Truyện teen - Tiểu thư kiêu ngạo và thiếu gia sát gái trang 4
Chương 16: Giải Cứu
Trở lại với các hot boy nhà ta nha, bọn hắn đi đến bar mà lòng không yên , cứ bồn chồn lo lắng không hiểu vì sao nên coi cái bang nhỏ kia làm đồ trút giận, đánh đấm đã tay, hắn mới lạnh giọng hỏi
_nói, ai sai tụi mày đến đây?- hắn biết bọn này là đầu gấu đánh thuê chứ không phải bang hội gì cả
_không ai cả- tên cầm đầu vênh váo
_thật sao? bọn tép riu như tụi mày mà dám đã động tới Devil, quả là không muốn sống- Jason chép miệng
_khai mau..nếu không...- Aubrey móc ra một con dao sắc bén có ký hiệu của Devil và dòng chữ "Andrena xinh đẹp" được khắc bằng vàng nguyên chất (ọe ọe, yêu thương em gái quá đà)
_dạ..dạ là 4 nhỏ hot girl trường The Heirs ạ- tên đó run như cầy sấy đáp
_chết tiệt- Edward đập tay xuống bàn làm cái bàn thân thương vô tội vỡ tan
_dạ...mấy nhỏ còn nói là phải giữ chân các anh cho bằng được ạ
_giữ chân?- hắn nhíu mày
_vâng
_Andrena/Emily/Mindy/Jenny- bọn hắn đồng loạt kêu
_bọn họ đang ở đâu hả?- Jason mất bình tĩnh túm lấy cổ áo tên đó gằn
_em không biết- tên cầm đầu sợ hãi
_hừ, biến đi- anh tức giận "vứt" tên đó ra xa 10m
_giờ phải làm sao?- Aubrey hỏi
_suy nghĩ đi- hắn ra lệnh
Thế là bọn hắn ngồi vặn não suy nghĩ, bỗng
_aa, nhớ ra rồi- Jason reo lên
_sao?- cả bọn hớn hở
_trên đồng hồ của Emily có rada định vị đó- anh cười rồi lấy điện thoại ra tìm
_sao rồi?- Edward hấp tấp
_nhà hoang XX YY ZZ gần núi Bà Trắng (đổi từ Đen thành Trắng chơi)- anh nói đều đều
_nơi đó là...- Aubrey ngẫm nghĩ
_mẹ của họ- rồi cả bọn cùng la
_đó là nơi mà con bé thấy...- anh vò đầu
_đến đó xem đi đã- Edward khuyên nhủ rồi cùng 3 thằng bạn thẳng tiến tới nhà hoang - nơi nhốt bọn nó
Trong khi đó, tại nhà hoang có cái tên lạ lùng mà t/g khó khăn nghĩ ra XX YY ZZ
Tụi nó được chia ra 4 phòng khác nhau, tại phòng Jenny
Cô bị hất xuống sàn một cách bạo lực, khẽ kêu lên đau đớn với sự va chạm mạnh đó nhưng cũng dần lấy lại ý thức và nhìn Amber
_cô muốn dằn mặt hay gì đó thì cứ tự nhiên, nhanh - gọn - lẹ dùm- cô lạnh nhạt
_uhm...cô có yêu Edward hay không?- nhỏ hơi e dè
_gì? Edward là thằng nào? mắc gì tui phải yêu tên đó?- cô nói tỉnh bơ
_cô không biết? Edward là người lạnh lùng ít nói trong nhóm đó- nhỏ lắc đầu
_à...cái tên đáng ghét đó đó hả?- cô gật gù
_vậy...cô có...hay không?- nhỏ hơi run giọng hỏi
_tôi không biết, bây giờ thì không có cảm giác đó nhưng sau này ai biết được, tình yêu mà, yêu một người không nhất thiết chỉ qua lời nói mà đơn giản là những hành động quan tâm tới họ, hiểu cho cảm xúc của họ và biết lắng nghe họ, không nên ích kỷ trong tình yêu, vì điều đó sẽ làm cho cậu mất đi nó- cô nói giọng đều đều
_....- nhỏ đơ người lắng nghe
_sao thế? tôi nói hay quá hả?- cô nhếch môi
_uk, vậy nếu cô yêu một người mà không được đáp lại thì sao?- nhỏ nhàn nhạt hỏi
_tôi sẽ buông tay và tìm tình yêu mới, cái gì của mình thì sẽ là của mình- cô nói và quan sát biểu hiện của nhỏ
_thả cô ấy ra đi- nhỏ quay qua hai tên vệ sĩ
_cậu...- cô ngạc nhiên nhưng rồi cười- mình biết cậu là người tốt, không như ba con quỷ kia
_ưm...cảm ơn cậu, mình..mình sẽ buông tay và sẽ tìm tình yêu mới, cảm ơn cậu rất nhiều- nhỏ thường ngày điềm đạm mà giờ rơi nước mắt ôm lấy cô
_mình hiểu, giờ mình phải đi đây- cô cười nhẹ và đi mất để lại nhỏ với tâm hồn thanh thản
Tại phòng Mindy, cô bị hành hạ đến nói không nên lời nhưng chưa lần nào nhỏ Kate nghe được tiếng la và cầu xin của cô, nhỏ cứ tiếp tục lấy dao rạch lên người cô và xát muối vào chỗ đó cho đến khi cô ngất đi.
