệ đi tập thể dục buổi sáng.

Nó mặc thêm chiếc áo khoác mỏng,đeo thêm đôi dày thể thao,nhẹ nhàng mở cửa phòng và chạy xuống dưới sân.

Thời tiết buổi sớm vẫn còn khá lạnh nên cũng chẳng có mấy người đi tập thể dục, có chăng cũng chỉ là mấy người thừa cân đi tập mong cải thiện con số. Riêng chỉ có nó là đi tập thể dục vì mất ngủ mà thôi.

Trong khi những người khác đang chạy hùng hục mấy vòng sân thì nó lại chạy như đi bộ,miệng lẩm nhẩm đếm từng bước chân của mình như 1 đứa ngớ ngẩn.

-...96 97 98 99,chậc số đẹp, 100 á

Do nó mải cắm đầu vào đếm bước chân mà không hề biết rằng,có nguyên 1 bức tường thịt đứng trước mặt,và thế là cứ thế mà đâm thôi.

-Cậu chăm chỉ tập thể dục nhỉ?

Giọng nói nhẹ nhàng của Huy vang lên bên tai làm nó giật mình,ngước mặt lên thì thấy cậu đang nhìn mình,khuôn mặt tuấn tú vương đầy mồ hôi,ở cổ còn quàng 1 cái khăn mặt trắng để lau mồ hôi.

-À tại tớ mất ngủ nên xuống đi bộ thôi-đúng vậy,là đi bộ,chứ nếu bảo chạy bộ thì mất mặt chết-Cậu cũng đi tập thể dục à?

-Ừ,ngày nào tớ cũng tập. Bọn mình qua kia nghỉ tí nha?-dưới ánh nắng ban mai,Huy nở nụ cười thật tươi làm nó bất giác đỏ mặt,ngại ngùng gật đầu đi theo Huy lại chỗ ghế đá.

Huy bật nắp lon nước mới mua rồi đưa cho nó:

-Cậu uống đi cho đỡ mệt.

Nó nhận lấy lon nước,trong lòng thầm nghĩ mình có chạy gì đâu mà mệt,người mệt là cậu kia kìa.

Nó đặt lon nước xuống ghế đá,với tay lấy cái khăn trên cổ Huy rồi nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán cậu,giọng nói ân cần như người vợ đang chăm sóc chồng.

-Cậu mới là người mệt đấy,xem kìa,trên trán toàn mồ hôi thôi này.

Huy không nói gì,cậu khẽ nhắm hờ mắt để hưởng thụ cảm giác được người mình yêu chăm sóc,cảm giác rất tuyệt nha. Trong lòng cậu trở nên ấm áp lạ thường với cái suy nghĩ: Sau này,khi cưới nó về,ngày nào cũng được nó chăm sóc tận tình thế này thì quả là không còn gì bằng :*
Chương 25: Sự Trả Thù Đáng Yêu

Nó trở về phòng lúc 6h,vừa bước vào nó đã bắt tay vào việc chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả bọn,vừa làm vừa hát véo von. Lúc Lan tỉnh dậy thấy cảnh này còn tưởng nó bị ma nhập,vội chạy đến sờ trán nó thì bị nó hất tay,lườm cho xém cháy áo:

-Tao BÌNH THƯỜNG.

-Ờ ờ..-Lan gật đầu như giã tỏi,da gà da vịt nổi hết cả lên. Bình thường thì bình thường,cần gì phải làm gớm thế chứ.

Nó gắp quả trứng ốp la ra đĩa,xịt thêm tí nước tương lên bề mặt trứng rồi bê ra bàn ăn,quay sang bảo Lan đi làm vệ sinh cá nhân tiện thể gọi cả Nhi dậy ăn sáng,còn mình thì bê nốt đĩa bánh mì vừa nướng thơm phức ra bàn.

Suốt bữa ăn,nó cứ như người ngoài hành tinh,vừa ăn vừa cười như...thần kinh :3,ăn xong nó còn xung phong đi rửa bát làm 2 người kia mặt cứ thộn ra,nhìn nhau như muốn hỏi "nó bị gì ấy nhể?"

~~~

Vừa vào đến lớp,Lan và Nhi đã sà vào họp hội cùng 3 người kia,thông báo ngay tình trạng bất thường của nó sáng nay cho cả bọn biết. Tưởng đâu Huy sẽ lo sốt vó mà nghĩ cách tìm ra nguyên nhân,ai ngờ cậu lại tỏ ra dửng dưng,lại còn cười làm bọn họ muốn không nghi ngờ cũng không được. Thực ra sáng nay,giữa 2 người họ đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ nguyên nhân lại chính là Huy?

Nó bước vào lớp,chào cả bọn rồi ngồi xuống vị trí quen thuộc bên cạnh Huy,đôi mắt khẽ liếc mấy người ngồi phía sau:

-Nói gì nói tiếp đi chứ,sao thấy tui vào lại im phăng phắc thế này?

4 người chột dạ,nhìn nó cười trừ.

-Tại hết truyện rồi ý mà,hì