Emily thân thể yếu ớt từ nhỏ nên chỉ mấy roi của nhỏ Lisa không chịu nổi đã ngất đi nhưng nhỏ nào chịu tha, nhẫn tâm tạt nước vào cô rồi lại đánh như muốn trút hết tất cả mọi muộn phiền vậy.
Còn nó thì sao, nó nguyên vẹn như Jenny hay tơi tả như Mindy và Emily tội nghiệp, hãy cùng t/g xem qua nhá. Nó và nhỏ Sarah hiện giờ đang lườm nhau cháy mặt làm cả căn phòng như muốn bị thiêu đốt, mấy tên vệ sĩ gần đó cũng tránh xa
_hứ- nó liếc nhỏ
_hứ- nhỏ liếc lại
_....- nó không nói gì mà chỉ chớp chớp mắt
_cô điên sao?- nhỏ ngạc nhiên
_mắt cô có laze hay gì mà nhìn mỏi dữ- nó nhếch mép
_cô...- nhỏ điếng người rồi lấy dao rạch vào người nó
_....- nó kiềm nén cơn la
_đau lắm đúng không? hôm nay cô phải chết- nhỏ nói rồi rạch sâu hơn
_dùng thủ đoạn này, quả nhiên là con của bà ta- nói tới đây giọng nói của nó có vẻ lạnh hơn
_biết vậy thì mau tránh xa Harry ra đi- nhỏ kênh kiệu nói
_tại sao tôi phải tránh xa? thích anh ta thì đi mà theo đuổi, tôi e rằng anh ta sẽ sợ đến vắt chân lên cổ mà chạy đó- nó khinh bỉ
_*chát chát chát*- nhỏ tức giận tát liên tiếp vào mặt nó
_hừ- nó liếm đi vết máu trên miệng bằng gương mặt ác quỷ
_mày cứ ở đó mà ra vẻ, chịu chết đi
3 con dao giương lên cùng lúc và 3 cánh cửa đồng loạt mở ra *rầm rầm rầm*, bọn hắn hớt hải đi vào bế tụi nó lên
_dẫn họ về trụ sở đi- cả ba cùng nói và nhìn vào gương mặt hoảng sợ của 3 nhỏ
Vậy tụi nó sẽ ra sao đây, t/g sẽ cho các bạn biết vào ngày mai nha. NGỦ NGON
Chương 17: Khi Hot Boy Lo Lắng
Tụi nó được đưa đến bệnh viện lớn nhất thành phố trong vòng tay của bọn hắn, mấy cô y tá ở đây mãi lo ngắm nhìn trai đẹp mà quên luôn nhiệm vụ của mình làm hắn bực mình đe dọa đuổi việc mới chịu đưa bọn nó vào phong cấp cứu, các pama đang hưởng thụ ở Châu Âu nghe tin liền tức tốc bay về, Jenny vì kiệt sức và lo lắng cho bạn mình nên cũng ngất đi và được Edward đưa vào phòng hồi sức
1 tiếng
....
....
....
2 tiếng
....
....
....
3 tiếng
Mặt ai cũng lo lắng hướng về phía cánh cửa phòng cấp cứu - nơi quyết định số phận của bọn nó, sau mấy tiếng thương lượng với thần chết thì đội quân bác sĩ giỏi nhất được điều động đã trở lại với những giọt mồ hôi nhễ nhại vương trên gương mặt tiều tụy
_con tôi sao rồi?- các mama khóc nấc
_cô ấy sao rồi?- bọn hắn cùng nói nhưng khuôn mặt có phần lạnh, Aubrey là người mất bình tĩnh nhất, anh xách cổ ông bác sĩ già lên
_các tiểu thư không sao, vết thương trên người đã được sát trùng, riêng tiểu thư Emily vì thân nhiệt và sức đề kháng yếu nên cần ở lại bệnh viện theo dõi thêm, tránh để lại di chứng- bác sĩ không sợ hãi gì mà ôn tồn nói rồi nhẹ nhàng gỡ bàn tay của thiếu gia Aubrey ra
_hiện các tiểu thư đã được chuyển đến phòng hồi sức, tiểu thư Andrena ở phòng 105, tiểu thư Mindy ở phòng 109, tiểu thư Emily ở phòng chăm sóc đặc biệt 205, tất cả đều ở tầng cao nhất khu VIP ạ- cô y tá kính cẩn thông báo
_vậy tốt rồi, bọn ta còn có việc, các con ở lại chăm sóc cho tụi nó nhé- papa Mindy điềm tĩnh nói
_vâng, tạm biệt pama- bọn hắn đồng thanh
Bọn hắn nhanh chóng chạy vào phòng bệnh của tụi nó
Tại phòng 109 - Mindy thường ngày nhí nha nhí nhảnh như con cá cảnh mà giờ đây đang nằm trên giường bệnh với gương mặt trắng bệch thiếu sức sống, nhìn những vết thương trên người cô mà anh đau lòng, anh thề nhất định sẽ để bọn kia sống không bằng chết, khẽ nắm lấy tay cô, anh mở miệng nói nhưng lời nói có vẻ nghẹn ngào không rõ
_Mindy à, anh xin lỗi, tất cả là tại anh, tại anh nên em và các cậu ấy mới như vậy, anh xin lỗi- một giọt nước mắt nhẹ rơi trên gương mặt baby của anh
_con trai...mà khóc...là...3D đó nha...- một giọng nói quen thuộc có phần yếu ớt vang lên
_Mindy, em tỉnh rồi- anh nhào đến ôm cô
_aaa...anh định hành xác em đó hả?- cô phồng má nói
_anh xin lỗi- anh cười - nhưng em dám nói anh là 3D sao?- anh sực tỉnh
_hì hì, nếu anh là 3D thì em cũng không phải là con gái- cô nịnh hót
_dẻo miệng- anh nhéo mũi cô
_mấy giờ rồi?- cô hỏi
_5h30, em đói chứ gì?- anh véo má cô
_uhm...cho em măm măm đi- cô nũng nịu
_măm anh nè- anh cười ranh mãnh
_ứ chịu, người dính máu kìa, về thay đồ rồi mua đồ ăn cho em- cô nhăn mặt ra lệnh
_tuân lệnh bà xã- anh chào kiểu quân đội làm cô phì cười rồi đi mất
Tại phòng 105 - một khung cảnh ảm đạm đang diễn ra ở đây, từ khi vào phòng hắn không nói lời nói chỉ lặng lẽ nắm chặt tay của nó như cố gằng truyền chút hơi ấm vào bàn tay lạnh giá này. Khuôn mặt hồng hào của nó ngày nào giờ chỉ còn lại vết đỏ bỏng từ cái tát của nhỏ Sarah, hắn cũng đã quá mệt mỏi nên nhẹ nhàng gục trên bàn tay nó
Còn nó, nó đang mơ một giấc mơ thật đẹp, có điều giấc mơ này giống hệt như giấc mơ lúc 5 tuổi nó thường mơ: nó là một nàng công chúa nhỏ đang buồn bã, và định mệnh đã cho nó được gặp một chàng hoàng tử điển trai, chàng dẫn nó đi nhiều nơi, chơi nhiều thứ khiến nó quên đi nỗi buồn, rồi một ngày nó phải đi xa, để lại chàng hoàng tử mãi chờ đợi trong mỏi mòn. Bàn tay khẽ động đậy, nó đã tỉnh giấc sau giấc ngủ sâu, cảm giác tê dại từ cánh tay truyền đến, đưa mắt nhìn xuống, nó thấy hắn đang mệt mỏi ngủ trên tay nó, cặp chân mày thanh tú của hắn khẽ nhíu lại, nó chỉ cười và đưa tay vén những lọn tóc xòa xuống gương mặt điển trai của hắn, bỗng
_tôi biết tôi đẹp, nhưng có cần nhìn kĩ vậy không?- hắn lên tiếng làm nó giật bắn mình
_hứ, ai thèm, anh làm tay tôi đau nhức này- nó chu mỏ liếc
_xin lỗi- hắn nắm tay nó và xoa bóp
_cơ mà bọn họ có sao không?- nó hỏi
_Jenny không thương tích gì cả?- hắn nói
_uầy, sướng thế, có mỗi Amber suy nghĩ thông suốt- nó trề môi
_Mindy nghe nói tỉnh rồi, đang ngấu nghiến thức ăn bên kia kìa- hắn tiếp
_sướng bỏ xừ- nó (lại) trề môi
_hừ, Emily đang được Aubrey chăm sóc đặc biệt- hắn tiếp tục nói