~~~

Buổi chiều hôm nay lớp nó không có tiết nên được nghỉ. Lan thấy thế liền hẹn trước với mấy đứa bên lớp C đi shopping xả stress,nhưng đến phút cuối lại phải huỷ để cùng Nhi ngồi cả buổi chiều nhìn nó thay đồ,nhiều đến nỗi cả 2 muốn loạn cả mắt. Ngày thường không thấy nó trưng diện tưởng đâu nó không thích,nào ngờ chỉ là chưa đến lúc mà thôi.

Giờ thì cô đã biết nguyên nhân sáng nay nó bị làm sao rồi,hoá ra là được chàng rủ đi chơi nên vui quá hoá rồ ý mà. Chậc.

Bên này thì nó,bên kia thì Huy. Hải,Quân cũng đang sống dở chết dở vì cậu,cứ thay hết bộ này tới bộ khác rồi bắt bọn họ nhận xét,khen đẹp thì cậu lại bảo xấu,còn khen xấu thì cậu lại bảo đẹp,nhưng lúc bảo cậu chọn bộ đấy thì lại chê. Nói thật chứ, 2 người còn thấy Huy khó tính hơn cả lũ con gái.

4h chiều.

Cuối cùng thì nó cũng chọn được cho mình 1 bộ đồ ưng ý. Nhìn lại mình trong gương lần cuối,lông mày nó hơi nhíu lại:

-Thế này đã ổn thật chưa?

Lan với Nhi vừa ngả lưng ra ghế thở phào nhẹ nhõm thì lại giật thót người trước câu hỏi của nó. Bọn họ lập tức xua tay lia lịa:

-Ổn,ổn,quá ổn rồi. Không cần phải thay nữa đâu. "và lần sau nếu 2 người có đi chơi thì nhớ báo trước cho bọn tôi 1 tiếng để còn biết đường mà trốn"

Nó bật cười,vuốt lại mái tóc tam sắc của mình,nhìn vẻ mặt bơ phờ của 2 đứa bạn mà thấy mát lòng,cho chừa cái tội giám lừa nó này.

-Thôi được, tạm chấp nhận vậy. Thôi tao đi nha!

Nó với lấy túi xách trên ghế rồi bỏ ra ngoài, 2 người kia còn chưa kịp thở phào thì lại thấy cái đầu nó thò vào:-À quên,chúc 2 nàng 1 buổi chiều tốt lành nhé,và từ nay chừa cái trò chơi đểu người khác đi,không có ngày tao giết.

Khoé môi bọn họ giật giật không nói lên lời,mà đúng hơn là không biết nên nói gì.

~~~

Nó lén lút chuồn ra cổng sau,ra đến nơi đã thấy Huy đứng đấy từ bao giờ. Huy hẹn nó 4h15,nó đã đi sớm hơn 15p vậy mà vẫn chậm hơn cậu.

Nó đi đến,phụng phịu vỗ nhẹ lên vai Huy:

-Vẫn chậm hơn cậu là thế nào?

Huy nhìn bộ dạng dễ thương của nó mà tim đập liên hồi như đánh lô tô, cậu nở nụ cười hiền:

-Đồ ngốc,làm sao tớ có thể yên tâm để cậu đứng đây đợi tớ được chứ?

Trong lòng nó tự dưng ấm áp đến lạ thường. Là Huy đang quan tâm nó đấy sao?

-My happy!-nó không tự chủ được la lên phấn khích. Lời nói vừa thoát ra khỏi môi nó mới nhận thức được hành động điên khùng của mình.

Huy bật cười,xoa nhẹ mái tóc xoăn của nó:

-Gì vậy Anh Anh?

-Ờ à,không có gì,ta đi thôi không ông bảo vệ đến bây giờ.

Nó đánh trống lảng,kéo Huy lại gần cánh cổng hơn. Biết nó ngại nên Huy cũng không nói gì,chỉ lặng lẽ cùng nó thực hiện hành vi bật tường.
» Next trang 6

Doc truyen online mien phi moi nhat hay nhat - KenhTruyen.Hexat.Com

Copyright © 2018 KenhTruyen.Hexat.Com - All rights reserved.
Wapsite Đọc Truyện online được tổng hợp từ nhiều nguồn trên internet.
Được phát triển bởi Trái Tim Băng™ và tất cả các thành viên.

Lamborghini Huracán LP 610-4 t