_ohhh- nó gật gù
_muốn ăn gì không?- hắn nhướng mày hỏi
_không....mới lạ- nó lè lưỡi
_đợi đi- hắn lắc đầu đi mua thức ăn cho nó
Tại phòng chăm sóc đặc biệt 205 - vì sức khỏe yếu nên có thể mai Emily mới tỉnh lại, còn Aubrey thì sao, anh đang lo đến chết lên chết xuống đây này, sờ vào phần má có vẻ hóp lại của cô mà anh đau lòng, trong thâm tâm càng hận thù bọn kia hơn, nghĩ đến Amber, anh lại nhíu mày
_Jenny sướng thế mà em gái và người yêu của mình phải nằm viện, khổ- anh bĩu môi (quả là anh em, suy nghĩ cũng giống)
_nói gì thế hả?- Jenny từ đâu xuất hiện trừng mắt
_nói cậu đó, sao Sarah hay Lisa không hiền lại mà lại là Amber, cho bà chằn như cậu nằm viện mới phải- anh nhìn cô căm phẫn
_cậu nói ai là bà chằn hả?- cô gầm
_thôi đi, Emily cần tịnh dưỡng- Edward lạnh giọng
_hừ- cả hai quay mặt sang chỗ khác
_sao hai người lại qua đây?- anh hỏi
_tại vì Emily bị nặng hơn nên qua thăm trước, hai con kia cũng có người chăm sóc còn gì?- cô bĩu môi
_....- anh không nói gì đưa mắt nhìn người con gái anh yêu
_đừng lo, Emily sẽ mau chóng khỏe lại thôi- Edward vỗ vai anh
_ukm, tao mệt mỏi quá rồi- anh lấy hai tay xoa xoa thái dương mở miệng
_...- cô và Edward cũng không biết nói gì, lặng lẽ ra ngoài
Vậy Emily sẽ ra sao đây? Mọi người hãy đón đọc nhé, mới nghe trên Facebook bạn kia nói truyện của mình cách trình bày không đúng vậy mà lọt vô truyện hot, nghe mà tủi thân...huhuhuhu
Chương 18: Party
Hôm nay là ngày thứ hai tụi nó ở bệnh viện, Emily cũng đã tỉnh lại và tất cả hiện đang tụ hợp tại phòng nó, mặc cho mọi người có than thở này nọ, nó vẫn vui vẻ ăn sáng với bài hát Ăn Gì Đây
_này, nãy giờ em có nghe bọn anh nói gì không hả?- Aubrey sôi máu nhìn nó
_"anh ơi anh muốn đi ăn gì đây? ăn chè hay là bánh giò?"- nó không quan tâm mà hát theo bài hát
_ăn KEM được không?- anh nhấn mạnh
_được, được chứ, đi thôi- mắt nó sáng rỡ khi nghe tới chữ "kem"
_hừ, chỉ giỏi ăn, Emily thân thể còn yếu mà phải lết từ phòng 205 qua đây nè- anh xót xa nhìn bạn gái mình
_cách có 100 phòng chứ mấy, xì- nó bĩu môi
_hay quá he- anh trừng mắt nhìn nó
_ánh nhìn đó là sao đây? anh có bạn gái cái quên luôn em gái đó hả?- nó liếc
_thôi, mình mệt với hai anh em nhà cậu rồi đó- Emily chán nản
_có muốn mở party không?- Jenny thăm dò ý kiến
_bà thì lành lặn rồi, còn tụi này xay xước đầy mình, hơi đâu mà mở party- Mindy nói
_chí lí- nó giơ tay dấu hiệu Like lên
_sao nữa? muốn khiêu chiến hả?- Jenny ngán ngẩm
_ừ đó, thì sao?- nó và Mindy đồng thanh
_hứ, giờ sao, chịu hay không, nói một tiếng nào- cô nhướng mày
_chịu- nó gật đầu
_3 chàng kia đâu nhỉ?- Mindy nhìn xung quanh và hỏi
_đi mua đồ- Aubrey nhún vai
_sao cậu không đi mà lại bắt anh chàng thư sinh của tôi đi thế hả chàng trai mày xếch?- Mindy giọng mỉa mai
_cậu nói gì cũng được- anh bình thản đút trái cây cho Emily
_nhìn người ta yêu nhau mà phát ghen- Jenny trề môi
_sao không kiếm đại một thằng rồi qua đường cho vui đi- nó khiêu khích
_mày nghĩ tao là hạng người đó hả?- cô bình tĩnh hỏi
_uk, tao thấy lúc ở bên Mĩ ngày nào mày cũng đi với một thằng mà- nó trêu
_mấy tên đó á hả? tầm thường- cô nhếch mép
_ô...vậy ai mới vừa ý mày?- nó hỏi
_Harry- cô nheo mắt
_vậy chắc Edward hợp với tao...hahaha- nói rồi nó và cô ôm bụng cười
_đồ ăn tới rồi đây?- Jason ngó đầu vào
_woa- cả bọn cảm thán rồi lao vào ăn như hổ đói
Dù thắc mắc hai chàng còn lại đang ở đâu nhưng tụi nó cũng không quan tâm lắm mà chỉ tập trung vào ăn, có ai thắc mắc không, chả là hắn và Edward nghe hai đứa nó và Jenny nói vậy thì cái mặt đen lại, sát khí tỏ ra ngùn ngụt, hai tụi nó nói vậy chẳng khác nào là so sánh 2 chàng đẹp trai ngời ngời này với lũ du côn đầu đường xó chợ (anh ơi, nếu là du côn thì làm gì có cửa mà yêu hai chị).
Năn nỉ mãi bọn hắn mới cho xuất viện nên tụi nó vui vẻ đi mua sắm, hôm nay nó chọn cho mình chiếc áo len caro oversize hiệu Stella McCartney cùng chân váy chữ A và bốt da lộn màu đen, Jenny khoe bờ vai quyến rũ với quần skinny jeans chấm bi cùng áo ba lỗ high - low mix sandals xỏ ngón, Mindy với vẻ nữ sinh khi mix chân váy đen xếp tầng cùng áo pull và sandals đính kim loại, Emily năng động và nữ tính với áo khoác họa tiết bên ngoài sơ mi denim và short trắng, mang giày oxford.
Sau khi dạo một vòng mua đồ ăn chuẩn bị cho buổi party thì tụi nó đã được trở về căn nhà yêu quý, nói chung thì chỉ có Emily và Jenny làm, Mindy muốn học hỏi đôi chút nên cũng nhảy vào làm, còn nó cô đơn quá nên đi vòng vòng quanh ngôi nhà bự chà bá này. Dừng chân trên chiếc xích đu màu hồng phấn xinh xắn, nó ngả mình lên đó và nhắm mắt lại ngủ một giấc, khi mở mắt ra thì nó suýt ngã ngửa khi thấy gương mặt xinh trai của hắn đang nhìn mình chằm chằm
_biến thái- nó thuận tay tát "nhẹ" vào mặt hắn
_ui da, con gái gì mà dữ thế- hắn ôm mặt ngồi phịch xuống đất
_ai kêu anh cứ nhìn tôi thế kia?- nó bối rối
_tôi chỉ tốt bụng định gọi cô đi ăn vậy mà phải hứng nguyên cái tát đây này- hắn vẫn ngồi và xoa xoa cái má
_ơ...xin lỗi, anh không sao chứ?- nó vội vã đỡ hắn ngồi lên xích đu
_đau muốn chết á- hắn nhăn mặt
_để tôi xem- nó nhận ra mình hơi quá tay nên khẽ thổi vào chỗ ứng đỏ của hắn
_aaaaa...bắt quả tang hai người ra đây tình tứ ha- Mindy mặt gian nhìn hắn và nó
_hồi...hồi nào chứ?- nó đỏ mặt
_chứng cứ rành rành kia mà còn chối- Emily khoanh tay lí luận
_khai mau, hai đứa bây tới đâu rồi hả?- Jenny chun mũi hỏi
_tới cái gì mà tới?- hắn quát
_ơ...không, không có thì thôi..làm dữ- cả bọn sợ hãi chạy ù vào trong
_xí- nó liếc hắn rồi chạy vào luôn
Thế là cả bọn cùng vui vẻ thưởng thức buổi party ngọt ngào và không quên thêm mắm thêm muối vào cái vụ loveline của hắn và nó làm cả hai nóng máu cùng nhau rượt đuổi mấy đứa bạn trời đánh cùng với tiếng cười
Sóng yên biển lặng có thể báo trước một cơn bảo, liệu tụi nó có thể vượt qua được và giữ vững mải tình bạn này hay không đây? Haizz, t/g lo quá (bão thì chỉ cần mua áo mưa tránh lũ là được mà, làm quá)
Chương 19: Bạn Mới
Sau khi ở bệnh viện về, tụi nó và bọn hắn đã quyết định đi xử ba con tắc kè kia, lạ một điều là bọn nó tự dưng tốt bụng, chỉ rạch hai ba đường dài trên mặt ba nhỏ rồi xát muối vào, sau đó cho công ty ba nhỏ sập đỗ trong tích tắc chứ không "hành quyết" luôn. Đến trường trong tâm trạng phấn khởi, bỗng, *rầm*
_a...xin lỗi, cậu không sao chứ?- một cô gái có vẻ xinh va phải nó
_không sao- nó lạnh giọng
_cậu xinh quá, mình làm quen nha- cô gái đó cười
_cũng được, Andrena- nó bắt tay
_mình là Sally- cô gái vui vẻ
_xin chào- cả bọn đứng sao nó vẫy tay (trừ hắn, Aubrey và Edward)
_chào các cậu, một lát gặp nhau ở phòng ăn nhé- Sally cười rồi đi luôn
GTNV
Phạm Lan Chi (Sally): 17 tuổi, xinh, thích hắn, thân thế bí ẩn, tốt bụng, dễ thương nhưng lúc nào cũng bị tụi nó xa lánh vì....
Thấy nó có vẻ lạnh nhạt với cô bạn đó nên cả đám lấy làm lạ
_mày có vẻ không thích cô gái đó nhỉ?- Mindy xoa cằm nhìn nó
_tao ghét là đằng khác- nó cười nửa miệng làm cô ớn lạnh
_sao vậy, mình thấy cậu ấy cũng dễ thương mà- Jason khó hiểu
_biến ra khỏi nhà tôi nha- nó gằn
_a...không, không, mình cũng ghét cậu ấy lắm- anh rùng mình
_hứ, anh không nhớ cô ta sao, Aubrey?- nó nhướng mày
_hử, liên quan gì tới anh?- anh ngạc nhiên
_cô ta là người lúc nhỏ thích anh đó- nó nói
_con gái cưng của ông ta à?- anh nhếch môi
_phải, mục tiêu đã chuyển qua Harry rồi- nó nhìn hắn
_tôi á?- hắn ngơ ngác
_phải, cẩn thận cái mạng anh đó- nó liếc hắn sắc lẹm rồi đi vào lớp
_ý gì thế?- Emily cười cười
_cảnh cáo cậu không được để hồ ly qua mắt đó- Jenny mặt gian
_có nghĩa là nó sẽ ghen khi hôn phu của nó theo người con gái khác- Mindy giải thích
_woa, cô ấy đã yêu anh ấy rồi- Edward đùa
_mày nói gì thế hả?- hắn sôi máu
_không dám, cơ mà mày cũng thích bé Andrena xinh đẹp mà- anh nhếch mép
_eo, cậu có cách gọi đó từ khi nào thế?- Emily trề môi
_từ khi các cậu chưa qua Mĩ- anh bình thản
_thích nó thì tỏ tình đi, sợ gì- Aubrey vỗ vai hắn
_tỏ tình theo kiểu mày là tao chết- hắn lè lưỡi rồi đi vào lớp
_hahaha- cả đám bật cười
_thằng quỷ- anh tức giận
Cô giáo nhìn 8 đứa lớn tồng ngồng rồi mà trêu nhau như trẻ lên ba liền cười tươi, thầm nghĩ "không có bọn này làm sao mình sống nổi đây", nhắc nhở một chút rồi bắt đầu tiết học mặc cho mấy con người cuối lớp nghe nhạc chơi game tâm tình không quan tâm.
Reng Reng Reng - tiếng chuông như cứu rỗi cho cuộc đời của các học sinh lớp 11-1 hay còn gọi là lớp Heirs
Tụi nó dắt nhau đến phòng ăn và gặp Sally đang vẫy tay, nó chỉ nhếch mép rồi kiêu ngạo bước đến và bắt đầu gọi thức ăn mặc cho nhỏ ngồi cạnh thao thao bất tuyệt
_kêu nhiều vậy bảo bối, em có ăn hết không đó?- Aubrey nhìn nó
_bảo bối cảm ơn anh đã lo nhá,nhưng mà đó là chuyện của bảo bối, anh không cần xen vào nhá- nó nói bằng giọng điệu chăm chọc
_em không nói một câu tình cảm với anh được à- anh chán nản
_yêu anh- nó chớp mắt nói làm anh sướng rơn
_này, cậu làm tụi mình ghen với Aubrey đó- Jason mắt long lanh nhìn nó
_yêu cậu- nó bình thản nói
_các cậu nói chuyện vui quá- Sally cười hiền
_oppa à, anh hát em nghe đi- Mindy nũng nịu không quan tâm nhỏ
_ukm "có lẽ ông trời đang đạy đòa thân anh, đã mấy đêm rồi anh chẳng thể yên giấc"- anh ngân nga
_ngủ như chết á chứ ở đó mà "chẳng thể yên giấc"- nó mỉa mai
_ahahahaha- cả bọn cười lớn làm anh quê độ
_có thức ăn rồi đây- hắn và Edward tay đầy thức ăn hớn hở
_để mình giúp- Sally đứng lên bê giúp hắn, còn cười nữa chứ
_cảm ơn- hắn lạnh giọng
Việc đó đã thu hết vào tầm mắt của nó, trong lòng bỗng dưng khó chịu mà không biết lý do nhưng cũng tập trung vào ăn, còn hắn, hắn thấy lời nói của nó rất đúng, vờ chạm phải tay hắn rồi khẽ liếc sang nó, quả không phải hạng tầm thường.
Chương 20: Kỷ Niệm Buồn - Tỏ Tình Tập Thể
Hôm nay là chủ nhật cho nên tụi đó được nghỉ học và quyết định đi chơi cho khuây khỏa, tất nhiên là không thể thiếu nhân vật mới - người mà tụi nó ghét cay ghét đắng - Sally. Từ sáng sớm cô đã tới, nhìn ngôi nhà của nó mà cô thấy tủi thân, Jason nhận ra điều đó nên vỗ vai cô mà không hay Mindy đang nhìn mình bằng ánh mặt rực lửa
Tình yêu vu vơ ghé qua mang đến em bao nỗi mong chờ
Ngại ngùng mở cửa con tim sợ rằng anh như mây thoáng bay
Rồi anh cho em giấc mơ, mơ chúng ta được gần nhau mãi
Baby please, don't leave me alone
Bối Rối - Đông Nhi
_oppa, em nghe đây, sao đến giờ anh mới gọi cho em, nhớ anh ghê á- cô cố tình nói lớn
_......
_vâng, ngày quan trọng của anh mà, em đương nhiên sẽ tới- cô cười tươi khi thấy gương mặt đen sì của anh
_......
_tạm biệt anh *chụt*- cô hôn vào điện thoại
_Dương Nguyễn Khánh Trân- anh gằn
_sao?- cô nhướng mày
_em có thể vui vẻ với người đàn ông khác vậy sao?- anh quát
_mắc gì anh phải quát lên thế, nhìn lại mình đi đã, có ngày anh bị Andrena đuổi ra khỏi nhà đó, Andrena à, mình có chuyện báo cáo với cậu đây- cô nói ý tứ và nhìn sang Sally rồi chạy lên phòng nó
Bọn hắn ngồi sofa không nói gì chỉ khẽ lắc đầu tiếc thương cho số phận của Jason, nó từ trên lầu bước xuống với khuôn mặt lạnh tanh và ánh nhìn như dao kéo hướng về Jason, anh rùng mình sợ hãi nhìn nó, nó cũng nhìn lại và giương cánh tay thon dài chỉ thẳng ra phía cửa làm anh hốt hoảng
_Andrena à..mình...mình
_sao vậy? Jason đâu có làm gì chứ?- Sally biết rõ là do mình nhưng vẫn hỏi
_làm gì thì tự biết, cho dù anh có là bạn trai em nhưng cũng không bằng MẸ em đâu- nói đến mẹ, nước mắt Mindy khẽ rơi
_Mindy...anh- giờ anh mới biết mình phạm lỗi gì
_thôi, mình đi chơi đi ha, chuyện này tối giải quyết, nha- hắn khoác vai nó kéo đi làm Sally buồn bã
_phải đó, Emily và Jenny cũng xuống rồi kìa, đi thôi- Aubrey nắm tay bạn gái đi
Jenny và Edward cũng đi luôn, Jason bước đến lau nước mắt cho cô rồi dẫn ra xe mặc cho cô vùng vẫy hay cấu véo anh, nhưng có một vấn đề là...Sally không có xe
_mình...mình đi với Harry và Andrena được không?- cô e dè
_đi với Jenny và Edward cũng được vậy, tính làm kì đà sao?- Emily nhếch mép
_mình không có ý đó, các cậu ghét mình đến vậy sao?- cô nói với hai hàng nước mắt chảy dài
_tùy cậu nghĩ, tôi không muốn vì cậu mà tình bạn của chúng tôi tan vỡ thôi- nó nhún vai rồi mở cửa ngồi vào ghế phụ
Hắn và bọn kia cũng vào xe, cô không nói gì mà tự nhiên mở cửa xe hắn rồi ngồi vào ghế sau. Trong xe ba người đều im lặng, không ai nói câu nào, cô thấy không khí ngột ngạt nên rướn người mở một bài nhạc sôi động nhưng liền bị nó tắt, thấy vậy nên cô lặng lẽ ngồi xuống.
Đến biển, tụi nó và bọn hắn vừa bước xuống đã cướp đi biết bao trái tim của những chàng trai cô gái ngây thơ khờ dại, hôm nay tụi nó ăn mặc rất nhẹ nhàng: nó chọn áo croptop kim sa của GOEN.J mix chân váy hoa nhí xòe của RED Valentino; Jenny khoe vai với T-shirt cánh dơi rớt vai và quần short jeans; Mindy tinh nghịch với T-shirt tay dài in số mix quần short denim của Guess; Emily nữ tính khi mix chân váy denim xanh đậm cùng sơ mi trắng.
Nó nhanh chóng đi ra và ngồi xuống bãi cát trắng mịn, hắn cũng tiến đến, ba cặp kia thì chia nhau đi đó, còn Sally thì không biết, hắn thấy sắc mặt nó không được tốt nên hỏi
_cô không vui sao?- hắn vuốt tóc nó
_nơi này là nơi mà tôi và mẹ thường đến lúc ba vắng nhà, bà ấy và tôi chơi đùa rất vui, nếu mẹ bận thì tôi đi chơi với mẹ của mấy đứa kia- nó trầm giọng
_hử? cô lại muốn tôi nghe quá khứ buồn của cô sao? chán lắm, kể chuyện vui ấy- hắn chun mũi nhìn nó
_phì...được thôi, ở đây tôi đã gặp một cậu bé rất đẹp trai- nó bật cười nói
_không nghe nữa, ai mà đẹp hơn tôi chứ- hắn lên cơn
_cậu bé đó tên là..
_tôi không muốn nghe- hắn bịt tay
_Khởi Phong- nó cười ranh mãnh nhìn hắn
_tôi á?- hắn chỉ vào mình
_hồi nào?- nó nhếch mép
_không phải thì thôi, xì- hắn ủ rũ cuối gầm mặt viết gì đó lên cát
_này- nó gọi
_....- im lặng
_giận à?- nó lấy ngón tay thon dài của mình chạm vào hắn
_....- im lặng
_hứ, làm phách- nó hất mặt
_Andrena- hắn khẽ gọi
_hử?- nó nhướng mày
_làm bạn gái tôi nha- hắn nghiêm túc nhìn nó
_....- nó đơ người, tròn mắt nhìn hắn
_sao vậy? sướng quá hả?- hắn nhếch miệng
_anh đang tỏ tình đó hả?- nó mở miệng hỏi
_ukm- hắn gật đầu
_lý do?- nó khoanh tay kiêu ngạo
_thích- hắn bình thản
_thích là tán mà chán là bỏ chứ gì?- nó cười nhạt
_giỏi suy luận nhỉ?- hắn kéo nó vào lòng
_tức là đúng chứ gì? đừng hòng tôi đồng ý- nó đánh vào người hắn giận dữ
_là vì tôi thích em- hắn kiên quyết
_hử?- nó ngạc nhiên
_cuộc đời anh là một giấc mộng kéo dài, nó trôi qua rất êm đềm và tĩnh lặng, anh chìm đắm trong cơn mơ tưởng như không bao giờ tỉnh giấc nhưng rồi vào một ngày đẹp trời, anh đã choàng tỉnh khỏi cơn mơ đó vì có một người con gái đến đánh thức con tim tình yêu đang ngủ say của anh dậy, người con gái ấy chính là....em đó- hắn nhìn thẳng vào mắt nó nói đều đều
_vậy thôi? không hoa? không nhẫn?- nó cảm động sắp rớt nước mắt rồi nhưng vẫn ngoan cố
_có anh là đủ- hắn kéo nó lại và trao cho nó một nụ hôn nồng cháy
Đằng xa có 7 con người đang lấp ló nhìn cảnh phim trước mặt nhưng đã bị nó phát hiện và lôi cả đám ra
_em cũng muốn được như cậu ấy, lãng mạn quá cơ- Mindy nũng nịu (làm lành rồi à)
_em thích?- anh hỏi
_ukm- cô gật đầu
_được thôi, anh không lãng mạn để có thể làm thơ tặng em, anh không tài giỏi để có thể vẽ tranh tặng em, anh không giàu có (xạo) để có thể mua cả vườn hồng tặng em nhưng anh đủ hào phóng để có thể tặng em cả trái tim anh, đủ dũng cảm để có thể bảo vệ em suốt cuộc đời, đủ chung thủy chỉ để yêu mình em trong đời, hãy nhận lấy trái tim anh, hãy để anh làm vệ sĩ của em và hãy để anh...yêu em, em nhé- anh quỳ xuống chân thành nói với cô
_woa, oppa à, sarang hae- cô hạnh phúc ôm chặt lấy anh
_em cũng muốn- Emily lay tay Aubrey
_em biết không, thực sự tim anh cũng loạn nhịp cả lên khi ngỏ lời yêu em nhưng nụ cười của em đã làm anh thêm tự tin và bình tĩnh hơn, lúc ấy em thật gần gũi đáng yêu làm sao, và anh muốn nói rằng "I LOVE YOU"
_hic..hic..em cũng yêu anh- cô cảm động nhào đến ôm anh
_FA chán thật, anh tỏ tình với tôi đi- Jenny quay qua Edward mong chờ
_bệnh tật có thể cướp đi sinh mạng của anh nhưng nó không thể giết chết tình yêu anh dành cho em, dù có thế nào trái tim anh chỉ mãi mãi trao cho em, anh yêu em, làm bạn gái anh nha- anh quỳ xuống cười nói, và lấy từ đằng sau ra một cánh hoa hồng
_woa, cảm ơn- cô cười, trong lòng thật mong đó là sự thật
_những lời anh nói là thật, làm bạn gái anh nha- anh vẫn quỳ
_ơ...anh...nói thật?- cô kinh ngạc
_phải- anh chắc chắn
_em đương nhiên là đồng ý rồi- cô e thẹn và nhận một nụ hôn má từ anh
_ít gì, người ta chỉ vun đắp vào ban đêm thôi- nó cười
_sao...sao mày biết?- Jenny đỏ mặt
_frist kiss của mày cũng mất rồi chứ gì?- nó huých cô
_hứ, nghĩ giỡn nha- cô đỏ mặt tía tai giận dỗi
_hahaha- cả đám bật cười
_chúc các cậu hạnh phúc- Sally lên tiếng
_Cảm ơn cậu- cả bọn đồng thanh- về thôi- nó gọi rồi cùng hắn ra xe
Sally đứng đó, nước mắt chảy dài, cô phải làm sao đây, cô thích hắn nhưng nó là chị của cô, dù nó coi cô là kẻ thù nhưng cô lúc nào cũng yêu thương và tôn trọng nó mà, cô khẽ lau nước mắt rồi cười, cô đã có quyết định rồi.
Vậy quyết định của Sally là gì? tình yêu của tụi nó và bọn hắn sẽ mãi mãi bền chặt được chứ? điều đó phụ thuộc vào tác giả thôi, muahahaha......